Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 71 : Ngoại truyện 2 (1)

    trước sau   
Action 1

Nửttqla đnuleênulem, chưcgcjơdhcung trìqikqnh “Phi thàhmkdnh vậkbgpt nhiễucgxu”! pháibitt lạnjqti cũebcsng đnuleãnzly kếelokt thúasoic, vậkbgpy màhmkdibitnh cửttqla phòapemng đnulezoolc sáibitch củfuiqa vịexxt giáibito sưcgcjhmkdo đnuleópfar vẫttgqn đnuleópfarng chặasoit. Lăttgqng Lăttgqng hơdhcui bĩgavku môcxswi, cópfar đnuleếelokn mứexxtc bậkbgpn rộffexn nhưcgcj vậkbgpy khôcxswng chứexxt, mộffext tuầuytyn liềmfldn đnulemfldu ngủfuiq trong phòapemng dàhmkdnh cho kháibitch. Khôcxswng đnuleưcgcjalhac, hôcxswm nay côcxsw nhấpljxt đnuleexxtnh phảnbeji cópfar biệldlkn pháibitp, nếeloku khôcxswng ôcxswng xãnzlycxsw sẽxxil quênulen bévvqrng côcxsw mấpljxt.

Tắsizkm rửttqla mộffext chúasoit rồeloki Lăttgqng Lăttgqng khoáibitc áibito ngủfuiq, nhẹmfld nhàhmkdng đnulepfary cửttqla phòapemng đnulezoolc sáibitch. Ámqqxnh đnuleènjqtn bàhmkdn làhmkdnh lạnjqtnh chiếeloku lênulen khuôcxswn mặasoit trầuytym tưcgcj củfuiqa Dưcgcjơdhcung Lam Hàhmkdng, trôcxswng tựldlka nhưcgcj mộffext bứexxtc tranh thủfuiqy mặasoic thậkbgpt đnulemfldp, thậkbgpt huyềmfldn bícgcj.

Nghe thấpljxy tiếelokng đnulepfary cửttqla, anh ngưcgcjzaylc lênulen, mỉuytym cưcgcjfffei hỏufsyi: “Còapemn chưcgcja ngủfuiq sao?”

ttgqng Lăttgqng vốcbjxn ghévvqrt nhấpljxt mấpljxy gãnzly đnulemfldp trai, nhưcgcjng vừrysua nhìqikqn thấpljxy nụzcvvcgcjfffei nàhmkdy, mọzooli nỗdhcui ai oáibitn đnulemfldu tan thàhmkdnh tro bụzcvvi, bay đnulei theo làhmkdn giópfar.

“Vâpbvhng... Đpljxang chờfffe anh.” Giọzoolng côcxsw nghe mềmfldm mạnjqti đnuleếelokn chảnbejy nưcgcjzaylc.


Đpljxôcxswi tay đnuleang đnuleasoit trênulen bàhmkdn phícgcjm máibity tícgcjnh củfuiqa vịexxt giáibito sưcgcj nọzool bỗdhcung cứexxtng đnulefffe, nhìqikqn tàhmkdi liệldlku trênulen màhmkdn hìqikqnh máibity tícgcjnh, rồeloki lạnjqti nhìqikqn bàhmkdnzly đnuleuytyy vẻbqxw quyếelokn rũebcs, khópfarhmkd lựldlka chọzooln...

ttgqng Lăttgqng ngồeloki xuốcbjxng bênulen cạnjqtnh anh: “Thầuytyy Dưcgcjơdhcung àhmkd, cầuytyn em giúasoip gìqikq khôcxswng?”

cgcjơdhcung Lam Hàhmkdng suy nghĩgavk giâpbvhy láibitt, rồeloki đnuleưcgcja cho côcxsw hai tậkbgpp tàhmkdi liệldlku, nópfari: “Giúasoip anh xem lạnjqti đnuleoạnjqtn dịexxtch nàhmkdy... Cópfarhmkdi từrysu chuyênulen ngàhmkdnh tiếelokng Trung anh khôcxswng chắsizkc chắsizkn lắsizkm.”

ttgqng Lăttgqng thầuytym rủfuiqa vịexxt giáibito sưcgcj: “Khôcxswng chịexxtu họzoolc tiếelokng Trung cho tốcbjxt đnulei, đnuleếelokn từrysu ngữwbqu chuyênulen ngàhmkdnh cũebcsng khôcxswng biếelokt diễucgxn đnulenjqtt bằtmctng tiếelokng Trung, thậkbgpt làhmkdhmkdm em phảnbeji mấpljxt mặasoit!”

Mởpbvhhmkdi liệldlku ra, bênulen trong làhmkd mộffext loạnjqtt từrysu ngữwbqu vềmfldhmkdng khôcxswng vũebcs trụzcvv... Cáibitnh quạnjqtt đnuleffexng cơdhcu củfuiqa tàhmkdu Thầuytyn Châpbvhu sốcbjx X... Trụzcvvc quay tuabin... Thôcxswng sốcbjxcgcjnh năttgqng...

ttgqng Lăttgqng lặasoing lẽxxil ngưcgcjzaylc nhìqikqn ngưcgcjfffei ngồeloki trưcgcjzaylc mặasoit, ngưcgcjfffei đnuleàhmkdn ôcxswng hoàhmkdn mỹufsy đnuleếelokn tộffext đnuleffexhmkdy chícgcjnh làhmkd mộffext nhàhmkd khoa họzoolc châpbvhn chícgcjnh... Ba chữwbqu “nhàhmkd khoa họzoolc” cao quýrtgy thựldlkc sựldlkhmkdhmkdnh cho anh.

“Nàhmkdy... em cópfar thểwbqu hỏufsyi anh mộffext câpbvhu đnuleưcgcjalhac khôcxswng?” Lăttgqng Lăttgqng khẽxxil hỏufsyi.

cgcjơdhcung Lam Hàhmkdng rờfffei mắsizkt khỏufsyi báibito cáibito, ngưcgcjzaylc lênulen nhìqikqn côcxsw. “Cópfar chỗdhcuhmkdo khôcxswng hiểwbquu sao?”

cxsw lắsizkc đnuleuytyu, mộffext tay chốcbjxng cằtmctm, mỉuytym cưcgcjfffei nhìqikqn anh. “Bàhmkdi thi tiếelokng Anh cấpljxp bốcbjxn củfuiqa anh đnuleưcgcjalhac năttgqm mưcgcjơdhcui đnuleiểwbqum thậkbgpt àhmkd?”

cgcjơdhcung Lam Hàhmkdng nghe côcxsw hỏufsyi thếelok, bậkbgpt cưcgcjfffei thàhmkdnh tiếelokng. “Thậkbgpt chứexxt sao, anh khôcxswng tảnbeji phầuytyn luyệldlkn nghe vàhmkdebcsng khôcxswng cópfar thờfffei gian viếelokt bàhmkdi luậkbgpn.”

Hừrysu, côcxsw biếelokt màhmkd, lầuytyn đnuleópfar anh chỉuyty an ủfuiqi côcxswnulen mớzayli nópfari vậkbgpy.

“Vậkbgpy thìqikq sao lúasoic bảnbejo vệldlk luậkbgpn văttgqn, anh lạnjqti cốcbjxqikqnh làhmkdm khópfar em? Anh ghen àhmkd?”

cgcjơdhcung Lam Hàhmkdng đnuleưcgcja tay vévvqrn mấpljxy sợalhai tópfarc trưcgcjzaylc tráibitn côcxsw, nhẹmfld nhàhmkdng trảnbej lờfffei: “Anh khôcxswng hềmfldpfar ýrtgy đnuleexxtnh làhmkdm khópfar em, anh chỉuyty muốcbjxn thảnbejo luậkbgpn vớzayli em vềmfld đnuleelok áibitn tốcbjxt nghiệldlkp củfuiqa em thôcxswi. Hơdhcun nữwbqua, cáibiti chícgcjnh làhmkd anh cópfar chúasoit ýrtgy kiếelokn đnulecbjxi vớzayli thầuytyy hưcgcjzaylng dẫttgqn củfuiqa em, khôcxswng hiểwbquu sao thầuytyy ấpljxy lạnjqti đnulewbqu em mấpljxt hàhmkdng năttgqm trờfffei thựldlkc hiệldlkn mộffext đnulemfldhmkdi chẳnsxjng cópfar chúasoit giáibit trịexxthmkdo nhưcgcj vậkbgpy.”


“Anh tưcgcjpbvhng ai cũebcsng giốcbjxng anh àhmkd?”

ttgqng Lăttgqng liếelokc nhìqikqn báibito cáibito anh đnuleang viếelokt, bĩgavku môcxswi nópfari. “Ngàhmkdy nàhmkdo cũebcsng thiếelokt kếelokhmkdu vũebcs trụzcvv."

Nghe thấpljxy vậkbgpy, vịexxt giáibito sưcgcj nọzool lậkbgpp tứexxtc tắsizkt máibity tícgcjnh.

“Anh làhmkdm gìqikq thếelok?”

“Anh muốcbjxn cho em biếelokt... anh nhớzayl em đnuleếelokn nhưcgcjfffeng nàhmkdo..."

Sau mộffext nụzcvvcxswn quay cuồelokng, quầuytyn áibito trênulen ngưcgcjfffei Lăttgqng Lăttgqng đnuleãnzly xộffexc xệldlkch... Côcxswasoic vàhmkdo lòapemng anh, vừrysua cởpbvhi cúasoic áibito sơdhcu mi củfuiqa anh vừrysua hỏufsyi: “Còapemn nópfari nhớzayl em, thếelok tạnjqti sao ngàhmkdy nàhmkdo anh cũebcsng ngủfuiq trong phòapemng dàhmkdnh cho kháibitch?”

Vịexxt giáibito sưcgcj nọzool khẽxxil thởpbvhhmkdi than vãnzlyn: “Tốcbjxi nàhmkdo em cũebcsng ngủfuiq sớzaylm nhưcgcj vậkbgpy, màhmkd anh thìqikq khôcxswng đnuleàhmkdnh lòapemng đnuleáibitnh thứexxtc em... lạnjqti sợalhaqikqnh khôcxswng nhịexxtn đnuleưcgcjalhac gọzooli em dậkbgpy...”

Action 2

Kếelokt quảnbej thi đnuleãnzlypfar, Lăttgqng Lăttgqng nhậkbgpn đnuleưcgcjalhac đnuleiệldlkn thoạnjqti củfuiqa giáibito viênulen văttgqn phòapemng khoa, côcxsw bịexxt trưcgcjalhat môcxswn Cơdhcu sởpbvh khoa họzoolc vậkbgpt liệldlku, năttgqm sau họzoolc lạnjqti hoặasoic đnuleiizgi môcxswn kháibitc. Cúasoip máibity, Lăttgqng Lăttgqng giậkbgpn dữwbqu đnulepljxm mạnjqtnh mộffext cáibiti vàhmkdo sofa: “Sao trênulen đnulefffei nàhmkdy lạnjqti cópfar lắsizkm tay giáibito sưcgcj biếelokn tháibiti nhưcgcj thếelokdhcu chứexxt?”

Vịexxt giáibito sưcgcjhmkdo đnuleópfar đnuleang đnuleexxtnh ra khỏufsyi nhàhmkd, lậkbgpp tứexxtc đnuleópfarng cửttqla lạnjqti, bưcgcjzaylc đnuleếelokn, ngồeloki bênulen cạnjqtnh côcxsw, đnuleasoit tay lênulen hai bờfffe vai đnuleang run lênulen vìqikq tứexxtc giậkbgpn củfuiqa côcxsw, hỏufsyi: “Sao vậkbgpy, gặasoip phảnbeji ngưcgcjfffei biếelokn tháibiti giốcbjxng anh àhmkd?”

“Khôcxswng, còapemn biếelokn tháibiti hơdhcun anh nữwbqua cơdhcu, quảnbej thựldlkc làhmkd quáibit đnuleffexc áibitc!”

‘Vậkbgpy àhmkd?”

“Chícgcjnh làhmkdibiti kẻbqxw dạnjqty môcxswn Cơdhcu sởpbvh khoa họzoolc vậkbgpt liệldlku ấpljxy, khôcxswng ngờfffe ôcxswng ta lạnjqti cho em trưcgcjalhat.”


Vịexxt giáibito sưcgcj nọzool im lặasoing khôcxswng nópfari gìqikq!

ttgqng Lăttgqng đnuleang bừrysung bừrysung lửttqla giậkbgpn, tiếelokp tụzcvvc cấpljxt tiếelokng oáibitn tráibitch: “Anh nópfari xem, cáibiti đnuleuytyu gãnzly đnuleópfarpfar phảnbeji làhmkdpfar vấpljxn đnulemfldqikq rồeloki khôcxswng, cáibitc môcxswn họzoolc trong chưcgcjơdhcung trìqikqnh tiếelokn sĩgavkapemhmkdng chỉuytyhmkdqikqnh thứexxtc, cópfar ai đnuleáibitnh trưcgcjalhat họzoolc viênulen bao giờfffe?”

“Em cópfar đnulei họzoolc buổiizgi nàhmkdo khôcxswng?” Vịexxt giáibito sưcgcj nọzool đnuleexxtnh dùaccbng lýrtgy lẽxxil đnulewbqu khuyênulen giảnbeji bàhmkdnzly.

hmkdo ngờfffettgqng Lăttgqng lạnjqti trảnbej lờfffei vớzayli vẻbqxw hếelokt sứexxtc hùaccbng hồelokn: “Nhưcgcjng em cópfar viếelokt báibito cáibito màhmkd, Tiênuleu Tiênuleu đnuleãnzly nộffexp giúasoip em.”

Vịexxt giáibito sưcgcj nọzool khôcxswng còapemn gìqikq đnulewbqupfari, đnuleếelokn báibito cáibito cũebcsng lưcgcjfffei khôcxswng mang đnulei nộffexp, thảnbejo nàhmkdo khôcxswng biếelokt ngưcgcjfffei dạnjqty mìqikqnh làhmkd ai.

Thếelokhmkdy đnulei, đnulewbqu em gọzooli đnuleiệldlkn cho Tiênuleu Tiênuleu hỏufsyi xem vịexxt giáibito sưcgcj đnuleópfarhmkd ai, rồeloki anh nópfari giúasoip vớzayli ôcxswng ta giùaccbm em mộffext tiếelokng, bảnbejo ôcxswng ta cho em qua môcxswn nàhmkdy nhévvqr!” Thấpljxy vịexxt giáibito sưcgcj nọzool im lặasoing, Lăttgqng Lăttgqng khẽxxil vuốcbjxt ve ngựldlkc anh, chớzaylp chớzaylp mắsizkt: “Ngưcgcjfffei ta khôcxswng muốcbjxn năttgqm sau phảnbeji họzoolc lạnjqti màhmkd...”

“…”

Vịexxt giáibito sưcgcj nọzool lẳnsxjng lặasoing lùaccbi vềmfld phícgcja sau, bưcgcjng ly tràhmkd nguộffexi ngắsizkt chỉuytyapemn mộffext nửttqla trênulen bàhmkdn lênulen, nhấpljxp mộffext ngụzcvvm.

Ngưcgcjfffei ởpbvh đnuleuytyu bênulen kia đnuleãnzly bắsizkt máibity, cơdhcun giậkbgpn củfuiqa Lăttgqng Lăttgqng vẫttgqn chưcgcja tan hếelokt: “Tiênuleu Tiênuleu, cáibiti ôcxswng giáibito sưcgcj dạnjqty môcxswn Cơdhcu sởpbvh khoa họzoolc vậkbgpt liệldlku đnuleópfarhmkd ai thếelok? Thậkbgpt xấpljxu xa quáibit đnulei, khôcxswng ngờfffe lạnjqti cho trưcgcjalhat tớzayl.”

“Cơdhcu sởpbvh khoa họzoolc vậkbgpt liệldlku?” Ngưcgcjfffei ởpbvh đnuleuytyu đnuleiệldlkn thoạnjqti bênulen kia ngẫttgqm nghĩgavk mộffext lúasoic rồeloki trảnbej lờfffei: “Khôcxswng phảnbeji làhmkd thầuytyy Dưcgcjơdhcung sao?”

Thầuytyy Dưcgcjơdhcung áibit? Làhmkd thầuytyy Dưcgcjơdhcung nàhmkdo vậkbgpy...” Lăttgqng Lăttgqng chợalhat ngẩpfarn ngưcgcjfffei, rồeloki lậkbgpp tứexxtc kênuleu toáibitng lênulen: “Làhmkdcgcjơdhcung Lam Hàhmkdng sao?”

svvv đnuleuytyu bênulen kia, Tiênuleu Tiênuleu thấpljxp giọzoolng hỏufsyi: “Lăttgqng Lăttgqng, thầuytyy Dưcgcjơdhcung thậkbgpt sựldlk cho cậkbgpu trưcgcjalhat áibit?”

cxsw sắsizkp nôcxswn ra máibitu, còapemn cópfar thểwbquhmkd giảnbej đnuleưcgcjalhac sao?


“Thầuytyy Dưcgcjơdhcung đnuleúasoing làhmkd hiếelokm cópfar... Tớzaylnuleu thầuytyy đnuleếelokn chếelokt mấpljxt thôcxswi!”

ibitc máibity, Lăttgqng Lăttgqng trợalhan mắsizkt nhìqikqn vịexxt giáibito sưcgcj nọzoolasoic nàhmkdy vẫttgqn đnuleang đnuleiềmfldm nhiênulen uốcbjxng tràhmkd: “Anh!”

Vịexxt giáibito sưcgcj nọzool chậkbgpm rãnzlyi đnuleasoit ly tràhmkd xuốcbjxng bàhmkdn, nópfari: “Em cópfar thểwbqu khôcxswng đnulei họzoolc, nhưcgcjng ícgcjt nhấpljxt cũebcsng phảnbeji biếelokt ngưcgcjfffei dạnjqty mìqikqnh làhmkd ai chứexxt?”

“Nhưcgcjng anh cũebcsng khôcxswng thểwbqu đnuleáibitnh trưcgcjalhat em nhưcgcj vậkbgpy đnuleưcgcjalhac!”

“Năttgqm sau nhớzayl đnulei họzoolc đnuleuytyy đnulefuiq, thiếeloku mộffext buổiizgi thìqikq đnulerysung hòapemng qua môcxswn nàhmkdy.”

“Vậkbgpy em khôcxswng đnulei nữwbqua, em chọzooln môcxswn củfuiqa thầuytyy kháibitc.”

Vịexxt giáibito sưcgcj nọzool ngồeloki dựldlka lưcgcjng vàhmkdo chiếelokc sofa, tưcgcj thếelok hếelokt sứexxtc tao nhãnzly: “Anh khôcxswng kýrtgy, em cópfar chọzooln cũebcsng vôcxsw ícgcjch!"

ibiti nhâpbvhn phẩpfarm kiểwbquu gìqikq thếelokhmkdy?

Sau khi xem xévvqrt tìqikqnh hìqikqnh, Lăttgqng Lăttgqng quyếelokt đnuleexxtnh sửttql dụzcvvng chícgcjnh sáibitch mềmfldm mỏufsyng: “Hàhmkdng, đnuleâpbvhu phảnbeji làhmkd anh khôcxswng biếelokt, em rấpljxt bậkbgpn...”

“Còapemn bậkbgpn hơdhcun anh sao?”

hmkdn tay nhỏufsy nhắsizkn, mềmfldm mạnjqti củfuiqa côcxswapemng qua eo anh, cáibitnh môcxswi xinh xắsizkn dáibitn vàhmkdo cáibiti cổiizg nhẵzcvvn bópfarng củfuiqa anh: “Thầuytyy Dưcgcjơdhcung, em biếelokt lỗdhcui rồeloki màhmkd, thầuytyy cho em qua đnulei!”

“Xin lỗdhcui, anh khôcxswng cópfar hứexxtng thúasoi vớzayli mấpljxy cáibiti quy tắsizkc ngầuytym.”

“Hôcxswm qua em vừrysua mua mộffext chiếelokc áibito ngủfuiq mớzayli, màhmkdu đnuleufsy...”


Vịexxt giáibito sưcgcj chícgcjnh trựldlkc nọzoolcgcjt mộffext hơdhcui thậkbgpt sâpbvhu.

“Còapemn trong suốcbjxt nữwbqua.”

Ámqqxnh mắsizkt vịexxt giáibito sưcgcj nọzool trởpbvhnulen mơdhcuhmkdng...

“Em mặasoic thửttql cho anh xem nhévvqr?”

“Láibitt nữwbqua anh còapemn cópfar cuộffexc họzoolp...”

“Chỉuyty xem mộffext chúasoit thôcxswi màhmkd, khôcxswng cầuytyn quáibit nhiềmfldu thờfffei gian đnuleâpbvhu...”

ttgqng Lăttgqng tứexxtc tốcbjxc trởpbvh vềmfld phòapemng, thay chiếelokc áibito ngủfuiq mớzayli mua, rồeloki nhanh chópfarng bưcgcjzaylc ra.

Nửttqla tiếelokng sau, Lăttgqng Lăttgqng nằtmctm bòapem trênulen ngưcgcjfffei vịexxt giáibito sưcgcj khôcxswng cópfar hứexxtng thúasoi vớzayli mấpljxy cáibiti quy tắsizkc ngầuytym kia, cưcgcjfffei hỏufsyi: “Thầuytyy Dưcgcjơdhcung, môcxswn Cơdhcu sởpbvh khoa họzoolc vậkbgpt liệldlku đnuleópfar em khôcxswng cầuytyn họzoolc lạnjqti chứexxt?”

“Ừldlk, khôcxswng cầuytyn nữwbqua."

“Cảnbejm ơdhcun thầuytyy!”

cgcjơdhcung Lam Hàhmkdng đnuleưcgcja mắsizkt nhìqikqn đnuleelokng hồelok, còapemn hai mưcgcjơdhcui phúasoit làhmkd cuộffexc họzoolp bắsizkt đnuleuytyu, anh vộffexi vãnzly chạnjqty vàhmkdo phòapemng tắsizkm.

ttgqng Lăttgqng cầuytym chiếelokc áibito sơdhcu mi mớzayli tớzayli, đnuleưcgcja cho anh vìqikq chiếelokc cũebcs vừrysua bịexxtcxsw giậkbgpt đnuleexxtt hai chiếelokc cúasoic rồeloki. Côcxsw cấpljxt tiếelokng hỏufsyi: “Đpljxúasoing rồeloki, anh bậkbgpn rộffexn nhưcgcj thếelok, tạnjqti sao còapemn phảnbeji đnulei dạnjqty chứexxt?”

“Kiếelokn thứexxtc cơdhcu sởpbvh vềmfld khoa họzoolc vậkbgpt liệldlku củfuiqa em khôcxswng tốcbjxt lắsizkm, anh sợalha ngưcgcjfffei kháibitc dạnjqty khôcxswng nghiênulem túasoic.”

pfari xong, Dưcgcjơdhcung Lam Hàhmkdng khôcxswng dáibitm chậkbgpm trễucgx thênulem chúasoit nàhmkdo nữwbqua, vộffexi vãnzly sửttqla lạnjqti quầuytyn áibito, bưcgcjzaylc ra cửttqla.

Trưcgcjzaylc khi cửttqla đnuleópfarng lạnjqti, anh nghe thấpljxy Lăttgqng Lăttgqng nópfari: “Năttgqm sau em sẽxxil họzoolc lạnjqti, em nhấpljxt đnuleexxtnh sẽxxil khôcxswng bỏufsy tiếelokt nàhmkdo!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.