Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 913 :

    trước sau   
Mớafpai chớafpap mắaibet, đopbqãvijg tớafpai thứtziv bảaijmy.

Ngàhzkqy hônzqwm nay, Tiểjjtcu Thấmesyt đopbqãvijg dậdfhfy từkfkj rấmesyt sớafpam, vừkfkja sớafpam ra đopbqãvijg trèafgfo khỏjjtci giưrhcgbzisng lựwwrna quầendgn áxegso cho Tưrhcgrhcg.

“Mẹmjin...”

rhcgrhcg tròlpson mắaibet, cảaijm mặuecnt mơopbq hồvmri đopbqaiben đopbqólrvk, ônzqwm chặuecnt Tiểjjtcu Thấmesyt khônzqwng chịcemxu buônzqwng tay, “Mẹmjin...”

“Ngoan, Tưrhcgrhcg mau dậdfhfy đopbqi, mẹmjin dẫaiben con đopbqi mua đopbqvmri mớafpai.”

Mớafpai chớafpap mắaibet đopbqãvijg đopbqếqcbgn mùuecna thu, đopbqtziva nhólrvkc nàhzkqy đopbqãvijg cao hơopbqn chúxegst, đopbqvmriyvtwm ngoáxegsi chắaibec khônzqwng thểjjtc mặuecnc đopbqưrhcguyzac nữbnwia, Tiểjjtcu Thấmesyt dẫaiben nhólrvkc con nay đopbqi mua thêcvcbm vàhzkqi bộrekj đopbqvmri mớafpai, nhâzyabn tiệnzqwn cũnccxng mua hai bộrekj đopbqvmri mớafpai cho Niêcvcbn Niêcvcbn, Niêcvcbn Niêcvcbn giờbzis đopbqãvijgcvcbn ba, thứtziv bảaijmy hônzqwm nay cũnccxng khônzqwng nghỉrnwg ngơopbqi, đopbqi họwwrnc thêcvcbm tiếqcbgng Anh, nêcvcbn Tiểjjtcu Thấmesyt khônzqwng thểjjtc dẫaiben hai đopbqtziva cùuecnng ra ngoàhzkqi.




rhcgrhcg nghe đopbqếqcbgn đopbqưrhcguyzac đopbqi chơopbqi, lậdfhfp tứtzivc tỉrnwgnh táxegso lêcvcbn, nhanh chólrvkng phốlwkhi hợuyzap vớafpai Tiểjjtcu Thấmesyt mặuecnc đopbqvmrihzkqo.

Hai mẹmjin con xuốlwkhng lầendgu, nhìsrsbn thấmesyy dưrhcgafpai lầendgu cólrvk mộrekjt kháxegsch khônzqwng đopbqưrhcguyzac hoan1nghêcvcbnh.

Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr vốlwkhn dĩnwnw đopbqang ngồvmrii nólrvki chuyệnzqwn vớafpai Tiêcvcbu Lăyvtwng, thấmesyy hai mẹmjin con họwwrn xuốlwkhng lầendgu, cưrhcgbzisi hihi nólrvki, “Tiểjjtcu Thấmesyt, anh lạoxgri đopbqếqcbgn!”

Tiểjjtcu Thấmesyt nhếqcbgch mônzqwi khólrvk chịcemxu!

Ngưrhcgbzisi nàhzkqy đopbqúxegsng làhzkq âzyabm hồvmrin khônzqwng tan!

Tiểjjtcu Thấmesyt chàhzkqo Tiêcvcbu Lăyvtwng xong, thìsrsb đopbqem Tưrhcgrhcg đopbqi ăyvtwn sáxegsng.

Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr chảaijm đopbqjjtc ýgdtq sỉrnwg diệnzqwn nólrvki tiếqcbgp.

“Em làhzkqm gìsrsb thếqcbg?”

“Đigcbâzyaby làhzkq chuẩvijgn bịcemx ra ngoàhzkqi sao?”

“Ừpfnlm!” Tiểjjtcu Thấmesyt cắaibet xong trứtzivng chiêcvcbn cho con tiểjjtcu a đopbqendgu, trảaijm lờbzisi mộrekjt tiếqcbgng bằgdtqng giọwwrnng khólrvk ưrhcga.

“Anh làhzkqm tàhzkqi xếqcbg miễdmvnn phírekj cho em nhéndnr.”

Tiểjjtcu Thấmesyt bấmesyt ngờbzis trợuyzan mắaibet nhìsrsbn, “Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr, cônzqwng ty anh chắaibec làhzkq phảaijmi sắaibep pháxegs sảaijmn đopbqólrvkng cửupaca hảaijm, sao ngàhzkqy nàhzkqo cũnccxng rãvijgnh vậdfhfy?”

“Yêcvcbn tâzyabm đopbqi, cho dùuecnlrvk đopbqólrvkng cửupaca thậdfhft, nuônzqwi em vàhzkqrhcgrhcg khônzqwng cólrvk vấmesyn đopbqjoeb.”


Tiểjjtcu Thấmesyt nhấmesyt thờbzisi cứtzivng họwwrnng, cônzqw khônzqwng đopbqjjtc ýgdtq Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr nữbnwia, ăyvtwn hếqcbgt phầendgn ăyvtwn sáxegsng củnwnwa mìsrsbnh.

“Đigcbuyzai xírekju nữbnwia anh tiễdmvnn hai ngưrhcgbzisi ra ngoàhzkqi, em dẫaiben theo con láxegsi xe khônzqwng1tiệnzqwn, anh bao đopbqólrvkn bao đopbqưrhcga em, cáxegsi đopbqãvijgi ngộrekjhzkqy khônzqwng phảaijmi ai cũnccxng cólrvk thểjjtcrhcgmjinng đopbqâzyabu.”

Tiểjjtcu Thấmesyt vừkfkja muốlwkhn cựwwrn tuyệnzqwt, lạoxgri nhìsrsbn thấmesyy áxegsnh mắaibet ba cônzqw nhìsrsbn cônzqw.

Lờbzisi cựwwrn tuyệnzqwt chưrhcga kịcemxp thốlwkht ra bịcemx chặuecnn lạoxgri nuốlwkht vàhzkqo trong.

nzqw nhìsrsbn sâzyabu vàhzkqo Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr, nhìsrsbn thấmesyy áxegsnh mắaibet nghiêcvcbm túxegsc ẩvijgn sau dáxegsng vẻwvwv hay chọwwrnc ghẹmjino kia, trong lòlpsong nhấmesyt thờbzisi khônzqwng nólrvki ra đopbqưrhcguyzac cảaijmm giáxegsc củnwnwa mìsrsbnh. Lờbzisi củnwnwa mẹmjin vẫaiben còlpson vang bêcvcbn tai, nếqcbgu nhưrhcg con thậdfhft sựwwrn chấmesyp nhậdfhfn mộrekjt ngưrhcgbzisi, Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr... chắaibec làhzkq ngưrhcgbzisi thírekjch hợuyzap nhấmesyt đopbqjjtc lựwwrna chọwwrnn.

Rốlwkht cuộrekjc, anh tốlwkht vớafpai Tưrhcgrhcg ra sao, cônzqwnccxng thấmesyy hếqcbgt cảaijm.

“Tiểjjtcu Thấmesyt?”

“Ừpfnlm!”

Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr chớafpap chớafpap mắaibet, qua nữbnwia ngàhzkqy Tiểjjtcu Thấmesyt mớafpai phảaijmn ứtzivng đopbqưrhcguyzac mộrekjt chứtziv “Ừpfnlm” làhzkq ýgdtqsrsb, anh bỗlpsong từkfkj ghếqcbg nhảaijmy lêcvcbn, mởmjin mắaibet to nhìsrsbn Tiểjjtcu Thấmesyt, miệnzqwng tírekja lia, “Em, em em em vừkfkja nólrvki gìsrsb? Em em em đopbqvmring ýgdtq anh đopbqólrvkn đopbqưrhcga em?”

lrvk cầendgn phảaijmi kírekjch5đopbqrekjng vậdfhfy khônzqwng!

Tiểjjtcu Thấmesyt gậdfhft đopbqendgu, lạoxgri “ừkfkjm “mộrekjt tiếqcbgng.

Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgrndnrm tírekj nữbnwia khólrvke mắaibet đopbqendgy lệnzqw vui mừkfkjng!

OMG!


Anh kiêcvcbn trìsrsb theo đopbquổrkjfi Tiểjjtcu Thấmesyt hai năyvtwm trờbzisi, hơopbqn hai năyvtwm qua Tiểjjtcu Thấmesyt đopbqjoebu mặuecnt lạoxgrnh vớafpai anh, hônzqwm nay mặuecnt dàhzkqy hơopbqi xírekju rồvmrii, nhưrhcgng anh cũnccxng chuẩvijgn bịcemx sẵopbqn tâzyabm lírekj bịcemx Tiểjjtcu Thấmesyt cựwwrn tuyệnzqwt, nhưrhcgng, khônzqwng ngờbzis... tháxegsi đopbqrekj củnwnwa Tiểjjtcu Thấmesyt lạoxgri đopbqrekjt nhiêcvcbn mềjoebm dẻwvwvo hẳihrvn.

Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr vui đopbqếqcbgn hólrvka ngốlwkhc nghếqcbgch, nhéndnro mìsrsbnh mộrekjt cáxegsi thậdfhft đopbqau.

Ai dônzqw!

Đigcbau chếqcbgt đopbqi đopbqưrhcguyzac!

Khônzqwng phảaijmi đopbqang mơopbq.

“Mẹmjin, chúxegs Đigcbưrhcgbzisng sao thếqcbg?”

“Khônzqwng sao...” Tiểjjtcu Thấmesyt xoa đopbqendgu củnwnwa Tưrhcgrhcg, “Chắaibec làhzkq bịcemx trúxegsng giólrvk.”

Ăuyzan xong cơopbqm tốlwkhi, ba ngưrhcgbzisi cùuecnng ra noàhzkqi.

srsb đopbqem theo con nírekjt bấmesyt tiệnzqwn, ba ngưrhcgbzisi cũnccxng đopbqi trung tâzyabm thưrhcgơopbqng mạoxgri.

Tiểjjtcu Thấmesyt cứtziv ônzqwm lấmesyy Tưrhcgrhcg, Tưrhcgrhcg đopbqãvijg tròlpson hai tuổrkjfi, thêcvcbm vàhzkqo đopbqólrvkhzkq mộrekjt cơopbq thểjjtc mậdfhfp mạoxgrp tròlpson trịcemxa, quảaijm sựwwrnhzkqlrvkopbqi nặuecnng, châzyabn tay Tiểjjtcu Thấmesyt lạoxgri ốlwkhm yếqcbgu, ônzqwm mộrekjt lúxegsc2làhzkq cảaijmm thấmesyy êcvcb mỏjjtci.

“Đigcbjjtc anh bếqcbg cho.”

“Khônzqwng sao, em tựwwrn lo đopbqưrhcguyzac.”

“Miễdmvnn cưrhcgrbmrng!”


Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr trựwwrnc tiếqcbgp bếqcbg con béndnrhzkqo lòlpsong mìsrsbnh.

Thểjjtc lựwwrnc nam vàhzkq nữbnwi khônzqwng giốlwkhng nhau, Tiểjjtcu Thấmesyt bếqcbg con a đopbqendgu nàhzkqy sứtzivc chịcemxu khônzqwng nổrkjfi, Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr bếqcbglrvk nhưrhcg bếqcbg bao khônzqwng vậdfhfy, nhẹmjin nhưrhcg khônzqwng, Tiểjjtcu Thấmesyt nhìsrsbn vàhzkqo cảaijm mặuecnt khônzqwng nólrvki đopbqưrhcguyzac gìsrsb.

Chảaijmlrvkxegsch nàhzkqo, cônzqw chỉrnwglpson nưrhcgafpac bưrhcgafpac theo Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr.

Sởmjin thírekjch lớafpan nhấmesyt củnwnwa Tiểjjtcu Thấmesyt làhzkq mua đopbqvmri cho Tưrhcgrhcg, vàhzkqo tiệnzqwm đopbqvmri con nírekjt, gầendgn nhưrhcg khônzqwng chịcemxu đopbqưrhcguyzac, trong tay cônzqw nhanh chólrvkng đopbqvmri đopbqendgy túxegsi.

“Mấmesyy ngưrhcgbzisi phụlrvk nữbnwi tụlrvki em đopbqi dạoxgro cũnccxng quáxegs lợuyzai hạoxgri rồvmrii.” Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgrxegsi phụlrvkc nhìsrsbn Tiểjjtcu Thấmesyt mang giàhzkqy cao gólrvkt ba phâzyabn, “Mang giàhzkqy cao nhưrhcg thếqcbg đopbqi dạoxgro khônzqwng mệnzqwt sao?”

“Khônzqwng cảaijmm giáxegsc!”

“Anh thìsrsb mệnzqwt chếqcbgt rồvmrii.” Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr nhìsrsbn thờbzisi gian, “Thờbzisi gian khônzqwngcòlpson sớafpam nữbnwia, cólrvk thểjjtc ăyvtwn trưrhcga rồvmrii, ăyvtwn xong rồvmrii đopbqi mua tiếqcbgp nhéndnr.”

“Mẹmjin, con cũnccxng đopbqólrvki.”

“Đigcbưrhcguyzac,9đopbqi thônzqwi!”

Ba ngưrhcgbzisi đopbqi đopbqếqcbgn nhàhzkq ăyvtwn trưrhcgafpac cửupaca hàhzkqng, Tiểjjtcu Thấmesyt ngồvmrii gầendgn cửupaca sổrkjf, cônzqwlrvk chúxegst thấmesyt thầendgn.

Ba năyvtwm trưrhcgafpac!

nzqw chírekjnh làhzkqmjin cửupaca hàhzkqng nàhzkqy nhìsrsbn thấmesyy Lụlrvkc Sâzyabm vàhzkq Triệnzqwu Đigcbìsrsbnh Đigcbìsrsbnh khoáxegsc tay nhau đopbqi dạoxgro phốlwkh.

Khônzqwng kiềjoebm đopbqưrhcguyzac...




Áwzxinh mắaibet cônzqw lạoxgri chuyểjjtcn hưrhcgafpang nhìsrsbn nơopbqi quen thuộrekjc.

Cửupaca lớafpan củnwnwa cửupaca hàhzkqng quen thộrekjc kia, cũnccxng cứtziv kẻwvwv qua ngưrhcgbzisi lạoxgri náxegso nhiệnzqwt nhưrhcgrhcga, nhưrhcgng đopbqiềjoebu nàhzkqy đopbqjoebu khônzqwng quan trọwwrnng, quan trọwwrnng chírekjnh làhzkq... cólrvk mộrekjt hìsrsbnh bólrvkng quen thuộrekjc!

xegsi!

Tiểjjtcu Thấmesyt bỗlpsong đopbqtzivng dậdfhfy khỏjjtci ghếqcbg sofa bằgdtqng da, ngưrhcgbzisi nhưrhcg đopbqcvcbn lêcvcbn xônzqwng ta khỏjjtci nhàhzkq ăyvtwn.

Lụlrvkc Sâzyabm!

nzqw khônzqwng thểjjtc nhìsrsbn nhầendgm!

nzqw đopbqãvijg thấmesyy Lụlrvkc Sâzyabm!

Nhưrhcgng, ra khỏjjtci nhàhzkq ăyvtwn, lạoxgri khônzqwng pháxegst hiệnzqwn bólrvkng dáxegsng ngưrhcgbzisi đopbqólrvk đopbqâzyabu.

“Khônzqwng! Lụlrvkc Sâzyabm... Lụlrvkc Sâzyabm anh ởmjin đopbqâzyabu?”

Tiểjjtcu Thấmesyt nhưrhcg đopbqcvcbn đopbqvijgy nhữbnwing ngưrhcgbzisi đopbqi đopbqưrhcgbzisng ra, tìsrsbm kiếqcbgm bólrvkng dáxegsng quen thuộrekjc kia, nhưrhcgng vẫaiben khônzqwng cólrvk!

“Lụlrvkc Sâzyabm... Lụlrvkc Sâzyabm?”

Đigcbrekjt nhiêcvcbn_

rhcgng cônzqw bịcemx ai đopbqólrvk vỗlpso nhẹmjin.

Tiểjjtcu Thấmesyt nhanh chólrvkng quay ngưrhcgbzisi lạoxgri,1khólrvke mắaibet bỗlpsong ưrhcgơopbqn ưrhcgafpat.

xegsch chỗlpsonzqw khônzqwng tớafpai mộrekjt méndnrt, làhzkqlrvkng dáxegsng mộrekjt ngưrhcgbzisi đopbqang cầendgm gậdfhfy, yêcvcbn tĩnwnwnh đopbqtzivng đopbqólrvk, anh vẫaiben còlpson mặuecnc bộrekj áxegso sơopbq mi trắaibeng đopbqólrvk, áxegso khoáxegsc tâzyaby, châzyabn tráxegsi teo lạoxgri, miệnzqwng anh cứtzivrhcgbzisi thếqcbg, áxegsnh mắaibet dịcemxu dàhzkqng đopbqtzivng đopbqólrvk.

rhcgafpac mắaibet Tiểjjtcu Thấmesyt bỗlpsong chốlwkhc chảaijmy ra.

nzqw...

Quảaijm nhiêcvcbn khônzqwng nhìsrsbn nhầendgm!

nzqw nhưrhcg đopbqcvcbn vậdfhfy xônzqwng qua đopbqólrvk, nụlrvkrhcgbzisi củnwnwa ngưrhcgbzisi đopbqàhzkqn ônzqwng đopbqendgy sựwwrnrhcgng chiềjoebu, cưrhcgbzisi rồvmrii mởmjin rộrekjng hai tay!

“Ôrbmrng trờbzisi ơopbqi...”

Tiểjjtcu Thấmesyt lạoxgri lầendgn nữbnwia ngãvijghzkqo vòlpsong tay Lụlrvkc Sâzyabm, thấmesyy đopbqưrhcguyzac hơopbqi thởmjin thâzyabn quen củnwnwa anh, cảaijmm nhậdfhfn đopbqưrhcguyzac nhịcemxp tim thâzyabn thuộrekjc củnwnwa anh, cuốlwkhi cùuecnng cônzqw vui đopbqếqcbgn rơopbqi lệnzqw, “Làhzkq anh! Đigcbúxegsng làhzkq anh thậdfhft...”

“Làhzkq anh!” áxegsnh mắaibet Lụlrvkc Sâzyabm cũnccxng ưrhcgơopbqn ưrhcgafpat, nhưrhcgng nụlrvkrhcgbzisi trêcvcbn mônzqwi càhzkqng ngàhzkqy càhzkqng sâzyabu, nhìsrsbn vàhzkqo Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr đopbqang ônzqwm Tưrhcgrhcg, anh cũnccxng gậdfhft đopbqendgu chàhzkqo Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr. Miệnzqwng Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgrcvcb cứtzivng cưrhcgbzisi gưrhcguyzang vớafpai anh.

Khônzqwng còlpson nghi ngờbzissrsb nữbnwia, ngưrhcgbzisi đopbqàhzkqn ônzqwng nàhzkqy chírekjnh làhzkq Lụlrvkc Sâzyabm.

Trong khoảaijmng khắaibec ấmesyy, Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr biếqcbgt mìsrsbnh đopbqãvijg thua rồvmrii.

srsb, anh chứtziv từkfkjng thấmesyy Tiểjjtcu Thấmesyt yếqcbgu đopbquốlwkhi nhưrhcg thếqcbg, chỉrnwg khi đopbqlwkhi diệnzqwn vớafpai ngưrhcgbzisi mìsrsbnh yêcvcbu, mớafpai cólrvk thểjjtc khônzqwng màhzkqn mọwwrni thứtziv nhưrhcg thếqcbg.

Tráxegsi tim Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr đopbqau ghêcvcb gớafpam.

hzkq áxegsnh mắaibet Lụlrvkc Sâzyabm từkfkj ngưrhcgbzisi củnwnwa Đigcbưrhcgbzisng Dạoxgr, rấmesyt nhanh hưrhcgafpang mắaibet nhìsrsbn vàhzkqo đopbqtziva béndnr đopbqang nằgdtqm trong lòlpsong anh, áxegsnh mắaibet anh bỗlpsong sâzyabu lắaibeng, ônzqwm Tiểjjtcu Thấmesyt nhẹmjin nhàhzkqng nólrvki, “Làhzkq anh vềjoeb rồvmrii!, Tiểjjtcu Thấmesyt, anh vềjoeb lấmesyy tiềjoebn thuêcvcb cửupaca hàhzkqng rồvmrii!”

Tiểjjtcu Thấmesyt khônzqwng nhịcemxn đopbqưrhcguyzac òlpsoa khólrvkc lớafpan lêcvcbn.

Ngưrhcgbzisi qua đopbqưrhcgbzisng ai nấmesyy cũnccxng đopbqjoebu nhìsrsbn.

Lụlrvkc Sâzyabm khônzqwng đopbqjjtc ýgdtq áxegsnh mắaibet củnwnwa mọwwrni ngưrhcgbzisi, dùuecnng toàhzkqn sứtzivc lựwwrnc củnwnwa cơopbq thểjjtc, ônzqwm chặuecnt ngưrhcgbzisi màhzkq trong lòlpsong anh luônzqwn thưrhcgơopbqng nhớafpa, khólrvke mắaibet cay cay.

“Xin lỗlpsoi, anh thấmesyt hứtziva mộrekjt năyvtwm rồvmrii!”

“... Cáxegsm ơopbqn em, vẫaiben cứtziv đopbquyzai anh!”

Tiểjjtcu Thấmesyt khólrvkc khônzqwng cầendgm đopbqưrhcguyzac, khônzqwng ngừkfkjng khólrvkc nấmesyc trong vòlpsong tay củnwnwa Lụlrvkc Sâzyabm.

Lụlrvkc Sâzyabm đopbqúxegsng thậdfhft rấmesyt cáxegsm ơopbqn Tiểjjtcu Thấmesyt.

Ba năyvtwm trưrhcgafpac, ngàhzkqy làhzkqm phẫaibeu thuậdfhft, anh tưrhcgmjinng chốlwkhng đopbqrbmr khônzqwng nỗlpsoi, nhưrhcgng Tiểjjtcu Thấmesyt đopbqãvijg gửupaci cho anh mộrekjt tin nhắaiben, đopbqólrvkhzkq tin nhắaiben duy nhấmesyt trong ba năyvtwm Tiểjjtcu Thấmesyt gửupaci cho anh, tin nhắaiben rấmesyt đopbqơopbqn giảaijmn, chỉrnwghzkqhzkqi từkfkj đopbqơopbqn giảaijmn_Anh làhzkqm bốlwkh rồvmrii, em sẽwjmm sinh đopbqtziva trẻwvwv ra.

Chírekjnh vìsrsb tin tứtzivc nàhzkqy, khiếqcbgn anh cólrvk thểjjtc chốlwkhng đopbqrbmr trêcvcbn bàhzkqn mổrkjf.

Vảaijm lạoxgri chốlwkhng đopbqrbmr đopbqưrhcguyzac ba năyvtwm.

“Khỏjjtce chưrhcga, hoàhzkqn toàhzkqn làhzkqnh hẳihrvn chưrhcga? “Tiểjjtcu Thấmesyt ngưrhcgafpac mặuecnt, khônzqwng dáxegsm nhìsrsbn vàhzkqo anh.

“Hoàhzkqn toàhzkqn bìsrsbnh phụlrvkc rồvmrii!”

rhcgafpac mắaibet Tiểjjtcu Thấmesyt lạoxgri rơopbqi khônzqwng kiềjoebm nổrkjfi.

Quáxegs tốlwkht rồvmrii!

Thậdfhft làhzkq quáxegs tốlwkht rồvmrii.

Lụlrvkc Sâzyabm từkfkj trong lòlpsong ngựwwrnc mólrvkc ra ba bao lìsrsbsrsb, cưrhcgbzisi đopbqưrhcga cho Tiểjjtcu Thấmesyt, “Đigcbâzyaby làhzkq tiềjoebn mừkfkjng tuổrkjfi màhzkq ba năyvtwm nay anh đopbqãvijg chuẩvijgn bịcemx, Tiểjjtcu Thấmesyt, sau nàhzkqy cứtziv mỗlpsoi năyvtwm... anh sẽwjmm đopbqólrvkn tếqcbgt cùuecnng em, sẽwjmm khônzqwng bỏjjtc lỡrbmr bấmesyt kìsrsb ngàhzkqy nàhzkqo.”

Tiểjjtcu Thấmesyt gậdfhft đopbqendgu đopbqcvcbn cuồvmring, cứtzivng giọwwrnng nólrvki, “... đopbqưrhcguyzac.!” 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.