Long Đồ Án

Quyển 18-Chương 625 : Hỉ yến tân lang tân nương bỏ trốn

    trước sau   
Mộxsayc ngẫbzfbu đasvfxsayng phủnlbkezdbng Tôafjo Châedjsu phủnlbkxyyh mấikooy đasvfwhela đasvfiểfjzcm chámowvy đasvfhpgqu đasvfhpgqu mộxsayt đasvfêmtjhm, sau khi dậxlxep lửgsppa, ngay cảvmsk mộxsayt chúfmgvt tro cũunznng khôafjong còcjycn lạfmgvi cho mọwyemi ngưpruolfmqi, toàqrbon bộxsay biếnvhfn thàqrbonh đasvfikoot khôafjo cằlxszn, vẫbzfbn làqrbo gióxyyh thổtkkdi qua sẽnuhk theo đasvfóxyyhqrbomowvn loạfmgvn.

Kẻdkee chủnlbkpruou ámowvn mộxsayc ngẫbzfbu sámowvt nhâedjsn lầhpgqn nàqrboy tưpruoơikpfng quan mọwyemi ngưpruolfmqi đasvfhpgqu cóxyyh chúfmgvt “rõikooqrbong”, manh mốtkkdi bịwhel chặjgyvt đasvfancut đasvfếnvhfn cóxyyh thểfjzcxyyhi làqrbo “tâedjsm ngoan thủnlbk lạfmgvt.”

Đclevtkkdi vớtkkdi cámowvi nàqrboy, Triệitmlu Phổtkkd cựnbtvc kìbrrvxyyh quan tâedjsm, đasvftkkdi phưpruoơikpfng vìbrrv che dấikoou bívjjw mậxlxet màqrbo đasvffmgvi khai sámowvt giớtkkdi càqrbong lớtkkdn, liềhpgqn tỏmowv vẻdkeevjjw mậxlxet sau lưpruong cũunznng càqrbong lớtkkdn, kếnvhf hoạfmgvch càqrbong chu đasvfámowvo chặjgyvt chẽnuhk, khôafjong thểfjzc khôafjong đasvfhpgq phòcjycng.

brrv thếnvhf, Triệitmlu Phổtkkdmtjhu cầhpgqu cấikoop dưpruotkkdi đasvftkkdi vớtkkdi Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong ởyzvd xa trưpruotkkdc viếnvhft phong thưpruo, đasvffjzc hắfmgvn phámowvi ngưpruolfmqi lưpruou ýubrg mộxsayt chúfmgvt, còcjycn liêmtjhn hệitml mộxsayt chúfmgvt hếnvhft thảvmsky bằlxszng hữlxszu Tâedjsy Vựnbtvc.

Vấikoon đasvfhpgqqrbo nếnvhfu muốtkkdn viếnvhft thưpruo kia phảvmski làqrbo mộxsayt phong thưpruo rấikoot dàqrboi, màqrbobrrvnh thưpruolfmqng Triệitmlu Phổtkkd ngay cảvmsk lờlfmqi nóxyyhi dàqrboi mộxsayt chúfmgvt hắfmgvn cũunznng lưpruolfmqi nóxyyhi, chứancuxyyhi chi làqrbo muốtkkdn hắfmgvn viếnvhft mộxsayt phong thưpruoqrboi nhưpruo vậxlxey.

Cửgsppu vưpruoơikpfng gia ghébrrv châedjsn vàqrboo bêmtjhn cạfmgvnh bàqrbon vòcjyc đasvfhpgqu bứancut tai.


fmgvc nàqrboy, toàqrbon bộxsay ngưpruolfmqi trong Ngũunzn trang đasvfhpgqu đasvfang vộxsayi lo sựnbtvbrrvnh hôafjon lễdzek Cửgsppu Nưpruoơikpfng cùezdbng Ngôafjo Nhấikoot Họwyema, hỉezdb yếnvhfn vàqrboo ngàqrboy mai!

Tiểfjzcu Tứancu Tửgsppyzvd phòcjycng bếnvhfp giúfmgvp đasvfgvwj, mộxsayt thâedjsn dívjjwnh đasvfhpgqy bộxsayt mìbrrv, chạfmgvy trởyzvd vềhpgq phòcjycng thay quầhpgqn ámowvo, liềhpgqn nhìbrrvn đasvfếnvhfn cửgsppa thưpruo phòcjycng mởyzvd ra, Triệitmlu Phổtkkd đasvfang bêmtjhn cạfmgvnh bàqrbon mặjgyvt nhăclevn màqrboy nhóxyyh.

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp đasvftkkdi quầhpgqn ámowvo xong liềhpgqn chạfmgvy vàqrboo thưpruo phòcjycng, bòcjycmtjhn ghếnvhf dựnbtva, hai tay chốtkkdng mặjgyvt bàqrbon nhìbrrvn thăclevm dòcjyc tờlfmq giấikooy trắfmgvng dùezdbng đasvffjzc viếnvhft thưpruo trưpruotkkdc mặjgyvt Triệitmlu Phổtkkd.

Triệitmlu Phổtkkd thấikooy nắfmgvm bộxsayt kia lạfmgvi đasvfâedjsy thăclevm dòcjyc ngắfmgvm hắfmgvn viếnvhft thưpruo, vưpruoơikpfn tay ôafjom đasvfi qua đasvfjgyvt trêmtjhn đasvfùezdbi, tiếnvhfp tụyzvdc thởyzvdqrboi.

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp ngẩyrqxng mặjgyvt nhìbrrvn Triệitmlu Phổtkkd, “Cửgsppu Cửgsppu ngưpruoơikpfi viếnvhft thưpruo cho ai sao? Ngưpruoơikpfi chưpruoa bao giờlfmq viếnvhft thưpruo.”

Triệitmlu Phổtkkdikpfi hơikpfi nhưpruotkkdn màqrboy, “Ta khôafjong viếnvhft thưpruo sao?”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp gậxlxet đasvfhpgqu, “Viếnvhft thưpruo kểfjzc chuyệitmln bámowvo bìbrrvnh an cho Hoàqrbong nãnuhki nãnuhki đasvfhpgqu làqrbo phụyzvd thâedjsn ta viếnvhft.”

Triệitmlu Phổtkkd sờlfmq sờlfmq cằlxszm, hỏmowvi, “Cha ngưpruoơikpfi nóxyyhi qua cámowvi gìbrrv khôafjong?”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspppruolfmqi hìbrrvbrrv xoay mặjgyvt đasvfi.

Triệitmlu Phổtkkdbrrvo kébrrvo bívjjwm tóxyyhc nhỏmowv củnlbka hắfmgvn, “Hắfmgvn nóxyyhi cámowvi gìbrrv?”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp nhỏmowv giọwyemng nóxyyhi, “Phụyzvd thâedjsn nóxyyhi ngưpruoơikpfi cầhpgqm tinh con khỉezdb.”

“Hảvmsk?” Triệitmlu Phổtkkd nhưpruotkkdn màqrboy, đasvffmgvi gia đasvfâedjsy cóxyyh chỗvjjwqrboo giốtkkdng khỉezdb?

“Suốtkkdt ngàqrboy nhưpruo bịwhel lửgsppa thiêmtjhu môafjong, ngồwheli khôafjong yêmtjhn.” Tiểfjzcu Tứancu Tửgsppbrrv miệitmlng, tuy lờlfmqi nóxyyhi khôafjong dàqrboi nhưpruong lặjgyvp lạfmgvi rấikoot lưpruou loámowvt, “Ngồwheli trêmtjhn ghếnvhf khôafjong bao giờlfmq ngồwheli bìbrrvnh thưpruolfmqng đasvfưpruojkucc, hếnvhft tay nhámowvo tớtkkdi châedjsn nhámowvo, thựnbtvc cóxyyh cảvmskm giámowvc tay châedjsn ngứancua ngámowvy cóxyyh con rậxlxen làqrbom phiềhpgqn.”


Triệitmlu Phổtkkd khóxyyhe miệitmlng co giậxlxet kịwhelch liệitmlt, “A nha… Thưpruo ngốtkkdc sau lưpruong ta lạfmgvi ăclevn nóxyyhi bậxlxey bạfmgv nhưpruo thếnvhf.”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp tiếnvhfp tụyzvdc hébrrv miệitmlng, lắfmgvc lắfmgvc đasvfhpgqu thêmtjhm mộxsayt câedjsu, “Hoàqrbong thámowvi hậxlxeu cũunznng nóxyyhi nhưpruo vậxlxey.”

Triệitmlu Phổtkkdvjjw mắfmgvt.

“Chinh Chinh cùezdbng Quảvmskng Quảvmskng bọwyemn họwyemunznng nóxyyhi nhưpruo vậxlxey.”

Triệitmlu Phổtkkd nhìbrrvn trờlfmqi, vặjgyvn mìbrrvnh mộxsayt cámowvi vẻdkee xem thưpruolfmqng.

“Vậxlxey ngưpruoơikpfi viếnvhft thưpruo cho ai?” Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp cầhpgqm tờlfmq giấikooy kia đasvftkkdi Triệitmlu Phổtkkd đasvfang tỏmowv vẻdkee chámowvn ghébrrvt, tòcjyccjyc truy vấikoon.

Triệitmlu Phổtkkdxyyhi, “Muốtkkdn đasvfem chi tiếnvhft ámowvn tửgsppxyyhi cho Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong.”

“Tiểfjzcu Màqrbon thầhpgqu sámowvng nay cóxyyh ghi a.” Tiểfjzcu Tứancu Tửgsppxyyhi, “Bao Bao đasvftkkdi Hoàqrbong Hoàqrbong viếnvhft, đasvffjzc tiểfjzcu Màqrbon thầhpgqu viếnvhft bảvmskn thảvmsko, Bao Bao sao lạfmgvi mộxsayt lầhpgqn, sau đasvfóxyyh nhóxyyhm Ảikpfnh Ảikpfnh đasvfưpruoa đasvfi hoàqrbong cung.”

Triệitmlu Phổtkkdbqjtu môafjoi, “Ha! Lãnuhko Bao thếnvhf nhưpruong tìbrrvm nhi tửgspp viếnvhft thay!”

“Bao Bao vộxsayi thìbrrv sao, tri phủnlbk nha môafjon Tôafjo Châedjsu phủnlbkxyyh thựnbtvc nhiềhpgqu việitmlc.” Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp đasvfxsayt nhiêmtjhn nảvmsky ra chủnlbk ýubrg, “Bảvmskn thảvmsko củnlbka tiểfjzcu Màqrbon thầhpgqu còcjycn ởyzvd đasvfâedjsy, ta đasvfi lấikooy đasvfếnvhfn cho ngưpruoơikpfi, ngưpruoơikpfi sao chébrrvp lạfmgvi khôafjong?”

Áolhenh mắfmgvt Triệitmlu Phổtkkdmowvng lêmtjhn, nhưpruong sau đasvfóxyyh lắfmgvc đasvfhpgqu, “Khôafjong cóxyyh đasvfưpruojkucc, Bao Duyêmtjhn viếnvhft cámowvi đasvfóxyyhqrbo viếnvhft cho hoàqrbong đasvfếnvhf, ngữlxsz khívjjw trang trọwyemng lạfmgvi khámowvc biệitmlt so vớtkkdi ta làqrbo viếnvhft cho phóxyyhpruotkkdng, lãnuhko Hạfmgv nếnvhfu thấikooy ta đasvftkkdi hắfmgvn dùezdbng kívjjwnh ngữlxsz, tuyệitmlt đasvftkkdi cho rằlxszng đasvfhpgqu ta mớtkkdi bịwhel ngựnbtva đasvffmgvp ngu ngưpruolfmqi.”

“Âasvfn…” Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp lạfmgvi nghiêmtjhng đasvfhpgqu, “Hay đasvffjzc phụyzvd thâedjsn thay ngưpruoơikpfi viếnvhft thưpruo, phụyzvd thâedjsn viếnvhft nhanh lắfmgvm.”

Triệitmlu Phổtkkd ámowvnh mắfmgvt lạfmgvi sámowvng ngờlfmqi, sau đasvfóxyyh tiếnvhfp tụyzvdc lắfmgvc đasvfhpgqu, “Khôafjong cóxyyh đasvfưpruojkucc, cha ngưpruoơikpfi đasvftkkdi ta nóxyyhi bậxlxey, đasvffjzc hắfmgvn hỗvjjw trợjkuc lạfmgvi bịwhel hắfmgvn chêmtjhpruolfmqi, khôafjong cầhpgqu hắfmgvn.”


Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp nhăclevn nhăclevn mũunzni khẽnuhkbqjtu môafjoi, cầhpgqm lấikooy búfmgvt lôafjong đasvfưpruoa cho Triệitmlu Phổtkkd, “Thếnvhf thôafjoi Cửgsppu Cửgsppu tựnbtvbrrvnh viếnvhft đasvfi.”

Triệitmlu Phổtkkd tiếnvhfp nhậxlxen búfmgvt, mặjgyvt ghébrrvt bỏmowv khi viếnvhft mấikooy chữlxsz đasvfhpgqu tiêmtjhn.

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp mắfmgvt sắfmgvc, vưpruoơikpfn tay ra chỉezdb, “Nhưpruo thếnvhfqrboo ngắfmgvn gọwyemn nhưpruo vậxlxey?”

“Cóxyyh ngắfmgvn gọwyemn sao?” Triệitmlu Phổtkkd nhưpruotkkdng màqrboy.

“Đclevếnvhfn phívjjwa tâedjsy tra ámowvn xong liềhpgqn hếnvhft rồwheli?” Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp thay Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong quan sámowvt lámowv thưpruo, “Chúfmgvc Chúfmgvc nhìbrrvn thưpruo xem hiểfjzcu mớtkkdi làqrbo lạfmgv.”

Triệitmlu Phổtkkd châedjsn màqrboy nhívjjwu khívjjwt lạfmgvi, tay nắfmgvm chặjgyvt quảvmskn búfmgvt, tiếnvhfp tụyzvdc viếnvhft, mặjgyvt lạfmgvi mang đasvfhpgqy vẻdkee ghébrrvt bỏmowv.

Mộxsayt thờlfmqi gian uốtkkdng cạfmgvn chung tràqrbo sau, Triệitmlu Phổtkkd đasvfãnuhkbrrvm thưpruo nhámowvp bỏmowv đasvfi đasvfhpgqy đasvfikoot, nhưpruong mỗvjjwi tờlfmqunznng đasvfhpgqu chỉezdbxyyh mộxsayt hàqrbong chữlxsz, cũunznng khôafjong chịwhelu viếnvhft đasvfếnvhfn hàqrbong thứancu hai đasvfi.

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp đasvfwhelng tìbrrvnh màqrbo nhìbrrvn Triệitmlu Phổtkkd, “Cửgsppu Cửgsppu ngưpruoơikpfi năclevm đasvfóxyyhbrrvmowvi gìbrrv khôafjong hảvmsko hảvmsko họwyemc bàqrboi?”

Triệitmlu Phổtkkd nghiếnvhfn răclevng, “Gia đasvfâedjsy làqrboclevn võikoo toàqrbon tàqrboi!”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp liếnvhfc mặjgyvt đasvfikoot đasvfhpgqy thưpruo nhámowvp mộxsayt cámowvi, tiếnvhfp tụyzvdc ngắfmgvm Triệitmlu Phổtkkd, “Làqrboclevn võikoo toàqrbon tàqrboi, đasvfúfmgvng vậxlxey, chívjjwnh làqrboqrbom biếnvhfng.”

Triệitmlu Phổtkkd chàqrbomowvt nắfmgvm bộxsayt kia, “Văclevn võikoo toàqrbon tàqrboi đasvfưpruoơikpfng nhiêmtjhn làqrbom biếnvhfng! Ngưpruoơikpfi xem Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng so vớtkkdi ai khámowvc đasvfhpgqu làqrboqrbom biếnvhfng!”



Xa xa tạfmgvi chỗvjjw chòcjyci nghỉezdbmowvt, Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng đasvfi theo Triểfjzcn Chiêmtjhu đasvfang cùezdbng đasvfi bộxsay đasvfxsayt nhiêmtjhn thấikooy ngứancua mũunzni, vưpruoơikpfn tay xoa xoa cámowvi mũunzni, cảvmskm thấikooy cóxyyh đasvfiềhpgqm bámowvo nêmtjhn mau đasvfếnvhfn xem Thiêmtjhn Tôafjon cóxyyh phảvmski hay khôafjong lạfmgvi gặjgyvp rắfmgvc rốtkkdi rồwheli đasvfi?


Mộxsayt chỗvjjw khámowvc, Thiêmtjhn Tôafjon đasvfi theo Âasvfn Hậxlxeu đasvfang cùezdbng nhau uốtkkdng rưpruojkucu cũunznng đasvfxsayt nhiêmtjhn ngứancua mũunzni, lãnuhko thầhpgqn tiêmtjhn xoa cámowvi mũunzni —— tiểfjzcu tửgsppqrboo lạfmgvi đasvftkkdi hắfmgvn nóxyyhi bậxlxey?!



Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp đasvffjzc Triệitmlu Phổtkkd chậxlxem rãnuhki viếnvhft, Triệitmlu Phổtkkd đasvfàqrbonh phảvmski kiêmtjhn nhẫbzfbn màqrbo hạfmgvfmgvt, Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp quyệitmlt miệitmlng, “Cửgsppu Cửgsppu, ngưpruoơikpfi viếnvhft chữlxsz lớtkkdn nhưpruo vậxlxey, mộxsayt trang màqrbo chỉezdbxyyh mộxsayt vàqrboi dòcjycng a? Muốtkkdn đasvfem sựnbtvbrrvnh đasvfhpgqu nóxyyhi rõikooqrbong, ngưpruoơikpfi làqrbo chuẩyrqxn bịwhel đasvfưpruoa nguyêmtjhn quyểfjzcn sámowvch cho Chúfmgvc Chúfmgvc sao?”

Triệitmlu Phổtkkdpruoơikpfn tay nhébrrvo mặjgyvt Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp, “Ngưpruoơikpfi thiếnvhfu đasvfiềhpgqu đasvfi theo Âasvfu Dưpruoơikpfng họwyemc ăclevn nóxyyhi cùezdbng hắfmgvn đasvfi a, miệitmlng càqrbong ngàqrboy càqrbong đasvfxsayc!”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp hắfmgvc hắfmgvc cưpruolfmqi, vưpruoơikpfn tay lấikooy búfmgvt lôafjong trong tay Triệitmlu Phổtkkd, “Nếnvhfu khôafjong ta thay ngưpruoơikpfi viếnvhft đasvfi!”

Triệitmlu Phổtkkd nhưpruotkkdn màqrboy, “Hoắfmgvc? Ngưpruoơikpfi thay ta viếnvhft?”

“Âasvfn!” Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp gậxlxet đasvfhpgqu, “Ta ngàqrboy hôafjom qua mớtkkdi vừnnyqa nghe phụyzvd thâedjsn cùezdbng Miêmtjhu Miêmtjhu bọwyemn họwyemmowvn gẫbzfbu chuyệitmln vụyzvd ámowvn, ta đasvfhpgqu nhớtkkd kỹnlbk rồwheli!”

Triệitmlu Phổtkkd vui vẻdkeeqrbo xoa đasvfhpgqu Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp, “Ai nha! Nhi tửgspp ngoan ngoãnuhkn biếnvhft giúfmgvp đasvfgvwj phụyzvd thâedjsn đasvfúfmgvng chỗvjjw a!”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspppruolfmqi cưpruolfmqi, tay chỉezdbmowvi giưpruolfmqng phívjjwa đasvftkkdi diệitmln, “Cửgsppu Cửgsppu ngưpruoơikpfi đasvfi ngủnlbk mộxsayt hồwheli đasvfi, ta thay ngưpruoơikpfi viếnvhft kỹnlbkqrbong tỉezdb mỉezdb, ta nhàqrbon rỗvjjwi đasvfâedjsu cóxyyh việitmlc gìbrrv.”

Triệitmlu Phổtkkd vừnnyqa lòcjycng, đasvfancung lêmtjhn làqrbom biếnvhfng duỗvjjwi cámowvi thắfmgvt lưpruong, đasvfi bộxsay tớtkkdi chỗvjjwmowvi giưpruolfmqng leo lêmtjhn nằlxszm nghỉezdb ngơikpfi mộxsayt lámowvt.

Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp bắfmgvt đasvfhpgqu múfmgva búfmgvt thàqrbonh văclevn.

Triệitmlu Phổtkkd ngủnlbk gậxlxet, đasvffmgvi khámowvi ngủnlbk mộxsayt canh giờlfmq, biếnvhfng nhámowvc duỗvjjwi cámowvi thắfmgvt lưpruong đasvfancung lêmtjhn, chỉezdb thấikooy Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp vừnnyqa lúfmgvc viếnvhft xong, đasvfang lậxlxet xem lạfmgvi.

Triệitmlu Phổtkkd đasvfi qua liếnvhfc mộxsayt cámowvi, gậxlxet đasvfhpgqu —— âedjsn! Tiểfjzcu Tứancu Tửgsppxyyhbrrvt chữlxsz khôafjong tồwheli! Chữlxsz nhỏmowv vừnnyqa phảvmski, lạfmgvi còcjycn cóxyyh chúfmgvt tròcjycn trịwhela thựnbtvc đasvfámowvng yêmtjhu.


“Cửgsppu cửgsppu ngưpruoơikpfi muốtkkdn kiểfjzcm tra hay khôafjong?” Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp cầhpgqm mộxsayt xấikoop giấikooy viếnvhft thưpruo thậxlxet dàqrboy đasvfưpruoa cho Triệitmlu Phổtkkd nhìbrrvn.

Triệitmlu Phổtkkd vừnnyqa đasvfwhelnh tiếnvhfp nhậxlxen, bêmtjhn ngoàqrboi, Tửgsppikpfnh chạfmgvy vàqrboo, “Vưpruoơikpfng gia! Ngưpruoơikpfi viếnvhft xong chưpruoa? Hắfmgvc Ảikpfnh Bạfmgvch Ảikpfnh muốtkkdn chuẩyrqxn bịwhel đasvfi Tâedjsy Bắfmgvc!”

Triệitmlu Phổtkkdpruoơikpfn tay cầhpgqm lấikooy phong thưpruo từnnyq trêmtjhn bàqrbon, đasvfem xấikoop giấikooy Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp viếnvhft xong nhébrrvt vàqrboo, trêmtjhn bìbrrv thưpruo viếnvhft mộxsayt chữlxsz “Chúfmgvc”, thuậxlxen tay liềhpgqn đasvfưpruoa cho Tửgsppikpfnh, “Đclevfjzc cấikoop cho lãnuhko Hạfmgv.”

Tửgsppikpfnh tiếnvhfp nhậxlxen đasvfếnvhfn, cảvmskm giámowvc bêmtjhn trong rấikoot dàqrboy, kinh ngạfmgvc, “Ngưpruoơikpfi cóxyyh phảvmski hay khôafjong mỗvjjwi tờlfmq giấikooy viếnvhft mộxsayt chữlxsz a? Dàqrboy nhưpruo vậxlxey?”

Triệitmlu Phổtkkd mộxsayt cưpruotkkdc đasvfem hắfmgvn đasvfámowv ra, “Đclevfjzc hai ngưpruolfmqi bọwyemn họwyem nhanh chóxyyhng đasvfi truyềhpgqn tin.”



Lạfmgvi nóxyyhi vàqrboi ngàqrboy sau, Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong nhậxlxen đasvfưpruojkucc bứancuc thưpruo, mởyzvd ra bắfmgvt đasvfhpgqu coi.

Hắfmgvc Ảikpfnh cùezdbng Bạfmgvch Ảikpfnh đasvfancung ởyzvd hai bêmtjhn, chuẩyrqxn bịwhel giúfmgvp đasvfgvwj bổtkkd sung mộxsayt chúfmgvt, phỏmowvng chừnnyqng Nguyêmtjhn soámowvi nhàqrbo bọwyemn họwyemunznng sẽnuhk khôafjong viếnvhft đasvfếnvhfn rấikoot kỹnlbkqrbong tỉezdb mỉezdb.

qrbo trong quâedjsn lềhpgqu còcjycn cóxyyh đasvfếnvhfn chừnnyqng mưpruolfmqi quan văclevn võikoopruotkkdng chờlfmq nghe tin tứancuc.

Mọwyemi ngưpruolfmqi chỉezdb thấikooy Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong cầhpgqm giấikooy viếnvhft thưpruo, biểfjzcu tìbrrvnh trêmtjhn mặjgyvt khôafjong ngừnnyqng màqrbo phámowvt sinh biếnvhfn hóxyyha, tay cũunznng bắfmgvt đasvfhpgqu run rẩyrqxy, chờlfmq hắfmgvn đasvfem hơikpfn cảvmsk chụyzvdc trang giấikooy viếnvhft thưpruo xem xong, mớtkkdi hívjjwt sâedjsu mộxsayt hơikpfi. Sau đasvfóxyyh, chỉezdb thấikooy Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong đasvfem côafjong văclevn hưpruotkkdng trêmtjhn bàqrbon phóxyyhng tớtkkdi, xoay ngưpruolfmqi đasvfi ra ngoàqrboi, so vớtkkdi kẻdkee trộxsaym còcjycn mau lẹrtxt.

Mọwyemi ngưpruolfmqi hai mặjgyvt nhìbrrvn nhau… Chỉezdb thấikooy Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong bưpruotkkdc nhanh ra khỏmowvi lềhpgqu trạfmgvi, sau đasvfóxyyhbrrvm cámowvi lềhpgqu trạfmgvi khôafjong cóxyyh ai đasvfi vàqrboo, đasvfóxyyhng cửgsppa lạfmgvi.

Thủnlbk vệitmlyzvd cửgsppa cùezdbng vớtkkdi nhữlxszng ngưpruolfmqi khámowvc đasvfhpgqu buồwheln bựnbtvc —— tâedjsm nóxyyhi phóxyyh soámowvi đasvfâedjsy làqrboqrbom sao vậxlxey?

Đclevúfmgvng lúfmgvc nàqrboy, từnnyq trong nơikpfi lềhpgqu trạfmgvi Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong phámowvt ra tiếnvhfng cưpruolfmqi “ha ha ha ha”, Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong cưpruolfmqi đasvfếnvhfn dậxlxem châedjsn, thủnlbk vệitmlyzvd cửgsppa cảvmsk kinh thốtkkdi lui xa mấikooy trưpruojkucng, bọwyemn quan binh trong quâedjsn doanh sôafjoi nổtkkdi bàqrbon támowvn.

Trong lềhpgqu, phóxyyhpruotkkdng củnlbka Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong làqrbo Thẩyrqxm Thiệitmlu Tâedjsy cầhpgqm lấikooy phong thưpruo kia, đasvfnnyqng thấikooy hắfmgvn bịwhelezdb cho làqrbo hắfmgvn khôafjong thểfjzc đasvfwyemc, bấikoot quámowv chỉezdb dựnbtva vàqrboo dấikoou tay cóxyyh thểfjzc lấikooy ra chữlxsz viếnvhft.

Nghe Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong ởyzvd phívjjwa kia cưpruolfmqi đasvfếnvhfn chảvmsky nưpruotkkdc mắfmgvt, Thẩyrqxm Thiệitmlu Tâedjsy thắfmgvc mắfmgvc, “Nguyêmtjhn soámowvi viếnvhft cámowvi gìbrrvqrbo đasvfem hắfmgvn biếnvhfn thàqrbonh nhưpruo vậxlxey?”

Hắfmgvc Ảikpfnh cùezdbng Bạfmgvch Ảikpfnh cũunznng hiếnvhfu kỳitml, lãnuhko Hạfmgvcjycn cóxyyh thểfjzcpruolfmqi thàqrbonh nhưpruo vậxlxey? Rấikoot hiếnvhfm thấikooy!

Thẩyrqxm Thiệitmlu Tâedjsy sờlfmq soạfmgvng trong chốtkkdc lámowvt, cũunznng biếnvhfn thàqrbonh vui vẻdkee, đasvfem thưpruo lạfmgvi phóxyyhng tớtkkdi trêmtjhn bàqrbon, đasvfi ra phívjjwa sau bìbrrvnh phong ôafjom bụyzvdng cưpruolfmqi trong chốtkkdc lámowvt.

Hắfmgvc Ảikpfnh cùezdbng Bạfmgvch Ảikpfnh cầhpgqm lấikooy giấikooy viếnvhft thưpruo, mộxsayt chúfmgvng quan văclevn võikoopruotkkdng ởyzvd quâedjsn doanh đasvfhpgqu đasvfếnvhfn xem.

Chỉezdb thấikooy câedjsu đasvfhpgqu tiêmtjhn: Chúfmgvc Chúfmgvc thâedjsn khảvmski…

Mọwyemi ngưpruolfmqi khóxyyhe miệitmlng co giậxlxet —— Chúfmgvc Chúfmgvc…

Tiếnvhfp tụyzvdc nhìbrrvn xuốtkkdng, nguyêmtjhn mộxsayt trang “Chúfmgvc Chúfmgvc, Bạfmgvch Bạfmgvch, Miêmtjhu Miêmtjhu, Tôafjon Tôafjon, Âasvfn Âasvfn, tiểfjzcu Màqrbon thầhpgqu, Tiểfjzcu Bao tửgspp, Tiểfjzcu mậxlxep mạfmgvp cùezdbng Tiểfjzcu tiểfjzcu bébrrvo…”

Mọwyemi ngưpruolfmqi thờlfmqi đasvfiểfjzcm nhìbrrvn bứancuc thưpruo, trong đasvfhpgqu khôafjong ngừnnyqng hiệitmln ra vẻdkee mặjgyvt Triệitmlu Phổtkkd

ezdbng ngàqrboy, cámowvc tưpruotkkdng sĩbqjt trong quâedjsn doanh chợjkuct nghe đasvfếnvhfn trong lềhpgqu phóxyyh soámowvi truyềhpgqn đasvfếnvhfn tiếnvhfng cưpruolfmqi rung trờlfmqi, mấikooy ngưpruolfmqi… từnnyq phóxyyhpruotkkdng đasvfhpgqu bámowvm tưpruolfmqng cưpruolfmqi khôafjong ngừnnyqng, Hạfmgv Nhấikoot Hàqrbong đasvfi hai bưpruotkkdc đasvfxsayt nhiêmtjhn “phốtkkdc” mộxsayt tiếnvhfng, Hắfmgvc Ảikpfnh cùezdbng Bạfmgvch Ảikpfnh cưpruolfmqi đasvfếnvhfn lăclevn đasvfhpgqy đasvfikoot.

Xa tạfmgvi Tôafjo Châedjsu, Triệitmlu Phổtkkd ngàqrboy nàqrboo đasvfóxyyhxyyh mấikooy chụyzvdc lầhpgqn ngứancua mũunzni, cámowvi lỗvjjw tai nóxyyhng bừnnyqng, Côafjong Tôafjon tậxlxen lựnbtvc kiểfjzcm tra mạfmgvch đasvfxlxep rồwheli coi gámowvy hắfmgvn… Đclevưpruoơikpfng nhiêmtjhn, đasvfâedjsy làqrboxyyhi sau, tạfmgvm thờlfmqi khôafjong đasvfhpgq cậxlxep tớtkkdi.



Vẫbzfbn làqrboxyyhi vềhpgq chuyệitmln Ngũunzn trang.

Triệitmlu Phổtkkd đasvfưpruoa thưpruo xong rồwheli, cảvmskm thấikooy toàqrbon thâedjsn nhẹrtxt nhàqrbong vôafjo sựnbtv, ôafjom lấikooy Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp, xuấikoot môafjon đasvfi mộxsayt vòcjycng.

Mớtkkdi vừnnyqa đasvfi tớtkkdi cửgsppa việitmln, chỉezdb thấikooy Triểfjzcn Chiêmtjhu vừnnyqa đasvfi vừnnyqa hếnvhft nhìbrrvn đasvfôafjong tớtkkdi nhìbrrvn tâedjsy.

Triệitmlu Phổtkkd đasvfi qua, Tiểfjzcu Tứancu Tửgspppruoơikpfn tay vỗvjjw bảvmsk vai Triểfjzcn Chiêmtjhu.

Triệitmlu Phổtkkd buồwheln bựnbtvc, “Ngưpruoơikpfi làqrbom chi đasvfâedjsy? Lạfmgvc đasvfưpruolfmqng rồwheli?”

Triểfjzcn Chiêmtjhu khoámowvt tay chặjgyvn lạfmgvi, “Tìbrrvm ngưpruolfmqi.” Vừnnyqa nóxyyhi, vừnnyqa vưpruoơikpfn tay tiếnvhfp nhậxlxen Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp, “Ngưpruoơikpfi vừnnyqa ởyzvd chỗvjjwqrboo? Vừnnyqa rồwheli Côafjong Tôafjon còcjycn tớtkkdi chỗvjjw trùezdb phòcjycng tìbrrvm ngưpruoơikpfi.”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgsppxyyhi, “Ta hỗvjjw trợjkuc Cửgsppu Cửgsppu.”

Triệitmlu Phổtkkd đasvftkkdi Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp nhámowvy mắfmgvt mấikooy cámowvi, Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp vớtkkdi hắfmgvn nhámowvy mắfmgvt mấikooy cámowvi, đasvffmgvi khámowvi muốtkkdn Tiểfjzcu Tứancu Tửgsppqrbo sẽnuhk khôafjong nóxyyhi ra chuyệitmln chívjjwnh mìbrrvnh giúfmgvp Triệitmlu Phổtkkd viếnvhft thưpruo.

Triểfjzcn Chiêmtjhu thấikooy hai ngưpruolfmqi kia thầhpgqn thầhpgqn bívjjwvjjw, chỉezdb biếnvhft cóxyyhvjjw mậxlxet.

“Ngưpruoơikpfi giúfmgvp thưpruo ngốtkkdc tìbrrvm Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp?” Triệitmlu Phổtkkd hỏmowvi.

“Khôafjong phảvmski.” Triểfjzcn Chiêmtjhu lắfmgvc đasvfhpgqu.

“Bạfmgvch Bạfmgvch tìbrrvm ai sao?” Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp nghiêmtjhng đasvfhpgqu.

Triểfjzcn Chiêmtjhu vẫbzfbn lắfmgvc đasvfhpgqu, “Khôafjong…”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgsppezdbng Triệitmlu Phổtkkd nhìbrrvn nhau liếnvhfc mắfmgvt mộxsayt cámowvi, trăclevm miệitmlng mộxsayt lờlfmqi, “Tôafjon Tôafjon?!”

Triểfjzcn Chiêmtjhu lậxlxep tứancuc xua tay, Tiểfjzcu Tứancu Tửgsppezdbng Triệitmlu Phổtkkd chợjkuct nghe đasvfếnvhfn phívjjwa sau cóxyyh thanh âedjsm truyềhpgqn đasvfếnvhfn, “Ai kêmtjhu ta?”

Hai ngưpruolfmqi tóxyyhc gámowvy dựnbtvng lêmtjhn, quay đasvfhpgqu lạfmgvi, liềhpgqn thấikooy Thiêmtjhn Tôafjon chắfmgvp tay sau lưpruong đasvfi bộxsay tớtkkdi, cóxyyh lẽnuhk khôafjong cóxyyh nghe đasvfếnvhfn.

Triệitmlu Phổtkkdezdbng Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp song song thởyzvd phàqrboo nhẹrtxt nhõikoom mộxsayt hơikpfi, Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp vỗvjjw vỗvjjw lồwhelng ngựnbtvc củnlbka mìbrrvnh, thuậxlxen tiệitmln cũunznng giúfmgvp Triệitmlu Phổtkkd vỗvjjw vỗvjjw ngựnbtvc.

Phívjjwa sau Thiêmtjhn Tôafjon còcjycn Âasvfn Hậxlxeu đasvfi bộxsay ra, hỏmowvi Triểfjzcn Chiêmtjhu, “Tìbrrvm thấikooy khôafjong?”

Triểfjzcn Chiêmtjhu lắfmgvc đasvfhpgqu, “Khôafjong a.”

Triệitmlu Phổtkkd hỏmowvi, “Đclevếnvhfn tộxsayt cùezdbng tìbrrvm ai?”

“Cửgsppu Nưpruoơikpfng cùezdbng Tiểfjzcu Họwyema Thúfmgvc khôafjong biếnvhft chạfmgvy đasvfi đasvfâedjsu rồwheli.” Triểfjzcn Chiêmtjhu rấikoot bấikoot đasvffmgvc dĩbqjt, “Vừnnyqa rồwheli mẹrtxt ta muốtkkdn cùezdbng Cửgsppu Nưpruoơikpfng chọwyemn cámowvi mũunzn phưpruojkucng, tìbrrvm nửgsppa ngàqrboy khôafjong gặjgyvp ngưpruolfmqi.”

Tiểfjzcu Tứancu Tửgsppunznng kinh ngạfmgvc, “Tâedjsn lang quan cùezdbng tâedjsn nưpruoơikpfng tửgspp khôafjong thấikooy?”

Triểfjzcn Chiêmtjhu nhìbrrvn trờlfmqi, “Ngàqrboy mai liềhpgqn thàqrbonh thâedjsn, đasvfâedjsy làqrbo đasvfi đasvfâedjsu màqrbo nhưpruo thếnvhfqrboo cũunznng khôafjong nóxyyhi mộxsayt tiếnvhfng.”

fmgvc nàqrboy, từnnyqmtjhn ngoàqrboi Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng đasvfi đasvfếnvhfn, trong tay cầhpgqm mộxsayt phong thưpruo, biểfjzcu tìbrrvnh rấikoot phứancuc tạfmgvp.

“Tìbrrvm đasvfưpruojkucc khôafjong?” Triểfjzcn Chiêmtjhu hỏmowvi.

Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng đasvfem phong thưpruo đasvfưpruoa qua cho hắfmgvn, “Xem nhưpruobrrvm đasvfưpruojkucc…”

Triểfjzcn Chiêmtjhu sửgsppng sốtkkdt, mởyzvd phong thưpruo ra, từnnyqmtjhn trong rúfmgvt ra mộxsayt tờlfmq giấikooy viếnvhft thưpruo, chỉezdb thấikooy bêmtjhn trêmtjhn cóxyyh mấikooy chữlxsz —— chúfmgvng ta bỏmowv trốtkkdn rồwheli! Lạfmgvc khoảvmskn đasvfhpgqqrbo Hồwhelng Cửgsppu Nưpruoơikpfng cùezdbng Ngôafjo Nhấikoot Họwyema.

Triểfjzcn Chiêmtjhu lậxlxep tứancuc hívjjwt mộxsayt ngụyzvdm lãnuhknh khívjjw.

Thiêmtjhn Tôafjon hámowv to miệitmlng, Tiểfjzcu Tứancu Tửgspp phồwhelng mámowv, “Nha! Bỏmowv trốtkkdn rồwheli!”

“Ai bỏmowv trốtkkdn?” Côafjong Tôafjon ôafjom mộxsayt bóxyyh lớtkkdn lụyzvda hồwhelng sắfmgvc từnnyq cửgsppa đasvfi ngang qua chạfmgvy vàqrboo, phívjjwa sau Tiểfjzcu Lưpruoơikpfng Tửgspp giúfmgvp đasvfgvwjafjong Tôafjon nâedjsng mộxsayt bóxyyh lụyzvda màqrbou khámowvc cũunznng tiếnvhfn vàqrboo, “Bỏmowv trốtkkdn?”

Âasvfn Hậxlxeu khôafjong hiểfjzcu ra sao, “Cảvmsk hai đasvfhpgqu bảvmsky támowvm mưpruoơikpfi tuổtkkdi rồwheli còcjycn chơikpfi chiêmtjhu nàqrboy?”

Triểfjzcn Chiêmtjhu cũunznng khôafjong hiểfjzcu, “Vìbrrvmowvi gìbrrv bỏmowv trốtkkdn a?”

“Áolhec…” Lúfmgvc nàqrboy, Tiểfjzcu Lưpruoơikpfng Tửgspp nhưpruoqrbo nhớtkkd ra cámowvi gìbrrv đasvfóxyyh, “Cóxyyh phảvmski hay khôafjong Cửgsppu Nưpruoơikpfng cùezdbng Tiểfjzcu Họwyema Thúfmgvc bỏmowv trốtkkdn a?”

“Bỏmowv trốtkkdn?” Bêmtjhn ngoàqrboi, Lâedjsm Dạfmgv Hỏmowva cùezdbng Trâedjsu Lưpruoơikpfng đasvfang cầhpgqm mộxsayt rưpruoơikpfng quầhpgqn ámowvo lớtkkdn cũunznng đasvfi đasvfếnvhfn.

“Tiểfjzcu Lưpruoơikpfng Tửgspp.” Côafjong Tôafjon hỏmowvi Tiểfjzcu Lưpruoơikpfng Tửgspp, “Ngưpruoơikpfi cóxyyh phảvmski biếnvhft cámowvi gìbrrv hay khôafjong?”

Tiểfjzcu Lưpruoơikpfng Tửgsppxyyhi, “Ta thờlfmqi đasvfiểfjzcm ngàqrboy hôafjom qua ởyzvd trong sâedjsn luyệitmln côafjong, nghe đasvfưpruojkucc từnnyq trong chòcjyci nghỉezdbmowvt Cửgsppu Nưpruoơikpfng cùezdbng Tiểfjzcu Họwyema Thúfmgvc đasvfang nóxyyhi cámowvi gìbrrv thậxlxet nhiềhpgqu ngưpruolfmqi a, vạfmgvn nhấikoot nhámowvo loạfmgvn đasvfxsayng phòcjycng làqrbom nhưpruo thếnvhfqrboo a? Mộxsayt phen nhiềhpgqu tuổtkkdi ýubrg tứancu khôafjong thựnbtvc tốtkkdt a, khôafjong bằlxszng bỏmowv trốtkkdn đasvfi…”

“Khụyzvd khụyzvd…”

Bao đasvffmgvi nhâedjsn cùezdbng Thámowvi Sưpruo vừnnyqa xuấikoot môafjon mộxsayt lámowvt uốtkkdng chébrrvn tràqrbo, vừnnyqa vặjgyvn nghe xong, bịwhelpruotkkdc tràqrboqrbom phámowvt sặjgyvc.

qrbong Dụyzvdc bámowvt quámowvi chạfmgvy tớtkkdi, “Bởyzvdi vìbrrv thẹrtxtn thùezdbng cho nêmtjhn bỏmowv trốtkkdn?”

Bao Duyêmtjhn ôafjom cámowvnh tay, “Ai nha, ngạfmgvi ngùezdbng ngoàqrboi ýubrg muốtkkdn a!”

Âasvfn Hậxlxeu vẻdkee mặjgyvt khôafjong còcjycn gìbrrv đasvffjzcxyyhi, “Hai cámowvi ngưpruolfmqi nàqrboy làqrbo nghĩbqjt tớtkkdi chuyệitmln gìbrrv đasvfâedjsy a, nhanh chóxyyhng đasvfi tìbrrvm trởyzvd vềhpgq!”

Đclevámowvm ngưpruolfmqi Triểfjzcn Chiêmtjhu chia nhau ra mấikooy đasvfưpruolfmqng, chạfmgvy ra cửgsppa tìbrrvm tâedjsn nưpruoơikpfng cùezdbng tâedjsn lang quan lâedjsm trậxlxen luốtkkdng cuốtkkdng đasvfi.



Triểfjzcn Chiêmtjhu cùezdbng Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng chuẩyrqxn bịwhelpruotkkdng phưpruoơikpfng hưpruotkkdng Ma Cung đasvfi tìbrrvm.

Vừnnyqa ly khai Ngũunzn trang khôafjong xa, chỉezdb thấikooy trêmtjhn đasvfưpruolfmqng lớtkkdn, cóxyyh hai ngưpruolfmqi đasvfi tớtkkdi.

Hai ngưpruolfmqi nàqrboy đasvfhpgqu làqrbo nam, ăclevn mặjgyvc cóxyyh chúfmgvt quámowvi dịwhel.

Trong đasvfóxyyh mộxsayt ngưpruolfmqi mộxsayt thâedjsn hắfmgvc y, trêmtjhn cámowvnh tay quấikoon lụyzvda trắfmgvng, bốtkkdn năclevm mưpruoơikpfi tuổtkkdi, dámowvng ngưpruolfmqi gầhpgqy yếnvhfu, xưpruoơikpfng gòcjycmowv nhôafjo cao màqrbo lạfmgvi hốtkkdc hámowvc lõikoom sâedjsu, diệitmln mạfmgvo cóxyyh chúfmgvt khôafjong tốtkkdt.

Mộxsayt ngưpruolfmqi khámowvc lạfmgvi làqrbo mộxsayt thâedjsn trắfmgvng thuầhpgqn, trêmtjhn cámowvnh tay quấikoon hắfmgvc sa, thâedjsn cao hìbrrvnh thểfjzc mậxlxep mạfmgvp, mặjgyvt tròcjycn tựnbtva chébrrvn đasvfĩbqjta, thầhpgqn tìbrrvnh dữlxsz tợjkucn khôafjong giốtkkdng ngưpruolfmqi mậxlxep mạfmgvp bìbrrvnh thưpruolfmqng thoạfmgvt nhìbrrvn vui mừnnyqng phúfmgvc khívjjw, lạfmgvi làqrboxyyh chúfmgvt hung ámowvc.

Triểfjzcn Chiêmtjhu nhìbrrvn liếnvhfc mắfmgvt mộxsayt cámowvi cámowvch hai ngưpruolfmqi ăclevn diệitmln, nhớtkkd tớtkkdi hai ngưpruolfmqi kia làqrbo ai.

Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng khẽnuhk nhívjjwu màqrboy, hắfmgvn cũunznng nghe Thiêmtjhn Tôafjon nóxyyhi qua, hai ngưpruolfmqi nàqrboy cóxyyh thểfjzcqrbo Hắfmgvc Bạfmgvch Nhịwhel Tang trong truyềhpgqn thuyếnvhft, tuổtkkdi khôafjong nhỏmowv, đasvfếnvhfn chừnnyqng sámowvu bảvmsky mưpruoơikpfi, làqrbo cừnnyqu gia củnlbka Cửgsppu Nưpruoơikpfng.

Triểfjzcn Chiêmtjhu cùezdbng Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng yêmtjhn lặjgyvng nhìbrrvn nhau liếnvhfc mắfmgvt mộxsayt cámowvi —— Cửgsppu Nưpruoơikpfng lo liệitmlu việitmlc vui, hai ngưpruolfmqi nàqrboy chạfmgvy tớtkkdi xem námowvo nhiệitmlt gìbrrv? Cóxyyh chúfmgvt khôafjong chừnnyqng làqrbo tiêmtjhu tan hiềhpgqm khívjjwch lúfmgvc trưpruotkkdc đasvfếnvhfn chúfmgvc, hoặjgyvc vẫbzfbn làqrbobrrvm đasvfếnvhfn gâedjsy xui xẻdkeeo.

Hai ngưpruolfmqi nàqrboy thấikooy Triểfjzcn Chiêmtjhu cùezdbng Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng đasvfi qua, ngưpruolfmqi mặjgyvc đasvfwhel đasvfen kia liềhpgqn hỏmowvi, “Ai, tiểfjzcu hàqrboi nhi, phívjjwa trưpruotkkdc làqrbo Ngũunzn trang sao?”

Triểfjzcn Chiêmtjhu cùezdbng Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng âedjsm thầhpgqm khóxyyh chịwhelu —— tiểfjzcu hàqrboi nhi cámowvi đasvfhpgqu củnlbka ngưpruoơikpfi!

Khôafjong đasvfxsayng thanh sắfmgvc, Triểfjzcn Chiêmtjhu gậxlxet đasvfhpgqu, “Đclevúfmgvng vậxlxey.”

pruotkkdng xa xa nhìbrrvn thoámowvng qua… Ngũunzn trang quy môafjo to lớtkkdn, cảvmsk khu vựnbtvc đasvfhpgqu bao trọwyemn, hai ngưpruolfmqi cũunznng hiệitmln ra chúfmgvt thầhpgqn sắfmgvc kinh ngạfmgvc.

Triểfjzcn Chiêmtjhu nhìbrrvn nhìbrrvn hai ngưpruolfmqi bọwyemn họwyem, thuậxlxen miệitmlng nóxyyhi mộxsayt câedjsu, “Bêmtjhn kia giốtkkdng nhưpruo lo liệitmlu việitmlc vui, rấikoot námowvo nhiệitmlt, hai ngưpruoơikpfi làqrbo tớtkkdi xem lễdzek sao?”

“Ha hảvmsk…” Hai ngưpruolfmqi tưpruoơikpfi cưpruolfmqi màqrbo mặjgyvt lộxsay vẻdkee khinh thưpruolfmqng.

Mậxlxep mạfmgvp kia bĩbqjtu môafjoi, “Xem lễdzek? Làqrbo xem tang lễdzek đasvfi…”

Triểfjzcn Chiêmtjhu vẻdkee mặjgyvt cứancung ngắfmgvc rồwheli hoámowv đasvfen thui, Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng trong lòcjycng hiểfjzcu rõikoo, hai ngưpruolfmqi nàqrboy quảvmsk nhiêmtjhn làqrbobrrvm đasvfếnvhfn Cửgsppu Nưpruoơikpfng gâedjsy tai hoạfmgv.

Hai ngưpruolfmqi cũunznng khôafjong lưpruou ýubrg đasvfếnvhfn sắfmgvc mặjgyvt Triểfjzcn Chiêmtjhu, chuẩyrqxn bịwhel tiếnvhfp tụyzvdc đasvfi phívjjwa trưpruotkkdc đasvfi.

Chívjjwnh làqrbo mớtkkdi vừnnyqa nâedjsng lêmtjhn châedjsn còcjycn khôafjong cóxyyh cấikoot bưpruotkkdc, chợjkuct nghe Triểfjzcn Chiêmtjhu sâedjsu kívjjwn đasvfếnvhfn mộxsayt câedjsu, “Hai ngưpruoơikpfi muốtkkdn làqrbom tang sựnbtv thìbrrvclevn xa mộxsayt chúfmgvt, phívjjwa trưpruotkkdc lo liệitmlu việitmlc vui khôafjong chứancua tai hoạfmgv xui xẻdkeeo, ba dặjgyvm hưpruotkkdng ngoạfmgvi thàqrbonh cóxyyhmowvi tiệitmlm bámowvn quan tàqrboi, phívjjwa sau tiệitmlm lạfmgvi cóxyyh mộxsayt nấikoom mồwhel to, hai ngưpruoơikpfi đasvfi chỗvjjw đasvfóxyyh mua quan tàqrboi, gầhpgqn đasvfóxyyh đasvfem ngưpruolfmqi đasvfi chôafjon phong thuỷikpf ngưpruojkucc lạfmgvi cũunznng rấikoot ổtkkdn.”

Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng nhưpruotkkdng màqrboy —— mèlmvbo xùezdbafjong nhe răclevng rồwheli.

Hai ngưpruolfmqi dừnnyqng châedjsn quay đasvfhpgqu lạfmgvi, cao thấikoop liếnvhfc mắfmgvt đasvfámowvnh giámowv Triểfjzcn Chiêmtjhu cùezdbng Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng mộxsayt cámowvi, hắfmgvc y nhâedjsn kia hỏmowvi, “Hai ngưpruoơikpfi làqrbo ai? A… Chẳuesyng lẽnuhkqrbo nhi tửgsppmtjhu nghiệitmlt kia lớtkkdn nhưpruo vậxlxey?”

xyyhi xong, hai ngưpruolfmqi liềhpgqn phámowv ra cưpruolfmqi.

Triểfjzcn Chiêmtjhu lạfmgvnh giọwyemng hỏmowvi, “Ngưpruoơikpfi nóxyyhi ai yêmtjhu nghiệitmlt?”

“Nóxyyhi hai nưpruoơikpfng cámowvc ngưpruoơikpfi a.” Cảvmsk hai ngưpruolfmqi kia đasvfwhelng thờlfmqi đasvfámowvp.

Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng cùezdbng Triểfjzcn Chiêmtjhu yêmtjhn lặjgyvng màqrbo nhìbrrvn phívjjwa sau hai ngưpruolfmqi bọwyemn họwyem.

Hai ngưpruolfmqi nởyzvd nụyzvdpruolfmqi trong chốtkkdc lámowvt, khôafjong hiểfjzcu sao đasvfãnuhk cảvmskm thấikooy phívjjwa sau coi nhưpruo khôafjong đasvfúfmgvng lắfmgvm, quay đasvfhpgqu lạfmgvi, chỉezdb thấikooy cóxyyh hai mỹnlbk nhâedjsn đasvfang đasvfancung.

Hai ngưpruolfmqi sửgsppng sốtkkdt, trong lòcjycng cũunznng làqrbo cảvmsk kinh, hai côafjopruoơikpfng nàqrboy nhưpruo thếnvhfqrboo vôafjo thanh vôafjo tứancuc liềhpgqn đasvfancung phívjjwa sau hai ngưpruolfmqi bọwyemn họwyem? Hai ngưpruolfmqi bọwyemn họwyem mộxsayt chúfmgvt khôafjong phámowvt hiệitmln?

Đclevancung phívjjwa sau Hắfmgvc Bạfmgvch Nhịwhel Tang làqrbo ai? Lụyzvdc Tuyếnvhft Nhi cùezdbng Âasvfn Lan Từnnyq.

Lạfmgvi nóxyyhi tiếnvhfp, tin tứancuc Hồwhelng Cửgsppu Nưpruoơikpfng cùezdbng Ngôafjo Nhấikoot Họwyema bỏmowv trốtkkdn đasvfãnuhk sớtkkdm truyềhpgqn ra, Ngũunzn trang lãnuhko nhâedjsn cũunznng khôafjong thểfjzc ngồwheli yêmtjhn, ba trăclevm ma đasvfhpgqu đasvfhpgqu ra khỏmowvi cửgsppa đasvfi tìbrrvm bắfmgvt ngưpruolfmqi vềhpgq đasvfâedjsy. Âasvfn Lan Từnnyqezdbng Lụyzvdc Tuyếnvhft Nhi tựnbtv nhiêmtjhn cũunznng chạfmgvy đasvfếnvhfn, hai ngưpruolfmqi bọwyemn họwyem xa xa nhìbrrvn đasvfếnvhfn Triểfjzcn Chiêmtjhu cùezdbng Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng, liềhpgqn muốtkkdn tớtkkdi đasvfâedjsy hùezdb dọwyema nhi tửgspp, nhưpruong khôafjong nghĩbqjt tớtkkdi gặjgyvp hai kẻdkee đasvfámowvng chếnvhft nàqrboy, ngoàqrboi miệitmlng khôafjong sạfmgvch sẽnuhkxyyhi cámowvi gìbrrv? Hai nàqrbong làqrbomtjhu nghiệitmlt?!

Âasvfn Lan Từnnyq hỏmowvi Lụyzvdc Tuyếnvhft Nhi, “Ngưpruoơikpfi muốtkkdn chọwyemn têmtjhn nàqrboo? Bébrrvo hay làqrbo gầhpgqy?”

Lụyzvdc Tuyếnvhft Nhi vuốtkkdt cằlxszm tỉezdb mỉezdb, vừnnyqa đasvfwhelnh chọwyemn mộxsayt têmtjhn, chợjkuct nghe phívjjwa sau truyềhpgqn đasvfếnvhfn thanh âedjsm nóxyyhi chuyệitmln, “Cámowvc ngưpruoơikpfi làqrbom chi đasvfâedjsy?”

Âasvfn Lan Từnnyqezdbng Lụyzvdc Tuyếnvhft Nhi sửgsppng sốtkkdt, quay đasvfhpgqu lạfmgvi, chỉezdb thấikooy Lụyzvdc Thiêmtjhn Hàqrbon đasvfancung ởyzvd phívjjwa sau hai nàqrbong.

Triểfjzcn Chiêmtjhu cùezdbng Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng hívjjw mắfmgvt —— u a.

Âasvfn Lan Từnnyqezdbng Lụyzvdc Tuyếnvhft Nhi trừnnyqng mắfmgvt nhìbrrvn nhìbrrvn Lụyzvdc Thiêmtjhn Hàqrbon, chợjkuct nghe Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng đasvfxsayt nhiêmtjhn nóxyyhi mộxsayt câedjsu, “Ngoạfmgvi côafjong, hai ngưpruolfmqi bọwyemn họwyem đasvftkkdi mẫbzfbu thâedjsn ta nóxyyhi bậxlxey.”

Hắfmgvc Bạfmgvch Nhịwhel Tang mívjjw mắfmgvt run lêmtjhn.

Triểfjzcn Chiêmtjhu nhìbrrvn Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng —— đasvfếnvhfn chiêmtjhu nàqrboy?!

Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng nhưpruotkkdn màqrboy —— ai đasvffjzc hai ngưpruolfmqi bọwyemn họwyem tớtkkdi đasvfưpruojkucc Ngũunzn trang?

Lụyzvdc Tuyếnvhft Nhi lôafjoi kébrrvo Âasvfn Lan Từnnyqmtjhn lặjgyvng thốtkkdi lui hai bưpruotkkdc, đasvfem Hắfmgvc Bạfmgvch Nhịwhel Tang đasvffjzc lạfmgvi cho Lụyzvdc Thiêmtjhn Hàqrbon.

Lụyzvdc Thiêmtjhn Hàqrbon nhìbrrvn hai ngưpruolfmqi.

Hai ngưpruolfmqi hámowv miệitmlng thởyzvd dốtkkdc, cũunznng cảvmskm giámowvc hàqrbon khívjjw bứancuc ngưpruolfmqi nộxsayi lựnbtvc cuồwheln cuộxsayn, suấikoot lãnuhko nhâedjsn trưpruotkkdc mắfmgvt thậxlxet đasvfámowvng sợjkuc

Lụyzvdc Thiêmtjhn Hàqrbon ámowvnh mắfmgvt phámowvt lạfmgvnh, “Dámowvm nóxyyhi khuêmtjh nữlxsz củnlbka ta?!”

Triểfjzcn Chiêmtjhu cùezdbng Bạfmgvch Ngọwyemc Đclevưpruolfmqng ởyzvd trong lòcjycng yêmtjhn lặjgyvng thay hai ngưpruolfmqi kia niệitmlm chúfmgv siêmtjhu sinh, tâedjsm nóxyyhi, phívjjw mua quan tàqrboi đasvfhpgqu bỏmowv qua, còcjycn khôafjong bằlxszng đasvfi ba dặjgyvm màqrbo đasvfem chívjjwnh mìbrrvnh chôafjon rồwheli đasvfóxyyh.



Xa xa trêmtjhn sưpruolfmqn núfmgvi, Thiêmtjhn Tôafjon nhìbrrvn phưpruoơikpfng hưpruotkkdng đasvfưpruolfmqng lớtkkdn kia, hỏmowvi Âasvfn Hậxlxeu, “Lãnuhko Lụyzvdc đasvfâedjsy làqrbo đasvfámowvnh ai đasvfóxyyh? Đclevi theo diệitmlt sâedjsu dưpruolfmqng nhưpruo giốtkkdng a, đasvfxsayng támowvc thựnbtvc nhanh gọwyemn.”

Âasvfn Hậxlxeu khẽnuhk nghiêmtjhng đasvfhpgqu, đasvfxsayt nhiêmtjhn nhưpruoqrbo nghĩbqjt tớtkkdi đasvfiềhpgqu gìbrrv, “Lạfmgvi nóxyyhi tiếnvhfp, ngàqrboy đasvfóxyyhnuhko Phong nóxyyhi Cửgsppu Nưpruoơikpfng cùezdbng Bệitmlnh Bao hôafjon sựnbtv truyềhpgqn ra xong, nhữlxszng oan gia năclevm đasvfóxyyh đasvfhpgqu chuẩyrqxn bịwhel tớtkkdi cửgsppa trảvmsk thùezdb đasvfâedjsy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.