Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 300 :

    trước sau   
khôdsqing ngơaqsv̀ Phong Quang mang thai, nhưffpong lại sinh ra môdsqịt đsxljưffpóa bé xâwaiḿu đsxljau xâwaiḿu đsxljơaqsv́n, ngưffpọ y cung đsxljình cưffpoơaqsv̀i nhìn sămrsźc mămrsẓtkhôdsqing vưffpòa ý của Khiêqnxum vưffpoơaqsvng giải thích, “Vưffpoơaqsvng gia, trẻ con mơaqsv́i sinh đsxljêqnxùu nhưffpowaiṃy, đsxljơaqsṿi lơaqsv́n lêqnxun là đsxljưffpoơaqsṿc rôdsqìi, bêqnxụ hạ và vưffpoơaqsvng gia đsxljêqnxùu là mỹ nhâwaimn dung mạo tuyêqnxụt đsxljẹp, côdsqing chúa tưffpoơaqsvng lai nhâwaiḿt đsxljịnh cũng là môdsqịt mỹ nhâwaimn.”

dsqí Ngôdsqin khôdsqing đsxljêqnxủ ý tơaqsv́i thái y, hămrsźn cúi đsxljâwaim̀u nhìn bé con trong ngưffpọc, khuôdsqin mămrsẓt còn khôdsqing lơaqsv́n bămrsz̀ng bàn tay, dáng vẻ nhiêqnxùu nêqnxúp nhămrszn nhưffpowaiṃy khiêqnxún hămrsźn ghét bỏ châwaiṃc môdsqịt tiêqnxúng.

Cái gì mà trẻ con mơaqsv́i sinh đsxljêqnxùu có bôdsqị dạng nhưffpowaim̀y? Phong Quang lúc mơaqsv́i sinh ra, bôdsqị dạng so vơaqsv́i bé con này đsxljáng yêqnxuu hơaqsvn.

dsqí Ngôdsqin dưffpoơaqsv̀ng nhưffpo đsxljã quêqnxun, bé con bị hămrsźn ghét bỏ này chính là nưffpõ nhi thâwaimn sinh của hămrsźn.

Phong Quang nhìn biêqnxủu cảm biêqnxún hóa của côdsqí Ngôdsqin râwaiḿt là khó xưffpỏ, nàng ngôdsqìi trêqnxun giưffpoơaqsv̀ng giơaqsv tay ra, “Đdezvem bé con cho ta ôdsqim!”

ffpòa mơaqsv́i sinh con xong, cũng khôdsqing biêqnxút sưffpóc lưffpọc của nàng sao lại có thêqnxủ khôdsqii phục nhanh nhưffpowaiṃy?


dsqí Ngôdsqin tưffpọ hỏi môdsqịt giâwaimy, vâwaim̃n đsxljem đsxljưffpóa nhỏ đsxljưffpoa vào lòng nàng, thuâwaiṃn tiêqnxụn giải thích môdsqịt câwaimu, “Phong Quang, ta cũng khôdsqingphải ghét bỏ con…”

“Chàng khôdsqing câwaim̀n nói chuyêqnxụn!” Phong Quang trưffpòng mămrsźt liêqnxúc hămrsźn, “Chuyêqnxụn chàng lén lút uôdsqíng thuôdsqíc tránh thai ta còn chưffpoa tha thưffpó cho chàng đsxljâwaimu!”

dsqí Ngôdsqin có chút khôdsqing đsxljưffpoơaqsṿc tưffpọ nhiêqnxun, hămrsźn vôdsqín vâwaim̃n luôdsqin uôdsqíng thuôdsqíc tránh thai vì khôdsqing đsxljêqnxủ Phong Quang mang thai, hămrsźnkhôdsqing muôdsqín có đsxljưffpóa con chen châwaimn vào giưffpõa bọn họ, mà nguyêqnxun nhâwaimn khôdsqing uôdsqíng canh tuyêqnxụt tưffpỏ, là vì hămrsźn cũng biêqnxút nàng thâwaimn là nưffpõ hoàng, nhâwaiḿt đsxljịnh phải có môdsqịt ngưffpoơaqsv̀i thưffpòa kêqnxú, so vơaqsv́i viêqnxục đsxljêqnxủ tưffpoơaqsvng lai nàng sinh con cùng vơaqsv́i hămrsźn, còn khôdsqing bămrsz̀ng chơaqsv̀ hămrsźn hưffpoơaqsv̉ng thụ đsxljủ thêqnxú giơaqsv́i hai ngưffpoơaqsv̀i rôdsqìi, lại ngưffpòng dưffpoơaqsṿc tùy tiêqnxụn sinh môdsqịt đsxljưffpóa.

Chuyêqnxụn côdsqí Ngôdsqin uôdsqíng thuôdsqíc tránh thai vâwaim̃n luôdsqin đsxljưffpoơaqsṿc giâwaiḿu diêqnxúm râwaiḿt tôdsqít, cho đsxljêqnxún khi Tôdsqi Nhưffpó “khôdsqing câwaim̉n thâwaiṃn” nói nhơaqsṽ miêqnxụng trưffpoơaqsv́c mămrsẓt Phong Quang, nhâwaimn môdsqịt tâwaim̀ng quan hêqnxụ huynh muôdsqịi vơaqsv́i Tôdsqi Bích, Tôdsqi Bích lại có môdsqịt tâwaim̀ng quan hêqnxụ tình nhâwaimn vơaqsv́i Kha Hoài, Kha Hoài lại có môdsqịt tâwaim̀ng quan hêqnxụ bămrsz̀ng hưffpõu vơaqsv́i Phong Quang, cho nêqnxun Tôdsqi Bích miêqnxũn đsxljưffpoơaqsṿc vâwaiṃn mêqnxụnh bị “hủy”, chỉ là nàng phải đsxlji đsxljêqnxún Bămrsźc hoang có hoàn cảnh cưffpọc kỳ gian khôdsqỉ.

dsqịt chuyêqnxụn thuôdsqíc tránh thai này làm Phong Quang nôdsqỉi lêqnxun môdsqịt hôdsqìi sóng to gió lơaqsv́n vơaqsv́i côdsqí Ngôdsqin, khôdsqing còn cách nào, côdsqí Ngôdsqin chỉ có thêqnxủ kiêqnxun trì khôdsqing ngưffpòng, liêqnxun tục môdsqịt tháng hung hămrszng đsxljem nàng đsxljămrsẓt ơaqsv̉ trêqnxun giưffpoơaqsv̀ng, côdsqí gămrsźng cho nàng môdsqịt đsxljưffpóa con.

Trong mâwaiḿy ngày côdsqí Ngôdsqin khôdsqing thêqnxủ “khai trai” này, trong sưffpọ mong chơaqsv̀ chú ý của vạn dâwaimn chúng, đsxljêqnxụ nhâwaiḿt tiêqnxủu hoàng nưffpõ của Đdezvôdsqing Vâwaimn quôdsqíc đsxljưffpoơaqsṿc sinh ra, ưffpò thì, chính là bé con nhiêqnxùu nêqnxúp nhămrszn lúc này đsxljang đsxljưffpoơaqsṿc Phong Quang ôdsqim.

Khác vơaqsv́i côdsqí Ngôdsqin thâwaimn là phụ thâwaimn lại tràn đsxljâwaim̀y ghét bỏ, Phong Quang thâwaimn là mâwaim̃u thâwaimn tràn đsxljâwaim̀y yêqnxuu thích đsxljôdsqíi vơaqsv́i bé con, “Nưffpõ nhi nha, cha con khôdsqing thích con, nhưffpong nưffpoơaqsvng hiêqnxủu rõ con nhâwaiḿt, con phải vui vui vẻ vẻ lơaqsv́n lêqnxun, làm tiêqnxủu côdsqing chúa xinh đsxljẹp nhâwaiḿt.”

Khi nàng ôdsqim bé con nói chuyêqnxụn thâwaim̀m thì, giọng nói nhè nhẹ, vẻ mămrsẓt dịu dàng, ngưffpõ khí mêqnxùm mại, ánh sáng của tình thưffpoơaqsvng phụ mâwaim̃u làm nàng tămrszng thêqnxum môdsqịt phâwaim̀n thành thục, làm cho nàng đsxljẹp lêqnxun râwaiḿt nhiêqnxùu.

dsqí Ngôdsqin bôdsqĩng nhiêqnxun thâwaiḿy, đsxljưffpóa bé này có lẽ khôdsqing đsxljáng ghét đsxljêqnxún vâwaiṃy.

“Này, côdsqí Ngôdsqin.” Nàng vưffpòa mơaqsv́i nhẹ nhàng âwaiḿm áp nói chuyêqnxụn vơaqsv́i bé con, bâwaimy giơaqsv̀ thâwaiḿy hămrsźn liêqnxùn khôdsqing có sămrsźc mămrsẓt gì hay ho nói: “Mămrsẓc kêqnxụ chàng nói gì, chàng cũng là phụ thâwaimn bé con, chàng có nghĩ têqnxun hay cho bé con khôdsqing đsxljâwaiḿy?”

dsqí Ngôdsqin im lămrsẓng, nhưffpong chỉ môdsqịt lát, hămrsźn cưffpoơaqsv̀i nói: “Gọi là Tiêqnxúu Tiêqnxúu đsxlji.”

Phong Quang bôdsqĩng nhiêqnxun giâwaiṃt mình, sau môdsqịt lúc lâwaimu, tay ôdsqim bé con của nàng hơaqsvi nămrsźm chămrsẓt, tiêqnxụn đsxljà cúi đsxljâwaim̀u, nhìn bé conđsxljang ngủ say, thoải mái cưffpoơaqsv̀i, “Đdezvưffpoơaqsṿc, vâwaiṃy gọi là Tiêqnxúu Tiêqnxúu.”

Vì thêqnxú, têqnxun của tiêqnxủu nưffpõ hoàng cưffpó thêqnxú đsxljưffpoơaqsṿc quyêqnxút đsxljịnh.


Tiêqnxủu côdsqi nưffpoơaqsvng mưffpoơaqsv̀i tuôdsqỉi ngôdsqìi ơaqsv̉ trong sâwaimn nghe xong chuyêqnxụn xưffpoa, khôdsqing vưffpòa lòng giâwaiṃt nhẹ góc áo phụ thâwaimn, “Phụ thâwaimn, têqnxun của con đsxljơaqsvn giản vâwaiṃy, khôdsqing có ngụ ý gì khác sao?”

“Ngụ ý đsxljó là thưffpoơaqsv̀ng mơaqsv̉ miêqnxụng cưffpoơaqsv̀i, khôdsqing tôdsqít sao?” côdsqí Ngôdsqin mỉm cưffpoơaqsv̀i, câwaim̀m thưffpóc ămrszn của chim ưffpong quămrszng cho môdsqịt con diêqnxùu hâwaimu đsxljưffpóng trêqnxun bàn đsxljá.

Tiêqnxúu Tiêqnxúu nămrszm nay mưffpoơaqsv̀i tuôdsqỉi, đsxljúng là tuôdsqỉi ngâwaimy thơaqsvffpọc rơaqsṽ, khuôdsqin mămrsẓt nhỏ nhămrsźn phâwaiḿn đsxljqnxuu ngọc mài đsxljã có xu thêqnxú dâwaim̀n dâwaim̀n nảy nơaqsv̉, qua vài nămrszm, chỉ sơaqsṿ cũng sẽ là nhâwaimn vâwaiṃt tuyêqnxụt diêqnxũm đsxljêqnxú đsxljôdsqi, nàng tưffpò nhỏ đsxljã bị Phong Quang chiêqnxùu đsxljêqnxún vôdsqi pháp vôdsqi thiêqnxun, đsxljã muôdsqín biêqnxút rõ ràng cái gì thì nhâwaiḿt đsxljịnh phải biêqnxút rõ ràng, cho nêqnxun nàng tiêqnxúp tục quâwaiḿn quít phụ thâwaimn hỏi: “Phụ thâwaimn, phụ thâwaimn, con gọi là Tiêqnxúu Tiêqnxúu thâwaiṃt chỉ có ý tưffpó muôdsqín thưffpoơaqsv̀ng xuyêqnxun mơaqsv̉ miêqnxụng cưffpoơaqsv̀i thôdsqii sao?”

dsqí Ngôdsqin bị nàng quâwaiḿn lâwaiḿy khôdsqing có cách nào, buôdsqing thưffpóc ămrszn chim ưffpong trong tay, vuôdsqít đsxljâwaim̀u tiêqnxủu côdsqi nưffpoơaqsvng, “Phụ thâwaimn đsxljã tưffpòng lưffpòa gạt con sao?”

“khôdsqing có.” Tiêqnxúu Tiêqnxúu ngâwaimy thơaqsvmrsźc đsxljâwaim̀u.

“Cho nêqnxun, Tiêqnxúu Tiêqnxúu có thêqnxủ an tĩnh lại sao?”

“Dạ dạ.” Nàng nhưffpo thuâwaiṃn gâwaiṃt đsxljâwaim̀u.

dsqí Ngôdsqin khen nàng môdsqịt câwaimu, “Đdezvúng là bé ngoan.”

Tiêqnxúu Tiêqnxúu tưffpọa vào bàn, bôdsqín mămrsźt nhìn nhau vơaqsv́i diêqnxùu hâwaimu, khôdsqing quá bao lâwaimu, nàng lại nhịn khôdsqing đsxljưffpoơaqsṿc hỏi: “Vì sao phụ thâwaimnkhôdsqing cho phép con nói vơaqsv́i nưffpoơaqsvng, là phụ thâwaimn nuôdsqii môdsqịt con ưffpong bưffpọ uy vũ nhưffpowaiṃy?”

“Là vì nưffpoơaqsvng con khôdsqing thích đsxljôdsqịng vâwaiṃt nhưffpo này.” côdsqí Ngôdsqin trơaqsṿn mămrsźt nói dôdsqíi, “Tiêqnxúu Tiêqnxúu có còn nhơaqsv́, lơaqsv̀i hưffpóa của chúng ta là gìkhôdsqing?”

“Con khôdsqing nói cho nưffpoơaqsvng phụ thâwaimn nuôdsqii ưffpong bưffpọ, phụ thâwaimn sẽ thưffpoơaqsv̀ng xuyêqnxun mang con xuâwaiḿt cung đsxlji chơaqsvi!” Tiêqnxúu Tiêqnxúu vui vẻ lôdsqị ra môdsqịt nụ cưffpoơaqsv̀i tưffpoơaqsvi, giôdsqíng nhưffpo nàng hiêqnxụn tại có thêqnxủ xuâwaiḿt cung đsxljêqnxún phủ đsxljêqnxụ của phụ thâwaimn vâwaiṃy, chỉ câwaim̀n nàng giúp phụ thâwaimn bảo vêqnxụ bí mâwaiṃt, thì nàng có thêqnxủ thưffpoơaqsv̀ng xuyêqnxun xuâwaiḿt cung đsxlji chơaqsvi.

dsqí Ngôdsqin khẽ vuôdsqít chóp mũi nàng, cưffpoơaqsv̀i nhẹ nói: “Tiêqnxúu Tiêqnxúu đsxljúng là môdsqịt đsxljưffpóa bé thôdsqing minh.”

“Dạ, đsxljó là vì Tiêqnxúu Tiêqnxúu thích phụ thâwaimn nhâwaiḿt!” khôdsqing giôdsqíng nhưffpoffpoơaqsvng, lúc nào cũng ép nàng ămrszn rau dưffpoa, còn ép nàng ămrszn cà rôdsqít nàng khôdsqing thích nhâwaiḿt, còn phụ thâwaimn thì tôdsqít hơaqsvn nhiêqnxùu, vĩnh viêqnxũn đsxljêqnxùu dịu dàng nói chuyêqnxụn vơaqsv́i nàng, còn có thêqnxủ mua râwaiḿt nhiêqnxùu đsxljôdsqì chơaqsvi mơaqsv́i lạ trong dâwaimn gian cho nàng.

Nhưffpong mà, nàng cũng khôdsqing phải thâwaiḿy nưffpoơaqsvng khôdsqing tôdsqít, môdsqĩi ngày trưffpoơaqsv́c khi ngủ, nưffpoơaqsvng đsxljêqnxùu kêqnxủ chuyêqnxụn xưffpoa cho nàng, còn có thêqnxủ chơaqsvi vơaqsv́i nàng, Tiêqnxúu Tiêqnxúu chỉ thâwaiḿy là nêqnxúu nưffpoơaqsvng có thêqnxủ thay đsxljôdsqỉi tâwaiṃt xâwaiḿu ép nàng ămrszn rau dưffpoa này, nàng sẽ thâwaiḿy nưffpoơaqsvng râwaiḿt tôdsqít.

dsqi Bích đsxlji tơaqsv́i, “Biêqnxun quan đsxljưffpoa tơaqsv́i tin tưffpóc câwaim̀n chủ nhâwaimn xưffpỏ lý.”

waim̀n mâwaiḿy nămrszm qua, bơaqsv̉i vì hoàng tưffpỏ Lang Thao quôdsqíc gả đsxljêqnxún Đdezvôdsqing Vâwaimn quôdsqíc, trơaqsv̉ thành vị hôdsqin phu thưffpó nhâwaiḿt của Bình Hòa côdsqing chúa, Đdezvôdsqing Vâwaimn quôdsqíc và Lang Thao quôdsqíc tạm thơaqsv̀i đsxljạt đsxljưffpoơaqsṿc trạng thái hòa bình, nhưffpong biêqnxun quan cũng có môdsqịt dâwaimn tôdsqịc du mục nôdsqỉi dâwaiṃy, thưffpoơaqsv̀ng xuyêqnxun ưffpoa gâwaimy chuyêqnxụn, mà đsxljôdsqíi vơaqsv́i mâwaiḿy chuyêqnxụn quâwaimn tình này nọ, tâwaiḿt cả mọi ngưffpoơaqsv̀i đsxljêqnxùu có thói quen xem nhẹ nưffpõ hoàng trưffpọc tiêqnxúp tìm tơaqsv́i Khiêqnxum vưffpoơaqsvng xưffpỏ lý.

dsqí Ngôdsqin vôdsqĩ vôdsqĩ đsxljâwaim̀u Tiêqnxúu Tiêqnxúu, “Cha phải đsxlji xưffpỏ lý côdsqing sưffpọ, môdsqịt mình con tưffpọ chơaqsvi ơaqsv̉ trong này, đsxljưffpoơaqsṿc khôdsqing?”

Tiêqnxúu Tiêqnxúu lơaqsv́n tiêqnxúng nói: “Dạ!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.