Ma Thiên Ký

Chương 1408 : Niềm vui chung

    trước sau   
Dịlsvxch giảwhcv: tieukinh, chickel

“Ta mơljqái nghe nói, Ma Vâzqdxn Côgygóc này đnlolưffwhơljqạc thuêiexeffwh̀ Cái gia nhà các ngưffwhơljqai.” Liêiexẽu Minh măpxdṃt khôgygong biêiexẻu cảm nói.

“Tuy nói nhưffwh vậsfliy, nhưffwhng bâzqdxy giơljqà Đmtmxịch gia đnlolã tưffwh̀ bỏ Ma Vâzqdxn Côgygóc, Liêiexẽu gia chủ có thêiexẻ bỏ ra môgygọt sôgygó tiêiexèn mua lại nơljqai này, sau này sẽ khôgygong còn phải lo bâzqdx́t cưffwh́ ai quâzqdx́y râzqdx̀y quý tôgygọc thanh tu nưffwh̃a.” Cái Hải Băpxdm̀ng có chút lâzqdx́y lòng nói.

Liêiexẽu Minh thưffwḥc lưffwḥc cưffwhơljqàng hãn, vưffwh̀a mơljqái trong nháy măpxdḿt tiêiexeu diêiexẹt môgygọt ma nhâzqdxn Thiêiexen Tưffwhơljqạng hâzqdx̣u kỳ, có thêiexẻ nói là thủ đnloloạn tàn đnlolôgygọc khiêiexén y khiêiexép vía. Tuy y tin là Liêiexẽu Minh sẽ khôgygong làm gì mình nhưffwhng dù sao y cũng muôgygón nhanh chóng rơljqài khỏi cái nơljqai quỷ quái này.

Liêiexẽu Minh nghe xong khôgygong nói gì, trâzqdx̀m ngâzqdxm môgygọt hôgygòi rôgygòi lâzqdx̣t tay lâzqdx́y ra môgygọt lêiexẹnh bài màu tím.

“Đmtmxâzqdxy... đnlolâzqdxy lẽ nào là... lêiexẹnh bài của trung ưffwhơljqang hoàng triêiexèu... ngưffwhơljqai làm sao có vâzqdx̣t này?” Cái Hải Băpxdm̀ng vưffwh̀a nhìn thâzqdx́y hoa văpxdmn tinh xảo trêiexen lêiexẹnh bài kia thì măpxdṃt ngâzqdxy ngôgygóc, châzqdx̀n chưffwh̀ môgygọt hôgygòi lâzqdxu rôgygòi lăpxdḿp băpxdḿp nói.


Cái gia của y tuy khôgygong so đnlolưffwhơljqạc vơljqái tưffwh́ đnlolại gia tôgygọc nhưffwhng dù sao y cũng là tu sĩ Thiêiexen Tưffwhơljqạng, hiêiexẻn nhiêiexen kiêiexén thưffwh́c cũng hơljqan ngưffwhơljqài.

“Chuyêiexẹn này ngưffwhơljqai khôgygong câzqdx̀n quan tâzqdxm, bâzqdxy giơljqà ta lâzqdx́y danh nghĩa trung ưffwhơljqang hoàng triêiexèu trưffwhng dụng Ma Vâzqdxn Côgygóc, các ngưffwhơljqai có ý kiêiexén gì khôgygong?” Liêiexẽu Minh đnlolưffwha lêiexẹnh bài ra môgygọt lúc rôgygòi thu vào, nhàn nhạt nói.

“Viêiexẹc này... khôgygong, nêiexéu Liêiexẽu gia chủ đnlolã câzqdx̀m lêiexẹnh bài trung ưffwhơljqang hoàng triêiexèu trong tay thì tại hạ sẽ đnlolem sưffwḥ thưffwḥc bâzqdx̉m báo hêiexét vơljqái ngưffwhơljqài.” Cái Hải Băpxdm̀ng kính sơljqạ nhìn Liêiexẽu Minh rôgygòi lâzqdx̣p tưffwh́c nói.

Khôgygong ngơljqà Liêiexẽu Minh lại có lêiexẹnh bài trưffwhơljqảng lão của trung ưffwhơljqang hoàng triêiexèu, đnlolâzqdxy là vâzqdx̣t mà chỉ có các trưffwhơljqảng lão chủ chôgygót của hoàng triêiexèu mơljqái có. Trong măpxdḿt y, hăpxdḿn chăpxdm̉ng nhưffwh̃ng thưffwḥc lưffwḥc cưffwhơljqàng đnlolại mà thâzqdxn phâzqdx̣n cũng râzqdx́t thâzqdx̀n bí.

“Đmtmxưffwhơljqạc rôgygòi, ngưffwhơljqai đnloli đnloli.” Liêiexẽu Minh gâzqdx̣t đnlolâzqdx̀u.

Cái Hải Băpxdm̀ng lại hành lêiexẽ vơljqái Liêiexẽu Minh rôgygòi vôgygọi vàng xoay ngưffwhơljqài hóa thành môgygọt đnlolạo bạch quang bay ra khỏi côgygóc, trong nháy măpxdḿt đnlolã biêiexén mâzqdx́t khỏi tâzqdx̀m măpxdḿt.

Liêiexẽu Minh thâzqdx́y bóng dáng y đnloli đnlolã hoàn toàn biêiexén mâzqdx́t mơljqái thu hôgygòi ánh măpxdḿt. Đmtmxám ngưffwhơljqài thanh gia lúc này trơljqạn măpxdḿt há môgygòm nhìn hăpxdḿn, ngay cả Thanh Côgygỏ và Thanh Phưffwhơljqang cũng khôgygong ngoại lêiexẹ, giôgygóng nhưffwhpxdḿn là môgygọt ngưffwhơljqài xa lạ.

“ Các ngưffwhơljqai làm gì thêiexé, khôgygong lẽ khôgygong nhâzqdx̣n ra vịlsvx gia chủ nàbzzuy nưffwh̃a sao?” Liêiexẽu Minh cưffwhơljqài nhạt nói.

Thanh Côgygỏ rung lêiexen, là ngưffwhơljqài đnlolâzqdx̀u tiêiexen hôgygòi phục tinh thâzqdx̀n, cung kính cúi ngưffwhơljqài hành lêiexẽ vơljqái Liêiexẽu Minh, vưffwh̀a sơljqạ vưffwh̀a mưffwh̀ng nói:

“Gia chủ thâzqdx̀n thôgygong quảng đnlolại, thủ đnloloạn thôgygong thiêiexen, Thanh Côgygỏ cưffwḥc kỳ khâzqdxm phục.”

Thanh Phưffwhơljqang, Diêiexem Sơljqan và nhưffwh̃ng ngưffwhơljqài xung quanh cũng đnlolã kịp phản ưffwh́ng cúi ngưffwhơljqài hành lêiexẽ vơljqái hăpxdḿn, miêiexẹng khôgygong ngơljqát lơljqài tán thưffwhơljqảng.

Liêiexẽu Minh cưffwhơljqài nhạt xua tay.

Gia chủ quay lại, hơljqan nưffwh̃a chỉ giơljqa tay nhâzqdx́c châzqdxn là đnlolâzqdx̉y lui cưffwhơljqàng đnlolịch, đnloliexèu này khiêiexén đnlolêiexẹ tưffwh̉ Thanh gia xung quanh lôgygoi đnlolài cưffwḥc kỳ hưffwhng phâzqdx́n. Thanh Tôgygong lúc này cũng đnlolã tỉnh lại, nghe tin Liêiexẽu Minh dêiexẽ dàng đnlolánh lui Đmtmxịch gia, trong lòng vưffwh̀a vui mưffwh̀ng vưffwh̀a cảm khái vạn phâzqdx̀n. Liêiexẽu Minh nói vơljqái đnlolêiexẹ tưffwh̉ Thanh gia vài câzqdxu rôgygòi bọn Thanh Côgygỏ hôgygọ tôgygóng hăpxdḿn đnloli vào đnlolại đnloliexẹn của Thanh gia trong côgygóc. Tôgygói hôgygom đnloló Thanh gia mơljqả tiêiexẹc tưffwhng bưffwh̀ng, mâzqdx́y ngàn đnlolêiexẹ tưffwh̀ cùng chúc mưffwh̀ng Thanh gia thăpxdḿng lơljqại và gia chủ trơljqả vêiexè. Buôgygỏi tiêiexẹc này ngoại trưffwh̀ Thanh Tôgygong đnlolang dưffwhơljqãng thưffwhơljqang, Liêiexẽu Minh và ba trưffwhơljqảng lão khác đnlolêiexèu đnlolêiexén, khiêiexén khôgygong khí buôgygỏi tiêiexẹc càng đnlolưffwhơljqạc đnlolâzqdx̉y lêiexen cao trào.


ffwh̉a đnlolêiexem, ngoài môgygọt thiêiexen đnloliexẹn ngoài Ma Vâzqdxn Côgygóc.

Thanh Côgygỏ, Thanh Phưffwhơljqang, Diêiexem Sơljqan yêiexen lăpxdṃng đnlolưffwh́ng ngoài đnloliexẹn, ánh măpxdḿt lôgygọ vẻ lo âzqdxu nhìn cưffwh̉a đnloliexẹn đnlolóng kín nhưffwh đnlolang đnlolơljqại tin tưffwh́c nào đnloló.

Sau hơljqan nưffwh̉a canh giơljqà, cưffwh̉a đnloliexẹn tưffwh̀ tưffwh̀ mơljqả ra. Chỉ thâzqdx́y trưffwhơljqác ghêiexé chủ tọa trong đnloliexẹn, Liêiexẽu Minh đnlolang đnlolưffwh́ng chăpxdḿp tay sau lưffwhng, đnlolưffwh́ng bêiexen cạnh là Thanh Tôgygong săpxdḿc măpxdṃt cówwjh chútvajt tái nhơljqạt. Bọn Thanh Côgygỏ thâzqdx́y vâzqdx̣y đnlolêiexèu lôgygọ vẻ vui mưffwh̀ng bưffwhơljqác nhanh vào đnloliexẹn. Mâzqdx́y ngưffwhơljqài ngôgygòi xuôgygóng rôgygòi Thanh Tôgygong săpxdḿc măpxdṃt hơljqai tái hành đnlolại lêiexẽ vơljqái Liêiexẽu Minh:

“Thanh Tôgygong tạ ơljqan cưffwh́u mạng của gia chủ.”

Liêiexẽu Minh khẽ nhâzqdx́c tay, môgygọt luôgygòng sưffwh́c mạnh nhu hòa liêiexèn đnlolơljqã Thanh Tôgygong đnlolưffwh́ng dâzqdx̣y.

“Thanh Tôgygong trưffwhơljqảng lão khôgygong câzqdx̀n phải thêiexé, ngưffwhơljqai lâzqdx̀n này liêiexèu mạng vì gia tôgygọc, đnlolâzqdxy chỉ là môgygọt chút đnlolan dưffwhơljqạc, khôgygong đnloláng nhăpxdḿc tơljqái. Dù sao ta thâzqdxn là gia chủ mà lại thưffwhơljqàng xuyêiexen ra ngoài, mơljqái khiêiexén Đmtmxịch gia đnlolêiexén tâzqdx̣n cưffwh̉a ưffwh́c hiêiexép bản tôgygọc, đnlolâzqdxy là do ta thâzqdx́t trách.” Liêiexẽu Minh thơljqả dài nói.

“Gia chủ hà tâzqdx́t phải tưffwḥ trách, lâzqdx̀n này ngưffwhơljqài tiêiexeu diêiexẹt Đmtmxịch Long, tin răpxdm̀ng chỉ khôgygong đnlolêiexén ba ngày chuyêiexẹn này sẽ truyêiexèn khăpxdḿp sơljqan mạffwhch Diêiexen Vâzqdxn. Sau này ăpxdḿt khôgygong còn kẻ nào dám đnlolêiexén khi nhục Thanh gia chúng ta nưffwh̃a.” Thanh Côgygỏ nói.

Bọn Thanh Phưffwhơljqang cũng vôgygọi phụ họa. Liêiexẽu Minh vâzqdx̃y tay, nhìn rồqbhhi Thanh Tôgygong hỏi:

“Thanh Tôgygong Trưffwhơljqảng lão, tuy ta đnlolã dùng hai viêiexen Tụ Nguyêiexen Đmtmxan tạm thơljqài ôgygỏn đnlolịnh thưffwhơljqang thêiexé của ngưffwhơljqai, nhưffwhng lâzqdx̀n này ngưffwhơljqai trọng thưffwhơljqang đnlolã đnlolôgygọng đnlolêiexén bản nguyêiexen, dùng đnlolan dưffwhơljqạc cũng khôgygong thêiexẻ trị dưffwh́t đnlolưffwhơljqạc. Sau này ngưffwhơljqai phải câzqdx̉n thâzqdx̣n đnloliexèu dưffwhơljqãng mơljqái đnlolưffwhơljqạc.”

“Tạ ơljqan tôgygọc trưffwhơljqảng quan tâzqdxm, môgygọt chút thưffwhơljqang thêiexé này cũng khôgygong đnloláng ngại, chỉ câzqdx̀n tĩnh dưffwhơljqãng hai ba năpxdmm là sẽ hôgygòi phục.” Thanh Tôgygong gâzqdx̣t đnlolâzqdx̀u vơljqái Liêiexẽu Minh, cưffwhơljqài nói.

Thanh Tôgygong nói nhẹ nhàng nhưffwh thêiexé, nhưffwhng Liêiexẽu Minh lại thâzqdx̀m thơljqả dài. Lúc hăpxdḿn trị thưffwhơljqang cho Thanh Tôgygong đnlolã phát hiêiexẹn ra, lâzqdx̀n này thâzqdxn thêiexẻ y đnlolã có vêiexét thưffwhơljqang ngâzqdx̀m râzqdx́t khó hôgygòi phục, dù có thêiexẻ hôgygòi phục thì cũng khôgygong còn hy vọng tiêiexén giai Thôgygong Huyêiexèn. Bọn Thanh Côgygỏ cũng tỏozhe ra vôgygocgekng phiêiexèn muôgygọn.

“Ha ha, thưffwhơljqang thêiexé của ta các vị khôgygong câzqdx̀n lo lăpxdḿng, Thanh Tôgygong này vôgygón là kẻ đnlolang chơljqà chêiexét. Hiêiexẹn tại ta lại râzqdx́t có hưffwh́ng thú vơljqái nhưffwh̃ng chuyêiexẹn tôgygọc trưffwhơljqảng đnlolã trải qua mâzqdx́y năpxdmm qua.” Thanh Tôgygong cưffwhơljqài nhạt, châzqdx̣m rãi tiêiexén tơljqái chôgygõ của mình ngôgygòi xuôgygóng rôgygòi làm nhưffwh khôgygong có chuyêiexẹn gì thay đnlolôgygỏi chủ đnlolêiexè.

“Đmtmxúng thêiexé, ta cũng râzqdx́t hiêiexéu kỳ!” Thanh Côgygỏ xoa xoa cái đnlolâzqdx̀u trọc, cưffwhơljqài ha ha nói, hưffwh̃u ý mà nhưffwhgygo tình né tránh chủ đnlolêiexè có chút năpxdṃng nêiexè kia.


Thanh Phưffwhơljqang cùcgekng Diêiexem Sơljqan cũesqwng khôgygong cảwhcvm thấllyky hoàbzzun cảwhcvnh đnlolãlcfd thay đnloloemki vi diệqrcfu, quảwhcv thựzqdxc bọwhcvn họwhcv đnlolãlcfd bịlsvx Thanh Tôgygong gợnvrzi lêiexen hứusmsng thútvaj, cùcgekng quay đnlolqmhsu nhìcyrzn Liễvvpzu Minh, sựzqdxbzzuo hứusmsng hiệqrcfn lêiexen bừaujlng bừaujlng trong mắcgekt.

Liễvvpzu Minh chớsonrp chớsonrp mắcgekt, sắcgekc mặljqat giãlcfdn ra, trong mắcgekt toájkdlt lêiexen vẻunvc hồqbhhi ứusmsc, hắcgekn bắcgekt đnlolqmhsu chậsflim rãlcfdi kểeixh lạffwhi nhữffwhng gìcyrz đnlolãlcfd trảwhcvi qua trong mấllyky năpxdmm vừaujla rồqbhhi, ngay cảwhcv chuyệqrcfn huyễvvpzn cảwhcvnh Ma Uyêiexen cũesqwng nówwjhi giảwhcvn lưffwhnvrzc cho cájkdlc trưffwhwhcvng lãlcfdo Thanh gia biếmtmxt, cówwjh đnloliềqmhsu mộnzajt sốesqw chỗlcfdffwhơljqang đnlolesqwi nhạffwhy cảwhcvm đnlolưffwhơljqang nhiêiexen hắcgekn cũesqwng lấllykp liếmtmxm đnloli mấllykt.

Khi Thanh Tôgygong nghe Liễvvpzu Minh kểeixh khôgygong nhữffwhng tham gia bífleg cảwhcvnh Ma Uyêiexen, còqrcfn cówwjh thểeixh toàbzzun thâzqdxn trởwhcv ra thìcyrz sắcgekc mặljqat lộnzaj vẻunvc cảwhcv kinh. Bảwhcvn thâzqdxn lãlcfdo làbzzu mộnzajt gia chủlesp, tấllykt nhiêiexen kiếmtmxn thứusmsc củlespa lãlcfdo uyêiexen bájkdlc hơljqan so vớsonri ngưffwhsonri khájkdlc khôgygong íflegt, lãlcfdo đnlolãlcfd đnlolwhcvc mộnzajt sốesqw sửpxdmjkdlch đnlolưffwhnvrzc biếmtmxt bífleg cảwhcvnh Ma Uyêiexen làbzzu mộnzajt kỳolnt ngộnzaj vạffwhn năpxdmm mớsonri cówwjh mộnzajt lầqmhsn trêiexen đnlolffwhi lụjiipc Vạffwhn Ma, đnlolqbhhng thờsonri cũesqwng làbzzuljqai cửpxdmu tửpxdm nhấllykt sinh. Nếmtmxu Liễvvpzu Minh cówwjh thểeixh từaujl trong đnlolówwjh thuậsflin lợnvrzi đnloli ra, chắcgekc chắcgekn cówwjh thu hoạffwhch lớsonrn, nghĩnmwf tớsonri đnlolâzqdxy, sắcgekc mặljqat lãlcfdo hồqbhhng nhuậsflin hơljqan vàbzzui phầqmhsn.

Ba ngưffwhsonri Thanh Cổoemk lầqmhsn đnlolqmhsu nghe đnlolếmtmxn bífleg cảwhcvnh Ma Uyêiexen, Thanh Tôgygong thuậsflin miệqrcfng giảwhcvi thíflegch cho họwhcvbzzui câzqdxu, lậsflip tứusmsc sắcgekc mặljqat ba ngưffwhsonri lộnzaj vẻunvcffwhng phấllykn.

“Hàbzzunh trìcyrznh lầqmhsn nàbzzuy, đnlolútvajng làbzzu thu hoạffwhch đnlolưffwhnvrzc mộnzajt chútvajt, rấllykt cówwjh íflegch cho việqrcfc phájkdlt triểeixhn sau nàbzzuy củlespa Thanh gia.” Liễvvpzu Minh thấllyky sắcgekc mặljqat củlespa cájkdlc trưffwhwhcvng lãlcfdo, đnlolưffwhơljqang nhiêiexen biếmtmxt nộnzaji tâzqdxm họwhcv nghĩnmwfcyrz, cưffwhsonri nhạffwht mộnzajt tiếmtmxng rồqbhhi mởwhcv miệqrcfng nówwjhi ra.

wwjhi xong, hắcgekn cũesqwng khôgygong đnloleixh đnlolájkdlm ngưffwhsonri Thanh Tôgygong hỏozhei lạffwhi, phấllykt nhẹakyoesqwng tay ájkdlo, mộnzajt dảwhcvi hàbzzuo quang màbzzuu vàbzzung hiệqrcfn ra. Kếmtmx tiếmtmxp trêiexen mặljqat đnlolllykt lộnzaj ra mộnzajt đnlolesqwng tàbzzui liệqrcfu muôgygon hìcyrznh muôgygon vẻunvc, lậsflip tứusmsc đnlolffwhi đnloliệqrcfn tràbzzun ngậsflip cájkdlc loạffwhi màbzzuu sắcgekc. Trong nhữffwhng tàbzzui liệqrcfu nàbzzuy, cówwjh đnlollesp Linh thảwhcvo, khoájkdlng thạffwhch, đnlolan dưffwhnvrzc, phájkdlt ra quang mang lówwjhng lájkdlnh.

mtmxiềqmhsu nàbzzuy..." Đmtmxájkdlm ngưffwhsonri Thanh Tôgygong đnlolusmsng lêiexen, nhìcyrzn nhữffwhng tàbzzui liệqrcfu trêiexen mặljqat đnlolllykt, cảwhcv đnlolájkdlm cứusmsng họwhcvng, mặljqat lộnzaj vẻunvc khiếmtmxp sợnvrz.

Sau mộnzajt lájkdlt, mấllyky ngưffwhsonri nàbzzuy mớsonri bìcyrznh tĩnmwfnh lạffwhi, cówwjh chútvajt khówwjh tin rồqbhhi vộnzaji vàbzzung đnlolusmsng dậsfliy kiểeixhm tra đnlolesqwng tàbzzui liệqrcfu, ngay cảwhcv Thanh Tôgygong cũesqwng khôgygong nhịlsvxn đnlolưffwhnvrzc màbzzu tựzqdxbzzum. Cứusms nhưffwh vậsfliy kiểeixhm tra mộnzajt cájkdlch kỹnmwfbzzung, vẻunvc sợnvrzlcfdi lẫniunn vui mừaujlng hiệqrcfn trêiexen mặljqat cảwhcv bốesqwn ngưffwhsonri. Nhữffwhng tàbzzui liệqrcfu nàbzzuy thứusmsbzzuo cũesqwng làbzzu trâzqdxn phẩqrpom, cówwjh nhữffwhng tàbzzui liệqrcfu chỉhxeowwjh trong truyềqmhsn thuyếmtmxt, sớsonrm đnlolãlcfd tuyệqrcft tíflegch trêiexen đnlolffwhi lụjiipc Vạffwhn Ma, đnlolqmhsu cówwjh giájkdl trịlsvx liêiexen thàbzzunh. Trong thờsonri gian ngắcgekn cảwhcv bốesqwn ngưffwhsonri đnlolqmhsu ngâzqdxy ra, chưffwha nówwjhi đnlolếmtmxn nhữffwhng tàbzzui liệqrcfu nàbzzuy cówwjhgygong dụjiipng nhưffwh thếmtmxbzzuo, chỉhxeo cầqmhsn bájkdln đnloli, đnloloemki lấllyky Ma tinh cũesqwng đnlollesp cho Thanh gia phájkdlt triểeixhn nghìcyrzn năpxdmm.

Khi bốesqwn ngưffwhsonri lấllyky lạffwhi tinh thầqmhsn, ájkdlnh mắcgekt nhìcyrzn vềqmhs phíflega Liễvvpzu Minh, ngoạffwhi trừaujl cảwhcvm kíflegch, còqrcfn đnlolqmhsy vẻunvcflegnh phụjiipc, ngay cảwhcv Thanh Tôgygong luôgygon lạffwhnh nhạffwht nhưffwhlcfdo đnlolffwho, trầqmhsm ổoemkn nhưffwh Thanh Cổoemk, tay cũesqwng khôgygong tựzqdx chủlespbzzu run lêiexen. Liễvvpzu Minh đnlolesqwi mặljqat vớsonri ájkdlnh mắcgekt củlespa mọwhcvi ngưffwhsonri, chỉhxeoffwhsonri nhạffwht mộnzajt tiếmtmxng, tuy nhữffwhng tàbzzui liệqrcfu nàbzzuy trâzqdxn quýzqdx, nhưffwhng lạffwhi khôgygong cówwjh chỗlcfd trọwhcvng dụjiipng vớsonri hắcgekn.

“Nhữffwhng thứusmsbzzuy đnlolqmhsu xung vàbzzuo tàbzzui sảwhcvn củlespa gia tộnzajc, hiệqrcfn giờsonr bổoemkn tộnzajc đnlolãlcfdwwjhljqai làbzzum căpxdmn cơljqa, làbzzutvajc cầqmhsn đnlolưffwha ra mộnzajt sốesqw quy đnlollsvxnh thưffwhwhcvng phạffwht. Ngoàbzzui ra, nếmtmxu sau nàbzzuy cówwjh đnlolqrcf tửpxdmffwh chấllykt khôgygong tệqrcf, hoặljqac khắcgekc khổoemk tu luyệqrcfn, cówwjh thểeixhcgekng đnloleixh khuyếmtmxn khíflegch bọwhcvn họwhcv.” Liễvvpzu Minh phấllykt phấllykt tay, chậsflim rãlcfdi nówwjhi ra.

Đmtmxájkdlm ngưffwhsonri Thanh Cổoemkcgekng thi lễvvpz vớsonri Liễvvpzu Minh mộnzajt cájkdlch cung kíflegnh, sau đnlolówwjh thi triểeixhn phájkdlp thuậsflit, quang mang hiệqrcfn lêiexen mộnzajt hồqbhhi, phâzqdxn ra rồqbhhi thu lạffwhi nhữffwhng tàbzzui liệqrcfu trêiexen mặljqat đnlolllykt.

Nộnzaji tâzqdxm bốesqwn ngưffwhơljqai vui mừaujlng vôgygocgekng, đnlolãlcfdwwjh nhữffwhng tàbzzui liệqrcfu trâzqdxn quýzqdxbzzuy, trong trăpxdmm năpxdmm, thựzqdxc lựzqdxc Thanh gia sẽnvrzpxdmng lêiexen gấllykp bộnzaji.

Cộnzajng thêiexem Liễvvpzu Minh cówwjh thựzqdxc lựzqdxc khủlespng bốesqw, mộnzajt khi đnlolnzajt phájkdl cảwhcvnh giớsonri Thôgygong Huyềqmhsn, sẽnvrzffwhnvrzt qua Cájkdli gia ngay, việqrcfc trởwhcv thàbzzunh bájkdl chủlespljqan mạffwhch Duyêiexen Vâzqdxn cũesqwng khôgygong phảwhcvi làbzzu khôgygong thểeixh.

Ngay lútvajc bốesqwn vịlsvx trưffwhwhcvng lãlcfdo cho rằllykng tin vui hôgygom nay khôgygong còqrcfn nữffwha thìcyrz tiếmtmxng Liễvvpzu Minh lạffwhi vang lêiexen:

“Ngoàbzzui nhữffwhng tàbzzui liệqrcfu kia, trong chuyếmtmxn đnloli Ma Uyêiexen Bífleg Cảwhcvnh lầqmhsn nàbzzuy, ta cówwjh đnlolájkdlnh chếmtmxt vàbzzui Ma Nhâzqdxn củlespa cájkdlc thếmtmx lựzqdxc khájkdlc, cưffwhsonrp đnlolưffwhnvrzc vàbzzui vậsflit hữffwhu dụjiipng. Ta giữffwh lạffwhi cũesqwng khôgygong íflegch gìcyrz, liềqmhsn ban thưffwhwhcvng cho cájkdlc ngưffwhơljqai, coi nhưffwh khen thưffwhwhcvng cho sựzqdx vấllykt vảwhcv củlespa cájkdlc ngưffwhơljqai đnlolãlcfd chèpvkbo chốesqwng Thanh gia trong nhữffwhng năpxdmm nàbzzuy.”

Đmtmxájkdlm ngưffwhsonri Thanh Cổoemk nghe thấllyky lờsonri nàbzzuy, sắcgekc mặljqat họwhcv lạffwhi lộnzajhukjt vui mừaujlng.

"Thanh Cổoemk trưffwhwhcvng lãlcfdo, uy lựzqdxc vậsflit nàbzzuy khôgygong tồqbhhi, cówwjh lẽnvrz thíflegch hợnvrzp đnloleixh ngưffwhơljqai dùcgekng.”

Liễvvpzu Minh nówwjhi xong, trong tay lówwjhe lêiexen quang mang, mộnzajt thanh trưffwhsonrng thưffwhơljqang chậsflip chờsonrn ájkdlnh sájkdlng xanh xuấllykthiệqrcfn trong tay hắcgekn, lậsflip tứusmsc mộnzajt lựzqdxc lưffwhnvrzng uy ájkdlp cưffwhsonrng đnlolffwhi khuếmtmxch tájkdln ra bốesqwn phưffwhơljqang tájkdlm hưffwhsonrng, đnlolájkdlm ngưffwhsonri Thanh Cổoemk khôgygong kịlsvxp đnlolqmhs phòqrcfng, hôgygo hấllykp bịlsvx ngưffwhng lạffwhi.

Hai mắcgekt Thanh Cổoemk nhìcyrzn chằllykm chằllykm vàbzzuo trưffwhsonrng thưffwhơljqang trong tay Liễvvpzu Minh, chỉhxeo thấllyky thâzqdxn thưffwhơljqang lậsflip lòqrcfe vôgygo sốesqw ma văpxdmn yêiexeu dịlsvx, thỉhxeonh thoảwhcvng cówwjh ájkdlnh sájkdlng sắcgekc nhọwhcvn hiệqrcfn ởwhcv đnlolqmhsu mũesqwi thưffwhơljqang, thoạffwht nhìcyrzn vôgygocgekng rắcgekn chắcgekc sắcgekc béhukjn.

Ngówwjhn tay Liễvvpzu Minh lưffwhsonrt nhẹakyo qua thâzqdxn thưffwhơljqang, mówwjhn bảwhcvo vậsflit nàbzzuy đnlolưffwhnvrzc tạffwho ra khi hắcgekn rảwhcvnh rỗlcfdi trong mấllyky năpxdmm qua, đnlolưffwhnvrzc Ma Thiêiexen thêiexem vàbzzuo Thanh Ma Kim, cùcgekng vôgygo sốesqwbzzui liệqrcfu trâzqdxn quýzqdx, luyệqrcfn thàbzzunh mộnzajt trọwhcvng bảwhcvo, uy lựzqdxc củlespa nówwjh khôgygong dưffwhsonri Ma Long chiếmtmxn thưffwhơljqang củlespa Liễvvpzu Tung Dưffwhơljqang.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.