Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 282 : Phiên ngoại 1

    trước sau   
wbqlc nàomrry, Tiêabizu Tửglsuscvbng chậhwcsm rãjkeqi mởjllc mắscvbt, thấkcvoy Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn ôiktrm cậhwcsu, khódchee miệeyoang bắscvbt đdmsdawzru nởjllc ra mộgimat nụwvolmesfzyizi mịddqu hoặpghcc, hìzyiznh tưmesfcpdrng nam nhâbtprn vốchukn tuấkcvon mỹzoat thàomrrnh thụwvolc, thoápghcng cápghci trởjllcabizn yêabizu mịddqukcvon.

“Sởjllc ca, códche muốchukn em hay khôiktrng?” Cậhwcsu quay ngưmesfzyizi ôiktrm lấkcvoy Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn, tựhooea ởjllcabizn tai Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn nhẹlxwz nhàomrrng thởjllc ra mộgimat hơkcvoi, lúwbqlc nàomrry cậhwcsu nhưmesf mộgimat con yêabizu tinh, bắscvbt đdmsdawzru mêabiz hoặpghcc Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn.

Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn sửglsung sốchukt, anh chậhwcsm rãjkeqi đdmsdaaizy Tiêabizu Tửglsuscvbng trong lòuqvzng ra, yêabizn lặpghcng nhìzyizn cậhwcsu.

Tiêabizu Tửglsuscvbng bắscvbt đdmsdawzru chậhwcsm rãjkeqi cởjllci quầawzrn ápghco củdchea mìzyiznh, lộgima ra thâbtprn trêabizn, cậhwcsu chậhwcsm rãjkeqi sờzyizabizn đdmsdiểdojom nhỏabiz trưmesfjdxic ngựhooec mìzyiznh, bắscvbt đdmsdawzru nhẹlxwz nhàomrrng vuốchukt ve, miệeyoang nhịddqun khôiktrng đdmsdưmesfcpdrc rêabizn rỉpwbg, mắscvbt cậhwcsu ngậhwcsm ýxfey xuâbtprn nódchei: “Sởjllc ca, Tiểdojou Lăscvbng thựhooec muốchukn.” Lúwbqlc nàomrry Tiêabizu Tửglsuscvbng cứrjxh nhưmesf mộgimat nam nhâbtprn dâbtprm đdmsdãjkeqng, bứrjxhc thiếzyizt cầawzrn mộgimat nam nhâbtprn nàomrro đdmsdódcheomrrm cậhwcsu.

Áxjzynh mắscvbt Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn co rụwvolt lạcpdri, tay phảeaqei anh hung hăscvbng nắscvbm chặpghct, lúwbqlc nàomrry mớjdxii lạcpdrnh lùfaitng thốchukt: “Cậhwcsu làomrr ai?”

Tiêabizu Tửglsuscvbng nghe vậhwcsy vẻabiz mặpghct sửglsung sốchukt, dưmesfzyizng nhưmesf rấkcvot mêabiz mang, cậhwcsu thấkcvoy Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn ngồitsli ởjllckcvoi kia bấkcvot đdmsdgimang, đdmsdàomrrnh phảeaqei tựhooezyiznh nắscvbm lấkcvoy bàomrrn tay phảeaqei nắscvbm chặpghct củdchea Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn, chậhwcsm rãjkeqi mởjllc ra nhữimmpng ngódchen tay củdchea anh, lúwbqlc nàomrry mớjdxii đdmsdpghct tay phảeaqei đdmsdãjkeq mởjllc hếzyizt ra đdmsdódcheabizn đdmsdiểdojom nhỏabiz trưmesfjdxic ngựhooec cậhwcsu: “Sởjllc ca, chẳjyydng lẽmesf anh khôiktrng thíjqafch nódche sao?”

Nhữimmpng đdmsdgimang tápghcc đdmsdódchefaitng vớjdxii câbtpru nódchei nàomrry củdchea Tiêabizu Tửglsuscvbng khiếzyizn cho Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn nhịddqun khôiktrng đdmsdưmesfcpdrc đdmsdgimang đdmsdgimang yếzyizt hầawzru, đdmsdiểdojom nhỏabiz cứrjxhng rắscvbn trong lòuqvzng bàomrrn tay dưmesfzyizng nhưmesf đdmsdang mờzyizi gọjdxii anh âbtpru yếzyizm, mặpghct màomrry Tiêabizu Tửglsuscvbng đdmsdzyizu làomrr ýxfey xuâbtprn, chỉpwbg chờzyiz anh đdmsdaaizy ngãjkeq.

Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn tin tưmesfjllcng, chỉpwbg cầawzrn anh muốchukn làomrrm, anh códche thểdojomesfjllcng dụwvolng yêabizu tinh mêabiz ngưmesfzyizi trưmesfjdxic mắscvbt nàomrry đdmsdâbtpry, màomrr dụwvolc vọjdxing tăscvbng vọjdxit bêabizn dưmesfjdxii, đdmsdang nhắscvbc nhởjllc anh, nódche khápghct vọjdxing thâbtprn thểdojoomrry cỡjllcomrro. . .

Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn chưmesfa từnlxxng cảeaqem thấkcvoy giàomrry vòuqvz nhưmesf thếzyiz, trong lòuqvzng anh biếzyizt rõxmplzyiznh hìzyiznh Tiêabizu Tửglsuscvbng trưmesfjdxic mắscvbt khôiktrng thíjqafch hợcpdrp, anh biếzyizt hẳjyydn nêabizn lạcpdrnh mặpghct đdmsdaaizy cậhwcsu ra, sau đdmsdódche ra vẻabiz đdmsdcpdro mạcpdro hung hăscvbng giápghco huấkcvon mộgimat trậhwcsn, đdmsddojo cho Tiêabizu Tửglsuscvbng khôiktri phụwvolc bìzyiznh thưmesfzyizng, thếzyiz nhưmesfng, anh phápghct hiệeyoan đdmsdddqunh lựhooec củdchea bảeaqen thâbtprn ởjllc trưmesfjdxic mặpghct Tiêabizu Tửglsuscvbng đdmsdãjkeq thàomrrnh cặpghcn bãjkeq, hiệeyoan tạcpdri anh chỉpwbg muốchukn hódchea thâbtprn thàomrrnh mộgimat con cầawzrm thúwbql, ăscvbn sạcpdrch thịddqut đdmsdưmesfa lêabizn cửglsua khôiktrng còuqvzn mộgimat mảeaqenh.

“Sởjllc ca, chẳjyydng lẽmesf Tiểdojou Lăscvbng khôiktrng códchemesfpghcch trởjllc thàomrrnh ngưmesfzyizi bêabizn gốchuki củdchea anh hay sao?” Bộgimapghcng Tiêabizu Tửglsuscvbng ýxfey xuâbtprn vôiktr hạcpdrn hai mắscvbt đdmsdãjkeq ưmesfơkcvon ưmesfjdxit, dưmesfzyizng nhưmesf rấkcvot thưmesfơkcvong tâbtprm.

Thâbtprn thểdojo Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn chấkcvon đdmsdgimang, răscvbng trắscvbng trựhooec tiếzyizp cắscvbn đdmsdawzru lưmesfjllci, anh mộgimat phen nắscvbm cằdmsdm Tiêabizu Tửglsuscvbng, lựhooec nắscvbm to lớjdxin khiếzyizn mặpghct Tiêabizu Tửglsuscvbng mang vẻabiz đdmsdau đdmsdjdxin.

Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn âbtprm ngoan nódchei: “Cậhwcsu khôiktrng phảeaqei Tiêabizu Tửglsuscvbng, cậhwcsu đdmsdếzyizn tộgimat cùfaitng làomrr ai?”

Biểdojou tìzyiznh nhịddqun đdmsdau ủdchey khuấkcvot củdchea Tiêabizu Tửglsuscvbng dầawzrn dầawzrn biếzyizn mấkcvot, đdmsdưmesfa tay mìzyiznh ra, nhẹlxwz nhàomrrng đdmsdaaizy ra cápghcnh tay nắscvbm cằdmsdm cậhwcsu, rấkcvot làomrr thúwbql vịddqudchei: “Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn, khôiktrng phảeaqei anh vẫgujen luôiktrn muốchukn chiếzyizm hữimmpu đdmsdàomrrn em củdchea anh sao? Thếzyizomrro? Cho anh cơkcvo hộgimai anh cũjllcng khôiktrng muốchukn?”

“Lạcpdri hoặpghcc làomrr, khuôiktrn mặpghct nàomrry khôiktrng khiếzyizn cho anh códche loạcpdri khoápghci cảeaqem đdmsdódche?” Tiêabizu Tửglsuscvbng lấkcvoy ngódchen tay lưmesfjdxit qua gòuqvzpghczyiznh, lộgima ra vẻabiz mặpghct tiếzyizc nuốchuki, hódchea ra lớjdxin lêabizn cũjllcng khôiktrng phảeaqei chuyệeyoan tốchukt.

Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn nghe vậhwcsy, cảeaqe khuôiktrn mặpghct đdmsdzyizu đdmsden, chẳjyydng lẽmesf anh ởjllc trong mắscvbt Tiêabizu Tửglsuscvbng chíjqafnh làomrr ngưmesfzyizi nhưmesf vậhwcsy sao? Khôiktrng thểdojo khôiktrng nódchei, Sởjllc Chíjqafch Thiêabizn thựhooec châbtprn tưmesfjdxing.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.