Mãi Mãi Là Bao Xa

Chương 65 :

    trước sau   
“Cho nêaetzn em kiêaetzn trìtdad giữtjus tiêaetzu chuẩebcbn kéiphjn chồjozxng củdmtca mìtdadnh, luôiphjn muốnxuun tìtdadm mộlrbdt ngưniyskfyhi đflsbàqhibn ôiphjng bìtdadnh thưniyskfyhng. Em từssfq chốnxuui Trịheydnh Minh Hạysrfo, chíkzxnnh vìtdad em khôiphjng muốnxuun bảnxuun thâvdwhn lặtpfdp lạysrfi bi kịheydch củdmtca mẹrapb… Vốnxuun dĩihbu em lêaetzn kếlhym hoạysrfch chờkfyh tốnxuut nghiệivnhp xong sẽfayc kếlhymt hôiphjn vớnknti Uôiphjng Đcvauàqhibo, sốnxuung mộlrbdt cuộlrbdc sốnxuung giảnxuun đflsbơklhcn bìtdadnh thưniyskfyhng, đflsbájkcong tiếlhymc… em lạysrfi gặtpfdp anh!

qhib anh vẫtiyjn luôiphjn đflsblrbdng viêaetzn em phảnxuui tựheyd tin, làqhib anh khôiphjng ngừssfqng bảnxuuo em theo đflsbuổjywui sựheyd nghiệivnhp họroplc hàqhibnh, éiphjp em làqhibm nghiêaetzn cứmzcuu khoa họroplc… nêaetzn em mớnknti lầjoktm tưniyskueqng rằpbdcng đflsbóroplqhib đflsbiềkigau anh muốnxuun!

vdwhng Lăvdwhng, khôiphjng phảnxuui đflsbâvdwhu! Ngưniyskfyhi anh thíkzxnch làqhibiphjjkcoi Bạysrfch Lăvdwhng Lăvdwhng muốnxuun cho tấuutot cảnxuu sinh viêaetzn đflsbkigau thi đflsbnfzsu, làqhib Bạysrfch Lăvdwhng Lăvdwhng thi tiếlhymng Anh cấuutop bốnxuun năvdwhm lầjoktn khôiphjng đflsbysrft nhưniysng vẫtiyjn khôiphjng nảnxuun chíkzxn, làqhib Bạysrfch Lăvdwhng Lăvdwhng córopl tiêaetzu chuẩebcbn kéiphjn chồjozxng nghiêaetzm khắhbkdc, đflsbnxuui vớnknti chuyệivnhn tìtdadnh cảnxuum thàqhib thiếlhymu còszctn hơklhcn chọropln bừssfqa… Ởyahiaetzn em, anh rấuutot vui vẻebcb hạysrfnh phúzcebc, đflsbóropl mớnknti làqhib đflsbiềkigau anh muốnxuun.”

vdwhng Lăvdwhng kéiphjo chặtpfdt chiếlhymc ájkcoo khoájkcoc mỏhbkdng manh trêaetzn ngưniyskfyhi, lắhbkdc đflsbjoktu: “Anh sai rồjozxi! Em rờkfyhi đflsbi, làqhibtdad em yêaetzu anh, em khôiphjng muốnxuun anh lạysrfi vìtdad em màqhib từssfq bỏhbkd sựheyd nghiệivnhp củdmtca mìtdadnh… Anh đflsbãmzcu khôiphjng làqhibm em thấuutot vọroplng, thanh niêaetzn kiệivnht xuấuutot toàqhibn quốnxuuc, họroplc giảnxuu Trưniyskfyhng Giang, việivnhn trưniyskueqng Việivnhn nghiêaetzn cứmzcuu vậnfzst liệivnhu tiêaetzn tiếlhymn… Anh đflsbãmzcu thựheydc sựheydqhibm đflsbưniyskfyhc!”

“Nhữtjusng thứmzcu đflsbóropl, córopl ýlfdl nghĩihbua sao?”

“Anh biếlhymt khôiphjng…” Lăvdwhng Lăvdwhng tiếlhymp tụpvvac nóropli: “Giájkcoo sưniys Katou cựheydc kỳtzfw nểxxhf trọroplng anh! Ngưniyskfyhi Nhậnfzst đflsbtpfdc biệivnht íkzxnch kỷssfq, bọropln họropl chỉyahi nểxxhf trọroplng kẻebcb ưniysu việivnht hơklhcn mìtdadnh…”


niysơklhcng Lam Hàqhibng đflsblrbdt nhiêaetzn đflsbmzcung thẳroplng: “Anh khôiphjng cầjoktn sựheyd nểxxhf trọroplng củdmtca ôiphjng ta! Ngưniyskfyhi anh cầjoktn làqhib em…”

vdwhng Lăvdwhng cưniyskfyhi nhìtdadn anh: “Em cũhbkdng rấuutot nểxxhf trọroplng anh!”

“Em…” Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng nắhbkdm lấuutoy cổjywu tay côiphj, kéiphjo côiphj đflsbếlhymn trưniysnkntc mặtpfdt mìtdadnh, Lăvdwhng Lăvdwhng mớnknti nhìtdadn rõebcb nhữtjusng tơklhcjkcou đflsbhbkd hồjozxng trong mắhbkdt anh.

“Anh muốnxuun hỏhbkdi em tạysrfi sao lúzcebc trưniysnkntc lạysrfi khôiphjng nóropli đflsbúzcebng khôiphjng?”

Khôiphjng đflsbkfyhi Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng trảnxuu lờkfyhi, côiphj đflsbãmzcu tựheyd khắhbkdc nóropli: “Nếlhymu em nóropli, anh sẽfayctdad em màqhib từssfq bỏhbkdqhibng nhiềkigau hơklhcn! Em khôiphjng phảnxuui mộlrbdt đflsbmzcua con gájkcoi thôiphjng minh, nhưniysng em yêaetzu anh, em chỉyahiropl thểxxhfjkcong hếlhymt sứmzcuc suy nghĩihbu cho anh, trảnxuu giájkco cho anh. Em cứmzcu nghĩihbu nhấuutot đflsbheydnh córopl mộlrbdt ngàqhiby anh sẽfayc hiểxxhfu em, khôiphjng ngờkfyh… anh lạysrfi bỏhbkd em.”

“Lăvdwhng Lăvdwhng… anh xin lỗniysi!”

“Em đflsbãmzcuropli rồjozxi, em khôiphjng muốnxuun nghe “xin lỗniysi”.” Lăvdwhng Lăvdwhng đflsbmzcung trong bóroplng đflsbêaetzm âvdwhm u lạysrfnh lẽfayco, nụpvvaniyskfyhi giao hòszcta giữtjusa xinh đflsbrapbp dịheydu dàqhibng vàqhib tốnxuui tăvdwhm ảnxuum đflsbysrfm, tựheyda nhưniys mộlrbdt đflsbóropla hoa loa kèpdomn hoang dãmzcu nởkueq trong thung lũhbkdng sâvdwhu, trắhbkdng nõebcbn, thêaetzniysơklhcng. “Thựheydc ra, kếlhymt quảnxuu hiệivnhn nay chíkzxnnh làqhibjkcoi em muốnxuun – anh córopl đflsbưniyskfyhc mọropli thứmzcu, danh lợkfyhi song thu.”

“Nhưniysng anh đflsbãmzcu đflsbájkconh mấuutot em!”

vdwhng Lăvdwhng giãmzcuy khỏhbkdi tay anh, mỉyahim cưniyskfyhi nhìtdadn lêaetzn bầjoktu trờkfyhi. “Khuya lắhbkdm rồjozxi, em đflsbưniysa anh vềkiga khájkcoch sạysrfn nhéiphj!”

vdwhng Lăvdwhng vẫtiyjn khôiphjng muốnxuun nóropli anh biếlhymt: Anh khôiphjng đflsbájkconh mấuutot côiphj, bởkueqi vìtdad trájkcoi tim côiphj vẫtiyjn ởkueq lạysrfi đflsbysrfi họroplc T, chưniysa bao giờkfyh mang đflsbi.

ropl ngưniyskfyhi nóropli côiphj đflsbãmzcuqhibm đflsbúzcebng, cũhbkdng córopl ngưniyskfyhi nóropli côiphjqhibm sai, bìtdadnh luậnfzsn củdmtca ngưniyskfyhi khájkcoc đflsbysrfi biểxxhfu cho quan niệivnhm sốnxuung củdmtca họropl.

Trong lòszctng Lăvdwhng Lăvdwhng, côiphj chưniysa bao giờkfyh nghĩihbutdadnh làqhibm sai.

Cho dùcvauroplklhc hộlrbdi làqhibm lạysrfi mộlrbdt lầjoktn nữtjusa, côiphj vẫtiyjn lựheyda chọropln nhưniys thếlhym!


Bởkueqi quájkco khứmzcuqhib mộlrbdt mạysrfch logic, đflsbúzcebng hay sai, chỉyahi cầjoktn nhìtdadn xem hôiphjm nay anh córopl đflsbưniyskfyhc nhữtjusng gìtdad, mấuutot đflsbi nhữtjusng gìtdadqhibropl thểxxhf biếlhymt đflsbưniyskfyhc.

tdadnh yêaetzu châvdwhn chíkzxnnh, cầjoktn phảnxuui chịheydu đflsbưniyskfyhc thửjozx thájkcoch.

tdadnh yêaetzu khôiphjng vưniyskfyht qua đflsbưniyskfyhc thửjozx thájkcoch, sớnkntm muộlrbdn gìtdadhbkdng sẽfayc suy tàqhibn!

****************

Thấuutoy sắhbkdc mặtpfdt Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng khôiphjng tốnxuut lắhbkdm, Lăvdwhng Lăvdwhng khôiphjng đflsbàqhibnh lòszctng dẫtiyjn anh đflsbi tàqhibu đflsbiệivnhn xa xôiphji, bèpdomn quyếlhymt đflsbheydnh chơklhci sang mộlrbdt lầjoktn, đflsbi taxi vềkiga.

aetzn xe xong, Lăvdwhng Lăvdwhng vừssfqa nóropli muốnxuun đflsbếlhymn khájkcoch sạysrfn JICA, lájkcoi xe liềkigan khôiphjng ngừssfqng nhìtdadn họropl từssfq trong kíkzxnnh chiếlhymu hậnfzsu, tiếlhymn hàqhibnh nghiêaetzn cứmzcuu họropl mộlrbdt cájkcoch kỹsszcniysytfang. Khôiphjng biếlhymt làqhib do hiếlhymm khi thấuutoy mộlrbdt côiphjjkcoi văvdwhn nhãmzcu đflsbi dìtdadu mộlrbdt ngưniyskfyhi đflsbàqhibn ôiphjng say rưniyskfyhu đflsbếlhymn khájkcoch sạysrfn, hay làqhib do phong thájkcoi trêaetzn ngưniyskfyhi Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng rấuutot chóropli mắhbkdt.

“Córopl vấuuton đflsbkigatdad sao?” Lăvdwhng Lăvdwhng hỏhbkdi.

jkcoi xe nhậnfzsn ra bảnxuun thâvdwhn đflsbãmzcu thấuutot lễheyd, vộlrbdi nóropli: “Khôiphjng phảnxuui, tôiphji cảnxuum thấuutoy hai ngưniyskfyhi khôiphjng giốnxuung mộlrbdt cặtpfdp tìtdadnh nhâvdwhn.”

Họropl khôiphjng giốnxuung ưniys?

vdwhng Lăvdwhng quay mặtpfdt nhìtdadn Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng ngồjozxi phíkzxna bêaetzn kia, anh đflsbang nhìtdadn phong cảnxuunh ngoàqhibi cửjozxa sổjywu, ájkconh sájkcong ảnxuum đflsbysrfm càqhibng làqhibm tôiphjn lêaetzn vẻebcb buồjozxn bãmzcu trêaetzn mặtpfdt anh.

iphj lạysrfi cúzcebi đflsbjoktu nhìtdadn khoảnxuung cájkcoch córopl thểxxhf chứmzcua thêaetzm mộlrbdt ngưniyskfyhi giữtjusa họropl, hiểxxhfu ra ýlfdl củdmtca ngưniyskfyhi lájkcoi xe, bèpdomn cưniyskfyhi cưniyskfyhi trảnxuu lờkfyhi: “Anh ấuutoy làqhib thầjokty giájkcoo củdmtca tôiphji.”

Thấuutoy vẻebcb mặtpfdt củdmtca lájkcoi xe cứmzcu nhưniys bịheydcvau dọropla, Lăvdwhng Lăvdwhng cũhbkdng khôiphjng giảnxuui thíkzxnch gìtdad nhiềkigau, nhìtdadn ra cảnxuunh vậnfzst ngoàqhibi cửjozxa sổjywu.

Chỉyahiqhibiphj thìtdad nhìtdadn bêaetzn nàqhiby, còszctn anh nhìtdadn bêaetzn kia, tầjoktm mắhbkdt khôiphjng giao nhau…


iphj rấuutot hy vọroplng xe cứmzcu đflsbi nhưniys vậnfzsy, khôiphjng cầjoktn đflsbếlhymn đflsbíkzxnch, nhưniysng xe vẫtiyjn chạysrfy bon bon trêaetzn đflsbưniyskfyhng, khájkcoch sạysrfn ngàqhiby càqhibng gầjoktn.

Giờkfyh phúzcebt chia tay sắhbkdp đflsbếlhymn, Lăvdwhng Lăvdwhng bỗniysng nhiêaetzn córopl cảnxuum giájkcoc khôiphjng nỡytfa chia lìtdada, nêaetzn đflsbãmzcu khôiphjng nhịheydn đflsbưniyskfyhc màqhib cấuutot lờkfyhi: “Mộlrbdt năvdwhm vừssfqa qua, anh sốnxuung tốnxuut chứmzcu?”

niysơklhcng Lam Hàqhibng khôiphjng trảnxuu lờkfyhi.

vdwhng Lăvdwhng quay đflsbjoktu nhìtdadn vềkiga phíkzxna Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng, mớnknti phájkcot hiệivnhn anh đflsbang nhắhbkdm mắhbkdt, hàqhibng mi dàqhibi che phủdmtc đflsbôiphji mắhbkdt mơklhc hồjozx, hệivnht nhưniys khuôiphjn mặtpfdt ngủdmtc say yêaetzn bìtdadnh củdmtca anh vàqhibo mộlrbdt buổjywui sájkcong sớnkntm trong kýlfdlmzcuc.

Đcvaujkcon chừssfqng cồjozxn rưniyskfyhu cùcvaung sựheyd mỏhbkdi mệivnht đflsbãmzcu khiếlhymn anh khôiphjng thểxxhf chốnxuung cựheyd đflsbưniyskfyhc nữtjusa màqhib ngủdmtc gụpvvac.

“Chúzcebjkcoi xe, chạysrfy chậnfzsm mộlrbdt chúzcebt, đflsbxxhf anh ấuutoy nghỉyahi mộlrbdt lájkcot.”

“Khôiphjng thàqhibnh vấuuton đflsbkiga!” Ngưniyskfyhi lájkcoi xe cưniyskfyhi hiểxxhfu ýlfdl, nóropli: “Quan tâvdwhm chu đflsbájkcoo nhưniys vậnfzsy, nhấuutot đflsbheydnh côiphj rấuutot thíkzxnch anh ta!”

vdwhng Lăvdwhng bắhbkdt gặtpfdp lôiphjng mi Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng khẽfayc rung đflsblrbdng, khôiphjng córopl mởkueq mắhbkdt, dưniyskfyhng nhưniys ngủdmtc rấuutot sâvdwhu.

niysnkntc mắhbkdt côiphj rốnxuut cuộlrbdc khôiphjng thểxxhftdadm đflsbưniyskfyhc nữtjusa, từssfqng giọroplt thấuutom ưniysnkntt vạysrft ájkcoo trưniysnkntc ngựheydc.

“Đcvauúzcebng vậnfzsy, rấuutot thíkzxnch! Thíkzxnch đflsbếlhymn nỗniysi bịheyd anh ấuutoy làqhibm tổjywun thưniysơklhcng đflsbếlhymn mứmzcuc sẹrapbo chằpbdcng chịheydt, nhưniysng vẫtiyjn trồjozxng mộlrbdt chậnfzsu hoa nhàqhibi bêaetzn cửjozxa sổjywu, chỉyahi sợkfyhtdadnh sẽfayc quêaetzn mùcvaui hưniysơklhcng củdmtca anh… Thíkzxnch đflsbếlhymn nỗniysi dùcvauropl khóropl khăvdwhn vấuutot vảnxuu đflsbkigau phảnxuui cốnxuu gắhbkdng bắhbkdt bảnxuun thâvdwhn làqhibm hoàqhibn hảnxuuo mọropli việivnhc, chỉyahi hy vọroplng đflsbếlhymn mộlrbdt ngàqhiby khi đflsbmzcung trưniysnkntc mặtpfdt anh lầjoktn nữtjusa, anh sẽfayctdadiphji màqhib rung đflsblrbdng… trởkueq vềkigaaetzn cạysrfnh tôiphji… Thíkzxnch đflsbếlhymn mứmzcuc mỗniysi ngàqhiby đflsbkigau tựheyd lừssfqa mìtdadnh hếlhymt lầjoktn nàqhiby đflsbếlhymn lầjoktn khájkcoc… chỉyahi cầjoktn anh sốnxuung thậnfzst tốnxuut, tôiphji cũhbkdng rấuutot vui vẻebcb…”

*********************

Rốnxuut cuộlrbdc vẫtiyjn đflsbi đflsbếlhymn cuốnxuui đflsbưniyskfyhng, xe dừssfqng trưniysnkntc cửjozxa khájkcoch sạysrfn.

vdwhng Lăvdwhng nhẹrapb nhàqhibng lay tỉyahinh Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng, nóropli vớnknti anh: “Đcvauếlhymn khájkcoch sạysrfn rồjozxi, đflsbi lêaetzn rồjozxi ngủdmtc tiếlhymp.”


Anh mởkueq mắhbkdt ra, trong mắhbkdt thấuutom đflsbtiyjm mộlrbdt màqhibu đflsbhbkd quạysrfch.

Nhìtdadn anh trong bộlrbd dạysrfng nàqhiby, Lăvdwhng Lăvdwhng càqhibng thêaetzm hốnxuui hậnfzsn vềkiga sựheydcvauy hứmzcung củdmtca mìtdadnh, hỏhbkdi mộlrbdt cájkcoch ájkcoy nájkcoy: “Khóropl chịheydu lắhbkdm àqhib?”

niysơklhcng Lam Hàqhibng lắhbkdc đflsbjoktu, đflsbebcby cửjozxa bưniysnkntc xuốnxuung xe. Tuy anh córopl thểxxhf đflsbi, nhưniysng bưniysnkntc châvdwhn hơklhci loạysrfng choạysrfng, Lăvdwhng Lăvdwhng vộlrbdi vàqhibng chạysrfy lêaetzn đflsbytfa lấuutoy anh, đflsbưniysa anh đflsbếlhymn tậnfzsn cửjozxa phòszctng.

“Thầjokty Dưniysơklhcng, anh nghỉyahi đflsbi! Sájkcong mai em tớnknti đflsbóropln anh đflsbếlhymn lab.” Lòszctng côiphj chùcvaung xuốnxuung, ngôiphjn ngữtjushbkdng vìtdad cảnxuum xúzcebc nặtpfdng nềkigaqhibropl vẻebcbklhci xa cájkcoch.

niysơklhcng Lam Hàqhibng mởkueq cửjozxa, bậnfzst đflsbèpdomn, gọropli côiphj lạysrfi: “Khôiphjng vàqhibo ngồjozxi mộlrbdt chúzcebt sao?”

vdwhng Lăvdwhng lưniysytfang lựheyd trong giâvdwhy lájkcot, lắhbkdc lắhbkdc đflsbjoktu: “Khôiphjng đflsbâvdwhu, nhấuutot đflsbheydnh anh rấuutot mệivnht, em khôiphjng quấuutoy rầjokty anh nghỉyahi ngơklhci nữtjusa.”

Ai ngờkfyhiphj vừssfqa xoay ngưniyskfyhi lạysrfi, Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng đflsblrbdt nhiêaetzn ôiphjm chầjoktm lấuutoy côiphj từssfq đflsbpbdcng sau, kéiphjo côiphjqhibo phòszctng anh, ôiphjm côiphjqhibo lòszctng hôiphjn say đflsbhbkdm…

Vẫtiyjn làqhib phong cájkcoch củdmtca anh, bùcvaung nổjywuqhib chẳroplng hềkigaropl chúzcebt dấuutou hiệivnhu bájkcoo trưniysnkntc nàqhibo.

Mộlrbdt tay anh ôiphjm cứmzcung eo côiphj, mộlrbdt tay mạysrfnh mẽfayc giữtjus chặtpfdt lấuutoy gájkcoy côiphj, đflsbôiphji môiphji cuồjozxng nhiệivnht ngậnfzsm lấuutoy cájkconh môiphji mềkigam mạysrfi củdmtca côiphj, miêaetzn man giàqhiby vòszct, còszctn đflsbjoktu lưniysytfai thừssfqa dịheydp Lăvdwhng Lăvdwhng kêaetzu lêaetzn liềkigan nhanh chóroplng xâvdwhm nhậnfzsp, càqhibn rỡytfa thăvdwhm dòszct.

klhci thởkueqszctn vưniysơklhcng mùcvaui rưniyskfyhi sake, khiếlhymn ngưniyskfyhi côiphj say sưniysa, cũhbkdng chuốnxuuc say luôiphjn cảnxuu linh hồjozxn côiphj

Đcvauôiphji tay chốnxuung cựheyd củdmtca Lăvdwhng Lăvdwhng mấuutot đflsbi sứmzcuc lựheydc, buôiphjng xuốnxuung bêaetzn ngưniyskfyhi.

Chờkfyh đflsbếlhymn khi côiphj hoàqhibn hồjozxn từssfq mộlrbdt trậnfzsn hôiphjn mãmzcunh liệivnht ýlfdl loạysrfn tìtdadnh mêaetz, ngưniyskfyhi khôiphjng hiểxxhfu sao đflsbãmzcu bịheydiphjo đflsbếlhymn bêaetzn giưniyskfyhng, đflsbebcby ngãmzcuaetzn đflsbóropl.

Đcvauôiphji tay làqhibnh lạysrfnh vừssfqa vuốnxuut ve thâvdwhn thểxxhfiphj, vừssfqa xéiphjjkcoch ájkcoo côiphj.


Bộlrbd Âtpfdu phụpvvac bằpbdcng tơklhc tằpbdcm nguyêaetzn chấuutot côiphj cốnxuu ýlfdl mang từssfq Trung Quốnxuuc sang, cứmzcu thếlhym bịheydiphjjkcot trong tay anh.

Tấuutot nhiêaetzn, bâvdwhy giờkfyh khôiphjng phảnxuui lúzcebc than khóroplc cho bộlrbd đflsbjozx xinh đflsbrapbp củdmtca côiphj, việivnhc cấuutop bájkcoch làqhib phảnxuui ngăvdwhn cảnxuun gãmzcu thầjokty hưniysnkntng dẫtiyjn tiếlhymn sĩihbu sắhbkdp biếlhymn thàqhibnh tộlrbdi phạysrfm *** nàqhiby.

“Anh đflsbheydnh làqhibm gìtdad? Xâvdwhm-hạysrfi-tìtdadnh-dụpvvac àqhib?!” Côiphj cứmzcuniyskueqng loạysrfi ngưniyskfyhi nhưniysniysơklhcng Lam Hàqhibng tuyệivnht đflsbnxuui sẽfayc khôiphjng dùcvaung sứmzcuc mạysrfnh, xem ra, côiphj đflsbãmzcu lầjoktm rồjozxi!

“Em cũhbkdng córopl thểxxhf xem nhưniys nốnxuui lạysrfi tìtdadnh xưniysa!” Anh nhẹrapb nhàqhibng trảnxuu lờkfyhi.

“Anh nằpbdcm mơklhc đflsbi!” Trájkcoi tim côiphj chợkfyht bồjozxi hồjozxi rung đflsblrbdng.

Anh nởkueq nụpvvaniyskfyhi, ghéiphjqhibo bêaetzn tai côiphj nhỏhbkd giọroplng nóropli: “Anh xem em hôiphjm nay córopl thểxxhf mạysrfnh miệivnhng đflsbếlhymn bao giờkfyh…”

niysơklhcng Lam Hàqhibng lạysrfi cởkueqi quầjoktn côiphj, Lăvdwhng Lăvdwhng còszctn chưniysa kịheydp giãmzcuy dụpvvaa, hai tay đflsbãmzcu bịheyd anh kẹrapbp cứmzcung, hơklhcn nữtjusa còszctn bịheyd anh dùcvaung mộlrbdt tay đflsbèpdom chặtpfdt trêaetzn đflsbyahinh đflsbjoktu. Ngay sau đflsbóropl, anh vưniysơklhcn tay còszctn lạysrfi, dùcvaung sứmzcuc kéiphjo ájkcoo ngựheydc côiphj xuốnxuung…

Khi cơklhc thểxxhf nửjozxa trầjoktn trụpvvai củdmtca côiphj lộlrbd ra cao ngấuutot khôiphjng hềkiga che giấuutou trưniysnkntc mặtpfdt anh, Lăvdwhng Lăvdwhng rõebcbqhibng cảnxuum nhậnfzsn đflsbưniyskfyhc hơklhci thởkueqvdwhu củdmtca anh, khi anh cúzcebi đflsbjoktu ngậnfzsm lấuutoy bầjoktu ngựheydc đflsbmzcung thẳroplng củdmtca côiphj, thâvdwhn thểxxhfiphj liềkigan nảnxuuy sinh phảnxuun ứmzcung mãmzcunh liệivnht khájkcoc thưniyskfyhng…

Bịheyd ngưniyskfyhi đflsbàqhibn ôiphjng mìtdadnh yêaetzu say đflsbhbkdm xâvdwhm phạysrfm mạysrfnh mẽfayc nhưniys thếlhym, bịheyd ngưniyskfyhi đflsbàqhibn ôiphjng mìtdadnh hằpbdcng nhung nhớnkntiphjn lêaetzn cơklhc thểxxhfjkcon lõebcba củdmtca mìtdadnh mộlrbdt cájkcoch đflsbaetzn cuồjozxng.

Loạysrfi cảnxuum giájkcoc nàqhiby…

Khụpvva khụpvva!

Khôiphjng nóropli cũhbkdng biếlhymt, đflsbssfqng nhắhbkdc thìtdadklhcn!

“Anh…” Lăvdwhng Lăvdwhng ngừssfqng mộlrbdt lúzcebc, tứmzcuc đflsbếlhymn nghiếlhymn răvdwhng nghiếlhymn lợkfyhi, nhưniysng lạysrfi khôiphjng biếlhymt phảnxuui làqhibm sao. “Làqhibm sao anh tớnknti Nhậnfzst mớnknti córopl mộlrbdt ngàqhiby màqhib đflsbãmzcu họroplc tíkzxnnh biếlhymn thájkcoi củdmtca đflsbàqhibn ôiphjng Nhậnfzst vậnfzsy hảnxuu?”

“Chẳroplng phảnxuui ngay ngàqhiby đflsbjoktu tiêaetzn trôiphjng thấuutoy anh em đflsbãmzcu biếlhymt anh biếlhymn thájkcoi àqhib!?”

hbkdng đflsbúzcebng!

Chuyệivnhn quan trọroplng nhưniys thếlhym, sao côiphj lạysrfi chóroplng quêaetzn mấuutot chứmzcu!

“Anh córopl thểxxhf chúzceb ýlfdl đflsbếlhymn thâvdwhn phậnfzsn củdmtca mìtdadnh chúzcebt đflsbưniyskfyhc khôiphjng, đflsbssfqng khiếlhymn ngưniyskfyhi Trung Quốnxuuc mấuutot mặtpfdt, em cũhbkdng khôiphjng muốnxuun sájkcong mai tòszcta ájkcon Nhậnfzst Bảnxuun lạysrfi xéiphjt xửjozx mộlrbdt vụpvvaniysytfang dâvdwhm.”

Anh cúzcebi đflsbjoktu hôiphjn lêaetzn môiphji côiphj, cưniyskfyhi hếlhymt sứmzcuc gian manh: “Lăvdwhng Lăvdwhng, anh córopl chuyệivnhn cưniyskfyhi nàqhiby muốnxuun kểxxhf em nghe.”

vdwhng Lăvdwhng ngạysrfc nhiêaetzn, nhìtdadn anh ngơklhc ngájkcoc.

zcebc nàqhiby màqhib anh còszctn córopl hứmzcung kểxxhf chuyệivnhn cưniyskfyhi ưniys?

“Anh tựheyd nhậnfzsn mìtdadnh khôiphjng ngốnxuuc, anh cũhbkdng khôiphjng phảnxuui kẻebcbniyskfyhi biếlhymng, nêaetzn… em nghĩihbu rằpbdcng anh córopl khảnxuuvdwhng trưniysnkntc khi đflsbếlhymn Nhậnfzst Bảnxuun màqhib khôiphjng họroplc mộlrbdt chúzcebt tiếlhymng Nhậnfzst sao?” Sau đflsbóropl, anh dùcvaung tiếlhymng Nhậnfzst vớnknti phájkcot âvdwhm khájkco chuẩebcbn nóropli vớnknti côiphj: “Anh khôiphjng muốnxuun nóropli tiếlhymng Nhậnfzst, khôiphjng córopl nghĩihbua anh khôiphjng biếlhymt nóropli!”

Đcvauâvdwhy đflsbúzcebng làqhib chuyệivnhn cưniyskfyhi hàqhibi hưniysnkntc nhấuutot Lăvdwhng Lăvdwhng từssfqng đflsbưniyskfyhc nghe từssfq khi sinh ra tớnknti giờkfyh, côiphj quảnxuu thậnfzst córopl thểxxhfcvaung câvdwhu chuyệivnhn tiếlhymu lâvdwhm nàqhiby cưniyskfyhi nhạysrfo chíkzxnnh mìtdadnh cảnxuu đflsbkfyhi!

Ngu si cũhbkdng nêaetzn córopl giớnknti hạysrfn. Cớnknt sao côiphjropl thểxxhf ngu si tớnknti nưniysnkntc nàqhiby.

qhibm sao côiphj lạysrfi khôiphjng lưniyskfyhng trưniysnkntc đflsbưniyskfyhc anh biếlhymt tiếlhymng Nhậnfzst?! Thờkfyhi nay, ngay cảnxuu du khájkcoch đflsbi tour tớnknti Nhậnfzst còszctn nóropli đflsbưniyskfyhc vàqhibi câvdwhu tiếlhymng Nhậnfzst thưniyskfyhng dùcvaung đflsbơklhcn giảnxuun nhấuutot, mộlrbdt kẻebcb biếlhymn thájkcoi córoplvdwhn hóropla nhưniys anh làqhibm sao córopl thểxxhf khôiphjng họroplc qua chứmzcu?!

Tổjywu chứmzcuc bỏhbkd ra mấuutoy trăvdwhm ngàqhibn đflsbi nuôiphji mộlrbdt kẻebcb đflsbjoktu óroplc khôiphjng phájkcot triểxxhfn nhưniysiphj đflsbxxhfqhibm gìtdad? Thậnfzst lãmzcung phíkzxnqhibi sảnxuun quốnxuuc gia màqhib!

vdwhng Lăvdwhng vừssfqa tựheyd trájkcoch, vừssfqa cốnxuu gắhbkdng nhớnknt lạysrfi nhữtjusng lờkfyhi mìtdadnh đflsbãmzcuropli, nóropli vớnknti Yoshino cájkcoi gìtdad, nóropli vớnknti Mie cájkcoi gìtdad?

Đcvaussfqng nóropli anh đflsbkigau nghe thấuutoy hếlhymt nha!

iphj âvdwhm thầjoktm cầjoktu nguyệivnhn Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng chỉyahi biếlhymt chúzcebt tiếlhymng Nhậnfzst đflsbơklhcn giảnxuun, khôiphjng phảnxuui mỗniysi câvdwhu đflsbkigau córopl thểxxhf hiểxxhfu tưniyskfyhng tậnfzsn thôiphjng suốnxuut.

niysơklhcng Lam Hàqhibng làqhibm ra vẻebcb gióropl thoảnxuung mâvdwhy trôiphji nóropli côiphj hay: “Còszctn mộlrbdt chuyệivnhn nữtjusa, anh quêaetzn nóropli vớnknti em: Hồjozxi anh họroplc đflsbysrfi họroplc, đflsbãmzcu từssfqng đflsbếlhymn đflsbysrfi họroplc Tokyo làqhibm sinh viêaetzn trao đflsbjywui trong mộlrbdt năvdwhm.”

“Anh…” Hai májkco đflsbhbkdjozxng củdmtca Lăvdwhng Lăvdwhng bịheyd sung huyếlhymt trầjoktm trọroplng, cốnxuu giảnxuu bộlrbd trấuuton tĩihbunh cưniyskfyhi khan hai tiếlhymng: “Thầjokty Dưniysơklhcng, mộlrbdt năvdwhm khôiphjng gặtpfdp, anh càqhibng trởkueqaetzn córopl khiếlhymu hàqhibi hưniysnkntc đflsbóropl.”

“Chủdmtc yếlhymu làqhibropl ngưniyskfyhi thựheydc sựheyd rấuutot mắhbkdc cưniyskfyhi!”

Thựheydc sựheyd quájkco mấuutot mặtpfdt, côiphj xin lỗniysi tổjywu quốnxuuc, xin lỗniysi nhâvdwhn dâvdwhn, càqhibng xin lỗniysi Đcvaunxuung-cộlrbdng-sảnxuun Trung Quốnxuuc đflsbãmzcu nuôiphji dạysrfy côiphjaetzn ngưniyskfyhi.

May màqhib ban nãmzcuy Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng ngủdmtc trêaetzn xe taxi, nếlhymu khôiphjng cảnxuu đflsbkfyhi nàqhiby côiphj khôiphjng ngóroplc đflsbjoktu làqhibm ngưniyskfyhi nổjywui.

Khi Lăvdwhng Lăvdwhng đflsbang âvdwhm thầjoktm hạysrfnh phúzcebc vìtdad trong cájkcoi rủdmtci córopljkcoi may, Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng dùcvaung mộlrbdt giọroplng êaetzm nhẹrapb nhưniysjkcot nóropli bằpbdcng tiếlhymng Nhậnfzst: “Đcvauúzcebng vậnfzsy, rấuutot thíkzxnch! Thíkzxnch đflsbếlhymn nỗniysi bịheyd anh ấuutoy làqhibm tổjywun thưniysơklhcng đflsbếlhymn mứmzcuc sẹrapbo chằpbdcng chịheydt, nhưniysng vẫtiyjn trồjozxng mộlrbdt chậnfzsu hoa nhàqhibi bêaetzn cửjozxa sổjywu, chỉyahi sợkfyhtdadnh sẽfayc quêaetzn mùcvaui hưniysơklhcng củdmtca anh… Thíkzxnch đflsbếlhymn nỗniysi dùcvauropl khóropl khăvdwhn vấuutot vảnxuu vẫtiyjn phảnxuui cốnxuu gắhbkdng làqhibm hoàqhibn hảnxuuo mọropli việivnhc, chỉyahi hy vọroplng đflsbếlhymn mộlrbdt ngàqhiby khi đflsbmzcung trưniysnkntc mặtpfdt anh lầjoktn nữtjusa, anh sẽfayctdadiphji màqhib rung đflsblrbdng… trởkueq vềkigaaetzn cạysrfnh tôiphji… Thíkzxnch đflsbếlhymn đflsblrbd mỗniysi ngàqhiby đflsbkigau tựheyd lừssfqa mìtdadnh hếlhymt lầjoktn nàqhiby đflsbếlhymn lầjoktn khájkcoc… chỉyahi cầjoktn anh sốnxuung thậnfzst tốnxuut, tôiphji cũhbkdng rấuutot vui vẻebcb…”

Cho côiphj chếlhymt đflsbmzcung luôiphjn!

Thảnxuum rồjozxi nha!

Nhưniysng càqhibng thảnxuum hơklhcn làqhib – côiphj đflsbang bịheydaetzn đflsbàqhibn ôiphjng đflsbájkcong ghéiphjt nhấuutot thếlhym giớnknti đflsbèpdomniysnknti thâvdwhn, ngay cảnxuuklhc hộlrbdi tìtdadm chếlhymt cũhbkdng khôiphjng córopl!

vdwhng Lăvdwhng đflsbang nỗniys lựheydc ngẫtiyjm nghĩihbuaetzn nóropli cájkcoi gìtdadszctng phájkco vỡytfa khôiphjng khíkzxn xấuutou hổjywu, giữtjustdadn mặtpfdt mũhbkdi, thìtdadniysơklhcng Lam Hàqhibng lạysrfi đflsbang bậnfzsn rộlrbdn giúzcebp côiphj cởkueqi quầjoktn ájkcoo, nhanh nhưniys chớnkntp cởkueqi bỏhbkd gọropln gàqhibng sạysrfch sẽfayc mọropli móropln đflsbjozx trêaetzn ngưniyskfyhi côiphj

Chờkfyh đflsbếlhymn khi côiphj cảnxuum thấuutoy córopl luồjozxng khíkzxn lạysrfnh đflsbájkconh úzcebp tớnknti, mớnknti đflsblrbdt ngộlrbdt nhớnknt ra cảnxuunh ngộlrbd củdmtca bảnxuun thâvdwhn.

Giậnfzst mìtdadnh mộlrbdt cájkcoi thìtdad đflsbãmzcu bịheyd anh cởkueqi đflsbếlhymn mộlrbdt-mảnxuunh-cũhbkdng-khôiphjng-còszctn. Áiphjnh mắhbkdt mơklhcqhibng củdmtca anh đflsbãmzcu chỉyahi ra “sốnxuu mệivnhnh” chạysrfy trờkfyhi khôiphjng khỏhbkdi nắhbkdng củdmtca côiphj!

Nhâvdwhn lúzcebc Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng đflsbmzcung lêaetzn kéiphjo rèpdomm cửjozxa, Lăvdwhng Lăvdwhng theo phảnxuun xạysrfropl đflsbiềkigau kiệivnhn muốnxuun chạysrfy trốnxuun, vộlrbdi vàqhibng bòszct xuốnxuung giưniyskfyhng.

Vừssfqa chạysrfy đflsbếlhymn cửjozxa… lậnfzsp tứmzcuc dừssfqng lạysrfi! Côiphj ngu thậnfzst, nhưniysng khôiphjng ngu đflsbếlhymn mứmzcuc chạysrfy ra khỏhbkdi cửjozxa!

Quay đflsbjoktu nhìtdadn lạysrfi Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng, anh cốnxuutdadnh cầjoktm quầjoktn ájkcoo lắhbkdc lắhbkdc trưniysnkntc mặtpfdt côiphj, néiphjm ởkueq đflsbjoktu giưniyskfyhng. Sau đflsbóropl đflsbiềkigau chỉyahinh thàqhibnh mộlrbdt thếlhym ngồjozxi vôiphjcvaung hưniyskueqng thụpvva, mộlrbdt tay chốnxuung lêaetzn giưniyskfyhng, tay kia kéiphjo kéiphjo càqhib vạysrft, mỉyahim cưniyskfyhi vớnknti côiphj, nóropli: “Nếlhymu em khăvdwhng khăvdwhng phảnxuui đflsbi, anh cũhbkdng khôiphjng bắhbkdt em ởkueq lạysrfi. Cứmzcu tựheyd nhiêaetzn nhéiphj!”

“Anh… Tạysrfi sao anh lạysrfi muốnxuun dùcvaung thủdmtc đflsboạysrfn cựheydc đflsboạysrfn đflsbếlhymn vậnfzsy? Anh muốnxuun em tha thứmzcu cho anh nhưniysng lạysrfi chẳroplng thểxxhf kiêaetzn nhẫtiyjn lấuutoy mộlrbdt chúzcebt!”

“Cájkcoi anh córopl nhiềkigau nhấuutot chíkzxnnh làqhib kiêaetzn nhẫtiyjn, vốnxuun đflsbheydnh dùcvaung thờkfyhi gian ba thájkcong theo đflsbuổjywui em lầjoktn nữtjusa, nhưniysng… hôiphjm nay em khôiphjng nêaetzn bắhbkdt anh uốnxuung nhiềkigau rưniyskfyhu nhưniys thếlhym, em khôiphjng biếlhymt đflsbàqhibn ôiphjng sau khi uốnxuung rưniyskfyhu sẽfaycqhibm loạysrfn sao?”

Tạysrfi sao nghe ra giốnxuung nhưniysqhib lỗniysi củdmtca côiphj vậnfzsy?

vdwhng Lăvdwhng đflsbang đflsbheydnh phảnxuun bájkcoc, chợkfyht thấuutoy vẻebcb mặtpfdt thíkzxnch thúzceb ngang nhiêaetzn củdmtca anh, cúzcebi đflsbjoktu nhìtdadn lạysrfi da thịheydt trắhbkdng nhưniys tuyếlhymt củdmtca mìtdadnh, mặtpfdt y nhưniys lửjozxa đflsbnxuut, thựheydc sựheyd khôiphjng biếlhymt che đflsbâvdwhu cho tốnxuut!

vdwhng Lăvdwhng khôiphjng nóropli đflsbưniyskfyhc lờkfyhi nàqhibo, lạysrfi nghĩihbuzcebc nàqhiby Nhậnfzst Bảnxuun sao khôiphjng córopl đflsblrbdng đflsbuutot đflsbi, đflsbxxhfiphjtdadm cájkcoi lỗniys nẻebcbqhibo đflsbóropl chui vôiphj cho rồjozxi!

Ai da!

Nếlhymu sớnkntm biếlhymt trêaetzn thếlhym giớnknti vẫtiyjn còszctn nhữtjusng ôiphjng thầjokty hưniysnkntng dẫtiyjn tiếlhymn sĩihbu gian trájkcoiphj sỉyahi nhưniys vậnfzsy, nếlhymu sớnkntm biếlhymt côiphj sẽfayc gặtpfdp phảnxuui mộlrbdt têaetzn thầjokty giájkcoo khiếlhymn côiphj xấuutou hổjywu khôiphjng nóropli nêaetzn lờkfyhi thếlhymqhiby, côiphj chảnxuu thèpdomm họroplc tiểxxhfu họroplc luôiphjn, thàqhibqhibm kẻebcbcvau chữtjusszctn hơklhcn!

zcebc ngẩebcbng đflsbjoktu nhìtdadn lạysrfi anh, Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng đflsbang nhàqhibn nhãmzcu mởkueqzcebt, thong thảnxuu cởkueqi quầjoktn ájkcoo.

Sau khi kinh sợkfyh, côiphj liềkigan tỉyahinh tájkcoo lạysrfi.

Nếlhymu đflsbãmzcu ***, hàqhib tấuutot phảnxuui giảnxuu vờkfyh giảnxuu vịheydt, dùcvau sao cũhbkdng khôiphjng phảnxuui chưniysa từssfqng bịheyd nhìtdadn qua, dùcvau sao cájkcoi nêaetzn xảnxuuy ra nếlhymu hôiphjm nay khôiphjng xảnxuuy ra, ngàqhiby mai khôiphjng xảnxuuy ra, thìtdad ngàqhiby kia cũhbkdng sẽfayc xảnxuuy ra!

iphji anh nhếlhymch lêaetzn thàqhibnh néiphjt cưniyskfyhi nhưniysropl nhưniys khôiphjng…

tdad thếlhymiphj đflsbàqhibnh đflsbmzcung tựheyda vàqhibo cửjozxa, nhìtdadn Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng cởkueqi quầjoktn ájkcoo.

Áiphjo sơklhc-mi màqhibu xájkcom nhạysrft cởkueqi ra từssfq trêaetzn ngưniyskfyhi anh, nhữtjusng đflsbưniyskfyhng cong sắhbkdc sảnxuuo câvdwhn xứmzcung hiệivnhn ra trưniysnkntc mắhbkdt côiphj.

vdwhng Lăvdwhng bỗniysng nhiêaetzn thấuutot thầjoktn, bấuutot tri bấuutot giájkcoc nhớnknt lạysrfi mộlrbdt đflsbêaetzm nọropl, sau khi kếlhymt thúzcebc mộlrbdt lầjoktn triềkigan miêaetzn, anh nằpbdcm bêaetzn ngưniyskfyhi côiphj… Lưniysng anh đflsbtpfdc biệivnht córopl phom, cơklhc bắhbkdp săvdwhn chắhbkdc cùcvaung nhữtjusng giọroplt mồjozxiphji li ti ájkconh lêaetzn màqhibu mạysrfch nha bóroplng loájkcong gợkfyhi cảnxuum dưniysnknti ngọropln đflsbèpdomn ấuutom ájkcop. Côiphj quyếlhymn luyếlhymn chạysrfm vàqhibo lưniysng anh, làqhibn da anh thậnfzst đflsbrapbp, mịheydn màqhibng lạysrfi nhẵifqxn bóroplng…

Khiếlhymn côiphjropl chúzcebt hoàqhibi niệivnhm…

Khôiphjng biếlhymt từssfq khi nàqhibo, Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng đflsbãmzcuniysnkntc đflsbếlhymn cạysrfnh côiphj, da thịheydt mang theo chúzcebt májkcot lạysrfnh éiphjp chặtpfdt lêaetzn ngựheydc côiphj

Mộlrbdt dòszctng đflsbiệivnhn cao ájkcop từssfq ngựheydc truyềkigan đflsbi khắhbkdp toàqhibn thâvdwhn.

iphj khẽfayc thởkueq gấuutop mộlrbdt tiếlhymng, nhìtdadn anh, trong mắhbkdt lấuutop lájkconh vẻebcbklhcqhibng đflsblrbdng tìtdadnh, đflsbôiphji môiphji đflsbhbkd mọroplng vừssfqa bịheydiphjn đflsbếlhymn bầjoktm májkcou càqhibng thêaetzm mêaetz ngưniyskfyhi. Anh cúzcebi đflsbjoktu hôiphjn côiphj, khôiphjng cuồjozxng dạysrfi nhưniys ban đflsbjoktu, đflsbôiphji môiphji dịheydu dàqhibng, nhẹrapb nhàqhibng chậnfzsm rãmzcui dung nạysrfp côiphj, che chởkueq cho côiphj.

qhibn tay anh di chuyểxxhfn khắhbkdp ngưniyskfyhi côiphj, men theo từssfqng bộlrbd phậnfzsn anh quen thuộlrbdc, từssfq từssfq dờkfyhi qua hai májkco, vàqhibnh tai, chiếlhymc cổjywu nhỏhbkd, rồjozxi đflsbếlhymn ngựheydc…

Anh mỗniysi lầjoktn đflsbkigau nhưniys thếlhym, mặtpfdc dùcvau trong tìtdadnh huốnxuung cưniysytfang đflsboạysrft, vẫtiyjn khiếlhymn ngưniyskfyhi ta cảnxuum thấuutoy khôiphjng phảnxuui nhu cầjoktu sinh lýlfdl, khôiphjng phảnxuui phájkcot tiếlhymt dụpvvac vọroplng, màqhibqhib mộlrbdt loạysrfi khájkcot vọroplng hòszcta quyệivnhn giữtjusa yêaetzu vàqhib dụpvvac.

tdad vậnfzsy, trong sựheyd âvdwhu yếlhymm củdmtca anh, thâvdwhn thểxxhfvdwhng Lăvdwhng khôiphjng cájkcoch nàqhibo khájkcong cựheyd đflsbưniyskfyhc nữtjusa, vìtdad anh màqhibcvaung mìtdadnh, run rẩebcby.

Thâvdwhn thểxxhfiphj thựheydc sựheyd thàqhibnh thậnfzst hơklhcn miệivnhng côiphj rấuutot nhiềkigau, mau chóroplng nóroplng bỏhbkdng vìtdad anh, khájkcot vọroplng anh.

Mỗniysi mộlrbdt vịheyd tríkzxn ngóropln tay anh lưniysnkntt qua, đflsbkigau trởkueqaetzn tràqhibn ngậnfzsp chờkfyh mong…

Cảnxuum giájkcoc đflsbưniyskfyhc sựheyd thầjoktn phụpvvac củdmtca côiphj, Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng trựheydc tiếlhymp bếlhymiphjaetzn, đflsbtpfdt trêaetzn giưniyskfyhng…

Anh thong thảnxuu vuốnxuut ve tấuutom lưniysng mảnxuunh khảnxuunh củdmtca côiphj, di chuyểxxhfn xuốnxuung từssfqng chúzcebt, lạysrfi chậnfzsm rãmzcui men theo lắhbkdc châvdwhn, bắhbkdp châvdwhn, đflsbùcvaui, khẽfaycklhcn trớnkntn nơklhci mẫtiyjn cảnxuum nhấuutot củdmtca côiphj

“Khôiphjng cầjoktn…” Khôiphjng đflsbkfyhi Lăvdwhng Lăvdwhng trájkconh néiphj, Dưniysơklhcng Lam Hàqhibng liềkigan đflsbèpdom giữtjus thâvdwhn thểxxhfiphj, cájkconh tay ôiphjm chặtpfdt lấuutoy eo côiphj, dùcvaung hai châvdwhn tájkcoch ra đflsbôiphji châvdwhn khéiphjp chặtpfdt củdmtca côiphj, cấuutop tốnxuuc đflsbebcby vàqhibo.

“A!”

“…”

Thầjoktn kinh nhạysrfy cảnxuum bịheydkzxnch thíkzxnch đflsblrbdt ngộlrbdt bỗniysng trởkueqaetzn hơklhci têaetz dạysrfi, khoájkcoi cảnxuum đflsbãmzcuvdwhu khôiphjng gặtpfdp truyềkigan khắhbkdp toàqhibn thâvdwhn…

vdwhng Lăvdwhng khôiphjng kìtdadm đflsbưniyskfyhc rêaetzn rỉyahi thàqhibnh tiếlhymng, cájkcoi gìtdadhbkdng khôiphjng nghĩihbu đflsbưniyskfyhc nữtjusa, ôiphjm chặtpfdt lấuutoy cơklhc thểxxhf chuyểxxhfn đflsblrbdng nhịheydp nhàqhibng củdmtca anh…

Khórople miệivnhng anh cong lêaetzn thàqhibnh mộlrbdt nụpvvaniyskfyhi mờkfyh ájkcom: “Vẫtiyjn làqhibklhc thểxxhf em tưniysơklhcng đflsbnxuui trung thựheydc hơklhcn.”

vdwhng Lăvdwhng quay mặtpfdt đflsbi, khôiphjng dájkcom nhìtdadn anh.

Nhưniysng lạysrfi córopl thểxxhf bắhbkdt gặtpfdp chiếlhymc lắhbkdc rung đflsblrbdng thậnfzst nhanh, kịheydch liệivnht trêaetzn mắhbkdt cájkco châvdwhn, hệivnht nhưniys trong giấuutoc mơklhchbkdszctn rõebcbiphjt nhưniys mớnknti hôiphjm qua.

Từssfqng ngỡytfa rằpbdcng triềkigan miêaetzn mâvdwhy mưniysa thuởkueq ban đflsbjoktu làqhib đflsbrapbp đflsbfayc nhấuutot.

Từssfqng ngỡytfa rằpbdcng sựheydmzcung mạysrfn do anh tạysrfo dựheydng đflsbêaetzm ấuutoy đflsbãmzcu đflsbysrft đflsbếlhymn đflsbyahinh cao củdmtca yêaetzu vàqhib dụpvvac.

Từssfqng ngỡytfa rằpbdcng sựheydihbunh biệivnht trưniysnkntc khi chia lìtdada làqhib mộlrbdt lầjoktn cuồjozxng nhiệivnht nhấuutot.

qhibo ngờkfyh, châvdwhn chíkzxnnh khiếlhymn ngưniyskfyhi ta thấuutot hồjozxn lạysrfc phájkcoch lạysrfi làqhibzcebc trùcvaung phùcvaung sau nhữtjusng ngàqhiby phâvdwhn ly đflsbpbdcng đflsbifqxng, làqhibzcebc tájkcoi hợkfyhp sau chia tay, tìtdadnh xưniysa nốnxuui lạysrfi…

Anh tiếlhymn vàqhibo càqhibng sâvdwhu, nhưniysng vẫtiyjn khôiphjng khỏhbkda lấuutop đflsbưniyskfyhc sựheyd trốnxuung rỗniysng trong nỗniysi nhớnknt nhung củdmtca Lăvdwhng Lăvdwhng, dưniyskfyhng nhưniys vẫtiyjn khôiphjng thểxxhf chiếlhymm hữtjusu toàqhibn bộlrbdiphj

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.