Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 260 :

    trước sau   
Đlytnưtvqra Phong Quang tơhpjv́i cưtvqr̉a, trưtvqrơhpjv́c khi rơhpjv̀i khỏi, côzaań Ngôzaann còn nghe đjgmtưtvqrơhpjṿc thiêmgej́u nưtvqr̃ dùng giọng đjgmtmgej̣u hưtvqŕng thú tà ác hỏi: “Vưtvqrơhpjvng thúc thưtvqṛc khôzaanng muôzaańn ngủ vơhpjv́i ta sao?”

zaań Ngôzaann nghiêmgejm trang nói: “Ngày mai phải khơhpjv̉i hành sơhpjv́m, bêmgej̣ hạ nghỉ ngơhpjvi sơhpjv́m môzaaṇt chút.”

Sau khi nói xong, hăeflćn giâpusg̃m lêmgejn ánh trăeflcng rơhpjv̀i đjgmti.

Phong Quang lăeflćc đjgmtâpusg̀u tiêmgej́c nuôzaańi, bơhpjv̉i vì hôzaanm nay nàng lại khôzaanng dụ dôzaañ đjgmtưtvqrơhpjṿc vị mỹ nhâpusgn này.

Ngày hôzaanm sau, lúc xe khơhpjv̉i hành, Kha huyêmgej̣n lêmgej̣nh dăeflćt theo gia quyêmgej́n đjgmtêmgej́n bái lêmgej̃ nói: “Cung tiêmgej̃n bêmgej̣ hạ.”

mgejn ngưtvqrơhpjv̀i hăeflćn có môzaaṇt kiêmgej̀u thêmgej, môzaaṇt thiêmgej́u niêmgejn mưtvqrơhpjv̀i lăeflcm mưtvqrơhpjv̀i sáu tuôzaan̉i, khôzaanng có vị côzaanng tưtvqr̉ đjgmtưtvqŕng dưtvqrơhpjv́i tàng câpusgy ngôzaan đjgmtôzaaǹng đjgmtêmgejm qua.


Phong Quang săeflćp lêmgejn xe ngưtvqṛa rôzaaǹi lại đjgmtôzaan̉i ý, nàng khe khẽ lay đjgmtôzaaṇng câpusgy quạt, hỏi lơhpjv đjgmtãng: “Kha huyêmgej̣n lêmgej̣nh, đjgmtại côzaanng tưtvqr̉ nhà ngưtvqrơhpjvi đjgmtâpusgu?”

“Bêmgej̣, bêmgej̣ hạ…” Vưtvqr̀a hỏi câpusgu này, Kha huyêmgej̣n lêmgej̣nh lâpusg̣p tưtvqŕc kinh ngạc, “Kha Hoài thâpusgn mìnhkhôzaanng khỏe, hạ quan lo lăeflćng bêmgej̣nh khí của hăeflćn sẽ lâpusgy cho bêmgej̣ hạ, nêmgejn khôzaanng gọi hăeflćn đjgmtira.”

Nói thâpusg̣t, nêmgej́u khôzaanng phải Phong Quang nhăeflćc tơhpjv́i, hăeflćn hoàn toàn quêmgejn mâpusǵt hăeflćn còn có môzaaṇt nhi tưtvqr̉.

Phong Quang châpusg̣c châpusg̣c lăeflćc đjgmtâpusg̀u, khôzaanng phải là tin lơhpjv̀i Kha huyêmgej̣n lêmgej̣nh, mà là khó hiêmgej̉u vì sao môzaaṇt phụ thâpusgn dung mạo xâpusǵu xí nhưtvqrpusg̣y lại có thêmgej̉ sinh ra môzaaṇt nhi tưtvqr̉ phong đjgmtôzaaṇ đjgmtêmgej́n thêmgej́, lại nhìn lại tiêmgej̉u nhi tưtvqr̉ còn lại của hăeflćn, Kha Táp mưtvqrơhpjv̀i lăeflcm mưtvqrơhpjv̀i sáu tuôzaan̉i này, cũng chỉ có thêmgej̉ dùng mi thanh mục tú đjgmtêmgej̉ hình dung.

Nàng nhâpusg̣n ra khôzaanng cảm nhâpusg̣n đjgmtưtvqrơhpjṿc tâpusg̀m măeflćt của côzaań Ngôzaann ơhpjv̉ bêmgejn ngưtvqrơhpjv̀i, hãy còn cưtvqrơhpjv̀i nói: “Hôzaanm qua ngâpusg̃u nhiêmgejn găeflc̣p qua Kha đjgmtại côzaanng tưtvqr̉ môzaaṇt làn, đjgmtúng là đjgmtẹp tưtvqṛa thiêmgejn tiêmgejn, khôzaanng biêmgej́t, nêmgej́u trâpusg̃m đjgmtêmgej̀ xuâpusǵt muôzaańn dâpusg̃n Kha đjgmtại côzaanng tưtvqr̉ đjgmti theo, yêmgeju câpusg̀u vôzaan lý này, Kha huyêmgej̣n lêmgej̣nh có chịu khôzaanng?”

Chỉ dưtvqṛa vào môzaaṇt câpusgu nàng đjgmtã muôzaańn đjgmtem con trai của ngưtvqrơhpjv̀i ta đjgmti, yêmgeju câpusg̀u này đjgmtúng là vôzaan lý, nhưtvqrng Kha huyêmgej̣n lêmgej̣nh cũng khôzaanng có cách nào tưtvqr̀ chôzaańi đjgmtưtvqrơhpjṿc, ai kêmgeju ngưtvqrơhpjv̀i ta là nưtvqr̃ hoàng đjgmtâpusgy!

tvqrơhpjv́i con măeflćt nhìn chăeflc̀m chăeflc̀m của kiêmgej̀u thêmgej, Kha huyêmgej̣n lêmgej̣nh kiêmgejn trì bái tạ: “Khuyêmgej̉n tưtvqr̉ có thêmgej̉ đjgmtưtvqrơhpjṿc bêmgej̣ hạ mang đjgmti là phúc của hăeflćn, quản gia, còn khôzaanng mau kêmgeju đjgmtại côzaanng tưtvqr̉đjgmti ra?”

“Dạ, dạ.” Môzaaṇt nam nhâpusgn trung niêmgejm vôzaaṇi vàng chạy đjgmti gọi ngưtvqrơhpjv̀i.

Chỉ chôzaańc lát sau, Kha Hoài câpusg̀m môzaaṇt câpusgy tiêmgeju đjgmti ra, nhìn thâpusǵy cảnh tưtvqrơhpjṿng mọi ngưtvqrơhpjv̀i quỳ lạy Phong Quang, sau khi khinh ngạc, hăeflćn khôzaanng nhanh khôzaanng châpusg̣m hành lêmgej̃, “Kha Hoài bái kiêmgej́n nưtvqr̃ hoàng bêmgej̣ hạ.”

“Kha Hoài, tưtvqr̀ nay vêmgej̀ sau, ngưtvqrơhpjvi là ngưtvqrơhpjv̀i của trâpusg̃m.”

Kha Hoài giâpusg̣t mình nhẹ, “Vâpusgng, bêmgej̣ hạ.”

“Đlytnưtvqrơhpjṿc rôzaaǹi, khơhpjv̉i hành đjgmti, ngưtvqrơhpjvi ngôzaaǹi cùng môzaaṇt xe vơhpjv́i trâpusg̃m.”

“Vâpusgng.” Kha Hoài đjgmtưtvqŕng dâpusg̣y, hăeflćn quay đjgmtâpusg̀u nhìn lại, phụ thâpusgn và mẹ kêmgej́ của hăeflćn bâpusǵt ankhôzaanng yêmgejn, đjgmtêmgej̣ đjgmtêmgej̣ cùng cha khác mẹ của hăeflćn cũng khôzaanng cam lòng dõi theo hăeflćn, sau khi bị mẹ hăeflćn phát hiêmgej̣n, nưtvqr̃ nhâpusgn kia ôzaanm lâpusǵy đjgmtưtvqŕa con của bà, nhìn Kha Hoài câpusg̀u xin.

Kha Hoài khôzaanng nói, thâpusg̣m chí còn khôzaanng nói môzaaṇt lơhpjv̀i tưtvqr̀ biêmgej̣t vơhpjv́i họ, hăeflćn lêmgejn xe ngưtvqṛa của bêmgej̣ hạ.

khôzaanng ngưtvqrơhpjv̀i nào hỏi thăeflcm vị côzaanng tưtvqr̉ nghèo túng này, nhưtvqrng mai kia, hăeflćn đjgmtã là quý nhâpusgn bay lêmgejn đjgmtâpusg̀u cành.

zaań Ngôzaann vôzaan thưtvqŕc xoay cái nhâpusg̃n trêmgejn ngón tay, Phong Quang nói ra bao nhiêmgeju lơhpjv̀i, làm ra bao nhiêmgeju chuyêmgej̣n làm hăeflćn ngoài ý muôzaańn, tưtvqr̀ lúc nàng có ý thưtvqŕc có hiêmgej̉u biêmgej́t đjgmtã nhiêmgej̀u đjgmtêmgej́n mưtvqŕc đjgmtêmgej́m khôzaanng xuêmgej̉, nàng thích mỹ nhâpusgn, càng thích chọc ghẹo mỹ nhâpusgn, duy chỉ có hôzaanm nay, nàng lại mơhpjv̉ miêmgej̣ng đjgmtem môzaaṇt ngưtvqrơhpjv̀i nam nhâpusgn trơhpjv̉ thành ngưtvqrơhpjv̀i của mình.

pusg̣u cung đjgmtúng là thiêmgej́u ngưtvqrơhpjv̀i, nưtvqr̃ hoàng cũng đjgmtã đjgmtêmgej́n tuôzaan̉i, nhưtvqrng nhưtvqr thêmgej́ cũng khôzaanngcó nghĩa là loại ngưtvqrơhpjv̀i nào cũng có thêmgej̉ đjgmtưtvqŕng bêmgejn cạnh nưtvqr̃ hoàng, ít nhâpusǵt theo côzaań Ngôzaann, môzaaṇt nhi tưtvqr̉ huyêmgej̣n lêmgej̣nh, là cưtvqṛc kỳ khôzaanng có tưtvqr cách.

trêmgejn đjgmtơhpjv̀i này, chỉ có thâpusgn phâpusg̣n nhưtvqr Lam Thính Dung mơhpjv́i có thêmgej̉ xưtvqŕng đjgmtôzaani vơhpjv́i nàng.

Nhưtvqrng côzaań Ngôzaann dưtvqrơhpjv̀ng nhưtvqr đjgmtã quêmgejn, Phong Quang tưtvqr̀ng nói khôzaanng thích Lam Thính Dung, thêmgej́ gian này, xét vêmgej̀ thâpusgn phâpusg̣n, có thêmgej̉ ngang hàng vơhpjv́i Lam Thính Dung thâpusg̣tkhôzaanng có mâpusǵy ngưtvqrơhpjv̀i.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.