Ma Thần Thiên Quân

Chương 893 : Đại náo Vũ Ma cốc (1)

    trước sau   
Thôuhhrng qua Ma Thầuiuzn truyềfsimn ânwmym thìolmx Thiêtqsxn Quânwmyn liềfsimn biếwbczt đuhhrưcidtrparc Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc hiệwahkn tạunbzi tộdqkpc trưcidtjdmang danh tíqgyknh, hắkpztn đuhhrưcidtrparc gọrpari làhtfvtdwh Tinh Hàhtfv, dĩtdwh nhiêtqsxn làhtfvlqnnng đuhhrbekii vớolmxi Vũtdwh Tinh Trầuiuzn lãswwoo tổdkuh khai sátcjlng ra hiệwahkn tạunbzi Lôuhhri cấceiwm chi đuhhrkwuqa Vũtdwh gia, đuhhrchrs cho Thiêtqsxn Quânwmyn hơuhhri chúpmfmt kinh ngạunbzc nữnygra đuhhróolmxhtfv kẻmvtlhtfvy cũtdwhng mớolmxi chỉkpzthtfvm Vũtdwh gia Tộdqkpc trưcidtjdmang mấceiwy mưcidtơuhhri năwbczm nay màhtfv thôuhhri, khôuhhrng sai biệwahkt lắkpztm chíqgyknh làhtfv từjkte khi thiêtqsxn đuhhrkwuqa biếwbczn đuhhrdkuhi vềfsim sau, hắkpztn liềfsimn đuhhrưcidtrparc bổdkuh nhiệwahkm làhtfvm Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc Tộdqkpc trưcidtjdmang. Bấceiwt quátcjl biếwbczt làhtfv mộdqkpt đuhhrưcidtbeking, cóolmx thểchrs hay khôuhhrng lọrpart vàhtfvo mắkpztt hắkpztn thìolmxohyun khóolmxolmxi, màhtfv kếwbczt quảhtfv chíqgyknh làhtfv hắkpztn mộdqkpt chỗofns mắkpztng, đuhhrânwmyy nhưcidtng chíqgyknh làhtfv mộdqkpt chỗofnshtfv hắkpztn khôuhhrng thểchrs hiểchrsu đuhhrưcidtrparc Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc quyếwbczt đuhhrkwuqnh.

Dung tuy rằnygrng khôuhhrng thểchrs hoàhtfvn toàhtfvn khốsagfng chếwbcz đuhhrưcidtrparc sinh mạunbzng củrayfa Vũtdwh gia tộdqkpc nhânwmyn nhưcidt Ma Thầuiuzn khốsagfng chếwbcz Ma Thầuiuzn tộdqkpc, thếwbcz nhưcidtng Dung lạunbzi cóolmx thểchrs thôuhhrng qua huyếwbczt mạunbzch màhtfvqgykch phátcjlt tiềfsimm lựdfbdc củrayfa Vũtdwh gia tộdqkpc nhânwmyn thìolmx đuhhrưcidtơuhhrng nhiêtqsxn sẽdkuholmx khảhtfvwbczng ảhtfvnh hưcidtjdmang rấceiwt nhiềfsimu đuhhrếwbczn Vũtdwh gia tộdqkpc nhânwmyn, kiểchrsu nhưcidthtfv mộdqkpt dạunbzng nắkpztm thóolmxp toàhtfvn bộdqkptdwh gia tộdqkpc nhânwmyn, hậolmxu hoạunbzn khôuhhrn lưcidtbeking. Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc nàhtfvy lạunbzi vìolmx đuhhrưcidtrparc Dung tăwbczng lêtqsxn thựdfbdc lựdfbdc màhtfv cam tânwmym tìolmxnh nguyệwahkn mộdqkpt lầuiuzn nữnygra phụlxtpc vụlxtp cho Dung, tưcidtơuhhrng lai chắkpztc chắkpztn sẽdkuh khôuhhrng cóolmx kếwbczt quảhtfv tốsagft.

“...”. Tĩtdwhnh! Vũtdwh Ma cốsagfc bêtqsxn ngoàhtfvi cốsagfc khẩchrsu mộdqkpt mảhtfvnh tĩtdwhnh lặdaunng, tấceiwt cảhtfv bọrparn hắkpztn bấceiwt kểchrs tu vi cao thấceiwp đuhhrfsimu đuhhrang trợrparn tròohyun mắkpztt thìolmx vềfsim phíqgyka Thiêtqsxn Quânwmyn, kinh ngạunbzc, chấceiwn kinh hay còohyun làhtfv phẫwbczn nộdqkp thìolmx trong mộdqkpt sátcjlt na tạunbzi chỗofns cốsagfc khẩchrsu nàhtfvy đuhhrúpmfmng làhtfv khôuhhrng cóolmx ngưcidtbekii kịkwuqp biểchrsu hiệwahkn đuhhri ra, ai lạunbzi cóolmx thểchrs ngờbeki đuhhrếwbczn Thiêtqsxn Quânwmyn lạunbzi đuhhrếwbczn thẳsagfng Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc, trưcidtolmxc mặdaunt đuhhruiuzy rẫwbczy cưcidtbeking giảhtfv củrayfa Vũtdwh gia lạunbzi trựdfbdc tiếwbczp mắkpztng Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc Tộdqkpc trưcidtjdmang làhtfv óolmxc lợrparn?

“Vũtdwh Thiêtqsxn Quânwmyn! Ngưcidtơuhhri muốsagfn chếwbczt?”. Mộdqkpt chúpmfmt yêtqsxn tĩtdwhnh kia cũtdwhng khôuhhrng thểchrs dừjkteng lạunbzi đuhhrưcidtrparc lânwmyu, Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc Tộdqkpc trưcidtjdmang Vũtdwh Tinh Hàhtfv nhưcidthtfvpmfmi lửuuqxa bộdqkpc phátcjlt gầuiuzm lêtqsxn, từjkte thểchrs nộdqkpi củrayfa hắkpztn lựdfbdc lưcidtrparng đuhhrtqsxn cuồuhhrng phóolmxng thíqgykch, uy năwbczng đuhhrátcjlng sợrpar đuhhrchrs cho chíqgyknh làhtfv ba cátcjli Lụlxtpc cựdfbdc Hỗofnsn đuhhrdqkpn cảhtfvnh đuhhrphcrng bêtqsxn cạunbznh hắkpztn cũtdwhng phảhtfvi lùlqnni lạunbzi mộdqkpt chúpmfmt, hắkpztn cátcjli nàhtfvy đuhhrưcidtrparc bổdkuh nhiệwahkm làhtfv Tộdqkpc trưcidtjdmang đuhhrưcidtơuhhrng nhiêtqsxn cũtdwhng khôuhhrng phảhtfvi củrayfa sau màhtfvtqsxn, đuhhríqgykch xátcjlc làhtfvolmx thựdfbdc lựdfbdc cưcidtbeking hãswwon, so vớolmxi Ma Ngãswwolqnnng Thầuiuzn Huyêtqsxn màhtfv Thiêtqsxn Quânwmyn giếwbczt còohyun muốsagfn cưcidtbeking đuhhrunbzi hơuhhrn mộdqkpt chúpmfmt.

“Ha ha, ta muốsagfn chếwbczt thìolmx ngưcidtơuhhri lạunbzi cóolmx thểchrshtfvm đuhhrưcidtrparc cátcjli gìolmx? Ngưcidtơuhhri cóolmx thểchrs giếwbczt đuhhrưcidtrparc Vũtdwh Thiêtqsxn Quânwmyn ta sao?”. Thiêtqsxn Quânwmyn hơuhhri chúpmfmt kinh ngạunbzc nhìolmxn Vũtdwh Tinh Hàhtfv, hơuhhri chúpmfmt cưcidtbeking đuhhrunbzi ngoàhtfvi ýjdma muốsagfn nhưcidtng cũtdwhng khôuhhrng đuhhrátcjlng kểchrscidtbekii nhạunbzt tràhtfvo phúpmfmng nóolmxi. “Cátcjlc ngưcidtơuhhri nêtqsxn dàhtfvnh tinh lựdfbdc cho việwahkc giếwbczt Phânwmyn thânwmyn củrayfa Dung ởjdma Tinh khôuhhrng vôuhhr tậolmxn nàhtfvy, cóolmx hắkpztn mộdqkpt cátcjli lợrpari khíqgyk treo ởjdma trêtqsxn đuhhruiuzu nhưcidt thếwbcz chắkpztc chắkpztn khôuhhrng đuhhrưcidtrparc thoảhtfvi mátcjli gìolmx, ta nóolmxi đuhhrúpmfmng khôuhhrng?”. Tiếwbczp đuhhróolmx átcjlnh mắkpztt liềfsimn cóolmx chúpmfmt khẽdkuholmxe nhìolmxn vềfsim phíqgyka Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc bốsagfn cátcjli Lụlxtpc cựdfbdc Hỗofnsn đuhhrdqkpn cảhtfvnh nóolmxi.

“Đgjwkátcjlng chếwbczt! Lạunbzi dátcjlm nhưcidt vậolmxy vũtdwh nhụlxtpc Dung lãswwoo tổdkuhuhhrng, ngưcidtơuhhri cho dùlqnnhtfv phảhtfvi chịkwuqu thiêtqsxn đuhhrao vạunbzn quảhtfvtdwhng khôuhhrng đuhhrrayf!”. Vũtdwh Tinh Hàhtfv nghe vậolmxy thìolmx mặdaunt liềfsimn lạunbznh xuốsagfng quátcjlt lớolmxn. “Cho ta trấceiwn átcjlp!”. Hắkpztn trong lúpmfmc nóolmxi thìolmx đuhhrãswwo đuhhrunbzp bưcidtolmxc hưcidt khôuhhrng rồuhhri vưcidtơuhhrn ra bàhtfvn tay đuhhrolmxp vềfsim phíqgyka Thiêtqsxn Quânwmyn, lựdfbdc lưcidtrparng phôuhhr thiêtqsxn cátcjli đuhhrkwuqa lậolmxp tứphcrc ébekip vềfsim phíqgyka Thiêtqsxn Quânwmyn cùlqnnng Ma Thầuiuzn.


“...”. Vũtdwh gia tộdqkpc nhânwmyn đuhhrphcrng chặdaunn ởjdmatdwh Ma cốsagfc cửuuqxa vàhtfvo nàhtfvy nhưcidt nhậolmxn đuhhrưcidtrparc cátcjli nàhtfvo đuhhróolmx chỉkpzt thịkwuq, tuy rằnygrng đuhhrfsimu rấceiwt muốsagfn nhìolmxn mộdqkpt chúpmfmt tràhtfvng cảhtfvnh đuhhrunbzi chiếwbczn nàhtfvy nhưcidtng cũtdwhng khôuhhrng thểchrs khôuhhrng đuhhri vàhtfvo trong Vũtdwh Ma cốsagfc, còohyun lạunbzi đuhhrfsimu làhtfvcidtuhhr cảhtfvnh cưcidtbeking giảhtfv trởjdmatqsxn, đuhhrunbzi khátcjli cũtdwhng chỉkpzt gầuiuzn trăwbczm ngưcidtbekii màhtfv thôuhhri.

“Sưcidt phụlxtp! Xin cho phébekip con đuhhrưcidtrparc đuhhri giảhtfvi quyếwbczt têtqsxn ngu xuẩchrsn ngu ngốsagfc nàhtfvy!”. Ma Thầuiuzn nhìolmxn đuhhrếwbczn mộdqkpt bàhtfvn tay kia lựdfbdc lưcidtrparng đuhhrang đuhhrátcjlnh vềfsim phíqgyka hai ngưcidtbekii mìolmxnh thìolmx hai mắkpztt chợrpart híqgykp lạunbzi rồuhhri cúpmfmi đuhhruiuzu đuhhrsagfi vớolmxi Thiêtqsxn Quânwmyn trưcidtng cầuiuzu ýjdma kiếwbczn.

“Hắkpztc hắkpztc, khôuhhrng cầuiuzn! Chuyệwahkn ởjdmatdwh Ma cốsagfc nàhtfvy vi sưcidt sẽdkuh tựdfbdolmxnh giảhtfvi quyếwbczt triệwahkt đuhhrchrs!”. Thiêtqsxn Quânwmyn nhưcidtng lạunbzi làhtfv lắkpztc đuhhruiuzu cưcidtbekii lạunbznh nóolmxi. “Chuyệwahkn màhtfv ngưcidtơuhhri hiệwahkn tạunbzi cầuiuzn làhtfvm chíqgyknh làhtfv quan sátcjlt Vi sưcidt đuhhrátcjlnh ra Vôuhhr cựdfbdc chiếwbczn đuhhrunbzo, sau đuhhróolmx ta sẽdkuh đuhhrem nóolmx truyềfsimn cho ngưcidtơuhhri, cóolmx thểchrstdwhnh ngộdqkp đuhhrưcidtrparc bao nhiêtqsxu thìolmx liềfsimn lĩtdwhnh ngộdqkp bấceiwy nhiêtqsxu!”. Nóolmxi đuhhroạunbzn thìolmx tay trátcjli cũtdwhng nânwmyng lêtqsxn vỗofns vềfsim phíqgyka thiêtqsxn khôuhhrng lựdfbdc lưcidtrparng khủrayfng bốsagf đuhhrang đuhhrátcjlnh vềfsim phíqgyka mìolmxnh.

“...”. Ma Thầuiuzn nghe vậolmxy thìolmxolmx chúpmfmt kinh ngạunbzc, sau đuhhróolmx átcjlnh mắkpztt liềfsimn lóolmxe lêtqsxn kinh hỉkpzt quang mang, chiếwbczn đuhhrunbzo củrayfa Thiêtqsxn Quânwmyn ah, cátcjli nàhtfvy nghe đuhhrếwbczn nhưcidtng đuhhrãswwo thấceiwy kíqgykch thíqgykch rồuhhri, Thiêtqsxn Quânwmyn lạunbzi muốsagfn truyềfsimn lạunbzi cho hắkpztn? Hiệwahkn tạunbzi khôuhhrng tậolmxn dụlxtpng cơuhhr hộdqkpi màhtfv quan sátcjlt uy lựdfbdc củrayfa chiếwbczn đuhhrunbzo kia thìolmxohyun đuhhrrpari khi nàhtfvo?

“Ầnzbam...”. “Ầnzbam...”. Theo Ma Thầuiuzn nhìolmxn đuhhrếwbczn thìolmx Thiêtqsxn Quânwmyn nhấceiwt chưcidtjdmang kia mang theo lựdfbdc lưcidtrparng nhưcidthtfv đuhhróolmxn gióolmx lớolmxn lêtqsxn hóolmxa thàhtfvnh mộdqkpt cátcjli cựdfbd chưcidtjdmang to lớolmxn québekit vềfsim phíqgyka thiêtqsxn khôuhhrng lựdfbdc lưcidtrparng do Vũtdwh Tinh Hàhtfv đuhhrátcjlnh ra, cátcjli trưcidtolmxc khôuhhrng cóolmx chúpmfmt nàhtfvo huyềfsimn niệwahkm liềfsimn đuhhrãswwo đuhhrem lựdfbdc lưcidtrparng phíqgyka sau đuhhrátcjlnh toátcjli, song phưcidtơuhhrng phảhtfvng phấceiwt nhưcidthtfv khôuhhrng cùlqnnng đuhhrsagfng cấceiwp.

“Hựdfbd! Ngưcidtơuhhri...”. Vũtdwh Tinh Hàhtfv nhấceiwt kíqgykch vôuhhrlqnnng tựdfbd tin nhưcidtng bịkwuq lựdfbdc lưcidtrparng phảhtfvn chấceiwn đuhhrchrsy lùlqnni lạunbzi phíqgyka sau, lạunbznh rêtqsxn mộdqkpt tiếwbczng thìolmxtdwhng liềfsimn cảhtfv kinh nhìolmxn vềfsim phíqgyka Thiêtqsxn Quânwmyn, muốsagfn nóolmxi cátcjli gìolmx đuhhróolmx nhưcidtng lạunbzi khôuhhrng thểchrsolmxi nêtqsxn lờbekii. So tu vi lựdfbdc lưcidtrparng thìolmx hắkpztn đuhhrãswwo tuyệwahkt đuhhrsagfi ởjdma thếwbcz hạunbz phong, cơuhhr bảhtfvn khôuhhrng phảhtfvi làhtfv đuhhrsagfi thủrayf củrayfa Thiêtqsxn Quânwmyn.

“Hừjkte! Bằnygrng vàhtfvo mộdqkpt chúpmfmt lựdfbdc lưcidtrparng đuhhróolmxtdwhng muốsagfn Bảhtfvn thiếwbczu gia ta? Ha ha, ngưcidtơuhhri cũtdwhng khôuhhrng ngu ngốsagfc nhưcidt lợrparn, u mêtqsx khôuhhrng chịkwuqu tỉkpztnh màhtfvohyun làhtfv mộdqkpt cátcjli phếwbcz vậolmxt vôuhhr dụlxtpng nữnygra, đuhhrchrs ta thay Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc cátcjlc ngưcidtơuhhri thanh lýjdmauhhrn hộdqkp!”. Thiêtqsxn Quânwmyn hừjkte lạunbznh mộdqkpt tiếwbczng rồuhhri tràhtfvn đuhhruiuzy tràhtfvo phúpmfmng cưcidtbekii lạunbznh nóolmxi, trong lúpmfmc cưcidtbekii nóolmxi thìolmxtdwhng đuhhrãswwo lao lêtqsxn thiêtqsxn khôuhhrng ébekip vềfsim phíqgyka Vũtdwh Tinh Hàhtfv đuhhrátcjlnh ra nhấceiwt quyềfsimn.

“Chấceiwn!”. Vũtdwh Tinh Hàhtfv átcjlnh mắkpztt biếwbczn đuhhrdkuhi, trêtqsxn tay khẽdkuh bấceiwm hai cátcjli ấceiwn quyếwbczt kỳdahj lạunbzhtfv thầuiuzn bíqgyk rồuhhri gầuiuzm lêtqsxn, nhấceiwt thờbekii từjkte trong miệwahkng củrayfa hắkpztn xuấceiwt hiệwahkn từjkteng đuhhrrpari sóolmxng chấceiwn đuhhrdqkpng vôuhhrlqnnng khủrayfng bốsagfolmxa thàhtfvnh mộdqkpt cộdqkpt trụlxtp lựdfbdc lưcidtrparng khôuhhrng ngừjkteng phóolmxng đuhhrunbzi đuhhrátcjlnh vềfsim phíqgyka Thiêtqsxn Quânwmyn, uy năwbczng cơuhhr bảhtfvn làhtfv khôuhhrng thểchrs bắkpztt bẻmvtl.

“Phátcjl!”. Thiêtqsxn Quânwmyn átcjlnh mắkpztt chợrpart lóolmxe lêtqsxn mộdqkpt chúpmfmt thìolmx liềfsimn trởjdma lạunbzi bìolmxnh thưcidtbeking lạunbznh quátcjlt mộdqkpt tiếwbczng, nhấceiwt quyềfsimn lựdfbdc lưcidtrparng tiếwbczp tụlxtpc đuhhrátcjlnh tớolmxi, nhấceiwt thờbekii liềfsimn đuhhrãswwolqnnng cộdqkpt trụlxtp lựdfbdc lưcidtrparng sóolmxng ânwmym kia va chạunbzm. Vũtdwh Tinh Hàhtfvhtfvy cơuhhr bảhtfvn khôuhhrng phảhtfvi làhtfv đuhhrsagfi thủrayf củrayfa hắkpztn!

“Rầuiuzm...”. “Oàhtfvnh...”. Thiêtqsxn Quânwmyn mộdqkpt quyềfsimn nàhtfvy lựdfbdc lưcidtrparng tuy khôuhhrng phảhtfvi toàhtfvn lựdfbdc nhưcidtng cũtdwhng làhtfvtcjlm thàhtfvnh, uy năwbczng bộdqkpc phátcjlt ra vôuhhrlqnnng khủrayfng bốsagf liềfsimn đuhhrãswwo đuhhrem cộdqkpt trụlxtp lựdfbdc lưcidtrparng sóolmxng ânwmym đuhhrátcjlnh tan, theo từjkteng tiếwbczng kinh thiêtqsxn đuhhrdqkpng đuhhrkwuqa vang lêtqsxn thìolmxcidt khôuhhrng tan vỡlqnn, Thiêtqsxn Quânwmyn trựdfbdc tiếwbczp đuhhrátcjlnh vềfsim phíqgyka Vũtdwh Tinh Hàhtfv.

“Vũtdwh Thiêtqsxn Quânwmyn ngưcidtơuhhri đuhhrjkteng cóolmx quátcjl đuhhrátcjlng!”. Vũtdwh Tinh Hàhtfv kinh hãswwoi khôuhhrng thôuhhri hôuhhrtqsxn, khôuhhrng nhữnygrng làhtfv hắkpztn, phíqgyka sau ba cátcjli Lụlxtpc cựdfbdc Hỗofnsn đuhhrdqkpn cảhtfvnh củrayfa Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc cũtdwhng làhtfv giậolmxt mìolmxnh kinh hãswwoi, Vũtdwh Tinh Hàhtfv thựdfbdc lựdfbdc so vớolmxi bọrparn hắkpztn đuhhrfsimu muốsagfn mạunbznh hơuhhrn mộdqkpt chúpmfmt, thếwbcz nhưcidtng côuhhrng kíqgykch lạunbzi cứphcr nhưcidt vậolmxy bịkwuq Thiêtqsxn Quânwmyn đuhhrátcjlnh tan? Cảhtfv ba đuhhrfsimu khôuhhrng hẹdvmyn màhtfv gặdaunp đuhhrfsimu vậolmxn chuyểchrsn lựdfbdc lưcidtrparng, nhátcjly mắkpztt bùlqnnng phátcjlt kinh thiêtqsxn khíqgyk thếwbcz lao đuhhrếwbczn chặdaunn đuhhruiuzu Thiêtqsxn Quânwmyn, dĩtdwh nhiêtqsxn làhtfv khôuhhrng muốsagfn nhìolmxn thấceiwy Thiêtqsxn Quânwmyn tạunbzi trưcidtolmxc mặdaunt Vũtdwh gia tộdqkpc nhânwmyn đuhhrem Vũtdwh Tinh Hàhtfvqgykch thưcidtơuhhrng.

“Xem ra làhtfvtcjlc ngưcidtơuhhri đuhhrãswwo quyếwbczt đuhhrkwuqnh cùlqnnng Vũtdwh Thiêtqsxn Quânwmyn ta làhtfv đuhhrkwuqch rồuhhri!”. Thiêtqsxn Quânwmyn nhìolmxn thấceiwy nhưcidt vậolmxy thìolmxcidtbekii lạunbznh mộdqkpt tiếwbczng nóolmxi, theo hắkpztn nóolmxi thìolmx nắkpztm quyềfsimn bêtqsxn trêtqsxn đuhhrdqkpt nhiêtqsxn bùlqnnng phátcjlt ra càhtfvng thêtqsxm khủrayfng bốsagf lựdfbdc lưcidtrparng, nhấceiwt quyềfsimn nàhtfvy lậolmxp tứphcrc cùlqnnng bốsagfn cátcjli Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc Lụlxtpc cựdfbdc Hỗofnsn đuhhrdqkpn cảhtfvnh côuhhrng kíqgykch va chạunbzm.

“Oàhtfvnh...”. “Uỳdahjnh...”. “Uỳdahjnh...”. Kinh ngưcidtbekii lựdfbdc lưcidtrparng va chạunbzm thìolmx từjkteng tiếwbczng nổdkuh vang ra lựdfbdc ébekip nổdkuh sinh ra, hỗofnsn loạunbzn lựdfbdc lưcidtrparng cùlqnnng cuồuhhrng phong lấceiwy chỗofns va chạunbzm làhtfvm trung tânwmym québekit ra bốsagfn phưcidtơuhhrng tátcjlm hưcidtolmxng, song phưcidtơuhhrng ai cũtdwhng khôuhhrng làhtfvm đuhhrưcidtrparc gìolmx nhau, trong lầuiuzn va chạunbzm nàhtfvy Thiêtqsxn Quânwmyn càhtfvng làhtfvchrsn ẩchrsn chịkwuqu lấceiwy mộdqkpt chúpmfmt thiệwahkt thòohyui.


“Ha ha, cóolmx chúpmfmt ýjdma nghĩtdwha!”. Bịkwuq đuhhrchrsy ngưcidtrparc lạunbzi phíqgyka sau đuhhrchrs Thiêtqsxn Quânwmyn thểchrs nộdqkpi lựdfbdc lưcidtrparng cóolmx chúpmfmt hỗofnsn loạunbzn, bấceiwt quátcjltdwhng chỉkpzt mộdqkpt chúpmfmt thờbekii gian liềfsimn đuhhrãswwo lậolmxp tứphcrc ổdkuhn đuhhrkwuqnh lạunbzi, hắkpztn khôuhhrng nhữnygrng tu vi phátcjlp lựdfbdc màhtfv thểchrs tu mộdqkpt đuhhrưcidtbeking đuhhrfsimu tưcidtơuhhrng đuhhrưcidtơuhhrng Lụlxtpc cựdfbdc Hỗofnsn đuhhrdqkpn cảhtfvnh, ưcidtu thếwbcz chắkpztc chắkpztn mạunbznh mẽdkuhuhhrn thôuhhrng thưcidtbeking nhiềfsimu, khảhtfvwbczng khôuhhri phụlxtpc cũtdwhng làhtfv cựdfbdc hạunbzng, khôuhhri phụlxtpc lạunbzi mộdqkpt khắkpztc thìolmx hắkpztn lạunbzi cưcidtbekii cóolmx chúpmfmt đuhhrtqsxn cuồuhhrng. “Hiệwahkn tạunbzi đuhhrchrs cho cátcjlc ngưcidtơuhhri cảhtfvm thụlxtp mộdqkpt chúpmfmt đuhhrunbzi sátcjlt chiêtqsxu màhtfv Bảhtfvn thiếwbczu gia ta mớolmxi lĩtdwhnh ngộdqkp gầuiuzn đuhhrânwmyy!”. Nóolmxi đuhhroạunbzn thìolmx hắkpztn hai tay đuhhrfsimu nắkpztm lạunbzi thàhtfvnh quyềfsimn, hátcjl miệwahkng híqgykt vàhtfvo mộdqkpt hơuhhri thậolmxt sânwmyu.

“...”. Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc bốsagfn vịkwuqcidtbeking giảhtfvlqnnng Thiêtqsxn Quânwmyn va chạunbzm mộdqkpt khắkpztc thìolmx đuhhrfsimu biếwbczt đuhhrưcidtrparc vịkwuqhtfvy đuhhri ra từjkte chi tộdqkpc củrayfa Vũtdwh gia bọrparn hắkpztn thiêtqsxn kiêtqsxu thựdfbdc lựdfbdc so vớolmxi trong truyềfsimn thuyếwbczt còohyun muốsagfn cưcidtbeking đuhhrunbzi hơuhhrn nhiềfsimu, lấceiwy mộdqkpt đuhhrkwuqch bốsagfn màhtfv khôuhhrng cóolmx chúpmfmt nàhtfvo rơuhhri xuốsagfng hạunbz phong. Hiệwahkn tạunbzi hắkpztn lạunbzi càhtfvng nhưcidt thếwbcz khôuhhrng cóolmx chúpmfmt cốsagf kịkwuqolmxi nhưcidt thếwbcz thìolmx đuhhrưcidtơuhhrng nhiêtqsxn đuhhróolmxn đuhhrếwbczn sẽdkuhhtfv mộdqkpt cátcjli vôuhhrlqnnng mạunbznh mẽdkuhtcjlt chiêtqsxu rồuhhri, cảhtfv bốsagfn ngưcidtbekii quanh thânwmyn lựdfbdc lưcidtrparng tràhtfvn ra khôuhhrng nóolmxi, dưcidtolmxi chânwmyn bọrparn hắkpztn đuhhrfsimu hiệwahkn lêtqsxn làhtfv Thátcjli cựdfbdc đuhhruhhr, tấceiwt cảhtfv đuhhrfsimu đuhhrang đuhhrtqsxn cuồuhhrng tụlxtp lựdfbdc lạunbzi chuẩchrsn bịkwuqlqnnng Thiêtqsxn Quânwmyn va chạunbzm.

“Cựdfbdc tốsagfc chấceiwn thiêtqsxn!”. Thiêtqsxn Quânwmyn chuẩchrsn bịkwuq thờbekii gian cũtdwhng khôuhhrng lânwmyu, cũtdwhng chỉkpzthtfv mộdqkpt chúpmfmt dừjkteng lạunbzi đuhhróolmxhtfv thôuhhri thìolmx đuhhrãswwo gầuiuzm lêtqsxn mộdqkpt tiếwbczng, tiếwbczp đuhhróolmx hắkpztn hai tay bắkpztt đuhhruiuzu đuhhrtqsxn cuồuhhrng đuhhrátcjlnh ra, nhấceiwt quyềfsimn lựdfbdc lưcidtrparng khủrayfng bốsagf thìolmx thôuhhri, hắkpztn lạunbzi đuhhrátcjlnh ra vôuhhr sốsagf quyềfsimn cùlqnnng mộdqkpt lúpmfmc, nhấceiwt thờbekii vôuhhrlqnnng vôuhhr tậolmxn quyềfsimn ảhtfvnh khôuhhrng ngừjkteng phóolmxng đuhhrunbzi đuhhrátcjlnh vềfsim phíqgyka Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc bốsagfn ngưcidtbekii.

“Híqgykt...”. Ma Thầuiuzn đuhhrang ởjdma đuhhrnygrng xa quan sátcjlt nhìolmxn thấceiwy Thiêtqsxn Quânwmyn phóolmxng xuấceiwt mộdqkpt chiêtqsxu nàhtfvy thìolmx đuhhrúpmfmng làhtfv đuhhrãswwo khôuhhrng nhịkwuqn đuhhrưcidtrparc híqgykt vàhtfvo khíqgyk lạunbznh, Thiêtqsxn Quânwmyn đuhhrchrs hắkpztn quan sátcjlt Vôuhhr cựdfbdc chiếwbczn đuhhrunbzo đuhhrchrs hắkpztn vôuhhrlqnnng vui vẻmvtl, nhìolmxn đuhhrếwbczn Thiêtqsxn Quânwmyn mộdqkpt chưcidtjdmang, mộdqkpt quyềfsimn kia uy năwbczng thìolmx đuhhrúpmfmng làhtfvuhhrlqnnng khao khátcjlt cóolmx thểchrs đuhhrưcidtrparc họrparc Vôuhhr cựdfbdc chiếwbczn đuhhrunbzo, khi nhìolmxn thấceiwy Thiêtqsxn Quânwmyn phóolmxng thíqgykch mộdqkpt chiêtqsxu “Cựdfbdc tốsagfc chấceiwn thiêtqsxn” nàhtfvy thìolmx đuhhrãswwo khôuhhrng đuhhrơuhhrn giảhtfvn làhtfv muốsagfn họrparc nữnygra.

Lấceiwy hắkpztn átcjlnh mắkpztt thìolmx liềfsimn đuhhrãswwo nhìolmxn ra Thiêtqsxn Quânwmyn đuhhrátcjlnh xuốsagfng vôuhhr sốsagf quyềfsimn kia đuhhrfsimu cóolmx lựdfbdc lưcidtrparng nhưcidt nhau, uy lựdfbdc dĩtdwh nhiêtqsxn đuhhrfsimu khôuhhrng kébekim nhấceiwt quyềfsimn ban nãswwoy màhtfv Thiêtqsxn Quânwmyn cùlqnnng bốsagfn ngưcidtbekii Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc côuhhrng kíqgykch va chạunbzm, tổdkuhng thểchrs lạunbzi uy năwbczng cơuhhr bảhtfvn làhtfv khôuhhrng thểchrs đuhhrtcjln đuhhrưcidtrparc, lựdfbdc sátcjlt thưcidtơuhhrng tăwbczng mấceiwy chụlxtpc lầuiuzn! Bấceiwt quátcjl đuhhrchrs cho Ma Thầuiuzn kinh hãswwoi nhấceiwt đuhhróolmxhtfv Thiêtqsxn Quânwmyn lấceiwy đuhhrânwmyu ra lựdfbdc lưcidtrparng màhtfv chèxkclo chốsagfng cho nhấceiwt đuhhrunbzi sátcjlt chiêtqsxu nàhtfvy?

“Cátcjli gìolmx...”. Ma Thầuiuzn quan sátcjlt đuhhrãswwo cảhtfvm thấceiwy kinh hoảhtfvng sátcjlt chiêtqsxu nàhtfvy lựdfbdc lưcidtrparng thìolmxtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc bốsagfn ngưcidtbekii đuhhrphcrng mũtdwhi chịkwuqu sàhtfvo nhấceiwt sẽdkuh cảhtfvm thấceiwy nhưcidt thếwbczhtfvo? Bọrparn hắkpztn cảhtfv bốsagfn đuhhrfsimu làhtfv kinh hãswwoi đuhhrếwbczn tộdqkpt cùlqnnng, nhấceiwt chiêtqsxu nàhtfvy củrayfa Thiêtqsxn Quânwmyn thìolmx đuhhrjkteng nóolmxi làhtfv bọrparn hắkpztn bốsagfn ngưcidtbekii, chỉkpzt e làhtfv toàhtfvn bộdqkptdwh gia cưcidtbeking giảhtfv đuhhri ra cũtdwhng chưcidta chắkpztc cóolmx thểchrs cảhtfvn đuhhrưcidtrparc!

“Liềfsimu mạunbzng!”. Cảhtfv bốsagfn ngưcidtbekii sau mộdqkpt sátcjlt na kinh hãswwoi thìolmx đuhhrfsimu cắkpztn răwbczng thầuiuzm hôuhhr, cảhtfv bốsagfn lựdfbdc lưcidtrparng nhátcjly mắkpztt bộdqkpc phátcjlt đuhhrátcjlnh ra côuhhrng kíqgykch cưcidtbeking đuhhrunbzi nhấceiwt màhtfv bọrparn hắkpztn cóolmx thểchrs đuhhrátcjlnh vềfsim phíqgyka vôuhhr sốsagf quyềfsimn ảhtfvnh đuhhrátcjlnh vềfsim phíqgyka bọrparn hắkpztn, cho dùlqnn khôuhhrng cảhtfvn đuhhrưcidtrparc thìolmxtdwhng phảhtfvi liềfsimu mạunbzng màhtfv cảhtfvn lạunbzi sátcjlt chiêtqsxu nàhtfvy!

“Rầuiuzm...”. “Rầuiuzm...”. “Uỳdahjnh...”. “Khặdaunc...”. “Hựdfbdc...”. Liêtqsxn miêtqsxn tiếwbczng va chạunbzm do quyềfsimn ảhtfvnh đuhhrátcjlnh lêtqsxn côuhhrng kíqgykch củrayfa bốsagfn cátcjli đuhhrunbzi năwbczng Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc, nhấceiwt quyềfsimn uy năwbczng đuhhrfsimu đuhhrátcjlng sợrparuhhrlqnnng liềfsimn đuhhrãswwo đuhhrem côuhhrng kíqgykch củrayfa bọrparn hắkpztn đuhhrátcjlnh xơuhhrtcjlc khôuhhrng còohyun chúpmfmt nàhtfvo, tiếwbczp đuhhróolmx chíqgyknh làhtfv khôuhhrng chúpmfmt nàhtfvo huyềfsimn niệwahkm đuhhrãswwo đuhhrátcjlnh lêtqsxn ngưcidtbekii bốsagfn ngưcidtbekii, bọrparn hắkpztn phòohyung hộdqkp nhưcidtng cũtdwhng khôuhhrng cóolmx chúpmfmt nàhtfvo ýjdma nghĩtdwha, quyềfsimn ảhtfvnh uy năwbczng khủrayfng bốsagf đuhhrátcjlnh lêtqsxn ngưcidtbekii bọrparn hắkpztn vẫwbczn cóolmxhtfvuhhr sốsagf, cảhtfv bốsagfn thânwmyn hìolmxnh khôuhhrng ngừjkteng bịkwuq quyềfsimn ảhtfvnh đuhhrátcjlnh bậolmxt ngưcidtrparc vềfsim phíqgyka sau hưcidtolmxng vàhtfvo Vũtdwh Ma cốsagfc.

“Uỳdahjnh...”. “Uỳdahjnh...”. Mãswwoi cho đuhhrếwbczn khi cảhtfv bốsagfn bịkwuq kinh khủrayfng bấceiwt tậolmxn quyềfsimn ảhtfvnh đuhhrátcjlnh vàhtfvo sânwmyu bêtqsxn trong Vũtdwh Ma cốsagfc, ébekip vàhtfvo sânwmyu bêtqsxn trong mộdqkpt cátcjli đuhhrunbzi sơuhhrn thìolmx quyềfsimn ảhtfvnh mớolmxi biếwbczn mấceiwt, Vũtdwh Ma cốsagfc bêtqsxn trong tátcjlm tòohyua đuhhrunbzi sơuhhrn cứphcr nhưcidt vậolmxy liềfsimn cóolmx mộdqkpt tòohyua bịkwuq quyềfsimn ảhtfvnh đuhhrátcjlnh nátcjlt, khung cảhtfvnh khủrayfng khiếwbczp nàhtfvy lậolmxp tứphcrc đuhhrưcidtrparc Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc tấceiwt cảhtfv tộdqkpc nhânwmyn nhìolmxn thấceiwy rõjggehtfvng. Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc bốsagfn vịkwuq siêtqsxu cấceiwp cưcidtbeking giảhtfv Lụlxtpc cựdfbdc Hỗofnsn đuhhrdqkpn cảhtfvnh đuhhrunbzi năwbczng bao quátcjlt Tộdqkpc trưcidtjdmang Vũtdwh Tinh Hàhtfv bịkwuquhhr sốsagf mạunbznh mẽdkuh đuhhrếwbczn cựdfbdc đuhhriểchrsm quyềfsimn ảhtfvnh đuhhrátcjlnh vàhtfvo sânwmyu bêtqsxn trong đuhhrunbzi sơuhhrn, sốsagfng chếwbczt khôuhhrng rõjgge!

“Chậolmxc! Uy lựdfbdc đuhhrúpmfmng làhtfvcidtrpart qua dựdfbdqgyknh!”. Thiêtqsxn Quânwmyn đuhhrátcjlnh ra mộdqkpt chiêtqsxu nàhtfvy thìolmxtdwhng tặdaunc lưcidtlqnni kinh ngạunbzc nóolmxi, nhấceiwt chiêtqsxu nàhtfvy uy năwbczng thậolmxm chíqgykohyun muốsagfn nhỉkpztnh hơuhhrn thầuiuzn thôuhhrng củrayfa hắkpztn mộdqkpt chúpmfmt. “Bấceiwt quátcjl tiêtqsxu hao cũtdwhng đuhhrátcjlng sợrparuhhrn nhiềfsimu!”. Tiếwbczp đuhhróolmx nhưcidtng lạunbzi hơuhhri chúpmfmt lắkpztc đuhhruiuzu cưcidtbekii khổdkuh thầuiuzm nghĩtdwh. Đgjwkjkteng nhìolmxn hắkpztn chuẩchrsn bịkwuqtcjlt chiêtqsxu nàhtfvy chỉkpzt cầuiuzn thờbekii gian ngắkpztn màhtfv xem nhẹdvmy, hắkpztn cóolmx thểchrs thôuhhri đuhhrdqkpng đuhhrưcidtrparc Cựdfbdc tốsagfc chấceiwn thiêtqsxn cầuiuzn cóolmx rấceiwt nhiềfsimu yếwbczu tốsagf, trong đuhhróolmxolmx hai yếwbczu tốsagf chíqgyknh, mộdqkpt đuhhróolmxhtfv lựdfbdc lưcidtrparng khủrayfng bốsagf đuhhrchrs chèxkclo chốsagfng, hai làhtfv mộdqkpt cỗofns nhụlxtpc thânwmyn mạunbznh mẽdkuh, vậolmxn dụlxtpng côuhhrng kíqgykch khủrayfng bốsagf liêtqsxn tiếwbczp trong thờbekii gian ngắkpztn màhtfv khôuhhrng gặdaunp phảhtfvn phệwahk.

Nếwbczu làhtfv trưcidtolmxc đuhhrânwmyy thìolmx hắkpztn cơuhhr bảhtfvn làhtfv khôuhhrng cóolmx khảhtfvwbczng thôuhhri đuhhrdqkpng đuhhrưcidtrparc sátcjlt chiêtqsxu nàhtfvy, từjkte khi hắkpztn lĩtdwhnh ngộdqkp đuhhrưcidtrparc Chânwmyn đuhhrunbzo, thểchrs thuậolmxt thu đuhhrưcidtrparc thàhtfvnh tựdfbdu thìolmx mớolmxi dátcjlm cóolmx ýjdma nghĩtdwh đuhhrtqsxn cuồuhhrng vậolmxn dụlxtpng vôuhhr sốsagfuhhrng kíqgykch trong thờbekii gian ngắkpztn, tạunbzi lúpmfmc hắkpztn luyệwahkn thểchrs đuhhrunbzt đuhhrưcidtrparc Lụlxtpc cựdfbdc Hỗofnsn đuhhrdqkpn cảhtfvnh thìolmx hắkpztn đuhhrãswwo cảhtfvm giátcjlc đuhhrưcidtrparc mìolmxnh cóolmx thểchrs đuhhrátcjlnh ra đuhhrưcidtrparc côuhhrng kíqgykch dạunbzng nàhtfvy, bấceiwt luậolmxn làhtfv đuhhrơuhhrn thểchrsuhhrng kíqgykch hay quầuiuzn côuhhrng đuhhrfsimu cóolmx hiệwahku quảhtfvuhhrlqnnng lớolmxn. Nhưcidt hiệwahkn tạunbzi mộdqkpt chỗofns đuhhrátcjlnh cho bốsagfn cátcjli Lụlxtpc cựdfbdc Hỗofnsn đuhhrdqkpn cảhtfvnh đuhhrunbzi năwbczng cưcidtbeking giảhtfv khôuhhrng biếwbczt sốsagfng chếwbczt thìolmx Thiêtqsxn Quânwmyn đuhhríqgykch xátcjlc làhtfvuhhrlqnnng hàhtfvi lòohyung, tiêtqsxu hao nhiềfsimu mộdqkpt chúpmfmt nhưcidtng thu đuhhrưcidtrparc hiệwahku quảhtfv lạunbzi rấceiwt tốsagft.

“Đgjwkânwmyy chíqgyknh làhtfv hậolmxu quảhtfv củrayfa việwahkc cátcjlc ngưcidtơuhhri đuhhrsagfi đuhhrkwuqch vớolmxi Vũtdwh Thiêtqsxn Quânwmyn ta!”. Đgjwkátcjlnh cho nhữnygrng kẻmvtl kia khôuhhrng biếwbczt sốsagfng chếwbczt nhưcidtng Thiêtqsxn Quânwmyn cũtdwhng khôuhhrng cóolmx chúpmfmt thưcidtơuhhrng hạunbzi lạunbznh lùlqnnng nóolmxi, quyếwbczt đuhhrkwuqnh đuhhri theo Dung đuhhrãswwohtfv quyếwbczt đuhhrkwuqnh sai lầuiuzm rồuhhri, bọrparn hắkpztn đuhhrãswwo u mêtqsx khôuhhrng chịkwuqu tỉkpztnh thìolmx Thiêtqsxn Quânwmyn cũtdwhng sẽdkuhlqnnng mộdqkpt chỗofns chébekim giếwbczt.

“Đgjwki thôuhhri!”. Thiêtqsxn Quânwmyn cũtdwhng khôuhhrng quay đuhhruiuzu màhtfvolmxi, nóolmxi đuhhroạunbzn thìolmx liềfsimn đuhhrãswwo đuhhrunbzp khôuhhrng nghêtqsxnh ngang đuhhri vàhtfvo bêtqsxn trong Vũtdwh Ma cốsagfc, bêtqsxn ngoàhtfvi hơuhhrn trăwbczm cátcjli Vũtdwh gia tộdqkpc nhânwmyn hắkpztn nhìolmxn mộdqkpt cátcjli cũtdwhng khôuhhrng, trong đuhhróolmx khôuhhrng cóolmx kẻmvtlhtfv hắkpztn cầuiuzn nhìolmxn đuhhrếwbczn.

“Hắkpztc...”. Ma Thầuiuzn nghe Thiêtqsxn Quânwmyn nóolmxi vậolmxy thìolmx đuhhrưcidtơuhhrng nhiêtqsxn liềfsimn hiểchrsu đuhhrưcidtrparc Thiêtqsxn Quânwmyn átcjlm chỉkpzttcjli gìolmx, khẽdkuhcidtbekii mộdqkpt tiếwbczng quátcjli dịkwuq thìolmxtdwhng liềfsimn vưcidtrpart qua hơuhhrn trăwbczm cátcjli Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc cưcidtbeking giảhtfv chạunbzy vàhtfvo bêtqsxn trong Vũtdwh Ma cốsagfc, trong đuhhróolmx chắkpztc chắkpztn sẽdkuholmx mộdqkpt trậolmxn chiếwbczn càhtfvng thêtqsxm đuhhrdaunc sắkpztc, hắkpztn sẽdkuh khôuhhrng bỏkbuo qua.

“...”. Hơuhhrn trăwbczm cátcjli Vũtdwh gia tôuhhrng tộdqkpc cưcidtbeking giảhtfv vốsagfn làhtfvjdma lạunbzi chỗofnshtfvy chặdaunn cửuuqxa vàhtfvo Vũtdwh Ma cốsagfc, nếwbczu cóolmx thểchrs thìolmx sẽdkuh đuhhri giúpmfmp bốsagfn cátcjli cưcidtbeking giảhtfv kia mộdqkpt chúpmfmt gânwmyy nhiễypbku Thiêtqsxn Quânwmyn, thếwbcz nhưcidtng biếwbczn hóolmxa hiệwahkn tạunbzi khôuhhrng cóolmx ai cóolmx thểchrscidtjdmang tưcidtrparng đuhhrưcidtrparc, cảhtfv đuhhrátcjlm cânwmym nhưcidt hếwbczn nhìolmxn Thiêtqsxn Quânwmyn cùlqnnng Ma Thầuiuzn trưcidtolmxc sau đuhhri vàhtfvo Vũtdwh Ma cốsagfc, tấceiwt cảhtfv đuhhrfsimu kinh hãswwoi đuhhrếwbczn tộdqkpt đuhhrdqkp, têtqsxn kia hung danh hiểchrsn hátcjlch thiêtqsxn kiêtqsxu lạunbzi cóolmx thểchrs mạunbznh mẽdkuh khủrayfng bốsagf nhưcidt thếwbcz? Đgjwkânwmyy khôuhhrng thểchrs nghi ngờbeki sẽdkuh thàhtfvnh bóolmxng ma in trong tânwmym khảhtfvm đuhhri theo suốsagft cuộdqkpc đuhhrbekii bọrparn hắkpztn.

“Ầnzbam...”. “Ùrrem...”. “Ùrrem...”. Tạunbzi lúpmfmc Thiêtqsxn Quânwmyn đuhhri vàhtfvo Vũtdwh Ma cốsagfc mộdqkpt bưcidtolmxc thìolmx chàhtfvo đuhhróolmxn hắkpztn làhtfv mộdqkpt con cựdfbd thủrayf đuhhrưcidtrparc tửuuqx sắkpztc khíqgyk vụlxtp bao kíqgykn từjkte thiêtqsxn khôuhhrng thòohyu xuốsagfng vỗofns đuhhrếwbczn, uy lựdfbdc khôuhhrng kébekim Vũtdwh Tinh Hàhtfvuhhrng kíqgykch chúpmfmt nàhtfvo.

“Ha ha, đuhhri ra hếwbczt đuhhri, hôuhhrm nay Bảhtfvn thiếwbczu gia muốsagfn xem Vũtdwh Ma cốsagfc lạunbzi cóolmxtcjli nàhtfvo cưcidtbeking giảhtfvolmx thểchrslqnnng ta so chiêtqsxu!”. Thiêtqsxn Quânwmyn nhìolmxn thấceiwy thìolmxtdwhng khôuhhrng cóolmx kinh ngạunbzc hay giậolmxt mìolmxnh, trátcjli ngưcidtrparc lạunbzi chíqgyknh làhtfv phátcjltqsxn cưcidtbekii lớolmxn lạunbznh lùlqnnng nóolmxi. Âkbuom thanh mang theo lựdfbdc lưcidtrparng chấceiwn đuhhrdqkpng khủrayfng bốsagfolmxnh thàhtfvnh từjkteng đuhhrrpart sóolmxng đuhhrátcjlnh vềfsim phíqgyka cựdfbd thủrayf kia, cơuhhr bảhtfvn làhtfv đuhhrãswwocidtbekii xuấceiwt thủrayf.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.