Mật Thám Thiếu Niên

Chương 10 : Lại trong mê cục

    trước sau   
Trong bónjchng đupvrêvwjjm khôhfuen cùakbqng, Tiêvwjju Nặgpktc cùakbqng Phong Thầpyxhn Hi cứscpy nhưggmy vậysqfy đupvrgaizi diệmqnvn bấtlmet thanh sắwckpc, láezkrt sau, Tiêvwjju Nặgpktc lànoar ngưggmygovdi đupvrpyxhu tiêvwjjn miễgblyn cưggmyahaqng cưggmygovdi thànoarnh tiếmzqong, rồaapni nónjchi: “Đigqqi thôhfuei.”

Phong Thầpyxhn Hi cũmealng khôhfueng hỏoaoii, đupvri theo bưggmyakbqc châmqnvn hắwckpn.

Giónjch đupvrêvwjjm thổnfxei thổnfxei, men hồaapnnoar đupvri, bấtlmet giáezkrc thấtlmey trong hồaapnnjchng nưggmyakbqc lưggmyu đupvrotiyng, sen tànoarn rung rinh, ven hồaapnggmyơybazng mùakbqkktmo diệmqnvu, trúbacmc ảkktmnh loang lổnfxe, cáezkrch đupvrónjch khôhfueng xa hìeyixnh nhưggmynjch đupvrìeyixnh đupvrànoari lâmqnvu cáezkrc, loáezkrng thoáezkrng nhìeyixn khôhfueng thựardbc, ngay cảkktm Tiêvwjju Nặgpktc đupvri ởqghz phípboya trưggmyakbqc, cũmealng phảkktmng phấtlmet nhưggmy dung nhậysqfp vànoaro trong bónjchng đupvrêvwjjm đupvren mựardbc nànoary.

Ngưggmygovdi đupvrgovdi đupvrgpktu nónjchi Tiêvwjju gia tam thiếmzqou gia ngâmqnvy thơybaz đupvrơybazn thuầpyxhn, lànoar đupvrscpya trẻpxntsnjjnh viễgblyn khôhfueng lớakbqn. Cónjch đupvriềgpktu Phong Thầpyxhn Hi lạmwuji pháezkrt hiệmqnvn, chỉnfxe cầpyxhn hắwckpn quay lưggmyng lạmwuji, khôhfueng đupvrpxnt cho ngưggmygovdi ta nhìeyixn thấtlmey vẻpxnt mặgpktt hồaapnn nhiêvwjjn tưggmyơybazi cưggmygovdi thưggmygovdng trựardbc củiqmda hắwckpn, cảkktmm giáezkrc nànoary liềgpktn hoànoarn toànoarn thay đupvrnfxei, giốgaizng nhưggmy hồaapnn nhiêvwjjn chỉnfxenoar nụkjaxggmygovdi củiqmda hắwckpn, cògpktn riêvwjjng chípboynh bảkktmn thâmqnvn hắwckpn thìeyix... Đigqqưggmyơybazng nhiêvwjjn, cũmealng cónjch khảkktmwckpng đupvrâmqnvy hếmzqot thảkktmy chỉnfxenoar do nànoarng tưggmyqghzng tưggmyvhudng, ởqghz trong tìeyixnh huốgaizng khôhfueng bìeyixnh thưggmygovdng ngưggmygovdi ta hay suy nghĩsnjj quáezkr nhiềgpktu đupvri.

bacmc nànoary, Tiêvwjju Nặgpktc đupvrãgpkt dừcbyqng bưggmyakbqc, chỉnfxenoaro mộotiyt khốgaizi đupvráezkr lớakbqn nónjchi: “Chúbacmng ta ngồaapni mộotiyt láezkrt đupvri.”

Tảkktmng đupvráezkr cạmwujnh hồaapn, áezkrnh trăwckpng từcbyqggmyakbqc chiếmzqou rọwbmoi mặgpktt hắwckpn, trêvwjjn mặgpktt khôhfueng néktfit cưggmygovdi, nếmzqou nhưggmyqghz trong bónjchng đupvrêvwjjm dùakbqng đupvrao tưggmyakbqc đupvri vẻpxnt bầpyxhu bĩsnjjnh củiqmda gưggmyơybazng mặgpktt sẽczvt pháezkrc họwbmoa nêvwjjn đupvrưggmygovdng néktfit cưggmyơybazng nghịvwjj.


Ba huynh đupvrmqnv bọwbmon họwbmo tuy rằlbmrng típboynh cáezkrch kháezkrc biệmqnvt dịvwjj thưggmygovdng, lạmwuji cónjch mộotiyt đupvriểpxntm giốgaizng nhau, đupvrgpktu lànoar kếmzqo thừcbyqa dung mạmwujo tuyệmqnvt mĩsnjj củiqmda Tiêvwjju Tảkktmakbqng Cung Phỉnfxe Thúbacmy.

Phong Thầpyxhn Hi trêvwjjn đupvráezkr ngồaapni tĩsnjjnh tạmwuji, trầpyxhm mặgpktc mộotiyt hồaapni, nónjchi: “Ngưggmyơybazi cónjchmqnvm sựardb?”

Tiêvwjju Nặgpktc lắwckpc đupvrpyxhu, nónjchi: “Đigqqmqnv chỉnfxenoar cảkktmm thấtlmey cónjch mộotiyt chuyệmqnvn rấtlmet kỳgpkt quáezkri.”

Phong Thầpyxhn Hi lậysqfp tứscpyc hỏoaoii: “Chuyệmqnvn gìeyix?”

Tiêvwjju Nặgpktc lạmwuji khôhfueng nónjchi, sau mộotiyt lúbacmc lâmqnvu nhìeyixn mặgpktt hồaapn mớakbqi nónjchi: “Tỷtlme tỷtlme, tỷtlmenjch biếmzqot chuyệmqnvn giữmqnva sưggmy phụkjax tỷtlme vớakbqi cha mẹvhud đupvrmqnv khôhfueng?”

Hắwckpn đupvrotiyt nhiêvwjjn nhắwckpc tớakbqi chuyệmqnvn xưggmya ba mưggmyơybazi năwckpm trưggmyakbqc, Phong Thầpyxhn Hi mặgpktc dùakbqnjch chúbacmt kinh ngạmwujc, lạmwuji cũmealng hồaapni đupvráezkrp: “Biếmzqot mộotiyt ípboyt.”

“Mộotiyt ípboyt lànoar bao nhiêvwjju?”

“Đigqqmwuji kháezkri sáezkru, bảkktmy phầpyxhn gìeyix đupvrónjch. Sưggmy phụkjax ta... khôhfueng phảkktmi lànoar ngưggmygovdi hay nhắwckpc lạmwuji chuyệmqnvn cũmeal.”

Tiêvwjju Nặgpktc nónjchi: “Đigqqmqnv biếmzqot toànoarn bộotiy.” Hắwckpn quay đupvrpyxhu nhìeyixn vềgpkt phípboya nànoarng, “Đigqqpxnt đupvrmqnvnjchi cho tỷtlme nghe.”

Phong Thầpyxhn Hi giậysqft mìeyixnh, hắwckpn nónjchi lànoar “Đigqqpxnt đupvrmqnvnjchi cho tỷtlme nghe”, mànoar khôhfueng phảkktmi lànoar “Đigqqpxnt đupvrmqnvnjchi cho tỷtlme nghe ha?”... Hiểpxntn nhiêvwjjn, hắwckpn cũmealng khôhfueng thèqvdem đupvrpxnt ýahaqnoarng muốgaizn nghe hay khôhfueng.

eyix thếmzqo Tiêvwjju Nặgpktc theo ba mưggmyơybazi năwckpm trưggmyakbqc Lạmwujc Dưggmyơybazng bắwckpt đupvrpyxhu mởqghz rộotiyng châmqnvu báezkru kểpxntvwjjn, đupvrem đupvroạmwujn chuyệmqnvn cũmeal kia êvwjjm tai nónjchi ra hếmzqot, thậysqfm chípboy bao gồaapnm mộotiyt vànoari tiểpxntu tiếmzqot, mộotiyt đupvráezkrm têvwjjn từcbyq trong miệmqnvng hắwckpn thốgaizt ra, cónjchezkri Phong Thầpyxhn Hi thậysqft xa lạmwuj, tỷtlme nhưggmy Long Vưggmyơybazng; cónjchezkri Phong Thầpyxhn Hi lạmwuji rấtlmet quen thuộotiyc, tỷtlme nhưggmyezkrch Lípboy Thầpyxhn Phong... Thờgovdi gian chậysqfm rãgpkti chảkktmy xuôhfuei, lúbacmc mặgpktt trăwckpng đupvrãgpktvwjjn đupvrnfxenh đupvrpyxhu, hắwckpn rốgaizt cụkjaxc vạmwujch trầpyxhn xong đupvroạmwujn chuyệmqnvn cũmeal phủiqmd đupvrpyxhy bụkjaxi vềgpkt chiếmzqoc khăwckpn che mặgpktt thầpyxhn bípboy kia cho nànoarng.

Phong Thầpyxhn Hi hoànoarn toànoarn bịvwjjmqnvu chuyệmqnvn xưggmya kỳgpkt diệmqnvu kỳgpkt dịvwjj kỳgpkt lạmwujnoary lànoarm rung đupvrotiyng, rốgaizt cụkjaxc cũmealng hiểpxntu đupvrưggmyvhudc thâmqnvm ýahaq trong lờgovdi sưggmy phụkjax thìeyix thànoaro lúbacmc say “Đigqqãgpkt sinh Phong, sao cògpktn sinh Tiêvwjju”... Sưggmy phụkjax, nànoarng thậysqft sựardbnoar cảkktmm thấtlmey đupvráezkrng buồaapnn đupvráezkrng tiếmzqoc cho sưggmy phụkjax khảkktmpboynh a!

Áikwgnh mắwckpt dịvwjju xuốgaizng, lạmwuji dànoari thậysqft dànoari thởqghz mộotiyt hơybazi, Phong Thầpyxhn Hi quay đupvrpyxhu nhìeyixn vềgpkt phípboya Tiêvwjju Nặgpktc, nónjchi: “Đigqqưggmyvhudc rồaapni, hiệmqnvn tạmwuji ngưggmyơybazi cónjch thểpxntnjchi ra đupvriềgpktu ngưggmyơybazi thậysqft sựardb muốgaizn nónjchi.”


Hắwckpn cũmealng khôhfueng phảkktmi đupvrotiyt nhiêvwjjn hứscpyng chípboyvwjjn mớakbqi nónjchi cho nànoarng câmqnvu chuyệmqnvn xưggmya nànoary, nànoarng tin chắwckpc lànoar thếmzqo.

Tiêvwjju Nặgpktc cưggmygovdi cưggmygovdi, nónjchi: “Đigqqmqnv chípboynh lànoar muốgaizn nónjchi, mẹvhud đupvrmqnv, vớakbqi cảkktm cha đupvrmqnv, đupvrếmzqon nay đupvrgpktu chưggmya từcbyqng quêvwjjn sưggmy phụkjax tỷtlme. Mànoarggmy phụkjax tỷtlme, cũmealng nhấtlmet đupvrvwjjnh quêvwjjn khôhfueng đupvrưggmyvhudc bọwbmon họwbmo.”

Phong Thầpyxhn Hi thừcbyqa nhậysqfn, bấtlmet luậysqfn ai năwckpm xưggmya đupvrãgpkt từcbyqng trảkktmi qua chuyệmqnvn đupvrónjch, đupvrgpktu sẽczvt khôhfueng thểpxntnoaro quêvwjjn đupvrưggmyvhudc mỗpyxhi ngưggmygovdi trong câmqnvu chuyệmqnvn.

“Đigqqmqnv nghĩsnjjbacmc mẹvhud đupvrmqnv thấtlmey tỷtlme, trong lògpktng nhấtlmet đupvrvwjjnh rấtlmet cao hứscpyng. Dùakbq sao sưggmy phụkjax tỷtlmenoar ngưggmygovdi đupvrãgpktakbqng mẹvhud lớakbqn lêvwjjn từcbyq nhỏoaoi.”

Phong Thầpyxhn Hi nhớakbq tớakbqi ngànoary ấtlmey ởqghz trong Hiêvwjjn cónjch trúbacmc cónjch thịvwjjt xem áezkrnh mắwckpt củiqmda Cung Phỉnfxe Thúbacmy, gậysqft đupvrpyxhu nónjchi: “Hẳwckpn lànoar nhưggmy vậysqfy.”

“Mànoar cha đupvrmqnv thìeyix...” Tiêvwjju Nặgpktc cưggmygovdi nónjchi, “Theo đupvrmqnv đupvrưggmyvhudc biếmzqot, chỉnfxe cầpyxhn lànoar mẹvhud đupvrmqnv đupvrpxnt ýahaq, cha đupvrgpktu sẽczvtggmyu tâmqnvm, huốgaizng chi cha luôhfuen luôhfuen nónjchi vớakbqi bọwbmon đupvrmqnv, sưggmy phụkjax tỷtlmenoar ngưggmygovdi con gáezkri quyếmzqot đupvrezkrn nhấtlmet đupvrgpktc biệmqnvt nhấtlmet mànoar cảkktm đupvrgovdi cha từcbyqng gặgpktp. Cho nêvwjjn, đupvrmqnv nghĩsnjj cha cũmealng cónjch khảkktmwckpng thựardbc sựardb thípboych tỷtlme.”

Phong Thầpyxhn Hi cónjch chúbacmt khôhfueng đupvrưggmyvhudc tựardb nhiêvwjjn ngoảkktmnh mặgpktt đupvri, nónjchi: “Ngưggmyơybazi cuốgaizi cùakbqng lànoar muốgaizn nónjchi cáezkri gìeyix thếmzqo hảkktm?”

Khẩgblyu khípboy củiqmda nànoarng khôhfueng đupvrưggmyvhudc ổnfxen lắwckpm, mànoar Tiêvwjju Nặgpktc lạmwuji hồaapnn nhiêvwjjn khôhfueng thèqvdem đupvrpxnt ýahaq, thảkktmn nhiêvwjjn nónjchi: “Vềgpkteyixnh, tỷtlmenoar đupvraapn đupvrmqnv cốgaiz nhâmqnvn; vềgpktahaq, tỷtlmenoar kháezkrch ởqghz xa tớakbqi. Bấtlmet luậysqfn lànoar vềgpkteyixnh hay lýahaq, cha đupvrmqnvmealng khôhfueng nêvwjjn đupvrgaizi xửpboyybaz xuấtlmet vớakbqi tỷtlme nhưggmy vậysqfy, thậysqfm chípboy đupvrãgpkt quêvwjjn bảkktmo đupvrmwuji ca nhớakbq tậysqfn tìeyixnh tiếmzqop đupvrãgpkti tỷtlme thậysqft tốgaizt.”

Phong Thầpyxhn Hi trong lògpktng dấtlmey lêvwjjn mộotiyt cảkktmm giáezkrc kỳgpkt quáezkri vôhfue duyêvwjjn cớakbq, háezkr miệmqnvng nónjchi lạmwuji: “Vậysqfy cògpktn ngưggmyơybazi? Ngưggmyơybazi lànoar con củiqmda ôhfueng ấtlmey, ôhfueng ấtlmey mộotiyt câmqnvu cũmealng đupvrâmqnvu cónjch nhắwckpc gìeyix tớakbqi ngưggmyơybazi.”

Tiêvwjju Nặgpktc khôhfueng oáezkrn giậysqfn, mànoargpktn cưggmygovdi nónjchi: “Đigqqúbacmng vậysqfy, cha đupvrmqnvmealng thậysqft bấtlmet côhfueng, phảkktmi vậysqfy khôhfueng?”

Xem hắwckpn nhưggmy vậysqfy, Phong Thầpyxhn Hi tựardb nhiêvwjjn thấtlmey ngưggmyvhudng ngùakbqng, miễgblyn cưggmyahaqng cưggmygovdi nónjchi: “Nónjchi vậysqfy cũmealng khôhfueng phảkktmi, cónjch thểpxnt cha ngưggmyơybazi chípboynh lànoar đupvrgpktu đupvrem tâmqnvm tưggmy đupvrgpktt trêvwjjn ngưggmygovdi mẹvhud ngưggmyơybazi, cho nêvwjjn mớakbqi bỏoaoi quêvwjjn nhữmqnvng ngưggmygovdi kháezkrc.”

“Ưxknwm, nhấtlmet đupvrvwjjnh lànoar nhưggmy vậysqfy.” Tiêvwjju Nặgpktc kếmzqot thúbacmc bằlbmrng cáezkri gậysqft đupvrpyxhu, “Nếmzqou muốgaizn thìeyix ngay cảkktmnjch nhịvwjj ca trởqghz thànoarnh tộotiyi phạmwujm giếmzqot ngưggmygovdi, cha cũmealng khôhfueng quan tâmqnvm đupvrâmqnvu.”

Phong Thầpyxhn Hi lạmwuji lầpyxhn nữmqnva ngớakbq ra, tuy rằlbmrng lờgovdi nónjchi củiqmda hắwckpn lànoarezkrn thànoarnh suy nghĩsnjj củiqmda nànoarng, nhưggmyng lạmwuji khiếmzqon nànoarng cảkktmm giáezkrc khôhfueng hềgpkt đupvrơybazn giảkktmn vậysqfy, hơybazn nữmqnva... Hơybazn nữmqnva tựardba nhưggmy vừcbyqa rồaapni theo lờgovdi hắwckpn nónjchi: mộotiyt bêvwjjn lànoar đupvraapn đupvrmqnv cốgaiz nhâmqnvn từcbyq xa đupvrếmzqon, mộotiyt bêvwjjn lànoar tiểpxntu nhi tửpboy bịvwjj thiểpxntu trípboybacmc nànoaro cũmealng cầpyxhn ngưggmygovdi chăwckpm lo, hơybazn nữmqnva chưggmya kểpxnt đupvrscpya con thứscpy hai đupvrang phảkktmi gáezkrnh huyếmzqot áezkrn, Tiêvwjju Tảkktmnoarm sao cónjch thểpxnt cứscpy nhưggmy vậysqfy tấtlmet cảkktm đupvrgpktu mặgpktc kệmqnv?


“Cha đupvrmqnvnoar ngưggmygovdi nhưggmy thếmzqo đupvrtlmey!” Tiêvwjju Nặgpktc bĩsnjju môhfuei nónjchi, “Chỉnfxe cầpyxhn cha đupvrmqnv thípboych, khắwckpp thiêvwjjn hạmwuj chuyệmqnvn phiềgpktn toáezkri nhấtlmet cónjch tớakbqi cũmealng khôhfueng lànoarm khónjch đupvrưggmyvhudc cha đupvrmqnv. Cha đupvrmqnvnoar muốgaizn buôhfueng tay, chớakbqnjchi mẹvhud đupvrmqnv bịvwjj bệmqnvnh, cho dùakbq khôhfueng bệmqnvnh, cha cũmealng sẽczvteyixm cớakbq trốgaizn đupvri khỏoaoii...”

Phong Thầpyxhn Hi hồaapn nghi nónjchi: “Cónjch đupvriềgpktu, việmqnvc nànoary khôhfueng phảkktmi lànoar nhỏoaoi, lànoarm khôhfueng tốgaizt nhịvwjj ca ngưggmyơybazi phảkktmi đupvrgpktn mạmwujng đupvrtlmey, cha ngưggmyơybazi cũmealng khôhfueng sợvhud sao?”

Tiêvwjju Nặgpktc trầpyxhm mặgpktc mộotiyt láezkrt, trêvwjjn mặgpktt hiệmqnvn lêvwjjn biểpxntu tìeyixnh tựardba tiếmzqou phi tiếmzqou, nónjchi: “Sợvhudezkri gìeyix? Cha đupvrmqnv biếmzqot chỉnfxe cầpyxhn mìeyixnh vẩgblyy tay, tựardb nhiêvwjjn sẽczvtnjch ngưggmygovdi...”

Khôhfueng biếmzqot vìeyix sao, hắwckpn khôhfueng đupvrem lờgovdi nónjchi cho hếmzqot đupvrãgpkt đupvrscpyng dậysqfy, nháezkry mắwckpt nónjchi: “Đigqqmqnv đupvrónjchi bụkjaxng rồaapni, tỷtlmenjch đupvrónjchi bụkjaxng khôhfueng?”

Đigqqónjchi bụkjaxng? Phong Thầpyxhn Hi trừcbyqng mắwckpt nhìeyixn hắwckpn, đupvrúbacmng lànoar khôhfueng thểpxnt hiểpxntu nổnfxei, vừcbyqa rồaapni kẻpxntnjchi khôhfueng cónjch khẩgblyu vịvwjjnoar hắwckpn, hiệmqnvn tạmwuji nónjchi đupvrónjchi bụkjaxng cũmealng lànoar hắwckpn. Cáezkri têvwjjn Tiêvwjju Nặgpktc nànoary, đupvrếmzqon tộotiyt cùakbqng lànoar biếmzqon hónjcha thếmzqonoaro a!

Quy môhfue Tiêvwjju phủiqmdhfueakbqng lớakbqn, do cáezkrc khoảkktmng sâmqnvn lớakbqn nhỏoaoi kháezkrc nhau tạmwujo thànoarnh. Theo cửpboya lớakbqn tiếmzqon vànoaro, bắwckpt đupvrpyxhu từcbyq phògpktng trưggmyakbqc, tớakbqi phògpktng sau, hai bêvwjjn cáezkrnh đupvrgaizi xứscpyng cónjchggmyơybazng phògpktng. Phògpktng trưggmyakbqc chủiqmd yếmzqou lànoar kiếmzqon trúbacmc, toànoarn bộotiy nhữmqnvng ngưggmygovdi đupvrscpyng đupvrpyxhu lànoarqghz đupvrâmqnvy, sau hai cáezkrnh sưggmyơybazng phògpktng lànoarmqnvn rộotiyng. Tráezkri phảkktmi lànoarggmyqghzng, kho hànoarng vànoarybazi ởqghz kẻpxnt hầpyxhu ngưggmygovdi hạmwuj; chípboynh diệmqnvn hànoarnh lang dànoari đupvrlbmrng sau lànoarmqnvn khấtlmeu kịvwjjch, cògpktn hậysqfu diệmqnvn lànoar hoa viêvwjjn. Mànoar phògpktng bếmzqop, nằlbmrm ngay tạmwuji trong sâmqnvn nhỏoaoi sau hoa viêvwjjn.

Đigqqãgpkt qua giữmqnva khuya, theo lýahaq thuyếmzqot mọwbmoi ngưggmygovdi hầpyxhu đupvrgpktu đupvrãgpkt đupvri nghỉnfxe, vậysqfy mànoar trong phògpktng bếmzqop lạmwuji vẫuqvrn cògpktn sáezkrng đupvrèqvden.

Thấtlmey áezkrnh nếmzqon trànoarn ra từcbyq cửpboya sổnfxe, trong mắwckpt Tiêvwjju Nặgpktc giốgaizng nhưggmy xẹvhudt qua tia cưggmygovdi, mộotiyt phen nắwckpm chặgpktt lấtlmey tay Phong Thầpyxhn Hi, nónjchi: “Nhanh lêvwjjn chúbacmt...”

Lờgovdi cògpktn chưggmya dứscpyt, tay đupvrãgpkt bịvwjj Phong Thầpyxhn Hi dùakbqng sứscpyc dứscpyt ra. Hắwckpn khôhfueng khỏoaoii ngạmwujc nhiêvwjjn, quay đupvrpyxhu nónjchi: “Sao vậysqfy?”

“Ta...” Phong Thầpyxhn Hi nhìeyixn hắwckpn mộotiyt cáezkri, lạmwuji nhanh chónjchng hạmwujhfueng mi xuốgaizng, nónjchi, “Khôhfueng cónjch việmqnvc gìeyix.”

njchi xong nhịvwjjn khôhfueng đupvrưggmyvhudc đupvrgaizi bảkktmn thâmqnvn nhípboyu mànoary, nànoarng thếmzqonoarnoarm sao? Từcbyq hồaapni quen biếmzqot tớakbqi nay, khôhfueng biếmzqot hắwckpn đupvrãgpktktfio qua tay nànoarng bao nhiêvwjju lầpyxhn, nànoarng luôhfuen luôhfuen xem hắwckpn lànoar tiểpxntu hànoari tửpboy, cho nêvwjjn chưggmya bao giờgovd nghĩsnjj tớakbqi cónjcheyix khôhfueng hợvhudp tìeyixnh. Cónjch đupvriềgpktu, vừcbyqa rồaapni hắwckpn đupvrotiyt nhiêvwjjn bắwckpt lấtlmey tay nànoarng, nànoarng lạmwuji tâmqnvm loạmwujn mộotiyt trậysqfn, lànoareyix tay hắwckpn rấtlmet ấtlmem áezkrp, hay lànoarnoarn tay hắwckpn quáezkr to lớakbqn? Nànoarng khôhfueng biếmzqot... Cónjch lẽczvt, nànoarng chípboynh lànoar ýahaq thứscpyc đupvrưggmyvhudc: hắwckpn, đupvrãgpkt khôhfueng cògpktn lànoarnoari tửpboy nữmqnva.

“Tỷtlme tỷtlme?” Thấtlmey nànoarng tựardb nhiêvwjjn đupvrscpyng ngâmqnvy ngốgaizc, Tiêvwjju Nặgpktc nhịvwjjn khôhfueng đupvrưggmyvhudc vưggmyơybazn tay đupvrếmzqon trưggmyakbqc mắwckpt nànoarng quơybaz quơybaz, “Tỷtlme rốgaizt cuộotiyc bịvwjjnoarm sao a?”

Phong Thầpyxhn Hi kinh ngạmwujc ngẩgblyng đupvrpyxhu, lạmwuji bắwckpt gặgpktp áezkrnh mắwckpt hắwckpn dưggmyakbqi áezkrnh trăwckpng trong suốgaizt sáezkrng ngờgovdi, nhưggmyggmyakbqc xanh sâmqnvu thẳwckpm, nhìeyixn thấtlmey cảkktmnjchng ngưggmygovdi, trong lògpktng khôhfueng khỏoaoii nhảkktmy dựardbng, vộotiyi lấtlmey lạmwuji bìeyixnh tĩsnjjnh, nónjchi: “Ta khôhfueng sao, ngưggmyơybazi khôhfueng phảkktmi đupvrónjchi bụkjaxng? Kia lànoar phògpktng bếmzqop phảkktmi khôhfueng?”


“Đigqqúbacmng vậysqfy, chúbacmng ta nhanh đupvri tìeyixm gìeyix đupvrónjch ăwckpn đupvri!”

Tiêvwjju Nặgpktc e đupvrãgpkt thậysqft sựardb đupvrónjchi bụkjaxng, cơybaz hồaapn lẳwckpng lặgpktng chạmwujy chậysqfm lẻpxntn đupvrếmzqon phògpktng bếmzqop, đupvrgblyy cửpboya, đupvrếmzqon xem cũmealng chưggmya kịvwjjp xem, đupvrãgpktvwjju lêvwjjn: “Du Lêvwjj tỷtlme tỷtlme!”

Phong Thầpyxhn Hi vừcbyqa nhìeyixn vànoaro, đupvrscpyng cạmwujnh bụkjaxc bếmzqop, chẳwckpng phảkktmi chípboynh lànoar hồaapnng y thịvwjj nữmqnv Du Lêvwjj gặgpktp ởqghz ngoànoari cửpboya phògpktng Tiêvwjju Tiệmqnvm kia ànoar... Tiêvwjju Nặgpktc nànoary, áezkrnh mắwckpt cũmealng quáezkr tinh nhanh đupvri?

Du Lêvwjj trêvwjjn tay đupvrang cầpyxhm cáezkri sànoarng, mặgpktt trêvwjjn lànoar mấtlmey viêvwjjn sủiqmdi cảkktmo sắwckpp xếmzqop chỉnfxenh tềgpkt, xem ra đupvrang chờgovdggmyakbqc sôhfuei, gặgpktp Tiêvwjju Nặgpktc tiếmzqon vànoaro, mớakbqi đupvrpyxhu cảkktm kinh, lậysqfp tứscpyc cảkktmggmygovdi: “Tam thiếmzqou, cơybazm chiềgpktu chưggmya ăwckpn, giờgovd chắwckpc đupvrónjchi bụkjaxng rồaapni?”

“Đigqqúbacmng đupvrónjch.” Tiêvwjju Nặgpktc lảkktmo đupvrkktmo đupvri vànoaro phògpktng bếmzqop, “Nhịvwjj ca cũmealng khôhfueng ăwckpn cơybazm chiềgpktu, đupvrmqnv đupvrezkrn nhấtlmet đupvrvwjjnh Du Lêvwjj tỷtlme tỷtlme sẽczvt tớakbqi đupvrâmqnvy lànoarm bữmqnva đupvrêvwjjm cho huynh ấtlmey, hìeyixeyix.”

Du Lêvwjj quay đupvrpyxhu cưggmygovdi nónjchi: “Cho nêvwjjn cậysqfu mớakbqi tớakbqi đupvrâmqnvy, phảkktmi vậysqfy khôhfueng?”

Tiêvwjju Nặgpktc đupvrwckpc ýahaqnoaro dạmwujt nónjchi: “Đigqqưggmyơybazng nhiêvwjjn. Ai chẳwckpng biếmzqot tay nghềgpkt Du Lêvwjj tỷtlme tỷtlme so vớakbqi đupvrpyxhu bếmzqop nhấtlmet phẩgblym ởqghz kinh thànoarnh chỉnfxeybazn khôhfueng kéktfim.” Đigqqotiyt nhiêvwjjn nhãgpktn tìeyixnh sáezkrng lêvwjjn, nhìeyixn chằlbmrm chằlbmrm hộotiyp thứscpyc ăwckpn ba tầpyxhng đupvrgpktt ởqghz trêvwjjn bànoarn con, nónjchi: “Du Lêvwjj tỷtlme tỷtlme, trong nànoary lànoarezkri gìeyix?”

njchi xong, liềgpktn tiếmzqon lêvwjjn mởqghz hộotiyp.

Du Lêvwjj biếmzqon sắwckpc, vộotiyi la lêvwjjn: “Tam thiếmzqou, cậysqfu chớakbq đupvrotiyng đupvrếmzqon cáezkri kia...”

“Oa!” Tiêvwjju Nặgpktc mạmwujnh mẽczvtktfit to mộotiyt tiếmzqong, hónjcha ra hộotiyp thứscpyc ăwckpn đupvrãgpkt bịvwjj hắwckpn mởqghz ra.

noar thứscpynoarm hắwckpn kêvwjju sợvhudgpkti, bấtlmet quáezkr chỉnfxenoar mộotiyt mâmqnvm châmqnvn giògpkt.

“Châmqnvn giògpkt thạmwujch anh Giang Tôhfue!” Nưggmyakbqc miếmzqong Tiêvwjju Nặgpktc dưggmygovdng nhưggmy đupvrgpktu nhỏoaoi xuốgaizng cảkktm, “Mónjchn đupvrmqnv thípboych ăwckpn nhấtlmet!”

“Tam thiếmzqou...”


Tiêvwjju Nặgpktc lạmwuji mởqghz ra tầpyxhng thứscpy hai củiqmda hộotiyp thứscpyc ăwckpn, lầpyxhn nànoary hắwckpn khôhfueng héktfit lêvwjjn, mànoarnoar than dànoari mộotiyt tiếmzqong, nónjchi: “Vịvwjjt hồaapnhfue, trong cáezkrc mónjchn ăwckpn ngon đupvrmqnv thípboych nhấtlmet chípboynh lànoar vịvwjjt hồaapnhfuenoary...”

Trong tiếmzqong thởqghznoari, hắwckpn lạmwuji mởqghz ra tầpyxhng thứscpy ba, trong khôhfueng khípboy chợvhudt tỏoaoia ra mộotiyt chúbacmt mùakbqi vịvwjjvwjj ngưggmygovdi.

Tiêvwjju Nặgpktc mặgpktt khôhfueng biểpxntu tìeyixnh nhìeyixn chằlbmrm chằlbmrm hộotiyp thứscpyc ăwckpn, nónjchi: “Àqarb, hónjcha ra lànoar canh bípboy đupvrao. Nónjchi thựardbc ra, đupvrmqnv khôhfueng thípboych đupvraapn ăwckpn Quảkktmng Đigqqôhfueng... Du Lêvwjj tỷtlme tỷtlme?”

“Gìeyix chứscpy?” Du Lêvwjj cảkktmnh giáezkrc theo dõzmiki hắwckpn.

Tiêvwjju Nặgpktc hípboyt mộotiyt hơybazi sâmqnvu thậysqft sâmqnvu, đupvrotiyt nhiêvwjjn gụkjaxc mặgpktt xuốgaizng mộotiyt pháezkrt, nónjchi: “Đigqqmqnv khôhfueng xong rồaapni, tỷtlme đupvrpxnt cho đupvrmqnv ăwckpn mộotiyt ngụkjaxm đupvri, chỉnfxe ăwckpn mộotiyt ngụkjaxm thôhfuei đupvrưggmyvhudc khôhfueng?”

“Khôhfueng đupvrưggmyvhudc!” Du Lêvwjjhfueng lêvwjjn trưggmyakbqc, ba châmqnvn bốgaizn cẳwckpng chộotiyp lấtlmey hộotiyp thứscpyc ăwckpn, ngữmqnv khípboy đupvrôhfueng cứscpyng cựardb tuyệmqnvt nónjchi, “Mộotiyt ngụkjaxm cũmealng khôhfueng đupvrưggmyvhudc! Đigqqâmqnvy lànoar đupvrpxnt cho nhịvwjj thiếmzqou gia, ai cũmealng khôhfueng thểpxnt đupvrotiyng tớakbqi!”

njchi xong, nhìeyixn Tiêvwjju Nặgpktc mặgpktt đupvrpyxhy ủiqmdy khuấtlmet, lạmwuji mềgpktm giọwbmong dỗpyxhnoarnh nónjchi: “Nưggmyakbqc cũmealng sắwckpp sôhfuei, tam thiếmzqou cậysqfu ráezkrng nhịvwjjn mộotiyt chúbacmt, láezkrt ta nấtlmeu sủiqmdi cảkktmo cho cậysqfu ăwckpn.”

Tiêvwjju Nặgpktc dùakbqng áezkrnh mắwckpt ẩgblyn chứscpya nỗpyxhi hậysqfn nhìeyixn nànoarng, buồaapnn bãgpktnjchi: “Tỷtlmenoarm cho nhịvwjj ca nhiềgpktu thứscpyc ăwckpn ngon nhưggmy vậysqfy, mànoar chỉnfxe cho đupvrmqnv ăwckpn sủiqmdi cảkktmo thôhfuei sao?”

Đigqqotiyt nhiêvwjjn quéktfit miệmqnvng mộotiyt cáezkri, cưggmy nhiêvwjjn pháezkrt đupvrvwjjn lêvwjjn, hôhfue to “Đigqqmqnv khôhfueng ăwckpn đupvrmqnv khôhfueng ăwckpn” rồaapni chạmwujy ra cửpboya.

Phong Thầpyxhn Hi cùakbqng Du Lêvwjj đupvraapnng thờgovdi giậysqft mìeyixnh ởqghz đupvrưggmyơybazng trưggmygovdng, nửpboya ngànoary mớakbqi hồaapni phụkjaxc lạmwuji, nànoarng hưggmyakbqng Du Lêvwjjggmygovdi cưggmygovdi, lắwckpc đupvrpyxhu đupvruổnfxei theo.

Vừcbyqa ra khỏoaoii cửpboya, mànoarn đupvren bao phủiqmd, chẳwckpng thấtlmey bónjchng dáezkrng Tiêvwjju Nặgpktc đupvrâmqnvu, khôhfueng khỏoaoii lạmwuji mộotiyt hồaapni lắwckpc đupvrpyxhu, cúbacmi mặgpktt đupvri ra tiểpxntu việmqnvn, đupvrotiyt thấtlmey trưggmyakbqc mắwckpt nhoáezkrng lêvwjjn mộotiyt bónjchng ngưggmygovdi, ngẩgblyng đupvrpyxhu liềgpktn thấtlmey, chípboynh lànoar Tiêvwjju Nặgpktc, tứscpyc thìeyix nởqghz nụkjaxggmygovdi: “Hónjcha ra ngưggmyơybazi vẫuqvrn chưggmya bịvwjj Du Lêvwjj tứscpyc chếmzqot?”

“Thiếmzqou chúbacmt nữmqnva thôhfuei.” Tiêvwjju Nặgpktc phụkjaxng phịvwjju nónjchi, “Kia đupvrgpktu lànoar nhữmqnvng mónjchn đupvrmqnv thípboych nhấtlmet, hừcbyq!”

Phong Thầpyxhn Hi cốgaiz ýahaq chọwbmoc giậysqfn hắwckpn, nónjchi: “Đigqqónjchnoar ngưggmygovdi ta lànoarm cho ýahaq trung nhâmqnvn ăwckpn, nếmzqou lànoar ta, cũmealng khôhfueng cho ngưggmyơybazi.”

Tiêvwjju Nặgpktc nheo mắwckpt liếmzqoc nànoarng nónjchi: “Tỷtlme biếmzqot nấtlmeu cơybazm ànoar? Đigqqmqnv thậysqft khôhfueng dáezkrm tin tưggmyqghzng... Lạmwuji nónjchi, khôhfueng cho đupvrmqnv ăwckpn đupvrmqnv cứscpy ăwckpn thìeyix đupvrãgpktnoarm sao? Tỷtlme xem đupvrâmqnvy lànoarezkri gìeyix——” hắwckpn thầpyxhn thầpyxhn bípboypboy mởqghznoarn tay ra.

Phong Thầpyxhn Hi tậysqfp trung nhìeyixn vànoaro, suýahaqt chúbacmt cưggmygovdi to thànoarnh tiếmzqong——trong lògpktng bànoarn tay Tiêvwjju Nặgpktc, nằlbmrm nguyêvwjjn mộotiyt mẩgblyu da vịvwjjt.

“Trờgovdi ạmwuj!” Nànoarng tuy gắwckpng sứscpyc néktfin cưggmygovdi, cónjch đupvriềgpktu ýahaqggmygovdi vẫuqvrn lànoar tựardbvwjjn môhfuei pháezkrt ra, “Ngưggmyơybazi muốgaizn trộotiym cũmealng trộotiym mộotiyt mẩgblyu lớakbqn mộotiyt chúbacmt nha, cáezkri nànoary đupvriqmdnoarm gìeyix chứscpy?”

“Lànoarm đupvrpyxhy bụkjaxng tấtlmet nhiêvwjjn lànoar khôhfueng đupvriqmd, bấtlmet quáezkr...” Tiêvwjju Nặgpktc khoan thai nónjchi, “Đigqqpxntnoarm thứscpy kháezkrc, vậysqfy lànoar đupvriqmd rồaapni.”

Phong Thầpyxhn Hi nghe trong lờgovdi nónjchi củiqmda hắwckpn cónjch cớakbq sựardb, bấtlmet giáezkrc thu nụkjaxggmygovdi lạmwuji, nónjchi: “Ngưggmyơybazi cónjch ýahaq tứscpyeyix?”

Tiêvwjju Nặgpktc mởqghz tay nànoarng ra, đupvrem da vịvwjjt đupvrgpktt vànoaro lògpktng bànoarn tay nànoarng, thựardbc sựardb nghiêvwjjm cẩgblyn nónjchi: “Tỷtlme tỷtlme, mẩgblyu da vịvwjjt nànoary so vớakbqi trong tưggmyqghzng tưggmyvhudng củiqmda tỷtlme trâmqnvn quýahaqybazn nhiềgpktu, hiệmqnvn tạmwuji đupvrmqnv lấtlmey nónjch tặgpktng cho tỷtlme, tỷtlme cầpyxhn phảkktmi dùakbqng thứscpyeyix đupvrónjch đupvrpxnt trao đupvrnfxei a.”

“Dùakbqng cáezkri gìeyix?”

“Mộotiyt lờgovdi giảkktmi.”

Phong Thầpyxhn Hi khónjcha mi: “Lờgovdi giảkktmi gìeyixybaz?”

Tiêvwjju Nặgpktc gắwckpt gao nhìeyixn chằlbmrm chằlbmrm nànoarng, chậysqfm rãgpkti nónjchi: “Lờgovdi giảkktmi cho việmqnvc lànoarm thếmzqonoaro nhịvwjj ca đupvrmqnv ăwckpn phảkktmi hànoarn phụkjaxc táezkrn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.