Áo cưlkta ơyeei ́i mà côofsd măylwu ̣c đwesw êaszq ̉ chụp ảnh, phong thưlkta mà A gưlkta ̉i tơyeei ́i, còn có cái váy này… Cho dù là cái nào, đwesw êaszq ̀u có bâivlm ̀u trơyeei ̀i đwesw âivlm ̀y sao.
Trong đwesw âivlm ̀u Phong Quang có cái gì đwesw ó vùn vụt hiêaszq ̣n ra, cái hôofsd ̣p đwesw êaszq ̉ ơyeei ̉ đwesw âivlm ̀u giưlkta ơyeei ̀ng cưlkta ơyeei ́p lâivlm ́y sưlkta ̣ chú ý của côofsd , bơyeei ̉i vì ơyeei ̉ trêaszq n hôofsd ̣p có môofsd ̣t tơyeei ̀ giâivlm ́y, phía trêaszq n chỉ viêaszq ́t môofsd ̣t câivlm u: Tăylwu ̣ng cho ngưlkta ơyeei ̀i mà anh yêaszq u nhâivlm ́t.
Chưlkta ̃ viêaszq ́t đwesw ó côofsd râivlm ́t quen thuôofsd ̣c, giôofsd ́ng y nhưlkta đwesw úc chưlkta ̃ viêaszq ́t trêaszq n thưlkta mà A tưlkta ̀ng gưlkta ̉i cho côofsd trưlkta ơyeei ́c đwesw âivlm y.
côofsd sưlkta ̉ng sôofsd ́t môofsd ̣t lát, đwesw i qua, hôofsd ̣p gôofsd ̃ côofsd ̉ kính năylwu ̀m tĩnh lăylwu ̣ng ơyeei ̉ đwesw ăylwu ̀ng kia, côofsd chỉ do dưlkta ̣ trong chôofsd ́c lát liêaszq ̀n câivlm ̉n thâivlm ̣n mơyeei ̉ ra, bêaszq n trong có môofsd ̣t tơyeei ̀ giâivlm ́y.
Phong Quang mơyeei ̉ nêaszq ́p gâivlm ́p của tơyeei ̀ giâivlm ́y ra, măylwu ̣t trêaszq n là môofsd ̣t bản thiêaszq ́t kêaszq ́ áo cưlkta ơyeei ́i, nhưlkta ng đwesw ưlkta ơyeei ̀ng cong nét vẽ thoạt nhìn có chút âivlm ́u trĩ, có thêaszq ̉ thâivlm ́y đwesw ưlkta ơyeei ̣c ngưlkta ơyeei ̀i vẽ tuôofsd ̉i còn nhỏ, nhưlkta ng chi tiêaszq ́t nêaszq n có đwesw êaszq ̀u đwesw ưlkta ơyeei ̣c vẽ ra, côofsd còn nhơyeei ́ rõ, áo cưlkta ơyeei ́i ngày đwesw ó côofsd đwesw ã măylwu ̣c giôofsd ́ng hêaszq ̣t bản thiêaszq ́t kêaszq ́ này, góc phải bêaszq n dưlkta ơyeei ́i có môofsd ̣t hàng chưlkta ̃: “Đsinf âivlm y là bản thiêaszq ́t kêaszq ́ đwesw âivlm ̀u tiêaszq n của anh, là thưlkta ́ mà anhtrâivlm n trọng yêaszq u quý râivlm ́t nhiêaszq ̀u năylwu m, bâivlm y giơyeei ̀, anh đwesw em thưlkta ́ mà anh trâivlm n trọng nhâivlm ́t cho em, tưlkta ̀ nay vêaszq ̀ sau, em chính là bảo bôofsd ́i quan trọng nhâivlm ́t của anh.”
Quả nhiêaszq n là hăylwu ́n…
Phong Quang buôofsd ng bản vẻ, trưlkta ơyeei ́c măylwu ́t côofsd , trong hôofsd ̣p còn có môofsd ̣t cái đwesw ôofsd ̀ng hôofsd ̀ cát, đwesw ôofsd ̀ng hôofsd ̀ cát đwesw ại diêaszq ̣n cho thơyeei ̀i gian, nhưlkta ng cát phâivlm ̀n lơyeei ́n năylwu ̀m ơyeei ̉ tâivlm ̀ng dưlkta ơyeei ́i chót của đwesw ôofsd ̀ng hôofsd ̀, có phải nghĩa là… thơyeei ̀i gian đwesw ã khôofsd ng còn?
“khôofsd ng câivlm ̀n…” Môofsd ̣t giọng nói suy yêaszq ́u truyêaszq ̀n đwesw êaszq ́n tưlkta ̀ trong góc, “Đsinf ưlkta ̀ng đwesw ụng vào đwesw ôofsd ̀ng hôofsd ̀ cát…”
Tay Phong Quang vưlkta ̀a giơyeei lêaszq n dưlkta ̀ng lại, xoay ngưlkta ơyeei ̀i liêaszq ̀n găylwu ̣p đwesw ưlkta ơyeei ̣c ngưlkta ơyeei ̀i đwesw àn ôofsd ng áo đwesw en đwesw ã lâivlm u khôofsd ng thâivlm ́y năylwu ̀m ơyeei ̉ góc tưlkta ơyeei ̀ng, thâivlm n mình hăylwu ́n gâivlm ̀n nhưlkta trong suôofsd ́t, xuyêaszq n thâivlm ́u qua hăylwu ́n có thêaszq ̉ nhìn thâivlm ́y vách tưlkta ơyeei ̀ng trăylwu ́ng tinh.
“Là anh…” côofsd khôofsd ng khỏi lui ra sau môofsd ̣t bưlkta ơyeei ́c, sưlkta ̣ sơyeei ̣ hãi mà hăylwu ́n mang lại vâivlm ̃n còn, cho dù hiêaszq ̣n tại hăylwu ́n nhìn qua râivlm ́t mau sẽ phải biêaszq ́n mâivlm ́t.
Hăylwu ́n thâivlm ́y đwesw ưlkta ơyeei ̣c sưlkta ̣ đwesw êaszq ̀ phòng của côofsd , khóe môofsd i tái nhơyeei ̣t châivlm m chọc cong lêaszq n, có lẻ là đwesw ang châivlm m chọc chính bản thâivlm n hăylwu ́n, hăylwu ́ncôofsd ́ sưlkta ́c dưlkta ̣a vào góc tưlkta ơyeei ̀ng ngôofsd ̀i dâivlm ̣y, thơyeei ̉ ra môofsd ̣t hơyeei i sâivlm u xa, “Hôofsd ̀i lâivlm y khôofsd ng thâivlm ́y, nhìn thâivlm ́y em còn sôofsd ́ng, thâivlm ̣t đwesw úng là môofsd ̣t chuyêaszq ̣n khiêaszq ́n ngưlkta ơyeei ̀i ta vưlkta ̀a cao hưlkta ́ng vưlkta ̀a tiêaszq ́c nuôofsd ́i.”
“anh có ý gì?” Phong Quang ngâivlm ̣p ngưlkta ̀ng, lại hỏi, “Bôofsd ̣ dạng bâivlm y giơyeei ̀ của anh… làm sao vâivlm ̣y?”
“Chăylwu ̉ng lẽ em nhìn khôofsd ng ra là tôofsd i săylwu ́p biêaszq ́n mâivlm ́t sao?”
“Biêaszq ́n mâivlm ́t… đwesw ưlkta ̀ng đwesw ùa, loại ác quỷ nhưlkta anh, nào dêaszq ̃ dàng biêaszq ́n mâivlm ́t nhưlkta vâivlm ̣y?”
“Em tin tưlkta ơyeei ̉ng tôofsd i nhưlkta vâivlm ̣y, thâivlm ̣t khiêaszq ́n tôofsd i cảm thâivlm ́y vui vẻ.” Hăylwu ́n phảng phâivlm ́t cũng thâivlm ̣t sưlkta ̣ vui vẻ cưlkta ơyeei ̀i môofsd ̣t chút, “Em đwesw ưlkta ́ng cách xa tôofsd i nhưlkta vâivlm ̣y, tôofsd i nói chuyêaszq ̣n thâivlm ̣t mâivlm ́t sưlkta ́c, em khôofsd ng thêaszq ̉ tơyeei ́i gâivlm ̀n môofsd ̣t chút sao?”
Phong Quang ngâivlm ̉n ngưlkta ơyeei ̀i, theo bản năylwu ng tiêaszq ́n đwesw êaszq ́n gâivlm ̀n vài bưlkta ơyeei ́c, lại vâivlm ̃n cách hăylwu ́n ba bưlkta ơyeei ́c xa.
“Lại gâivlm ̀n môofsd ̣t chút.”
Mang nôofsd ̃i lòng khôofsd ng hiêaszq ̉u ra sao, côofsd đwesw i đwesw êaszq ́n trưlkta ơyeei ́c măylwu ̣t hăylwu ́n, hăylwu ́n bôofsd ̃ng nhiêaszq n giơyeei tay, khôofsd ng biêaszq ́t lâivlm ́y sưlkta ́c tưlkta ̀ đwesw âivlm u ra, kéo tay côofsd , khiêaszq ́n côofsd ngã vào lòng ngưlkta ̣c hăylwu ́n.
Phản ưlkta ́ng đwesw âivlm ̀u tiêaszq n của Phong Quang là muôofsd ́n rơyeei ̀i khỏi ngưlkta ̣c hăylwu ́n, lại nghe thâivlm ́y giọng nói mêaszq ̀m nhẹ của hăylwu ́n ơyeei ̉ bêaszq n tai: “Tôofsd i săylwu ́p sưlkta ̉a biêaszq ́n mâivlm ́t, đwesw êaszq ̉ tôofsd i trưlkta ơyeei ́c khi rơyeei ̀i đwesw i ôofsd m em môofsd ̣t lâivlm ̀n.”
khôofsd ng biêaszq ́t sao, côofsd bôofsd ̃ng nhiêaszq n sinh ra môofsd ̣t nôofsd ̃i chua xót.
Trong đ
Chư
cô
Phong Quang mơ
Quả nhiê
Phong Quang buô
“khô
Tay Phong Quang vư
“Là anh…” cô
Hă
“anh có ý gì?” Phong Quang ngâ
“Chă
“Biê
“Em tin tư
Phong Quang ngâ
“Lại gâ
Mang nô
Phản ư
khô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.