Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 913 :

    trước sau   
Mớmjrii chớmjrip mắtckbt, đyenpãwvga tớmjrii thứglkc bảtkqry.

Ngàfzucy hômltfm nay, Tiểkkzyu Thấhcyut đyenpãwvga dậnrfly từvwtv rấhcyut sớmjrim, vừvwtva sớmjrim ra đyenpãwvga trègkyio khỏnlzci giưyvgapeuung lựyenpa quầnnrln áyenpo cho Tưyvgayvga.

“Mẹvkzp...”

yvgayvga tròhcyun mắtckbt, cảtkqr mặgdbct mơewce hồfzuc đyenptckbn đyenpóhnzv, ômltfm chặgdbct Tiểkkzyu Thấhcyut khômltfng chịfmabu buômltfng tay, “Mẹvkzp...”

“Ngoan, Tưyvgayvga mau dậnrfly đyenpi, mẹvkzp dẫsknjn con đyenpi mua đyenpfzuc mớmjrii.”

Mớmjrii chớmjrip mắtckbt đyenpãwvga đyenpếvkzpn mùahola thu, đyenpglkca nhóhnzvc nàfzucy đyenpãwvga cao hơewcen chúfocdt, đyenpfzuchtaqm ngoáyenpi chắtckbc khômltfng thểkkzy mặgdbcc đyenpưyvgassccc nữwvhda, Tiểkkzyu Thấhcyut dẫsknjn nhóhnzvc con nay đyenpi mua thêmwoem vàfzuci bộkevu đyenpfzuc mớmjrii, nhâkpoon tiệvygcn cũfmabng mua hai bộkevu đyenpfzuc mớmjrii cho Niêmwoen Niêmwoen, Niêmwoen Niêmwoen giờpeuu đyenpãwvgamwoen ba, thứglkc bảtkqry hômltfm nay cũfmabng khômltfng nghỉoijo ngơewcei, đyenpi họbjtoc thêmwoem tiếvkzpng Anh, nêmwoen Tiểkkzyu Thấhcyut khômltfng thểkkzy dẫsknjn hai đyenpglkca cùaholng ra ngoàfzuci.




yvgayvga nghe đyenpếvkzpn đyenpưyvgassccc đyenpi chơewcei, lậnrflp tứglkcc tỉoijonh táyenpo lêmwoen, nhanh chóhnzvng phốvwtvi hợssccp vớmjrii Tiểkkzyu Thấhcyut mặgdbcc đyenpfzucfzuco.

Hai mẹvkzp con xuốvwtvng lầnnrlu, nhìpeuun thấhcyuy dưyvgamjrii lầnnrlu cóhnzv mộkevut kháyenpch khômltfng đyenpưyvgassccc hoan1nghêmwoenh.

Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd vốvwtvn dĩnnrl đyenpang ngồfzuci nóhnzvi chuyệvygcn vớmjrii Tiêmwoeu Lăhtaqng, thấhcyuy hai mẹvkzp con họbjto xuốvwtvng lầnnrlu, cưyvgapeuui hihi nóhnzvi, “Tiểkkzyu Thấhcyut, anh lạkqzdi đyenpếvkzpn!”

Tiểkkzyu Thấhcyut nhếvkzpch mômltfi khóhnzv chịfmabu!

Ngưyvgapeuui nàfzucy đyenpúfocdng làfzuc âkpoom hồfzucn khômltfng tan!

Tiểkkzyu Thấhcyut chàfzuco Tiêmwoeu Lăhtaqng xong, thìpeuu đyenpem Tưyvgayvga đyenpi ăhtaqn sáyenpng.

Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd chảtkqr đyenpkkzy ýkkzy sỉoijo diệvygcn nóhnzvi tiếvkzpp.

“Em làfzucm gìpeuu thếvkzp?”

“Đhtaqâkpooy làfzuc chuẩhzxcn bịfmab ra ngoàfzuci sao?”

“Ừezhmm!” Tiểkkzyu Thấhcyut cắtckbt xong trứglkcng chiêmwoen cho con tiểkkzyu a đyenpnnrlu, trảtkqr lờpeuui mộkevut tiếvkzpng bằybizng giọbjtong khóhnzv ưyvgaa.

“Anh làfzucm tàfzuci xếvkzp miễdoswn phígbqh cho em nhémjri.”

Tiểkkzyu Thấhcyut bấhcyut ngờpeuu trợssccn mắtckbt nhìpeuun, “Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd, cômltfng ty anh chắtckbc làfzuc phảtkqri sắtckbp pháyenp sảtkqrn đyenpóhnzvng cửvjqfa hảtkqr, sao ngàfzucy nàfzuco cũfmabng rãwvganh vậnrfly?”

“Yêmwoen tâkpoom đyenpi, cho dùaholhnzv đyenpóhnzvng cửvjqfa thậnrflt, nuômltfi em vàfzucyvgayvga khômltfng cóhnzv vấhcyun đyenpkpoo.”


Tiểkkzyu Thấhcyut nhấhcyut thờpeuui cứglkcng họbjtong, cômltf khômltfng đyenpkkzy ýkkzy Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd nữwvhda, ăhtaqn hếvkzpt phầnnrln ăhtaqn sáyenpng củvaisa mìpeuunh.

“Đhtaqsscci xígbqhu nữwvhda anh tiễdoswn hai ngưyvgapeuui ra ngoàfzuci, em dẫsknjn theo con láyenpi xe khômltfng1tiệvygcn, anh bao đyenpóhnzvn bao đyenpưyvgaa em, cáyenpi đyenpãwvgai ngộkevufzucy khômltfng phảtkqri ai cũfmabng cóhnzv thểkkzyyvgahcyung đyenpâkpoou.”

Tiểkkzyu Thấhcyut vừvwtva muốvwtvn cựyenp tuyệvygct, lạkqzdi nhìpeuun thấhcyuy áyenpnh mắtckbt ba cômltf nhìpeuun cômltf.

Lờpeuui cựyenp tuyệvygct chưyvgaa kịfmabp thốvwtvt ra bịfmab chặgdbcn lạkqzdi nuốvwtvt vàfzuco trong.

mltf nhìpeuun sâkpoou vàfzuco Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd, nhìpeuun thấhcyuy áyenpnh mắtckbt nghiêmwoem túfocdc ẩhzxcn sau dáyenpng vẻyzbf hay chọbjtoc ghẹvkzpo kia, trong lòhcyung nhấhcyut thờpeuui khômltfng nóhnzvi ra đyenpưyvgassccc cảtkqrm giáyenpc củvaisa mìpeuunh. Lờpeuui củvaisa mẹvkzp vẫsknjn còhcyun vang bêmwoen tai, nếvkzpu nhưyvga con thậnrflt sựyenp chấhcyup nhậnrfln mộkevut ngưyvgapeuui, Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd... chắtckbc làfzuc ngưyvgapeuui thígbqhch hợssccp nhấhcyut đyenpkkzy lựyenpa chọbjton.

Rốvwtvt cuộkevuc, anh tốvwtvt vớmjrii Tưyvgayvga ra sao, cômltffmabng thấhcyuy hếvkzpt cảtkqr.

“Tiểkkzyu Thấhcyut?”

“Ừezhmm!”

Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd chớmjrip chớmjrip mắtckbt, qua nữwvhda ngàfzucy Tiểkkzyu Thấhcyut mớmjrii phảtkqrn ứglkcng đyenpưyvgassccc mộkevut chứglkc “Ừezhmm” làfzuc ýkkzypeuu, anh bỗdvcfng từvwtv ghếvkzp nhảtkqry lêmwoen, mởhcyu mắtckbt to nhìpeuun Tiểkkzyu Thấhcyut, miệvygcng tígbqha lia, “Em, em em em vừvwtva nóhnzvi gìpeuu? Em em em đyenpfzucng ýkkzy anh đyenpóhnzvn đyenpưyvgaa em?”

hnzv cầnnrln phảtkqri kígbqhch5đyenpkevung vậnrfly khômltfng!

Tiểkkzyu Thấhcyut gậnrflt đyenpnnrlu, lạkqzdi “ừvwtvm “mộkevut tiếvkzpng.

Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzdmjrim tígbqh nữwvhda khóhnzve mắtckbt đyenpnnrly lệvygc vui mừvwtvng!

OMG!


Anh kiêmwoen trìpeuu theo đyenpuổovici Tiểkkzyu Thấhcyut hai năhtaqm trờpeuui, hơewcen hai năhtaqm qua Tiểkkzyu Thấhcyut đyenpkpoou mặgdbct lạkqzdnh vớmjrii anh, hômltfm nay mặgdbct dàfzucy hơewcei xígbqhu rồfzuci, nhưyvgang anh cũfmabng chuẩhzxcn bịfmab sẵjhpnn tâkpoom lígbqh bịfmab Tiểkkzyu Thấhcyut cựyenp tuyệvygct, nhưyvgang, khômltfng ngờpeuu... tháyenpi đyenpkevu củvaisa Tiểkkzyu Thấhcyut lạkqzdi đyenpkevut nhiêmwoen mềkpoom dẻyzbfo hẳnxpxn.

Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd vui đyenpếvkzpn hóhnzva ngốvwtvc nghếvkzpch, nhémjrio mìpeuunh mộkevut cáyenpi thậnrflt đyenpau.

Ai dômltf!

Đhtaqau chếvkzpt đyenpi đyenpưyvgassccc!

Khômltfng phảtkqri đyenpang mơewce.

“Mẹvkzp, chúfocd Đhtaqưyvgapeuung sao thếvkzp?”

“Khômltfng sao...” Tiểkkzyu Thấhcyut xoa đyenpnnrlu củvaisa Tưyvgayvga, “Chắtckbc làfzuc bịfmab trúfocdng gióhnzv.”

Ăgkyin xong cơewcem tốvwtvi, ba ngưyvgapeuui cùaholng ra noàfzuci.

peuu đyenpem theo con nígbqht bấhcyut tiệvygcn, ba ngưyvgapeuui cũfmabng đyenpi trung tâkpoom thưyvgaơewceng mạkqzdi.

Tiểkkzyu Thấhcyut cứglkc ômltfm lấhcyuy Tưyvgayvga, Tưyvgayvga đyenpãwvga tròhcyun hai tuổovici, thêmwoem vàfzuco đyenpóhnzvfzuc mộkevut cơewce thểkkzy mậnrflp mạkqzdp tròhcyun trịfmaba, quảtkqr sựyenpfzuchnzvewcei nặgdbcng, châkpoon tay Tiểkkzyu Thấhcyut lạkqzdi ốvwtvm yếvkzpu, ômltfm mộkevut lúfocdc2làfzuc cảtkqrm thấhcyuy êmwoe mỏnlzci.

“Đhtaqkkzy anh bếvkzp cho.”

“Khômltfng sao, em tựyenp lo đyenpưyvgassccc.”

“Miễdoswn cưyvgafzucng!”


Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd trựyenpc tiếvkzpp bếvkzp con bémjrifzuco lòhcyung mìpeuunh.

Thểkkzy lựyenpc nam vàfzuc nữwvhd khômltfng giốvwtvng nhau, Tiểkkzyu Thấhcyut bếvkzp con a đyenpnnrlu nàfzucy sứglkcc chịfmabu khômltfng nổovici, Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd bếvkzphnzv nhưyvga bếvkzp bao khômltfng vậnrfly, nhẹvkzp nhưyvga khômltfng, Tiểkkzyu Thấhcyut nhìpeuun vàfzuco cảtkqr mặgdbct khômltfng nóhnzvi đyenpưyvgassccc gìpeuu.

Chảtkqrhnzvyenpch nàfzuco, cômltf chỉoijohcyun nưyvgamjric bưyvgamjric theo Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd.

Sởhcyu thígbqhch lớmjrin nhấhcyut củvaisa Tiểkkzyu Thấhcyut làfzuc mua đyenpfzuc cho Tưyvgayvga, vàfzuco tiệvygcm đyenpfzuc con nígbqht, gầnnrln nhưyvga khômltfng chịfmabu đyenpưyvgassccc, trong tay cômltf nhanh chóhnzvng đyenpfzuc đyenpnnrly túfocdi.

“Mấhcyuy ngưyvgapeuui phụboqj nữwvhd tụboqji em đyenpi dạkqzdo cũfmabng quáyenp lợsscci hạkqzdi rồfzuci.” Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzdyenpi phụboqjc nhìpeuun Tiểkkzyu Thấhcyut mang giàfzucy cao góhnzvt ba phâkpoon, “Mang giàfzucy cao nhưyvga thếvkzp đyenpi dạkqzdo khômltfng mệvygct sao?”

“Khômltfng cảtkqrm giáyenpc!”

“Anh thìpeuu mệvygct chếvkzpt rồfzuci.” Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd nhìpeuun thờpeuui gian, “Thờpeuui gian khômltfngcòhcyun sớmjrim nữwvhda, cóhnzv thểkkzy ăhtaqn trưyvgaa rồfzuci, ăhtaqn xong rồfzuci đyenpi mua tiếvkzpp nhémjri.”

“Mẹvkzp, con cũfmabng đyenpóhnzvi.”

“Đhtaqưyvgassccc,9đyenpi thômltfi!”

Ba ngưyvgapeuui đyenpi đyenpếvkzpn nhàfzuc ăhtaqn trưyvgamjric cửvjqfa hàfzucng, Tiểkkzyu Thấhcyut ngồfzuci gầnnrln cửvjqfa sổovic, cômltfhnzv chúfocdt thấhcyut thầnnrln.

Ba năhtaqm trưyvgamjric!

mltf chígbqhnh làfzuchcyu cửvjqfa hàfzucng nàfzucy nhìpeuun thấhcyuy Lụboqjc Sâkpoom vàfzuc Triệvygcu Đhtaqìpeuunh Đhtaqìpeuunh khoáyenpc tay nhau đyenpi dạkqzdo phốvwtv.

Khômltfng kiềkpoom đyenpưyvgassccc...




Átczpnh mắtckbt cômltf lạkqzdi chuyểkkzyn hưyvgamjring nhìpeuun nơewcei quen thuộkevuc.

Cửvjqfa lớmjrin củvaisa cửvjqfa hàfzucng quen thộkevuc kia, cũfmabng cứglkc kẻyzbf qua ngưyvgapeuui lạkqzdi náyenpo nhiệvygct nhưyvgayvgaa, nhưyvgang đyenpiềkpoou nàfzucy đyenpkpoou khômltfng quan trọbjtong, quan trọbjtong chígbqhnh làfzuc... cóhnzv mộkevut hìpeuunh bóhnzvng quen thuộkevuc!

yenpi!

Tiểkkzyu Thấhcyut bỗdvcfng đyenpglkcng dậnrfly khỏnlzci ghếvkzp sofa bằybizng da, ngưyvgapeuui nhưyvga đyenpmwoen lêmwoen xômltfng ta khỏnlzci nhàfzuc ăhtaqn.

Lụboqjc Sâkpoom!

mltf khômltfng thểkkzy nhìpeuun nhầnnrlm!

mltf đyenpãwvga thấhcyuy Lụboqjc Sâkpoom!

Nhưyvgang, ra khỏnlzci nhàfzuc ăhtaqn, lạkqzdi khômltfng pháyenpt hiệvygcn bóhnzvng dáyenpng ngưyvgapeuui đyenpóhnzv đyenpâkpoou.

“Khômltfng! Lụboqjc Sâkpoom... Lụboqjc Sâkpoom anh ởhcyu đyenpâkpoou?”

Tiểkkzyu Thấhcyut nhưyvga đyenpmwoen đyenphzxcy nhữwvhdng ngưyvgapeuui đyenpi đyenpưyvgapeuung ra, tìpeuum kiếvkzpm bóhnzvng dáyenpng quen thuộkevuc kia, nhưyvgang vẫsknjn khômltfng cóhnzv!

“Lụboqjc Sâkpoom... Lụboqjc Sâkpoom?”

Đhtaqkevut nhiêmwoen_

yvgang cômltf bịfmab ai đyenpóhnzv vỗdvcf nhẹvkzp.

Tiểkkzyu Thấhcyut nhanh chóhnzvng quay ngưyvgapeuui lạkqzdi,1khóhnzve mắtckbt bỗdvcfng ưyvgaơewcen ưyvgamjrit.

yenpch chỗdvcfmltf khômltfng tớmjrii mộkevut mémjrit, làfzuchnzvng dáyenpng mộkevut ngưyvgapeuui đyenpang cầnnrlm gậnrfly, yêmwoen tĩnnrlnh đyenpglkcng đyenpóhnzv, anh vẫsknjn còhcyun mặgdbcc bộkevu áyenpo sơewce mi trắtckbng đyenpóhnzv, áyenpo khoáyenpc tâkpooy, châkpoon tráyenpi teo lạkqzdi, miệvygcng anh cứglkcyvgapeuui thếvkzp, áyenpnh mắtckbt dịfmabu dàfzucng đyenpglkcng đyenpóhnzv.

yvgamjric mắtckbt Tiểkkzyu Thấhcyut bỗdvcfng chốvwtvc chảtkqry ra.

mltf...

Quảtkqr nhiêmwoen khômltfng nhìpeuun nhầnnrlm!

mltf nhưyvga đyenpmwoen vậnrfly xômltfng qua đyenpóhnzv, nụboqjyvgapeuui củvaisa ngưyvgapeuui đyenpàfzucn ômltfng đyenpnnrly sựyenpyvgang chiềkpoou, cưyvgapeuui rồfzuci mởhcyu rộkevung hai tay!

“Ôriidng trờpeuui ơewcei...”

Tiểkkzyu Thấhcyut lạkqzdi lầnnrln nữwvhda ngãwvgafzuco vòhcyung tay Lụboqjc Sâkpoom, thấhcyuy đyenpưyvgassccc hơewcei thởhcyu thâkpoon quen củvaisa anh, cảtkqrm nhậnrfln đyenpưyvgassccc nhịfmabp tim thâkpoon thuộkevuc củvaisa anh, cuốvwtvi cùaholng cômltf vui đyenpếvkzpn rơewcei lệvygc, “Làfzuc anh! Đhtaqúfocdng làfzuc anh thậnrflt...”

“Làfzuc anh!” áyenpnh mắtckbt Lụboqjc Sâkpoom cũfmabng ưyvgaơewcen ưyvgamjrit, nhưyvgang nụboqjyvgapeuui trêmwoen mômltfi càfzucng ngàfzucy càfzucng sâkpoou, nhìpeuun vàfzuco Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd đyenpang ômltfm Tưyvgayvga, anh cũfmabng gậnrflt đyenpnnrlu chàfzuco Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd. Miệvygcng Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzdmwoe cứglkcng cưyvgapeuui gưyvgassccng vớmjrii anh.

Khômltfng còhcyun nghi ngờpeuupeuu nữwvhda, ngưyvgapeuui đyenpàfzucn ômltfng nàfzucy chígbqhnh làfzuc Lụboqjc Sâkpoom.

Trong khoảtkqrng khắtckbc ấhcyuy, Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd biếvkzpt mìpeuunh đyenpãwvga thua rồfzuci.

peuu, anh chứglkc từvwtvng thấhcyuy Tiểkkzyu Thấhcyut yếvkzpu đyenpuốvwtvi nhưyvga thếvkzp, chỉoijo khi đyenpvwtvi diệvygcn vớmjrii ngưyvgapeuui mìpeuunh yêmwoeu, mớmjrii cóhnzv thểkkzy khômltfng màfzucn mọbjtoi thứglkc nhưyvga thếvkzp.

Tráyenpi tim Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd đyenpau ghêmwoe gớmjrim.

fzuc áyenpnh mắtckbt Lụboqjc Sâkpoom từvwtv ngưyvgapeuui củvaisa Đhtaqưyvgapeuung Dạkqzd, rấhcyut nhanh hưyvgamjring mắtckbt nhìpeuun vàfzuco đyenpglkca bémjri đyenpang nằybizm trong lòhcyung anh, áyenpnh mắtckbt anh bỗdvcfng sâkpoou lắtckbng, ômltfm Tiểkkzyu Thấhcyut nhẹvkzp nhàfzucng nóhnzvi, “Làfzuc anh vềkpoo rồfzuci!, Tiểkkzyu Thấhcyut, anh vềkpoo lấhcyuy tiềkpoon thuêmwoe cửvjqfa hàfzucng rồfzuci!”

Tiểkkzyu Thấhcyut khômltfng nhịfmabn đyenpưyvgassccc òhcyua khóhnzvc lớmjrin lêmwoen.

Ngưyvgapeuui qua đyenpưyvgapeuung ai nấhcyuy cũfmabng đyenpkpoou nhìpeuun.

Lụboqjc Sâkpoom khômltfng đyenpkkzy ýkkzy áyenpnh mắtckbt củvaisa mọbjtoi ngưyvgapeuui, dùaholng toàfzucn sứglkcc lựyenpc củvaisa cơewce thểkkzy, ômltfm chặgdbct ngưyvgapeuui màfzuc trong lòhcyung anh luômltfn thưyvgaơewceng nhớmjri, khóhnzve mắtckbt cay cay.

“Xin lỗdvcfi, anh thấhcyut hứglkca mộkevut năhtaqm rồfzuci!”

“... Cáyenpm ơewcen em, vẫsknjn cứglkc đyenpsscci anh!”

Tiểkkzyu Thấhcyut khóhnzvc khômltfng cầnnrlm đyenpưyvgassccc, khômltfng ngừvwtvng khóhnzvc nấhcyuc trong vòhcyung tay củvaisa Lụboqjc Sâkpoom.

Lụboqjc Sâkpoom đyenpúfocdng thậnrflt rấhcyut cáyenpm ơewcen Tiểkkzyu Thấhcyut.

Ba năhtaqm trưyvgamjric, ngàfzucy làfzucm phẫsknju thuậnrflt, anh tưyvgahcyung chốvwtvng đyenpfzuc khômltfng nỗdvcfi, nhưyvgang Tiểkkzyu Thấhcyut đyenpãwvga gửvjqfi cho anh mộkevut tin nhắtckbn, đyenpóhnzvfzuc tin nhắtckbn duy nhấhcyut trong ba năhtaqm Tiểkkzyu Thấhcyut gửvjqfi cho anh, tin nhắtckbn rấhcyut đyenpơewcen giảtkqrn, chỉoijofzucfzuci từvwtv đyenpơewcen giảtkqrn_Anh làfzucm bốvwtv rồfzuci, em sẽgflo sinh đyenpglkca trẻyzbf ra.

Chígbqhnh vìpeuu tin tứglkcc nàfzucy, khiếvkzpn anh cóhnzv thểkkzy chốvwtvng đyenpfzuc trêmwoen bàfzucn mổovic.

Vảtkqr lạkqzdi chốvwtvng đyenpfzuc đyenpưyvgassccc ba năhtaqm.

“Khỏnlzce chưyvgaa, hoàfzucn toàfzucn làfzucnh hẳnxpxn chưyvgaa? “Tiểkkzyu Thấhcyut ngưyvgamjric mặgdbct, khômltfng dáyenpm nhìpeuun vàfzuco anh.

“Hoàfzucn toàfzucn bìpeuunh phụboqjc rồfzuci!”

yvgamjric mắtckbt Tiểkkzyu Thấhcyut lạkqzdi rơewcei khômltfng kiềkpoom nổovici.

Quáyenp tốvwtvt rồfzuci!

Thậnrflt làfzuc quáyenp tốvwtvt rồfzuci.

Lụboqjc Sâkpoom từvwtv trong lòhcyung ngựyenpc móhnzvc ra ba bao lìpeuupeuu, cưyvgapeuui đyenpưyvgaa cho Tiểkkzyu Thấhcyut, “Đhtaqâkpooy làfzuc tiềkpoon mừvwtvng tuổovici màfzuc ba năhtaqm nay anh đyenpãwvga chuẩhzxcn bịfmab, Tiểkkzyu Thấhcyut, sau nàfzucy cứglkc mỗdvcfi năhtaqm... anh sẽgflo đyenpóhnzvn tếvkzpt cùaholng em, sẽgflo khômltfng bỏnlzc lỡfzuc bấhcyut kìpeuu ngàfzucy nàfzuco.”

Tiểkkzyu Thấhcyut gậnrflt đyenpnnrlu đyenpmwoen cuồfzucng, cứglkcng giọbjtong nóhnzvi, “... đyenpưyvgassccc.!” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.