Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 913 :

    trước sau   
Mớzzaqi chớzzaqp mắmyzmt, đmqjbãywup tớzzaqi thứzzaq bảgweey.

Ngàaibky hôfjxbm nay, Tiểifhsu Thấjvvyt đmqjbãywup dậmqjby từydmi rấjvvyt sớzzaqm, vừydmia sớzzaqm ra đmqjbãywup trèryxpo khỏijdsi giưcdxibcewng lựtobia quầcdxin áirdno cho Tưcdxicdxi.

“Mẹgcnb...”

cdxicdxi trònjdxn mắmyzmt, cảgwee mặgplft mơlbbn hồajlj đmqjbmyzmn đmqjbóaibk, ôfjxbm chặgplft Tiểifhsu Thấjvvyt khôfjxbng chịpgjyu buôfjxbng tay, “Mẹgcnb...”

“Ngoan, Tưcdxicdxi mau dậmqjby đmqjbi, mẹgcnb dẫmopdn con đmqjbi mua đmqjbajlj mớzzaqi.”

Mớzzaqi chớzzaqp mắmyzmt đmqjbãywup đmqjbếizfbn mùcvgoa thu, đmqjbzzaqa nhóaibkc nàaibky đmqjbãywup cao hơlbbnn chúoiltt, đmqjbajljnvkhm ngoáirdni chắmyzmc khôfjxbng thểifhs mặgplfc đmqjbưcdxivtbxc nữgsaxa, Tiểifhsu Thấjvvyt dẫmopdn nhóaibkc con nay đmqjbi mua thêbxeum vàaibki bộgcnb đmqjbajlj mớzzaqi, nhâirdnn tiệrdxln cũggrang mua hai bộgcnb đmqjbajlj mớzzaqi cho Niêbxeun Niêbxeun, Niêbxeun Niêbxeun giờbcew đmqjbãywupbxeun ba, thứzzaq bảgweey hôfjxbm nay cũggrang khôfjxbng nghỉijds ngơlbbni, đmqjbi họxuwlc thêbxeum tiếizfbng Anh, nêbxeun Tiểifhsu Thấjvvyt khôfjxbng thểifhs dẫmopdn hai đmqjbzzaqa cùcvgong ra ngoàaibki.




cdxicdxi nghe đmqjbếizfbn đmqjbưcdxivtbxc đmqjbi chơlbbni, lậmqjbp tứzzaqc tỉijdsnh táirdno lêbxeun, nhanh chóaibkng phốquiki hợvtbxp vớzzaqi Tiểifhsu Thấjvvyt mặgplfc đmqjbajljaibko.

Hai mẹgcnb con xuốquikng lầcdxiu, nhìnyzrn thấjvvyy dưcdxizzaqi lầcdxiu cóaibk mộgcnbt kháirdnch khôfjxbng đmqjbưcdxivtbxc hoan1nghêbxeunh.

Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn vốquikn dĩamzd đmqjbang ngồajlji nóaibki chuyệrdxln vớzzaqi Tiêbxeuu Lănvkhng, thấjvvyy hai mẹgcnb con họxuwl xuốquikng lầcdxiu, cưcdxibcewi hihi nóaibki, “Tiểifhsu Thấjvvyt, anh lạirdni đmqjbếizfbn!”

Tiểifhsu Thấjvvyt nhếizfbch môfjxbi khóaibk chịpgjyu!

Ngưcdxibcewi nàaibky đmqjbúoiltng làaibk âirdnm hồajljn khôfjxbng tan!

Tiểifhsu Thấjvvyt chàaibko Tiêbxeuu Lănvkhng xong, thìnyzr đmqjbem Tưcdxicdxi đmqjbi ănvkhn sáirdnng.

Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn chảgwee đmqjbifhs ýpgeo sỉijds diệrdxln nóaibki tiếizfbp.

“Em làaibkm gìnyzr thếizfb?”

“Đjvvyâirdny làaibk chuẩjvvyn bịpgjy ra ngoàaibki sao?”

“Ừttjrm!” Tiểifhsu Thấjvvyt cắmyzmt xong trứzzaqng chiêbxeun cho con tiểifhsu a đmqjbcdxiu, trảgwee lờbcewi mộgcnbt tiếizfbng bằbxeung giọxuwlng khóaibk ưcdxia.

“Anh làaibkm tàaibki xếizfb miễoiltn phívojw cho em nhéccwk.”

Tiểifhsu Thấjvvyt bấjvvyt ngờbcew trợvtbxn mắmyzmt nhìnyzrn, “Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn, côfjxbng ty anh chắmyzmc làaibk phảgweei sắmyzmp pháirdn sảgween đmqjbóaibkng cửaxqta hảgwee, sao ngàaibky nàaibko cũggrang rãywupnh vậmqjby?”

“Yêbxeun tâirdnm đmqjbi, cho dùcvgoaibk đmqjbóaibkng cửaxqta thậmqjbt, nuôfjxbi em vàaibkcdxicdxi khôfjxbng cóaibk vấjvvyn đmqjbyiaf.”


Tiểifhsu Thấjvvyt nhấjvvyt thờbcewi cứzzaqng họxuwlng, côfjxb khôfjxbng đmqjbifhs ýpgeo Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn nữgsaxa, ănvkhn hếizfbt phầcdxin ănvkhn sáirdnng củbcewa mìnyzrnh.

“Đjvvyvtbxi xívojwu nữgsaxa anh tiễoiltn hai ngưcdxibcewi ra ngoàaibki, em dẫmopdn theo con láirdni xe khôfjxbng1tiệrdxln, anh bao đmqjbóaibkn bao đmqjbưcdxia em, cáirdni đmqjbãywupi ngộgcnbaibky khôfjxbng phảgweei ai cũggrang cóaibk thểifhscdxiqzueng đmqjbâirdnu.”

Tiểifhsu Thấjvvyt vừydmia muốquikn cựtobi tuyệrdxlt, lạirdni nhìnyzrn thấjvvyy áirdnnh mắmyzmt ba côfjxb nhìnyzrn côfjxb.

Lờbcewi cựtobi tuyệrdxlt chưcdxia kịpgjyp thốquikt ra bịpgjy chặgplfn lạirdni nuốquikt vàaibko trong.

fjxb nhìnyzrn sâirdnu vàaibko Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn, nhìnyzrn thấjvvyy áirdnnh mắmyzmt nghiêbxeum túoiltc ẩjvvyn sau dáirdnng vẻxuwl hay chọxuwlc ghẹgcnbo kia, trong lònjdxng nhấjvvyt thờbcewi khôfjxbng nóaibki ra đmqjbưcdxivtbxc cảgweem giáirdnc củbcewa mìnyzrnh. Lờbcewi củbcewa mẹgcnb vẫmopdn cònjdxn vang bêbxeun tai, nếizfbu nhưcdxi con thậmqjbt sựtobi chấjvvyp nhậmqjbn mộgcnbt ngưcdxibcewi, Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn... chắmyzmc làaibk ngưcdxibcewi thívojwch hợvtbxp nhấjvvyt đmqjbifhs lựtobia chọxuwln.

Rốquikt cuộgcnbc, anh tốquikt vớzzaqi Tưcdxicdxi ra sao, côfjxbggrang thấjvvyy hếizfbt cảgwee.

“Tiểifhsu Thấjvvyt?”

“Ừttjrm!”

Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn chớzzaqp chớzzaqp mắmyzmt, qua nữgsaxa ngàaibky Tiểifhsu Thấjvvyt mớzzaqi phảgween ứzzaqng đmqjbưcdxivtbxc mộgcnbt chứzzaq “Ừttjrm” làaibk ýpgeonyzr, anh bỗpeqrng từydmi ghếizfb nhảgweey lêbxeun, mởqzue mắmyzmt to nhìnyzrn Tiểifhsu Thấjvvyt, miệrdxlng tívojwa lia, “Em, em em em vừydmia nóaibki gìnyzr? Em em em đmqjbajljng ýpgeo anh đmqjbóaibkn đmqjbưcdxia em?”

aibk cầcdxin phảgweei kívojwch5đmqjbgcnbng vậmqjby khôfjxbng!

Tiểifhsu Thấjvvyt gậmqjbt đmqjbcdxiu, lạirdni “ừydmim “mộgcnbt tiếizfbng.

Đjvvyưcdxibcewng Dạirdnccwkm tívojw nữgsaxa khóaibke mắmyzmt đmqjbcdxiy lệrdxl vui mừydming!

OMG!


Anh kiêbxeun trìnyzr theo đmqjbuổgplfi Tiểifhsu Thấjvvyt hai nănvkhm trờbcewi, hơlbbnn hai nănvkhm qua Tiểifhsu Thấjvvyt đmqjbyiafu mặgplft lạirdnnh vớzzaqi anh, hôfjxbm nay mặgplft dàaibky hơlbbni xívojwu rồajlji, nhưcdxing anh cũggrang chuẩjvvyn bịpgjy sẵnyzrn tâirdnm lívojw bịpgjy Tiểifhsu Thấjvvyt cựtobi tuyệrdxlt, nhưcdxing, khôfjxbng ngờbcew... tháirdni đmqjbgcnb củbcewa Tiểifhsu Thấjvvyt lạirdni đmqjbgcnbt nhiêbxeun mềyiafm dẻxuwlo hẳboqzn.

Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn vui đmqjbếizfbn hóaibka ngốquikc nghếizfbch, nhéccwko mìnyzrnh mộgcnbt cáirdni thậmqjbt đmqjbau.

Ai dôfjxb!

Đjvvyau chếizfbt đmqjbi đmqjbưcdxivtbxc!

Khôfjxbng phảgweei đmqjbang mơlbbn.

“Mẹgcnb, chúoilt Đjvvyưcdxibcewng sao thếizfb?”

“Khôfjxbng sao...” Tiểifhsu Thấjvvyt xoa đmqjbcdxiu củbcewa Tưcdxicdxi, “Chắmyzmc làaibk bịpgjy trúoiltng gióaibk.”

Ăifhsn xong cơlbbnm tốquiki, ba ngưcdxibcewi cùcvgong ra noàaibki.

nyzr đmqjbem theo con nívojwt bấjvvyt tiệrdxln, ba ngưcdxibcewi cũggrang đmqjbi trung tâirdnm thưcdxiơlbbnng mạirdni.

Tiểifhsu Thấjvvyt cứzzaq ôfjxbm lấjvvyy Tưcdxicdxi, Tưcdxicdxi đmqjbãywup trònjdxn hai tuổgplfi, thêbxeum vàaibko đmqjbóaibkaibk mộgcnbt cơlbbn thểifhs mậmqjbp mạirdnp trònjdxn trịpgjya, quảgwee sựtobiaibkaibklbbni nặgplfng, châirdnn tay Tiểifhsu Thấjvvyt lạirdni ốquikm yếizfbu, ôfjxbm mộgcnbt lúoiltc2làaibk cảgweem thấjvvyy êbxeu mỏijdsi.

“Đjvvyifhs anh bếizfb cho.”

“Khôfjxbng sao, em tựtobi lo đmqjbưcdxivtbxc.”

“Miễoiltn cưcdxizckkng!”


Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn trựtobic tiếizfbp bếizfb con béccwkaibko lònjdxng mìnyzrnh.

Thểifhs lựtobic nam vàaibk nữgsax khôfjxbng giốquikng nhau, Tiểifhsu Thấjvvyt bếizfb con a đmqjbcdxiu nàaibky sứzzaqc chịpgjyu khôfjxbng nổgplfi, Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn bếizfbaibk nhưcdxi bếizfb bao khôfjxbng vậmqjby, nhẹgcnb nhưcdxi khôfjxbng, Tiểifhsu Thấjvvyt nhìnyzrn vàaibko cảgwee mặgplft khôfjxbng nóaibki đmqjbưcdxivtbxc gìnyzr.

Chảgweeaibkirdnch nàaibko, côfjxb chỉijdsnjdxn nưcdxizzaqc bưcdxizzaqc theo Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn.

Sởqzue thívojwch lớzzaqn nhấjvvyt củbcewa Tiểifhsu Thấjvvyt làaibk mua đmqjbajlj cho Tưcdxicdxi, vàaibko tiệrdxlm đmqjbajlj con nívojwt, gầcdxin nhưcdxi khôfjxbng chịpgjyu đmqjbưcdxivtbxc, trong tay côfjxb nhanh chóaibkng đmqjbajlj đmqjbcdxiy túoilti.

“Mấjvvyy ngưcdxibcewi phụaibk nữgsax tụaibki em đmqjbi dạirdno cũggrang quáirdn lợvtbxi hạirdni rồajlji.” Đjvvyưcdxibcewng Dạirdnirdni phụaibkc nhìnyzrn Tiểifhsu Thấjvvyt mang giàaibky cao góaibkt ba phâirdnn, “Mang giàaibky cao nhưcdxi thếizfb đmqjbi dạirdno khôfjxbng mệrdxlt sao?”

“Khôfjxbng cảgweem giáirdnc!”

“Anh thìnyzr mệrdxlt chếizfbt rồajlji.” Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn nhìnyzrn thờbcewi gian, “Thờbcewi gian khôfjxbngcònjdxn sớzzaqm nữgsaxa, cóaibk thểifhs ănvkhn trưcdxia rồajlji, ănvkhn xong rồajlji đmqjbi mua tiếizfbp nhéccwk.”

“Mẹgcnb, con cũggrang đmqjbóaibki.”

“Đjvvyưcdxivtbxc,9đmqjbi thôfjxbi!”

Ba ngưcdxibcewi đmqjbi đmqjbếizfbn nhàaibk ănvkhn trưcdxizzaqc cửaxqta hàaibkng, Tiểifhsu Thấjvvyt ngồajlji gầcdxin cửaxqta sổgplf, côfjxbaibk chúoiltt thấjvvyt thầcdxin.

Ba nănvkhm trưcdxizzaqc!

fjxb chívojwnh làaibkqzue cửaxqta hàaibkng nàaibky nhìnyzrn thấjvvyy Lụaibkc Sâirdnm vàaibk Triệrdxlu Đjvvyìnyzrnh Đjvvyìnyzrnh khoáirdnc tay nhau đmqjbi dạirdno phốquik.

Khôfjxbng kiềyiafm đmqjbưcdxivtbxc...




Ágsaxnh mắmyzmt côfjxb lạirdni chuyểifhsn hưcdxizzaqng nhìnyzrn nơlbbni quen thuộgcnbc.

Cửaxqta lớzzaqn củbcewa cửaxqta hàaibkng quen thộgcnbc kia, cũggrang cứzzaq kẻxuwl qua ngưcdxibcewi lạirdni náirdno nhiệrdxlt nhưcdxicdxia, nhưcdxing đmqjbiềyiafu nàaibky đmqjbyiafu khôfjxbng quan trọxuwlng, quan trọxuwlng chívojwnh làaibk... cóaibk mộgcnbt hìnyzrnh bóaibkng quen thuộgcnbc!

irdni!

Tiểifhsu Thấjvvyt bỗpeqrng đmqjbzzaqng dậmqjby khỏijdsi ghếizfb sofa bằbxeung da, ngưcdxibcewi nhưcdxi đmqjbbxeun lêbxeun xôfjxbng ta khỏijdsi nhàaibk ănvkhn.

Lụaibkc Sâirdnm!

fjxb khôfjxbng thểifhs nhìnyzrn nhầcdxim!

fjxb đmqjbãywup thấjvvyy Lụaibkc Sâirdnm!

Nhưcdxing, ra khỏijdsi nhàaibk ănvkhn, lạirdni khôfjxbng pháirdnt hiệrdxln bóaibkng dáirdnng ngưcdxibcewi đmqjbóaibk đmqjbâirdnu.

“Khôfjxbng! Lụaibkc Sâirdnm... Lụaibkc Sâirdnm anh ởqzue đmqjbâirdnu?”

Tiểifhsu Thấjvvyt nhưcdxi đmqjbbxeun đmqjbjvvyy nhữgsaxng ngưcdxibcewi đmqjbi đmqjbưcdxibcewng ra, tìnyzrm kiếizfbm bóaibkng dáirdnng quen thuộgcnbc kia, nhưcdxing vẫmopdn khôfjxbng cóaibk!

“Lụaibkc Sâirdnm... Lụaibkc Sâirdnm?”

Đjvvygcnbt nhiêbxeun_

cdxing côfjxb bịpgjy ai đmqjbóaibk vỗpeqr nhẹgcnb.

Tiểifhsu Thấjvvyt nhanh chóaibkng quay ngưcdxibcewi lạirdni,1khóaibke mắmyzmt bỗpeqrng ưcdxiơlbbnn ưcdxizzaqt.

irdnch chỗpeqrfjxb khôfjxbng tớzzaqi mộgcnbt méccwkt, làaibkaibkng dáirdnng mộgcnbt ngưcdxibcewi đmqjbang cầcdxim gậmqjby, yêbxeun tĩamzdnh đmqjbzzaqng đmqjbóaibk, anh vẫmopdn cònjdxn mặgplfc bộgcnb áirdno sơlbbn mi trắmyzmng đmqjbóaibk, áirdno khoáirdnc tâirdny, châirdnn tráirdni teo lạirdni, miệrdxlng anh cứzzaqcdxibcewi thếizfb, áirdnnh mắmyzmt dịpgjyu dàaibkng đmqjbzzaqng đmqjbóaibk.

cdxizzaqc mắmyzmt Tiểifhsu Thấjvvyt bỗpeqrng chốquikc chảgweey ra.

fjxb...

Quảgwee nhiêbxeun khôfjxbng nhìnyzrn nhầcdxim!

fjxb nhưcdxi đmqjbbxeun vậmqjby xôfjxbng qua đmqjbóaibk, nụaibkcdxibcewi củbcewa ngưcdxibcewi đmqjbàaibkn ôfjxbng đmqjbcdxiy sựtobicdxing chiềyiafu, cưcdxibcewi rồajlji mởqzue rộgcnbng hai tay!

“Ônkkang trờbcewi ơlbbni...”

Tiểifhsu Thấjvvyt lạirdni lầcdxin nữgsaxa ngãywupaibko vònjdxng tay Lụaibkc Sâirdnm, thấjvvyy đmqjbưcdxivtbxc hơlbbni thởqzue thâirdnn quen củbcewa anh, cảgweem nhậmqjbn đmqjbưcdxivtbxc nhịpgjyp tim thâirdnn thuộgcnbc củbcewa anh, cuốquiki cùcvgong côfjxb vui đmqjbếizfbn rơlbbni lệrdxl, “Làaibk anh! Đjvvyúoiltng làaibk anh thậmqjbt...”

“Làaibk anh!” áirdnnh mắmyzmt Lụaibkc Sâirdnm cũggrang ưcdxiơlbbnn ưcdxizzaqt, nhưcdxing nụaibkcdxibcewi trêbxeun môfjxbi càaibkng ngàaibky càaibkng sâirdnu, nhìnyzrn vàaibko Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn đmqjbang ôfjxbm Tưcdxicdxi, anh cũggrang gậmqjbt đmqjbcdxiu chàaibko Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn. Miệrdxlng Đjvvyưcdxibcewng Dạirdnbxeu cứzzaqng cưcdxibcewi gưcdxivtbxng vớzzaqi anh.

Khôfjxbng cònjdxn nghi ngờbcewnyzr nữgsaxa, ngưcdxibcewi đmqjbàaibkn ôfjxbng nàaibky chívojwnh làaibk Lụaibkc Sâirdnm.

Trong khoảgweeng khắmyzmc ấjvvyy, Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn biếizfbt mìnyzrnh đmqjbãywup thua rồajlji.

nyzr, anh chứzzaq từydming thấjvvyy Tiểifhsu Thấjvvyt yếizfbu đmqjbuốquiki nhưcdxi thếizfb, chỉijds khi đmqjbquiki diệrdxln vớzzaqi ngưcdxibcewi mìnyzrnh yêbxeuu, mớzzaqi cóaibk thểifhs khôfjxbng màaibkn mọxuwli thứzzaq nhưcdxi thếizfb.

Tráirdni tim Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn đmqjbau ghêbxeu gớzzaqm.

aibk áirdnnh mắmyzmt Lụaibkc Sâirdnm từydmi ngưcdxibcewi củbcewa Đjvvyưcdxibcewng Dạirdn, rấjvvyt nhanh hưcdxizzaqng mắmyzmt nhìnyzrn vàaibko đmqjbzzaqa béccwk đmqjbang nằbxeum trong lònjdxng anh, áirdnnh mắmyzmt anh bỗpeqrng sâirdnu lắmyzmng, ôfjxbm Tiểifhsu Thấjvvyt nhẹgcnb nhàaibkng nóaibki, “Làaibk anh vềyiaf rồajlji!, Tiểifhsu Thấjvvyt, anh vềyiaf lấjvvyy tiềyiafn thuêbxeu cửaxqta hàaibkng rồajlji!”

Tiểifhsu Thấjvvyt khôfjxbng nhịpgjyn đmqjbưcdxivtbxc ònjdxa khóaibkc lớzzaqn lêbxeun.

Ngưcdxibcewi qua đmqjbưcdxibcewng ai nấjvvyy cũggrang đmqjbyiafu nhìnyzrn.

Lụaibkc Sâirdnm khôfjxbng đmqjbifhs ýpgeo áirdnnh mắmyzmt củbcewa mọxuwli ngưcdxibcewi, dùcvgong toàaibkn sứzzaqc lựtobic củbcewa cơlbbn thểifhs, ôfjxbm chặgplft ngưcdxibcewi màaibk trong lònjdxng anh luôfjxbn thưcdxiơlbbnng nhớzzaq, khóaibke mắmyzmt cay cay.

“Xin lỗpeqri, anh thấjvvyt hứzzaqa mộgcnbt nănvkhm rồajlji!”

“... Cáirdnm ơlbbnn em, vẫmopdn cứzzaq đmqjbvtbxi anh!”

Tiểifhsu Thấjvvyt khóaibkc khôfjxbng cầcdxim đmqjbưcdxivtbxc, khôfjxbng ngừydming khóaibkc nấjvvyc trong vònjdxng tay củbcewa Lụaibkc Sâirdnm.

Lụaibkc Sâirdnm đmqjbúoiltng thậmqjbt rấjvvyt cáirdnm ơlbbnn Tiểifhsu Thấjvvyt.

Ba nănvkhm trưcdxizzaqc, ngàaibky làaibkm phẫmopdu thuậmqjbt, anh tưcdxiqzueng chốquikng đmqjbzckk khôfjxbng nỗpeqri, nhưcdxing Tiểifhsu Thấjvvyt đmqjbãywup gửaxqti cho anh mộgcnbt tin nhắmyzmn, đmqjbóaibkaibk tin nhắmyzmn duy nhấjvvyt trong ba nănvkhm Tiểifhsu Thấjvvyt gửaxqti cho anh, tin nhắmyzmn rấjvvyt đmqjbơlbbnn giảgween, chỉijdsaibkaibki từydmi đmqjbơlbbnn giảgween_Anh làaibkm bốquik rồajlji, em sẽjagr sinh đmqjbzzaqa trẻxuwl ra.

Chívojwnh vìnyzr tin tứzzaqc nàaibky, khiếizfbn anh cóaibk thểifhs chốquikng đmqjbzckk trêbxeun bàaibkn mổgplf.

Vảgwee lạirdni chốquikng đmqjbzckk đmqjbưcdxivtbxc ba nănvkhm.

“Khỏijdse chưcdxia, hoàaibkn toàaibkn làaibknh hẳboqzn chưcdxia? “Tiểifhsu Thấjvvyt ngưcdxizzaqc mặgplft, khôfjxbng dáirdnm nhìnyzrn vàaibko anh.

“Hoàaibkn toàaibkn bìnyzrnh phụaibkc rồajlji!”

cdxizzaqc mắmyzmt Tiểifhsu Thấjvvyt lạirdni rơlbbni khôfjxbng kiềyiafm nổgplfi.

Quáirdn tốquikt rồajlji!

Thậmqjbt làaibk quáirdn tốquikt rồajlji.

Lụaibkc Sâirdnm từydmi trong lònjdxng ngựtobic móaibkc ra ba bao lìnyzrnyzr, cưcdxibcewi đmqjbưcdxia cho Tiểifhsu Thấjvvyt, “Đjvvyâirdny làaibk tiềyiafn mừydming tuổgplfi màaibk ba nănvkhm nay anh đmqjbãywup chuẩjvvyn bịpgjy, Tiểifhsu Thấjvvyt, sau nàaibky cứzzaq mỗpeqri nănvkhm... anh sẽjagr đmqjbóaibkn tếizfbt cùcvgong em, sẽjagr khôfjxbng bỏijds lỡzckk bấjvvyt kìnyzr ngàaibky nàaibko.”

Tiểifhsu Thấjvvyt gậmqjbt đmqjbcdxiu đmqjbbxeun cuồajljng, cứzzaqng giọxuwlng nóaibki, “... đmqjbưcdxivtbxc.!” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.