Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 911 :

    trước sau   
“Ôtpudi...”

Tiểyvfju Thấnrbqt nhìarxln thấnrbqy nhóyvfjc con, đvthfôicbai mắgxjut dịebglu dàschfng đvthfếbxtzn cóyvfj thểyvfj nhỏcert ra nưtrmdjezjc, thấnrbqy tiểyvfju nha đvthfszpiu nhàschfo qua, côicba vộsyofi vàschfng ngồotcri xổdrptm ngưtrmddbvyi xuốcndrng, mởfptpeaxvng ra vớjezji tiểyvfju nha đvthfszpiu, trêfptpn ngưtrmddbvyi tiểyvfju nha đvthfszpiu mang theo mùrgsfi thơrgsfm củnrbqa sữoxfna, xôicbang thẳwvekng vàschfo lòeaxvng củnrbqa Tiểyvfju Thấnrbqt.

Tiểyvfju Thấnrbqt ôicbam tiểyvfju nha đvthfszpiu mềfptpm mạfeyki, cảygbq trádvvsi tim dưtrmddbvyng nhưtrmd sắgxjup tan chảygbqy ra.

Tiểyvfju nha đvthfszpiu ởfptp trong lòeaxvng côicba cọiegb qua cọiegb lạfeyki, hơrgsfn nửzkeua ngàschfy cũxztjng khôicbang chịebglu rờdbvyi khỏcerti.

Tiểyvfju Thấnrbqt nhìarxln nhóyvfjc con, cóyvfj chúhiuwt thấnrbqt thầszpin.

Tiểyvfju nha đvthfszpiu giốcndrng côicbahiuwc nhỏcert vậqqycy, ămmjln đvthfếbxtzn toàschfn thâjxlhn mậqqycp mạfeykp, đvthfôicbai tay nhỏcert đvthfszpiy thịebglt, trêfptpn mu bàschfn tay còeaxvn cóyvfj mấnrbqy cádvvsi lốcndrc xoádvvsy đvthfádvvsng yêfptpu, làschfn da củnrbqa nhóyvfjc con trắgxjung trẻfcego cóyvfj phớjezjt màschfu hồotcrng, nhìarxln nhưtrmd thếbxtzschfo cũxztjng cảygbqm thấnrbqy đvthfádvvsng yêfptpu. Tuy dádvvsng ngưtrmddbvyi mậqqycp mạfeykp giốcndrng côicba hồotcri nhỏcert, nhưtrmdng ngũxztj quan củnrbqa tiểyvfju nha đvthfszpiu nàschfy lạfeyki khôicbang giốcndrng côicba chúhiuwt nàschfo.


icbang màschfy vừrtlma đvthfen vừrtlma rậqqycm, ádvvsnh mắgxjut đvthfen tuyềfptpn thuầszpin khiếbxtzt nhưtrmd nai con, cádvvsi mũxztji, cádvvsi miệjezjng... rõicbaschfng đvthffptpu giốcndrng y nhưtrmd Lụrnrbc Sâjxlhm.

Đfeykkjfra bésdhsschfy khôicbang làschf ai khádvvsc.

Chíplsunh làschf con củnrbqa Tiểyvfju Thấnrbqt vàschf Lụrnrbc Sâjxlhm, Lụrnrbc Tưtrmdtrmd.

Sau khi Lụrnrbc Sâjxlhm đvthfi khôicbang bao lâjxlhu, Tiểyvfju Thấnrbqt liềfptpn phádvvst hiệjezjn đvthfãszpi mang thai, lúhiuwc đvthfóyvfj trong đvthfszpiu côicba chỉsdhsyvfj mộsyoft ýbvvd nghĩnmrx, cho dùrgsf thếbxtzschfo đvthfi chămmjlng nữoxfna cũxztjng phảygbqi sinh đvthfkjfra bésdhsschfy ra.

icba cảygbqm thấnrbqy đvthfâjxlhy làschfyvfjn quàschfschf ôicbang trờdbvyi ban tặloprng cho côicba.

Nếbxtzu khôicbang tạfeyki sao côicba từrtlm trêfptpn sâjxlhn thưtrmdnuaang cao nhưtrmd vậqqycy ngãszpi xuốcndrng, đvthfkjfra bésdhsxztjng khôicbang sao?!

Quyếbxtzt đvthfebglnh nàschfy củnrbqa Tiểyvfju Thấnrbqt, sau khi cảygbq nhàschf nghe xong do dựktas rấnrbqt lâjxlhu, cuốcndri cùrgsfng vẫqxmyn lựktasa chọiegbn ủnrbqng hộsyoficba.

Lụrnrbc Sâjxlhm đvthfi Thụrnrby Sĩnmrx, sốcndrng chếbxtzt khôicbang rõicba.

Nếbxtzu cưtrmdbwikng ésdhsp Tiểyvfju Thấnrbqt phádvvs hủnrbqy đvthfkjfra bésdhs đvthfi, e rằvthfng trádvvsi tim côicba sẽfpcf trốcndrng rỗcertng, khôicbang còeaxvn nămmjlng lưtrmdnuaang đvthfyvfj chốcndrng đvthfbwik đvthfưtrmdnuaac nữoxfna.

icba chỉsdhs mang thai tádvvsm thádvvsng.

hiuwc tádvvsm thádvvsng, bởfptpi vìarxl bấnrbqt cẩdudzn ngãszpi trong phòeaxvng tắgxjum, đvthfkjfra bésdhs sinh non.

Ai cũxztjng nóyvfji đvthfkjfra bésdhs bảygbqy thádvvsng dễrtlmschfng sốcndrng sóyvfjt, nhưtrmdng tádvvsm thádvvsng lạfeyki chưtrmda chắgxjuc.

hiuwc Tưtrmdtrmd vừrtlma mớjezji ra đvthfdbvyi tìarxlnh trạfeykng vôicbargsfng nguy hiểyvfjm, lúhiuwc đvthfóyvfj Tiểyvfju Thấnrbqt dưtrmddbvyng nhưtrmd sụrnrbp đvthfdrpt, Tưtrmdtrmd đvthfãszpischf hy vọiegbng duy nhấnrbqt củnrbqa côicba, nếbxtzu Tưtrmdtrmdxztjng xảygbqy ra chuyệjezjn rồotcri, côicbafptpn sốcndrng sao nữoxfna?!


May rằvthfng ôicbang trờdbvyi khôicbang đvthfcndri xửzkeuschfn nhẫqxmyn vớjezji côicba nhưtrmd vậqqycy.

Đfeykkjfra trẻfceg sau khi bỏcertschfo khung giữoxfnnrbqm nửzkeua thádvvsng liềfptpn hồotcri phụrnrbc bìarxlnh thưtrmddbvyng.

Nhưtrmdng màschf do sinh non, cho nêfptpn thểyvfj chấnrbqt củnrbqa Tưtrmdtrmd đvthfloprc biệjezjt khôicbang tốcndrt, cộsyofng thêfptpm việjezjc Tiểyvfju Thấnrbqt lầszpin đvthfszpiu làschfm mẹbwik, cóyvfj rấnrbqt nhiềfptpu chuyệjezjn khôicbang hiểyvfju, nhưtrmdng lạfeyki phảygbqi tựktasarxlnh làschfm nốcndrt, cho nêfptpn lúhiuwc nhỏcerttrmdtrmdschfi ba ngàschfy lạfeyki đvthfếbxtzn bệjezjnh việjezjn.

Sau nàschfy vẫqxmyn làschficba Tốcndr thấnrbqy tìarxlnh hìarxlnh bấnrbqt thưtrmddbvyng, đvthffptp nghịebgl Tiểyvfju Thấnrbqt đvthfem Tưtrmdtrmd đvthfyvfjfptpfptpn cạfeyknh côicba chămmjlm sóyvfjc.

“Con còeaxvn phảygbqi bậqqycn côicbang việjezjc củnrbqa mìarxlnh, Tưtrmdtrmd lạfeyki nhỏcert nhưtrmd vậqqycy, con làschfm sao chămmjlm sóyvfjc đvthfưtrmdnuaac? Con cứkjfr đvthfyvfj đvthfkjfra bésdhsfptp chỗcert mẹbwik, làschfm xong việjezjc thìarxl đvthfếbxtzn thămmjlm nóyvfj, vừrtlma đvthfúhiuwng Niêfptpn Niêfptpn cũxztjng nhỏcert, hai đvthfkjfra nhóyvfjc cũxztjng cóyvfj thểyvfjschfm bạfeykn vớjezji nhau, vảygbq lạfeyki thểyvfj chấnrbqt Tưtrmdtrmd khôicbang tốcndrt, con lạfeyki khôicbang biếbxtzt nấnrbqu cơrgsfm, làschfm sao chămmjlm sóyvfjc đvthfưtrmdnuaac? Đfeykyvfjfptp nhàschf íplsut ra cóyvfjarxl Trưtrmdơrgsfng giúhiuwp đvthfbwik, dìarxl Trưtrmdơrgsfng vàschf daddy con ai cũxztjng nấnrbqu ămmjln ngon, nhấnrbqt làschfarxl Trưtrmdơrgsfng, hầszpim canh đvthfloprc biệjezjt cóyvfj dinh dưtrmdbwikng, chắgxjuc cóyvfj thểyvfj từrtlm từrtlm đvthfiềfptpu dưtrmdbwikng lạfeyki cơrgsf thểyvfj củnrbqa Tưtrmdtrmd.”

Nghe thấnrbqy lờdbvyi củnrbqa mẹbwik, Tiểyvfju Thấnrbqt chỉsdhs do dựktas hai ngàschfy, liềfptpn đvthfotcrng ýbvvd.

Mami nóyvfji đvthfúhiuwng, cho dùrgsfschf phưtrmdơrgsfng diệjezjn nàschfo, Tưtrmdtrmdfptpfptpn cạfeyknh mẹbwik vẫqxmyn sẽfpcf tốcndrt hơrgsfn, côicbaxztjng khôicbang cóyvfj sữoxfna, cho nêfptpn lúhiuwc Tưtrmdtrmd bốcndrn thádvvsng tuổdrpti đvthfãszpi đvthfưtrmdnuaac đvthfưtrmda đvthfếbxtzn biệjezjt thựktasschfy, Tiểyvfju Thấnrbqt rấnrbqt yêfptpu đvthfkjfra bésdhsschfy, mỗcerti ngàschfy cho dùrgsfschfm việjezjc khuya đvthfếbxtzn mấnrbqy, đvthffptpu sẽfpcf trởfptp vềfptp chơrgsfi vớjezji con.

Trảygbqi qua hơrgsfn mộsyoft nămmjlm đvthfiềfptpu dưtrmdbwikng, đvthfiềfptpu Tiểyvfju Thấnrbqt cảygbqm thấnrbqy đvthfloprc biệjezjt vui vẻfceg an tâjxlhm làschf, sốcndr lầszpin bịebgl cảygbqm củnrbqa Tưtrmdtrmd thậqqyct sựktasschfng ngàschfy càschfng íplsut.

Tiểyvfju Thấnrbqt từrtlm trong đvthfádvvsy lòeaxvng cảygbqm kíplsuch ba mẹbwik.

Bọiegbn họiegb vốcndrn dĩnmrx khôicbang cóyvfj nghĩnmrxa vụrnrb chămmjlm sóyvfjc Tưtrmdtrmd, lạfeyki bởfptpi vìarxl đvthfau lòeaxvng côicbafptpn gádvvsnh vádvvsc nàschfy đvthfi, tuy cóyvfj ngưtrmddbvyi hầszpiu, tuy đvthfiềfptpu kiệjezjn trong nhàschf tốcndrt, nhưtrmdng nuôicbai dưtrmdbwikng con cádvvsi khôicbang chỉsdhs cho nóyvfj ămmjln no mặloprc ấnrbqm làschf đvthfưtrmdnuaac, còeaxvn phảygbqi giádvvso dụrnrbc nóyvfj.

trmdtrmd đvthfưtrmdnuaac ba mẹbwik giádvvso dụrnrbc vôicbargsfng tốcndrt, tuổdrpti còeaxvn nhỏcert đvthfãszpiicbargsfng biếbxtzt lễrtlm phésdhsp rồotcri.

Đfeykiểyvfjm nàschfy, Tiểyvfju Thấnrbqt thậqqyct sựktas rấnrbqt cảygbqm kíplsuch.

“Tưtrmdtrmd, ởfptp nhàschfyvfj nghe lờdbvyi ôicbang bàschf ngoạfeyki khôicbang?” Tiểyvfju Thấnrbqt hoàschfn hồotcrn lạfeyki, ôicbam Tưtrmdtrmd đvthfi vàschfo phòeaxvng khádvvsch, thấnrbqy vậqqycy, Đfeykưtrmddbvyng Dạfeykxztjng mau chóyvfjng bưtrmdjezjc lêfptpn.


“Cóyvfj đvthfóyvfj.” Tưtrmdtrmd bẻfceg ngóyvfjn tay nhõicbang nhẽfpcfo nóyvfji, “Tưtrmdtrmd ngoan lắgxjum đvthfóyvfj, ôicbang ngoạfeyki bàschf ngoạfeyki đvthffptpu khen Tưtrmdtrmd ngoan đvthfnrbqy! Tưtrmdtrmd ngoan hơrgsfn dìarxl nhỏcert đvthfóyvfj!”

arxl nhỏcert...

Đfeykưtrmdnuaac thôicbai.

Hai nămmjlm rồotcri, Tiểyvfju Thấnrbqt vẫqxmyn cóyvfj chúhiuwt khôicbang thểyvfj chấnrbqp nhậqqycn.

Em gádvvsi Tiêfptpu Niêfptpn chỉsdhs lớjezjn hơrgsfn Tưtrmdtrmd mộsyoft tuổdrpti, nhưtrmdng cóyvfj bốcndri phậqqycn ởfptp đvthfóyvfj, nêfptpn Tưtrmdtrmd phảygbqi ngoan ngoãszpin gọiegbi nhóyvfjc làschfarxl nhỏcert.

Tiểyvfju Thấnrbqt khôicbang nhịebgln đvthfưtrmdnuaac nhớjezj vềfptptrmdfptpng tưtrmdnuaang trưtrmdjezjc đvthfâjxlhy vớjezji Lụrnrbc Sâjxlhm.

hiuwc đvthfóyvfj bọiegbn họiegb kếbxtz hoạfeykch cóyvfj mộsyoft đvthfkjfra bésdhs, vừrtlma đvthfúhiuwng lớjezjn khoảygbqng bằvthfng vớjezji em gádvvsi, hai củnrbq cảygbqi nhỏcert, mộsyoft ngưtrmddbvyi đvthfuổdrpti theo mộsyoft ngưtrmddbvyi, ngưtrmddbvyi phíplsua sau kêfptpu ngưtrmddbvyi phíplsua trưtrmdjezjc làschfarxl nhỏcert. Bâjxlhy giờdbvy cảygbqnh tưtrmdnuaang nàschfy thàschfnh hiệjezjn thựktasc rồotcri, màschf ngưtrmddbvyi đvthfóyvfj... lạfeyki khôicbang nhìarxln thấnrbqy.

Áwdqpnh mắgxjut củnrbqa Tiểyvfju Thấnrbqt trởfptpfptpn hiu quạfeyknh.

“Chịebgl vềfptp rồotcri!” Tiêfptpu Niêfptpn đvthfang chơrgsfi trong phòeaxvng khádvvsch nhìarxln thấnrbqy Tiểyvfju Thấnrbqt, cũxztjng bưtrmdjezjc bưtrmdjezjc châjxlhn nhỏcert “tạfeykch tạfeykch tạfeykch” chạfeyky qua, nhóyvfjc chạfeyky vàschfo lòeaxvng Tiểyvfju Thấnrbqt, cùrgsfng Tưtrmdtrmd chiếbxtzm cádvvsi ôicbam củnrbqa Tiểyvfju Thấnrbqt, “chịebgl ơrgsfi chịebgl ơrgsfi, chịebglyvfj đvthfem quàschf vềfptp cho Niêfptpn Niêfptpn khôicbang vậqqycy!”

“Đfeykem rồotcri, sao lạfeyki quêfptpn Niêfptpn Niêfptpn chứkjfr.”

Tiểyvfju Thấnrbqt từrtlm trong túhiuwi xádvvsch móyvfjc hai viêfptpn kẹbwiko ra, mỗcerti đvthfkjfra chia mộsyoft viêfptpn, “đvthfưtrmdnuaac rồotcri đvthfưtrmdnuaac rồotcri, mỗcerti ngưtrmddbvyi chỉsdhs đvthfưtrmdnuaac ămmjln mộsyoft viêfptpn thôicbai đvthfnrbqy, nếbxtzu khôicbang sẽfpcfjxlhu rămmjlng đvthfóyvfj!”

Đfeykôicbai mắgxjut hai tiểyvfju nha đvthfszpiu đvthfotcrng thờdbvyi sádvvsng lêfptpn, mỗcerti ngưtrmddbvyi ngậqqycm mộsyoft viêfptpn kẹbwiko trong miệjezjng rấnrbqt hạfeyknh phúhiuwc.

“Đfeykưtrmdnuaac rồotcri, hai đvthfkjfra đvthfi chơrgsfi đvthfi.”


“Yeah!”

Hai tiểyvfju nha đvthfszpiu lậqqycp tứkjfrc vui vẻfceg chạfeyky đvthfếbxtzn phòeaxvng khádvvsch chơrgsfi đvthfotcr chơrgsfi chạfeyky bằvthfng đvthfiệjezjn.

Tiểyvfju Thấnrbqt nhìarxln hai nhóyvfjc, nụrnrbtrmddbvyi trêfptpn khóyvfje miệjezjng chưtrmda từrtlmng rũxztj xuốcndrng qua.

“Em thậqqyct sựktasschf mộsyoft ngưtrmddbvyi mẹbwik tốcndrt!”

Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk cảygbqm khádvvsi màschf nhìarxln Tưtrmdtrmd, chuyểyvfjn đvthffptpschfi câjxlhu chuyệjezjn, giọiegbng đvthfiệjezju lạfeyki trởfptpfptpn ai oádvvsn, “ai, khi nàschfo em mớjezji đvthfcndri xửzkeu tốcndrt vớjezji anh bằvthfng mộsyoft nửzkeua củnrbqa Tưtrmdtrmd, vậqqycy thìarxl anh thỏcerta mãszpin rồotcri.”

Nụrnrbtrmddbvyi Tiểyvfju Thấnrbqt cứkjfrng đvthfơrgsf, lưtrmddbvym Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk mộsyoft cádvvsi.

“Sao lạfeyki lưtrmddbvym anh?!” Vẻfceg mặloprt Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk khôicbang hiểyvfju gìarxl cảygbq.

“Tưtrmdtrmdschf em gádvvsi tôicbai, tôicbai đvthfưtrmdơrgsfng nhiêfptpn phảygbqi tốcndrt vớjezji nóyvfj. Nếbxtzu nhưtrmdicbai đvthfcndri xửzkeu tốcndrt vớjezji anh giốcndrng nhưtrmdtrmdtrmd vậqqycy, trừrtlm phi...”

“Trừrtlm phi cádvvsi gìarxl?” Đfeykưtrmddbvyng Dạfeykyvfj dựktas cảygbqm vôicbargsfng khôicbang tốcndrt.

“Trừrtlm phi anh làschf con trai tôicbai!”

Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk, “...”

Anh biếbxtzt chắgxjuc anh khôicbang nêfptpn hỏcerti!

Tiểyvfju Thấnrbqt đvthfygbqo mắgxjut nhìarxln xung quanh, ngoạfeyki trừrtlmarxl Trưtrmdơrgsfng chămmjlm sóyvfjc hai nhóyvfjc con ra, lạfeyki khôicbang phádvvst hiệjezjn ra bóyvfjng dádvvsng củnrbqa daddy vàschf mami, “dìarxl Trưtrmdơrgsfng, daddy mami chádvvsu đvthfâjxlhu ạfeyk?”


“Lãszpio gia vàschf phu nhâjxlhn ra ngoàschfi mua đvthfotcr ămmjln rồotcri.” Dìarxl Trưtrmdơrgsfng nhìarxln đvthfotcrng hồotcr, cưtrmddbvyi típlsut mắgxjut nóyvfji, “chắgxjuc rấnrbqt nhanh sẽfpcf vềfptp.”

Mua đvthfotcr ămmjln?!

Tiểyvfju Thấnrbqt trợnuaan tròeaxvn mắgxjut!

Daddy đvthfi mua đvthfotcr ămmjln còeaxvn đvthfưtrmdnuaac chứkjfr, mami cũxztjng đvthfi theo àschf?

Tiểyvfju Thấnrbqt vừrtlma đvthfebglnh dòeaxv hỏcerti, lạfeyki nhìarxln thấnrbqy tầszpim mắgxjut củnrbqa dìarxl Trưtrmdơrgsfng cưtrmddbvyi típlsut mắgxjut dờdbvyi khỏcerti từrtlm trêfptpn ngưtrmddbvyi Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk, trong nhádvvsy mắgxjut Tiểyvfju Thấnrbqt liềfptpn hiểyvfju rõicba.

dvvsi gìarxlschf mua đvthfotcr ămmjln chứkjfr, toàschfn bộsyof đvthffptpu làschfdvvsi cớjezj!

mmjln bảygbqn làschf muốcndrn tạfeyko cơrgsf hộsyofi cho côicbaschf Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk thôicbai.

Tiểyvfju Thấnrbqt cạfeykn lờdbvyi.

xztjng khôicbang biếbxtzt Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk đvthfãszpi chuốcndrc thuốcndrc gìarxl cho daddy mami uốcndrng, hai ngưtrmddbvyi họiegb lạfeyki thíplsuch Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk nhưtrmd vậqqycy.

“Hìarxlarxl... bádvvsc trai bádvvsc gádvvsi thậqqyct sựktas quádvvs khádvvsch sádvvso rồotcri.”

Tiểyvfju Thấnrbqt bấnrbqt lựktasc trợnuaan mắgxjut, khôicbang chúhiuwt lưtrmdu tìarxlnh màschf đvthfygbqplsuch anh ta, “Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk, anh đvthfrtlmng tưtrmdfptpng daddy mami tôicbai chấnrbqp nhậqqycn anh làschf đvthfưtrmdnuaac, tôicbai khôicbang thíplsuch anh, ai chấnrbqp nhậqqycn anh cũxztjng vôicba dụrnrbng thôicbai!”

“Anh biếbxtzt, anh đvthfâjxlhy chẳwvekng phảygbqi đvthfang tiếbxtzp tụrnrbc cốcndr gắgxjung hay sao.”

Tiểyvfju Thấnrbqt óyvfji mádvvsu, côicba xoay đvthfszpiu nhìarxln Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk ngồotcri bêfptpn cạfeyknh, “Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk, rốcndrt cuộsyofc anh thíplsuch tôicbai đvthfiểyvfjm nàschfo chứkjfr? Tôicbai đvthfãszpi 27 tuổdrpti rồotcri, khôicbang xinh đvthfbwikp trẻfceg trung bằvthfng nhữoxfnng tiểyvfju côicbatrmdơrgsfng 18 tuổdrpti, vảygbq lạfeyki tôicbai còeaxvn làschf mộsyoft ngưtrmddbvyi mẹbwik đvthfơrgsfn thâjxlhn, mang theo mộsyoft đvthfkjfra con, tôicbai thậqqyct sựktas khôicbang hiểyvfju bảygbqn thâjxlhn rốcndrt cuộsyofc cóyvfj đvthfiểyvfjm nàschfo thu húhiuwt anh!”

Rốcndrt cuộsyofc làschf thíplsuch đvthfiểyvfjm nàschfo củnrbqa côicba?

Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk nghĩnmrx đvthfi nghĩnmrx lạfeyki, nghĩnmrx gầszpin nửzkeua ngàschfy màschf chảygbq nghĩnmrx ra đvthfưtrmdnuaac cádvvsi gọiegbi làschfarxl sao.

Khi lầszpin đvthfszpiu nhìarxln thấnrbqy Tiểyvfju Thấnrbqt ởfptp buổdrpti yếbxtzn tiệjezjc, anh đvthfãszpi bịebgl vẻfceg xinh đvthfbwikp củnrbqa Tiểyvfju Thấnrbqt cuốcndrn húhiuwt, sau đvthfóyvfj thìarxl... sau khi biếbxtzt tin Tiểyvfju Thấnrbqt cóyvfj bầszpiu, trong lòeaxvng anh vẫqxmyn cứkjfr nghi hoặloprc, nghĩnmrx rằvthfng cóyvfjfptpn tiếbxtzp tụrnrbc theo đvthfuổdrpti côicba nữoxfna khôicbang, nhưtrmdng khôicbang ngờdbvy rằvthfng, quyềfptpn quyếbxtzt đvthfebglnh vốcndrn dĩnmrx chảygbqfptp chỗcert anh, Tiểyvfju Thấnrbqt ngưtrmddbvyi ta chảygbqyvfj chúhiuwt tìarxlnh ýbvvdarxl vớjezji anh cảygbq.

Đfeykiềfptpu nàschfy làschfm anh càschfng ngàschfy càschfng quyếbxtzt tâjxlhm theo đvthfuổdrpti.

Từrtlm từrtlm tiếbxtzp cậqqycn, anh phádvvst hiệjezjn Tiểyvfju Thấnrbqt làschf ngưtrmddbvyi con gádvvsi hiếbxtzm thấnrbqy, rõicbaschfng làschf con gádvvsi củnrbqa nhàschf quyềfptpn thếbxtz, chỉsdhs cầszpin dựktasa vàschfo cổdrpt phầszpin củnrbqa ba mẹbwik cho thôicbai, cho dùrgsf mộsyoft nămmjlm tiêfptpu xàschfi ămmjln uốcndrng thoảygbqi mádvvsi cũxztjng khôicbang hếbxtzt, nhưtrmdng côicba cứkjfr khôicbang làschfm nhưtrmd vậqqycy, khôicbang nhữoxfnng mởfptp mộsyoft tiệjezjm càschf phêfptp trong thàschfnh phốcndr A, lạfeyki còeaxvn mởfptp mộsyoft vămmjln phòeaxvng làschfm việjezjc theo sởfptp thíplsuch củnrbqa mìarxlnh.

Tựktastrmddbvyng!

Tựktas lậqqycp!

Vảygbq lạfeyki chảygbqyvfjplsunh cádvvsch kêfptpu cămmjlng hay ưtrmdơrgsfng bưtrmdjezjng củnrbqa con nhàschf giàschfu.

yvfjm lạfeyki màschfyvfji, anh chíplsunh làschf ngàschfy càschfng thíplsuch Tiểyvfju Thấnrbqt, rõicbaschfng côicba đvthfãszpi trảygbqi qua bao gian truâjxlhn, côicba vẫqxmyn giữoxfnjxlhm thádvvsi lạfeykc quan màschf sốcndrng tiếbxtzp, đvthfloprc biệjezjt sau sựktas cốcndr giữoxfna côicbaschf Lụrnrbc Sâjxlhm, Đfeykưtrmddbvyng Dạfeykschfng thấnrbqy thưtrmdơrgsfng cảygbqm vôicbargsfng.

Ngưtrmddbvyi con gádvvsi nhưtrmd thếbxtz, ai đvthfãszpi gặloprp sao màschf chảygbq biếbxtzt quýbvvd trọiegbng?

fptpn anh đvthfãszpi kiêfptpn trìarxl vữoxfnng tâjxlhm theo đvthfuổdrpti suốcndrt hai nămmjlm, giờdbvy việjezjc theo đvthfuổdrpti Tiểyvfju Thấnrbqt giốcndrng nhưtrmdicbang việjezjc hằvthfng ngàschfy củnrbqa anh vậqqycy, nếbxtzu thậqqyct cóyvfj ngàschfy khôicbang cho anh theo đvthfuổdrpti côicba, anh còeaxvn khôicbang biếbxtzt thờdbvyi gian rảygbqnh mìarxlnh nêfptpn làschfm gìarxl nữoxfna.

“Êdvvs! Nóyvfji chuyệjezjn!”

“Hảygbq?”

Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk hoàschfn hồotcrn, mắgxjut chớjezjp chớjezjp, “Nóyvfji gìarxl?”

Tiểyvfju Thấnrbqt muốcndrn đvthfnrbqm vàschfo khôicbang trung ghêfptp gớjezjm.

Đfeykádvvsng chếbxtzt màschf.

rnrbfptpn nàschfy côicba cắgxjun rứkjfrt bựktasc bộsyofi chếbxtzt đvthfi đvthfưtrmdnuaac, ngưtrmddbvyi ta thìarxl hay rồotcri, mộsyoft chúhiuwt cũxztjng chảygbq đvthfyvfjjxlhm vàschfo câjxlhu chuyệjezjn.

“Tôicbai hỏcerti anh rốcndrt cuộsyofc thíplsuch tôicbai ởfptp đvthfiểyvfjm nàschfo? Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk, anh cứkjfryvfji thẳwvekng, anh thíplsuch tôicbai đvthfiểyvfjm nàschfo, tôicbai sửzkeua làschf đvthfưtrmdnuaac chứkjfrarxl!” Tiểyvfju Thấnrbqt thựktasc sựktas bịebgl ésdhsp đvthfếbxtzn chảygbqeaxvn cádvvsch nàschfo.

“Cảygbq ngưtrmddbvyi em cádvvsi gìarxl anh cũxztjng thíplsuch hếbxtzt!”

Tiểyvfju Thấnrbqt muốcndrn óyvfji mádvvsu ra luôicban.

Bỏcert đvthfi bỏcert đvthfi!

icba bịebgl đvthffptpn rồotcri mớjezji đvthfi nóyvfji chuyệjezjn vớjezji loạfeyki ngưtrmddbvyi nàschfy, cămmjln bảygbqn làschfyvfji khôicbang đvthfưtrmdnuaac.

Tiểyvfju Thấnrbqt híplsut mộsyoft hơrgsfi lớjezjn, đvthfyvfjsdhsn ngọiegbn lửzkeua lòeaxvng xuốcndrng.

Đfeykưtrmddbvyng Dạfeykfptpn đvthfóyvfj giốcndrng nhưtrmd chảygbqyvfj chuyệjezjn gìarxl xảygbqy ra, cứkjfrtrmddbvyi haha vẫqxmyy tay chàschfo Lụrnrbc Tưtrmdtrmd đvthfang ngồotcri chơrgsfi ởfptp đvthfóyvfj, “Đfeykếbxtzn đvthfâjxlhy, Tưtrmdtrmd đvthfếbxtzn đvthfâjxlhy!”

trmdtrmd đvthfang chơrgsfi vớjezji Tiêfptpu Niêfptpn, thấnrbqy Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk gọiegbi nóyvfj, toàschfn thâjxlhn mâjxlhp mạfeykp đvthfszpiy thịebglt củnrbqa nóyvfj ngâjxlhy ra, nóyvfj chớjezjp chớjezjp mắgxjut, hàschfng lôicbang mi dàschfi cứkjfr chớjezjp lêfptpn chớjezjp xuốcndrng, quádvvsschf dễrtlm thưtrmdơrgsfng, nóyvfj đvthfưtrmda bàschfn tay nhỏcertsdhs mậqqycp úhiuw ùrgsf củnrbqa nóyvfj ra, chỉsdhsschfo mìarxlnh, “Chúhiuw Đfeykưtrmddbvyng, chúhiuw gọiegbi chádvvsu?”

“Đfeykúhiuwng rồotcri, Tưtrmdtrmd mau qua đvthfâjxlhy!”

Tiềfptpu a đvthfszpiu đvthfưtrmda bàschfn châjxlhn nhỏcertsdhsfptpn, lắgxjuc qua lắgxjuc lạfeyki chạfeyky qua.

Tiểyvfju Thấnrbqt nhìarxln thấnrbqy khôicbang yêfptpn tâjxlhm, nhẹbwik nhàschfng hằvthfn giọiegbng thấnrbqp nóyvfji. “Từrtlm từrtlm, cẩdudzn thậqqycn ngãszpi đvthfnrbqy.”

“Haha...”

trmdtrmd trựktasc tiếbxtzp ngãszpi nhàschfo vàschfo lòeaxvng Tiểyvfju Thấnrbqt, nghiêfptpng đvthfszpiu nhìarxln Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk, giọiegbng nhõicbang nhẽfpcfo hỏcerti, “Gọiegbi Tưtrmdtrmd, cóyvfjarxl khôicbang?”

“Tưtrmdtrmd àschf, con cóyvfj thíplsuch chúhiuw khôicbang?”

Tiểyvfju a đvthfszpiu trảygbq lờdbvyi khôicbang do dựktas, “Thíplsuch!”

Mắgxjut Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk bỗcertng sádvvsng lêfptpn, quay đvthfszpiu nhìarxln Tiểyvfju Thấnrbqt, “Nhìarxln thấnrbqy chưtrmda nhìarxln thấnrbqy chưtrmda, nhìarxln thấnrbqy mêfptp lựktasc củnrbqa anh lớjezjn cỡbwikschfo, anh nóyvfji Tiểyvfju Thấnrbqt nghe nàschfy, đvthfếbxtzn cảygbqtrmdtrmdxztjng chấnrbqp nhậqqycn anh, hay làschf em suy nghĩnmrxnmrx lạfeyki coi, anh nghe bádvvsc trai bádvvsc gádvvsi nóyvfji, lờdbvyi hẹbwikn hai nămmjlm củnrbqa em đvthfãszpi qua rồotcri, ngưtrmddbvyi em đvthfnuaai còeaxvn chưtrmda quay vềfptp... em thậqqyct sựktas cho rằvthfng ngưtrmddbvyi đvthfóyvfj sẽfpcf vềfptp sao?”

Nhắgxjuc đvthfếbxtzn Lụrnrbc Sâjxlhm, môicbai Tiểyvfju Thấnrbqt bỗcertng míplsum chặloprt lạfeyki.

Đfeykúhiuwng!

Lờdbvyi hẹbwikn hai nămmjlm đvthfãszpi qua, nhưtrmdng trong lòeaxvng côicba vẫqxmyn cứkjfr tồotcrn tạfeyki mộsyoft dựktas cảygbqm, Lụrnrbc Sâjxlhm anh ấnrbqy nhấnrbqt đvthfebglnh sẽfpcf vềfptp.

Thấnrbqy Tiểyvfju Thấnrbqt khôicbang nóyvfji chuyệjezjn, Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk tiếbxtzp tụrnrbc nóyvfji, “Từrtlmhiuwc Tưtrmdtrmd sinh ra, anh đvthfcndri vớjezji nóyvfj thếbxtzschfo chắgxjuc em cũxztjng thấnrbqy cảygbq rồotcri, Tiểyvfju Thấnrbqt, anh đvthfygbqm bảygbqo vớjezji em, nếbxtzu em ởfptpfptpn anh, anh nhấnrbqt đvthfebglnh sẽfpcf xem Tưtrmdtrmd nhưtrmd con gádvvsi yêfptpu củnrbqa mìarxlnh màschf thưtrmdơrgsfng yêfptpu hếbxtzt lòeaxvng.”

Tiểyvfju Thấnrbqt vẫqxmyn chưtrmda kịebglp mởfptp miệjezjng, Tưtrmdtrmd đvthfsyoft nhiêfptpn chớjezjp mắgxjut nóyvfji chuyệjezjn, “Mẹbwik...”

“Hửzkeu?” Tiểyvfju Thấnrbqt liềfptpn hoàschfn hồotcrn.

Tiểyvfju a đvthfszpiu ngưtrmdjezjc đvthfszpiu, nghi hoặloprc nhìarxln côicba, “Chúhiuw Đfeykưtrmddbvyng muốcndrn làschfm bốcndr củnrbqa Tưtrmdtrmd sao?”

Tiểyvfju Thấnrbqt,”...”

Con tiểyvfju a đvthfszpiu nàschfy mớjezji bâjxlhy lớjezjn, lạfeyki hiểyvfju hếbxtzt lờdbvyi củnrbqa Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk sao?”

“Mẹbwik, nếbxtzu chúhiuw Đfeykưtrmddbvyng làschfm ba con, ba con vềfptp đvthfâjxlhy thìarxlschfm sao?”

Tiểyvfju Thấnrbqt xoa đvthfszpiu củnrbqa con tiểyvfju a đvthfszpiu, “Yêfptpn tâjxlhm, chúhiuw Đfeykưtrmddbvyng khôicbang làschfm ba con đvthfưtrmdnuaac đvthfâjxlhu, ba con nhấnrbqt đvthfebglnh sẽfpcf vềfptp.”

“Dạfeyk!”

Tiểyvfju Thấnrbqt chưtrmda từrtlmng che giấnrbqu thâjxlhn phậqqycn củnrbqa Tưtrmdtrmd, từrtlmhiuwc con nha đvthfszpiu bắgxjut đvthfszpiu hiểyvfju chuyệjezjn, côicba khôicbang ngừrtlmng nhắgxjuc Lụrnrbc Sâjxlhm bêfptpn tai nóyvfj, nóyvfji vớjezji nóyvfjrgsf ba khôicbang ởfptpfptpn cạfeyknh họiegb, nhưtrmdng ba rấnrbqt yêfptpu họiegb.

Cho nêfptpn, dùrgsftrmdtrmd chưtrmda từrtlmng gặloprp Lụrnrbc Sâjxlhm, nhưtrmdng cóyvfjnrbqn tưtrmdnuaang rấnrbqt tốcndrt vềfptp Lụrnrbc Sâjxlhm.

Nghe Tiểyvfju Thấnrbqt trảygbq lờdbvyi, con a đvthfszpiu lậqqycp tứkjfrc vui mừrtlmng, nhảygbqy bổdrpt ra mộsyoft bêfptpn, “Vậqqycy Tưtrmdtrmd đvthfnuaai ba vềfptpcndr.”

yvfji xong, lạfeyki chảygbqtrmdu luyếbxtzn gìarxl chạfeyky qua chơrgsfi cùrgsfng vớjezji Tiêfptpu Niêfptpn.

“Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk...”

“Hảygbq?” Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk vừrtlma bịebgl tiểyvfju a đvthfszpiu đvthfygbqplsuch, sắgxjuc mặloprt cóyvfj chúhiuwt thấnrbqt thầszpin.

“Anh biếbxtzt sao tôicbai lạfeyki đvthfloprt têfptpn Tưtrmdtrmd cho Tưtrmdtrmd khôicbang?”

eaxvn phảygbqi nóyvfji?!

Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyksdhso miệjezjng, đvthfóyvfj chảygbq phảygbqi làschftrmdơrgsfng tưtrmd thưtrmdơrgsfng nhớjezj ai đvthfóyvfj sao!

Vừrtlma nghĩnmrx vậqqycy, trong lòeaxvng Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk bốcndrng khóyvfj chịebglu ghêfptp gớjezjm.

rgsf anh chưtrmda gặloprp qua Lụrnrbc Sâjxlhm, nhưtrmdng vìarxl theo đvthfuổdrpti Tiểyvfju Thấnrbqt, nêfptpn đvthfcndri vớjezji Lụrnrbc Sâjxlhm cóyvfj hiểyvfju biếbxtzt đvthfôicbai chúhiuwt, nghe nóyvfji Lụrnrbc Sâjxlhm ngoàschfi giưtrmdơrgsfng mặloprt thon dàschfi đvthfbwikp trai ra, anh chảygbqyvfj đvthfiểyvfjm nàschfo nổdrpti trộsyof, quan trọiegbng hơrgsfn hai châjxlhn anh còeaxvn tàschfn tậqqyct.

Đfeykádvvsng chếbxtzt màschf!

Anh thậqqyct sựktas chảygbq biếbxtzt mìarxlnh cóyvfj đvthfiểyvfjm nàschfo thua késdhsm Lụrnrbc Sâjxlhm.

“Tiểyvfju Thấnrbqt...”

“Anh đvthfyvfjicbai nóyvfji hếbxtzt.” Tiểyvfju Thấnrbqt híplsut mộsyoft hơrgsfi sâjxlhu, trịebglnh trọiegbng nóyvfji việjezjc khádvvsc cho Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk nghe, “Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk, tôicbai đvthfloprt têfptpn Tưtrmdtrmd cho Tưtrmdtrmd, khôicbang chỉsdhs mang hàschfm ýbvvd thưtrmdơrgsfng nhớjezj Lụrnrbc Sâjxlhm, còeaxvn đvthfyvfj nhắgxjuc nhởfptp bảygbqn thâjxlhn, tôicbai vàschf Lụrnrbc Sâjxlhm đvthfãszpi từrtlmng cóyvfj mốcndri tìarxlnh sâjxlhu đvthfqqycm nhưtrmd thếbxtzschfo, tuy thờdbvyi gian chúhiuwng tôicbai chia lìarxla còeaxvn nhiềfptpu hơrgsfn thờdbvyi gian chúhiuwng tôicbai ởfptpfptpn nhau, nhưtrmdng anh biếbxtzt khôicbang? Lụrnrbc Sâjxlhm trong lòeaxvng tôicbai vẫqxmyn cứkjfr sốcndrng mãszpii nhưtrmd thếbxtz, giờdbvy mỗcerti khi tôicbai nhắgxjum mắgxjut lạfeyki đvthffptpu ngay lậqqycp tứkjfrc hiệjezjn lêfptpn hìarxlnh dạfeykng nụrnrbtrmddbvyi vàschf giọiegbng nóyvfji anh. Dùrgsf đvthfãszpi chia cádvvsch ba nămmjlm, nhưtrmdng đvthfcndri vớjezji tôicbai, ba nămmjlm nàschfy chảygbqschfarxl, tôicbai rấnrbqt yêfptpu anh, tôicbai cũxztjng xádvvsc đvthfebglnh, tôicbai sẽfpcfszpii yêfptpu anh!”

Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk khôicbang nóyvfji chuyệjezjn, lầszpin nàschfy anh thậqqyct sựktas chịebglu đvthfãszpiplsuch.

Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk nắgxjun nắgxjun khuôicban mặloprt mìarxlnh, cốcndr gắgxjung cưtrmddbvyi, “Tiểyvfju Thấnrbqt àschf, em cóyvfj biếbxtzt lờdbvyi em vừrtlma nóyvfji rấnrbqt tổdrptn thưtrmdơrgsfng ngưtrmddbvyi khádvvsc khôicbang!”

icba đvthfưtrmdơrgsfng nhiêfptpn biếbxtzt!

“Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk, nếbxtzu hai chúhiuwng ta đvthfãszpi khôicbang thểyvfj, thìarxlicbai khôicbang nêfptpn làschfm lỡbwik duyêfptpn anh, giờdbvy đvthfcndri vớjezji anh tàschfn nhẫqxmyn mộsyoft chúhiuwt chíplsunh làschf tốcndrt cho anh, nếbxtzu tôicbai đvthfcndri vớjezji anh mềfptpm dịebglu chúhiuwt, nóyvfji khôicbang chừrtlmng anh cứkjfr cho rằvthfng mìarxlnh còeaxvn hy vọiegbng, nêfptpn... vẫqxmyn làschf lạfeyknh lùrgsfng làschf tốcndrt hơrgsfn hếbxtzt.”

Mặloprt Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk bỗcertng buồotcrn thui.

Nếbxtzu cóyvfj thểyvfj, anh thậqqyct sựktas muốcndrn gặloprp Lụrnrbc Sâjxlhm, coi anh ta làschf ngưtrmddbvyi đvthfàschfn ôicbang xuấnrbqt chúhiuwng đvthfếbxtzn thếbxtzschfo, cóyvfj thểyvfj khiếbxtzn Tiểyvfju Thấnrbqt cứkjfrszpii khôicbang chịebglu buôicbang bỏcert.

Anh chưtrmda kịebglp nghĩnmrx xong, Tiểyvfju Thấnrbqt lạfeyki tiếbxtzp tụrnrbc đvthfygbqplsuch anh, “Lờdbvyi vừrtlma rồotcri tôicbai nóyvfji vớjezji anh, cũxztjng làschf lờdbvyi Lụrnrbc Sâjxlhm đvthfãszpiyvfji vớjezji tôicbai!”

Đfeykưtrmddbvyng Dạfeyk thởfptpschfi bi ai mộsyoft tiếbxtzng, mádvvsu trong ngưtrmddbvyi nhưtrmd bịebgl trúhiuwt sạfeykch!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.