Lăreba ng Lăreba ng tưuylr ởdoxh ng anh sẽhyab gấmtio p gádqty p hỏuiix i côdqfg : Tạtfsg i sao?
Dùqoxg gìhdvf quan hệfmue giữyldc a họuses cũcvpr ng khôdqfg ng phảuprg i bìhdvf nh thưuylr ờuylr ng.
Vậdqfg y màxgsl anh chậdqfg m chạtfsg p hồiypk i âdqfg m mộhyab t câdqfg u: “May làxgsl anh đdifc ãkslk bỏuiix thóiqxg i quen uốfcvj ng tràxgsl !”
Côdqfg cảuprg m thấmtio y hơcouc i thấmtio t vọuses ng, buồiypk n bựuses c cắboiu n mộhyab t miếevcl ng bádqty nh gạtfsg o: “Anh khôdqfg ng hỏuiix i em nguyêbxyb n nhâdqfg n tạtfsg i sao àxgsl ?”
“Chắboiu c chắboiu n khôdqfg ng phảuprg i vìhdvf em thínxxh ch anh ta.”
Côdqfg rấmtio t muốfcvj n nóiqxg i: Em thínxxh ch anh ta đdifc óiqxg , em thầkslk m mếevcl n anh ta đdifc óiqxg . Đlyfk ểpqhr xem anh cóiqxg
phảuprg n ứfcvj ng gìhdvf , nhưuylr ng ngẫwjog m kỹzajj lạtfsg i vẫwjog n làxgsl nêbxyb n quêbxyb n đdifc i! Nhỡuqgk đdifc âdqfg u anh tin thậdqfg t
thìhdvf làxgsl m sao bâdqfg y giờuylr .
“Hôdqfg m nay em bôdqfg i bádqty c hắboiu n trưuylr ớtfsg c mặecqr t cádqty c bạtfsg n
họuses c, bịiqxg hắboiu n phádqty t hiệfmue n, hắboiu n ta trảuprg thùqoxg em, khôdqfg ng cho em tốfcvj t nghiệfmue p, bắboiu t
em họuses c lêbxyb n tiếevcl n sĩdapx vớtfsg i hắboiu n.”
“Cho nêbxyb n em cũcvpr ng trảuprg thùqoxg anh ta? Thủycyt đdifc oạtfsg n trảuprg thùqoxg củycyt a em cóiqxg vẻfhqy còjcrf n cao tay hơcouc n!”
“Khôdqfg ng phảuprg i, hắboiu n ta sợpzaz nhấmtio t làxgsl cóiqxg quan hệfmue mậdqfg p mờuylr vớtfsg i sinh viêbxyb n nữyldc , em châdqfg n
thàxgsl nh tha thiếevcl t thổfhqy lộhyab vớtfsg i hắboiu n mộhyab t phen, nhấmtio t đdifc ịiqxg nh sẽhyab dọuses a hắboiu n sợpzaz chếevcl t
ngấmtio t, đdifc ừqoxg ng nóiqxg i làxgsl họuses c tiếevcl n sĩdapx , nếevcl u may mắboiu n ngàxgsl y mai em còjcrf n cóiqxg thểpqhr thoádqty t
khỏuiix i nanh vuốfcvj t hắboiu n ta! Thếevcl nàxgsl o? Chiêbxyb u nàxgsl y củycyt a em cóiqxg chấmtio t khôdqfg ng?”
“Em tin làxgsl m vậdqfg y sẽhyab thoádqty t khỏuiix i nanh vuốfcvj t củycyt a anh ta àxgsl ?”
“Rấmtio t tin! Vôdqfg cùqoxg ng tin! Tin tộhyab t bựuses c luôdqfg n! Cảuprg m ơcouc n anh!”
“Khôdqfg ng cóiqxg gìhdvf !”
Trầkslk m mặecqr c mộhyab t hồiypk i, côdqfg đdifc ang cầkslk m bádqty nh gạtfsg o cắboiu n đdifc iêbxyb n cuồiypk ng thìhdvf trêbxyb n màxgsl n hìhdvf nh mádqty y tínxxh nh bỗzccg ng vọuses t ra mộhyab t câdqfg u:
“Lỡuqgk anh ta đdifc ồiypk ng ýlvff thìhdvf sao?”
Mộhyab t miếevcl ng bádqty nh gạtfsg o mắboiu c lạtfsg i trong cổfhqy họuses ng, thiếevcl u chútfoy t nữyldc a làxgsl m côdqfg nghẹyldc n chếevcl t! Lăreba ng Lăreba ng vỗzccg vỗzccg ngựuses c tìhdvf m nưuylr ớtfsg c khắboiu p nơcouc i. Cầkslk m ly nưuylr ớtfsg c uốfcvj ng mộhyab t ngụyldc m lớtfsg n,
cuốfcvj i cùqoxg ng cũcvpr ng nuốfcvj t trôdqfg i cụyldc c bádqty nh mắboiu c nghẹyldc n. Chậdqfg t vậdqfg t đdifc ấmtio u tranh trởdoxh vềcvpr
từqoxg lằlvlw n ranh sinh tửtssj , lạtfsg i thấmtio y nhữyldc ng lờuylr i nàxgsl y trêbxyb n màxgsl n hìhdvf nh, trong lòjcrf ng
vẫwjog n còjcrf n sợpzaz hãkslk i.
Nếevcl u anh ta đdifc ồiypk ng ýlvff ?
Côdqfg vớtfsg i anh ta nóiqxg i chuyệfmue n yêbxyb u đdifc ưuylr ơcouc ng?
Côdqfg vớtfsg i anh ta nắboiu m tay, hẹyldc n hòjcrf , hôdqfg n môdqfg i…
Côdqfg vẫwjog n vôdqfg thứfcvj c màxgsl “nếevcl u” khôdqfg ng ngừqoxg ng…
Nếevcl u họuses lêbxyb n giưuylr ờuylr ng…
Lăreba ng Lăreba ng vộhyab i vàxgsl ng vỗzccg vỗzccg hai mádqty nóiqxg ng ran, uốfcvj ng mộhyab t hơcouc i hếevcl t hơcouc n nửtssj a ly nưuylr ớtfsg c.
Đlyfk óiqxg khôdqfg ng phảuprg i làxgsl sấmtio m đdifc ộhyab ng, màxgsl làxgsl – sélyfk t đdifc ádqty nh giữyldc a trờuylr i quang!
“Khôdqfg ng thểpqhr ! Tuyệfmue t đdifc ốfcvj i khôdqfg ng thểpqhr !” Côdqfg nóiqxg i. “Chỉpqhr vớtfsg i mưuylr ờuylr i câdqfg u kinh đdifc iểpqhr n củycyt a em, hắboiu n sẽhyab sợpzaz tớtfsg i mứfcvj c khôdqfg ng dádqty m gặecqr p em!”
“Câdqfg u kinh đdifc iểpqhr n nàxgsl o?”
“Rấmtio t choádqty ng nha! Anh nhấmtio t đdifc ịiqxg nh khôdqfg ng đdifc ưuylr ợpzaz c uốfcvj ng nưuylr ớtfsg c!” Côdqfg nhanh chóiqxg ng copy nộhyab i dung trong file dádqty n qua, còjcrf n cốfcvj ýlvff
phóiqxg ng to chữyldc lêbxyb n, bôdqfg i đdifc ỏuiix bắboiu t mắboiu t:
“Anh rấmtio t tàxgsl i hoa, đdifc ưuylr ợpzaz c quen biếevcl t anh thựuses c sựuses làxgsl may mắboiu n củycyt a đdifc ờuylr i em.
Em khôdqfg ng quan tâdqfg m anh cóiqxg tiềcvpr n hay khôdqfg ng, em tin anh nhấmtio t đdifc ịiqxg nh sẽhyab cóiqxg tưuylr ơcouc ng lai sádqty ng lạtfsg n.
Mặecqr c cho anh cóiqxg nghèuses o, cóiqxg giàxgsl bao nhiêbxyb u, em vẫwjog n mãkslk i mãkslk i yêbxyb u anh.
Em nguyệfmue n ýlvff cùqoxg ng anh sốfcvj ng trọuses n trờuylr i trọuses n kiếevcl p.
Tay nghềcvpr nấmtio u ăreba n cũcvpr ng em cũcvpr ng đdifc ưuylr ợpzaz c lắboiu m, lầkslk n sau cóiqxg dịiqxg p em sẽhyab nấmtio u cho anh ăreba n.
Từqoxg ng phútfoy t từqoxg ng giâdqfg y em đdifc ềcvpr u nhớtfsg đdifc ếevcl n anh, mặecqr c dùqoxg mỗzccg i phútfoy t mỗzccg i giâdqfg y em đdifc ềcvpr u cóiqxg thểpqhr gặecqr p mặecqr t anh!
Em khôdqfg ng cầkslk n danh phậdqfg n, đdifc iềcvpr u quan trọuses ng làxgsl đdifc ôdqfg i ta vẫwjog n yêbxyb u nhau.
Em nguyệfmue n ýlvff sinh con cho anh, nguyệfmue n ýlvff cùqoxg ng anh nuôdqfg i nấmtio ng con đdifc ếevcl n khi khôdqfg n lớtfsg n, sau đdifc óiqxg cùqoxg ng anh giàxgsl đdifc i.
Tấmtio t cảuprg nhữyldc ng gìhdvf củycyt a em đdifc ềcvpr u làxgsl củycyt a anh.
Anh nhấmtio t đdifc ịiqxg nh phảuprg i dịiqxg u dàxgsl ng mộhyab t chútfoy t…”
Thấmtio y bêbxyb n kia hồiypk i lâdqfg u khôdqfg ng trảuprg lờuylr i, Lăreba ng Lăreba ng đdifc ádqty nh chữyldc hỏuiix i: “Sao anh khôdqfg ng nóiqxg i tiếevcl ng nàxgsl o, anh còjcrf n đdifc óiqxg khôdqfg ng?”
“Nhịiqxg p tim củycyt a anh hơcouc i khôdqfg ng ổfhqy n, đdifc ểpqhr phòjcrf ng bấmtio t trắboiu c, anh muốfcvj n đdifc ếevcl n bệfmue nh việfmue n kiểpqhr m tra!”
“Hiệfmue u quảuprg mạtfsg nh vậdqfg y sao?”
“Nhâdqfg n tiệfmue n hỏuiix i em mộhyab t câdqfg u: Em xádqty c đdifc ịiqxg nh thầkslk y Dưuylr ơcouc ng củycyt a em cóiqxg sứfcvj c tựuses chủycyt trêbxyb n
cảuprg ngưuylr ờuylr i thưuylr ờuylr ng hảuprg ?! Nếevcl u khôdqfg ng chắboiu c, ba câdqfg u cuốfcvj i em nhấmtio t đdifc ịiqxg nh khôdqfg ng đdifc ưuylr ợpzaz c nóiqxg i, nếevcl u khôdqfg ng hậdqfg u quảuprg khôdqfg n lưuylr ờuylr ng!”
“Anh yêbxyb n tâdqfg m, căreba n cứfcvj vàxgsl o
nhậdqfg n thứfcvj c chung củycyt a nữyldc sinh khoa em, hắboiu n ta còjcrf n bìhdvf nh tâdqfg m hơcouc n cảuprg Liễlvff u Hạtfsg
Huệfmue , ýlvff chínxxh còjcrf n sắboiu t đdifc ádqty hơcouc n cảuprg Tôdqfg n Ngộhyab Khôdqfg ng, muốfcvj n hắboiu n đdifc ầkslk u hàxgsl ng ưuylr , khôdqfg ng
cóiqxg cửtssj a đdifc âdqfg u!”
“Anh vôdqfg cùqoxg ng nghi ngờuylr !”
Lăreba ng Lăreba ng khôdqfg ng chútfoy t do dựuses nóiqxg i vớtfsg i anh: “Anh hoàxgsl n toàxgsl n khôdqfg ng cầkslk n hoàxgsl i nghi!”
******
Sádqty ng sớtfsg m hôdqfg m sau, Lăreba ng Lăreba ng mặecqr c quầkslk n ádqty o do Kiềcvpr u Kiềcvpr u cùqoxg ng bạtfsg n phòjcrf ng bêbxyb n vôdqfg
tưuylr tàxgsl i trợpzaz , vừqoxg a đdifc ứfcvj ng trưuylr ớtfsg c gưuylr ơcouc ng vừqoxg a chảuprg y mồiypk hôdqfg i ròjcrf ng ròjcrf ng.
Vádqty y
đdifc ỏuiix củycyt a bạtfsg n phòjcrf ng bêbxyb n khôdqfg ng chỉpqhr ngắboiu n, lạtfsg i còjcrf n bóiqxg sádqty t, khi côdqfg mặecqr c vàxgsl o phínxxh a sau vádqty y ôdqfg m chặecqr t lấmtio y đdifc ùqoxg i, ngay cảuprg đdifc i đdifc ứfcvj ng cũcvpr ng khóiqxg khăreba n. Còjcrf n coóiqxg c-xêbxyb củycyt a Kiềcvpr u Kiềcvpr u thìhdvf khỏuiix i phảuprg i nóiqxg i, bóiqxg khỏuiix i chêbxyb , quai đdifc eo còjcrf n làxgsl dạtfsg ng chuỗzccg i
hạtfsg t pha lêbxyb , hiệfmue u quảuprg rấmtio t chóiqxg i mắboiu t, từqoxg xa năreba m trăreba m mélyfk t đdifc ãkslk cóiqxg thểpqhr thấmtio y ádqty nh sádqty ng lấmtio p lóiqxg a.
Lăreba ng Lăreba ng lau mồiypk hôdqfg i lạtfsg nh trêbxyb n trádqty n, hỏuiix i bạtfsg n cùqoxg ng
phòjcrf ng Tiểpqhr u Úaqmc c vừqoxg a mớtfsg i tỉpqhr nh ngủycyt đdifc ãkslk bịiqxg côdqfg dọuses a đdifc ếevcl n trợpzaz n mắboiu t hádqty mồiypk m: “Tớtfsg mặecqr c thếevcl nàxgsl y đdifc ếevcl n văreba n phòjcrf ng thầkslk y giádqty o, cóiqxg khi nàxgsl o anh ta lấmtio y tộhyab i danh “hủycyt y
hoạtfsg i tinh thầkslk n văreba n minh kiếevcl n thiếevcl t trưuylr ờuylr ng họuses c” màxgsl đdifc uổfhqy i họuses c tớtfsg khôdqfg ng?”
“Sẽhyab khôdqfg ng đdifc âdqfg u!” Tiểpqhr u Úaqmc c dụyldc i dụyldc i đdifc ôdqfg i mắboiu t nhậdqfg p nhèuses m ngádqty i ngủycyt , lạtfsg i đdifc ádqty nh giádqty côdqfg mộhyab t lưuylr ợpzaz t: “Anh ta sẽhyab thôdqfg ng bádqty o vớtfsg i cậdqfg u: Trưuylr ờuylr ng họuses c nghiêbxyb m cấmtio m cung cấmtio p
dịiqxg ch vụyldc buôdqfg n hưuylr ơcouc ng bádqty n phấmtio n.”
Trêbxyb n đdifc ầkslk u côdqfg rơcouc i xuốfcvj ng toàxgsl n vạtfsg ch đdifc en!
Dùqoxg sao, cứfcvj nghĩdapx đdifc ếevcl n cảuprg nh Dưuylr ơcouc ng Lam Hàxgsl ng thưuylr ờuylr ng ngàxgsl y tao nhãkslk thong dong,
thàxgsl nh thụyldc c ổfhqy n trọuses ng bịiqxg côdqfg dọuses a tớtfsg i ngâdqfg y ngưuylr ờuylr i, mộhyab t niềcvpr m khoádqty i cảuprg m khôdqfg ng
thểpqhr lýlvff giảuprg i bỗzccg ng lan tràxgsl n toàxgsl n thâdqfg n, hádqty o hứfcvj c khôdqfg ng nóiqxg i nêbxyb n lờuylr i! Thútfoy vui
tàxgsl ádqty c củycyt a côdqfg , lầkslk n đdifc ầkslk u tiêbxyb n đdifc ưuylr ợpzaz c khai quậdqfg t ra!
Tádqty m giờuylr mưuylr ờuylr i lăreba m
phútfoy t sádqty ng, côdqfg đdifc ứfcvj ng trưuylr ớtfsg c cửtssj a phòjcrf ng thínxxh nghiệfmue m nhìhdvf n quanh quấmtio t mộhyab t chútfoy t,
nhâdqfg n lútfoy c hàxgsl nh lang khôdqfg ng cóiqxg ngưuylr ờuylr i, cởdoxh i ádqty o khoádqty c ngoàxgsl i đdifc ặecqr t trêbxyb n chỗzccg ngồiypk i, dùqoxg ng tốfcvj c đdifc ộhyab chạtfsg y trăreba m mélyfk t phóiqxg ng tớtfsg i trưuylr ớtfsg c văreba n phòjcrf ng Dưuylr ơcouc ng Lam Hàxgsl ng, gõwkaq
cửtssj a.
“Mờuylr i vàxgsl o!”
Vừqoxg a nghe giọuses ng nóiqxg i nhẹyldc nhàxgsl ng củycyt a anh ta từqoxg bêbxyb n trong truyềcvpr n ra, côdqfg bỗzccg ng hínxxh t thởdoxh khôdqfg ng thôdqfg ng, tim đdifc ộhyab t nhiêbxyb n đdifc ậdqfg p
loạtfsg n xạtfsg , suýlvff t chútfoy t nữyldc a quay ngưuylr ờuylr i chạtfsg y trốfcvj n. Nhưuylr ng nhớtfsg lạtfsg i quádqty trìhdvf nh thi thạtfsg c sĩdapx gian khổfhqy , vìhdvf bằlvlw ng tốfcvj t nghiệfmue p củycyt a mìhdvf nh, côdqfg liềcvpr u mạtfsg ng luôdqfg n!
…
Khi côdqfg nhẹyldc nhàxgsl ng đdifc ẩsjmu y cửtssj a ra, Dưuylr ơcouc ng Lam Hàxgsl ng đdifc ang chấmtio m bàxgsl i thi.
Bìhdvf nh thưuylr ờuylr ng giádqty o viêbxyb n chấmtio m bàxgsl i đdifc ềcvpr u vùqoxg i đdifc ầkslk u trong mộhyab t nútfoy i bàxgsl i thi, mặecqr t mũcvpr i vôdqfg cùqoxg ng khổfhqy sởdoxh , nhưuylr ng anh ta thìhdvf khôdqfg ng, lútfoy c anh ta chấmtio m bàxgsl i, thoảuprg i mádqty i tựuses a lưuylr ng vàxgsl o ghếevcl , hai châdqfg n bắboiu t chélyfk o, đdifc em bàxgsl i thi đdifc ặecqr t trêbxyb n đdifc ùqoxg i yêbxyb n lặecqr ng xem, thờuylr i khắboiu c đdifc óiqxg , thếevcl giớtfsg i ồiypk n àxgsl o nádqty o đdifc ộhyab ng đdifc ềcvpr u vìhdvf anh ta màxgsl chừqoxg a lạtfsg i mộhyab t
vùqoxg ng tịiqxg nh đdifc ộhyab 0…
Xem xong mộhyab t phầkslk n, anh ta tùqoxg y tay hạtfsg bútfoy t, ghi đdifc iểpqhr m lêbxyb n. Đlyfk óiqxg gọuses i làxgsl thong dong!
Cádqty c nữyldc sinh khádqty c đdifc ềcvpr u đdifc ádqty nh giádqty : Ngưuylr ờuylr i tao nhãkslk chỗzccg nàxgsl o cũcvpr ng tao nhãkslk .
Còjcrf n côdqfg đdifc ádqty nh giádqty : Kẻfhqy biếevcl n thádqty i chỗzccg nàxgsl o cũcvpr ng biếevcl n thádqty i.
“Thầkslk y Dưuylr ơcouc ng…” Lăreba ng Lăreba ng từqoxg ng bưuylr ớtfsg c từqoxg ng bưuylr ớtfsg c đdifc i tớtfsg i trưuylr ớtfsg c bàxgsl n Dưuylr ơcouc ng Lam Hàxgsl ng,
tim côdqfg đdifc ậdqfg p càxgsl ng lútfoy c càxgsl ng nhanh, hồiypk i hộhyab p đdifc ếevcl n nỗzccg i quêbxyb n sạtfsg ch phảuprg i nóiqxg i gìhdvf …
Nghe thấmtio y tiếevcl ng củycyt a côdqfg , tầkslk m mắboiu t Dưuylr ơcouc ng Lam Hàxgsl ng dờuylr i khỏuiix i bàxgsl i thi, chuyểpqhr n qua
ngưuylr ờuylr i côdqfg . Trong mộhyab t thoádqty ng ádqty nh mắboiu t anh ta chạtfsg m vàxgsl o côdqfg , vẻfhqy mặecqr t anh ta
ngâdqfg y ra vàxgsl i giâdqfg y, lậdqfg p tứfcvj c che miệfmue ng ho nhẹyldc mộhyab t tiếevcl ng, lạtfsg nh nhạtfsg t hỏuiix i: “Em cóiqxg việfmue c gìhdvf sao?”
Anh ta… quádqty bìhdvf nh tĩdapx nh đdifc i? Ălyfk n diệfmue n khoa trưuylr ơcouc ng nhưuylr vậdqfg y màxgsl cũcvpr ng khôdqfg ng đdifc ổfhqy i lấmtio y nổfhqy i mộhyab t chútfoy t khiếevcl p sợpzaz củycyt a anh ta sao?
Côdqfg kélyfk o kélyfk o vádqty y, cóiqxg chútfoy t khóiqxg thởdoxh . Xem ra vụyldc triểpqhr n khai thựuses c thi kếevcl hoạtfsg ch
nàxgsl y khóiqxg khăreba n hơcouc n nhiềcvpr u so vớtfsg i tưuylr ởdoxh ng tưuylr ợpzaz ng. Dùqoxg sao đdifc i nữyldc a, sốfcvj nữyldc sinh đdifc ếevcl n tỏuiix tìhdvf nh vớtfsg i anh ta vẫwjog n chưuylr a tớtfsg i ba chữyldc sốfcvj , chỉpqhr mớtfsg i cóiqxg hai chữyldc sốfcvj , khôdqfg ng lýlvff nàxgsl o ngưuylr ờuylr i khádqty c làxgsl m đdifc ưuylr ợpzaz c màxgsl côdqfg lạtfsg i khôdqfg ng. Côdqfg thu hếevcl t dũcvpr ng khínxxh , thốfcvj t
ra lờuylr i thoạtfsg i đdifc ãkslk tậdqfg p dưuylr ợpzaz t mưuylr ờuylr i mấmtio y lầkslk n: “Thầkslk y rấmtio t tàxgsl i hoa, cóiqxg thểpqhr quen
biếevcl t thầkslk y thựuses c sựuses làxgsl may mắboiu n củycyt a đdifc ờuylr i em.”
Lờuylr i vừqoxg a ra khỏuiix i miệfmue ng,
chínxxh nh côdqfg đdifc ãkslk bịiqxg sélyfk t đdifc ádqty nh choádqty ng vádqty ng đdifc ầkslk u óiqxg c, ngưuylr ờuylr i nọuses nhẹyldc nhàxgsl ng “Ừfmue m!” mộhyab t tiếevcl ng, cútfoy i đdifc ầkslk u xem bàxgsl i thi, hoàxgsl n toàxgsl n khôdqfg ng cóiqxg phảuprg n ứfcvj ng… Vẻfhqy mặecqr t bìhdvf nh
thảuprg n, giọuses ng đdifc iệfmue u bìhdvf nh thảuprg n nàxgsl y, đdifc ếevcl n Phậdqfg t tửtssj nhìhdvf n anh ta còjcrf n phảuprg i xấmtio u hổfhqy
khôdqfg ng biếevcl t giấmtio u mặecqr t vàxgsl o đdifc âdqfg u!
Côdqfg kiêbxyb n trìhdvf khôdqfg ng sờuylr n, tiếevcl p tụyldc c cốfcvj
gắboiu ng: “Em từqoxg ng phútfoy t từqoxg ng giâdqfg y đdifc ềcvpr u nhớtfsg đdifc ếevcl n thầkslk y, mặecqr c dùqoxg từqoxg ng giâdqfg y từqoxg ng
phútfoy t em đdifc ềcvpr u cóiqxg thểpqhr nhìhdvf n thấmtio y thầkslk y!” Trờuylr i đdifc ấmtio t ơcouc i! Mấmtio y lờuylr i nàxgsl y ai nghĩdapx ra
vậdqfg y, may làxgsl sádqty ng nay côdqfg chưuylr a ăreba n gìhdvf , thậdqfg t làxgsl buồiypk n nôdqfg n quádqty sứfcvj c!
Anh ta nhưuylr ớtfsg ng mắboiu t lêbxyb n nhìhdvf n khuôdqfg n mặecqr t nhỏuiix nhắboiu n ửtssj ng hồiypk ng vìhdvf xấmtio u hổfhqy củycyt a côdqfg , đdifc ádqty y mắboiu t lộhyab ra ýlvff cưuylr ờuylr i tinh quádqty i.
“Ừfmue , sau đdifc óiqxg thìhdvf sao?”
Sau đdifc óiqxg ? Khôdqfg ng cóiqxg sau đdifc óiqxg nha! Xem ra chiêbxyb u útfoy p mởdoxh khôdqfg ng thàxgsl nh, mấmtio y câdqfg u trêbxyb n
mạtfsg ng căreba n bảuprg n khôdqfg ng xàxgsl i đdifc ưuylr ợpzaz c. Côdqfg chuyểpqhr n sang chiêbxyb u tìhdvf nh cảuprg m sâdqfg u đdifc ậdqfg m, cùqoxg ng anh ta bốfcvj n mắboiu t nhìhdvf n nhau, châdqfg n thàxgsl nh biểpqhr u lộhyab thâdqfg m tìhdvf nh: “Thầkslk y Dưuylr ơcouc ng, em thưuylr ơcouc ng thầkslk m thầkslk y đdifc ãkslk lâdqfg u! Em biếevcl t rõwkaq sẽhyab khôdqfg ng cóiqxg kếevcl t quảuprg , biếevcl t rõwkaq làxgsl
khôdqfg ng thểpqhr , nhưuylr ng em khôdqfg ng thểpqhr kiềcvpr m chếevcl yêbxyb u thưuylr ơcouc ng thầkslk y!”
Câdqfg y bútfoy t
trong tay anh ta rơcouc i trêbxyb n mặecqr t đdifc ấmtio t… Tiếevcl ng kêbxyb u lanh lảuprg nh khiếevcl n anh ta giậdqfg t mìhdvf nh hoàxgsl n hồiypk n, anh ta nhanh chóiqxg ng cútfoy i ngưuylr ờuylr i nhặecqr t bútfoy t lêbxyb n, mộhyab t tậdqfg p bàxgsl i
thi trưuylr ợpzaz t xuốfcvj ng từqoxg trêbxyb n đdifc ùqoxg i, tung tóiqxg e khắboiu p mặecqr t đdifc ấmtio t. Nhìhdvf n hàxgsl nh đdifc ộhyab ng thấmtio t
thốfcvj củycyt a anh ta, côdqfg nhấmtio t thờuylr i càxgsl ng vữyldc ng tin, quyếevcl t đdifc ịiqxg nh mạtfsg nh tay hơcouc n chútfoy t nữyldc a vềcvpr phínxxh a tìhdvf nh cảuprg m bi thưuylr ơcouc ng.
Anh ta vừqoxg a mớtfsg i đdifc ứfcvj ng thẳhkhu ng dậdqfg y,
côdqfg liềcvpr n chạtfsg y tớtfsg i ôdqfg m lấmtio y eo anh ta, mặecqr t dádqty n trêbxyb n ngựuses c anh ta, nghe thấmtio y
rõwkaq ràxgsl ng tiếevcl ng tim đdifc ậdqfg p kịiqxg ch liệfmue t củycyt a anh ta, ngửtssj i đdifc ưuylr ợpzaz c hưuylr ơcouc ng hoa nhàxgsl i nhẹyldc nhàxgsl ng khoan khoádqty i trêbxyb n ngưuylr ờuylr i anh ta… Khôdqfg ng biếevcl t vìhdvf sao, trong vòjcrf ng ôdqfg m
ấmtio m ádqty p củycyt a anh ta, cảuprg m giádqty c đdifc ặecqr c biệfmue t quen thuộhyab c cùqoxg ng thâdqfg n thiếevcl t khiếevcl n cho côdqfg khôdqfg ng hềcvpr bốfcvj i rốfcvj i…
Mộhyab t lờuylr i thổfhqy lộhyab đdifc ưuylr ợpzaz c thốfcvj t ra: “Em muốfcvj n ởdoxh bêbxyb n thầkslk y, cho dùqoxg thầkslk y sẽhyab khôdqfg ng chấmtio p nhậdqfg n em… Hãkslk y đdifc ểpqhr em ởdoxh cạtfsg nh thầkslk y, cho dùqoxg
phảuprg i im lặecqr ng đdifc ốfcvj i mặecqr t nhau, chỉpqhr cầkslk n mỗzccg i ngàxgsl y đdifc ưuylr ợpzaz c nhìhdvf n thoádqty ng qua thầkslk y
mộhyab t cádqty i… em đdifc ãkslk mãkslk n nguyệfmue n lắboiu m rồiypk i!” Côdqfg rấmtio t cóiqxg năreba ng khiếevcl u làxgsl m nhàxgsl văreba n,
lờuylr i thoạtfsg i sưuylr ớtfsg t mưuylr ớtfsg t đdifc ếevcl n thếevcl màxgsl cũcvpr ng nghĩdapx ra đdifc ưuylr ợpzaz c, chínxxh nh mìhdvf nh nghe còjcrf n
xiêbxyb u lòjcrf ng, phỏuiix ng chừqoxg ng ngưuylr ờuylr i nàxgsl o đdifc óiqxg nhấmtio t đdifc ịiqxg nh sẽhyab “ai kỳecqr bấmtio t hạtfsg nh, nộhyab kỳecqr
bấmtio t tranh”.
“Thậdqfg t khôdqfg ng?” Tay anh ta chậdqfg m rãkslk i đdifc ưuylr a lêbxyb n, mộhyab t bàxgsl n tay đdifc ặecqr t trêbxyb n
vai côdqfg , bàxgsl n tay kia khẽhyab luồiypk n vàxgsl o mádqty i tóiqxg c dàxgsl i, lựuses c anh ta dùqoxg ng vừqoxg a đdifc ủycyt ,
thêbxyb m mộhyab t chútfoy t sẽhyab thàxgsl nh sắboiu c tìhdvf nh, bớtfsg t mộhyab t chútfoy t lạtfsg i khôdqfg ng đdifc ủycyt nồiypk ng tìhdvf nh.
Côdqfg ngẩsjmu ng đdifc ầkslk u lêbxyb n, ádqty nh mắboiu t mộhyab t lầkslk n nữyldc a lạtfsg i bịiqxg đdifc ôdqfg i con ngưuylr ơcouc i đdifc en thẫwjog m nhưuylr
vựuses c sâdqfg u hấmtio p dẫwjog n, trong sóiqxg ng mắboiu t sâdqfg u thẳhkhu m củycyt a anh, côdqfg nhậdqfg n ra so vớtfsg i khi
mớtfsg i gặecqr p còjcrf n thâdqfg m sâdqfg u hơcouc n, càxgsl ng hiệfmue n rõwkaq u buồiypk n cùqoxg ng sầkslk u thưuylr ơcouc ng… Sau khi
ádqty nh mắboiu t giao nhau phádqty kỷmtio lụyldc c hai mưuylr ơcouc i bảuprg y giâdqfg y, anh ta rốfcvj t cuộhyab c cũcvpr ng mởdoxh
miệfmue ng, giọuses ng nóiqxg i vôdqfg cùqoxg ng thâdqfg m tìhdvf nh: “Vậdqfg y, em cứfcvj ởdoxh lạtfsg i bêbxyb n cạtfsg nh tôdqfg i, ngay cảuprg post-doc cũcvpr ng cùqoxg ng nhau làxgsl m đdifc i…”
———————
0 Ýqgmr nóiqxg i vùqoxg ng đdifc ấmtio t yêbxyb n bìhdvf nh, thanh tịiqxg nh. Từqoxg nàxgsl y xuấmtio t phádqty t từqoxg Đlyfk ạtfsg o Phậdqfg t.
0 Đlyfk âdqfg y làxgsl danh ngôdqfg n củycyt a Lỗzccg Tấmtio n, từqoxg cuốfcvj n tiểpqhr u thuyếevcl t “Khổfhqy ng Ấdapx t Kỷmtio ”. Ai kỳecqr
bấmtio t hạtfsg nh: nóiqxg i đdifc ếevcl n vìhdvf cảuprg nh ngộhyab bấmtio t hạtfsg nh củycyt a ai đdifc óiqxg màxgsl cảuprg m thấmtio y bi ai. Nộhyab
kỳecqr bấmtio t tranh: Làxgsl nóiqxg i đdifc ếevcl n ai đdifc óiqxg khôdqfg ng tranh giàxgsl nh, khôdqfg ng chịiqxg u thua kélyfk m màxgsl cảuprg m thấmtio y phẫwjog n nộhyab vàxgsl tiếevcl c nuốfcvj i.
Dù
Vậ
Cô
“Chắ
Cô
“Hô
“Cho nê
“Khô
“Em tin là
“Rấ
“Khô
Trầ
“Lỡ
Mộ
Nế
Cô
Cô
Cô
Nế
Lă
Đ
“Khô
“Câ
“Rấ
“Anh rấ
Em khô
Mặ
Em nguyệ
Tay nghề
Từ
Em khô
Em nguyệ
Tấ
Anh nhấ
Thấ
“Nhị
“Hiệ
“Nhâ
“Anh yê
“Anh vô
Lă
******
Sá
Vá
Lă
“Sẽ
Trê
Dù
Tá
“Mờ
Vừ
…
Khi cô
Bì
Xem xong mộ
Cá
Cò
“Thầ
Nghe thấ
Anh ta… quá
Cô
Lờ
Cô
Anh ta như
“Ừ
Sau đ
Câ
Anh ta vừ
Mộ
“Thậ
Cô
———————
0 Ý
0 Đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.