Lục Tiên

Quyển 3-Chương 362 : Khẩn cầu

    trước sau   
efkwnuocm(*) vắdubmng vẻvevj, bấdmkst chợqhgdt cópyyg ânuocm thanh tíqhgdagsich do nưmvseljorc mưmvsea rơxpvbi lêqoftn đukwvescru táagsin láagsi truyềybcpn đukwvếoucpn càldnxng làldnxm quang cảwwghnh xung quanh thêqoftm u tĩjdubnh. Giópyyg nhẹefkw thổumvgi qua, mưmvsea phùznzon bay bay, từfnjs xa nhìtzgln lạdtkbi nơxpvbi đukwvânuocy trôpbgtng thậlobot mờfodvwwgho, con đukwvưmvsefodvng phíqhgda trưmvseljorc nhìtzgln khôpbgtng đukwvưmvseqhgdc rõjdub lắdubmm.

(*) Vũefkwnuocm: rừfnjsng mưmvsea.

pyyg thanh ânuocm nứijyjc nởgylk trầescrm thấdmksp dưmvsefodvng nhưmvse vang vọdubmng khắdubmp mảwwghnh cỏljornuocy trong vàldnx ngoàldnxi đukwviệbhwqn. Mộwgfrt nam mộwgfrt nữukwv ngồeoubi đukwvhhoni diệbhwqn thấdmksp giọdubmng tròisrn chuyệbhwqn vớljori nhau, thanh ânuocm cópyyg chúylutt khôpbgtng rõjdubldnxng, cứijyj nhưmvsexpvbi nưmvseljorc trong mưmvsea phùznzon phiêqoftu phùznzoqoftn ngoàldnxi, trầescrm bổumvgng khôpbgtng theo quy tắdubmc nàldnxo.

Chỉbeaaldnx trêqoftn vẻvevj mặdbrrt nữukwv tửhwcu xinh đukwvefkwp kiềybcpu mịpsbw kia lạdtkbi càldnxng thêqoftm ngưmvseng trọdubmng, sắdubmc mặdbrrt lạdtkbi càldnxng ânuocm trầescrm vôpbgtznzong, giốhhonng nhưmvse lạdtkbi sắdubmp muốhhonn nhỏljormvseljorc.

efkwng khôpbgtng biếoucpt khi nàldnxo sẽybcp pháagsit tiếoucpt. Thanh ânuocm đukwvhhoni thoạdtkbi ngừfnjsng lạdtkbi. Láagsit sau Thẩafzqm Thạdtkbch khẽybcp nhìtzgln Ngọdubmc Lânuocm đukwvang im lặdbrrng rồeoubi nópyygi: "Ta nópyygi nhữukwvng lờfodvi nàldnxy, ngưmvseơxpvbi đukwvãgnjpjdub cảwwgh chưmvsea?"

Ngọdubmc Lânuocm vẫhxhon mộwgfrt mựblbwc cúyluti đukwvescru từfnjs trưmvseljorc đukwvếoucpn giờfodv mớljori chậlobom rãgnjpi ngẩafzqng lêqoftn, áagsinh mắdubmt lạdtkbnh lùznzong nhưmvserrbcng nhìtzgln Thẩafzqm Thạdtkbch mởgylk miệbhwqng đukwváagsip: "Làldnxm sao ta biếoucpt nhữukwvng lờfodvi vừfnjsa rồeoubi củqzhja ngưmvseơxpvbi làldnx đukwvúylutng sựblbw thậlobot hay đukwvang dốhhoni gạdtkbt ta?"


Thẩafzqm Thạdtkbch lắdubmc đukwvescru, thởgylkldnxi ngao ngáagsin: "Ta nópyygi đukwvybcpu làldnx sựblbw thậlobot, tin hay khôpbgtng làldnxznzoy vàldnxo ngưmvseơxpvbi."

"Ngưmvseơxpvbi muốhhonn ta tin nhưmvse thếoucpldnxo?" Đqoftwgfrt nhiêqoftn Ngọdubmc Lânuocm nhưmvse bạdtkbo pháagsit, đukwvijyjng phắdubmt dậloboy. Xưmvsea nay tíqhgdnh tìtzglnh đukwviềybcpm tĩjdubnh đukwvwgfrt nhiêqoftn lộwgfr ra vẻvevj đukwvqoftn cuồeoubng cùznzong thầescrn sắdubmc tuyệbhwqt vọdubmng phẫhxhon nộwgfr quáagsit lạdtkbi Thẩafzqm Thạdtkbch:

"Mộwgfrt vạdtkbn nărrbcm trưmvseljorc Tứijyj đukwvdtkbi Thiêqoftn Yêqoftu yêqoftu tộwgfrc chúylutng ta dễjetildnxng đukwvhhoni đukwvescru vớljori Nhânuocn tộwgfrc cáagsic ngưmvseơxpvbi mấdmksy trărrbcm nărrbcm, thếoucp nhưmvseng hôpbgtm nay, hôpbgtm nay ngưmvseơxpvbi lạdtkbi nópyygi cho ta biếoucpt Nhânuocn tộwgfrc bânuocy giờfodv chíqhgd íqhgdt cópyyg tớljori mấdmksy trărrbcm cao thủqzhj Nguyêqoftn Đqoftan cảwwghnh ngang hàldnxng vớljori Thiêqoftn Yêqoftu. "

Thẩafzqm Thạdtkbch khôpbgtng nópyygi gìtzgl, gậlobot gậlobot đukwvescru; chỉbeaaldnxpyyg chúylutt khópyyg khărrbcn nhưmvseng thầescrn sắdubmc lạdtkbi rấdmkst kiêqoftn quyếoucpt.

Thânuocn ảwwghnh Ngọdubmc Lânuocm lópyyge lêqoftn, thoáagsing cáagsii đukwvwgfrt nhiêqoftn xuấdmkst hiệbhwqn trưmvseljorc ngưmvsefodvi Thẩafzqm Thạdtkbch, mộwgfrt pháagsit liềybcpn bắdubmt đukwvưmvseqhgdc ngay cổumvg hắdubmn, phẫhxhon nộwgfr quáagsit: "Nópyygi vớljorpyygi vẩafzqn, ta giếoucpt ngưmvseơxpvbi!"

Thẩafzqm Thạdtkbch bịpsbwldnxng túylutm lấdmksy tựblbwa hồeoub cảwwghm thấdmksy mộwgfrt tia đukwvau đukwvljorn, nhíqhgdu màldnxy, khópyyg khărrbcn thấdmksp giọdubmng đukwvơxpvbn giảwwghn trảwwgh lờfodvi:
"Ngưmvseơxpvbi giếoucpt ta, cũefkwng chẳwbjmng thểdtkb thay đukwvumvgi đukwvưmvseqhgdc gìtzgl..."

Ngọdubmc Lânuocm phẫhxhon nộwgfr nhìtzgln hắdubmn, mộwgfrt gưmvseơxpvbng mặdbrrt kiềybcpu mịpsbwmvsefodvng nhưmvse đukwvãgnjp vặdbrrn vẹefkwo, trong tríqhgd nhớljor Thẩafzqm Thạdtkbch thìtzgl đukwvânuocy làldnx lầescrn đukwvescru tiêqoftn hắdubmn thấdmksy loạdtkbi thầescrn sắdubmc đukwvópyyg trêqoftn mặdbrrt nữukwv tửhwculdnxy. Nărrbcm đukwvópyygqoftn trong yêqoftu giớljori, bấdmkst kểdtkb hoàldnxn cảwwghnh nguy hiểdtkbm, thếoucp cụmgngc áagsic liệbhwqt nhưmvse thếoucpldnxo, thậlobom chíqhgd kềybcp vai cùznzong Thiêqoftn Thanh Xàldnxqoftu nhấdmkst tộwgfrc quyếoucpt chiếoucpn bêqoftn trong Hắdubmc Phong thàldnxnh kia; Ngọdubmc Lânuocm tựblbwa hồeoubefkwng chưmvsea từfnjsng thấdmkst thốhhon qua nhưmvse vậloboy.

Nhưmvseng cópyyg lẽybcppbgtm nay nàldnxng đukwvãgnjp đukwvếoucpn cựblbwc hạdtkbn, lạdtkbi làldnxpyyg lẽybcpylutc nàldnxy làldnx lầescrn thứijyj nhấdmkst trong đukwvfodvi khôpbgtng cópyyg tộwgfrc nhânuocn bêqoftn cạdtkbnh nàldnxng. Nàldnxng khôpbgtng còisrnn nhấdmkst thiếoucpt phảwwghi giảwwghldnxm kiêqoftn cưmvsefodvng, ngưmvseqhgdc lạdtkbi còisrnn tỏljor ra gầescrn nhưmvse sụmgngp đukwvumvg.

Mộwgfrt đukwvôpbgti tay trắdubmng nõjdubn lúylutc nàldnxy thoạdtkbt nhìtzgln giốhhonng nhưmvseldnxn tay áagsic ma truy hồeoubn đukwvoạdtkbt mệbhwqnh. Sắdubmc mặdbrrt Thẩafzqm Thạdtkbch trởgylkqoftn táagsii nhợqhgdt, chẳwbjmng qua làldnx cặdbrrp mắdubmt hắdubmn vẫhxhon thủqzhjy chung nhìtzgln sang bêqoftn cạdtkbnh Ngọdubmc Lânuocm, nửhwcua đukwviểdtkbm cũefkwng khôpbgtng cópyyg ýescrznzoi bưmvseljorc khuấdmkst phụmgngc.

Bỗbeaang nhiêqoftn hai tay Ngọdubmc Lânuocm chợqhgdt trởgylkqoftn mềybcpm nhũefkwn, buôpbgtng lỏljorng ra. Trêqoftn mặdbrrt nàldnxng lộwgfr ra mộwgfrt vẻvevj mấdmkst máagsit đukwvescry mờfodv mịpsbwt.

Thẩafzqm Thạdtkbch kịpsbwch liệbhwqt ho khan, quỳbeaa rạdtkbp xuốhhonng đukwvdmkst, tay che yếoucpt hầescru mởgylk to miệbhwqng thởgylk hổumvgn hểdtkbn. Ngọdubmc Lânuocm bêqoftn cạdtkbnh cũefkwng cháagsin nảwwghn chầescrm chậlobom ngãgnjp ngồeoubi xuốhhonng thảwwghm cỏljor, ngẩafzqn ngơxpvb. Nhìtzgln bộwgfr dạdtkbng giốhhonng nhưmvseagsii xáagsic khôpbgtng hồeoubn, dưmvsefodvng nhưmvse chẳwbjmng còisrnn tứijyjc giậlobon.

“Đqoftânuocy làldnx… Ôatxxng trờfodvi muốhhonn Yêqoftu tộwgfrc chúylutng ta diệbhwqt vong sao…” Rấdmkst lânuocu sau đukwvópyyg, Thẩafzqm Thạdtkbch nghe thấdmksy Ngọdubmc Lânuocm u oáagsin lẩafzqm bẩafzqm mộwgfrt cânuocu, phảwwghng phấdmkst mang theo nỗbeaai thốhhonng khổumvg khópyygldnx hiểdtkbu thấdmksu, giọdubmng đukwviệbhwqu tuyệbhwqt vọdubmng vôpbgtznzong.

***


mvsea phùznzon vẫhxhon rơxpvbi nhưmvse sẽybcpjdubnh viễjetin khôpbgtng dừfnjsng lạdtkbi, lấdmkst phấdmkst bay trêqoftn thảwwghm cỏljor.

Hồeoub ly trôpbgtng nhưmvsepyyg chúylutt bậlobon tânuocm, nópyyg đukwvi đukwvếoucpn bêqoftn cạdtkbnh Thẩafzqm Thạdtkbch, cọdubm đukwvescru vàldnxo ngưmvsefodvi hắdubmn. Thẩafzqm Thạdtkbch đukwvưmvsea tay ra thoáagsing vuốhhont qua đukwvescru nópyyg rồeoubi nhẹefkw gậlobot đukwvescru. Mộwgfrt láagsit sau, hắdubmn quay đukwvescru lạdtkbi nhìtzgln Ngọdubmc Lânuocm, chỉbeaa thấdmksy nàldnxng vẫhxhon đukwvfodv đukwvhxhon ngồeoubi nguyêqoftn tạdtkbi chỗbeaa. Hắdubmn khôpbgtng nhịpsbwn đukwvưmvseqhgdc liềybcpn cau màldnxy gọdubmi:

“Tộwgfrc trưmvsegylkng?”

Thânuocn thểdtkb củqzhja Ngọdubmc Lânuocm khẽybcp nhúylutc nhíqhgdch tựblbwa nhưmvse vừfnjsa choàldnxng tìtzglnh từfnjs trong bàldnxng hoàldnxng, nhưmvseng nhìtzgln bộwgfragsing vẫhxhon cópyygldnxi phầescrn trìtzgl trệbhwq. Nàldnxng quay đukwvescru lạdtkbi liếoucpc nhìtzgln Thẩafzqm Thạdtkbch.

Thẩafzqm Thạdtkbch thấdmksp giọdubmng hỏljori: “Ngưmvseơxpvbi khôpbgtng sao chứijyj?”

Ngọdubmc Lânuocm nhìtzgln hắdubmn thậlobot lânuocu, sau đukwvópyyg bỗbeaang nhiêqoftn mởgylk miệbhwqng nópyygi: “Nhânuocn – Yêqoftu kháagsic biệbhwqt, chíqhgdnh làldnx tửhwcu đukwvpsbwch củqzhja nhau, vìtzgl sao ngưmvseơxpvbi vẫhxhon còisrnn quan tânuocm đukwvếoucpn sinh tửhwcu củqzhja ta?”

Thẩafzqm Thạdtkbch ngơxpvb ngáagsic mộwgfrt chúylutt rồeoubi cưmvsefodvi khổumvg đukwváagsip: “Con ngưmvsefodvi khôpbgtng phảwwghi cỏljornuocy, ai cópyyg thểdtkbpbgttzglnh chứijyj. Huốhhonng chi ba nărrbcm trong Yêqoftu giớljori đukwvópyyg nếoucpu ngưmvseơxpvbi khôpbgtng thu nhậlobon ta vàldnxo trong bộwgfr tộwgfrc Thanh Xàldnx thìtzgl chỉbeaa sợqhgd ta đukwvãgnjp chếoucpt sớljorm rồeoubi.”

Ngọdubmc Lânuocm im lặdbrrng, mộwgfrt lúylutc sau néijyjt mặdbrrt củqzhja nàldnxng dầescrn dầescrn dịpsbwu lạdtkbi, trong đukwvôpbgti mắdubmt rắdubmn cópyyg áagsinh hàldnxo quang chuyểdtkbn đukwvwgfrng. Nàldnxng nópyygi: “ Kẻvevjisrnn nhớljor đukwvếoucpn tìtzglnh xưmvsea nghĩjduba cũefkw nhưmvse ngưmvseơxpvbi thậlobot làldnx hiếoucpm cópyyg.”

Thẩafzqm Thạdtkbch cưmvsefodvi cưmvsefodvi nhưmvseng rồeoubi lạdtkbi thởgylkldnxi, đukwváagsip: “Tópyygm lạdtkbi, mặdbrrc kệbhwq kếoucpt cụmgngc củqzhja ta vàldnx ngưmvseơxpvbi hôpbgtm nay ra sao, nhữukwvng sựblbwtzglnh trong lờfodvi ta nópyygi lúylutc trưmvseljorc đukwvybcpu làldnx sựblbw thậlobot. Sau nàldnxy cópyygxpvb hộwgfri ngưmvseơxpvbi cho ngưmvsefodvi hoặdbrrc đukwvíqhgdch thânuocn tiếoucpn lêqoftn dòisrnijyjt làldnx đukwvưmvseqhgdc.”

Ngọdubmc Lânuocm cưmvsefodvi khổumvg mộwgfrt cáagsii, sắdubmc mặdbrrt nhưmvsexpvbi trởgylkqoftn ảwwghm đukwvdtkbm, nhưmvseldnx trong chốhhonc láagsit nàldnxng đukwvãgnjp bắdubmt đukwvescru từfnjs từfnjs chấdmksp nhậlobon cáagsii sựblbw thậlobot màldnx phầescrn lớljorn Yêqoftu tộwgfrc trong Yêqoftu giớljori khôpbgtng thểdtkbldnxo chấdmksp nhậlobon nổumvgi nàldnxy. Nàldnxng trầescrm ngânuocm mộwgfrt láagsit rồeoubi lạdtkbi ngẩafzqng đukwvescru lêqoftn nhìtzgln Thẩafzqm Thạdtkbch, bỗbeaang nhiêqoftn hỏljori:

“Thạdtkbch Đqoftescru, ngưmvseơxpvbi cópyyg bằhxhong lòisrnng giúylutp ta khôpbgtng?”

“Giúylutp ngưmvseơxpvbi?” Thẩafzqm Thạdtkbch trôpbgtng cópyyg vẻvevjxpvbi kinh ngạdtkbc, hỏljori lạdtkbi: “Làldnx chuyệbhwqn gìtzgl?”

Chỉbeaa trong mộwgfrt khoảwwghng thờfodvi gian ngắdubmn ngủqzhji sau khi phảwwghi trảwwghi qua vôpbgt sốhhon nhữukwvng sựblbwtzglnh mânuocu thuẫhxhon vàldnxqhgdch đukwvwgfrng ngoàldnxi ýescr muốhhonn nhưmvse vậloboy, Ngọdubmc Lânuocm đukwvãgnjp nhanh chópyygng bìtzglnh tĩjdubnh lạdtkbi. Nàldnxng nhìtzgln Thẩafzqm Thạdtkbch rồeoubi trầescrm giọdubmng nópyygi: “ Ngưmvseơxpvbi vừfnjsa mớljori nópyygi rằhxhong tuy Nhânuocn tộwgfrc cưmvsefodvng đukwvdtkbi nhưmvseng ởgylk mộwgfrt vàldnxi đukwvpsbwa phưmvseơxpvbng xa xôpbgti trong Hồeoubng Môpbgtng chưmvse giớljori hiệbhwqn vẫhxhon còisrnn sópyygt lạdtkbi vàldnxi bộwgfr tộwgfrc Yêqoftu tộwgfrc còisrnn sinh tồeoubn đukwvưmvseqhgdc, đukwvúylutng khôpbgtng?”

Thẩafzqm Thạdtkbch gậlobot đukwvescru đukwváagsip: “Phảwwghi.”

Ngọdubmc Lânuocm híqhgdt sânuocu mộwgfrt hơxpvbi rồeoubi nópyygi: “Thạdtkbch Đqoftescru, hôpbgtm nay ta mang theo Thanh Xàldnx nhấdmkst tộwgfrc đukwvi vàldnxo Nhânuocn giớljori tuyệbhwqt đukwvhhoni khôpbgtng hềybcppyyg chúylutt lòisrnng tranh báagsildnxo, tấdmkst cảwwgh chìtzgltzgl muốhhonn duy trìtzgl đukwvưmvseqhgdc Thanh Xàldnx nhấdmkst tộwgfrc màldnx thôpbgti. Hiệbhwqn giờfodv khi chuyệbhwqn nàldnxy còisrnn chưmvsea truyềybcpn ra ngoàldnxi, ngưmvseơxpvbi cópyyg thểdtkbtzgl ơxpvbn thu nhậlobon củqzhja Thanh Xàldnx nhấdmkst tộwgfrc chúylutng ta nărrbcm đukwvópyygldnx giúylutp đukwvblbw mộwgfrt lầescrn đukwvưmvseqhgdc khôpbgtng? Hãgnjpy chỉbeaa cho chúylutng ta mộwgfrt chỗbeaa đukwvdtkb Thanh Xàldnx nhấdmkst tộwgfrc íqhgdt nhấdmkst cópyyg thểdtkb giảwwghldnxm thổumvgnuocn ởgylk đukwvópyyg, khuấdmkst khỏljori tầescrm mắdubmt củqzhja nhữukwvng tu sĩjdub Nhânuocn tộwgfrc, íqhgdt nhấdmkst còisrnn kéijyjo dàldnxi đukwvưmvseqhgdc hơxpvbi tàldnxn màldnx sốhhonng tiếoucpp…”

Trêqoftn khuôpbgtn mặdbrrt kiềybcpu mịpsbw củqzhja Ngọdubmc Lânuocm xuấdmkst hiệbhwqn néijyjt u sầescru, bi thưmvseơxpvbng. Nàldnxng nhìtzgln Thẩafzqm Thạdtkbch rồeoubi cúyluti đukwvescru, nópyygi khẽybcp:

- Đqofthhoni vớljori tìtzglnh hìtzglnh Nhânuocn giớljori bânuocy giờfodv, chúylutng ta hoàldnxn toàldnxn khôpbgtng biếoucpt chúylutt nàldnxo. Cảwwgh tộwgfrc đukwvếoucpn đukwvânuocy, nếoucpu khôpbgtng cópyyg ai giúylutp đukwvblbw, chỉbeaa sợqhgd trong thờfodvi gian ngắdubmn sẽybcp pháagsit sinh xung đukwvwgfrt vớljori tộwgfrc kháagsic. Mặdbrrc dùznzoylutc đukwvescru cópyyg thểdtkb tráagsinh thoáagsit nhưmvseng nếoucpu cứijyj bịpsbw tấdmksn côpbgtng liêqoftn tụmgngc, chúylutng ta hoàldnxn toàldnxn khôpbgtng cópyygagsich nàldnxo chốhhonng đukwvblbw. Cho nêqoftn, giờfodv ta chỉbeaapyyg thểdtkb nhờfodv ngưmvseơxpvbi giúylutp đukwvblbw thôpbgti.

Trêqoftn mặdbrrt củqzhja Thẩafzqm Thạdtkbch lộwgfr ra vẻvevj chầescrn chừfnjs, hắdubmn thấdmksp giọdubmng nópyygi: “Tộwgfrc trưmvsefodvng, ngưmvsefodvi đukwvfnjsng nhưmvse vậloboy, ta, ta…”

Khuôpbgtn mặdbrrt Ngọdubmc Lânuocm lộwgfr ra vẻvevj sầescru thảwwghm, nàldnxng cưmvsefodvi cưmvsefodvi, nópyygi: “Vậlobon sốhhonqoftu Tộwgfrc củqzhja chúylutng ta đukwvãgnjp nhưmvse vậloboy thìtzglisrnn lờfodvi gìtzgl tốhhont màldnxpyygi nữukwva. Giờfodv đukwvânuocy ta chỉbeaa mộwgfrt lòisrnng muốhhonn cứijyju ngưmvsefodvi trong tộwgfrc, nếoucpu ngưmvseơxpvbi cảwwghm thấdmksy bấdmkst mãgnjpn, hậlobon ta lúylutc nãgnjpy đukwvãgnjp đukwvwwgh thưmvseơxpvbng ngưmvseơxpvbi thìtzgl giờfodv cứijyj đukwvdtkb ngưmvseơxpvbi báagsio thùznzoldnx đukwvưmvseqhgdc, ta tuyệbhwqt đukwvhhoni sẽybcp khôpbgtng hoàldnxn thủqzhj!”

pyygi xong, nàldnxng ngồeoubi thẳwbjmng ngưmvsefodvi lêqoftn, nhắdubmm hai mắdubmt lạdtkbi, thểdtkb hiệbhwqn mộwgfrt bộwgfr dạdtkbng nhẫhxhon nhụmgngc chịpsbwu đukwvblbwng. Thẩafzqm Thạdtkbch lắdubmc đukwvescru nópyygi: “Tộwgfrc trưmvsegylkng, ta khôpbgtng cópyyg ýescr đukwvópyyg.”

Ngọdubmc Lânuocm cưmvsefodvi cưmvsefodvi, tưmvsea nhưmvse vừfnjsa mớljori hạdtkb mộwgfrt quyếoucpt tânuocm nàldnxo đukwvópyyg, liềybcpn mởgylk đukwvôpbgti mắdubmt sáagsing ra nhìtzgln Thẩafzqm Thạdtkbch, thấdmksp giọdubmng nópyygi: “Vìtzgl Thanh Xàldnx nhấdmkst tộwgfrc, ngưmvseơxpvbi muốhhonn ta làldnxm gìtzglefkwng đukwvưmvseqhgdc. Dùznzoldnx… Ngưmvseơxpvbi muốhhonn thânuocn thểdtkb củqzhja ta, muốhhonn ta làldnxm thịpsbw thiếoucpp cho ngưmvseơxpvbi, ta cũefkwng nguyệbhwqn ýescr!”

Thẩafzqm Thạdtkbch giậlobot mìtzglnh, toàldnxn thânuocn chấdmksn đukwvwgfrng. Hắdubmn nhìtzgln thầescrn sắdubmc kiêqoftn quyếoucpt củqzhja nữukwv tửhwcu trưmvseljorc mặdbrrt mìtzglnh, nhấdmkst thờfodvi khôpbgtng nópyygi nổumvgi nêqoftn lờfodvi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.