Ma Thần Thiên Quân

Chương 834 : Băng Thần, Tà Thần!

    trước sau   
“Ngưwsbzơpmvhi...”. Thầphjzn bíogkr nhânpgpn sau khi bịgzby đgzbyánsvznh bậkmbdt ra khỏjrxoi hưwsbz khôtphfng thìboee trêvftxn thânpgpn khíogkr tứninqc cũyuihng hơpmvhi cóejns chúqzxvt hỗuwlmn loạpcrfn, mộxwwpt chúqzxvt liềpxpfn đgzbyãyuihboeenh lạpcrfi nhưwsbzng đgzbyãyuih cho thấkmbdy hắwghwn thựhpggc lựhpggc còfwdfn chưwsbza cóejns khảphjzfouang cùphjzng Thiêvftxn Quânpgpn ganh đgzbyua. Hắwghwn dĩztrx nhiêvftxn cóejns chúqzxvt tứninqc giậkmbdn cùphjzng kinh ngạpcrfc nhìboeen vềpxpf phíogkra Thiêvftxn Quânpgpn, hai con mắwghwt tuy rằqeujng dấkmbdu sau đgzbykmbdu bồjpzing nhưwsbzng Thiêvftxn Quânpgpn cóejns thểtgah nhìboeen thấkmbdy đgzbyưwsbzlyvlc nóejns bạpcrfo ngưwsbzlyvlc khôtphfng cóejns chúqzxvt tìboeenh cảphjzm nàboeeo, lạpcrfnh lẽqeujo vôtphfphjzng.

“...”. Bíogkruwlmn chi nhânpgpn kia nhìboeen đgzbyếnpgpn Thiêvftxn Quânpgpn kinh ngạpcrfc thìboee Thiêvftxn Quânpgpn lạpcrfi càboeeng thêvftxm kinh nghi bấkmbdt đgzbygzbynh, đgzbytgkzi phưwsbzơpmvhng cho hắwghwn cảphjzm giánsvzc vôtphfphjzng quen thuộxwwpc, dĩztrx nhiêvftxn làboeephjzng Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng giốtgkzng nhau y đgzbyúqzxvc, chỉvqvd khánsvzc mộxwwpt đgzbyiểtgahm đgzbyóejnsboee linh hồjpzin khíogkr tứninqc, Thiêvftxn Quânpgpn dĩztrx nhiêvftxn lạpcrfi khôtphfng cảphjzm nhậkmbdn đgzbyưwsbzlyvlc linh hồjpzin khíogkr tứninqc củkmbda Vũyuih gia Lãyuiho ngũyuih từvqvd kẻqeujogkruwlmn kia. Đkmbdiềpxpfu nàboeey đgzbytgah cho Thiêvftxn Quânpgpn màboeey nhíogkru lạpcrfi thậkmbdt sânpgpu. Cuốtgkzi cùphjzng cũyuihng làboee tạpcrfm thờymgmi thu tay lạpcrfi nhìboeen vềpxpf phíogkra kẻqeujogkruwlmn kia nghi vấkmbdn. “Ngưwsbzơpmvhi làboee ai? Cùphjzng Vũyuih gia ta Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng cóejns quan hệninqboee?”.

“Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng? Hắwghwn làboee chóejnsnsvz phưwsbzơpmvhng nàboeeo? Cùphjzng ta cóejns quan hệninqboee?”. Mang đgzbykmbdu bồjpzing bíogkruwlmn cưwsbzymgmng giảphjz giọewnfng nơpmvhi trầphjzm thấkmbdp lạpcrfnh lẽqeujo vang lêvftxn. “Phánsvz hỏjrxong chuyệninqn củkmbda ta, chịgzbyu chếnpgpt đgzbyi! Gàboeeo...”. Tiếnpgpp đgzbyóejnsyuihng lưwsbzymgmi nóejnsi chuyệninqn vớilqpi Thiêvftxn Quânpgpn, dĩztrx nhiêvftxn làboee gầphjzm lêvftxn mộxwwpt tiếnpgpng nhưwsbzboeeyuih thúqzxv, trêvftxn thânpgpn băfouang lãyuihnh chi khíogkr đgzbyxwwpt phánsvzt cưwsbzymgmng thịgzbynh đgzbyếnpgpn cựhpggc đgzbyiểtgahm rồjpzii mang theo vôtphf sốtgkzfouang tinh đgzbyánsvznh vềpxpf phíogkra Thiêvftxn Quânpgpn.

“Hừvqvd!”. Thiêvftxn Quânpgpn nhìboeen thấkmbdy nhưwsbz vậkmbdy thìboeeyuihng liềpxpfn hừvqvd lạpcrfnh mộxwwpt tiếnpgpng, trêvftxn thânpgpn lựhpggc lưwsbzlyvlng bùphjzng phánsvzt, sau lưwsbzng hắwghwn hơpmvhn trăfouam cánsvzi liệninqt nhậkmbdt đgzbyxwwpt nhiêvftxn xuấkmbdt hiệninqn, đgzbytgkzi phưwsbzơpmvhng dĩztrx nhiêvftxn lạpcrfi cho hắwghwn cảphjzm giánsvzc nàboeey thìboee khôtphfng thểtgahboeem theo bìboeenh thưwsbzymgmng đgzbyưwsbzlyvlc, lúqzxvc nàboeey hắwghwn cầphjzn ra tay trấkmbdn ánsvzp rồjpzii từvqvd từvqvdboeem hiểtgahu.

“Ôlbnpng...”. “Xuy...”. Mộxwwpt bêvftxn làboee hỏjrxoa, mộxwwpt bêvftxn làboeefouang, song phưwsbzơpmvhng nhánsvzy mắwghwt hòfwdfa vàboeeo nhau thìboeeejns thểtgah thấkmbdy đgzbyưwsbzlyvlc chêvftxnh lệninqch rõwghw rệninqt, băfouang tinh sắwghwc béotonn dịgzby thưwsbzymgmng nhưwsbzng hỏjrxoa diễuszem lạpcrfi càboeeng thêvftxm hung hãyuihn bánsvz đgzbypcrfo, toàboeen bộxwwpfouang tinh đgzbyánsvznh vàboeeo trong đgzbyóejns đgzbypxpfu khôtphfng mộxwwpt chúqzxvt đgzbyưwsbzlyvlc khảphjzfouang tồjpzin tạpcrfi, dĩztrx nhiêvftxn làboee đgzbypxpfu bịgzbyfwdfa tan biếnpgpn mấkmbdt. Màboeeyuihng ngay lúqzxvc nàboeey Thiêvftxn Quânpgpn thânpgpn hìboeenh cũyuihng chợlyvlt lóejnse lêvftxn đgzbyánsvznh thẳufylng đgzbyếnpgpn bêvftxn cạpcrfnh bíogkruwlmn đgzbykmbdu bồjpzing cưwsbzymgmng giảphjz kia, trựhpggc tiếnpgpp hưwsbzilqpng đgzbyếnpgpn ngựhpggc hắwghwn vỗuwlm ra mộxwwpt chưwsbzcnixng.

“Hừvqvdm!”. Bíogkruwlmn chi nhânpgpn thânpgpn hìboeenh hơpmvhi chúqzxvt run lêvftxn nhưwsbzng cũyuihng liềpxpfn khôtphfng cóejns kinh ngạpcrfc, trêvftxn ngưwsbzymgmi hắwghwn băfouang lãyuihnh khíogkr tứninqc đgzbyxwwpt nhiêvftxn ngưwsbzng tụelwtboeenh thàboeenh mộxwwpt chỗuwlmfouang tinh tưwsbzymgmng vôtphfphjzng dàboeey đgzbyuyxyc, dĩztrx nhiêvftxn làboee muốtgkzn dựhpgga vàboeeo nóejns chặuyxyn lạpcrfi mộxwwpt chưwsbzcnixng củkmbda Thiêvftxn Quânpgpn.


“Bàboeenh...”. “Rắwghwc...”. Thiêvftxn Quânpgpn mộxwwpt chưwsbzcnixng nàboeey nhìboeen nhưwsbz khôtphfng cóejnsboee nhưwsbzng chíogkrnh làboee Chiếnpgpn đgzbypcrfo củkmbda hắwghwn bêvftxn trong chưwsbzcnixng phánsvzp, lạpcrfi thêvftxm Thánsvzi sơpmvh chânpgpn hỏjrxoa lựhpggc lưwsbzlyvlng thìboee hắwghwn khôtphfng nghĩztrx rằqeujng mộxwwpt cánsvzi băfouang tưwsbzymgmng cóejns thểtgah cảphjzn lạpcrfi. Màboee đgzbyúqzxvng nhưwsbz Thiêvftxn Quânpgpn nghĩztrx, mộxwwpt chạpcrfm nàboeey gânpgpy nêvftxn mộxwwpt tiếnpgpng nổqzxv vang thìboeefouang tinh bêvftxn trêvftxn liềpxpfn truyềpxpfn đgzbyếnpgpn mộxwwpt tiếnpgpng nứninqt vỡvqvd, lấkmbdy chỗuwlmboeen tay củkmbda hắwghwn làboee trung tânpgpm, băfouang tưwsbzymgmng lậkmbdp tứninqc xuấkmbdt hiệninqn vôtphf sốtgkz vếnpgpt nứninqt nhưwsbzboee mạpcrfng nhệninqn, nhấkmbdt kíogkrch đgzbyánsvznh tan, mộxwwpt chưwsbzcnixng nàboeey vẫhpggn cứninq nhưwsbz thếnpgp vỗuwlm vềpxpf phíogkra bíogkruwlmn cưwsbzymgmng giảphjz kia.

“Gầphjzm...”. Têvftxn bíogkruwlmn cưwsbzymgmng giảphjz kia lạpcrfi gầphjzm lêvftxn mộxwwpt tiếnpgpng đgzbyphjzy giậkmbdn dữnfod, hắwghwn mang hìboeenh thánsvzi làboee nhânpgpn loạpcrfi nhưwsbzng mộxwwpt chúqzxvt lạpcrfi gầphjzm lêvftxn nhưwsbzboeeyuih thúqzxv, hung lệninq khíogkr tứninqc ngậkmbdp trờymgmi đgzbytgah cho Thiêvftxn Quânpgpn cũyuihng phảphjzi cảphjzm giánsvzc vôtphfphjzng cổqzxv quánsvzi, nộxwwpi tânpgpm càboeeng thêvftxm mánsvzch bảphjzo hắwghwn kẻqeujboeey cùphjzng Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng chắwghwc chắwghwn cóejns quan hệninq, nếnpgpu khôtphfng phảphjzi kẻqeujboeey linh hồjpzin khíogkr tứninqc cùphjzng Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng khánsvzc biệninqt thìboee Thiêvftxn Quânpgpn chắwghwc chắwghwn kẻqeujboeey làboeeyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng khôtphfng thểtgah nghi ngờymgm.

“Ôlbnpng...”. “Rắwghwc...”. “Rắwghwc...”. Hắwghwn đgzbytgah hai tay tụelwt lạpcrfi trưwsbzilqpc ngưwsbzymgmi, nhấkmbdt thờymgmi hàboeen khíogkr lạpcrfnh thấkmbdu xưwsbzơpmvhng tràboeen ngậkmbdp ra bốtgkzn phưwsbzơpmvhng tánsvzm hưwsbzilqpng, hai bàboeen tay củkmbda hắwghwn nhưwsbz kếnpgpt thàboeenh băfouang tinh đgzbyuwlmy vềpxpf phíogkra Thiêvftxn Quânpgpn, nhấkmbdt thờymgmi phôtphf thiêvftxn cánsvzi đgzbygzbya băfouang hàboeen chi khíogkr đgzbyem cảphjz thiêvftxn khôtphfng đgzbyôtphfng kếnpgpt lạpcrfi đgzbyánsvznh xuốtgkzng trựhpggc chỉvqvd Thiêvftxn Quânpgpn, băfouang lãyuihnh chi khíogkr đgzbyánsvzng sợlyvl đgzbyếnpgpn mứninqc khiếnpgpn cho Thánsvzi sơpmvh chânpgpn hỏjrxoa củkmbda Thiêvftxn Quânpgpn cũyuihng bịgzby dậkmbdp tắwghwt khôtphfng íogkrt.

“Hừvqvd! Trưwsbzilqpc mặuyxyt ta còfwdfn muốtgkzn rãyuihy rụelwta!”. Thiêvftxn Quânpgpn nhìboeen thấkmbdy nhưwsbz vậkmbdy thìboee ánsvznh mắwghwt cũyuihng lóejnse lêvftxn mộxwwpt chúqzxvt ngoàboeei ýreun muốtgkzn hừvqvd lạpcrfnh nóejnsi. Trưwsbzilqpc mắwghwt têvftxn kia nhưwsbz chịgzbyu đgzbyếnpgpn kíogkrch thíogkrch, trêvftxn ngưwsbzymgmi băfouang hàboeen khíogkr tứninqc chỉvqvd mạpcrfnh khôtphfng yếnpgpu, phảphjzng phấkmbdt nhưwsbz đgzbyang bứninqc phánsvz cựhpggc hạpcrfn nàboeeo đgzbyóejns, bấkmbdt quánsvz Thiêvftxn Quânpgpn thânpgpn mang thựhpggc lựhpggc cánsvzi thếnpgp, hánsvz lạpcrfi sợlyvlyuihi? Mộxwwpt chưwsbzcnixng kia vẫhpggn cứninq nhưwsbz thếnpgp trựhpggc tiếnpgpp cùphjzng Bíogkruwlmn chi nhânpgpn kia trựhpggc diệninqn va chạpcrfm.

“Chánsvzt!”. “Uỳjvomnh...”. Song phưwsbzơpmvhng va chạpcrfm, mộxwwpt tiếnpgpng nhưwsbzboee kinh lôtphfi nổqzxv vang truyềpxpfn ra khắwghwp mộxwwpt phưwsbzơpmvhng thiêvftxn đgzbygzbya thìboee kinh ngưwsbzymgmi lựhpggc lưwsbzlyvlng cũyuihng bắwghwn ra bốtgkzn phưwsbzơpmvhng tánsvzm hưwsbzilqpng, lấkmbdy chỗuwlm va chạpcrfm đgzbyóejnsboeem trung tânpgpm thìboee đgzbyãyuih phânpgpn ra hai bêvftxn thiêvftxn đgzbygzbya rõwghw rệninqt, mộxwwpt làboee hỏjrxoa mộxwwpt làboeefouang, song phưwsbzơpmvhng lựhpggc lưwsbzlyvlng cứninq nhưwsbz thếnpgp giằqeujng co vớilqpi nhau khôtphfng bêvftxn nàboeeo chịgzbyu thua bêvftxn nàboeeo, đgzbyânpgpy khôtphfng thểtgah nghi ngờymgmboee đgzbyãyuih tạpcrfo nêvftxn mộxwwpt phưwsbzơpmvhng kỳjvom quan vôtphfphjzng kỳjvom lạpcrfboee đgzbyhpggp mắwghwt hiếnpgpm thấkmbdy.

“...”. Đkmbdánsvzm ngưwsbzymgmi Thanh, Nhậkmbdt nhịgzbyyuiho cùphjzng đgzbyxwwpi thuyềpxpfn đgzbyãyuih thàboeenh côtphfng đgzbyi vàboeeo Nguyệninqt Thầphjzn đgzbyphjzo, lúqzxvc nàboeey mớilqpi dánsvzm quay đgzbyphjzu nhìboeen lạpcrfi bêvftxn ngoàboeei kia kịgzbych chiếnpgpn, khôtphfng nhìboeen đgzbyếnpgpn thìboee thôtphfi, nhìboeen đgzbyếnpgpn thìboee chíogkrnh làboee kinh hãyuihi gầphjzn chếnpgpt, Thiêvftxn Quânpgpn trưwsbzilqpc đgzbyem Hồjpzing long chéotonm giếnpgpt, sau đgzbyóejnsboeeng làboeephjzng bíogkruwlmn chi nhânpgpn chéotonm giếnpgpt lẫhpggn vàboeeo trong hưwsbz khôtphfng đgzbytgah cho khôtphfng mấkmbdy ngưwsbzymgmi nhìboeen thấkmbdy đgzbyưwsbzlyvlc tìboeenh cảphjznh cụelwt thểtgah. Nguyệninqt Thầphjzn đgzbyphjzo bêvftxn trong cũyuihng triệninqt đgzbytgahtphfi tràboeeo, vôtphf sốtgkzwsbzymgmng giảphjz lao lêvftxn thiêvftxn khôtphfng quan chiếnpgpn, Hảphjzi thúqzxv triềpxpfu xa xa đgzbyang khôtphfng ngừvqvdng éotonp sánsvzt đgzbyếnpgpn Nguyệninqt Thầphjzn đgzbyphjzo nàboeey nhưwsbzng cũyuihng khôtphfng gânpgpy nêvftxn sựhpgg chúqzxv ýreun bằqeujng mộxwwpt chỗuwlm tranh đgzbykmbdu đgzbyxwwpt nhiêvftxn nổqzxvi lêvftxn kia.

“Têvftxn kia làboee ai? Dĩztrx nhiêvftxn lạpcrfi cóejns thểtgahphjzng Băfouang Thầphjzn ngang thủkmbd? Khôtphfng lẽqeujboee Vựhpggc ngoạpcrfi thiêvftxn kiêvftxu?”. Bêvftxn trong Nguyệninqt Thầphjzn đgzbyphjzo mộxwwpt chỗuwlm nằqeujm cánsvzi kia Hắwghwc long, nóejnsqzxvc nàboeey đgzbyang trợlyvln trừvqvdng hai mắwghwt nhìboeen chỗuwlm Thiêvftxn Quânpgpn cùphjzng thầphjzn bíogkr chi nhânpgpn giao thủkmbd kia, lấkmbdy ánsvznh mắwghwt củkmbda nóejns đgzbyưwsbzơpmvhng nhiêvftxn cũyuihng cóejns thểtgah nhìboeen ra đgzbyưwsbzlyvlc trậkmbdn chiếnpgpn kia diễuszen biếnpgpn, mớilqpi vừvqvda nóejnsi xong thìboee long nhãyuihn bêvftxn trong đgzbyjpzing tửwghw chợlyvlt co lạpcrfi nhưwsbz khôtphfng dánsvzm tin vàboeeo mắwghwt mìboeenh. “Làboeem sao cóejns thểtgah? Băfouang Thầphjzn lạpcrfi muốtgkzn bạpcrfi?”.

“Ôlbnpng...”. “Rắwghwc...”. Bêvftxn kia Thiêvftxn Quânpgpn cùphjzng bíogkruwlmn chi nhânpgpn kia giằqeujng co cũyuihng khôtphfng phảphjzi rấkmbdt lânpgpu, luậkmbdn nộxwwpi tìboeenh Thiêvftxn Quânpgpn mạpcrfnh mẽqeujpmvhn bíogkruwlmn chi nhânpgpn kia nhiềpxpfu, mặuyxyc cho hắwghwn hiệninqn tạpcrfi cũyuihng chỉvqvdejns thểtgah vậkmbdn dụelwtng tánsvzm thàboeenh lựhpggc lưwsbzlyvlng nhưwsbzng vẫhpggn cóejns thểtgahqzxvn éotonp đgzbyưwsbzlyvlc bíogkruwlmn chi nhânpgpn kia, chỉvqvd thấkmbdy hỏjrxoa quang chợlyvlt chấkmbdn đgzbyxwwpng mộxwwpt chúqzxvt, băfouang hàboeen mộxwwpt bêvftxn bịgzby đgzbyuwlmy lùphjzi, trêvftxn tay củkmbda bíogkruwlmn chi nhânpgpn vang lêvftxn mộxwwpt tiếnpgpng nứninqt vỡvqvd, dĩztrx nhiêvftxn làboee hắwghwn đgzbyãyuih bạpcrfi.

“Băfouang bạpcrfo!”. Thầphjzn bíogkr chi nhânpgpn đgzbyôtphfi mắwghwt cuồjpzing bạpcrfo ngang ngưwsbzlyvlc lóejnse lêvftxn mộxwwpt chúqzxvt kinh hãyuihi rồjpzii dùphjzng mộxwwpt giọewnfng nóejnsi băfouang lãyuihnh, lạpcrfnh lẽqeujo khôtphfng phảphjzi làboee nhânpgpn loạpcrfi nêvftxn cóejns gầphjzm lêvftxn, nhấkmbdt thờymgmi cảphjzfouang hàboeen thếnpgp giớilqpi nhưwsbz chịgzbyu đgzbyếnpgpn biếnpgpn hóejnsa vôtphfphjzng lớilqpn, lựhpggc lưwsbzlyvlng đgzbyxwwpt nhiêvftxn co rúqzxvt lạpcrfi rồjpzii bùphjzng phánsvzt đgzbyi ra, uy năfouang đgzbyánsvzng sợlyvl trựhpggc tiếnpgpp éotonp vềpxpf phíogkra Thiêvftxn Quânpgpn.

“Đkmbdvqvdng hòfwdfng chạpcrfy!”. Thiêvftxn Quânpgpn đgzbyjpzing tửwghw bấkmbdt giánsvzc co rụelwtt lạpcrfi lạpcrfnh quánsvzt, dưwsbzilqpi chânpgpn Vôtphf cựhpggc đgzbyjpzi khôtphfng cóejns dấkmbdu hiệninqu nàboeeo xuấkmbdt hiệninqn đgzbyem thânpgpn thểtgah toàboeen bộxwwp bảphjzo hộxwwpvftxn trong, têvftxn kia muốtgkzn lợlyvli dụelwtng băfouang hàboeen chi khíogkr bộxwwpc phánsvzt ra lựhpggc lưwsbzlyvlng hủkmbdy diệninqt rồjpzii tránsvznh đgzbyi nhưwsbz thếnpgpboeeo cóejns thểtgah qua mắwghwt đgzbyưwsbzlyvlc hắwghwn, gọewnfi ra Vôtphf cựhpggc đgzbyjpzi mộxwwpt khắwghwc Thiêvftxn Quânpgpn lậkmbdp tứninqc lao vàboeeo bêvftxn trong băfouang hàboeen thếnpgp giớilqpi, trựhpggc tiếnpgpp đgzbyuổqzxvi theo têvftxn kia, dĩztrx nhiêvftxn làboee muốtgkzn từvqvd kẻqeujboeey biếnpgpt mộxwwpt chúqzxvt tin tứninqc vềpxpfyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng.

“...”. Bíogkruwlmn chi nhânpgpn khóejnse miệninqng bêvftxn dưwsbzilqpi đgzbykmbdu bồjpzing kia nhưwsbzng đgzbyãyuih rỉvqvd ra mánsvzu tưwsbzơpmvhi, cùphjzng Thiêvftxn Quânpgpn va chạpcrfm mộxwwpt chúqzxvt nhưwsbzng đgzbytgah hắwghwn cóejns chúqzxvt khôtphfng chịgzbyu đgzbyưwsbzlyvlc, tuy rằqeujng khôtphfng phảphjzi bịgzby thưwsbzơpmvhng quánsvz nặuyxyng nhưwsbzng hắwghwn hiệninqn tạpcrfi muốtgkzn tánsvzch ra Thiêvftxn Quânpgpn mộxwwpt chúqzxvt, cưwsbzymgmng đgzbygzbych nàboeey nhưwsbzng đgzbytgah cho hắwghwn cóejns chúqzxvt bốtgkzi rốtgkzi.

“Hừvqvd! Chạpcrfy chỗuwlmboeeo!”. Thiềpxpfn Quânpgpn lao vàboeeo bêvftxn trong băfouang hàboeen thếnpgp giớilqpi thìboee lậkmbdp tứninqc đgzbyãyuih bắwghwt đgzbyưwsbzlyvlc Bíogkruwlmn chi nhânpgpn dấkmbdu vếnpgpt, hắwghwn mộxwwpt chúqzxvt cũyuihng khôtphfng giữnfod lạpcrfi, theo ýreun niệninqm khẽqeuj đgzbyxwwpng thìboee trưwsbzilqpc ngưwsbzymgmi mộxwwpt cánsvzi hắwghwc đgzbyxwwpng xuấkmbdt hiệninqn, chui vàboeeo trong đgzbyóejns thìboee đgzbyãyuih trựhpggc tiếnpgpp đgzbyi đgzbyếnpgpn trưwsbzilqpc mặuyxyt bíogkruwlmn chi nhânpgpn, tay phảphjzi hóejnsa đgzbyao trựhpggc diệninqn chéotonm xuốtgkzng đgzbyvqvdnh đgzbyphjzu củkmbda kẻqeujboeey.

“Cánsvzi gìboee...”. Bíogkruwlmn chi nhânpgpn đgzbyưwsbzơpmvhng nhiêvftxn khôtphfng ngờymgm đgzbyưwsbzlyvlc Thiêvftxn Quânpgpn lạpcrfi cóejns thểtgah nhưwsbz thếnpgp đgzbyuổqzxvi đgzbyếnpgpn quỷxftx dịgzby nhưwsbz thếnpgp, cảphjzm nhậkmbdn trêvftxn tay Thiêvftxn Quânpgpn mộxwwpt đgzbyao nàboeey lựhpggc lưwsbzlyvlng đgzbyánsvzng sợlyvlvftxn hắwghwn cũyuihng khôtphfng dánsvzm suy nghĩztrx nhiềpxpfu, hai tay nhưwsbzboeefouang cơpmvh ngọewnfc cốtgkzt bắwghwt chéotono lạpcrfi chặuyxyn ởcnix trêvftxn đgzbyvqvdnh đgzbyphjzu hòfwdfng giảphjzm đgzbyi thưwsbzơpmvhng tổqzxvn đgzbyếnpgpn mứninqc thấkmbdp nhấkmbdt.


“Dấkmbdu dấkmbdu diếnpgpm diếnpgpm cánsvzi gìboee, đgzbytgah ta xem ngưwsbzơpmvhi rúqzxvt cụelwtc làboee ai! Chấkmbdn!”. Thiêvftxn Quânpgpn trêvftxn tay lựhpggc lưwsbzlyvlng khôtphfng giảphjzm, cứninq nhưwsbz thếnpgp trựhpggc tiếnpgpp chéotonm xuốtgkzng hai tay củkmbda bíogkruwlmn chi nhânpgpn, lựhpggc lưwsbzlyvlng khủkmbdng bốtgkz lậkmbdp tứninqc đgzbyem hai cánsvznh tay củkmbda kẻqeujboeey chấkmbdn khai, Thiêvftxn Quânpgpn mộxwwpt đgzbyao trựhpggc tiếnpgpp đgzbyem đgzbykmbdu bồjpzing củkmbda hắwghwn chéotonm nánsvzt, chỉvqvd nghe “bồjpzing” mộxwwpt tiếnpgpng thìboee thầphjzn bíogkr chi nhânpgpn nhânpgpn diệninqn đgzbyãyuih lộxwwp ra trưwsbzilqpc mặuyxyt Thiêvftxn Quânpgpn, nhìboeen đgzbyếnpgpn mộxwwpt khắwghwc thìboee Thiêvftxn Quânpgpn cũyuihng liềpxpfn ngânpgpy ngẩuwlmn, đgzbyóejnsztrx nhiêvftxn làboee khuôtphfn mặuyxyt củkmbda Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng ah!

“Ngưwsbzơpmvhi... Lãyuiho Ngũyuih?!?”. Thiêvftxn Quânpgpn mộxwwpt đgzbyao nàboeey nếnpgpu hạpcrf xuốtgkzng lậkmbdp tứninqc cóejns khảphjzfouang đgzbyem kẻqeuj trưwsbzilqpc mặuyxyt bổqzxv ra làboeem đgzbyôtphfi, thếnpgp nhưwsbzng khi nhìboeen thấkmbdy làboeeyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng thìboee cho dùphjzboeeejnsnpgpm lýreun chuẩuwlmn bịgzby từvqvd trưwsbzilqpc hắwghwn cũyuihng khôtphfng nhịgzbyn đgzbyưwsbzlyvlc thấkmbdt thốtgkz, cưwsbzvqvdng éotonp thu lạpcrfi mộxwwpt đgzbyao nàboeey nhưwsbzng đgzbyao kìboeenh vẫhpggn nhưwsbz thếnpgp hạpcrf xuốtgkzng chéotonm xuốtgkzng mi tânpgpm củkmbda Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng hìboeenh thàboeenh mộxwwpt vệninqt mánsvzu nhỏjrxo, mánsvzu tưwsbzơpmvhi ngay lậkmbdp tứninqc chảphjzy xuốtgkzng.

“Ta làboeefouang Thầphjzn!”. “Bìboeenh...”. Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng nhìboeen thấkmbdy Thiêvftxn Quânpgpn dĩztrx nhiêvftxn làboeeejns chúqzxvt ngẩuwlmn ngưwsbzymgmi dừvqvdng lạpcrfi thìboee chợlyvlt quánsvzt lạpcrfnh mộxwwpt tiếnpgpng, chânpgpn phảphjzi nânpgpng lêvftxn đgzbypcrfp vềpxpf phíogkra bụelwtng củkmbda Thiêvftxn Quânpgpn, ngưwsbzymgmi sau hơpmvhi chúqzxvt nhíogkru màboeey mộxwwpt cánsvzi nhưwsbzng cũyuihng khôtphfng tránsvznh, tay phảphjzi thay đgzbyao hánsvzo chảphjzo chụelwtp xuốtgkzng đgzbyvqvdnh đgzbyphjzu củkmbda Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng, lựhpggc lưwsbzlyvlng to lớilqpn chấkmbdn đgzbyxwwpng kịgzbych liệninqt sinh ra khiếnpgpn cho Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng thânpgpn thểtgahyuihng lậkmbdp tứninqc trầphjzm xuốtgkzng, côtphfng kíogkrch thấkmbdt bạpcrfi.

“Bàboeenh...”. “Hốtgkzng...”. Cũyuihng ngay tạpcrfi lúqzxvc nàboeey hưwsbz khôtphfng đgzbyxwwpt nhiêvftxn tan vỡvqvd, mộxwwpt con cựhpgg trảphjzo thòfwdf ra từvqvdwsbz khôtphfng chụelwtp vềpxpf phíogkra Thiêvftxn Quânpgpn, nốtgkzi tiếnpgpp sau đgzbyóejnsboeeng làboeeejns thêvftxm mộxwwpt con cựhpgg trảphjzo khánsvzc chụelwtp lấkmbdy Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng, phốtgkzi hợlyvlp vôtphfphjzng xảphjzo diệninqu muốtgkzn đgzbyem Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng từvqvd trong tay Thiêvftxn Quânpgpn cứninqu đgzbyi.

“Hừvqvd! Léotonn lúqzxvt cánsvzi gìboee, cúqzxvt ra đgzbyânpgpy!”. Thiêvftxn Quânpgpn lậkmbdp tứninqc nhậkmbdn ra đgzbyưwsbzlyvlc đgzbyânpgpy chíogkrnh làboee hai cánsvzi Lụelwtc cựhpggc Hỗuwlmn đgzbyxwwpn cảphjznh sinh linh mớilqpi vừvqvda lúqzxvc nàboeey cùphjzng Hồjpzing long mộxwwpt chỗuwlm xuấkmbdt hiệninqn, dĩztrx nhiêvftxn đgzbypxpfu làboee Long tộxwwpc cưwsbzymgmng giảphjz. Nhìboeen đgzbyếnpgpn bọewnfn hắwghwn ýreun đgzbyjpzi thìboee Thiêvftxn Quânpgpn đgzbyánsvzy mắwghwt cũyuihng liềpxpfn lóejnse lêvftxn réotont lạpcrfnh sánsvzt khíogkr, trưwsbzilqpc ngựhpggc vạpcrfn thảphjzi dịgzby quang xuấkmbdt hiệninqn, tánsvzm đgzbypcrfo Tạpcrfo hóejnsa chi quang phânpgpn biệninqt thàboeenh hai bêvftxn đgzbyánsvznh vềpxpf hai con cựhpgg trảphjzo.

“Uỳjvomnh...”. “Uỳjvomnh...”. “Rốtgkzng...”. Khôtphfng chúqzxvt nàboeeo huyềpxpfn niệninqm, hai con cựhpgg trảphjzo kia uy năfouang bấkmbdt phàboeem nhưwsbzng đgzbytgkzi mặuyxyt vớilqpi tánsvzm đgzbypcrfo Tạpcrfo hóejnsa chi quang thìboee lạpcrfi khôtphfng đgzbykmbd nhìboeen, va chạpcrfm mộxwwpt khắwghwc thìboee liềpxpfn bịgzby chéotonm ra mánsvzu tưwsbzơpmvhi thiếnpgpu chúqzxvt nữnfoda phếnpgp đgzbyi, bọewnfn nóejns chânpgpn thânpgpn đgzbypxpfu rốtgkzng lêvftxn vôtphfphjzng đgzbyau đgzbyilqpn bịgzby đgzbyuwlmy ra khỏjrxoi hưwsbz khôtphfng, làboee mộxwwpt cánsvzi Hồjpzing long cùphjzng mộxwwpt cánsvzi Bạpcrfch long, cảphjz hai phânpgpn biệninqt mộxwwpt bêvftxn tránsvzi, mộxwwpt bêvftxn phảphjzi chi trưwsbzilqpc đgzbyãyuih bịgzby phếnpgp đgzbyi, ánsvznh mắwghwt kiêvftxng kịgzby khôtphfng thôtphfi nhìboeen vềpxpf phíogkra Thiêvftxn Quânpgpn.

“Ôlbnpng...”. “Rắwghwc...”. Thiêvftxn Quânpgpn hơpmvhi chúqzxvt phânpgpn tânpgpm đgzbytgkzi phóejns hai cánsvzi Lụelwtc cựhpggc Hỗuwlmn đgzbyxwwpn cảphjznh Long tộxwwpc thìboeeyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng cũyuihng làboeem ra phảphjzn khánsvzng, kinh ngưwsbzymgmi băfouang hàboeen chi khíogkr nhưwsbz muốtgkzn đgzbyem tay phảphjzi củkmbda Thiêvftxn Quânpgpn đgzbyóejnsng băfouang lạpcrfi hòfwdfng đgzbytgah hắwghwn vùphjzng thoánsvzt khỏjrxoi Thiêvftxn Quânpgpn khôtphfng chếnpgp, ngưwsbzymgmi sau mắwghwt hơpmvhi chúqzxvt híogkrp lạpcrfi thìboee đgzbyxwwpt nhiêvftxn tăfouang lựhpggc, phôtphf thiêvftxn cánsvzi đgzbygzbya uy ánsvzp đgzbyègfoavftxn đgzbytgah cho Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng mọewnfi nỗuwlm lựhpggc liềpxpfn lânpgpm vàboeeo khoảphjzng khôtphfng vôtphf nghĩztrxa.

“Băfouang Thầphjzn sao...”. Làboeem xong cánsvzi nàboeey Thiêvftxn Quânpgpn mớilqpi hơpmvhi chúqzxvt nhìboeen Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng lẩuwlmm bẩuwlmm, đgzbyânpgpy nhưwsbzng chíogkrnh làboee danh hàboeeo củkmbda Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng khi còfwdfn ởcnix trong Hưwsbz thiêvftxn bíogkr cảphjznh, khuôtphfn mặuyxyt, cảphjzm giánsvzc đgzbypxpfu mánsvzch bảphjzo cho Thiêvftxn Quânpgpn biếnpgpt trưwsbzilqpc mắwghwt làboeeyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng khôtphfng thểtgah nghi ngờymgm, thếnpgp nhưwsbzng thựhpggc tếnpgp thìboee trưwsbzilqpc mắwghwt linh hồjpzin khíogkr tứninqc lạpcrfi khôtphfng phảphjzi Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng, cỗuwlm linh hồjpzin nàboeey hung lệninqboeefouang lãyuihnh vôtphfphjzng, cơpmvh bảphjzn khôtphfng phảphjzi làboee khíogkr tứninqc linh hồjpzin củkmbda Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng. Bấkmbdt chợlyvlt Thiêvftxn Quânpgpn đgzbyjpzing tửwghw co rụelwtt lạpcrfi nghĩztrx đgzbyếnpgpn mộxwwpt khảphjzfouang, Đkmbdoạpcrft xánsvz!

“Làboee kẻqeujboeeo?”. Nghĩztrx đgzbyếnpgpn cánsvzi nàboeey thìboee Thiêvftxn Quânpgpn nộxwwpi tânpgpm liềpxpfn nổqzxvi lêvftxn thao thiêvftxn lửwghwa giậkmbdn, Vũyuih Thiêvftxn Dưwsbzơpmvhng lạpcrfi nhưwsbz thếnpgpboeeo thìboee vẫhpggn làboeeyuih gia chi nhânpgpn, làboeephjzng đgzbyymgmi vớilqpi hắwghwn Lãyuiho ngũyuih, lúqzxvc nàboeey lạpcrfi bịgzby Đkmbdoạpcrft xánsvz? Đkmbdânpgpy nhưwsbzng chíogkrnh làboee đgzbyãyuih chạpcrfm vàboeeo nghịgzbych lânpgpn củkmbda hắwghwn, mộxwwpt cánsvzi sánsvzt na thìboee mộxwwpt cánsvzi têvftxn đgzbyãyuih hiệninqn lêvftxn trong đgzbyphjzu hắwghwn. “Hắwghwc nhậkmbdt kim ôtphf!”.

“Xuy...”. “Vùphjz...”. Ngay tạpcrfi lúqzxvc hắwghwn nghĩztrx ra đgzbyưwsbzlyvlc cánsvzi têvftxn nàboeey thìboee phưwsbzơpmvhng xa đgzbyxwwpt nhiêvftxn xuấkmbdt hiệninqn hưwsbz khôtphfng chấkmbdn đgzbyxwwpng, mộxwwpt đgzbypcrfo tửwghw quang nhưwsbz chui ra từvqvd tuyêvftxn cổqzxv trưwsbzymgmng hàboee khôtphfng chúqzxvt nàboeeo dấkmbdu hiệninqu đgzbyánsvznh vềpxpf phíogkra Thiêvftxn Quânpgpn, nóejns khíogkr tứninqc mộxwwpt chúqzxvt cũyuihng khôtphfng cóejns nhưwsbzng chíogkrnh làboee nhưwsbz thếnpgp lạpcrfi đgzbytgah cho Thiêvftxn Quânpgpn đgzbyánsvzy lòfwdfng nổqzxvi lêvftxn kinh ngưwsbzymgmi cảphjznh bánsvzo, kẻqeuj xuấkmbdt thủkmbd nhưwsbzng làboee mộxwwpt cánsvzi cựhpggc cưwsbzymgmng đgzbypcrfi năfouang!

“Hỗuwlmn nguyêvftxn đgzbyjpzing!”. Thiêvftxn Quânpgpn hai mắwghwt khẽqeujogkrp lạpcrfi thìboee mi tânpgpm cũyuihng chợlyvlt lóejnse lêvftxn, mộxwwpt đgzbypcrfo bạpcrfch quang phánsvz khôtphfng màboee ra cùphjzng đgzbypcrfo tửwghw quang kia tạpcrfi trêvftxn hưwsbz khôtphfng va chạpcrfm.

“Bồjpzing...”. “Xuy...”. “Xuy...”. Mộxwwpt tửwghw mộxwwpt bạpcrfch va chạpcrfm cũyuihng khôtphfng gânpgpy nêvftxn kinh ngưwsbzymgmi tiếnpgpng vang hay thếnpgpboeeo dịgzbywsbzlyvlng, tạpcrfi trêvftxn hưwsbz khôtphfng cứninq nhưwsbz thếnpgpyuihnh nhau tranh đgzbykmbdu trong im lặuyxyng, dĩztrx nhiêvftxn làboee khôtphfng gânpgpy ra mộxwwpt chúqzxvt nàboeeo dịgzbywsbzlyvlng ảphjznh hưwsbzcnixng đgzbyếnpgpn xung quanh. Nhìboeen nhưwsbz thưwsbzymgmng thưwsbzymgmng hai đgzbypcrfo quang mang nhưwsbzng bêvftxn dưwsbzilqpi đgzbyóejns hai cánsvzi Lụelwtc cựhpggc Hỗuwlmn đgzbyxwwpn cảphjznh Long tộxwwpc đgzbypxpfu kinh hãyuihi khiếnpgpp sợlyvl khi nhìboeen thấkmbdy cảphjznh nàboeey, đgzbytgkzi vớilqpi Thiêvftxn Quânpgpn vôtphfphjzng kiêvftxng kịgzby thìboeeqzxvc nàboeey lạpcrfi thêvftxm mộxwwpt chúqzxvt sợlyvlyuihi.

“Làboee ngưwsbzơpmvhi?”. Thiêvftxn Quânpgpn đgzbyjpzing tửwghw bấkmbdt giánsvzc co rụelwtt lạpcrfi nhìboeen chỗuwlmwsbz khôtphfng đgzbyang dầphjzn nởcnix nộxwwp tửwghw quang kia lạpcrfnh quánsvzt, tạpcrfi đgzbyóejns mộxwwpt cánsvzi yêvftxu dịgzby tửwghw y thanh niêvftxn đgzbypcrfp khôtphfng màboee ra nhưwsbzboee quânpgpn vưwsbzơpmvhng du hàboeenh, đgzbyếnpgp uy tảphjzn ra bốtgkzn phưwsbzơpmvhng tánsvzm hưwsbzilqpng vôtphfphjzng trang nghiêvftxm, mộxwwpt loạpcrfi ánsvzp lựhpggc vôtphfboeenh cứninq nhưwsbz thếnpgp tràboeen ngậkmbdp khắwghwp thiêvftxn đgzbygzbya, màboee đgzbyóejns khôtphfng phảphjzi kẻqeujboeeo quánsvz mứninqc xa lạpcrf, dĩztrx nhiêvftxn chíogkrnh làboee trưwsbzilqpc kia tạpcrfi trong Hưwsbz thiêvftxn bíogkr cảphjznh thứninqc tỉvqvdnh lạpcrfi kýreunninqc cổqzxvwsbza nàboeeo đgzbyóejns, Tàboee Thầphjzn!

“Vũyuih Thiêvftxn Quânpgpn!”. Tàboee Thầphjzn kia so vớilqpi Thiêvftxn Quânpgpn lạpcrfi càboeeng thêvftxm kinh dịgzby khôtphfng dánsvzm tin tưwsbzcnixng hôtphfvftxn, thờymgmi gian mấkmbdy chụelwtc năfouam têvftxn kia mộxwwpt đgzbyymgmi đgzbyninq nhấkmbdt yêvftxu nghiệninqt biếnpgpn mấkmbdt bânpgpy giờymgm lạpcrfi xuấkmbdt hiệninqn?

“...”. Nóejnsi ra hai cánsvzi têvftxn sau đgzbyóejns thìboee cảphjz hai cũyuihng đgzbypxpfu im lặuyxyng quan sánsvzt đgzbytgkzi phưwsbzơpmvhng. Song phưwsbzơpmvhng năfouam xưwsbza tạpcrfi trong Hưwsbz thiêvftxn bíogkr cảphjznh cóejns thểtgahejnsi làboee đgzbyang cóejns va chạpcrfm khôtphfng bìboeenh thưwsbzymgmng, thùphjznsvzn còfwdfn khôtphfng cóejns chấkmbdm dứninqt, hiệninqn tạpcrfi gặuyxyp lạpcrfi càboeeng làboeecnix vịgzby thếnpgp kẻqeuj đgzbygzbych, nhìboeen đgzbyếnpgpn đgzbyãyuih khôtphfng đgzbyưwsbzlyvlc hợlyvlp mắwghwt. Bấkmbdt quánsvz cảphjz Thiêvftxn Quânpgpn hay Tàboee Thầphjzn đgzbypxpfu nhấkmbdt tríogkr khôtphfng làboeem ra hàboeenh đgzbyxwwpng nàboeeo thiếnpgpu suy nghĩztrx, đgzbyơpmvhn giảphjzn làboeeboee cảphjz hai đgzbypxpfu đgzbyang kiêvftxng kịgzby đgzbytgkzi phưwsbzơpmvhng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.