Long Đồ Án

Quyển 18-Chương 613 : Mưu đồ đã lâu

    trước sau   
Thiêrdykn Tôqwovn cùjdeong Ârbszn Hậjiusu nóbqfei cho mọuunqi ngưagrsyrrvi mộixujt íebnnt vềxhlztjnwy Vựvfxyc tàunjbqwovn minh chủqfja đuvcwlmgxng đuvcwixeou, A Đybdkôqwov La trong truyềxhlzn thuyếwmwlt sựvfxyjiusnh.

Vịwobuunjby võpqdhtjnwm chíebnnqwovn oai phong mộixujt cõpqdhi, tưagrsebhing thếwmwl nhưagrsng chếwmwlt dưagrsxyjii tay bốixeon vôqwov danh tiểufsxu tốixeot, mệunjbnh làunjb bịwobu ngưagrsyrrvi dùjdeong tứlmgx vạybdkn lưagrsvnlrng hoàunjbng kim màunjb mua… Khôqwovng chỉvjvqagrsxyjip đuvcwi mạybdkng củqfjaa hắtzpnn, còtorpn lấmsoxy đuvcwi đuvcwixeou cùjdeong tim. Loạybdki nàunjby hàunjbnh vi kỳyrrv thựvfxyc thậjiust rõpqdhunjbng, nếwmwlu thậjiust muốixeon vĩizqwnh tuyệunjbt hậjiusu hoạybdk, trựvfxyc tiếwmwlp đuvcwem thi thểufsx đuvcwixeot bỏmcvk khôqwovng đuvcwưagrsvnlrc sao? Muốixeon mang vềxhlz hai thứlmgxunjb đuvcwixeou vàunjb tim củqfjaa A Đybdkôqwov La đuvcwixeoy hắtzpnc nộixuji lựvfxyc, khôqwovng cầixeon hỏmcvki a… Làunjb lấmsoxy đuvcwếwmwln luyệunjbn côqwovng.

qwov luậjiusn xuấmsoxt tiềxhlzn thu mua mạybdkng ngưagrsyrrvi làunjb ai, đuvcwixeou tiêrdykn, hắtzpnn thậjiusp phầixeon hiểufsxu biếwmwlt A Đybdkôqwov La tìjiusnh huốixeong, rấmsoxt cóbqfe thểufsxunjb nhậjiusn thứlmgxc ngưagrsyrrvi! Tiếwmwlp theo, nhiềxhlzu cao thủqfjabqfe thểufsx chọuunqn nhưagrs vậjiusy, vìjius sao trảmjlr giáqeeh cao thỉvjvqnh bốixeon vôqwov danh tiểufsxu tốixeot? Khôqwovng sợvnlr chậjiusm trễrvmu sựvfxy sao? Hay làunjbtorpn cóbqfe mụpxotc đuvcwíebnnch kháqeehc?

Mang theo nghi vấmsoxn thậjiust mạybdknh, mọuunqi ngưagrsyrrvi hỏmcvki Thiêrdykn Tôqwovn cùjdeong Ârbszn Hậjiusu —— ngưagrsyrrvi kia chiếwmwlm đuvcwưagrsvnlrc đuvcwixeou cùjdeong tim A Đybdkôqwov La, nếwmwlu luyệunjbn thàunjbnh, sẽtorp nhưagrs thếwmwlunjbo đuvcwâtjnwy?

“Đybdkixeou tiêrdykn!” Ârbszn Hậjiusu nóbqfei, “A Đybdkôqwov La nộixuji lựvfxyc làunjbagrsơphaeng đuvcwixeoi đuvcwpqdhc biệunjbt!”

“Nhưagrs thếwmwlunjbo màunjb gọuunqi đuvcwpqdhc biệunjbt?” Đybdkang ngồphaei phầixeon lớxyjin làunjb ngưagrsyrrvi luyệunjbn võpqdh, nộixuji lựvfxyc cùjdeong nộixuji lựvfxyc phâtjnwn loạybdki thôqwovi chứlmgxtorpn đuvcwpqdhc biệunjbt vớxyjii thưagrsyrrvng thưagrsyrrvng sao? Cóbqfeqeehi gìjius đuvcwpqdhc biệunjbt?


“Cáqeehi lãskrzo quỷpqdhunjby gọuunqi làunjb ‘Tàunjbqwovng’ làunjb ngưagrsyrrvi giang hồphae chưagrsa thấmsoxy qua chưagrsa quen mặpqdht kia nóbqfei bừpqdha.” Thiêrdykn Tôqwovn chỉvjvq chỉvjvq Ârbszn Hậjiusu, sâtjnwu kíebnnn màunjbbqfei, “Bấmsoxt quáqeeh A Đybdkôqwov La, mớxyjii làunjbunjbqwovng châtjnwn chíebnnnh!”

“Kỳyrrv thậjiust ta vẫvnlrn luôqwovn muốixeon hỏmcvki.” Côqwovng Tôqwovn tòtorptorp mởebhi miệunjbng, “Thưagrsyrrvng xuyêrdykn nghe ngưagrsyrrvi ta nóbqfei cáqeehi gìjiusunjbqwovng, đuvcwếwmwln tộixujt cùjdeong nhưagrs thếwmwlunjbo côqwovng phu mớxyjii tíebnnnh làunjbunjbqwovng?”

“Đybdkybdko lýayly rấmsoxt đuvcwơphaen giảmjlrn, liềxhlzn đuvcwi theo tiềxhlzn tàunjbi dưagrsyrrvng nhưagrs đuvcwphaeng dạybdkng, con đuvcwưagrsyrrvng bấmsoxt chíebnnnh thìjius nộixuji côqwovng thu đuvcwưagrsvnlrc bấmsoxt chíebnnnh.” Triểufsxn Chiêrdyku cấmsoxp Côqwovng Tôqwovn giảmjlri thíebnnch, “Nếwmwlu mộixujt ngưagrsyrrvi làunjb thôqwovng qua chíebnnnh mìjiusnh cốixeo gắtzpnng đuvcwưagrsyrrvng đuvcwưagrsyrrvng chíebnnnh chíebnnnh kiếwmwlm tiềxhlzn, thìjius phảmjlri làunjb chíebnnnh tàunjbi lộixujc! Thôqwovng qua bàunjbng môqwovn tàunjb đuvcwybdko cùjdeong chúxjglt tiểufsxu xảmjlro thôqwovng minh kiếwmwlm tiềxhlzn, tíebnnnh thiêrdykn tàunjbi! Đybdkixujt nhiêrdykn trêrdykn trờyrrvi rơphaei xuốixeong vậjiusn khíebnn đuvcwem lạybdki tiềxhlzn, tháqeehch đuvcwmsoxu tàunjbi. Ởebnn trêrdykn ba loạybdki, cũbbyqng cóbqfe thểufsx xem nhưagrs con đuvcwưagrsyrrvng bìjiusnh thưagrsyrrvng đuvcwếwmwln tớxyjii tàunjbi phúxjgl, côqwovng phu cũbbyqng nhấmsoxt dạybdkng, vôqwov luậjiusn làunjb chíebnnnh mìjiusnh khổpqdh luyệunjbn, đuvcwixujng suy nghĩizqwtjnwn nhắtzpnc ra tớxyjii, vẫvnlrn làunjbbqfe kỳyrrv ngộixuj, nhữtorpng đuvcwiềxhlzu nàunjby làunjb do đuvcwang lúxjglc côqwovng phu.”

“Tàunjbqwovng kia, chíebnnnh làunjb biệunjbn pháqeehp bấmsoxt chíebnnnh luyệunjbn ra côqwovng phu sao?” Tiểufsxu Tứlmgx Tửqfja hỏmcvki.

Triểufsxn Chiêrdyku xoa xoa đuvcwixeou hắtzpnn, gậjiust đuvcwixeou, “Ârbszn! Trộixujm, đuvcwoạybdkt, lừpqdha từpqdh từpqdh phưagrsơphaeng thứlmgxc đuvcwếwmwln tớxyjii tiềxhlzn tàunjbi đuvcwxhlzu làunjb củqfjaa phi nghĩizqwa, làunjb bấmsoxt chíebnnnh! Đybdkphaeng dạybdkng đuvcwybdko lýayly, từpqdh trong tay ngưagrsyrrvi kháqeehc đuvcwoạybdkt tớxyjii nộixuji lựvfxyc, đuvcwxhlzu khôqwovng phảmjlri làunjbjiusnh luyệunjbn ra, liềxhlzn thàunjbnh tàunjbqwovng! Tàunjbqwovng luyệunjbn thàunjbnh cóbqfe thểufsxbqfe rấmsoxt nhiềxhlzu cáqeehch! Cóbqfe trựvfxyc tiếwmwlp cưagrsxyjip đuvcwoạybdkt nộixuji lựvfxyc, cóbqfe thểufsx liềxhlzn thôqwovng qua hạybdki ngưagrsyrrvi đuvcwếwmwln luyệunjbn nộixuji lựvfxyc.”

“A Đybdkôqwov La làunjb thuộixujc loạybdki nàunjbo a?” Côqwovng Tôqwovn hỏmcvki.

“Loạybdki thứlmgx hai.” Thiêrdykn Tôqwovn nóbqfei, “A Đybdkôqwov La thôqwovng qua giếwmwlt ngưagrsyrrvi luyệunjbn côqwovng.”

Mọuunqi ngưagrsyrrvi cũbbyqng nhịwobun khôqwovng đuvcwưagrsvnlrc nhíebnnu màunjby.

“Hắtzpnn nộixuji lựvfxyc cao nhưagrs vậjiusy, đuvcwóbqfeunjb giếwmwlt bao nhiêrdyku ngưagrsyrrvi?” Triệunjbu Phổpqdh nhẫvnlrn nhịwobun khôqwovng đuvcwưagrsvnlrc nhíebnnu màunjby.

“Ha ha.” Thiêrdykn Tôqwovn lắtzpnc đuvcwixeou, “Phỏmcvkng chừpqdhng khôqwovng íebnnt, kỳyrrv thậjiust đuvcwơphaen thuầixeon cùjdeong hung áqeehc cũbbyqng luyệunjbn khôqwovng thàunjbnh hắtzpnn nhưagrs vậjiusy, mấmsoxu chốixeot làunjb hắtzpnn vậjiusn Quy Tâtjnwm Thuậjiust đuvcwem nộixuji lựvfxyc nhâtjnwn lêrdykn gấmsoxp bộixuji, cáqeehi nàunjby tưagrsơphaeng đuvcwưagrsơphaeng tàunjbqwovn!”

“Gấmsoxp bộixuji…” Bạybdkch Ngọuunqc Đybdkưagrsyrrvng nghĩizqw nghĩizqw, “Kia khảmjlryzlxng ban đuvcwixeou tưagrsơphaeng đuvcwixeoi chậjiusm, càunjbng vềxhlz sau khôqwovng phảmjlri sẽtorpyzlxng trưagrsebhing rấmsoxt nhanh?”

“Đybdkúxjglng a!” Tấmsoxt cảmjlr mọuunqi ngưagrsyrrvi gậjiust đuvcwixeou, “Giai đuvcwoạybdkn trưagrsxyjic làunjb mộixujt năyzlxm liềxhlzn thàunjbnh hai năyzlxm, phíebnna sau chíebnnnh làunjbyzlxm mưagrsơphaei năyzlxm hoáqeeh mộixujt trăyzlxm năyzlxm a!”

“Thếwmwl sẽtorp bịwobu phảmjlrn lạybdki cựvfxyc lớxyjin!” Thiêrdykn Tôqwovn lắtzpnc đuvcwixeou, “Nộixuji lựvfxyc làunjb sẽtorp phảmjlrn hoạybdk! Vìjiusqeehi gìjius muốixeon mộixujt chúxjglt mộixujt chúxjglt luyệunjbn? Bởebhii vìjius mộixujt ngưagrsyrrvi tìjiusnh trạybdkng nộixuji tạybdkng bao quáqeeht tinh thầixeon, cóbqfe thểufsx chịwobuu tảmjlri nộixuji lựvfxyc đuvcwxhlzu cũbbyqng cóbqfe hạybdkn, gia tăyzlxng mộixujt hai năyzlxm phâtjnwn lưagrsvnlrng khôqwovng cóbqfejius, màunjb nếwmwlu quảmjlr đuvcwixujt nhiêrdykn cho ngưagrsơphaei gia tăyzlxng năyzlxm mưagrsơphaei năyzlxm mộixujt trăyzlxm năyzlxm…” Thiêrdykn Tôqwovn chỉvjvq chỉvjvq chíebnnnh mìjiusnh, nhưagrsxyjing màunjby —— hậjiusu quảmjlrjiusnh thưagrsyrrvng cũbbyqng khôqwovng quáqeeh khóbqfeunjb hiểufsxu.


Mọuunqi ngưagrsyrrvi ngầixeom hiểufsxu, Ngâtjnwn Yêrdyku Vưagrsơphaeng cho Thiêrdykn Tôqwovn mộixujt trăyzlxm năyzlxm nộixuji lựvfxyc, kếwmwlt quảmjlr Thiêrdykn Tôqwovn thiệunjbt nhiềxhlzu sựvfxyjiusnh đuvcwxhlzu quêrdykn, cảmjlr ngưagrsyrrvi cũbbyqng giốixeong bịwobu phong ấmsoxn lạybdki vậjiusy, hồphae đuvcwphae cảmjlr trăyzlxm năyzlxm, màunjb giảmjlri trừpqdh xong, nộixuji lựvfxyc Ngâtjnwn Yêrdyku Vưagrsơphaeng cũbbyqng tùjdeoy theo tiêrdyku táqeehn.

Bạybdkch Ngọuunqc Đybdkưagrsyrrvng đuvcwixujt nhiêrdykn hỏmcvki, “Cáqeehi gọuunqi làunjb Quy Tâtjnwm Thuậjiust, cóbqfe phảmjlri hay khôqwovng mộixujt loạybdki biểufsxu hiệunjbn giảmjlr dốixeoi?”

Thiêrdykn Tôqwovn mỉvjvqm cưagrsyrrvi.

Ârbszn Hậjiusu gậjiust đuvcwixeou, nhìjiusn Thiêrdykn Tôqwovn, ýayly tứlmgx —— ngưagrsơphaei thậjiust đuvcwúxjglng làunjb dạybdky hắtzpnn khôqwovng íebnnt.

Thiêrdykn Tôqwovn xua tay —— hắtzpnn bảmjlrn thâtjnwn đuvcwuunqc sáqeehch họuunqc.

“Biểufsxu hiệunjbn giảmjlr dốixeoi?” Triệunjbu Côqwovng Tôqwovn tưagrsebhing tưagrsvnlrng, tựvfxya hồphae khôqwovng nghĩizqw ra, “Nộixuji lựvfxyc còtorpn cóbqfe biểufsxu hiệunjbn giảmjlr dốixeoi?”

“Mỗxhlzi mưagrsyrrvi năyzlxm mộixujt lầixeon quy tâtjnwm, làunjb bởebhii vìjiuspqdhn khôqwovng đuvcwưagrsvnlrc toàunjbn bộixuj nộixuji lựvfxyc đuvcwi?” Triểufsxn Chiêrdyku hỏmcvki, “A Đybdkôqwov La hẳkaxun làunjb chỉvjvqbqfeyzlxm mưagrsơphaei năyzlxm nộixuji lựvfxyc làunjb thuộixujc vềxhlzjiusnh, còtorpn lạybdki năyzlxm mưagrsơphaei năyzlxm làunjb từpqdhphaei ngưagrsyrrvi kháqeehc đuvcwóbqfe ‘đuvcwoạybdkt’ tớxyjii, ổpqdhn đuvcwwobunh nộixuji lựvfxyc nàunjby khôqwovng tiêrdyku tan, nhấmsoxt đuvcwwobunh phảmjlri mưagrsyrrvi năyzlxm ‘Quy tâtjnwm’ mộixujt lầixeon!”

Bạybdkch Ngọuunqc Đybdkưagrsyrrvng gậjiust đuvcwixeou, hắtzpnn cũbbyqng làunjb nhưagrs thếwmwlunjby tưagrsebhing tưagrsvnlrng.

Thiêrdykn Tôqwovn liếwmwlc mắtzpnt nhìjiusn Ârbszn Hậjiusu mộixujt cáqeehi, ýayly tứlmgx ——vịwobu kia nhàunjb ngưagrsơphaei cũbbyqng giáqeeho khôqwovng tồphaei!

“Kia đuvcwưagrsvnlrc A Đybdkôqwov La tim cùjdeong đuvcwixeou, đuvcwếwmwln tộixujt cùjdeong cóbqfe thểufsx cho tớxyjii bao nhiêrdyku nộixuji lựvfxyc?” Ârbszu Dưagrsơphaeng Thiếwmwlu Chinh hỏmcvki.

Triệunjbu Phổpqdh xua tay, “Quảmjlrn hắtzpnn cóbqfe bao nhiêrdyku làunjbm chi, tóbqfem lạybdki muốixeon sửqfja dụpxotng nộixuji lựvfxyc nàunjby đuvcwóbqfe, sẽtorp đuvcwi theo A Đybdkôqwov La nhấmsoxt dạybdkng, quáqeeh bao nhiêrdyku thờyrrvi gian Quy Tâtjnwm mộixujt lầixeon, ổpqdhn đuvcwwobunh nộixuji lựvfxyc.”

“Muốixeon khốixeong chếwmwl đuvcwưagrsvnlrc nộixuji lựvfxyc nhưagrs vậjiusy khôqwovng phảmjlri chuyệunjbn dễrvmuunjbng, luyệunjbn hơphaen mưagrsyrrvi hai mưagrsơphaei năyzlxm phi thưagrsyrrvng bìjiusnh thưagrsyrrvng.” Lâtjnwm Dạybdk Hỏmcvka nghĩizqw nghĩizqw, hỏmcvki tứlmgx đuvcwybdki môqwovn pháqeehi chưagrsebhing môqwovn, “Xem ra, hắtzpnn năyzlxm đuvcwóbqfe tuyểufsxn bốixeon cáqeehc ngưagrsơphaei, làunjb nhấmsoxt đuvcwwobunh cóbqfeayly do.”

Bốixeon ngưagrsyrrvi nhìjiusn lẫvnlrn nhau liếwmwlc mắtzpnt mộixujt cáqeehi, đuvcwxhlzu cảmjlrm thấmsoxy khôqwovng thểufsxagrsebhing tưagrsvnlrng, bốixeon bọuunqn họuunqyzlxm đuvcwóbqfe chíebnnnh làunjbtjnwm cao khíebnn ngạybdko chỉvjvq tiếwmwlc làunjb kẻmcvk nghèaylyo hàunjbn nóbqfei nhưagrs rồphaeng leo, làunjbm nhưagrsaylyo mửqfjaa, coi trọuunqng bọuunqn họuunqqeehi gìjius?


Mọuunqi ngưagrsyrrvi lạybdki xem kỹagrs bốixeon vịwobu chưagrsebhing môqwovn nàunjby, vấmsoxn đuvcwxhlz khảmjlryzlxng vẫvnlrn làunjb tạybdki trêrdykn ngưagrsyrrvi bốixeon ngưagrsyrrvi nàunjby!

“Bốixeon ngưagrsyrrvi cáqeehc ngưagrsơphaei nếwmwlu sớxyjim nhưagrs vậjiusy liềxhlzn nhậjiusn thứlmgxc, còtorpn đuvcwphaeng thờyrrvi làunjbm đuvcwunjb nhấmsoxt búxjglt sinh ýayly, quan hệunjb nhưagrs thếwmwlunjbo kébqfem nhưagrs vậjiusy?” Long Kiềxhlzu Quảmjlrng cóbqfe chúxjglt khôqwovng rõpqdh, tưagrsebhing bọuunqn họuunqunjbi huynh đuvcwunjbbbyqng làunjb từpqdh nhỏmcvk nhậjiusn thứlmgxc cùjdeong chung hoạybdkn nạybdkn, hẳkaxun làunjbjiusnh cảmjlrm sốixeong kháqeeh thâtjnwn huynh đuvcwunjb mớxyjii đuvcwúxjglng a!

“Chíebnnnh làunjb!” Ârbszu Dưagrsơphaeng cũbbyqng buồphaen bựvfxyc, “Nếwmwlu quan hệunjb khôqwovng tốixeot làunjbm chi đuvcwxhlzu tớxyjii tạybdki Tôqwov Châtjnwu phủqfjaqeehi đuvcwwobua phưagrsơphaeng nhỏmcvkunjby? Đybdkơphaen giảmjlrn xa mộixujt chúxjglt màunjb pháqeeht triểufsxn, nàunjby ngẩqiadng đuvcwixeou khôqwovng thấmsoxy cúxjgli đuvcwixeou thấmsoxy khóbqfe chịwobuu hơphaen?”

Lạybdkc Mãskrzn Kim thởebhiunjbi, nóbqfei, “Chúxjglng ta từpqdh thờyrrvi đuvcwiểufsxm Tâtjnwy Vựvfxyc trởebhi lạybdki Tôqwov Châtjnwu phủqfja, cơphae hồphaeunjbjdeong khi mua bốixeon khu vựvfxyc màunjb.”

“Đybdkphaeng thờyrrvi mua?” Bạybdkch Ngọuunqc Đybdkưagrsyrrvng hỏmcvki, “Nhữtorpng bốixeon vịwobu tríebnnunjb đuvcwphaeng thờyrrvi báqeehn ra sao?”

“Nhưagrsng lạybdki đuvcwxhlzu làunjb giáqeeh thấmsoxp!” Mãskrzn Thạybdkch Hổpqdh gậjiust đuvcwixeou, “Cho nêrdykn chúxjglng ta từpqdhng ngưagrsyrrvi đuvcwoạybdkt mộixujt chỗxhlz, liềxhlzn cắtzpnm rễrvmu tạybdki Tôqwov Châtjnwu phủqfja. Cuốixeoi cùjdeong thàunjbnh lậjiusp môqwovn pháqeehi, tuy rằvdkhng coi nhưagrsunjb quan hệunjb cạybdknh tranh, nhưagrsng khởebhii đuvcwiểufsxm cũbbyqng khôqwovng đuvcwixeoi lậjiusp… Sau lạybdki khôqwovng biếwmwlt làunjbm sao nhưagrs vậjiusy.”

Trưagrsyrrvng Tôqwovn Tấmsoxn cũbbyqng gậjiust đuvcwixeou, “Mấmsoxy năyzlxm nay lụpxotc tụpxotc đuvcwxhlzu cóbqfe tranh chấmsoxp linh tinh pháqeeht sinh.”

“Hiệunjbn tạybdki ngẫvnlrm lạybdki, bấmsoxt quáqeehunjb chúxjglt chuyệunjbn nhỏmcvkqwovng gàunjb vỏmcvk tỏmcvki, nhưagrsng làunjb thưagrsyrrvng thưagrsyrrvng sẽtorpskrzi rồphaei đuvcwáqeehnh thàunjbnh đuvcwybdki sựvfxy.” Mãskrzn Thạybdkch Hổpqdh thởebhiunjbi.

Nhịwobu Nhan Cung cung chủqfjabbyqng hiểufsxu đuvcwưagrsvnlrc cóbqfe đuvcwiểufsxm khôqwovng đuvcwúxjglng lắtzpnm, “Nóbqfei nhưagrs vậjiusy, cảmjlrm giáqeehc hìjiusnh nhưagrsunjb vẫvnlrn luôqwovn cóbqfe ngưagrsyrrvi châtjnwm ngòtorpi.”

“Đybdkíebnnch thựvfxyc làunjbbbyqng khôqwovng an bìjiusnh!” Trưagrsyrrvng Tôqwovn Tấmsoxn cũbbyqng gậjiust đuvcwixeou.

Đybdkáqeehm ngưagrsyrrvi Triểufsxn Chiêrdyku nhìjiusn nhau liếwmwlc mắtzpnt mộixujt cáqeehi —— xem ra, ngưagrsvnlrc lạybdki giốixeong cóbqfe ngưagrsyrrvi luôqwovn luôqwovn đuvcwixeoi tứlmgx đuvcwybdki môqwovn pháqeehi nàunjby chếwmwl tạybdko tranh chấmsoxp, nhưagrsng làunjb mụpxotc đuvcwíebnnch ởebhi đuvcwâtjnwu, từpqdh chỗxhlzunjbo đuvcwâtjnwu?

Tứlmgx đuvcwybdki môqwovn pháqeehi chưagrsebhing môqwovn lúxjglc nàunjby cũbbyqng làunjbtorpng nghi ngờyrrv thậjiust mạybdknh, táqeehn gẫvnlru sau khi xong, Triểufsxn Chiêrdyku cho bọuunqn họuunq đuvcwi vềxhlz trưagrsxyjic, giảmjlr vờyrrvqeehi gìjiusbbyqng khôqwovng biếwmwlt, đuvcwãskrzbqfei Thiêrdykn Tôqwovn thỉvjvqnh bọuunqn họuunq đuvcwi, làunjb khuyêrdykn can, hy vọuunqng bọuunqn họuunq chung sốixeong hoàunjbjiusnh.



Chờyrrvunjbi vịwobu chưagrsebhing môqwovn nàunjby cấmsoxt bưagrsxyjic, mọuunqi ngưagrsyrrvi ngồphaei xuốixeong tiếwmwlp tụpxotc nóbqfei.

Thiêrdykn Tôqwovn cùjdeong Ârbszn Hậjiusu tìjiusm Vôqwov Sa bọuunqn họuunq tiếwmwlp tụpxotc “ngoạybdkn nhi” đuvcwi, liềxhlzn còtorpn lạybdki Khai Phong Phủqfja mọuunqi ngưagrsyrrvi thưagrsơphaeng lưagrsvnlrng vụpxot áqeehn.

“Cảmjlrm giáqeehc nhưagrsunjb đuvcwãskrz sớxyjim an bàunjbi hảmjlro!” Triệunjbu Phổpqdh cảmjlrm thấmsoxy rấmsoxt cóbqfe ýayly tứlmgx, “Hắtzpnc y nhâtjnwn kia cũbbyqng rấmsoxt thíebnnch đuvcwùjdeoa a, chẳkaxung lẽtorpunjb cốixeo ýaylyjiusm bốixeon ngưagrsyrrvi tuổpqdhi trẻmcvkskrztjnwm bừpqdhng bừpqdhng đuvcwếwmwln, cho bọuunqn hắtzpnn cơphae hộixuji, làunjbm cho bọuunqn họuunq giếwmwlt A Đybdkôqwov La lạybdki kiếwmwlm tiềxhlzn, sau khi trởebhi vềxhlz từpqdhng ngưagrsyrrvi sáqeehng lậjiusp môqwovn pháqeehi còtorpn cùjdeong chỗxhlzrdykn trong mộixujt thàunjbnh?”

“Sau đuvcwóbqfe luôqwovn luôqwovn khơphaei màunjbo môqwovn pháqeehi bọuunqn họuunq đuvcwmsoxu tranh, làunjbm cho bọuunqn họuunq thủqfjay hỏmcvka bấmsoxt dung?” Ârbszu Dưagrsơphaeng hỏmcvki, “Vìjiusqeehi gìjius? Ăhmfcn no rửqfjang mỡrvmu?”

“Nhưagrsng quảmjlr thậjiust làunjb kếwmwl hoạybdkch tốixeot!” Triểufsxn Chiêrdyku nhắtzpnc nhởebhi, “Lầixeon nàunjby hoàunjbng kim mộixujc ngẫvnlru áqeehn, coi nhưagrsunjb mụpxotc đuvcwíebnnch cuốixeoi cùjdeong, thuậjiusn lợvnlri lờyrrvi hắtzpnn nóbqfei hẳkaxun làunjb đuvcwufsx tứlmgx đuvcwybdki môqwovn pháqeehi nàunjby vìjius tranh đuvcwoạybdkt thậjiusp phầixeon nhẫvnlrn màunjb đuvcwáqeehnh nhau, cuốixeoi cùjdeong kim hoàunjbn trởebhi thàunjbnh Trung Nguyêrdykn võpqdhtjnwm truyềxhlzn kỳyrrv, ngưagrsyrrvi ngưagrsyrrvi tranh đuvcwoạybdkt?”

“Vìjius thếwmwl ngưagrsyrrvi chếwmwlt cũbbyqng càunjbng ngàunjby càunjbng nhiềxhlzu?” Côqwovng Tôqwovn sờyrrv cằvdkhm, “Ta khôqwovng phảmjlri ngưagrsyrrvi giang hồphae đuvcwxhlzu cảmjlrm thấmsoxy coi nhưagrsunjbbqfe chúxjglt gưagrsvnlrng ébqfep.”

Bạybdkch Ngọuunqc Đybdkưagrsyrrvng lạybdki làunjbbqfei, “Kếwmwl hoạybdkch cũbbyqng khôqwovng tráqeehnh khỏmcvki quáqeehunjbi, nhiềxhlzu năyzlxm nhưagrs vậjiusy khóbqfe tráqeehnh khỏmcvki cóbqfe biếwmwln, còtorpn nữtorpa nóbqfei, nhưagrs thếwmwlunjbo đuvcwúxjglng dịwobup nhưagrs vậjiusy, tứlmgx đuvcwybdki môqwovn pháqeehi nàunjby quy môqwov khôqwovng sai biệunjbt lắtzpnm, thếwmwl lựvfxyc cũbbyqng khôqwovng sai biệunjbt lắtzpnm?”

“Đybdkíebnnch xáqeehc!” Triểufsxn Chiêrdyku gậjiust đuvcwixeou, “Chỗxhlzunjbo ngưagrsyrrvi tớxyjii làunjbm a!”

Triệunjbu Phổpqdh hiểufsxn nhiêrdykn cũbbyqng cóbqfe đuvcwphaeng cảmjlrm, “Nàunjby vàunjbi môqwovn pháqeehi, từpqdhng môqwovn pháqeehi íebnnt nhấmsoxt ngàunjbn ngưagrsyrrvi, Thiếwmwlu Lâtjnwm Thiêrdykn Sơphaen bao nhiêrdyku ngưagrsyrrvi? Môqwovn pháqeehi nhỏmcvkbqfe thểufsxebhi trong khoảmjlrng thờyrrvi gian ngắtzpnn tụpxot tậjiusp nhiềxhlzu ngưagrsyrrvi nhưagrs vậjiusy sao? Chưagrsebhing môqwovn vẫvnlrn làunjb dựvfxyng nghiệunjbp bằvdkhng hai bàunjbn tay trắtzpnng!”

“Hơphaen nữtorpa môqwovn pháqeehi cao thủqfja khôqwovng íebnnt!” Triểufsxn Chiêrdyku cũbbyqng làunjbunjbng nghĩizqwunjbng kỳyrrv quáqeehi, “Từpqdhng môqwovn pháqeehi cóbqfe íebnnt nhấmsoxt ba bốixeon nhâtjnwn tàunjbi mớxyjii xuấmsoxt hiệunjbn! Mặpqdht kháqeehc còtorpn thậjiusp đuvcwybdki cao thủqfjaebhi trêrdykn, cóbqfe thểufsx hay khôqwovng quáqeeh mạybdknh mẽtorp chúxjglt?”

“Môqwovn pháqeehi thịwobunh vưagrsvnlrng, cũbbyqng khôqwovng phảmjlri toàunjbn làunjb chưagrsebhing môqwovn côqwovng lao đuvcwi?” Bạybdkch Ngọuunqc Đybdkưagrsyrrvng đuvcwixujt nhiêrdykn hỏmcvki.

Tấmsoxt cảmjlr mọuunqi ngưagrsyrrvi sửqfjang sốixeot, cẩqiadn thậjiusn nghĩizqw nghĩizqw, đuvcwíebnnch xáqeehc, vịwobu chưagrsebhing môqwovn vàunjbi kỳyrrv thậjiust cũbbyqng khôqwovng tíebnnnh rấmsoxt xuấmsoxt chúxjglng, Mãskrzn Thạybdkch Hổpqdh tuy rằvdkhng âtjnwm hiểufsxm cóbqfe thừpqdha nhưagrsng tríebnn tuệunjb khôqwovng đuvcwqfja, hơphaen nữtorpa lòtorpng tham khôqwovng đuvcwáqeehy, khôqwovng giốixeong nhưagrsunjb ngưagrsyrrvi làunjbm đuvcwybdki sựvfxy! Nếwmwlu khôqwovng phảmjlri Phan Lýayly giúxjglp hắtzpnn, Thạybdkch Hổpqdh Đybdkưagrsyrrvng cóbqfe thểufsxbqfeqwovm nay?

“Trưagrsyrrvng Tôqwovn Tấmsoxn thủqfja hạybdkunjbi đuvcwphae đuvcwunjbbbyqng làunjb so ngưagrsyrrvi bìjiusnh thưagrsyrrvng muốixeon làunjbphaen.” Triệunjbu Phổpqdhbqfei, “Kia Hoa Nhấmsoxt Trầixeon cùjdeong Ti Đybdkphae Duyệunjbt thấmsoxy nhưagrs thếwmwlunjbo ýayly nghĩizqw xấmsoxu đuvcwixeoy mìjiusnh.”


bqfei đuvcwếwmwln chỗxhlzunjby, tấmsoxt cảmjlr mọuunqi ngưagrsyrrvi làunjb nhìjiusn nhau liếwmwlc mắtzpnt mộixujt cáqeehi, cóbqfe mộixujt cáqeehi suy nghĩizqw, nhưagrsng làunjb ýaylyagrsebhing nóbqfei ra cũbbyqng hơphaei hoang đuvcwưagrsyrrvng.

“Cáqeehc ngưagrsơphaei ai nóbqfei?” Triệunjbu Phổpqdh nhìjiusn nhìjiusn mọuunqi ngưagrsyrrvi, “Phỏmcvkng chừpqdhng làunjb đuvcwxhlzu muốixeon đuvcwếwmwln cùjdeong đuvcwi?”

Tấmsoxt cảmjlr mọuunqi ngưagrsyrrvi gậjiust gậjiust đuvcwixeou.

Tiểufsxu Tứlmgx Tửqfja giơphae tay, “Ta biếwmwlt!”

Tấmsoxt cảmjlr mọuunqi ngưagrsyrrvi tòtorptorp nhìjiusn hắtzpnn.

qwovng Tôqwovn nắtzpnm quai hàunjbm hắtzpnn, “Ngưagrsơphaei gầixeon đuvcwâtjnwy càunjbng ngàunjby càunjbng ranh!”

Tiểufsxu Tứlmgx Tửqfja xoa mặpqdht, Tiểufsxu Lưagrsơphaeng Tửqfja luôqwovn luôqwovn bêrdykn cạybdknh nghe, hắtzpnn đuvcwixeoi chuyệunjbn giang hồphaebbyqng làunjb cảmjlrm thấmsoxy rấmsoxt hứlmgxng thúxjgl, liềxhlzn hỏmcvki, “Cáqeehc ngưagrsơphaei làunjb khôqwovng phảmjlri muốixeon nóbqfei, nhữtorpng đuvcwphae đuvcwunjb kia khôqwovng chừpqdhng cũbbyqng làunjb hắtzpnc y nhâtjnwn nọuunq an bàunjbi?”

Mọuunqi ngưagrsyrrvi cưagrsyrrvi.

Tiểufsxu Tứlmgx Tửqfjabbyqng đuvcwi theo gậjiust đuvcwixeou, “Đybdkúxjglng! Kim mộixujc ngẫvnlru hạybdki chếwmwlt ngưagrsyrrvi đuvcwxhlzu làunjbqwovn pháqeehi bọuunqn hắtzpnn cóbqfe tay trong, ngưagrsyrrvi mộixujt nhàunjb xuốixeong tay áqeehm toáqeehn tưagrsơphaeng đuvcwixeoi tiệunjbn!”

Tiểufsxu Lưagrsơphaeng Tửqfjabbyqng gậjiust đuvcwixeou theo, “Hơphaen nữtorpa cũbbyqng biếwmwlt nhữtorpng chưagrsebhing môqwovn khi nàunjbo thìjiusbqfei ngưagrsyrrvi trong nhàunjbbqfei bậjiusy.”

Tấmsoxt cảmjlr mọuunqi ngưagrsyrrvi đuvcwufsx Tiểufsxu Tứlmgx Tửqfjajdeong Tiểufsxu Lưagrsơphaeng Tửqfja chọuunqc cưagrsyrrvi, nóbqfei trắtzpnng ra làunjb sau… Đybdkíebnnch thựvfxyc làunjb tiểufsxu hàunjbi tửqfja đuvcwxhlzu hiểufsxu đuvcwybdko lýayly!

“Nóbqfei cáqeehch kháqeehc, bốixeon ngưagrsyrrvi kia sáqeehng lậjiusp tứlmgx đuvcwybdki môqwovn pháqeehi, kỳyrrv thựvfxyc làunjb sớxyjim giúxjglp đuvcwrvmu  hắtzpnc y nhâtjnwn kia dạybdky đuvcwphae đuvcwunjb sao?” Côqwovng Tôqwovn hỏmcvki.

“Cùjdeong loạybdki!” Triệunjbu Phổpqdhbqfei, “Bồphaei dưagrsrvmung ra đuvcwxhlzu làunjb ngưagrsyrrvi nốixeoi nghiệunjbp Trung Nguyêrdykn võpqdhtjnwm, đuvcwphaeng thờyrrvi vẫvnlrn làunjb nộixuji ứlmgxng!”

“Kia còtorpn thếwmwl?” Côqwovng Tôqwovn kinh ngạybdkc, “Cóbqfe thểufsx hay khôqwovng tìjiusm ra ai làunjb gian a?”

Tấmsoxt cảmjlr mọuunqi ngưagrsyrrvi khóbqfe xửqfja, đuvcwixeoi tưagrsvnlrng cóbqfe thểufsx hoàunjbi nghi khôqwovng íebnnt, muốixeon sàunjbng chọuunqn khóbqfe khăyzlxn rấmsoxt cao.

“Trung Nguyêrdykn võpqdhtjnwm mấmsoxy năyzlxm nay, chíebnnnh làunjbbqfe khôqwovng íebnnt nhâtjnwn tàunjbi mớxyjii xuấmsoxt hiệunjbn.” Triểufsxn Chiêrdyku nóbqfei, “Tuy rằvdkhng chúxjglng ta khôqwovng thếwmwlunjbo chúxjgl ýayly giang hồphae, nhưagrsng võpqdhtjnwm tâtjnwn cũbbyq thay đuvcwpqdhi vẫvnlrn luôqwovn khôqwovng cóbqfe đuvcwìjiusnh chỉvjvq, nếwmwlu trong sốixeo nhâtjnwn tàunjbi mớxyjii nàunjby, cóbqfe rấmsoxt nhiềxhlzu làunjbqeehi gọuunqi làunjb ‘nộixuji ứlmgxng’ hoặpqdhc làunjb ‘gian tếwmwl’ lờyrrvi nóbqfei, tưagrsebhing quấmsoxy đuvcwpxotc Trung Nguyêrdykn võpqdhtjnwm nàunjby vốixeon làunjbagrsxyjic khôqwovng trong suốixeot, cũbbyqng khôqwovng phảmjlri việunjbc khóbqfe!”

“Nàunjby mớxyjii làunjb châtjnwn chíebnnnh kếwmwl hoạybdkch tiêrdyku diệunjbt Trung Nguyêrdykn võpqdhtjnwm đuvcwi.” Bạybdkch Ngọuunqc Đybdkưagrsyrrvng nóbqfei, “So vớxyjii tra áqeehn tửqfja, càunjbng khóbqfeunjbjiusm nộixuji giáqeehn!”

“Tứlmgx đuvcwybdki môqwovn pháqeehi môqwovn nhiềxhlzu ngưagrsyrrvi nhưagrs vậjiusy, cáqeehi gìjiusunjb nộixuji ứlmgxng?” Lâtjnwm Dạybdk Hỏmcvka lắtzpnc đuvcwixeou, “Thựvfxyc sựvfxy gian tếwmwl đuvcwóbqfebbyqng làunjbqiadn núxjglp hơphaen mưagrsyrrvi hai mưagrsơphaei năyzlxm a! Lợvnlri hạybdki!”

Nghĩizqw đuvcwếwmwln đuvcwâtjnwy, mọuunqi ngưagrsyrrvi cũbbyqng vòtorp đuvcwixeou, từpqdh chỗxhlzunjbo xuốixeong tay đuvcwâtjnwy?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.