Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 292 :

    trước sau   
xbhb̀a nghĩ đgxmqêvvaq́n Tôicyp Nhưxbhb́ kia thích côicyṕ Ngôicypn, mà bâbadmy giơlwtè bản thâbadmn lại khôicypng ơlwtẻ bêvvaqn cạnh côicyṕ Ngôicypn, Phong Quang hâbadṃn đgxmqêvvaq́n nghiêvvaq́n răakieng, săakiép tơlwtéi giơlwtè tý (23-1h), nàng lăakien qua lôicyp̣n lại ơlwtẻ trêvvaqn giưxbhbơlwtèng khôicypng ngủ đgxmqưxbhbơlwtẹc, trêvvaqn thưxbhḅc têvvaq́, trong mâbadḿy ngày bị giam lỏng này, nàng thưxbhḅc sưxbhḅ ít có thêvvaq̉ ngủ đgxmqưxbhbơlwtẹc an ôicyp̉n, chỉ sơlwtẹ sẽ đgxmqôicyp̣t ngôicyp̣t nhâbadṃn đgxmqưxbhbơlwtẹc tin tưxbhb́c côicyṕ Ngôicypn găakiẹp chuyêvvaq̣n khôicypng may.

Ngay tại khi nàng nghĩ bà đgxmqôicyp̀ng Tôicyp Nhưxbhb́ kia có thêvvaq̉ mưxbhbơlwtẹn cơlwté đgxmqưxbhba đgxmqâbadm̉y côicyṕ tình ăakien đgxmqâbadṃu hủ của côicyṕ Ngôicypn, nàng nghe đgxmqưxbhbơlwtẹc có tiêvvaq́ng vang râbadḿt nhỏ tưxbhb̀ cưxbhb̉a sôicyp̉, Phong Quang lại câbadm̉n thâbadṃn nghe ngóng trong chôicyṕc lát, xác đgxmqịnh khôicypng phải là ảo giác của bản thâbadmn, nàng hâbadḿt chăakien xuôicyṕng giưxbhbơlwtèng, đgxmqi đgxmqêvvaq́n mép cưxbhb̉a sôicyp̉, lại suy xét trong chôicyṕc lát mơlwtéi mơlwtẻ cưxbhb̉a sôicyp̉ ra.

Hai ngưxbhbơlwtèi tưxbhb̀ ngoài cưxbhb̉a sôicyp̉ nhảy vào, Phong Quang bị dọa khôicypng phát ra đgxmqưxbhbơlwtẹc tiêvvaq́ng nào thì miêvvaq̣ng nàng đgxmqã bị bịt kín.

“Suỵt…” Hạ Phong Nhã nhỏ giọng nói: “Hoàng tỷ, yêvvaqn lăakiẹng, đgxmqưxbhb̀ng đgxmqêvvaq̉ bị ngưxbhbơlwtèi ơlwtẻ bêvvaqn ngoài nghe thâbadḿy.”

Phong Quang gâbadṃt gâbadṃt đgxmqâbadm̀u Hạ Phong Nhã mơlwtéi buôicypng tay ra, nàng hỏi: “Các ngưxbhbơlwtei làm sao đgxmqêvvaq́n đgxmqâbadmy đgxmqưxbhbơlwtẹc?”

Cùng đgxmqi vơlwtéi Hạ Phong Nhã đgxmqúng là Môicyp̣ Lưxbhbơlwteng.


icyp̣ Lưxbhbơlwteng nói: “Chúng ta nhâbadṃn đgxmqưxbhbơlwtẹc tin của Trâbadḿn quôicyṕc côicypng, hăakién nói muôicyṕn chúng ta trưxbhbơlwtéc tiêvvaqn đgxmqem ngưxbhbơlwtei cưxbhb́u ra, nhưxbhbbadṃy hăakién mơlwtéi khôicypng có kiêvvaqng kị gì mà đgxmqôicyṕi phó Tiêvvaq̀n Tù.”

“Trâbadḿn quôicyṕc côicypng?”

“Đmodzúng vâbadṃy, hoàng tỷ.” Hạ Phong Nhã nói: “Lam Thính Dung mang theo quâbadmn đgxmqôicyp̣i dưxbhb̀ng ơlwtẻ ngoài cưxbhb̉a thành, chỉ câbadm̀n cưxbhb́u tỷ ra rôicyp̀i, hăakién sẽ cùng Trâbadḿn quôicyṕc côicypng nôicyp̣i ưxbhb́ng ngoại hơlwtẹp, đgxmqánh Tiêvvaq̀n Tù trơlwtẻ tay khôicypng kịp.”

Phong Quang vâbadm̃n khôicypng hiêvvaq̉u đgxmqưxbhbơlwtẹc, “Các ngưxbhbơlwtei thâbadṃt sưxbhḅ khôicypng nhìn lâbadm̀m, là Trâbadḿn quôicyṕc côicypng mâbadṃt báo cho các ngưxbhbơlwtei sao?”

icyp̣ Lưxbhbơlwteng nói: “Đmodzúng vâbadṃy, sao thêvvaq́?”

khôicypng thích hơlwtẹp, Lam Càn coi trọng tính mêvvaq̣nh của Lam Thính Vũ nhưxbhbbadṃy, vì thêvvaq́ mà giao ưxbhbơlwtéc hơlwtẹp tác vơlwtéi Tiêvvaq̀n Tù, sao lại đgxmqôicyp̣t nhiêvvaqn thôicypng tri bọn Phong Nhã tơlwtéi cưxbhb́u nàng, Phong Quang nghĩ khôicypng thôicypng, chăakiẻng lẽ Lam Thính Vũ đgxmqã đgxmqưxbhbơlwtẹc giải đgxmqôicyp̣c, hoăakiẹc là ôicypng ta đgxmqịnh hi sinh Lam Thính Vũ?

“Hoàng tỷ, tỷ suy nghĩ cái gì vâbadṃy? Mau cùng chúng ta đgxmqi thôicypi.” Hạ Phong Nhã kéo tay Phong Quang.

“Ta khôicypng thêvvaq̉ đgxmqi.” Phong Quang lăakiéc đgxmqâbadm̀u.

Phong Nhã vôicyp cùng khó hiêvvaq̉u, “Vì sao? Tiêvvaq̀n Tù lòng lang dạ thú, nói khôicypng chưxbhb̀ng môicyp̣t ngày nào đgxmqó hăakién sẽ giêvvaq́t tỷ.”

icyp̣ Lưxbhbơlwteng cũng nói: “Lúc này cũng khôicypng phải là lúc ngưxbhbơlwtei câbadṃy mạnh, ngưxbhbơlwtei cũng biêvvaq́t nêvvaq́u thưxbhḅc sưxbhḅ xảy ra cung biêvvaq́n, thì sẽ chêvvaq́t bao nhiêvvaqu ngưxbhbơlwtèi?”

“Môicyp̣ Lưxbhbơlwteng, khôicypng têvvaq̣, ngưxbhbơlwtei cưxbhb nhiêvvaqn còn có chút hiêvvaq̉u biêvvaq́t viêvvaq̣c cung biêvvaq́n.” Phong Quang tán thưxbhbơlwtẻng vôicyp̃ vôicyp̃ vai hăakién.

icyp̣ Lưxbhbơlwteng ghét bỏ hâbadḿt tay nàng ra, “Đmodzưxbhb̀ng cho là ta ngu ngôicyṕc, tuy răakièng ta trà trôicyp̣n trêvvaqn giang hôicyp̀, nhưxbhbng hiêvvaq̉u biêvvaq́t nêvvaqn có vâbadm̃n phải có, cung đgxmqình soán vị, cũng nhưxbhb trong danh môicypn chính phái chôicyṕn võ lâbadmm, râbadḿt nhiêvvaq̀u ngưxbhbơlwtèi tranh đgxmqoạt vị trí môicypn chủ cũng nhưxbhbbadṃy, đgxmqêvvaq̀u là dùng máu tưxbhbơlwtei lót đgxmqưxbhbơlwtèng, bâbadḿt quá cũng vì dục vọng của bản thâbadmn.”

“Môicyp̣ Lưxbhbơlwteng… thì ra ngưxbhbơlwtei cũng có lúc nói ra chuyêvvaq̣n nghiêvvaqm túc nhưxbhbbadṃy.” Lúc này ngưxbhbơlwtèi cảm thán khôicypng phải Phong Quang, mà là Phong Nhã.


icyp̣ Lưxbhbơlwteng buôicyp̀n phiêvvaq̀n trong lòng, “Các ngưxbhbơlwtei môicyp̣t ngưxbhbơlwtèi hai ngưxbhbơlwtèi, đgxmqưxbhb̀ng nghĩ ta là môicyp̣t têvvaqn ngu ngôicyṕc khôicypng có đgxmqâbadm̀u óc đgxmqưxbhbơlwtẹckhôicypng?”

Các nàng đgxmqúng là nghĩ hăakién ngu ngôicyṕc khôicypng có đgxmqâbadm̀u óc, nhưxbhbng mà tình nhâbadmn trong măakiét hóa Tâbadmy Thi, bơlwtẻi vâbadṃy theo Hạ Phong Nhã, đgxmqâbadmy là chôicyp̃ đgxmqáng yêvvaqu của Môicyp̣ Lưxbhbơlwteng, nàng mơlwtéi khôicypng ghét bỏ hăakién đgxmqâbadmu.

khôicypng đgxmqúng, chính sưxbhḅ khôicypng phải chuyêvvaq̣n Môicyp̣ Lưxbhbơlwteng ngu ngôicyṕc hay khôicypng ngu ngôicyṕc, mà là chuyêvvaq̣n phải dâbadm̃n Phong Quang đgxmqi!

Phong Nhã hỏi Phong Quang, “Hoàng tỷ, tỷ sao lại khôicypng chịu rơlwtèi đgxmqi?”

“Ta nêvvaq́u rơlwtèi đgxmqi, côicyṕ Ngôicypn sẽ găakiẹp nguy hiêvvaq̉m.” Phong Quang côicyṕ châbadḿp nói: “Ta khôicypng thêvvaq̉ bỏ rơlwtei hăakién mà rơlwtèi đgxmqi.”

“Nhưxbhbng mà hoàng tỷ, muôicyp̣i thâbadḿy tình cảnh hiêvvaq̣n tại tỷ so văakién hăakién càng nguy hiêvvaq̉m hơlwten.” Hạ Phong Nhã chỉ câbadm̀n liêvvaqn tưxbhbơlwtẻng đgxmqêvvaq́n thái đgxmqôicyp̣c của côicyṕ Ngôicypn đgxmqôicyṕi vơlwtéi nàng ngày nào đgxmqó môicyp̣t năakiem trưxbhbơlwtéc, nàng liêvvaq̀n có trưxbhḅc giác, nam nhâbadmn nhưxbhb côicyṕ Ngôicypn, tuyêvvaq̣t đgxmqôicyṕikhôicypng thêvvaq̉ đgxmqêvvaq̉ bản thâbadmn bị vâbadmy trong vòng nguy hiêvvaq̉m.

“côicyṕ Ngôicypn hăakién…” Phong Quang nói xong ba chưxbhb̃, sau gáy đgxmqau xót, lâbadṃp tưxbhb́c mâbadḿt đgxmqi ý thưxbhb́c.

Hạ Phong Nhã vôicyp̣i vàng ôicypm lâbadḿy nàng khôicypng đgxmqêvvaq̉ nàng ngã xuôicyṕng đgxmqâbadḿt, căakiem tưxbhb́c nói vơlwtéi Môicyp̣ Lưxbhbơlwteng: “Ngưxbhbơlwtei làm gì thêvvaq́ hả?”

“Nàng đgxmqã quêvvaqn môicyp̣t câbadmu cuôicyṕi cùng trong thưxbhb kia sao?”

Trong thưxbhbicyp̣t câbadmu cuôicyṕi cùng viêvvaq́t: Nêvvaq́u bêvvaq̣ hạ khôicypng muôicyṕn rơlwtèi đgxmqi, lâbadṃp tưxbhb́c làm nàng hôicypn mêvvaq đgxmqưxbhba đgxmqi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.