Ma Thần Thiên Quân

Chương 886 : Ma Thần chi sư (1)

    trước sau   
“...”. Băectqng Nguyêdjxwn thàtaohnh bêdjxwn trong chợtaoht lâabllm vàtaoho tĩwxecnh lặpodyng, Thiêdjxwn Quâablln trưjhjfbaqjc giếqwbbt sạssbfch Hắevytc Hùtdfrng đmobsbajni viêdjxwn, sau chétamum hai cáxsnci Ma Thầzkkvn tộbajnc đmobsssbfi năectqng, đmobsâablly khôtamung thểvnxs nghi ngờjtej liềptbon đmobsãsihxtamu đmobsykeum thêdjxwm uy danh đmobsáxsncng sợtaoh củykeua hắevytn, tin tứvnxsc vềptbo hắevytn lan truyềptbon trong Tinh khôtamung vôtamu tậykeun cũhubeng nhưjhjf toàtaohn bộbajnablln vũhube trụuwpf chắevytc chắevytn sẽtaohtaohng thêdjxwm vang dộbajni, tuyệhregt thếqwbbtamu đmobsfnhxch!

ectqng Nguyêdjxwn thàtaohnh tĩwxecnh lặpodyng im ắevytng thìuwpf tạssbfi chỗmtdf trung tâabllm gâablly nêdjxwn nósphxhubeng im lặpodyng, Thầzkkvn Huyêdjxwn thi thểvnxs nằrmnem ởfjkm mộbajnt bêdjxwn, Thiêdjxwn Quâablln cùtdfrng Ma Huyềptbon cũhubeng đmobsvnxsng bấcaxlt đmobsbajnng ởfjkm gầzkkvn đmobsósphx, Thiêdjxwn Quâablln linh thứvnxsc tạssbfi trong thâablln thểvnxs củykeua Ma Huyềptbon đmobsi tớbaqji đmobsi lui, trong khi đmobsósphx vẫbajnn cùtdfrng Ma Huyềptbon tựeohbjhjfng làtaoh Ma Thầzkkvn châablln thâablln.

“Theo nhưjhjf ngưjhjfơobeki nósphxi thìuwpf chỉxrqv cầzkkvn kẻffvktaoho thứvnxsc tỉxrqvnh Ma Thầzkkvn bảuydon nguyêdjxwn thìuwpf đmobsptbou làtaoh mộbajnt đmobsssbfo phâablln thâablln củykeua ngưjhjfơobeki? Còsphxn làtaoh Thôtamun thiêdjxwn phệhreg đmobsfnhxa, Nhấcaxlt đmobsssbfi Ma thầzkkvn?”. Từnwfi nhữnocong gìuwpftaoh Thiêdjxwn Quâablln biếqwbbt thìuwpf hắevytn đmobsãsihxsphxxsncm thàtaohnh tin tưjhjffjkmng Ma Huyềptbon nósphxi, thếqwbb nhưjhjfng vẫbajnn còsphxn mộbajnt đmobsiểvnxsm mấcaxlu chốtaoht nhấcaxlt khôtamung thểvnxs hiểvnxsu đmobsưjhjftaohc. “Nhưjhjf vậykeuy khôtamung phảuydoi nósphxi rằrmneng ngưjhjfơobeki đmobsãsihx tạssbfo ra rấcaxlt nhiềptbou phâablln thâablln, táxsncch ra vôtamu sốtaoh bảuydon nguyêdjxwn, trong đmobsósphx chỉxrqv cầzkkvn cáxsnci nàtaoho đmobsósphx thứvnxsc tỉxrqvnh Ma Thầzkkvn bảuydon nguyêdjxwn châablln chíyrennh thìuwpf sẽtaohtaoh phâablln thâablln củykeua ngưjhjfơobeki, theo nhưjhjf ta biếqwbbt thìuwpf hiệhregn tạssbfi con sốtaohtaohy phảuydoi làtaohtaohng ngàtaohn ah, đmobsãsihxjhjftaoht qua con sốtaohxsncm mưjhjfơobeki mốtaoht nhưjhjfng ta vìuwpfesgt do gìuwpf lạssbfi khôtamung cảuydom nhậykeun đmobsưjhjftaohc ngưjhjfơobeki yếqwbbu đmobsi?”.

“Ngàtaohi nósphxi làtaoh con sốtaoh hạssbfn chếqwbb kia?”. Ma Huyêdjxwn thanh âabllm truyềptbon ra, sau đmobsósphx lạssbfi hơobeki chúeqfmt dừnwfing lạssbfi mộbajnt chúeqfmt thìuwpf nhưjhjf quyếqwbbt đmobsfnhxnh cáxsnci gìuwpf đmobsósphx mớbaqji chắevytc chắevytn nósphxi. “Ta khôtamung bịfnhx hạssbfn chếqwbb bởfjkmi con sốtaohtaohy!”.

“Ngưjhjfơobeki khôtamung bịfnhx hạssbfn chếqwbb? Ngưjhjfơobeki tiềptbon kiếqwbbp lạssbfi cósphx thểvnxs đmobsáxsncnh vỡagpoxsnci nàtaohy hạssbfn chếqwbb?”. Thiêdjxwn Quâablln nghe nósphxi nhưjhjf vậykeuy thìuwpf liềptbon đmobsãsihx bấcaxlt giáxsncc co rụuwpft lạssbfi kinh hôtamu, đmobsâablly nhưjhjfng cósphx thểvnxs khôtamung phảuydoi bìuwpfnh thưjhjfjtejng đmobsâabllu.

“Đgzpnâablly cósphxxsnci gìuwpf lạssbf? Bảuydon nguyêdjxwn củykeua ta khôtamung ngừnwfing lớbaqjn mạssbfnh, táxsncch ra bao nhiêdjxwu phâablln thâablln cũhubeng đmobsâabllu phảuydoi làtaoh chuyệhregn gìuwpf lạssbf, huốtaohng chi cósphx thểvnxs thựeohbc sựeohb thu đmobsưjhjftaohc vôtamu hạssbfn phâablln thâablln cũhubeng khôtamung phảuydoi chỉxrqvsphx mộbajnt mìuwpfnh Ma Thầzkkvn ta, theo nhưjhjf ta biếqwbbt thìuwpf chíyren íyrent còsphxn cósphx mộbajnt kẻffvk nữnocoa cũhubeng làtaohm đmobsưjhjftaohc đmobsiềptbou nàtaohy!”. Ma Huyềptbon thanh âabllm cósphx chúeqfmt tựeohb ngạssbfo vang lêdjxwn, ngay sau đmobsósphx thìuwpf thanh âabllm cũhubeng liềptbon biếqwbbn trầzkkvm, trầzkkvm trọbajnng vôtamutdfrng, phảuydong phấcaxlt nhưjhjf đmobsang nósphxi ra mộbajnt cáxsnci kinh thiêdjxwn đmobsbajnng đmobsfnhxa bíyren mậykeut.


“Ngưjhjfơobeki nósphxi làtaoh Thiêdjxwn?”. Thiêdjxwn Quâablln lậykeup tứvnxsc đmobsãsihx đmobsưjhjfa ra mộbajnt cáxsnci đmobsáxsncp áxsncn. Vôtamu hạssbfn phâablln thâablln làtaoh đmobspodyc thùtdfr củykeua Tháxsnci sơobek sinh linh, màtaoh lạssbfi cósphx thểvnxstaohm đmobsưjhjftaohc đmobsiềptbou nàtaohy đmobsếqwbbn cựeohbc hạssbfn vậykeuy thìuwpfhubeng chỉxrqvsphx mộbajnt kẻffvktaohm đmobsưjhjftaohc, đmobsósphx đmobsưjhjfơobekng nhiêdjxwn chíyrennh làtaoh Thiêdjxwn. Khôtamung nósphxi đmobsâabllu xa, Thiêdjxwn Quâablln thểvnxs nộbajni thếqwbb giớbaqji bêdjxwn trong hiệhregn đmobsang nắevytm giữnoco mộbajnt lưjhjftaohng khôtamung nhỏobek Thiêdjxwn đmobsssbfo bảuydon nguyêdjxwn hìuwpfnh thàtaohnh nêdjxwn Bấcaxlt hủykeu chi hảuydoi, Thiêdjxwn cósphx thểvnxsjhjftaoht qua đmobsưjhjftaohc con sốtaohxsncm mưjhjfơobeki mốtaoht hạssbfn chếqwbb thìuwpfsphx kẻffvk thứvnxs hai vưjhjftaoht qua đmobsưjhjftaohc con sốtaoh hạssbfn chếqwbbtaohy cũhubeng khôtamung phảuydoi khôtamung cósphx khảuydo.

“Ngàtaohi xem ra cũhubeng đmobsãsihx từnwfing đmobsếqwbbn đmobsưjhjftaohc Thiêdjxwn giớbaqji, tạssbfi đmobsósphx khôtamung biếqwbbt Ngàtaohi cósphx từnwfing gặpodyp qua Hiêdjxwn cùtdfrng Tếqwbb? Bọbajnn hắevytn cùtdfrng vớbaqji Thiêdjxwn chíyrennh làtaoh ba cáxsnci Tháxsnci sơobek sinh linh thầzkkvn bíyren nhấcaxlt trong Tổqwbbhube trụuwpf, cơobek bảuydon làtaoh khôtamung ngưjhjfjteji biếqwbbt đmobsưjhjftaohc Thiêdjxwn giớbaqji kia ởfjkm chỗmtdftaoho, chỉxrqvsphx mộbajnt íyrent vưjhjftaoht đmobsssbfo giảuydo mớbaqji cósphx thểvnxs thôtamung qua đmobspodyc thùtdfr thôtamung đmobsssbfo đmobsếqwbbn đmobsưjhjftaohc Thiêdjxwn giớbaqji...”. Ma Huyềptbon thanh âabllm lạssbfi cósphx chúeqfmt cao thâabllm khósphxsphx, đmobsâablly dĩwxec nhiêdjxwn làtaohtdfrng nhữnocong gìuwpftaoh Thiêdjxwn Quâablln biếqwbbt thìuwpf toàtaohn bộbajn trùtdfrng khớbaqjp.

“Hừnwfim! Ta tạssbfm thờjteji sẽtaoh tin tưjhjffjkmng ngưjhjfơobeki!”. Thiêdjxwn Quâablln hơobeki chúeqfmt trầzkkvm ngâabllm rồffvki nósphxi. “Ngưjhjfơobeki hiệhregn tạssbfi đmobsang trong quáxsnc trìuwpfnh thứvnxsc tỉxrqvnh nhưjhjfng theo nhưjhjf ta thấcaxly thìuwpfsphx chúeqfmt khôtamung đmobsúeqfmng thìuwpf phảuydoi?”.

“Ta Châablln thâablln đmobsvnxs lạssbfi ýesgt niệhregm truyềptbon đmobsjteji cho Thầzkkvn cùtdfrng Ma, đmobsvnxs bọbajnn hắevytn khôtamung đmobsưjhjftaohc đmobsvnxs cho tộbajnc nhâablln thứvnxsc tỉxrqvnh Ma Thầzkkvn bảuydon nguyêdjxwn đmobsi ra Huyềptbon Hoặpodyc bíyren cảuydonh, đmobsâablly làtaoh đmobsvnxs đmobsptbo phòsphxng ta cósphx thểvnxstaoh kẻffvkfjkm mộbajnt trong sốtaoh đmobsósphx thứvnxsc tỉxrqvnh, khôtamung thểvnxs ngờjtej đmobsếqwbbn ta lạssbfi bịfnhx đmobsuổqwbbi ra bêdjxwn ngoàtaohi Huyềptbon Hoặpodyc bíyren cảuydonh, vôtamuuwpfnh đmobsưjhjftaohc Ngàtaohi giúeqfmp cho thứvnxsc tỉxrqvnh sớbaqjm!”. Ma Huyềptbon thanh âabllm lạssbfi vang lêdjxwn. “Đgzpniềptbou kiệhregn tốtaoht nhấcaxlt cho ta thứvnxsc tỉxrqvnh chíyrennh làtaohfjkmdjxwn trong Huyềptbon Hoặpodyc bíyren cảuydonh, đmobsósphx chíyrennh làtaoh Thểvnxs nộbajni thếqwbb giớbaqji củykeua ta trưjhjfbaqjc đmobsâablly, tạssbfi trong đmobsósphx ta cósphx thểvnxs thu đmobsưjhjftaohc đmobszkkvy đmobsykeu Bảuydon nguyêdjxwn lựeohbc lưjhjftaohng cầzkkvn thiếqwbbt, nhanh chósphxng khôtamui phụuwpfc lựeohbc lưjhjftaohng”.

“Tìuwpfnh huốtaohng hiệhregn tạssbfi cósphx thểvnxs sao? Ngưjhjfơobeki trưjhjfbaqjc mắevytt chỉxrqv cầzkkvn đmobszkkvy đmobsykeu Ma Thầzkkvn bảuydon nguyêdjxwn làtaoh đmobsưjhjftaohc phảuydoi khôtamung?”. Thiêdjxwn Quâablln nghe vậykeuy thìuwpf đmobsưjhjfơobekng nhiêdjxwn liềptbon hiểvnxsu đmobsưjhjftaohc ýesgt đmobsfnhxnh củykeua Ma Huyềptbon, tạssbfi đmobsâablly khôtamung phảuydoi làtaoh Huyềptbon Hoặpodyc bíyren cảuydonh, hắevytn lạssbfi tiếqwbbn hàtaohnh thứvnxsc tỉxrqvnh sớbaqjm thìuwpf cầzkkvn đmobsếqwbbn cũhubeng chỉxrqvtaoh Ma Thầzkkvn bảuydon nguyêdjxwn, khôtamung cósphx suy nghĩwxec nhiềptbou, Thiêdjxwn Quâablln liềptbon đmobsem Tinh hoa lựeohbc lưjhjftaohng củykeua Thầzkkvn Huyêdjxwn, Ma Ngãsihx đmobsưjhjfa ra phíyrena trưjhjfbaqjc lạssbfnh nhạssbft nósphxi. “Hai đmobsssbfo tinh hoa lựeohbc lưjhjftaohng nàtaohy ẩwylqn chứvnxsa làtaoh Ma Thầzkkvn bảuydon nguyêdjxwn, cósphx thểvnxs đmobsykeu cho ngưjhjfơobeki?”.

“Hắevytc hắevytc, Ngàtaohi quảuydo nhiêdjxwn làtaoh đmobsãsihx thu lấcaxly tinh hoa lựeohbc lưjhjftaohng củykeua bọbajnn hắevytn, nhưjhjf vậykeuy đmobsãsihx đmobsykeu rồffvki, cósphx thểvnxs giúeqfmp ta thứvnxsc tỉxrqvnh đmobsưjhjftaohc đmobsếqwbbn Lụuwpfc cựeohbc thiêdjxwn phúeqfm, khôtamui phụuwpfc đmobsưjhjftaohc mộbajnt chúeqfmt thựeohbc lựeohbc!”. Ma Huyềptbon âabllm thanh vang lêdjxwn thìuwpf nhưjhjfsphx lựeohbc lưjhjftaohng vôtamuuwpfnh táxsncc đmobsbajnng, hai đmobsssbfo tinh hoa lựeohbc lưjhjftaohng kia đmobsptbou bịfnhxtamuo xuốtaohng bêdjxwn dưjhjfbaqji, chui vàtaoho bêdjxwn trong đmobsan đmobsiềptbon củykeua Ma Huyềptbon, trong đmobsósphx đmobsang xảuydoy ra chuyệhregn gìuwpf thìuwpf Thiêdjxwn Quâablln cho dùtdfrtdfrng đmobszkkvu gốtaohi cũhubeng hiểvnxsu đmobsưjhjftaohc.

“Hừnwfim! Tiếqwbbp tụuwpfc quáxsnc trìuwpfnh thứvnxsc tỉxrqvnh củykeua ngưjhjfơobeki đmobsi, cósphx ta hộbajn pháxsncp cho ngưjhjfơobeki, sẽtaoh khôtamung cósphx bấcaxlt luậykeun kẻffvktaoho cósphx thểvnxsuydonh hưjhjffjkmng đmobsưjhjftaohc ngưjhjfơobeki!”. Ma Huyềptbon im lặpodyng xuốtaohng thìuwpf Thiêdjxwn Quâablln cũhubeng khôtamung cósphx hứvnxsng thúeqfm vớbaqji việhregc quan sáxsnct Ma Huyềptbon thểvnxs nộbajni xuấcaxlt hiệhregn biếqwbbn hósphxa nữnocoa, thu lạssbfi linh thứvnxsc lạssbfnh nhạssbft nósphxi. Hắevytn khôtamung biếqwbbt Ma Huyềptbon thứvnxsc tỉxrqvnh sẽtaohsphx bao nhiêdjxwu biếqwbbn hósphxa nhưjhjfng chắevytc chắevytn sẽtaoh khôtamung bìuwpfnh thưjhjfjtejng, hắevytn cósphx cảuydom giáxsncc sau đmobsósphx sẽtaohsphx nhiềptbou chuyệhregn kháxsncc xảuydoy đmobsếqwbbn, tỉxrqv nhưjhjf Ma Thầzkkvn tộbajnc bêdjxwn kia, tỉxrqv nhưjhjf toàtaohn bộbajnxsncch cụuwpfc củykeua Tinh khôtamung vôtamu tậykeun, thậykeum chíyrentaoh Tổqwbbhube trụuwpf sẽtaohsphx thay đmobsqwbbi lớbaqjn, Ma Thầzkkvn lạssbfi thứvnxsc tỉxrqvnh ởfjkmdjxwn trong Tinh khôtamung vôtamu tậykeun nàtaohy thìuwpfsphx đmobsếqwbbn táxsncm chíyrenn thàtaohnh làtaohsphx liêdjxwn quan đmobsếqwbbn kinh thiêdjxwn sáxsnct cụuwpfc màtaoh Minh Đgzpnếqwbb mấcaxly ngưjhjfjteji bàtaohy ra.

“Vùtdfr...”. “Vùtdfr...”. Thiêdjxwn Quâablln thu lạssbfi linh thứvnxsc thìuwpf thâablln hìuwpfnh cũhubeng liềptbon lùtdfri lạssbfi đmobsvnxsng cáxsncch Ma Huyềptbon gầzkkvn mộbajnt trưjhjftaohng, từnwfidjxwn trong thểvnxs nộbajni củykeua Ma Huyềptbon nhưjhjfsphx quáxsnci thúeqfm tỉxrqvnh lạssbfi, lựeohbc lưjhjftaohng khôtamung ngừnwfing chấcaxln đmobsbajnng lưjhjfu chuyểvnxsn, theo từnwfing cáxsnci hơobeki thởfjkm qua đmobsi thìuwpf khíyren thếqwbb trêdjxwn thâablln Ma Huyềptbon cũhubeng liềptbon tăectqng lêdjxwn mộbajnt đmobsiểvnxsm, tu vi cũhubeng theo đmobsósphx nhúeqfmc nhíyrench tăectqng trưjhjffjkmng, hắevytc khíyren từnwfi trong thểvnxs nộbajni củykeua hắevytn thảuydo ra càtaohng lúeqfmc càtaohng đmobsykeum, khíyren tứvnxsc càtaohng lúeqfmc càtaohng trầzkkvm trọbajnng.

“Ônwfing...”. “Ônwfing...”. Thờjteji gian nháxsncy mắevytt đmobsãsihx trôtamui qua mộbajnt khắevytc, tu vi củykeua Ma Huyềptbon nhưjhjftaohjhjfbaqjc chảuydoy mâablly trôtamui, mộbajnt đmobsưjhjfjtejng tiêdjxwu thăectqng khôtamung cósphx chúeqfmt nàtaoho đmobsiểvnxsm dùtdfrng, dĩwxec nhiêdjxwn làtaoh đmobsãsihx đmobsssbft đmobsếqwbbn Thầzkkvn cảuydonh đmobsxrqvnh phong, Tháxsncnh thầzkkvn cựeohbc hạssbfn, màtaoh đmobsâablly đmobsưjhjfơobekng nhiêdjxwn cũhubeng khôtamung phảuydoi đmobsiểvnxsm dừnwfing, hai cáxsnci Lụuwpfc cựeohbc Hỗmtdfn đmobsbajnn cảuydonh tinh hoa nếqwbbu đmobsem tiêdjxwu hósphxa hếqwbbt thìuwpf tu vi lựeohbc lưjhjftaohng củykeua Ma Huyềptbon chíyren íyrent cũhubeng phảuydoi đmobsssbft đmobsếqwbbn tưjhjfơobekng đmobsưjhjfơobekng Ngũhube cựeohbc Hỗmtdfn đmobsbajnn cảuydonh, nhấcaxlt làtaoh nhìuwpfn tìuwpfnh huốtaohng hiệhregn tạssbfi thìuwpf Ma Huyềptbon muốtaohn mộbajnt lầzkkvn nuốtaoht hếqwbbt. Thiêdjxwn Quâablln dáxsncm chắevytc nhưjhjf vậykeuy vìuwpf trêdjxwn thâablln Ma Huyềptbon hiệhregn tạssbfi đmobsãsihx bắevytt đmobszkkvu lộbajn ra mộbajnt loạssbfi thôtamun thiêdjxwn phệhreg đmobsfnhxa vôtamutdfrng áxsncc liệhregt khíyren tứvnxsc, từnwfing con hắevytc lang nhỏobektamuwxec nhiêdjxwn làtaoh đmobsang khôtamung ngừnwfing du tẩwylqu quanh thâablln thểvnxs hắevytn, theo sốtaohjhjftaohng đmobsdjxwn cuồffvkng tăectqng lêdjxwn thìuwpf khảuydoectqng thôtamun phệhreg, luyệhregn hósphxa lựeohbc lưjhjftaohng củykeua Ma Huyềptbon chắevytc chắevytn sẽtaohectqng mạssbfnh, dĩwxec nhiêdjxwn làtaoh đmobsang cho thấcaxly rằrmneng Ma Huyềptbon đmobsang thứvnxsc tỉxrqvnh Thôtamun phệhreg Châablln đmobsssbfo càtaohng lúeqfmc càtaohng nhanh, Ma Thầzkkvn châablln thâablln chỉxrqv e làtaoh tạssbfi thờjteji gian khôtamung lâabllu nữnocoa sẽtaoh trọbajnng lâabllm đmobsưjhjfơobekng thếqwbb.

“Gàtaoho...”. “Húeqfm...”. Theo Ma Huyềptbon thứvnxsc tỉxrqvnh càtaohng lúeqfmc càtaohng gấcaxlp thìuwpf hắevytc khíyren tỏobeka ra càtaohng lúeqfmc càtaohng nhiềptbou, dĩwxec nhiêdjxwn làtaoh đmobsãsihx tụuwpf lạssbfi hìuwpfnh thàtaohnh mộbajnt cáxsnci hắevytc vâablln ởfjkmdjxwn trêdjxwn thiêdjxwn khôtamung, tạssbfi trêdjxwn đmobsósphx từnwfing con hắevytc lang hưjhjfuydonh hìuwpfnh thàtaohnh rồffvki tan biếqwbbn khôtamung ngừnwfing gàtaoho rúeqfm, khung cảuydonh quỷfnhx dịfnhxsihxi hùtdfrng nàtaohy đmobsưjhjfơobekng nhiêdjxwn đmobsvnxs cho nhiềptbou ngưjhjfjteji tòsphxsphx nhìuwpfn vềptboobeki pháxsnct ra hắevytc khíyren, bấcaxlt quáxsnchubeng chỉxrqvtaoh ýesgtjhjffjkmng màtaoh thôtamui, bọbajnn hắevytn khôtamung dáxsncm vậykeun dụuwpfng linh thứvnxsc nhìuwpfn trộbajnm chỗmtdf đmobsósphx, nósphxi đmobsùtdfra cáxsnci gìuwpf đmobsâablly, Thiêdjxwn Quâablln hiệhregn tạssbfi đmobsang ởfjkm chỗmtdf đmobsósphx, ởfjkm đmobsâablly đmobsáxsncm tu giảuydo cho dùtdfr lạssbfi tòsphxsphxhubeng khôtamung cósphxxsnci nàtaoho dáxsncm đmobsi lêdjxwn tìuwpfm chếqwbbt, chọbajnc giậykeun hắevytn thìuwpf khôtamung biếqwbbt sẽtaohsphx kếqwbbt quảuydo nhưjhjf thếqwbbtaoho đmobsâabllu.

“Đgzpnãsihx đmobsếqwbbn rồffvki thìuwpfhubeng đmobsnwfing dấcaxlu diếqwbbm nữnocoa, hiệhregn thâablln đmobsi!”. Thiêdjxwn Quâablln đmobsang quan sáxsnct Ma Huyềptbon biếqwbbn hósphxa thìuwpf đmobsbajnt nhiêdjxwn nhíyrenu màtaohy lạssbfi liếqwbbc nhìuwpfn mộbajnt chỗmtdfjhjf khôtamung bêdjxwn trêdjxwn Băectqng Nguyêdjxwn thàtaohnh nósphxi.

“...”. Hưjhjf khôtamung khẽtaoh chấcaxln đmobsbajnng mộbajnt cáxsnci thìuwpf mộbajnt cáxsnci trung niêdjxwn nhâablln mặpodyc hôtamui y cũhubeng đmobsãsihxjhjfbaqjc ra khỏobeki hưjhjf khôtamung, đmobsâablly đmobsưjhjfơobekng nhiêdjxwn chíyrennh làtaoh Thầzkkvn Vẫbajnn, đmobsssbfi năectqng củykeua Ma Thầzkkvn tộbajnc nhậykeun mệhregnh củykeua Thầzkkvn chạssbfy đmobsếqwbbn đmobsâablly tìuwpfm hiểvnxsu cáxsnci chếqwbbt củykeua Thầzkkvn Huyêdjxwn cùtdfrng Ma Ngãsihx, vừnwfia bưjhjfbaqjc ra hưjhjf khôtamung thìuwpf hắevytn áxsncnh mắevytt đmobsãsihx nhìuwpfn chằrmnem chằrmnem vềptbo phíyrena Ma Huyềptbon, sau đmobsósphx mớbaqji làtaoh chắevytp tay đmobstaohi vớbaqji Thiêdjxwn Quâablln hỏobeki. “Ma Thầzkkvn tộbajnc, Thầzkkvn Vẫbajnn, xin hỏobeki cáxsncc hạssbfsphx phảuydoi hay khôtamung làtaohhube Thiêdjxwn Quâablln đmobsssbfo hữnocou?”. Hắevytn áxsncnh mắevytt nhìuwpfn vềptbo phíyrena Thiêdjxwn Quâablln vôtamutdfrng kiêdjxwng kịfnhxtdfrng cẩwylqn mậykeut, từnwfi nhữnocong gìuwpf mắevytt cảuydom nhậykeun đmobsưjhjftaohc thìuwpf Thầzkkvn Huyêdjxwn cùtdfrng Ma Ngãsihxsphx khảuydoectqng cựeohbc cao đmobsãsihx ngãsihx xuốtaohng trong tay củykeua Thiêdjxwn Quâablln, màtaoh lạssbfi nhìuwpfn đmobsếqwbbn thìuwpf giốtaohng nhưjhjftaoh khôtamung cósphx chúeqfmt lựeohbc hoàtaohn thủykeu, đmobsơobekn phưjhjfơobekng ngưjhjftaohc giếqwbbt.

“Đgzpnúeqfmng thìuwpf nhưjhjf thếqwbbtaoho? Ngưjhjfơobeki cũhubeng làtaoh muốtaohn đmobsem Ma Huyềptbon bắevytt vềptbo Ma Thầzkkvn tộbajnc nhưjhjf hai kẻffvk mớbaqji bịfnhx ta giếqwbbt?”. Thiêdjxwn Quâablln áxsncnh mắevytt nhìuwpfn đmobsếqwbbn thìuwpfhubeng khôtamung chúeqfmt nàtaoho kháxsncch khíyren lạssbfnh lùtdfrng nósphxi. Hiệhregn tạssbfi đmobsang bảuydoo hộbajn Ma Huyềptbon thứvnxsc tỉxrqvnh nêdjxwn hắevytn cũhubeng khôtamung muốtaohn đmobsbajnng thủykeu, thếqwbb nhưjhjfng cũhubeng chỉxrqv thếqwbbtaoh thôtamui, Thầzkkvn Vẫbajnn kia nếqwbbu muốtaohn tìuwpfm chếqwbbt thìuwpf hắevytn cũhubeng cósphx thểvnxs đmobsem giếqwbbt màtaoh khôtamung ảuydonh hưjhjffjkmng đmobsếqwbbn Ma Huyềptbon quáxsnc nhiềptbou.


“Ah! Khôtamung! Vũhube đmobsssbfo hữnocou hiểvnxsu nhầzkkvm!”. Thầzkkvn Vẫbajnn nghe vậykeuy thìuwpf thâablln hìuwpfnh nhẹhube chấcaxln mộbajnt cáxsnci vộbajni hôtamudjxwn. “Ta đmobsếqwbbn đmobsâablly cũhubeng khôtamung cósphx áxsncc ýesgt, Thầzkkvn Huyêdjxwn cùtdfrng Ma Ngãsihx khôtamung cósphx mắevytt nêdjxwn mớbaqji nhưjhjf vậykeuy đmobsáxsncng chếqwbbt, chuyệhregn nàtaohy Ma Thầzkkvn tộbajnc chúeqfmng ta sẽtaoh khôtamung truy cứvnxsu đmobsếqwbbn!”. Hắevytn vộbajni vàtaohng giảuydoi thíyrench mộbajnt chúeqfmt rồffvki đmobsúeqfmng làtaoh khôtamung nhịfnhxn đmobsưjhjftaohc nữnocoa, cósphx chúeqfmt run giọbajnng chỉxrqv vềptbo phíyrena Ma Huyềptbon. “Khôtamung biếqwbbt Ma Huyềptbon làtaohsphx chuyệhregn gìuwpf xảuydoy ra, trêdjxwn thâablln hắevytn khíyren tứvnxsc?”.

“Hắevytn hiệhregn tạssbfi đmobsang thứvnxsc tỉxrqvnh chíyrennh làtaoh Ma Thầzkkvn bảuydon nguyêdjxwn, Ma Thầzkkvn châablln thâablln!”. Thiêdjxwn Quâablln áxsncnh mắevytt chợtaoht lósphxe lêdjxwn mộbajnt chúeqfmt, cảuydom thấcaxly ởfjkm đmobsâablly giốtaohng nhưjhjfsphx chuyệhregn khôtamung tầzkkvm thưjhjfjtejng, quan hệhreg giữnocoa Ma Thầzkkvn châablln thâablln cùtdfrng Ma Thầzkkvn tộbajnc cósphx chúeqfmt vi diệhregu.

“Thậykeut làtaoh Ma Thầzkkvn châablln thâablln?!?”. Thầzkkvn Vẫbajnn kia nghe vậykeuy thìuwpf thâablln hìuwpfnh chấcaxln đmobsbajnng mạssbfnh thêdjxwm, áxsncnh mắevytt lósphxe lêdjxwn vạssbfn thảuydoi hàtaoho quang, nhìuwpfn vềptbo phíyrena Ma Huyềptbon nhưjhjf nhìuwpfn thấcaxly mộbajnt cáxsnci đmobsssbfi mỹtdfr nữnoco đmobsang lõddcua thểvnxs, phảuydong phấcaxlt nhưjhjf đmobsósphxtaoh mộbajnt cáxsnci tuyệhregt đmobsssbfi trâablln bảuydoo cósphx thểvnxs thu húeqfmt mọbajni áxsncnh nhìuwpfn kinh hôtamu, tiếqwbbp đmobsósphx thìuwpf giọbajnng dĩwxec nhiêdjxwn làtaohsphx chúeqfmt run run lêdjxwn. “Nósphxi nhưjhjf vậykeuy thìuwpf hắevytn cũhubeng chíyrennh làtaoh Ma Thầzkkvn đmobsssbfi nhâablln...”. Hắevytn đmobsâablly làtaohabllu hỏobeki nhưjhjfng lạssbfi nhưjhjftaoh tựeohb vấcaxln, càtaohng làtaoh nhưjhjf mộbajnt loạssbfi khẳfjkmng đmobsfnhxnh.

“Phảuydoi hay khôtamung phảuydoi thìuwpf khôtamung phảuydoi chỉxrqv cầzkkvn im lặpodyng quan sáxsnct làtaoh đmobsưjhjftaohc hay sao? Hắevytn dùtdfr sao cũhubeng làtaoh Ma Thầzkkvn tộbajnc cáxsncc ngưjhjfơobeki thủykeuy tổqwbb, ngưjhjfơobeki mộbajnt cáxsnci cảuydom nhậykeun cũhubeng khôtamung cósphx sao?”. Thiêdjxwn Quâablln nhìuwpfn đmobsếqwbbn Thầzkkvn Vẫbajnn biểvnxsu hiệhregn thìuwpf liềptbon nhưjhjfsphx chúeqfmt hiểvnxsu ra nósphxi, kẻffvktaohy đmobsếqwbbn đmobsâablly táxsncm chíyrenn phầzkkvn làtaoh đmobsi truy tra cáxsnci chếqwbbt củykeua Thầzkkvn Huyêdjxwn cùtdfrng Ma Ngãsihx, thếqwbb nhưjhjfng khi hắevytn nhìuwpfn thấcaxly Ma Huyềptbon đmobsang thứvnxsc tỉxrqvnh thìuwpf liềptbon đmobsãsihx đmobsem chuyệhregn kia nétamum qua sau đmobszkkvu, xem ra chuyệhregn Ma Thầzkkvn tộbajnc bêdjxwn trong tộbajnc nhâablln sẽtaohsphx mộbajnt kẻffvktaoho đmobsósphxtamuuwpfnh thứvnxsc tỉxrqvnh Thôtamun phệhreg Châablln đmobsssbfo màtaoh thàtaohnh Ma Thầzkkvn châablln thâablln cũhubeng khôtamung phảuydoi bíyren mậykeut, chíyren íyrent làtaoh tầzkkvng thứvnxs nhưjhjf Thâablln Vẫbajnn đmobsptbou sẽtaoh biếqwbbt đmobsếqwbbn thôtamung tin mậykeut nàtaohy.

“...”. Thầzkkvn Vẫbajnn nghe Thiêdjxwn Quâablln nósphxi nhưjhjf vậykeuy thìuwpfhubeng liềptbon nhưjhjf bịfnhx dộbajni mộbajnt gáxsnco nưjhjfbaqjc lạssbfnh, thếqwbb nhưjhjfng cũhubeng vìuwpf thếqwbb thìuwpf hắevytn mớbaqji thu lạssbfi đmobsưjhjftaohc vẻffvkyrench đmobsbajnng kia, hiệhregn ra tâabllm tháxsnci củykeua mộbajnt cáxsnci Lụuwpfc cựeohbc Hỗmtdfn đmobsbajnn cảuydonh nêdjxwn cósphx, hai mắevytt nhìuwpfn vềptbo phíyrena Ma Huyềptbon càtaohng lúeqfmc càtaohng làtaoh chăectqm chúeqfm.

“Ônwfing...”. “Vùtdfr...”. “Vùtdfr...”. Theo trêdjxwn thâablln Ma Huyềptbon hắevytc lang càtaohng lúeqfmc càtaohng nhiềptbou thìuwpf khíyren tứvnxsc củykeua hắevytn cũhubeng càtaohng thêdjxwm thâabllm trầzkkvm, tốtaohc đmobsbajn tu vi tăectqng lêdjxwn cũhubeng càtaohng đmobsssbft đmobsếqwbbn mộbajnt cấcaxlp đmobsbajn khủykeung bốtaoh, đmobsáxsncng sợtaoh. Mộbajnt khắevytc trưjhjfbaqjc hắevytn mớbaqji chỉxrqv từnwfi Thầzkkvn cảuydonh tứvnxs trọbajnng thiêdjxwn đmobsssbft đmobsếqwbbn Tháxsncnh thầzkkvn cảuydonh cựeohbc hạssbfn thìuwpf mộbajnt khắevytc sau hắevytn tu vi khôtamung nhữnocong đmobsbajnt pháxsnc Tháxsncnh tổqwbb cảuydonh màtaohtaohng làtaoh mộbajnt đmobsưjhjfjtejng tiêdjxwu thăectqng đmobsếqwbbn Tháxsncnh tổqwbb cảuydonh cựeohbc hạssbfn, sau đmobsósphx lạssbfi dừnwfing lạssbfi khôtamung đmobsếqwbbn trăectqm hơobeki thởfjkm hắevytn liềptbon đmobsãsihx đmobsbajnt pháxsnc đmobsếqwbbn Hưjhjftamu cảuydonh, cứvnxs nhưjhjf vậykeuy thìuwpf tu vi củykeua hắevytn khôtamung ngừnwfing tăectqng lêdjxwn, sau mộbajnt canh giờjtej trôtamui qua thìuwpf trưjhjfbaqjc con mắevytt trợtaohn trừnwfing khôtamung dáxsncm tin tưjhjffjkmng củykeua Thầzkkvn Vẫbajnn, tu vi củykeua Ma Huyềptbon đmobsãsihx khôtamung kétamum Ngũhube cựeohbc Hỗmtdfn đmobsbajnn cảuydonh tầzkkvng thứvnxs, khíyren tứvnxsc siêdjxwu phàtaohm thoáxsnct tụuwpfc.

“Chậykeuc! Cáxsnci nàtaohy đmobsúeqfmng thựeohbc làtaoh quáxsnc mứvnxsc gian lậykeun đmobsi!”. Thiêdjxwn Quâablln nhìuwpfn thấcaxly nhưjhjf vậykeuy thìuwpf đmobsúeqfmng làtaoh khôtamung nhịfnhxn đmobsưjhjftaohc tặpodyc lưjhjfagpoi nósphxi, cáxsnci nàtaohy tốtaohc đmobsbajnectqng lêdjxwn đmobsvnxs cho Thiêdjxwn Quâablln cũhubeng phảuydoi líyrenu lưjhjfagpoi tháxsncn phụuwpfc, cho dùtdfrtaoh biếqwbbt đmobsếqwbbn Ma Thầzkkvn châablln thâablln khủykeung bốtaoh nhưjhjfng cáxsnci nàtaohy cũhubeng thựeohbc khôtamung phảuydoi làtaoh chuyệhregn bìuwpfnh thưjhjfjtejng đmobsâabllu.

“Khàtaoh...”. Ma Huyềptbon sau khi ổqwbbn đmobsfnhxnh lạssbfi khíyren tứvnxsc thìuwpfhubeng háxsnc miệhregng phun ra mộbajnt ngụuwpfm khíyren trắevytng, tiếqwbbp đmobsósphx hắevytn lạssbfi híyrent vàtaoho mộbajnt hơobeki cựeohbc sâabllu, trêdjxwn thiêdjxwn khôtamung vôtamu sốtaoh hắevytc lang hưjhjfuydonh khi hiệhregn khi táxsncn đmobsang khôtamung ngừnwfing gầzkkvm thétamut kia đmobsãsihx bịfnhx hắevytn thôtamung qua thấcaxlt khiếqwbbu màtaoheqfmt vàtaoho trong thểvnxs nộbajni, đmobsâablly liềptbon lộbajn ra cósphx chúeqfmt quỷfnhx dịfnhxtdfrng khủykeung bốtaoh, thờjteji gian trôtamui qua mấcaxly hơobeki thởfjkm thìuwpf toàtaohn bộbajnectqng Nguyêdjxwn thàtaohnh trêdjxwn khôtamung đmobsãsihx khôtamung còsphxn chúeqfmt hắevytc khíyren, trong thàtaohnh thâabllm trầzkkvm khủykeung bốtaoh khíyren tứvnxsc cũhubeng ngay lậykeup tứvnxsc biếqwbbn mấcaxlt.

“...”. Ma Huyềptbon ngoạssbfi hìuwpfnh hiệhregn tạssbfi cùtdfrng lúeqfmc trưjhjfbaqjc khi thứvnxsc tỉxrqvnh cũhubeng khôtamung cósphx bao nhiêdjxwu biếqwbbn hósphxa, kháxsncc chỉxrqvtaoh trêdjxwn thâablln hắevytn khíyren tứvnxsc, thâabllm ảuydoo, huyềptbon bíyren đmobsếqwbbn cùtdfrng cựeohbc, mộbajnt dạssbfng Lụuwpfc cựeohbc Hỗmtdfn đmobsbajnn cảuydonh xa xa khôtamung thểvnxs so sáxsncnh đmobsưjhjftaohc. Nhấcaxlt làtaoh hắevytn mộbajnt đmobsôtamui đmobsffvkng tửgsxa kia, đmobsen kịfnhxt thâabllm thúeqfmy khôtamung cósphx đmobsffvkng tửgsxa, tạssbfi trong đmobsósphx chỉxrqvsphxtaoh mộbajnt màtaohu đmobsen thầzkkvn bíyren nhưjhjf muốtaohn húeqfmt tấcaxlt cảuydo áxsncnh sáxsncng vàtaoho trong đmobsósphx, đmobsôtamui mắevytt nàtaohy đmobsáxsncng lẽtaohdjxwn làtaoh thâabllm trầzkkvm đmobsáxsncng sợtaoh nhưjhjfng lạssbfi lộbajn ra mộbajnt loạssbfi thầzkkvn tháxsncnh mùtdfri vịfnhx, nghe nhưjhjf tráxsnci ngưjhjftaohc nhưjhjfng lạssbfi hòsphxa lẫbajnn vàtaoho nhau vôtamutdfrng hoàtaohn mỹtdfr.

“Ngưjhjfơobeki còsphxn khôtamung cúeqfmt xuốtaohng đmobsâablly?”. Mởfjkm mắevytt ra mộbajnt khắevytc hắevytn hơobeki chúeqfmt gậykeut đmobszkkvu vớbaqji Thiêdjxwn Quâablln, khósphxe miệhregng khẽtaoh nhếqwbbch lêdjxwn tràtaohn ngậykeup tựeohb tin, sau đmobsósphx chuyểvnxsn hưjhjfbaqjng nhìuwpfn đmobsếqwbbn Thầzkkvn Vẫbajnn đmobsang đmobsvnxsng trêdjxwn thiêdjxwn khôtamung xa xa lạssbfnh lùtdfrng quáxsnct mộbajnt tiếqwbbng, phảuydong phấcaxlt nhưjhjf đmobsang chửgsxai bớbaqji mộbajnt con chósphx.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.