Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 907 :

    trước sau   
Khógppie mắthfet Tiểxwyju Thấjhbqt nógpping rựrshvc, bắthfet đlrsvtwidu dầtwidn rơqkdpi lệujtc.

tbvd cảnuxem thấjhbqy bảnuxen thâovoln mìchidnh nhưtaja mộexibt con ngốilpzc!

chid sao, Lụcdugc Sâovolm xanh xao tiềkfkmu tụcdugy nhưtaja vậujtcy, côtbvd trưtajanuxec kia đlrsvábyjhng lẽbush ra phảnuxei nhậujtcn ra, nhưtajang sau lạuilzi khôtbvdng thấjhbqy đlrsvưtajaamhrc đlrsviềkfkmu đlrsvógppiqkdp chứwdtp.

Anh nằamhrm trêtyuwn giưtajayeafng bệujtcnh, so vớnuxei lúkpjdc chia tay đlrsvógppi, khuôtbvdn mặdweat còdzkkn gầtwidy hơqkdpn rấjhbqt nhiềkfkmu, từhzck cổwqtr nhìchidn lêtyuwn thu gọrshvn lạuilzi, nhấjhbqt làyztg sắthfec mặdweat xanh xao trắthfeng bệujtcch.Trêtyuwn gưtajaơqkdpng mặdweat hoàyztgn toàyztgn khôtbvdng cógppi chúkpjdt hồpdiing hàyztgo nàyztgo, dùfsyrgppi nhìchidn thếeurvyztgo cũrpfqng cógppi thểxwyj nhậujtcn ra làyztg ngưtajayeafi khôtbvdng cógppi sứwdtpc khỏbyjhe.

Nhưtajang côtbvd tớnuxei tậujtcn bâovoly giờyeaf mớnuxei phábyjht hiệujtcn ra!

Tiểxwyju Thấjhbqt muốilpzn tábyjht cho bảnuxen thâovoln mìchidnh mộexibt cábyjhi.


Nếeurvu nhưtajatbvd sớnuxem phábyjht hiệujtcn, cógppi lẽbushyztgo... kếeurvt quảnuxe sẽbush khôtbvdng giốilpzng nhưtajaovoly giờyeaf?

“Lụcdugc Sâovolm...”

“Qua đlrsvâovoly!” Lụcdugc Sâovolm vẫnhfjy vẫnhfjy tay vớnuxei Tiểxwyju Thấjhbqt,Tiểxwyju Thấjhbqt híuufxt híuufxt mũrpfqi, bưtajanuxec nhanh tớnuxei bêtyuwn giưtajayeafng bệujtcnh, nắthfem lấjhbqy bàyztgn tay củhypaa Lụcdugc Sâovolm, ngồpdiii xuốilpzng mégppip giưtajayeafng bệujtcnh, “Lụcdugc Sâovolm...”

tbvd muốilpzn nógppii gìchid đlrsvógppi, nhưtajang trong lúkpjdc nàyztgy tấjhbqt cảnuxe nhưtaja kẹexibo bôtbvdng nghẹexibn lạuilzi, dồpdiin lêtyuwn tậujtcn mũrpfqi nghẹexibn ngàyztgo, mộexibt câovolu nógppii cũrpfqng khôtbvdng thàyztgnh lờyeafi.

“Cógppi bịovpv thưtajaơqkdpng khôtbvdng?”

“Khôtbvdng cógppi!”Tiểxwyju Thấjhbqt cốilpzgppin khôtbvdng đlrsvxwyj cho mắthfet ưtajanuxet, đlrsvưtajaa tay nắthfem chặdweat lấjhbqy tay Lụcdugc Sâovolm, tay anh vẫnhfjn giốilpzng nhưtaja trưtajanuxec kia sạuilzch sẽbush. Mógpping tay đlrsvưtajaamhrc cắthfet gọrshvn gàyztgng, ngógppin tay dàyztgi thon., nhưtajang... gầtwidy đlrsvi rấjhbqt nhiềkfkmu, tay gầtwidn nhưtaja khôtbvdng còdzkkn thịovpvt nữtyuwa, Tiểxwyju Thấjhbqt míuufxm chặdweat môtbvdi, “Lụcdugc Sâovolm, sao anh lạuilzi đlrsvxwyjchidnh thàyztgnh ra nhưtaja thếeurvyztgy...”

“Em đlrsvkfkmu biếeurvt rồpdiii àyztg?”

Tiểxwyju Thấjhbqt khógppie mắthfet đlrsvbyjh, “Nếeurvu khôtbvdng phảnuxei Triệujtcu Đdwuiàyztgo nógppii vớnuxei em, anh vẫnhfjn còdzkkn muốilpzn giấjhbqu em đlrsvếeurvn cảnuxe cuộexibc đlrsvyeafi nàyztgy sao?”

Lụcdugc Sâovolm cưtajayeafi khổwqtr, nếeurvu nhưtajagppi thểxwyj, anh thậujtct sựrshv muốilpzn giấjhbqu cảnuxe đlrsvyeafi.

“Từhzck khi chúkpjdng ta từhzck trêtyuwn tầtwidng lầtwidu rơqkdpi xuốilpzng, anh đlrsvãmtdw cảnuxem thấjhbqy khẳslrfng đlrsvovpvnh chếeurvt chắthfec rồpdiii, nếeurvu nhưtaja vẫnhfjn còdzkkn cógppi thểxwyj sốilpzng lạuilzi, khẳslrfng đlrsvovpvnh đlrsvem sựrshv thậujtct toàyztgn bộexibgppii vớnuxei em, khôtbvdng nghĩclyh đlrsvưtajaamhrc rằamhrng, Triệujtcu Đdwuiàyztgo lạuilzi nógppii trưtajanuxec vớnuxei em mộexibt bưtajanuxec rồpdiii, cậujtcu ấjhbqy nógppii gìchid vớnuxei em vậujtcy?”

“Nógppii vềkfkm bệujtcnh tìchidnh củhypaa anh, khổwqtrnuxei củhypaa anh, còdzkkn cógppi cảnuxechidnh phi củhypaa anh.”

“Xem ra toàyztgn bộexib đlrsvãmtdwgppii vớnuxei em rồpdiii.”Khi Lụcdugc Sâovolm trởhmgl vềkfkmtajanuxec đlrsvãmtdw biếeurvt đlrsvưtajaamhrc rằamhrng mọrshvi chuyệujtcn khôtbvdng thểxwyj giấjhbqu đlrsvưtajaamhrc nữtyuwa, thấjhbqy Triệujtcu Đdwuiàyztgo nógppii hếeurvt mọrshvi chuyệujtcn cho Tiểxwyju Thấjhbqt, anh cũrpfqng khôtbvdng tứwdtpc giậujtcn, chỉdgqgtajayeafi mộexibt tiếeurvng nógppii, “Têtyuwn đlrsvógppi đlrsvúkpjdng làyztggppibyjhi miệujtcng lớnuxen!”

“Lụcdugc Sâovolm, anh vẫnhfjn còdzkkn cógppi thểxwyjtajayeafi đlrsvưtajaamhrc sao?”


tbvd đlrsvang lo lắthfeng chếeurvt đlrsvưtajaamhrc, anh làyztg ngưtajayeafi bệujtcnh sao lạuilzi cógppi thểxwyj giốilpzng ngưtajayeafi khôtbvdng xảnuxey ra chuyệujtcn gìchid nhưtaja vậujtcy.

Lụcdugc Sâovolm cựrshva mìchidnh mộexibt chúkpjdt, Tiểxwyju Thấjhbqt thấjhbqy vậujtcy nhanh chógpping dựrshvng giưtajayeafng lêtyuwn.Sau lưtajang anh đlrsvnuxe mộexibt chiếeurvc gốilpzi, đlrsvnuxe anh dựrshva vàyztgo gốilpzi,” Nhưtaja thếeurvyztgo cógppi thoảnuxei mábyjhi hơqkdpn chúkpjdt khôtbvdng?”

“Ừrppf!”

“Cógppi muốilpzn uốilpzng nưtajanuxec khôtbvdng?”

“Khôtbvdng khábyjht!”

“Cógppi đlrsvógppii khôtbvdng, em nghe Triệujtcu Đdwuiàyztgo nógppii bọrshvn anh sau khi lêtyuwn mábyjhy bay khôtbvdng còdzkkn ăclyhn thêtyuwm gìchid nữtyuwa, tớnuxei bâovoly giờyeafrpfqng đlrsvãmtdw mộexibt ngàyztgy mộexibt đlrsvem rồpdiii, bụcdugng anh cógppi khógppi chịovpvu khôtbvdng.Nếeurvu nhưtaja đlrsvógppii em xuốilpzng lầtwidy mua cho anh chúkpjdt gìchid đlrsvógppi ăclyhn lógppit dạuilz...”

“Anh khôtbvdng đlrsvógppii!”

Mộexibt khoảnuxeng thờyeafi gian dàyztgi nhưtaja vậujtcy sao lạuilzi cógppi thểxwyj khôtbvdng đlrsvógppii.

Tiểxwyju Thấjhbqt nhìchidn Lụcdugc Sâovolm hoàyztgi nghi.

“Thậujtct sựrshv khôtbvdng đlrsvógppii”Lụcdugc Sâovolm nắthfem chặdweat lấjhbqy tay Tiểxwyju Thấjhbqt, cưtajayeafi nhìchidn côtbvd,” Chắthfec làyztg vừhzcka ngủhypa dậujtcy dạuilzyztgy vẫnhfjn chưtajaa hoạuilzt đlrsvexibng, bâovoly giờyeaf thậujtct sựrshv khôtbvdng cảnuxem thấjhbqy đlrsvógppii, cũrpfqng khôtbvdng cảnuxem thấjhbqy khógppi chịovpvu.”

“Thậujtct khôtbvdng?”

“Còdzkkn thậujtct hơqkdpn cảnuxe trâovoln châovolu!”

Trêtyuwn thựrshvc tếeurv, Lụcdugc Sâovolm thậujtct sựrshv mộexibt chúkpjdt cũrpfqng khôtbvdng đlrsvógppii.


Thờyeafi gian nàyztgy tỷjdkf lệujtc phábyjht bệujtcnh củhypaa anh càyztgng lúkpjdc càyztgng cao, mỗwrvwi lầtwidn phábyjht bệujtcnh xong mộexibt chúkpjdt đlrsvpdii ăclyhn cũrpfqng ăclyhn khôtbvdng nổwqtri, nếeurvu khôtbvdng trong mộexibt thờyeafi gian ngắthfen nhưtaja vậujtcy, sao lạuilzi cógppi thểxwyj gầtwidy nhiềkfkmu nhưtaja thếeurv.

“Vậujtcy nếeurvu nhưtaja anh đlrsvógppii nógppii vớnuxei em nhégppi.”

“... đlrsvưtajaamhrc!”

Hai ngưtajayeafi nắthfem chặdweat tay nhau, Lụcdugc Sâovolm cảnuxem thấjhbqy tay củhypaa Tiểxwyju Thấjhbqt cógppi chúkpjdt lạuilznh, nhìchidn thấjhbqy côtbvd vẫnhfjn mặdweac chiếeurvc ábyjho bệujtcnh nhâovoln mỏbyjhng manh,tung chăclyhn ra vỗwrvw vỗwrvw xuốilpzng vịovpv tríuufxtyuwn cạuilznh. “Nằamhrm lêtyuwn đlrsvâovoly!” “Liệujtcu cógppi đlrsvèyztgyztgo anh khôtbvdng?”

Tiểxwyju Thấjhbqt việujtcc gìchidrpfqng khôtbvdng sợamhr, chỉdgqg lo thâovoln thểxwyj củhypaa Lụcdugc Sâovolm khôtbvdng đlrsvưtajaamhrc thoảnuxei mábyjhi.

Lụcdugc Sâovolm bâovoly giờyeaf đlrsvilpzi vớnuxei côtbvdyztggppii làyztg mộexibt ngưtajayeafi bệujtcnh cầtwidn đlrsvưtajaamhrc bảnuxeo vệujtc nhấjhbqt, giốilpzng nhưtaja lo sợamhr đlrsvang nắthfem giữtyuwbyjhi gìchid đlrsvógppi trong tay bỗwrvwng làyztgm rơqkdpi võilpz vậujtcy,giốilpzng nhưtaja sẽbush tan biếeurvt mấjhbqt kiểxwyju đlrsvógppi.

tbvd đlrsvthfen đlrsvo vẫnhfjn chưtajaa dábyjhm trèyztgo lêtyuwn.

“Sao lạuilzi cógppi thểxwyj yếeurvu ớnuxet tớnuxei nhưtaja vậujtcy!”Lụcdugc Sâovolm kégppio Tiểxwyju Thấjhbqt lêtyuwn giưtajayeafng, cưtajayeafi nhìchidn côtbvd, “Đdwuihzckng nghe Triệujtcu Đdwuiàyztgo nógppii nghiêtyuwm trọrshvng tớnuxei nhưtaja vậujtcy, thậujtct ra khôtbvdng cógppi đlrsvábyjhng sợamhr nhưtaja thếeurv đlrsvâovolu.”

“Anh lạuilzi còdzkkn lừhzcka em!”

“Đdwuiưtajaamhrc rồpdiii... anh chứwdtpng nhậujtcn, cũrpfqng cógppi mộexibt chúkpjdt đlrsvábyjhng sợamhr, nhưtajang chỉdgqggppi khi nàyztgo phábyjht bệujtcnh mớnuxei khógppi chịovpvu thôtbvdi, màyztg em lạuilzi nhẹexib nhưtaja vậujtcy, mộexibt chúkpjdt sứwdtpc nặdweang anh vẫnhfjn cógppi thểxwyj chịovpvu đlrsvưtajaamhrc.”

kpjdc nàyztgy Tiểxwyju Thấjhbqt mớnuxei thấjhbqy yêtyuwn tâovolm.

An tâovolm nằamhrm trong vòdzkkng tay củhypaa Lụcdugc Sâovolm.

Tai côtbvdbyjhn chặdweat vàyztgo trưtajanuxec ngựrshvc Lụcdugc Sâovolm, nghe thấjhbqy tiếeurvng nhịovpvp tim quen thuộexibc củhypaa anh, nưtajanuxec mắthfet Tiểxwyju Thấjhbqt gầtwidn nhưtajaclyhn xuốilpzng.


Khôtbvdng nghĩclyh đlrsvưtajaamhrc rằamhrng, cuộexibc đlrsvyeafi nàyztgy củhypaa côtbvd vẫnhfjn cógppi thểxwyj đlrsvưtajaamhrc chạuilzm vàyztgo Lụcdugc Sâovolm.

Nghĩclyh tớnuxei thờyeafi gian vừhzcka qua thậujtct làyztg khógppi khăclyhn.

Tiểxwyju Thấjhbqt ôtbvdm chặdweat lấjhbqy tay củhypaa Lụcdugc Sâovolm, nứwdtpc nởhmglgppii,”Lụcdugc Sâovolm... anh cógppi biếeurvt anh quábyjh đlrsvábyjhng nhưtaja thếeurvyztgo khôtbvdng. Em thậujtct sựrshv suýcdugt chúkpjdt nữtyuwa gầtwidn nhưtaja bịovpv anh sábyjht thưtajaơqkdpng tan nábyjht cõilpzi lòdzkkng rồpdiii, sao anh lạuilzi cógppi thểxwyj nhẫnhfjn tâovolm đlrsvếeurvn vậujtcy, anh cógppi biếeurvt nhữtyuwng lờyeafi lạuilznh giábyjh khi đlrsvógppi anh nógppii vớnuxei em, trong thâovolm tâovolm em đlrsvau khổwqtr tớnuxei nhưtajayeafng nàyztgo... Em biếeurvt làyztg anh muốilpzn tốilpzt cho em,nhưtajang anh cógppi nghĩclyh tớnuxei cảnuxem nhậujtcn củhypaa em khôtbvdng?em thàyztgfsyrng anh chấjhbqp nhậujtcn sựrshv thậujtct nàyztgy, cũrpfqng khôtbvdng muốilpzn chia tay khôtbvdng rõilpzyztgng nhưtaja thếeurvyztgy!em còdzkkn suýcdugt chúkpjdt nữtyuwa hậujtcn anh rồpdiii... anh cógppi biếeurvt nếeurvu nhưtajagppi mộexibt ngàyztgy em biếeurvt đlrsvưtajaamhrc sựrshv thậujtct, em hậujtcn mìchidnh đlrsvếeurvn nhưtajayztgo!”

Lụcdugc Sâovolm trầtwidm mặdweac.

byjhch củhypaa anh tuy làyztggppi tầtwidn nhẫnhfjn, nhưtajang... anh khôtbvdng còdzkkn cábyjhch nàyztgo khábyjhc.

“Xin lỗwrvwi...”

“Đdwuihzckng nógppii xin lỗwrvwi vớnuxei em.”Tiểxwyju Thấjhbqt ngẩilpzng đlrsvtwidu, nhìchidn vàyztgo mắthfet Lụcdugc Sâovolm, “Lụcdugc Sâovolm, nếeurvu nhưtaja anh thậujtct sựrshv cảnuxem thấjhbqy cógppi lỗwrvwi vớnuxei em,thếeurv thìchid nhữtyuwng ngàyztgy vềkfkm sau hãmtdwy đlrsvilpzi xửhmgl tốilpzt vớnuxei em mộexibt chúkpjdt, em khôtbvdng cầtwidn biếeurvt anh cógppi bịovpv ung thưtaja hay khôtbvdng, cũrpfqng khôtbvdng quan tâovolm anh làyztg giai đlrsvoạuilzn đlrsvtwidu hay cuốilpzi, chỉdgqg cầtwidn vẫnhfjn còdzkkn thờyeafi gian, chúkpjdng ta sẽbush luôtbvdn ởhmgltyuwn nhau, khôtbvdng bao giờyeaf chia lìchida, đlrsvưtajaamhrc khôtbvdng?”

Lụcdugc Sâovolm đlrsvthfen đlrsvo khôtbvdng trảnuxe lờyeafi côtbvd ngay lậujtcp tứwdtpc.

“Lụcdugc Sâovolm...”

Sau khi Lụcdugc Sâovolm biếeurvt Tiểxwyju Thấjhbqt mấjhbqt tíuufxch trong đlrsvtwidu anh chỉdgqg muốilpzn tìchidm thấjhbqy côtbvd, chắthfec chắthfen côtbvd đlrsvưtajaamhrc an toàyztgn.Bâovoly giờyeaf mọrshvi chuyệujtcn đlrsvãmtdw bạuilzi lộexib, bảnuxen thâovoln anh vẫnhfjn chưtajaa kịovpvp nghĩclyh tớnuxei chuyệujtcn sau nàyztgy sẽbush sinh sốilpzng nhưtaja thếeurvyztgo!”

Lụcdugc Sâovolm từhzck từhzck thởhmglyztgi.

Anh đlrsvưtajaa tay xoa đlrsvtwidu côtbvd, “Tiểxwyju Thấjhbqt, đlrsvxwyj cho anh suy nghĩclyh mộexibt chúkpjdt, cógppi đlrsvưtajaamhrc khôtbvdng?”

Chuyệujtcn nàyztgy còdzkkn cógppichid phảnuxei suy nghĩclyh?


Tiểxwyju Thấjhbqt ôtbvdm chặdweat lấjhbqy eo củhypaa Lụcdugc Sâovolm, “Nógppii chung lầtwidn nàyztgy anh đlrsvhzckng nghĩclyhyztggppi thểxwyj đlrsvuổwqtri đlrsvưtajaamhrc em, lầtwidn nàyztgy khôtbvdng cầtwidn biếeurvt anh đlrsvilpzi vớnuxei em tuyệujtct tìchidnh nhưtaja thếeurvyztgo, em cũrpfqng sẽbush khôtbvdng tin anh nữtyuwa, em kien quyếeurvt khôtbvdng rờyeafi xa anh!”

Lụcdugc Sâovolm cưtajayeafi khổwqtr cựrshvc.

Anh đlrsvãmtdw nỗwrvw lựrshvc mộexibt thờyeafi gian dàyztgi... cógppi phảnuxei làyztg khôtbvdng côtbvdng rồpdiii?

Anh thửhmgl thuyếeurvt phụcdugc côtbvd, “Tiểxwyju Thấjhbqt, em vẫnhfjn còdzkkn trẻrpfq, vừhzcka mớnuxei hai mưtajaơqkdpi tưtaja tuổwqtri, sau nàyztgy vẫnhfjn còdzkkn nhiềkfkmu khảnuxeclyhng, em phíuufx thờyeafi gian dàyztgnh cho anh, đlrsvilpzi vớnuxei em mộexibt chúkpjdt íuufxch lợamhri cũrpfqng khôtbvdng cógppi!Triệujtcu Đdwuiàyztgo chắthfec cũrpfqng khôtbvdng nógppii vớnuxei em. Lầtwidn trưtajanuxec khi tớnuxei Thụcdugy Sĩclyh kiểxwyjm tra, bábyjhc sĩclyhgppii vớnuxei anh, tếeurvyztgo ung thưtaja đlrsvãmtdw lan ra rồpdiii, màyztg kểxwyj cảnuxegppiyztgm phẫnhfju thuậujtct, tỷjdkf lệujtc thàyztgnh côtbvdng cũrpfqng rấjhbqt thấjhbqp.Em theo anh nhưtaja thếeurvyztgy... thậujtct khôtbvdng xứwdtpng đlrsvábyjhng!”

“Khôtbvdng!ai nógppii khôtbvdng xứwdtpng đlrsvábyjhng!” Ákpjdnh mắthfet Tiểxwyju Thấjhbqt kiêtyuwn đlrsvovpvnh nhìchidn anh, “Lụcdugc Sâovolm, chỉdgqg cầtwidn nguyệujtcn ýcdug, làyztg xứwdtpng đlrsvábyjhng!đlrsvilpzi vớnuxei em, chỉdgqg cầtwidn cógppi thểxwyj đlrsvưtajaamhrc ởhmgltyuwn anh, dùfsyrgppi khổwqtr cựrshvc thếeurvyztgo em cũrpfqng nguyệujtcn ýcdug, tấjhbqt cảnuxe đlrsvkfkmu xứwdtpng đlrsvábyjhng!”

Lụcdugc Sâovolm thởhmglyztgi.

“Tiểxwyju Thấjhbqt...”

“Anh khôtbvdng cầtwidn phảnuxei dùfsyrng bấjhbqt kỳhmglbyjhch nàyztgo đlrsvxwyj thuyếeurvt phụcdugc em đlrsvâovolu, anh thuyếeurvt phụcdugc khôtbvdng nổwqtri em.”Sắthfec mặdweat Tiểxwyju Thấjhbqt kiêtyuwn đlrsvovpvnh, “Nếeurvu nhưtaja anh dábyjhm trốilpzn khỏbyjhi em, em kểxwyj cảnuxegppi duổwqtri theo tậujtcn tớnuxei châovoln trờyeafi gógppic bểxwyj em cũrpfqng nhấjhbqt đlrsvovpvnh đlrsvuổwqtri bắthfet anh quay trởhmgl lạuilzi!”

Lụcdugc Sâovolm đlrsvexibt nhiêtyuwn trầtwidm mặdweac hơqkdpn.

Lầtwidn nàyztgy, anh thậujtct khôtbvdng biếeurvt mìchidnh quay trởhmgl lạuilzi làyztg đlrsvúkpjdng hay làyztg sai...

Anh cưtajayeafi khắthfec khổwqtr.

ovoly giờyeaf ngưtajayeafi bưtajanuxec vàyztgo vựrshvc thẳslrfm làyztg anh rồpdiii.

Cuốilpzi cùfsyrng, hai ngưtajayeafi họrshv ai cũrpfqng khôtbvdng thuyếeurvt phụcdugc ai, hai ngưtajayeafi tựrshv giấjhbqu đlrsvi nỗwrvwi lòdzkkng củhypaa mìchidnh, mơqkdpqkdp hồpdii hồpdii chìchidm vàyztgo giấjhbqc ngủhypa.

Ngàyztgy hôtbvdm sau vừhzcka mớnuxei sábyjhng sớnuxem.

Tiểxwyju Thấjhbqt rấjhbqt sớnuxem đlrsvãmtdw tỉdgqgnh dậujtcy, khi côtbvd tỉdgqgnh lạuilzi Lụcdugc Sâovolm vẫnhfjn chưtajaa thứwdtpc giấjhbqc, côtbvd nhẹexib nhàyztgng từhzck trêtyuwn giưtajayeafng bệujtcnh bưtajanuxec xuốilpzng, đlrsvơqkdpn giảnuxen sửhmgla soạuilzn lạuilzi bảnuxen thâovoln mộexibt chúkpjdt, sau đlrsvógppi đlrsvi xuốilpzng lầtwidu.

Lụcdugc Sâovolm đlrsvãmtdw mộexibt ngàyztgy hai đlrsvêtyuwm khôtbvdng ăclyhn gìchid rồpdiii, nếeurvu cứwdtp tiếeurvp tụcdugc nhưtaja vậujtcy khôtbvdng phảnuxei biệujtcn phábyjhp.

Tiểxwyju Thấjhbqt quyếeurvt đlrsvovpvnh đlrsvi xuốilpzng lầtwidu mua đlrsvpdii ăclyhn sábyjhng cho Lụcdugc Sâovolm.

Đdwuiamhri khi Tiểxwyju Thấjhbqt mua đlrsvòdzkk ăclyhn sábyjhng quay lạuilzi, vừhzcka đlrsvovpvnh đlrsvilpzy cửhmgla bưtajanuxec vàyztgo, lạuilzi nghe thấjhbqy trong phòdzkkng bệujtcnh cógppi tiếeurvng cãmtdwi nhau.

“Mẹexib, mẹexib đlrsvhzckng nógppii nữtyuwa, con đlrsvãmtdw quyếeurvt đlrsvovpvnh rồpdiii!”

“Con đlrsvtyuwn rồpdiii, con cógppi biếeurvt con đlrsvang lấjhbqy tíuufxnh mạuilzng củhypaa mìchidnh ra đlrsvùfsyra khôtbvdng, dùfsyr cho tìchidnh cảnuxem cógppi tốilpzt tớnuxei đlrsvâovolu, cũrpfqng khôtbvdng thểxwyj đlrsvem tíuufxnh mạuilzng củhypaa mìchidnh ra đlrsvdweat cưtajaamhrc nhưtaja vậujtcy chứwdtp, Lụcdugc Sâovolm,con bâovoly giờyeaf nhấjhbqt đlrsvovpvnh phảnuxei đlrsvi Thụcdugy Sĩclyh tiếeurvp nhậujtcn trịovpv liệujtcu vớnuxei mẹexib!”

“Mẹexib đlrsvhzckng nógppii nữtyuwa, con nhấjhbqt đlrsvovpvnh khôtbvdng vềkfkm đlrsvâovolu!”

Tiểxwyju Thấjhbqt ngoàyztgi cửhmgla đlrsvwdtpng ngẩilpzn ngưtajayeafi,

Khôtbvdng vềkfkm...

yztgchidtbvd sao?

Tiểxwyju Thấjhbqt đlrsvthfen đlrsvo khôtbvdng biếeurvt cógppityuwn đlrsvi vàyztgo hay khôtbvdng, trong lúkpjdc côtbvddzkkn đlrsvang đlrsvthfen đlrsvo, cửhmgla phòdzkkng bệujtcnh đlrsvexibt nhiêtyuwn đlrsvưtajaamhrc mởhmgl ra, mẹexib Lụcdugc sắthfec mặdweat đlrsvtwidy tứwdtpc giậujtcn.

Tiểxwyju Thấjhbqt hơqkdpi ngẩilpzn ngưtajayeafi mộexibt chúkpjdt, “Dìchid...”

Ngưtajayeafi tớnuxei khôtbvdng phảnuxei làyztg ai khábyjhc, chíuufxnh làyztg mẹexib ruộexibt củhypaa Lụcdugc Sâovolm, mẹexib Lụcdugc nhìchidn thấjhbqy Tiểxwyju Thấjhbqt cũrpfqng ngẩilpzn ngưtajayeafi mộexibt chúkpjdt, trong phúkpjdt chốilpzc, ábyjhnh mắthfet củhypaa bàyztgtajaamhrt qua rấjhbqt nhiềkfkmu loạuilzi tìchidnh tiếeurvt làyztgm Tiểxwyju Thấjhbqt khôtbvdng hiểxwyju nổwqtri, ábyjhnh mắthfet lẩilpzn khuấjhbqt đlrsviềkfkmu gìchid đlrsvógppiyztgm ngưtajayeafi ta hoàyztgn toàyztgn khôtbvdng hiểxwyju nổwqtri.

yztg lờyeafi nàyztgo cũrpfqng khôtbvdng nógppii, cúkpjdi đlrsvtwidu nhìchidn Tiểxwyju Thấjhbqt đlrsvang mặdweac quầtwidn ábyjho bệujtcnh nhâovoln, trêtyuwn tay cầtwidm theo đlrsvpdii ăclyhn sábyjhng, míuufxm míuufxm môtbvdi thởhmglyztgi mởhmgl củhypaa phòdzkkng bệujtcnh, “Đdwuii vàyztgo nhégppi, tôtbvdi ra ngoàyztgi mộexibt chúkpjdt!”

gppii xong, cũrpfqng khôtbvdng nghe Tiểxwyju Thấjhbqt trảnuxe lờyeafi, đlrsvãmtdw rờyeafi khỏbyjhi phòdzkkng bệujtcnh.

Tiểxwyju Thấjhbqt đlrsvơqkdp ra trưtajanuxec cửhmgla phòdzkkng bệujtcnh.

Tay nắthfem chặdweat túkpjdi đlrsvpdii ăclyhn sábyjhng.

tbvd đlrsvâovolu phảnuxei làyztg ngốilpzc!

gppi thểxwyjilpzyztgng cảnuxem nhậujtcn đlrsvưtajaamhrc mẹexib Lụcdugc lầtwidn nàyztgy... đlrsvilpzi vớnuxei côtbvdgppi chúkpjdt ghégppit bỏbyjh, côtbvd nhớnuxeilpzyztgng lầtwidn trưtajanuxec khi mẹexib Lụcdugc vềkfkmtajanuxec bàyztg đlrsvilpzi vớnuxei côtbvdtajaơqkdpng đlrsvilpzi vừhzcka ýcdug...

Rấjhbqt nhanh, Tiểxwyju Thấjhbqt nghĩclyh ra rồpdiii, cưtajayeafi khổwqtr.

Sựrshv xuấjhbqt hiệujtcn ởhmgl bệujtcnh việujtcn củhypaa Lụcdugc Sâovolm bâovoly giờyeaf đlrsvkfkmu làyztg do côtbvd, nhưtajang đlrsvilpzi vớnuxei ngưtajayeafi phàyztgm bảnuxen thâovoln làyztg mộexibt ngưtajayeafi mẹexib, con mìchidnh bịovpv ngưtajayeafi khábyjhc hạuilzi cho gầtwidn nhưtajauufxnh mạuilzng bịovpv đlrsve dọrshva, tâovolm tìchidnh chắthfec chắthfen sẽbush khôtbvdng đlrsvưtajaamhrc tốilpzt rồpdiii, Tiểxwyju Thấjhbqt cắthfen chặdweat môtbvdi, mẹexib Lụcdugc khôtbvdng đlrsvilpzi vớnuxei côtbvdyztgo thégppit mắthfeng nhiếeurvc đlrsvãmtdw rấjhbqt tốilpzt rồpdiii.

“Tiểxwyju Thấjhbqt?”

“Dạuilz—— tớnuxei đlrsvâovoly!” Tiểxwyju Thấjhbqt nghe thấjhbqy tiếeurvng củhypaa Lụcdugc Sâovolm, khôtbvdng nghĩclyh đlrsvưtajaamhrc chuyệujtcn gìchid khábyjhc nữtyuwa. Nhanh chógpping cầtwidm đlrsvpdii ăclyhn sábyjhng đlrsvi vàyztgo trong phòdzkkng bệujtcnh. Lụcdugc Sâovolm vẫnhfjn nằamhrm trêtyuwn giưtajayeafng bệujtcnh, lúkpjdc nàyztgy khôtbvdng còdzkkn nhìchidn rõilpzyztg anh vừhzcka tứwdtpc giậujtcn xong, sắthfec mặdweat hiêtyuwn hậujtcy khôtbvdng thàyztgnh lờyeafi. Ákpjdnh nắthfeng ngàyztgy hôtbvdm nay rấjhbqt tốilpzt, từhzck ngoàyztgi củhypaa rọrshvi vàyztgo, vừhzcka vặdwean toàyztgn thâovoln hìchidnh vủhypaa Lụcdugc Sâovolm hiệujtcn hữtyuwu ởhmgl trong đlrsvógppi, hìchidnh bógpping củhypaa anh nhưtaja đlrsvưtajaamhrc hòdzkka vàyztgo cùfsyrng vớnuxei ábyjhnh sắthfec màyztgu, Tiểxwyju Thấjhbqt gầtwidn nhưtaja ngẩilpzn ngơqkdp luôtbvdn.

“Đdwuiwdtpng đlrsvógppiyztgm gìchid, qua đlrsvâovoly!”

“Ồdzkk!” Mặdweat Tiểxwyju Thấjhbqt đlrsvbyjh lựrshvng, đlrsvovpvnh thầtwidn lạuilzi nhanh chógpping cầtwidm đlrsvpdii ăclyhn sábyjhng đlrsvi tớnuxei, côtbvd mởhmglkpjdi, cúkpjdi đlrsvtwidu nhìchidn Lụcdugc Sâovolm, “Em vừhzcka xuốilpzng lầtwidu mua cho anh mộexibt chúkpjdt chábyjho, anh đlrsvãmtdwgppi mộexibt thờyeafi gian dàyztgi khôtbvdng ăclyhn gìchid rồpdiii, bâovoly giờyeaf chắthfec chắthfen rấjhbqt đlrsvógppii phảnuxei khôtbvdng, nhanh ăclyhn chúkpjdt đlrsvpdii ăclyhn.”

“... đlrsvưtajaamhrc!”

Trêtyuwn thựrshvc tếeurv, Lụcdugc Sâovolm khôtbvdng thấjhbqy đlrsvógppii, nhưtajang anh khôtbvdng muốilpzn đlrsvxwyj Tiểxwyju Thấjhbqt lo lắthfeng, nhanh chógpping đlrsvnuxebyjht, từhzckng ngụcdugm từhzckng ngụcdugm uốilpzng.

“Ngon khôtbvdng?”

“Ừrppf, cũrpfqng khôtbvdng tồpdiii!” Lụcdugc Sâovolm quay đlrsvtwidu nhìchidn Tiểxwyju Thấjhbqt,” Em ăclyhn gìchid chưtajaa?”

“Em ăclyhn rồpdiii! Anh nhanh ăclyhn đlrsvi, đlrsvamhri chúkpjdt nữtyuwa lạuilznh làyztg khôtbvdng ngon nữtyuwa đlrsvâovolu.”

“... Đdwuiưtajaamhrc!”

Trong lúkpjdc Lụcdugc Sâovolm ăclyhn sábyjhng, Tiểxwyju Thấjhbqt nhớnuxe lạuilzi mẹexib Lụcdugc, khôtbvdng kiềkfkmm đlrsvưtajaamhrc hỏbyjhi, “Dìchid tớnuxei lúkpjdc nàyztgo vậujtcy?”

“Vừhzcka tớnuxei!”

Lụcdugc Sâovolm cúkpjdi đlrsvtwidy,nhẹexib nhàyztgng nógppii, “Đdwuiêtyuwm qua đlrsvábyjhng nhẽbush ra anh đlrsvãmtdw phảnuxei tớnuxei Thụcdugy Sĩclyh rồpdiii,cógppi gọrshvi đlrsviệujtcn trưtajanuxec đlrsvxwyjyztg tớnuxei đlrsvógppin, nhưtajang khi anh vềkfkmtajanuxec tưtajaơqkdpng đlrsvilpzi bậujtcn, quêtyuwn mấjhbqt khôtbvdng nógppii vớnuxei bàyztg, bàyztghmglovoln bay đlrsvamhri khôtbvdng thấjhbqy ngưtajayeafi nêtyuwn gọrshvi cho Triệujtcu Đdwuiàyztgo, nghe nógppii tìchidnh hìchidnh ởhmgltyuwn nàyztgy xong ngay lậujtcp tứwdtpc ngồpdiii mábyjhy bay qua đlrsvâovoly.”

Tiểxwyju Thấjhbqt nhẫnhfjn nạuilzi miếeurvt ngógppin tay, “Em vừhzcka nghe thấjhbqy cuộexibc đlrsvilpzi thoạuilzi củhypaa hai ngưtajayeafi rồpdiii.”

Lụcdugc Sâovolm ngógppin tay bỗwrvwng khựrshvng lạuilzi, quay qua nhìchidn chăclyhm chúkpjdyztgo Tiểxwyju Thấjhbqt.

Tiểxwyju Thấjhbqt cắthfen chặdweat môtbvdi, nhẹexib nhàyztgng hỏbyjhi, “Lụcdugc Sâovolm... dìchid muốilpzn anh tớnuxei Thụcdugy Sĩclyh tiếeurvp nhậujtcn trịovpv liệujtcu, sao anh lạuilzi khôtbvdng đlrsvi?Em nghe Triệujtcu Đdwuiàyztgo nógppii, ởhmgl Thụcdugy Sĩclyhbyjhc sĩclyh rấjhbqt chuyêtyuwn nghiệujtcp, nếeurvu nhưtaja anh đlrsvi, tiếeurvp nhậujtcn trịovpv liệujtcu, còdzkkn nữtyuwa nếeurvu nhưtaja phẫnhfju thuậujtct thàyztgnh côtbvdng, anh... sao lạuilzi khôtbvdng đlrsvi? cógppi phảnuxei làyztgchid em?”

Lụcdugc Sâovolm míuufxm chặdweat môtbvdi, ábyjhnh mắthfet trầtwidm mặdweac hơqkdpn.

Thấjhbqy vậujtcy, Tiểxwyju Thấjhbqt nhanh chógpping nógppii, “Anh đlrsvhzckng từhzck chốilpzi, dìchid đlrsvkfkmu chỉdgqgchid muốilpzn tốilpzt cho anh, anh nhưtaja thếeurvyztgy làyztgm cho gìchid thấjhbqy tổwqtrn thưtajaơqkdpng đlrsvógppi, màyztg anh cũrpfqng khôtbvdng cầtwidn phảnuxei suy nghĩclyh cho em đlrsvau, em cógppi thểxwyj đlrsvi cùfsyrng anh màyztg, còdzkkn cógppi thểxwyj chăclyhm sógppic anh nữtyuwa!”

“Khôtbvdng đlrsvưtajaamhrc!”Lụcdugc Sâovolm từhzck chốilpzi.

Tiểxwyju Thấjhbqt ngẩilpzn ngưtajayeafi,”Vìchid sao?”

Lụcdugc Sâovolm khôtbvdng nógppii lýcdug do làyztgchid, chỉdgqg kiêtyuwn đlrsvovpvnh nógppii mộexibt câovolu, “Khôtbvdng đlrsvưtajaamhrc làyztg khôtbvdng đlrsvưtajaamhrc! Tiểxwyju Thấjhbqt, anh đlrsvãmtdw suy nghĩclyh kỹhjir rồpdiii, anh quyếeurvt đlrsvovpvnh khôtbvdng đlrsvi Thụcdugy Sĩclyh đlrsvưtajaamhrc, chỉdgqghmgl lạuilzi trong nưtajanuxec!”

byjhi gìchid?

Tiểxwyju Thấjhbqt ngay lậujtcp tứwdtpc vộexibi vãmtdw, côtbvd gầtwidn nhưtaja từhzck ghếeurv đlrsvilpzu nhảnuxey lêtyuwn. “Thếeurv sao đlrsvưtajaamhrc, TriỆxwyjU Đdwuiàyztgo nógppii rồpdiii, chuyêtyuwn gia trong nưtajanuxec tưtajaơqkdpng đlrsvilpzi íuufxt, anh vẫnhfjn nêtyuwn tớnuxei Thụcdugy Sĩclyh, ởhmgl đlrsvógppi sẽbush tốilpzt hơqkdpn...”

“Đdwuihzckng nógppii nưtajaãmtdw, anh đlrsvãmtdw quyếeurvt đlrsvovpvnh rồpdiii!”

“Lụcdugc Sâovolm!”

“Tiểxwyju Thấjhbqt... anh đlrsvãmtdw đlrsvưtajaa ra quyếeurvt đlrsvovpvnh từhzck trưtajanuxec tớnuxei nay khôtbvdng bao giờyeaf thay đlrsvwqtri!”. Lụcdugc Sâovolm đlrsvdweat bábyjht chábyjho ởhmgl trêtyuwn tay xuốilpzng, kégppio Tiểxwyju Thấjhbqt tớnuxei bêtyuwn cạuilznh giưtajayeafng, nhìchidn vàyztgo mắthfet côtbvdgppii, “Việujtcc nàyztgy tốilpzi hôtbvdm qua anh đlrsvãmtdw suy nghĩclyh kỹhjir rồpdiii, em yêtyuwn tâovolm đlrsvi, anh cógppi dựrshv đlrsvovpvnh củhypaa bảnuxen thâovoln!”

tyuwn tâovolm?

tbvd sao cógppi thểxwyjtyuwn tâovolm đlrsvưtajaamhrc!

Bệujtcnh tìchidnh củhypaa anh bâovoly giờyeaf giốilpzng nhưtaja mộexibt khốilpzi thuốilpzc nổwqtr, đlrsvưtajaamhrc đlrsvdweat ởhmgl trong tim củhypaa Tiểxwyju Thấjhbqt lúkpjdc nàyztgo cũrpfqng cógppi thểxwyj bộexibc phábyjht, từhzck tốilpzi qua sau khi biếeurvt đlrsvưtajaamhrc chuyệujtcn bệujtcnh tìchidnh củhypaa Lụcdugc Sâovolm. Cảnuxe trábyjhi tim côtbvd gầtwidn nhưtaja thắthfet lạuilzi, chỉdgqg sợamhr Lụcdugc Sâovolm phábyjht bệujtcnh, lo lắthfeng cho cábyjhc tếeurvyztgo ung thưtaja củhypaa anh lạuilzi tiếeurvp tụcdugc phábyjht tábyjhn.Cảnuxe đlrsvem côtbvd khôtbvdng dábyjhm nủhypa say, Lụcdugc Sâovolm chỉdgqg cầtwidn chuyểxwyjn mìchidnh hơqkdpi thởhmgl củhypaa côtbvdrpfqng gầtwidn nhưtaja ngừhzckng lạuilzi!

tbvd gầtwidn nhưtaja khôtbvdng thểxwyj khógppic, vìchidtbvd sợamhrtbvd khógppic rồpdiii, thâovolm tâovolm Lụcdugc Sâovolm sẽbushyztgng đlrsvau khổwqtrqkdpn.

“Lụcdugc Sâovolm... em cầtwidu xin anh đlrsvógppi, anh cógppi thểxwyj nghe lờyeafi em lầtwidn nàyztgy khôtbvdng, chúkpjdng ta cùfsyrng nhau đlrsvi Thụcdugy Sĩclyh trịovpv bệujtcnh cógppi đlrsvưtajaamhrc khôtbvdng?”Tiểxwyju Thấjhbqt nắthfem chặdweat lấjhbqy tay củhypaa Lụcdugc Sâovolm. “Nhưtaja vậujtcy đlrsvilpzi vớnuxei anh mớnuxei làyztg tốilpzt nhấjhbqt màyztg, Lụcdugc Sâovolm., anh khôtbvdng nghĩclyh tớnuxei việujtcc khábyjhc, cũrpfqng nêtyuwn nghĩclyh chúkpjdt tớnuxei tưtajaơqkdpng lai củhypaa chúkpjdng ta cógppi đlrsvưtajaamhrc khôtbvdng?chỉdgqg cầtwidn cógppi mộexibt chúkpjdt hy vọrshvng, chúkpjdng ta cũrpfqng phảnuxei thửhmgl, tưtajaơqkdpng lai củhypaa chúkpjdng ta vẫnhfjn còdzkkn rấjhbqt nhiềkfkmu khảnuxeclyhng.”

“Thếeurv nếeurvu nhue... chủhypa đlrsvovpvnh làyztg thấjhbqt bạuilzi thìchid sao.”

Tim Tiểxwyju Thấjhbqt ngay lậujtcp tứwdtpc “thìchidnh thịovpvch”, côtbvd lắthfec đlrsvtwidu, từhzck chốilpzi khảnuxeclyhng đlrsvábyjhng sợamhryztgy, côtbvd kinh hoàyztgng nógppii, “Khôtbvdng thểxwyjyztgo,nhấjhbqt đlrsvovpvnh khôtbvdng thểxwyj!Phẫnhfju thuậujtct nhấjhbqt đlrsvovpvnh thàyztgnh côtbvdng, nhấjhbqt đlrsvovpvnh khôtbvdng cógppi thấjhbqt bạuilzi, khẳslrfng đlrsvovpvnh khôtbvdng thểxwyj!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.