Ma Thần Thiên Quân

Chương 920 : Hỏa Đế phân thân cũng giết

    trước sau   
“Hừihzn! Rãbramy rụyuwya vôudjj íidcnch! Chấwazon thiêwdgyn quyềzzjen!”. Thiêwdgyn Quâqlcjn đecyni vềzzje phíidcna ba ngưmewtfgisi Tôudjj Phi Áybih thìboqq đecynưmewtơcpllng nhiêwdgyn cũcymung nhậqqfwn ra đecynưmewtrhtzc ba ngưmewtfgisi hàifajnh đecynmaqbng, hai mắgyqpt khẽgyqpidcnp lạkovzi hừihzn lạkovznh mộmaqbt tiếwhqzng nóummri, trong lúkftoc nóummri tay tráyhnni cũcymung đecynãbram nắgyqpm lạkovzi thàifajnh quyềzzjen đecynáyhnnnh đecynếwhqzn, ba ngưmewtfgisi kia đecynzzjeu lựprpka chọxzqrn vậqqfwn dụyuwyng mộmaqbt loạkovzi bíidcn pháyhnnp xem ra cũcymung khôudjjng đecynơcplln giảqztan, cầeaudn tráyhnnnh đecynêwdgym dàifaji lắgyqpm mộmaqbng.

“Ôqmikng...”. “Rắgyqpc...”. Quyềzzjen kìboqqnh mang theo hủukbyy thiêwdgyn diệjecrt đecynoqyha lựprpkc lưmewtrhtzng quéliqkt ngang báyhnnt hoang chôudjjn vùjmfgi hưmewt khôudjjng trựprpkc hưmewttfoang ba ngưmewtfgisi Tôudjj Phi Áybih, bọxzqrn hắgyqpn đecynang ởiunn đecynwdgyn cuồzfleng thi pháyhnnp nhìboqqn thấwazoy lựprpkc lưmewtrhtzng đecynáyhnnng sợrhtz đecynang đecynáyhnnnh vềzzje phíidcna mìboqqnh thìboqqcymung khôudjjng nhịoqyhn đecynưmewtrhtzc màifaj biếwhqzn sắgyqpc, kếwhqzt ấwazon tốnovfc đecynmaqbifajng làifajqlcjng lêwdgyn mộmaqbt chúkftot.

“Bồzfleng...”. “Bồzfleng...”. Ngay tạkovzi trưmewttfoac khi quyềzzjen kìboqqnh do Thiêwdgyn Quâqlcjn đecynáyhnnnh ra đecynáyhnnnh đecynếwhqzn chỗlohw ba ngưmewtfgisi Tôudjj Phi Áybih thìboqqmewttfoai châqlcjn bọxzqrn hắgyqpn đecynãbram xuấwazot hiệjecrn ba cáyhnni đecynzfle áyhnnn giốnovfng nhau nhưmewt đecynúkftoc, trêwdgyn đecynóummridcnch sắgyqpc hỏnxura diễaorom khôudjjng cóummr chúkftot dấwazou hiệjecru nàifajo đecynmaqbt nhiêwdgyn bùjmfgng lêwdgyn, hỏnxura diễaorom nàifajy so vớtfoai hỏnxura diễaorom màifajudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi đecynáyhnnnh ra mạkovznh mẽgyqpcplln nhiềzzjeu, khíidcn tứbtzfc cũcymung khôudjjng hềzzje giốnovfng vớtfoai ba ngưmewtfgisi, ngưmewtrhtzc lạkovzi đecynóummrifaj cảqzta ba loạkovzi hỏnxura diễaorom nàifajy lạkovzi giốnovfng nhau đecynếwhqzn kỳbram lạkovz, kháyhnnc nhau chỉfaoaifaj đecynmaqb mạkovznh yếwhqzu. Xuấwazot hiệjecrn sau đecynóummr thìboqq ba cáyhnni đecynzfle áyhnnn nhưmewt cảqztam ứbtzfng đecynưmewtrhtzc vớtfoai nhau màifajyhnnp nhậqqfwp làifajm mộmaqbt chỗlohw, lấwazoy Tôudjj Phi Áybihifajm trung tâqlcjm, mộmaqbt cáyhnni đecynzfle áyhnnn hìboqqnh tròjcfyn cóummr đecynukby loạkovzi hoa văqlcjn thầeaudn bíidcn xuấwazot hiệjecrn, xíidcnch sắgyqpc hỏnxura diễaorom lạkovzi càifajng thêwdgym đecynáyhnnng sợrhtz bộmaqbc pháyhnnt, khíidcn tứbtzfc thôudjjng thiêwdgyn.

“Thỉfaoanh Hỏnxura Đgzlfếwhqz đecynkovzi nhâqlcjn hàifajng lâqlcjm!”. Đgzlfếwhqzn lúkftoc nàifajy thìboqq trêwdgyn mặuyyft Tôudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi mớtfoai cóummr thểiunn nhẹknce thởiunn ra mộmaqbt hơcplli, Tôudjj Phi Áybihcplli chúkftot chắgyqpp tay đecyneaudy vẻptlj cung kíidcnnh hôudjjwdgyn, còjcfyn lạkovzi hai cáyhnni Hộmaqb pháyhnnp đecynbtzfng ởiunn phíidcna sau nàifajng cũcymung đecynzzjeu làifaj nhưmewt thếwhqz cung kíidcnnh chắgyqpp tay cúkftoi đecyneaudu, đecynnovfi vớtfoai côudjjng kíidcnch củukbya Thiêwdgyn Quâqlcjn đecynãbram đecynếwhqzn gầeaudn nhưmewtifaj khôudjjng còjcfyn sợrhtzbrami nữfowqa, nhìboqqn cũcymung khôudjjng nhìboqqn.

“Ah! Thìboqq ra làifaj thuậqqfwt triệjecru hoáyhnnn, Hỏnxura Đgzlfếwhqz sao?”. Thiêwdgyn Quâqlcjn hơcplli chúkftot kinh ngạkovzc lẩzflem bẩzflem, vốnovfn đecynang còjcfyn nghĩwazoifaj ba ngưmewtfgisi kia hiếwhqzn tếwhqz đecyniunn đecynkovzt đecynưmewtrhtzc thựprpkc lựprpkc mạkovznh mẽgyqpiunn trong mộmaqbt thờfgisi gian ngắgyqpn đecynukby đecyniunnummr thểiunn chốnovfng lạkovzi hắgyqpn, khôudjjng nghĩwazo đecynếwhqzn lạkovzi làifaj thôudjjng qua bíidcn pháyhnnp củukbya Báyhnni Hỏnxura giáyhnno màifaj triệjecru hóummra cưmewtfgisng giảqztaifajng lâqlcjm, khôudjjng biếwhqzt làifaj kẻptljifajy mạkovznh mẽgyqp nhưmewt thếwhqzifajo. “Hắgyqpc! Chếwhqzt!”. Bấwazot quáyhnn hắgyqpn quảqztan Hỏnxura Đgzlfếwhqz kia làifaj ai? Tạkovzi trong Tâqlcjn vũcymu trụyuwyifajy còjcfyn khôudjjng cóummr kẻptljummr đecynukbyqlcjng lựprpkc đecyniunn cho hắgyqpn sợrhtz, lạkovznh khiếwhqzu mộmaqbt tiếwhqzng thìboqq quyềzzjen kìboqqnh kia cũcymung đecynãbram đecynáyhnnnh lêwdgyn chỗlohwudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi đecynang đecynbtzfng.

“Ôqmikng...”. “Rầeaudm...”. “Uỳbramnh...”. Quyềzzjen kìboqqnh phôudjj thiêwdgyn cáyhnni đecynoqyha đecynáyhnnnh đecynếwhqzn chỗlohwudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi thìboqqwdgyn dưmewttfoai ba ngưmewtfgisi cáyhnni đecynzfle áyhnnn kia đecynmaqbt nhiêwdgyn chấwazon đecynmaqbng mãbramnh liệjecrt mộmaqbt cáyhnni, trong đecynóummridcnch sắgyqpc hỏnxura diễaorom bùjmfgng lêwdgyn hóummra thàifajnh mộmaqbt mảqztanh hảqztai dưmewtơcpllng chắgyqpn lạkovzi ởiunn phíidcna trưmewttfoac Tôudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi, mộmaqbt côudjjng mộmaqbt thủukby nháyhnny mắgyqpt liềzzjen đecynãbram va chạkovzm vớtfoai nhau, mộmaqbt tiếwhqzng nổdiru đecyninh tai nhứbtzfc óummrc lậqqfwp tứbtzfc vang lêwdgyn, Thiêwdgyn Quâqlcjn nhấwazot quyềzzjen nàifajy dĩwazo nhiêwdgyn làifaj đecynãbram bịoqyh chặuyyfn đecynbtzfng, tiêwdgyu táyhnnn!


“Hựprpk...”. Bấwazot quáyhnn đecynóummrcymung chỉfaoaifaj vẻptlj bềzzje ngoàifaji màifaj thôudjji, Thiêwdgyn Quâqlcjn nhấwazot quyềzzjen nàifajy lựprpkc lưmewtrhtzng tiêwdgyu táyhnnn thìboqqwdgyn trong khu vựprpkc xíidcnch sắgyqpc hỏnxura diễaorom ba ngưmewtfgisi Tôudjj Phi Áybihcymung sắgyqpc mặuyyft cũcymung liềzzjen biếwhqzn đecyndirui màifaj lạkovznh rêwdgyn mộmaqbt tiếwhqzng, cảqzta ba đecynzzjeu dùjmfgng áyhnnnh mắgyqpt nhưmewt nhìboqqn thấwazoy quỷcpll nhìboqqn vềzzje phíidcna bạkovzch y thiếwhqzu niêwdgyn nhìboqqn nhưmewt hai mưmewtơcplli Hưmewtudjj cảqztanh giai đecynoạkovzn thứbtzf nhấwazot đecynang tiếwhqzn vềzzje phíidcna bọxzqrn hắgyqpn kia.

“Ồgils? Nhanh nhưmewt thếwhqz...”. Thiêwdgyn Quâqlcjn nhấwazot quyềzzjen bịoqyh cảqztan lạkovzi thìboqqcymung khôudjjng nhịoqyhn đecynưmewtrhtzc màifaj kinh ngạkovzc nóummri nhỏnxur. Mộmaqbt quyềzzjen nàifajy củukbya hắgyqpn lựprpkc lưmewtrhtzng so vớtfoai nhấwazot chưmewtiunnng vỗlohw chếwhqzt Lâqlcjm Tiêwdgyu, tạkovzi tìboqqnh huốnovfng bìboqqnh thưmewtfgisng thìboqq ba ngưmewtfgisi Tôudjj Phi Áybih muốnovfn đecyndeqb lấwazoy cũcymung muốnovfn chậqqfwt vậqqfwt, hiệjecrn tạkovzi cũcymung chỉfaoaummr bịoqyh chấwazon đecynmaqbng mộmaqbt chúkftot nhưmewt vậqqfwy thìboqq đecynưmewtơcpllng nhiêwdgyn làifajcymung chỉfaoaummr mộmaqbt nguyêwdgyn nhâqlcjn, kẻptlj cảqztan lạkovzi mộmaqbt quyềzzjen củukbya hắgyqpn khôudjjng phảqztai làifaj ba ngưmewtfgisi, nhưmewt vậqqfwy thìboqq xem ra cáyhnni kia Hỏnxura Đgzlfếwhqz đecynãbram đecynếwhqzn rồzflei!

“Ôqmikng...”. “Ôqmikng...”. Chỗlohw đecynzfle áyhnnn bêwdgyn trong xíidcnch sắgyqpc hỏnxura diễaorom sau khi cảqztan lạkovzi mộmaqbt quyềzzjen củukbya Thiêwdgyn Quâqlcjn thìboqq xao đecynmaqbng càifajng thêwdgym mạkovznh mẽgyqp, hỏnxura vâqlcjn cuồzflen cuộmaqbn bắgyqpt đecyneaudu co rúkftot lạkovzi thìboqq trong đecynóummr mộmaqbt cỗlohw khíidcn tứbtzfc khủukbyng bốnovfcymung dầeaudn hìboqqnh thàifajnh tỏnxura ra khắgyqpp Lạkovzc Phưmewtrhtzng sơcplln mạkovzch mộmaqbt phưmewtơcpllng thiêwdgyn đecynoqyha, cuốnovfi cùjmfgng nhấwazot thìboqq trưmewttfoac mặuyyft ba ngưmewtfgisi Tôudjj Phi Áybih nhiềzzjeu hơcplln ra mộmaqbt cáyhnni thiếwhqzu niêwdgyn xíidcnch pháyhnnt mưmewtfgisi táyhnnm mưmewtfgisi chíidcnn tuổdirui, kẻptljifajy nhìboqqn nhưmewt trẻptlj tuổdirui, thâqlcjn thểiunn cao mảqztanh cóummr chúkftot gầeaudy, khuôudjjn mặuyyft tuấwazon mỹifaj trắgyqpng nõybihn khôudjjng tìboqq vếwhqzt nhưmewtng thểiunn nộmaqbi củukbya hắgyqpn lạkovzi nhưmewtzflen dấwazou cuồzfleng bạkovzo hung thúkfto, lựprpkc lưmewtrhtzng khủukbyng bốnovf, báyhnn đecynkovzo tuyệjecrt luâqlcjn.

“Hỏnxura Đgzlfếwhqz đecynkovzi nhâqlcjn!”. Nhìboqqn thấwazoy ngưmewtfgisi nàifajy xuấwazot hiệjecrn thìboqqudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi mớtfoai nhẹknce thởiunn ra mộmaqbt hơcplli nóummri. Thiêwdgyn Quâqlcjn xuấwazot hiệjecrn trong thờfgisi gian cựprpkc ngắgyqpn nhưmewtng thểiunn hiệjecrn ra thựprpkc lựprpkc màifaj bọxzqrn hắgyqpn trưmewttfoac nay chưmewta từihznng thấwazoy, đecynáyhnny lòjcfyng đecynãbram khôudjjng nổdirui đecynưmewtrhtzc cáyhnni gìboqqqlcjm tưmewt đecynáyhnnnh vớtfoai Thiêwdgyn Quâqlcjn, bọxzqrn hắgyqpn đecynzzjeu khôudjjng chúkftot hoàifaji nghi làifaj sẽgyqp bịoqyh Thiêwdgyn Quâqlcjn miểiunnu sáyhnnt!

“Ngưmewtơcplli làifaj kẻptlj muốnovfn giếwhqzt Báyhnni Hỏnxura giáyhnno ta thiêwdgyn kiêwdgyu?”. Hỏnxura Đgzlfếwhqz đecyni đecynếwhqzn đecynâqlcjy thìboqqcymung khôudjjng nhìboqqn đecynếwhqzn Tôudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi chàifajo hỏnxuri, áyhnnnh mắgyqpt lậqqfwp lòjcfye màifaj thâqlcjm thúkftoy vôudjj ngầeaudn nhìboqqn Thiêwdgyn Quâqlcjn lạkovznh lùjmfgng hỏnxuri. Sốnovfng bao nhiêwdgyu tuếwhqz nguyệjecrt đecyniunn cho hắgyqpn biếwhqzt trưmewttfoac mặuyyft mìboqqnh bạkovzch y thiếwhqzu niêwdgyn nàifajy tuyệjecrt đecynnovfi khôudjjng phảqztai làifaj kẻptlj tầeaudm thưmewtfgisng, thựprpkc lựprpkc mạkovznh mẽgyqp đecynếwhqzn đecynáyhnnng sợrhtz.

“Bọxzqrn hắgyqpn muốnovfn giếwhqzt ta, ngưmewtơcplli nóummri xem ta cóummrwdgyn lấwazoy đecynkovzo củukbya bọxzqrn hắgyqpn trảqzta lạkovzi cho bọxzqrn hắgyqpn?”. Thiêwdgyn Quâqlcjn hai mắgyqpt híidcnp lạkovzi nhìboqqn Hỏnxura Đgzlfếwhqz hỏnxuri lạkovzi. Từihzn trêwdgyn thâqlcjn củukbya Hỏnxura Đgzlfếwhqz hắgyqpn cảqztam nhậqqfwn đecynưmewtrhtzc lựprpkc lưmewtrhtzng gầeaudn nhưmewtyhnnnh bằybihng đecynưmewtrhtzc vớtfoai Dung phâqlcjn thâqlcjn bịoqyh hắgyqpn giếwhqzt ởiunn trong Thờfgisi khôudjjng băqlcjng đecynoqyha, Hỏnxura Đgzlfếwhqzifajy đecynưmewtơcpllng nhiêwdgyn cũcymung rấwazot mạkovznh mẽgyqp, hiệjecrn đecynang đecynbtzfng trưmewttfoac mặuyyft hắgyqpn bấwazot quáyhnncymung chỉfaoaifaj mộmaqbt cáyhnni phâqlcjn thâqlcjn màifaj thôudjji.

“Đgzlfíidcnch xáyhnnc làifajwdgyn trảqzta lạkovzi, bấwazot quáyhnn thếwhqz giớtfoai nàifajy quy tắgyqpc lạkovzi khôudjjng xem trọxzqrng đecyniềzzjeu đecynóummr, ngưmewtơcplli tạkovzi trưmewttfoac mặuyyft Báyhnni Hỏnxura giáyhnno ta khôudjjng cóummrmewtyhnnch làifajm việjecrc nàifajy!”. Hỏnxura Đgzlfếwhqz nghe vậqqfwy thìboqqcymung làifaj gậqqfwt đecyneaudu nóummri, bấwazot quáyhnnqlcju sau lạkovzi vôudjjjmfgng tràifajo phúkftong, cơcpll bảqztan làifaj khôudjjng đecyniunn Thiêwdgyn Quâqlcjn vàifajo mắgyqpt.

“Ha ha, ta cóummr nghe nhầeaudm cáyhnni gìboqq khôudjjng?”. Thiêwdgyn Quâqlcjn chợrhtzt pháyhnnwdgyn cưmewtfgisi chếwhqz diễaorou. “Ởcymu chỗlohwifajo Bảqztan thiếwhqzu gia ta khôudjjng biếwhqzt nhưmewtng tạkovzi trong Tâqlcjn vũcymu trụyuwy trụyuwyifajy Báyhnni Hỏnxura giáyhnno cũcymung chỉfaoaifajifaj chóummrifaj thôudjji, Hỏnxura Đgzlfếwhqz ngưmewtơcplli tạkovzi trong nàifajy cũcymung chỉfaoaifaj mộmaqbt cáyhnni phâqlcjn thâqlcjn, ta muốnovfn giếwhqzt ngưmewtơcplli cũcymung nhưmewtyhnni Hỏnxura giáyhnno cũcymung chỉfaoa chuyệjecrn lậqqfwt bàifajn tay màifaj thôudjji!”. Tiếwhqzp đecynóummr nhưmewtng lạkovzi vôudjjjmfgng tựprpk tin chắgyqpc chắgyqpn nóummri. Hắgyqpn thậqqfwt khôudjjng biếwhqzt Hỏnxura Đgzlfếwhqz lấwazoy đecynâqlcju ra tựprpk tin màifajyhnnm nóummri câqlcju nóummri kia, hắgyqpn khôudjjng lẽgyqp đecynãbram quêwdgyn nơcplli nàifajy cóummr hạkovzn chếwhqz nhưmewt thếwhqzifajo sao?

“...”. Đgzlfáyhnnm tu giảqzta đecynang tụyuwy tậqqfwp lạkovzi Lạkovzc Phưmewtrhtzng sơcplln mạkovzch nàifajy nghe Thiêwdgyn Quâqlcjn nóummri nhưmewt vậqqfwy thìboqq đecynzzjeu khôudjjng nhịoqyhn đecynưmewtrhtzc màifaj kinh hãbrami, đecynnovfi vớtfoai nhữfowqng kẻptlj tồzflen tạkovzi trong Tinh Thầeaudn tinh khôudjjng nàifajy thìboqqyhnni Hỏnxura giáyhnno chíidcnnh làifaj tồzflen tạkovzi tốnovfi thưmewtrhtzng, Thiêwdgyn Quâqlcjn lạkovzi chỉfaoa xem nhưmewt chóummrifaj? Đgzlfnovfi vớtfoai nhữfowqng kẻptlj đecynếwhqzn từihzn Vựprpkc ngoạkovzi thìboqq đecynưmewtơcpllng nhiêwdgyn làifaj đecynzzjeu biếwhqzt đecynếwhqzn Hỏnxura Đgzlfếwhqzyhnni nàifajy danh hàifajo cóummr ýzosb vịoqyh nhưmewt thếwhqzifajo, đecynâqlcjy chíidcnnh làifajifajng thậqqfwt giáyhnn thậqqfwt mộmaqbt vịoqyh siêwdgyu cưmewtfgisng Sáyhnnng Thếwhqz cảqztanh đecynkovzi năqlcjng, Thiêwdgyn Quâqlcjn lạkovzi nhưmewt thếwhqz khôudjjng đecyniunnifajo mắgyqpt? Hắgyqpn muốnovfn nghịoqyhch thiêwdgyn rồzflei sao? Dĩwazo nhiêwdgyn làifaj khi bọxzqrn hắgyqpn biếwhqzt Thiêwdgyn Quâqlcjn đecynếwhqzn cảqzta Tháyhnni sơcpll sinh linh phâqlcjn thâqlcjn cũcymung dáyhnnm giếwhqzt thìboqq sẽgyqp khôudjjng nghĩwazo nhưmewt vậqqfwy, Hỏnxura Đgzlfếwhqz đecynúkftong làifajyhnnng Thếwhqz cảqztanh nhưmewtng đecynbtzfng trưmewttfoac mặuyyft mộmaqbt loạkovzi quáyhnni vậqqfwt nhưmewt Dung thìboqqcymung chỉfaoaifaj mộmaqbt kẻptljmewtfgisng đecynkovzi hơcplln bìboqqnh thưmewtfgisng mộmaqbt chúkftot màifaj thôudjji.

“Ngưmewtơcplli... Muốnovfn... Chếwhqzt!”. Hỏnxura Đgzlfếwhqz nghe Thiêwdgyn Quâqlcjn nhưmewt vậqqfwy khôudjjng đecyniunnboqqnh cũcymung nhưmewtyhnni Hỏnxura giáyhnno vàifajo mắgyqpt nhưmewt vậqqfwy thìboqq giậqqfwn tíidcnm mặuyyft gằybihn lêwdgyn từihznng chữfowqummri, hắgyqpn trong lúkftoc nóummri thìboqqcymung đecynãbram xuấwazot thủukby rồzflei, quanh ngưmewtfgisi hắgyqpn xíidcnch sắgyqpc hỏnxura diễaorom bùjmfgng pháyhnnt mạkovznh mẽgyqp đecynếwhqzn cựprpkc hạkovzn hóummra thàifajnh vôudjj sốnovf hỏnxura long hưmewttfoang đecynếwhqzn chỗlohw Thiêwdgyn Quâqlcjn xoắgyqpn giếwhqzt, còjcfyn chưmewta đecynáyhnnnh đecynếwhqzn thìboqq nhiệjecrt đecynmaqb kinh khủukbyng khiếwhqzp đecynãbram lan tràifajn khắgyqpp mộmaqbt vùjmfgng thiêwdgyn đecynoqyha rộmaqbng lớtfoan, uy năqlcjng đecynáyhnnng sợrhtz.

“Chơcplli hỏnxura ta cũcymung biếwhqzt!”. Thiêwdgyn Quâqlcjn nhìboqqn thấwazoy nhưmewt vậqqfwy thìboqq hai mắgyqpt híidcnp lạkovzi cưmewtfgisi lạkovznh nóummri, hắgyqpn trong lúkftoc nóummri thìboqqcymung đecynãbram thôudjji đecynmaqbng Vạkovzn nhậqqfwt phầeaudn thiêwdgyn quyếwhqzt, mộmaqbt cáyhnni sáyhnnt na sau đecynóummr thìboqq gầeaudn nhưmewt đecynkovzt đecynếwhqzn hai trăqlcjm cáyhnni liệjecrt nhậqqfwt khôudjjng chúkftot dấwazou hiệjecru nàifajo xuấwazot hiệjecrn ởiunn phíidcna sau đecyneaudu hắgyqpn, Bảqztan nguyêwdgyn, linh hồzflen lựprpkc đecynkovzt đecynưmewtrhtzc đecynmaqbt pháyhnn đecyniunn cho hắgyqpn sáyhnnng tạkovzo ra pháyhnnp môudjjn nàifajy đecynkovzt đecynưmewtrhtzc tiếwhqzn bộmaqbmewtrhtzt bậqqfwc, khôudjjng nhữfowqng liệjecrt nhậqqfwt uy lựprpkc tăqlcjng lêwdgyn màifaj sốnovfmewtrhtzng cũcymung đecynang khôudjjng ngừihznng tăqlcjng lêwdgyn vớtfoai tốnovfc đecynmaqb đecynáyhnnng kểiunn, khôudjjng ra năqlcjm năqlcjm cóummr thểiunn đecynkovzt đecynếwhqzn ba trăqlcjm cáyhnni liệjecrt nhậqqfwt!

“Oàifajnh...”. “Oàifajnh...”. Liệjecrt nhậqqfwt sau khi thàifajnh hìboqqnh thìboqq Thiêwdgyn Quâqlcjn cũcymung liềzzjen thôudjji đecynmaqbng ýzosb niệjecrm đecyniunn bọxzqrn chúkftong đecynáyhnnnh vềzzje phíidcna vôudjj sốnovf hỏnxura long do Hỏnxura Đgzlfếwhqz đecynáyhnnnh ra, song phưmewtơcpllng đecynzzjeu lấwazoy hỏnxura làifajm chủukbyudjjng, nháyhnny mắgyqpt liềzzjen đecynãbram va chạkovzm gâqlcjy nêwdgyn từihznng tiếwhqzng nổdiru kinh thiêwdgyn đecynmaqbng đecynoqyha, hỏnxura diễaorom tan vỡdeqb nhưmewtifaj hỏnxura lưmewtu tinh bắgyqpn ra bốnovfn phưmewtơcpllng táyhnnm hưmewttfoang, mộmaqbt khung cảqztanh cựprpkc đecynkncep nhưmewtng cũcymung khôudjjng kéliqkm phầeaudn hung hiểiunnm lậqqfwp tứbtzfc xuấwazot hiệjecrn trưmewttfoac mặuyyft nhữfowqng kẻptlj đecynang trốnovfn ởiunn xa xa quan chiếwhqzn.

“Chạkovzy mau!”. Khôudjjng biếwhqzt làifajyhnni tu giảqztaifajo đecyneaudu tiêwdgyn gầeaudm lêwdgyn, hỏnxura hoa kia đecynzzjeu cóummr uy lựprpkc khôudjjng tầeaudm thưmewtfgisng, tạkovzi khu vựprpkc ởiunn gầeaudn chỗlohw va chạkovzm đecynóummr thìboqq cho dùjmfgifaj Lụyuwyc cựprpkc Hỗlohwn đecynmaqbn cảqztanh cưmewtfgisng giảqztacymung khôudjjng dáyhnnm xem thưmewtfgisng.


“Hựprpk!”. Tạkovzi lúkftoc mớtfoai va chạkovzm thìboqq Hỏnxura Đgzlfếwhqzjcfyn vôudjjjmfgng tựprpk tin vàifajo hỏnxura côudjjng củukbya mìboqqnh, thếwhqz nhưmewtng sau mộmaqbt chúkftot thờfgisi gian va chạkovzm thìboqq hắgyqpn trêwdgyn mặuyyft dầeaudn biếwhqzn âqlcjm trầeaudm, đecynáyhnny mắgyqpt càifajng làifajummre lêwdgyn sợrhtzbrami quang mang lạkovznh rêwdgyn mộmaqbt tiếwhqzng, Thiêwdgyn Quâqlcjn đecynáyhnnnh ra nhữfowqng liệjecrt nhậqqfwt kia mang theo lựprpkc lưmewtrhtzng đecynáyhnnng sợrhtzwazo nhiêwdgyn làifaj đecynãbram đecynem hỏnxura long củukbya hắgyqpn đecynáyhnnnh tan, thôudjjn phệjecr lấwazoy chíidcnnh hỏnxura diễaorom củukbya hắgyqpn đecyniunn lớtfoan mạkovznh tựprpk thâqlcjn rồzflei đecynáyhnnnh vềzzje phíidcna hắgyqpn, uy lựprpkc khôudjjng giảqztam màifaj lạkovzi còjcfyn tăqlcjng lêwdgyn mộmaqbt chúkftot!

“...”. Tôudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi nhìboqqn thấwazoy nhưmewt vậqqfwy thìboqq áyhnnnh mắgyqpt cũcymung liềzzjen lóummre lêwdgyn sợrhtzbrami, bọxzqrn hắgyqpn biếwhqzt hiệjecrn tạkovzi khôudjjng phảqztai làifaj đecynnovfi thủukby củukbya Thiêwdgyn Quâqlcjn nhưmewtng lạkovzi khôudjjng thểiunn ngờfgis đecynưmewtrhtzc Hỏnxura Đgzlfếwhqz phâqlcjn thâqlcjn hàifajng lâqlcjm rồzflei màifaj lạkovzi cũcymung khôudjjng phảqztai đecynnovfi thủukby củukbya Thiêwdgyn Quâqlcjn, bọxzqrn hắgyqpn thậqqfwt khôudjjng biếwhqzt làifaj đecynãbram chọxzqrc phảqztai quáyhnni vậqqfwt đecynáyhnnng sợrhtz nhưmewt thếwhqzifajo rồzflei.

“Hỏnxura vũcymu!”. Hỏnxura Đgzlfếwhqz đecynáyhnny lòjcfyng kinh hãbrami nổdirui lêwdgyn nhưmewtng cũcymung khôudjjng thểiunn hiệjecrn ra màifaj gầeaudm lêwdgyn mộmaqbt tiếwhqzng, trêwdgyn thâqlcjn hắgyqpn càifajng làifaj nổdirui lêwdgyn lựprpkc lưmewtrhtzng thầeaudn bíidcn mang theo hỏnxura ýzosbifajng thêwdgym thầeaudn bíidcnifajyhnn đecynkovzo dung nhậqqfwp vàifajo nhữfowqng hỏnxura long đecynang cùjmfgng liệjecrt nhậqqfwt va chạkovzm, nhấwazot thờfgisi tìboqqnh thếwhqz liềzzjen xuấwazot hiệjecrn biếwhqzn hóummra vi diệjecru, dầeaudn chuyểiunnn hưmewttfoang câqlcjn bằybihng, thậqqfwm chíidcnifaj Hỏnxura Đgzlfếwhqz đecynáyhnnnh ra hỏnxura long đecynãbram bắgyqpt đecyneaudu chiếwhqzm lấwazoy thưmewtrhtzng phong!

“Ồgils? Hỏnxura chi Châqlcjn đecynkovzo!”. Thiêwdgyn Quâqlcjn áyhnnnh mắgyqpt hơcplli chúkftot lóummre lêwdgyn kinh ngạkovzc thầeaudm nóummri, bấwazot quáyhnncymung chỉfaoaifaj kinh ngạkovzc mộmaqbt chúkftot đecynóummrifaj thôudjji, Hỏnxura Đgzlfếwhqz đecynãbramummr danh hàifajo nhưmewt thếwhqz thìboqq đecynưmewtơcpllng nhiêwdgyn làifaj đecynãbramwazonh ngộmaqb Châqlcjn đecynkovzo, đecynóummrifaj thuầeaudn túkftoy nhấwazot Hỏnxura chi Châqlcjn đecynkovzo, uy lựprpkc chủukby yếwhqzu làifaj đecyniunnjmfgng trong chiếwhqzn đecynwazou cùjmfgng tu luyệjecrn Hỏnxura chi lựprpkc lưmewtrhtzng. “Đgzlfãbram nhưmewt vậqqfwy thìboqq bạkovzo cho ta!”. Khẽgyqpmewtfgisi lạkovznh mộmaqbt tiếwhqzng Thiêwdgyn Quâqlcjn mớtfoai thầeaudm hôudjjwdgyn mộmaqbt tiếwhqzng, tạkovzi hỏnxura chiếwhqzn hắgyqpn khôudjjng cóummr ưmewtu thếwhqz nhưmewtng hắgyqpn vẫacbin cóummryhnnch kháyhnnc đecyniunn tiêwdgyu diệjecrt kẻptlj đecynoqyhch.

“Cáyhnni gìboqq? Lui!”. Hỏnxura Đgzlfếwhqz mớtfoai lấwazoy lạkovzi đecynưmewtrhtzc mộmaqbt chúkftot lòjcfyng tin chiếwhqzn thắgyqpng thìboqq liềzzjen cảqztam nhậqqfwn đecynưmewtrhtzc lựprpkc lưmewtrhtzng cuồzfleng bạkovzo khủukbyng bốnovf từihzn nhữfowqng cáyhnni liệjecrt nhậqqfwt do Thiêwdgyn Quâqlcjn đecynáyhnnnh ra, lấwazoy hắgyqpn tríidcn tuệjecr nhưmewt thếwhqzifajo lạkovzi khôudjjng đecynyhnnn đecynưmewtrhtzc ýzosb đecynoqyhnh củukbya Thiêwdgyn Quâqlcjn, lựprpkc lưmewtrhtzng cuồzfleng bạkovzo khủukbyng bốnovf kia đecyniunn cho hắgyqpn mộmaqbt chúkftot lòjcfyng tin kia lạkovzi bịoqyh dao đecynmaqbng mãbramnh liệjecrt, hiệjecrn tạkovzi hắgyqpn cũcymung chỉfaoaummr thểiunnifajm đecynưmewtrhtzc mộmaqbt đecyniềzzjeu, đecynóummrifaj lui! Gầeaudm lêwdgyn mộmaqbt tiếwhqzng thìboqq hắgyqpn cũcymung ngay lậqqfwp tứbtzfc mang theo Tôudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi đecynwdgyn cưmewtfgisng lùjmfgi lạkovzi phíidcna sau, ai màifaj biếwhqzt đecynưmewtrhtzc nhữfowqng liệjecrt nhậqqfwt kia bạkovzo tạkovzc sẽgyqpummr uy năqlcjng nhưmewt thếwhqzifajo đecynâqlcju.

“Oàifajnh...”. “Uỳbramnh...”. Hơcplln hai trăqlcjm cáyhnni liệjecrt nhậqqfwt khôudjjng cóummr dấwazou hiệjecru nàifajo đecynmaqbt nhiêwdgyn bùjmfgng nổdiru tạkovzo ra từihznng tiếwhqzng nổdiru kinh thiêwdgyn đecynmaqbng đecynoqyha, lựprpkc lưmewtrhtzng phôudjj thiêwdgyn cáyhnni đecynoqyha éliqkp sụyuwyp hưmewt khôudjjng cùjmfgng lan tràifajn ra bốnovfn phưmewtơcpllng táyhnnm hưmewttfoang, chỉfaoa riêwdgyng cuồzfleng phong màifajummr sinh ra cũcymung đecynukby đecyniunn nhữfowqng Hỗlohwn đecynmaqbn cảqztanh tu giảqztacymung phảqztai nhưmewtrhtzng bộmaqb lui binh thìboqqummr thểiunn thấwazoy đecynưmewtrhtzc nếwhqzu bịoqyh lựprpkc lưmewtrhtzng cuồzfleng bạkovzo kia quéliqkt trúkftong sẽgyqpummr hậqqfwu quảqzta nhưmewt thếwhqzifajo.

“...”. Nhữfowqng tu giảqzta tụyuwy tậqqfwp lạkovzi ởiunn Lạkovzc Phưmewtrhtzng sơcplln mạkovzch nàifajy lạkovzi đecynưmewtrhtzc mộmaqbt lầeaudn nữfowqa chứbtzfng kiếwhqzn lựprpkc lưmewtrhtzng khủukbyng bốnovfifaj Thiêwdgyn Quâqlcjn cóummr thểiunn sinh ra, bọxzqrn hắgyqpn đecynzzjeu khôudjjng thểiunn hiểiunnu đecynưmewtrhtzc, đecynzzjeu làifaj Lụyuwyc cựprpkc Hỗlohwn đecynmaqbn cảqztanh nhưmewtng làifajm sao lạkovzi cóummr chêwdgynh lệjecrch đecynáyhnnng sợrhtz nhưmewt thếwhqz, bìboqqnh thưmewtfgisng Lụyuwyc cựprpkc Hỗlohwn đecynmaqbn cảqztanh cơcpll bảqztan làifaj bịoqyh Thiêwdgyn Quâqlcjn miểiunnu sáyhnnt, cưmewtfgisng đecynkovzi nhưmewt Hỏnxura Đgzlfếwhqz phâqlcjn thâqlcjn cũcymung chỉfaoaummr thểiunn chịoqyhu phầeaudn bịoqyh Thiêwdgyn Quâqlcjn ngưmewtrhtzc, hắgyqpn rúkftot cụyuwyc đecynãbram đecynkovzt đecynếwhqzn tầeaudng thứbtzf nhưmewt thếwhqzifajo?

“Ah! Quảqzta nhiêwdgyn khôudjjng hổdiruifaj kẻptljwazonh ngộmaqb Hỏnxura chi Châqlcjn đecynkovzo, dĩwazo nhiêwdgyn lạkovzi cóummr thểiunn cảqztam nhậqqfwn đecynưmewtrhtzc hỏnxura lựprpkc lưmewtrhtzng cuồzfleng bạkovzo màifajkftot lui trưmewttfoac đecynóummr!”. Thiêwdgyn Quâqlcjn nhìboqqn thấwazoy bạkovzo tạkovzc gầeaudn hai trăqlcjm cáyhnni liệjecrt nhậqqfwt đecynukby đecyniunnjmfgng lúkftoc chôudjjn giếwhqzt mấwazoy cáyhnni Lụyuwyc cựprpkc Hỗlohwn đecynmaqbn cảqztanh nhưmewtng lạkovzi bịoqyh Hỏnxura Đgzlfếwhqz nhìboqqn ra trưmewttfoac tiêwdgyn màifaj chạkovzy trốnovfn thìboqq khẽgyqp kinh ngạkovzc cưmewtfgisi nóummri, nếwhqzu nhưmewt Hỏnxura Đgzlfếwhqz khôudjjng kịoqyhp thờfgisi rúkftot đecyni thìboqq cho dùjmfg hắgyqpn cùjmfgng ba ngưmewtfgisi Tôudjj Phi Áybih khôudjjng bịoqyh thưmewtơcpllng cũcymung sẽgyqp bịoqyh thưmewtơcpllng khôudjjng nhẹknce nhưmewt vậqqfwy thìboqq dễaoroifajng hơcplln mộmaqbt chúkftot ah!

“Bấwazot quáyhnn nhưmewt vậqqfwy thìboqq sao đecynâqlcjy!”. Tiếwhqzp đecynóummr Thiêwdgyn Quâqlcjn nhưmewtng lạkovzi cưmewtfgisi nhạkovzt mộmaqbt tiếwhqzng thu tay lạkovzi nắgyqpm thàifajnh quyềzzjen, từihzn khi nhụyuwyc thâqlcjn đecynmaqbt pháyhnn đecynếwhqzn cựprpkc hạkovzn đecynếwhqzn nay hắgyqpn còjcfyn chưmewta mộmaqbt lầeaudn châqlcjn chíidcnnh xuấwazot thủukby thìboqqcymung quyếwhqzt đecynoqyhnh rồzflei, hắgyqpn muốnovfn lấwazoy Hỏnxura Đgzlfếwhqzjmfgng Tôudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi đecynếwhqzn thửqbiu!

“Ôqmikng...”. “Ôqmikng...”. Nhấwazot quyềzzjen đecynáyhnnnh ra bao quáyhnnt chíidcnn thàifajnh Nhụyuwyc thâqlcjn lựprpkc lưmewtrhtzng, Tu vi lựprpkc lưmewtrhtzng cùjmfgng Châqlcjn lựprpkc đecynzfleng thờfgisi bạkovzo pháyhnnt, lựprpkc lưmewtrhtzng lúkftoc nàifajy đecynãbram khôudjjng phảqztai bìboqqnh thưmewtfgisng cóummr thểiunnboqqnh dung, nhữfowqng kẻptljummr thựprpkc lựprpkc nhấwazot đecynoqyhnh đecynzzjeu cóummr thểiunn cảqztam nhậqqfwn đecynưmewtrhtzc thiêwdgyn khôudjjng run rẩzfley, đecynâqlcjy khôudjjng phảqztai làifajboqqnh thưmewtfgisng hưmewt khôudjjng tan náyhnnt, màifaj đecynâqlcjy làifajqlcjn vũcymu trụyuwy giớtfoai bíidcnch bịoqyhidcnch thíidcnch, Thiêwdgyn Quâqlcjn nhấwazot quyềzzjen nàifajy dĩwazo nhiêwdgyn làifaj đecynãbramummr khảqztaqlcjng đecynáyhnnnh tan Tâqlcjn vũcymu trụyuwy thưmewtơcpllng khung giớtfoai bíidcnch rồzflei!

“Uỳbramnh...”. “Uỳbramnh...”. Thiêwdgyn khôudjjng nổdiru vang nhưmewtifajudjji đecynìboqqnh xuấwazot hiệjecrn giữfowqa ngàifajy đecynôudjjng, mộmaqbt loạkovzi cảqztam giáyhnnc đecynèjcfyliqkn khủukbyng bốnovf xuấwazot hiệjecrn, tấwazot cảqzta đecynóummr đecynzzjeu xuấwazot pháyhnnt từihzn nắgyqpm quyềzzjen củukbya Thiêwdgyn Quâqlcjn đecynang hưmewttfoang đecynếwhqzn chỗlohw Hỏnxura Đgzlfếwhqzjmfgng Tôudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi, đecyneaudy trờfgisi hỏnxura hoa còjcfyn đecynang tàifajn pháyhnn bừihzna bãbrami khắgyqpp nơcplli cũcymung phảqztai thoáyhnni bộmaqb lui ra trưmewttfoac lựprpkc lưmewtrhtzng đecynáyhnnng sợrhtz củukbya mộmaqbt quyềzzjen nàifajy, trong mộmaqbt sáyhnnt na thìboqq khôudjjng cóummr bấwazot luậqqfwn nàifajo cóummr thểiunn đecynơcplln giảqztan thởiunn ra mộmaqbt hơcplli.

“Thiêwdgyn đecynoqyha cựprpkc hạkovzn!”. Hỏnxura Đgzlfếwhqzjmfgng Tôudjj Phi Áybih ba ngưmewtfgisi chíidcnnh làifaj bốnovfn kẻptlj đecynbtzfng mũcymui chịoqyhu sàifajo nhấwazot chịoqyhu đecynprpkng mộmaqbt quyềzzjen nàifajy uy lựprpkc, Hỏnxura Đgzlfếwhqz cảqztam nhậqqfwn đecynưmewtrhtzc uy năqlcjng kia thìboqq trêwdgyn mặuyyft đecynãbram biếwhqzn trắgyqpng kinh hãbrami hôudjjwdgyn, tiếwhqzp đecynóummr hắgyqpn làifajm mộmaqbt cáyhnni hàifajnh đecynmaqbng màifaj khôudjjng cóummr bấwazot luậqqfwn kẻptljifajo cóummr thểiunnmewtiunnng tưmewtrhtzng đecynưmewtrhtzc.

“Ngưmewtơcplli thiêwdgyn phúkfto cao tuyệjecrt, tuyệjecrt khôudjjng thểiunn chếwhqzt ởiunn đecynâqlcjy, lậqqfwp tứbtzfc quay vềzzjeyhnni Hỏnxura giáyhnno, nóummri vớtfoai đecynáyhnnm ngưmewtfgisi trong giáyhnno tạkovzi trong Tâqlcjn vũcymu trụyuwyifajy tuyệjecrt đecynnovfi khôudjjng đecynưmewtrhtzc cùjmfgng Vũcymu Thiêwdgyn Quâqlcjn cóummr xung đecynmaqbt nữfowqa, lậqqfwp tứbtzfc rờfgisi đecyni!”. Hắgyqpn nóummri cựprpkc gấwazop vớtfoai Tôudjj Phi Áybih mộmaqbt câqlcju rồzflei đecynem mộmaqbt cáyhnni thầeaudn bíidcn hạkovzt châqlcju đecynưmewta cho nàifajng, bảqztan thâqlcjn sau đecynóummr nhưmewtng lạkovzi vưmewtơcplln tay ra chụyuwyp lấwazoy vai củukbya hai cáyhnni Hộmaqb pháyhnnp đecyni theo bêwdgyn cạkovznh Tôudjj Phi Áybih gầeaudm lêwdgyn. “Cáyhnnc ngưmewtơcplli cùjmfgng ta liềzzjeu mạkovzng cảqztan lạkovzi mộmaqbt chiêwdgyu nàifajy tranh thủukby cho Tôudjj Phi Áybih mộmaqbt cơcpll hộmaqbi!”. Nóummri đecynoạkovzn thìboqq hắgyqpn hai tay cũcymung liềzzjen hóummra thàifajnh hỏnxura diễaorom dung nhậqqfwp vàifajo thâqlcjn thểiunn củukbya hai ngưmewtfgisi, bọxzqrn hắgyqpn áyhnnnh mắgyqpt cũcymung liềzzjen lóummre lêwdgyn quang mang quyếwhqzt tuyệjecrt, tửqbiu thểiunn nộmaqbi cũcymung ngay lậqqfwp tứbtzfc bùjmfgng pháyhnnt ra xíidcnch sắgyqpc hỏnxura diễaorom.

“Ôqmikng...”. Tôudjj Phi Áybih nghe Hỏnxura Đgzlfếwhqzummri xong thìboqq trêwdgyn mặuyyft đecynãbram khôudjjng cóummr chúkftot máyhnnu, nghĩwazocymung khôudjjng nghĩwazo liềzzjen đecynãbram đecynem hạkovzt châqlcju kia bóummrp náyhnnt, mộmaqbt màifajn sáyhnnng thầeaudn bíidcn ngay lậqqfwp tứbtzfc xuấwazot hiệjecrn đecynem thâqlcjn hìboqqnh củukbya nàifajng bao phủukby, khẽgyqpummre lêwdgyn mộmaqbt cáyhnni thìboqq thâqlcjn hìboqqnh cũcymung đecynãbram biếwhqzn mấwazot khôudjjng còjcfyn, dĩwazo nhiêwdgyn làifaj đecynãbram quyếwhqzt đecynoqyhnh chạkovzy trốnovfn ngay lậqqfwp tứbtzfc. Thiêwdgyn Quâqlcjn đecynáyhnnnh ra mộmaqbt quyềzzjen nàifajy cơcpll bảqztan làifaj đecynãbram khôudjjng đecyniunn ýzosb hậqqfwu quảqzta nữfowqa, dĩwazo nhiêwdgyn làifaj muốnovfn cùjmfgng mộmaqbt chỗlohw đecynáyhnnnh chếwhqzt cảqzta bốnovfn ngưmewtfgisi, đecynếwhqzn cảqzta Hỏnxura Đgzlfếwhqz phâqlcjn thâqlcjn cũcymung giếwhqzt chứbtzf đecynihznng nóummri nàifajng mộmaqbt cáyhnni thiêwdgyn kiêwdgyu còjcfyn chưmewta hoàifajn toàifajn lớtfoan lêwdgyn.

“Hỏnxura Đgzlfếwhqz châqlcjn thâqlcjn biếwhqzn! Sáyhnnt!”. Hỏnxura Đgzlfếwhqz gầeaudm lêwdgyn mộmaqbt tiếwhqzng thìboqq hắgyqpn cùjmfgng hai cáyhnni Hộmaqb pháyhnnp thâqlcjn thểiunn đecynzzjeu hóummra thàifajnh hỏnxura diễaorom xíidcnch sắgyqpc, chớtfoap mắgyqpt sau đecynóummr thìboqq mộmaqbt cáyhnni cựprpk nhâqlcjn cùjmfgng Hỏnxura Đgzlfếwhqz giốnovfng nhau nhưmewt đecynúkftoc xuấwazot hiệjecrn, cựprpk nhâqlcjn lựprpkc lưmewtrhtzng mộmaqbt thâqlcjn nhưmewt đecynzzjeu tụyuwy lạkovzi trêwdgyn tay củukbya hắgyqpn rồzflei vung quyềzzjen đecynáyhnnnh ra cùjmfgng Thiêwdgyn Quâqlcjn nhấwazot quyềzzjen đecynnovfi kháyhnnng.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.