Ma Thần Thiên Quân

Chương 925 : Nghi hoặc

    trước sau   
“Ầzynkm...”. Đjzchicpui chiếfiyxn đuiimzykrng mộzykrt cáceydi liềjqhmn bùzynkng nổceyd, Minh long thúbfqwzynkn Minh Miêdyngu hai cáceydi cựakkh trảhltno nháceydy mắvivnt đuiimãkmpr va chạicpum vớlhxai nhau, bọoupan chúbfqwng xuấwfewt thâqwsfn đuiimjqhmu làcfcndyngu tộzykrc, va chạicpum vớlhxai nhau tuy rằwzrang cógzeg yếfiyxu tốhltn nữernoa làcfcn Minh khívmxn nhưvqbung nhụzykrc thâqwsfn vẫgxmhn làcfcnvqbundujng hạicpung, thậhgnkm chívmxncfcn so vớlhxai bìhtbonh thưvqbundujng Yêdyngu thúbfqwfcjpn muốhltnn mạicpunh mẽicpuoupan mộzykrt chúbfqwt, va chạicpum sinh ra lựakkhc lưvqbuweukng cũhtbong khôtfswng phảhltni bìhtbonh thưvqbundujng, bêdyngn dưvqbulhxai đuiimógzeg Minh Hàcfcnhtbong bịicpuvqbundujng lựakkhc đuiimáceydnh xuốhltnng sinh ra kinh thiêdyngn sógzegng lớlhxan, Minh khívmxn bốhltnc lêdyngn mùzynk mịicput.

“Đjzcháceydng chếfiyxt!”. Nhấwfewt kívmxnch va chạicpum sau đuiimógzeg thìhtbo Minh long thúbfqwhtbong khôtfswng nhịicpun đuiimưvqbuweukc màcfcn gắvivnt mộzykrt tiếfiyxng, bấwfewt quáceydgzegi áceydnh mắvivnt lạicpui lógzege lêdyngn mộzykrt chúbfqwt giảhltno hoạicput chi quang, hai cáceydi Minh thúbfqw kia nhưvqbung đuiimãkmpr nhâqwsfn vàcfcno lúbfqwc nógzegzynki lạicpui đuiimáceydnh đuiimếfiyxn trêdyngn ngưvqbunduji Thiêdyngn Quâqwsfn rồgzegi.

“Hừernom!”. Thiêdyngn Quâqwsfn ngồgzegi ởoiqz trêdyngn đuiimkxjyu nógzegoupai chúbfqwt nhívmxnu màcfcny mộzykrt chúbfqwt, nhấwfewt thờnduji mộzykrt cỗswrf trầkxjym trọoupang vôtfswzynkng lựakkhc lưvqbuweukng élhxap xuốhltnng khiếfiyxn cho Minh long thủuiim thâqwsfn hìhtbonh khôtfswng thểfiyx khôtfswng trầkxjym xuốhltnng, lựakkhc lưvqbuweukng đuiimáceydng sợweuk élhxap lêdyngn đuiimfiyx cho nógzeg khôtfswng nhịicpun đuiimưvqbuweukc màcfcn lạicpunh rêdyngn mộzykrt tiếfiyxng đuiimau đuiimlhxan, dĩrslc nhiêdyngn làcfcn mộzykrt chúbfqwt tâqwsfm cơoupa củuiima nógzeg khôtfswng qua mắvivnt đuiimưvqbuweukc hắvivnn, tiếfiyxp đuiimógzeg hắvivnn áceydnh mắvivnt mớlhxai chuyểfiyxn lêdyngn hai cáceydi Minh thúbfqw kia hívmxnp mắvivnt lạicpui lạicpunh quáceydt. “Chếfiyxt!”. Dùzynk sao thìhtbo bọoupan nógzeghtbong làcfcn tựakkhhtbonh đuiimi đuiimếfiyxn cửiiyaa côtfswng kívmxnch hắvivnn, Minh long thúbfqwhtbong khôtfswng can hệkjjf đuiimếfiyxn việkjjfc nàcfcny.

“...”. Trưvqbulhxac bốhltnn con mắvivnt chănvcbm chúbfqw củuiima Minh Miêdyngu cùzynkng Minh long thúbfqw thìhtbovqbulhxai mộzykrt tiếfiyxng quáceydt nàcfcny củuiima Thiêdyngn Quâqwsfn thìhtbo Minh đuiimiểfiyxu cùzynkng Minh lang hai cáceydi đuiimang đuiimáceydnh vềjqhm phívmxna hắvivnn thâqwsfn hìhtbonh đuiimzykrt nhiêdyngn run rẩceydy mộzykrt cáceydi màcfcntfsw lựakkhc ngãkmpr xuốhltnng Minh Hàcfcn, trêdyngn thâqwsfn sinh mệkjjfnh khívmxn tứiobgc cấwfewp tốhltnc biếfiyxn mấwfewt, dĩrslc nhiêdyngn làcfcn đuiimãkmpr bịicpu giếfiyxt trong nháceydy mắvivnt, thủuiim đuiimoạicpun vôtfswzynkng thủuiim đuiimoạicpun.

“Àzuzpo...”. “Àzuzpo...”. Hai cáceydi thâqwsfn hìhtbonh to lớlhxan rơoupai xuốhltnng Minh Hàcfcn lậhgnkp tứiobgc gâqwsfy nêdyngn thêdyngm mộzykrt đuiimweukt sógzegng kháceydc trong Minh Hàcfcn, thếfiyx nhưvqbung nhưvqbu vậhgnky còfcjpn xa xa khôtfswng sáceydnh đuiimưvqbuweukc ởoiqz nộzykri tâqwsfm đuiimang nổceydi lêdyngn kinh thiêdyngn sógzegng lớlhxan củuiima cảhltn Minh long thúbfqwzynkng Minh Miêdyngu, cáceydi trưvqbulhxac tuy rằwzrang cógzeg chúbfqwt lýkjjf giảhltni Thiêdyngn Quâqwsfn khủuiimng bốhltn nhưvqbung lạicpui khôtfswng biếfiyxt đuiimógzegcfcn thủuiim đuiimoạicpun gìhtbo, quáceydt mộzykrt tiếfiyxng liềjqhmn giếfiyxt hai cáceydi Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh Minh thúbfqw, nàcfcny lạicpui cógzeg bao nhiêdyngu đuiimáceydng sợweuk? Vềjqhm phầkxjyn Minh Miêdyngu, toàcfcnn bộzykr thâqwsfn thểfiyxgzeg đuiimang khôtfswng tựakkh chủuiim đuiimưvqbuweukc màcfcn run rẩceydy nhìhtbon Thiêdyngn Quâqwsfn, cáceydi nàcfcny nhưvqbung khôtfswng châqwsfn thựakkhc ah!

“Ngẩceydn ngơoupaceydi gìhtbo, giếfiyxt nógzeg đuiimi, quay đuiimkxjyu Bảhltnn thiếfiyxu gia cùzynkng ngưvqbuơoupai tívmxnnh toáceydn!”. Thiêdyngn Quâqwsfn nhưvqbung cũhtbong khôtfswng xem vàcfcno đuiimâqwsfu vỗswrf vỗswrf đuiimkxjyu Minh long thúbfqwgzegi. Lấwfewy hắvivnn linh hồgzegn cảhltnnh giớlhxai hiệkjjfn tạicpui thìhtbo vậhgnkn dụzykrng Thôtfswn hồgzegn hưvqbu luyệkjjfn quyếfiyxt đuiimếfiyxn thu lấwfewy linh hồgzegn củuiima hai cáceydi tầkxjym thưvqbundujng Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh làcfcn việkjjfc khôtfswng khógzeg bao nhiêdyngu, vềjqhm phưvqbuơoupang diệkjjfn nàcfcno đuiimógzegcfcngzegi thìhtbo nhữernong kẻlwgj dựakkha vàcfcno đuiimzykrt pháceyd Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh tu vi màcfcnvmxnch thívmxnch linh hồgzegn đuiimicput đuiimếfiyxn Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh tầkxjyng thứiobg thìhtbo linh hồgzegn đuiimjqhmu khôtfswng phảhltni châqwsfn chívmxnnh Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh, so vớlhxai nhữernong kẻlwgjgzeg khảhltnnvcbng tựakkhhtbonh đuiimzykrt pháceyd Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh thìhtbolhxam hơoupan mộzykrt chúbfqwt, nhấwfewt làcfcnceydi dạicpung bìhtbonh thưvqbundujng tu thàcfcnnh mộzykrt loạicpui lựakkhc lưvqbuweukng Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh, hắvivnn muốhltnn giếfiyxt thìhtbohtbong chỉqgskcfcn giơoupa tay nhấwfewc châqwsfn màcfcn thôtfswi.


“Gàcfcno...”. Minh long thúbfqw đuiimưvqbuweukc Thiêdyngn Quâqwsfn nhưvqbu vậhgnky đuiimáceydnh thứiobgc thìhtbocfcno dáceydm tiếfiyxp tụzykrc ngẩceydn ngưvqbunduji, đuiimãkmpr ngay lậhgnkp tứiobgc gầkxjym lêdyngn hưvqbulhxang Minh Miêdyngu vồgzeg giếfiyxt, nógzeg mộzykrt chúbfqwt tâqwsfm tưvqbu đuiimãkmpr bịicpu Thiêdyngn Quâqwsfn nhìhtbon thấwfewu thìhtbo đuiimưvqbuơoupang nhiêdyngn khôtfswng thểfiyx lạicpui tiếfiyxp tụzykrc nhưvqbu vậhgnky, bằwzrang khôtfswng cáceydi mạicpung nhỏffzh củuiima nógzeggzeg khảhltnnvcbng bịicpu Thiêdyngn Quâqwsfn "háceydi" lấwfewy khôtfswng thưvqbuơoupang tiếfiyxc ah!

“...”. Bấwfewt quáceydceydi kia Minh Miêdyngu sau khi tỉqgsknh táceydo lạicpui thìhtbo trong mắvivnt chỉqgskgzegcfcn sợweukkmpri, dưvqbulhxai châqwsfn nhưvqbu đuiimưvqbuweukc bôtfswi dầkxjyu lêdyngn đuiimógzeg khôtfswng chúbfqwt nàcfcno dừernong lạicpui liềjqhmn đuiimãkmpr quay đuiimkxjyu bỏffzh chạicpuy, nógzegi đuiimùzynka cáceydi gìhtbo, nógzeggzeg thểfiyx thắvivnng đuiimưvqbuweukc Minh long thúbfqw hay khôtfswng còfcjpn khógzeggzegi đuiimicpunh, lạicpui thêdyngm mộzykrt cáceydi thâqwsfm sâqwsfu khôtfswng lưvqbundujng đuiimưvqbuweukc áceydp trậhgnkn thìhtbogzegcfcnm gìhtbogzegoupa hộzykri chiếfiyxn thắvivnng? Lúbfqwc nàcfcny còfcjpn khôtfswng chạicpuy thìhtbofcjpn chờnduj đuiimếfiyxn khi nàcfcno.

“Hảhltn...”. Ming long thúbfqw nhìhtbon thấwfewy nhưvqbu vậhgnky thìhtbo đuiimúbfqwng làcfcngzeg chúbfqwt kinh ngạicpuc, bấwfewt quáceydhtbong liềjqhmn hiểfiyxu ra tìhtbonh thếfiyx củuiima Minh Miêdyngu kia, lúbfqwc nàcfcny lựakkha chọoupan tốhltnt nhấwfewt chívmxnnh làcfcn chạicpuy trốhltnn rồgzegi, đuiimang đuiimicpunh đuiimuổceydi theo thìhtbo thấwfewy Thiêdyngn Quâqwsfn đuiimãkmprvqbuơoupan ra mộzykrt con tay chỉqgskvqbulhxang Minh Miêdyngu chạicpuy trốhltnn, nhấwfewt thờnduji từerno đuiimógzeg bắvivnn ra mộzykrt đuiimicpuo vạicpun thảhltni lựakkhc lưvqbuweukng nhưvqbucfcn xoắvivnn ốhltnc trựakkhc tiếfiyxp đuiimáceydnh lêdyngn sau đuiimkxjyu Minh Miêdyngu.

“Ah...”. “Gàcfcno...”. “Phốhltnc...”. Cáceydi Minh Miêdyngu kia vừernoa mớlhxai quay đuiimkxjyu chạicpuy trốhltnn còfcjpn khôtfswng đuiimưvqbuweukc bao xa thìhtbo cảhltn kinh quay đuiimkxjyu, khôtfswng nhìhtbon lạicpui thìhtbo thôtfswi, nhìhtbon lạicpui mộzykrt khắvivnc thìhtbo đuiimãkmpr cảhltnm nhậhgnkn đuiimưvqbuweukc mộzykrt đuiimicpuo xoắvivnn ốhltnc lựakkhc lưvqbuweukng khủuiimng bốhltn élhxap đuiimếfiyxn, dưvqbulhxai tìhtbonh huốhltnng nhưvqbucfcny nógzeg khôtfswng thểfiyx khôtfswng vậhgnkn dụzykrng tựakkh thâqwsfn tấwfewt cảhltn lựakkhc lưvqbuweukng cùzynkng tiềjqhmm lựakkhc đuiimếfiyxn chốhltnng đuiimwxng, thếfiyx nhưvqbung tấwfewt cảhltnhtbong chỉqgskcfcnvqbu vọoupang, đuiimicpuo lựakkhc lưvqbuweukng kia cáceydi gìhtbohtbong khôtfswng nhìhtbon, trựakkhc tiếfiyxp đuiimem đuiimkxjyu lâqwsfu củuiima nógzeg đuiimzykrc ra mộzykrt lỗswrf lớlhxan, Minh Miêdyngu trong mộzykrt sáceydt na đuiimógzeg đuiimếfiyxn cảhltn linh hồgzegn cũhtbong bịicpu chélhxam giếfiyxt, hoàcfcnn toàcfcnn chếfiyxt đuiimi thìhtbo thâqwsfn hìhtbonh cũhtbong nhưvqbu Minh đuiimiểfiyxu cùzynkng Minh lang trưvqbulhxac đuiimógzeg, cũhtbong đuiimjqhmu rơoupai xuốhltnng Minh Hàcfcn, trởoiqz thàcfcnnh trong đuiimógzeg mộzykrt cỗswrf thi thểfiyx.

“Hívmxnt...”. Minh long thúbfqw nhìhtbon thấwfewy nhưvqbu vậhgnky thìhtbo đuiimúbfqwng làcfcn khôtfswng nhịicpun đuiimưvqbuweukc màcfcnvmxnt vàcfcno khívmxn lạicpunh, đuiimâqwsfy nhưvqbung cũhtbong làcfcn mộzykrt cáceydi lâqwsfu nănvcbm Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh Minh thúbfqw tu thàcfcnnh ba loạicpui lựakkhc lưvqbuweukng ah, tạicpui trưvqbulhxac mặayrgt Thiêdyngn Quâqwsfn nhưvqbung làcfcnceydi gìhtbohtbong khôtfswng phảhltni, đuiimzykrng cáceydi đuiimãkmpr bịicpu giếfiyxt.

“Đjzchi thôtfswi! Hưvqbulhxang đuiimếfiyxn Trívmxn Giảhltn tháceydp màcfcn đuiimi, lạicpui mộzykrt lầkxjyn nữernoa dáceydm tívmxnnh toáceydn Bảhltnn thiếfiyxu gia thìhtbo ngưvqbuơoupai kếfiyxt cụzykrc so vớlhxai mấwfewy con Minh thúbfqwcfcny sẽicpufcjpn thảhltnm hơoupan nhiềjqhmu, cốhltn gắvivnng lấwfewy côtfswng chuộzykrc tộzykri đuiimi!”. Thiêdyngn Quâqwsfn đuiimhltni vớlhxai nhữernong nàcfcny nhưvqbung khôtfswng cógzeg đuiimfiyx ýkjjf chúbfqwt nàcfcno lạicpunh nhạicput đuiimhltni vớlhxai Minh long thúbfqwgzegi. Minh long thúbfqw đuiimzykrng cơoupa nhưvqbung cũhtbong dễweuk hiểfiyxu, nógzeg muốhltnn làcfcnvqbuweukn tay Thiêdyngn Quâqwsfn tiêdyngu diệkjjft Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc cưvqbundujng giảhltn, dĩrslc nhiêdyngn làcfcn muốhltnn thôtfswng qua thủuiim đuiimoạicpun nàcfcny đuiimfiyx trảhltn thùzynk, Thiêdyngn Quâqwsfn cũhtbong cógzeg thểfiyx tiệkjjfn tay chélhxam giếfiyxt màcfcn đuiimoạicput lấwfewy tinh hoa lựakkhc lưvqbuweukng nhưvqbung hắvivnn khôtfswng thívmxnch bịicpu ngưvqbunduji kháceydc lợweuki dụzykrng màcfcn thôtfswi.

“Ah! Tiểfiyxu nhâqwsfn sẽicpu khôtfswng dáceydm làcfcnm nhưvqbu vậhgnky nữernoa!”. Minh long thúbfqw nghe nógzegi nhưvqbu thếfiyx thìhtbo thâqwsfn thểfiyx to lớlhxan đuiimúbfqwng làcfcn đuiimãkmpr run lêdyngn mộzykrt trậhgnkn, nógzeg thừernoa biếfiyxt Thiêdyngn Quâqwsfn nếfiyxu muốhltnn giếfiyxt nógzeg thìhtbohtbong chỉqgskcfcn mộzykrt chuyệkjjfn bìhtbonh thưvqbundujng màcfcn thôtfswi, hiệkjjfn tạicpui cho nógzegvqbunduji cáceydi láceyd gan cũhtbong khôtfswng dáceydm chơoupai tâqwsfm kếfiyx vớlhxai Thiêdyngn Quâqwsfn, tiếfiyxp đuiimógzeggzeg quan sáceydt mộzykrt chúbfqwt phưvqbuơoupang vịicpu thìhtbo mớlhxai chếfiyxch đuiimi mộzykrt chúbfqwt hưvqbulhxang nguyêdyngn bảhltnn truy đuiimuổceydi Minh Miêdyngu tiếfiyxn lêdyngn.

“Từerno chỗswrfcfcny muốhltnn đuiimếfiyxn Trívmxn Giảhltn tháceydp còfcjpn cầkxjyn bao nhiêdyngu thờnduji gian?”. Thiêdyngn Quâqwsfn đuiimhltni vớlhxai nhữernong nàcfcny đuiimưvqbuơoupang nhiêdyngn cũhtbong khôtfswng biếfiyxt, chỉqgskgzeg thểfiyx hoàcfcnn toàcfcnn dựakkha vàcfcno Minh long thúbfqw dẫgxmhn đuiimưvqbundujng nêdyngn khôtfswng thểfiyx khôtfswng mởoiqz miệkjjfng hỏffzhi nógzeg mộzykrt chúbfqwt.

“Hồgzegi đuiimicpui nhâqwsfn! Chuyệkjjfn nàcfcny nhưvqbung cũhtbong chỉqgskgzeg thểfiyx dựakkha vàcfcno vậhgnkn khívmxn, Tiểfiyxu nhâqwsfn chỉqgskgzeg thểfiyxceydc đuiimicpunh đuiimưvqbuweukc phưvqbuơoupang hưvqbulhxang đuiimi đuiimếfiyxn phầkxjyn cuốhltni củuiima Minh Hàcfcncfcny, vềjqhm phầkxjyn hiệkjjfn tạicpui chúbfqwng ta đuiimang ởoiqz chỗswrfcfcno trong Minh Hàcfcn thìhtbo tiểfiyxu nhâqwsfn khôtfswng thểfiyx biếfiyxt đuiimưvqbuweukc chívmxnnh xáceydc!”. Minh long thúbfqw mộzykrt chúbfqwt cũhtbong khôtfswng dáceydm dấwfewu diếfiyxm cáceydi gìhtbo, đuiimem sựakkh thậhgnkt nógzegi ra.

“Hừernom! Đjzchi đuiimi!”. Thiêdyngn Quâqwsfn nghe vậhgnky thìhtbohtbong chỉqgskgzeg thểfiyx bấwfewt đuiimvivnc dĩrslc gậhgnkt đuiimkxjyu nógzegi, xem ra đuiimi đuiimếfiyxn cáceydi nàcfcny Minh Hàcfcn đuiimưvqbundujng hầkxjym khôtfswng gian làcfcnzynky cơoupa truyềjqhmn tốhltnng, Minh long thúbfqw khôtfswng biếfiyxt cũhtbong làcfcnhtbonh thưvqbundujng, bấwfewt quáceyd hắvivnn cũhtbong cógzeg thểfiyx thôtfswng qua cáceydch kháceydc đuiimfiyx biếfiyxt đuiimưvqbuweukc, mớlhxai rồgzegi ba cáceydi Minh thúbfqw bịicpu hắvivnn chélhxam tinh hoa lựakkhc lưvqbuweukng cùzynkng linh hồgzegn bịicpu hắvivnn ởoiqz ngay trưvqbulhxac mặayrgt Minh long thúbfqw âqwsfm thầkxjym thu lấwfewy màcfcn khôtfswng đuiimfiyxgzeg biếfiyxt, từerno trong đuiimógzeg đuiimưvqbuơoupang nhiêdyngn sẽicpugzeg đuiimưvqbuweukc khôtfswng ívmxnt thôtfswng tin màcfcn hắvivnn cầkxjyn.

“Vâqwsfng!”. Minh long thúbfqw nghe Thiêdyngn Quâqwsfn nógzegi vậhgnky thìhtbo áceydm thởoiqz ra mộzykrt hơoupai gậhgnkt đuiimkxjyu nghiêdyngm nghịicpu đuiimáceydp. Sau đuiimógzeg thìhtbohtbong cứiobg nhưvqbu vậhgnky tiếfiyxn lêdyngn theo hưvqbulhxang màcfcngzeg đuiimãkmprceydc đuiimicpunh, vừernoa đuiimi vừernoa nhìhtbon ngógzeg xung quanh vôtfswzynkng đuiimjqhm phòfcjpng, dĩrslc nhiêdyngn làcfcn đuiimang e ngạicpui lạicpui cógzeg Minh thúbfqw tậhgnkp kívmxnch đuiimếfiyxn đuiimâqwsfy.

Minh long thúbfqw tạicpui trong Minh Hàcfcnhtbong khôtfswng cógzeg phi hàcfcnnh, dĩrslc nhiêdyngn làcfcnoupai ởoiqz trong đuiimógzeg vớlhxai tốhltnc đuiimzykr cựakkhc nhanh, dưvqbulhxai tốhltnc đuiimzykr ca nhưvqbu vậhgnky thìhtbo đuiimưvqbuơoupang nhiêdyngn làcfcnhtbong khôtfswng tráceydnh đuiimưvqbuweukc việkjjfc tạicpuo ra kìhtbonh phong mạicpunh mẽicpu, bấwfewt quáceyd đuiimiềjqhmu nàcfcny cũhtbong khôtfswng ảhltnnh hưvqbuoiqzng đuiimếfiyxn Thiêdyngn Quâqwsfn đuiimang im lặayrgng ngồgzegi trêdyngn đuiimqgsknh đuiimkxjyu Minh long thúbfqw, hắvivnn dùzynkng khôtfswng đuiimếfiyxn mưvqbunduji hơoupai thởoiqz liềjqhmn đuiimãkmpr đuiimem ba đuiimicpuo Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh linh hồgzegn phâqwsfn hógzega hấwfewp thu khôtfswng còfcjpn, cùzynkng vớlhxai đuiimógzeg đuiimicpui lưvqbuweukng tri thứiobgc cũhtbong truyềjqhmn vàcfcno trong nãkmpro hảhltni củuiima hắvivnn, trong đuiimógzeggzeg rấwfewt nhiềjqhmu bívmxn mậhgnkt liêdyngn quan đuiimếfiyxn Minh Hàcfcn, đuiimgzegng thờnduji vớlhxai đuiimógzeg thìhtbo nhữernong thôtfswng tin màcfcn hắvivnn muốhltnn biếfiyxt cũhtbong đuiimjqhmu lộzykr ra.

“Trívmxn Giảhltn tháceydp khôtfswng hổceydcfcn Trívmxn Giảhltn tháceydp, dĩrslc nhiêdyngn làcfcn đuiimãkmpr đuiimem toàcfcnn bộzykr Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc nhélhxat vàcfcno trong tay!”. Thiêdyngn Quâqwsfn lúbfqwc sau đuiimógzeg khôtfswng nhịicpun đuiimưvqbuweukc màcfcn cảhltnm kháceydi thầkxjym hôtfsw. Thôtfswng qua trívmxn nhớlhxa củuiima ba cáceydi Minh thúbfqwcfcny thìhtbo hắvivnn biếfiyxt từerno rấwfewt lâqwsfu trưvqbulhxac khi màcfcn Trívmxn Giảhltn đuiimnduji đuiimkxjyu tiêdyngn đuiimi đuiimếfiyxn Minh Hàcfcncfcny thìhtbohtbong đuiimãkmprzynkng thờnduji gian khôtfswng đuiimếfiyxn mưvqbunduji nănvcbm đuiimãkmpr thu phụzykrc toàcfcnn bộzykr Minh Hàcfcndyngn trong Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc, màcfcnbfqwc đuiimógzeg Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc kẻlwgjvqbundujng đuiimicpui nhấwfewt bấwfewt quáceydhtbong chỉqgskcfcnhtbonh thưvqbundujng Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh màcfcn thôtfswi, Trívmxn Giảhltn khi đuiimógzeg nhưvqbung đuiimãkmprcfcn mộzykrt cáceydi sâqwsfu khôtfswng thấwfewy đuiimáceydy siêdyngu cấwfewp đuiimicpui nănvcbng, chívmxnnh hắvivnn làcfcn kẻlwgj đuiimãkmpr cảhltni biếfiyxn phưvqbuơoupang pháceydp tu hàcfcnnh cho Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc, lâqwsfu dầkxjyn theo tívmxnch lũhtboy đuiimi xuốhltnng thìhtbo Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc đuiimãkmpr dầkxjyn bắvivnt đuiimkxjyu xuấwfewt hiệkjjfn Lụzykrc cựakkhc Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh, đuiimiềjqhmu nàcfcny nhưvqbung đuiimãkmprcfcn chuyệkjjfn từerno rấwfewt xa xưvqbua, khi màcfcn Tinh Thầkxjyn tinh khôtfswng chưvqbua xảhltny ra biếfiyxn hógzega, Tâqwsfn vũhtbo trụzykrfcjpn chưvqbua thàcfcnnh hìhtbonh, nógzegi cáceydch kháceydc thìhtbo từerno rấwfewt lâqwsfu trưvqbulhxac thìhtbo Trívmxn Giảhltn tháceydp đuiimãkmprgzegnvcbng lựakkhc đuiimi thôtfswn tívmxnnh toàcfcnn bộzykr bốhltnn cáceydi Tiểfiyxu vũhtbo trụzykr, khôtfswng làcfcnm nhưvqbu vậhgnky đuiimơoupan giảhltnn chỉqgskcfcnhtbo Trívmxn Giảhltn khôtfswng muốhltnn màcfcn thôtfswi.


Tiếfiyxp đuiimógzeg đuiimfiyx Thiêdyngn Quâqwsfn quan tâqwsfm nhấwfewt chívmxnnh làcfcn việkjjfc liêdyngn quan đuiimếfiyxn Vũhtbo Thiêdyngn Nguyêdyngn, dĩrslc nhiêdyngn làcfcn từernovqbunduji nănvcbm trưvqbulhxac hắvivnn đuiimãkmpr tạicpui trong Minh Hàcfcn tu hàcfcnnh màcfcn đuiimzykrt pháceyd Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh, cho đuiimếfiyxn hiệkjjfn tạicpui thìhtbo đuiimãkmpr trởoiqz thàcfcnnh đuiimnduji mớlhxai Trívmxn Giảhltnhtbong gầkxjyn mưvqbunduji nănvcbm, trởoiqz thàcfcnnh mộzykrt trong bốhltnn vịicpu Trívmxn Giảhltn nắvivnm giữerno lấwfewy Trívmxn Giảhltn tháceydp.

“Từernovqbunduji nănvcbm trưvqbulhxac đuiimãkmpr đuiimzykrt pháceyd Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh, khôtfswng biếfiyxt tiềjqhmm lựakkhc củuiima Lãkmpro đuiimicpui làcfcn nhưvqbu thếfiyxcfcno...”. Thiêdyngn Quâqwsfn biếfiyxt đuiimưvqbuweukc thôtfswng tin nàcfcny thìhtbo khôtfswng nhịicpun đuiimưvqbuweukc màcfcn thầkxjym nghĩrslc. Theo nhưvqbu trívmxn nhớlhxa củuiima ba cáceydi Minh thúbfqw thìhtbohtbo Thiêdyngn Nguyêdyngn làcfcn chívmxnnh quy Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh, khôtfswng phảhltni nhưvqbu Thiêdyngn Quâqwsfn hiệkjjfn tạicpui vẫgxmhn đuiimang còfcjpn kẹayrgt lạicpui ởoiqzvqbutfsw cảhltnnh, nhưvqbu vậhgnky thìhtbogzeg khảhltnnvcbng đuiimógzegcfcnhtbo Thiêdyngn Nguyêdyngn cógzeg tiềjqhmm lựakkhc tốhltni đuiima làcfcn Lụzykrc cựakkhc màcfcn thôtfswi.

“Kỳkxzm lạicpu! Nếfiyxu đuiimúbfqwng thựakkhc Lãkmpro đuiimicpui đuiimãkmprcfcn mộzykrt trong bốhltnn Trívmxn Giảhltn củuiima Trívmxn Giảhltn tháceydp thìhtbo việkjjfc ta gâqwsfy náceydo loạicpun ởoiqzdyngn trong Tinh Thầkxjyn tinh khôtfswng, chélhxam giếfiyxt khôtfswng ívmxnt cưvqbundujng giảhltnoiqz Lạicpuc Phưvqbuweukng sơoupan mạicpuch nêdyngn đuiimãkmpr truyềjqhmn đuiimếfiyxn tai hắvivnn rồgzegi chứiobg, nhưvqbu thếfiyxcfcno lạicpui khôtfswng cógzeg chúbfqwt manh mốhltni nàcfcno cho thấwfewy hắvivnn đuiimãkmpr đuiimi ra Trívmxn Giảhltn tháceydp đuiimi tìhtbom ta?”. Bấwfewt quáceyd tiếfiyxp đuiimógzeg Thiêdyngn Quâqwsfn áceydnh mắvivnt lạicpui lậhgnkp lòfcjpe quỷojre dịicpucfcno quang thầkxjym nghĩrslc. Vũhtbo Thiêdyngn Nguyêdyngn khôtfswng mộzykrt tiếfiyxng nàcfcno liềjqhmn đuiimãkmpr đuiimi theo Trívmxn Giảhltn đuiimếfiyxn Tinh Thầkxjyn tinh khôtfswng thìhtbogzeg thểfiyxkjjf giảhltni làcfcnhtbo hắvivnn bịicpu Trívmxn Giảhltnvqbuwxngng élhxap đuiimi đuiimếfiyxn Tinh Thầkxjyn tinh khôtfswng, thếfiyx nhưvqbung sau khi hắvivnn đuiimãkmpr thàcfcnnh tâqwsfn Trívmxn Giảhltn lạicpui cũhtbong khôtfswng quay lạicpui Tinh khôtfswng vôtfsw tậhgnkn, khôtfswng lẽicpu Gia tộzykrc, cha mẹayrg tạicpui trong mắvivnt hắvivnn cáceydi gìhtbohtbong khôtfswng phảhltni sao? Nếfiyxu thựakkhc làcfcn nhưvqbu thếfiyx thìhtbo đuiimúbfqwng làcfcn đuiimuiim khiếfiyxn cho Thiêdyngn Quâqwsfn quáceyd mứiobgc thấwfewt vọoupang rồgzegi.

“Chậhgnkc! Bấwfewt quáceydhtbong làcfcn chỉqgskcfcn phỏffzhng đuiimceydn, chỉqgsk cầkxjyn đuiimếfiyxn đuiimưvqbuweukc Trívmxn Giảhltn tháceydp thìhtbo ta cógzeg thểfiyx biếfiyxt rồgzegi”. Suy tívmxnnh mộzykrt chúbfqwt Thiêdyngn Quâqwsfn cũhtbong đuiimàcfcnnh tặayrgc lưvqbuwxngi nógzegi nhỏffzh, hắvivnn hiệkjjfn tạicpui cũhtbong chỉqgsk biếfiyxt đuiimưvqbuweukc thôtfswng tin từerno mộzykrt phívmxna màcfcn thôtfswi, Trívmxn Giảhltn tháceydp kia vôtfswzynkng thầkxjyn bívmxn, ngoạicpui trừerno Trívmxn Giảhltn tháceydp thàcfcnnh viêdyngn ra thìhtbo khôtfswng ai biếfiyxt bêdyngn trong đuiimógzeghtbonh huốhltnng nhưvqbu thếfiyxcfcno, chívmxnnh làcfcn đuiimáceydm cưvqbundujng giảhltn củuiima cáceydc đuiimicpui thếfiyx lựakkhc hay kẻlwgj may mắvivnn đuiimếfiyxn đuiimưvqbuweukc Trívmxn Giảhltn tháceydp cũhtbong đuiimjqhmu làcfcnoiqz mộzykrt khu riêdyngng ởoiqzdyngn ngoàcfcni Trívmxn Giảhltn tháceydp, còfcjpn chưvqbua cógzeg nghe nógzegi cógzeg bấwfewt luậhgnkn kẻlwgjcfcno đuiimưvqbuweukc vàcfcno bêdyngn trong Trívmxn Giảhltn tháceydp.

Tiếfiyxp đuiimógzeg đuiimfiyx Thiêdyngn Quâqwsfn khôtfswng thểfiyx khôtfswng đuiimfiyxqwsfm đuiimógzegcfcn Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc thựakkhc lựakkhc, tívmxnnh riêdyngng Lụzykrc cựakkhc Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh dĩrslc nhiêdyngn liềjqhmn cógzeg gầkxjyn trănvcbm cáceydi, đuiimâqwsfy làcfcnfcjpn chưvqbua kểfiyx đuiimếfiyxn ba cáceydi thầkxjyn bívmxntfswzynkng Minh Hoàcfcnng thúbfqw, bọoupan nógzeg thựakkhc lựakkhc nghe nógzegi đuiimãkmpr viễweukn siêdyngu Lụzykrc cựakkhc Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh tầkxjyng thứiobg, thựakkhc lựakkhc thâqwsfm bấwfewt khảhltn trắvivnc! Bấwfewt quáceyd đuiimfiyx cho Thiêdyngn Quâqwsfn kinh ngạicpuc cũhtbong chỉqgsk trong chốhltnc láceydt màcfcn thôtfswi, Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc tồgzegn tạicpui xa xưvqbua đuiimãkmproiqz trong đuiimiềjqhmu kiệkjjfn đuiimayrgc thùzynk nhưvqbu Minh Hàcfcncfcny đuiimãkmprvqbundujng đuiimicpui đuiimếfiyxn cựakkhc đuiimiểfiyxm, theo thờnduji gian tívmxnch lũhtboy xuốhltnng màcfcn lạicpui khôtfswng cógzeg đuiimưvqbuweukc sốhltnvqbuweukng cưvqbundujng giảhltn nhưvqbu hiệkjjfn tạicpui thìhtbo mớlhxai làcfcn lạicpu, thậhgnkm chívmxn nếfiyxu nhưvqbugzeg nhiềjqhmu hơoupan mộzykrt chúbfqwt thìhtbo Thiêdyngn Quâqwsfn cũhtbong khôtfswng cảhltnm thấwfewy lạicpu nhiềjqhmu.

Nếfiyxu cógzeg cảhltnm thấwfewy kinh sợweuk thìhtbohtbong chỉqgskgzegcfcn kinh sợweukceydi kia Trívmxn Giảhltn thủuiim đuiimoạicpun, kẻlwgjcfcny khôtfswng cógzeg thủuiim đuiimoạicpun nghịicpuch thiêdyngn nhưvqbu hắvivnn làcfcngzeg khảhltnnvcbng trựakkhc tiếfiyxp tănvcbng lêdyngn tiềjqhmm lựakkhc củuiima tộzykrc nhâqwsfn, thếfiyx nhưvqbung hắvivnn lạicpui cógzegnvcbng lựakkhc chậhgnkm rãkmpri nâqwsfng cao tiềjqhmm lựakkhc củuiima cảhltn mộzykrt cáceydi tộzykrc quầkxjyn, mộzykrt dạicpung nhưvqbucfcn cầkxjyu tuyếfiyxt càcfcnng lănvcbn càcfcnng lớlhxan, sinh ra ba cáceydi Minh Hoàcfcnng thúbfqw chívmxnnh làcfcn cựakkhc đuiimoan thàcfcnnh tựakkhu, nếfiyxu nhưvqbu Thiêdyngn Quâqwsfn đuiimceydn khôtfswng sai thìhtbo ba con Minh Hoàcfcnng thúbfqwcfcny chívmxnnh làcfcn ba cáceydi Tưvqbuơoupang lai Tháceydnh giảhltn trong Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc, cógzeg đuiimưvqbuweukc thủuiim đuiimoạicpun nàcfcny thìhtbo Thiêdyngn Quâqwsfn cũhtbong chỉqgskgzeg thểfiyx mặayrgc cảhltnm khôtfswng bằwzrang!

“Xem ra vẫgxmhn cầkxjyn suy xélhxat lạicpui thựakkhc lựakkhc củuiima Trívmxn Giảhltncfcny, hắvivnn chívmxn ívmxnt cũhtbong làcfcn mộzykrt cáceydi Tháceydnh giảhltn, thậhgnkm chívmxncfcncfcnng cao!”. Cuốhltni cùzynkng Thiêdyngn Quâqwsfn nhưvqbung cũhtbong chỉqgskgzeg thểfiyx đuiimưvqbua ra mộzykrt cáceydi nhậhgnkn đuiimicpunh, cũhtbong chỉqgskgzeg nhưvqbu vậhgnky thìhtbo mớlhxai cógzeg thểfiyxkjjf giảhltni đuiimưvqbuweukc thủuiim đuiimoạicpun nghịicpuch thiêdyngn củuiima Trívmxn Giảhltn, kẻlwgjcfcny thậhgnkm chívmxncfcngzegnvcbn bảhltnn càcfcnng cao, Tháceydnh giảhltnhtbong chỉqgskcfcn tầkxjyng thứiobg thấwfewp nhấwfewt màcfcn Thiêdyngn Quâqwsfn suy đuiimceydn màcfcn thôtfswi, khảhltnnvcbng cao hơoupan làcfcn cựakkhc lớlhxan, kẻlwgjcfcny thậhgnkm chívmxncfcn mộzykrt cáceydi kháceydc cũhtbong tu thàcfcnnh táceydm loạicpui lựakkhc lưvqbuweukng nhưvqbuhtbo Thiêdyngn Quâqwsfn hắvivnn!

“Hốhltnng...”. “Uỳkxzmnh...”. Thiêdyngn Quâqwsfn ởoiqz suy tívmxnnh thìhtbo đuiimzykrt nhiêdyngn cảhltnm nhậhgnkn đuiimưvqbuweukc cógzeg khívmxn tứiobgc cưvqbundujng đuiimicpui từerno xa élhxap đuiimếfiyxn nêdyngn khôtfswng thểfiyx khôtfswng mởoiqz mắvivnt ra nhìhtbon vềjqhm phívmxna trưvqbulhxac, hắvivnn hàcfcnnh đuiimzykrng cógzeg chúbfqwt vộzykri vàcfcnng nêdyngn cũhtbong ngay lậhgnkp tứiobgc đuiimfiyx cho Minh long thúbfqw thầkxjyn kinh kélhxao lêdyngn nhìhtbon vềjqhm phívmxna trưvqbulhxac, thờnduji gian khôtfswng đuiimưvqbuweukc bao lâqwsfu thìhtbo mộzykrt tiếfiyxng thúbfqw hốhltnng kinh thiêdyngn đuiimzykrng đuiimicpua vang lêdyngn, kèdyngm theo đuiimógzegcfcn mộzykrt tiếfiyxng nổceyd lớlhxan, mộzykrt đuiimweukt sógzegng lớlhxan từerno rấwfewt xa khôtfswng cógzeg chúbfqwt dấwfewu hiệkjjfu nàcfcno xuấwfewt hiệkjjfn quélhxat vềjqhm phívmxna bọoupan hắvivnn, từerno xa nhìhtbon đuiimếfiyxn thìhtbo thấwfewy nhưvqbucfcngzeg mộzykrt bứiobgc tưvqbundujng hôtfswi sắvivnc di đuiimzykrng đuiimang élhxap vềjqhm phívmxna bọoupan hắvivnn.

“Hívmxn! Minh Vưvqbuơoupang thúbfqw!”. Minh long thúbfqw khôtfswng nhìhtbon đuiimếfiyxn thìhtbo thôtfswi, nhìhtbon đuiimếfiyxn mộzykrt khắvivnc thìhtbo liềjqhmn hívmxnt vàcfcno khívmxn lạicpunh kinh hôtfsw, Thiêdyngn Quâqwsfn thôtfswng qua nhữernong trívmxn nhớlhxa kia thìhtbo đuiimưvqbuơoupang nhiêdyngn cũhtbong cógzeg thểfiyx biếfiyxt đuiimưvqbuweukc Minh Vưvqbuơoupang thúbfqw đuiimicpui biểfiyxu cho đuiimiềjqhmu gìhtbo, đuiimâqwsfy nhưvqbung chívmxnnh làcfcndyngn trong Minh thúbfqw nhấwfewt tộzykrc Vưvqbuơoupang giảhltn, bọoupan nógzeggzeg khảhltn đuiimiềjqhmu khiểfiyxn đuiimưvqbuweukc mộzykrt chúbfqwt Minh Hàcfcn uy nănvcbng đuiimếfiyxn đuiimhltni đuiimicpuch, thựakkhc lựakkhc ởoiqzdyngn trong Lụzykrc cựakkhc Hỗswrfn đuiimzykrn cảhltnnh cũhtbong làcfcn thưvqbuweukng tầkxjyng!

“Đjzchếfiyxn đuiimfiyx nộzykrp mạicpung!”. Thiêdyngn Quâqwsfn nhìhtbon đuiimếfiyxn mộzykrt chúbfqwt thìhtbo lạicpui làcfcn nhe rằwzrang cưvqbunduji lạicpunh khôtfswng cógzeg chúbfqwt nàcfcno sợweukkmpri nógzegi. Đjzchernong nógzegi làcfcn Minh Vưvqbuơoupang thúbfqw, chívmxnnh làcfcn Minh Hoàcfcnng thúbfqw đuiimếfiyxn rồgzegi thìhtbo hắvivnn cũhtbong khôtfswng cógzeg chúbfqwt nàcfcno sợweukkmpri, đuiimfiyx hắvivnn kiêdyngng kịicpu mộzykrt chúbfqwt vậhgnky thìhtbohtbong chỉqgskgzeg Trívmxn Giảhltn tháceydp bêdyngn trong mấwfewy cáceydi Trívmxn Giảhltncfcn thôtfswi.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.