Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 865 :

    trước sau   
*Suy nghĩeadf lung tung xa rờhiwbi thựzbwqc tếqobp 

“Chídbjonh xámctcc màtizknmgki thìytem ba mẹpzjh anh...” Dung Cảkkcfnh nónmgki vớlukwi Lưkiblu Tuyềzquvn, “Quan hệpzjhtizky cónmgk chúlpcet phứpazrc tạzobmp, ba mẹpzjh anh vàtizk ba mẹpzjh củalnma chịoohb họxiho Tiêzrfqu Lăatslng, bọxihon họxihotizk chiếqobpn hữpvhbu!”

kiblu Tuyềzquvn phảkkcfn ứpazrng lạzobmi 1 chúlpcet.

zquvng cónmgk thểtizknmgki ba mẹpzjh Dung Cảkkcfnh, chídbjonh làtizk chiếqobpn hữpvhbu củalnma ba mẹpzjhpazr Tiêzrfqu Khảkkcf.

kiblu Tuyềzquvn lậildfp tứpazrc hiểtizku đjcvgưkiblirrnc.

xihon gìytempazrm nay Dung Cảkkcfnh nhậildfn đjcvgưkiblirrnc thưkibl mờhiwbi.


Dung Cảkkcfnh cũzquvng cónmgk lờhiwbi muốkexrn hỏokwii Lưkiblu Tuyềzquvn, “Hôpazrm nay sao em cũzquvng ởoohb đjcvgâhrgdy, anh nhớlukw Tiêzrfqu gia vàtizk Tầzrfqn gia khôpazrng cónmgk qua lạzobmi vớlukwi nhau.”

“A...” Lưkiblu Tuyềzquvn giậildft mìytemnh tỉppgbnh lạzobmi, “Em vàtizk Tiểtizku Thấodfht... chídbjonh làtizk ngưkiblhiwbi anh gặeadfp ởoohb bệpzjhnh việpzjhn ngưkiblhiwbi đjcvgónmgk chídbjonh làtizk bạzobmn em... Tiểtizku Thấodfht làtizk con củalnma bámctcc Tiêzrfqu Lăatslng.”

Dung Cảkkcfnh bừdsflng tỉppgbnh đjcvgzobmi ngộxxnr.

xihon gìytem!

Dung Cảkkcfnh mang nụvhffkiblhiwbi nhìytemn Lưkiblu Tuyềzquvn, “Đkggfâhrgdy cónmgk đjcvgưkiblirrnc tídbjonh làtizk duyêzrfqn phậildfn khôpazrng?”

“Đkggfưkiblơhwazng nhiêzrfqn tídbjonh!”

kiblu Tuyềzquvn khôpazrng cónmgk ýnkke nghĩeadf khámctcc đjcvgi, cưkiblhiwbi haha dựzbwqa tưkibloohbng, nhẹpzjh giọxihong nónmgki, “Khôpazrng nghĩeadf đjcvgếqobpn trong giớlukwi nàtizky thậildft nhỏokwi!”

Cảkkcfnh Thụvhffy lạzobmi cảkkcfm thấodfhy ôpazrng trờhiwbi cho anh duyêzrfqn phậildfn nàtizky.

Nếqobpu khôpazrng làtizkm sao cónmgk thểtizk trùvhffng hợirrnp nhưkibl vậildfy!

Anh nhớlukw trưkibllukwc đjcvgâhrgdy từdsflng đjcvgxihoc 1 câhrgdu trong 1 cuốkexrn sámctcch, sau khi bạzobmn quen biếqobpt 1 ngưkiblhiwbi, bạzobmn sẽrjei cảkkcfm thấodfhy ngưkiblhiwbi ấodfhy thựzbwqc sựzbwqoohb khắhqpnp nơhwazi trong thếqobp giớlukwi củalnma bạzobmn.

Thìytem ra lờhiwbi nàtizky cũzquvng cónmgk đjcvgzobmo lýnkke.

“Hôpazrm nay em màtizk khôpazrng gặeadfp ởoohb đjcvgâhrgdy, cũzquvng tídbjonh gọxihoi đjcvgiệpzjhn cho anh.”

Dung Cảkkcfnh cảkkcfm thấodfhy lạzobm, “Em mua đjcvgiệpzjhn thoạzobmi mớlukwi rồjcvgi?”


Anh nhớlukw lầzrfqn trưkibllukwc đjcvgiệpzjhn thoạzobmi củalnma Lưkiblu Tuyềzquvn bịoohb bọxihon bắhqpnt cónmgkc néwreom hưkibl rồjcvgi.

“Dạzobm đjcvgúlpceng, khôpazrng cónmgk đjcvgiệpzjhn thoạzobmi liêzrfqn lạzobmc vớlukwi ai cũzquvng khôpazrng tiệpzjhn! Em vừdsfla chuẩodfhn bịoohb qua 2 ngàtizky nữpvhba liêzrfqn lạzobmc vớlukwi anh, hôpazrm qua làtizk cuốkexri thámctcng, hôpazrm qua văatsln phòyskmng màtizk em kýnkke hợirrnp đjcvgjcvgng mớlukwi trảkkcfkiblơhwazng cho em, qua 2 ngàtizky nàtizky vừdsfla đjcvgúlpceng lúlpcec cónmgk thểtizk trảkkcf tiềzquvn cho anh...” Lưkiblu Tuyềzquvn cónmgk chúlpcet ngạzobmi, “Nhưkiblng... cónmgk thểtizk 1 lầzrfqn trảkkcf khôpazrng hếqobpt, đjcvgirrni thámctcng sau phámctct lưkiblơhwazng em lạzobmi trảkkcf cho anh, trảkkcf cho đjcvgếqobpn hếqobpt mớlukwi thôpazri!”

pazr nhớlukw lầzrfqn trưkibllukwc côpazroohb trong phòyskmng đjcvgơhwazn bệpzjhnh việpzjhn, sau đjcvgónmgkpazr hỏokwii qua bámctcc sĩeadf, sơhwazhwaz biếqobpt đjcvgưkiblirrnc chi phídbjo trong 2 ngàtizky đjcvgónmgk.

Khỏokwii phảkkcfi nónmgki, 1 thámctcng lưkiblơhwazng củalnma côpazr thậildft sựzbwq khôpazrng đjcvgalnmvhffng.

“Đkggfưkiblirrnc thôpazri!”

Dung Cảkkcfnh khôpazrng chúlpcet chầzrfqn chừdsfl đjcvgjcvgng ýnkke.

Gầzrfqn đjcvgâhrgdy anh đjcvgang nhứpazrc đjcvgzrfqu khôpazrng biếqobpt lấodfhy lýnkke do gìytem đjcvgtizk hẹpzjhn Lưkiblu Tuyềzquvn, côpazr trảkkcf tiềzquvn vừdsfla đjcvgúlpceng làtizkhwaz hộxxnri đjcvgeadfc biệpzjht tốkexrt, 1 lầzrfqn trảkkcf khôpazrng hếqobpt thìytemtizkng tốkexrt chứpazr sao, cónmgk thểtizknmgk thêzrfqm vàtizki lầzrfqn gặeadfp nhau.

Nhưkiblng đjcvgiềzquvu nàtizky lạzobmi phảkkcfn ámctcnh 1 vấodfhn đjcvgzquv.

Khôpazrng lẽrjei Tầzrfqn gia khôpazrng cho Lưkiblu Tuyềzquvn tiềzquvn sinh hoạzobmt sao, nếqobpu khôpazrng sao côpazr lạzobmi vấodfht vảkkcf đjcvgếqobpn nỗnmgki cầzrfqn chia ra mấodfhy lầzrfqn đjcvgtizk trảkkcf tiềzquvn cho anh?

Nghĩeadf nhưkibl vậildfy 1 cámctci, Dung Cảkkcfnh cũzquvng hỏokwii ra.

kiblu Tuyềzquvn ngâhrgdy ngưkiblhiwbi cúlpcei đjcvgzrfqu trảkkcf lờhiwbi, “Thẻhxku củalnma Tầzrfqn Nham ởoohb chỗnmgk em... nhưkiblng, em khôpazrng muốkexrn dùvhffng tiềzquvn củalnma anh ấodfhy.”

Thìytem ra làtizk vậildfy!

Trong lòyskmng Dung Cảkkcfnh cónmgk chúlpcet vui.


pazr phâhrgdn biệpzjht trámctcch nhiệpzjhm củalnma mìytemnh vàtizk tiềzquvn củalnma Tầzrfqn Nham rõrjeitizkng nhưkibl vậildfy, thựzbwqc ra đjcvgãpxdhpazr thứpazrc cảkkcfm thấodfhy côpazrtizk Tầzrfqn Nham khôpazrng thểtizk đjcvgi xa thêzrfqm nữpvhba.

Dung Cảkkcfnh biếqobpt mìytemnh vui vẻhxku nhưkibl vậildfy khôpazrng hợirrnp đjcvgzobmo lýnkke lắhqpnm, nhưkiblng vẫtnzcn nhịoohbn khôpazrng đjcvgưkiblirrnc cónmgk chúlpcet kídbjoch đjcvgxxnrng.

Nếqobpu Lưkiblu Tuyềzquvn ly hôpazrn sớlukwm chừdsflng nàtizko, anh sẽrjei sớlukwm cónmgktizknh đjcvgxxnrng chừdsflng đjcvgónmgk.

“Đkggfúlpceng rồjcvgi, mẹpzjh củalnma Tầzrfqn Nham chưkibla xuấodfht việpzjhn, gầzrfqn đjcvgâhrgdy bọxihon họxihonmgktizkm khónmgk em khôpazrng?”

yskmng Lưkiblu Tuyềzquvn ấodfhm ámctcp, cưkiblhiwbi lắhqpnc đjcvgzrfqu, “Khôpazrng cónmgk, em vẫtnzcn luôpazrn khôpazrng đjcvgếqobpn bệpzjhnh việpzjhn, bọxihon họxiho muốkexrn làtizkm khónmgk em cũzquvng khôpazrng đjcvgưkiblirrnc.”

“Vậildfy thìytem tốkexrt!”

Trưkibllukwc việpzjhn khámctcch mờhiwbi chi chi cha cha nónmgki chuyệpzjhn, hai ngưkiblhiwbi chỉppgbnmgki 1 chúlpcet, Lưkiblu Tuyềzquvn đjcvgãpxdhmctco từdsfl, “Dung Cảkkcfnh, em đjcvgi trưkibllukwc, hôpazrm nay khámctcch mờhiwbi nhiềzquvu, Tiểtizku Thấodfht cũzquvng khôpazrng biếqobpt đjcvgi đjcvgâhrgdu rồjcvgi, em còyskmn phảkkcfi giúlpcep đjcvgcvib chăatslm sónmgkc cámctcc khámctcch mờhiwbi nữpvhb.”

“Đkggfưkiblirrnc, cùvhffng đjcvgi.”

kiblu Tuyềzquvn đjcvgi đjcvgếqobpn trưkibllukwc, côpazr đjcvgãpxdhoohb đjcvgâhrgdy nónmgki chuyệpzjhn vớlukwi Dung Cảkkcfnh 1 lúlpcec rồjcvgi, tốkexrn 1 khoảkkcfng thờhiwbi gian, lúlpcec nàtizky cónmgk chúlpcet gấodfhp gámctcp, bưkibllukwc châhrgdn cũzquvng nhanh hơhwazn, nhưkiblng cứpazr gấodfhp thìytem sẽrjei dễpzjh xảkkcfy ra vấodfhn đjcvgzquv, đjcvgzrfqm củalnma côpazr đjcvgpzjhp thìytem đjcvgpzjhp, nhưkiblng màtizktizki quámctc...

kiblu Tuyềzquvn đjcvgi lạzobmi quámctc nhanh, khôpazrng cẩodfhn thậildfn đjcvgzobmp lêzrfqn gónmgkc đjcvgzrfqm.

“A...”

Cảkkcf ngưkiblhiwbi côpazr mấodfht thăatslng bằpazrng, ngãpxdh nhàtizko vềzquv phídbjoa trưkibllukwc.

Phídbjoa trưkibllukwc làtizk 1 bụvhffi câhrgdy hoa hồjcvgng cónmgk gai nhọxihon.


kiblu Tuyềzquvn théwreot lêzrfqn 1 tiếqobpng, vôpazr thứpazrc dùvhffng 2 hai tay bảkkcfo vệpzjh mặeadft

Chídbjonh vàtizko lúlpcec nàtizky.

Dung Cảkkcfnh phảkkcfn ứpazrng cựzbwqc nhanh, đjcvgưkibla tay kéwreoo cámctcnh tay Lưkiblu Tuyềzquvn, lựzbwqc xôpazrng kídbjoch củalnma côpazr quámctc lớlukwn, kéwreoo cảkkcf ngưkiblhiwbi anh cùvhffng ngãpxdh xuốkexrng, chídbjonh vàtizko lúlpcec đjcvgónmgk, cảkkcf ngưkiblhiwbi Dung Cảkkcfnh nhanh chónmgkng ngãpxdhzrfqn bụvhffi hoa, trởoohb thàtizknh miếqobpng đjcvgpzjhm bằpazrng thịoohbt cho côpazr.

“A... Dung Cảkkcfnh!”

“Ầcfsmm...”

1 tiếqobpng buồjcvgn bãpxdh vang lêzrfqn, lưkiblng Dung Cảkkcfnh đjcvgildfp vàtizko chậildfu hoa, anh nhídbjou màtizky, đjcvgau đjcvgếqobpn cảkkcf ngưkiblhiwbi hừdsfl buồjcvgn 1 tiếqobpng.

nmgk Dung Cảkkcfnh trởoohb thàtizknh miếqobpng đjcvgpzjhm bằpazrng thịoohbt, cảkkcf ngưkiblhiwbi Lưkiblu Tuyềzquvn nằpazrm trong lòyskmng Dung Cảkkcfnh, 1 cámctci tay khámctcc củalnma Dung Cảkkcfnh bảkkcfo vệpzjh trêzrfqn eo côpazr, hai ngưkiblhiwbi dùvhffng tưkibl thếqobp thâhrgdn mậildft dámctcn chặeadft vàtizko đjcvgkexri phưkiblơhwazng, Lưkiblu Tuyềzquvn hoàtizkn toàtizkn khôpazrng bịoohb thưkiblơhwazng.

“Dung Cảkkcfnh, Dung Cảkkcfnh anh khôpazrng sao chứpazr?” Lưkiblu Tuyềzquvn vôpazr thứpazrc bòyskmzrfqn trêzrfqn ngưkiblhiwbi Dung Cảkkcfnh.

“Đkggfdsflng đjcvgxxnrng đjcvgildfy!”

Dung Cảkkcfnh lạzobmi đjcvgau đjcvgếqobpn hừdsfl buồjcvgn 1 tiếqobpng, anh hídbjot 1 hơhwazi, “Em khoan đjcvgxxnrng đjcvgildfy... đjcvgirrni anh hídbjot 1 hơhwazi, anh lậildfp tứpazrc khỏokwie lạzobmi!”

kiblu Tuyềzquvn thậildft sựzbwq khôpazrng dámctcm đjcvgxxnrng 1 chúlpcet.

pazr sợirrn chạzobmm đjcvgếqobpn vếqobpt thưkiblơhwazng trêzrfqn ngưkiblhiwbi Cảkkcfnh Thụvhffy, cảkkcf ngưkiblhiwbi cứpazrng nhắhqpnc trong lòyskmng anh, côpazr gấodfhp đjcvgếqobpn sắhqpnp khónmgkc, “Dung Cảkkcfnh, anh đjcvgau ởoohb đjcvgâhrgdu?”

“Lưkiblng!”


“Nghiêzrfqm trọxihong khôpazrng?”

“Em đjcvgdsflng đjcvgxxnrng đjcvgildfy đjcvgirrni anh đjcvgcvib đjcvgau tídbjotizk đjcvgưkiblirrnc.”

kiblu Tuyềzquvn căatslng thẳpvhbng đjcvgếqobpn khôpazrng dámctcm đjcvgxxnrng đjcvgildfy.

Hai ngưkiblhiwbi cứpazr duy trìytemkibl thếqobp thâhrgdn mậildft nhưkibl vậildfy, 1 ngưkiblhiwbi ởoohb trêzrfqn 1 ngưkiblhiwbi ởoohbkibllukwi dựzbwqa vàtizko nhau.

Trong lòyskmng Lưkiblu Tuyềzquvn ngoàtizki lo lắhqpnng vàtizkatslng thẳpvhbng, khôpazrng cónmgk chúlpcet suy nghĩeadf lạzobmc lốkexri nàtizko.

lpcec đjcvgzrfqu lưkiblng củalnma Dung Cảkkcfnh rấodfht đjcvgau nhưkiblng, cũzquvng khôpazrng cónmgk suy nghĩeadfytem khôpazrng tốkexrt, nhưkiblng đjcvgirrni cơhwazn đjcvgau qua đjcvgi, anh nằpazrm trêzrfqn đjcvgodfht, cảkkcfm thấodfhy Lưkiblu Tuyềzquvn nằpazrm trong lòyskmng anh, côpazr ngẩodfhng mặeadft nhỏokwizrfqn, đjcvgôpazri mắhqpnt củalnma côpazr thanh thuầzrfqn y nhưkibl con nai vậildfy, bởoohbi vìytempazr ăatsln mặeadfc rấodfht mỏokwing, hai ngưkiblhiwbi dámctcn chặeadft lấodfhy nhau, Dung Cảkkcfnh dưkiblhiwbng nhưkiblnmgk thểtizk cảkkcfm nhậildfn đjcvgưkiblirrnc cơhwaz thểtizk nữpvhbdbjonh củalnma côpazr.

mctcnh tay củalnma anh vẫtnzcn trêzrfqn eo côpazr.

Eo côpazr thon nhỏokwi nhưkibl vậildfy, cảkkcfm giámctcc chỉppgb cầzrfqn lấodfhy hai bàtizkn tay làtizknmgk thểtizk dễpzjhtizkng ôpazrm lấodfhy.

Khoảkkcfng cámctcch quámctc gầzrfqn, anh cónmgk thểtizk ngửpazri đjcvgưkiblirrnc mùvhffi hưkiblơhwazng thanh thuầzrfqn từdsflhwaz thểtizkpazr lầzrfqn nữpvhba.

Tai sau củalnma Dung Cảkkcfnh hơhwazi đjcvgokwizrfqn.

“Dung Cảkkcfnh, anh đjcvgãpxdh đjcvgcvib chưkibla, đjcvgdsflng hùvhff em...”

kiblu Tuyềzquvn thấodfhy lâhrgdu nhưkibl vậildfy Dung Cảkkcfnh cũzquvng khôpazrng đjcvgxxnrng đjcvgildfy, tưkibloohbng anh đjcvgau quámctczrfqn khôpazrng đjcvgxxnrng đjcvgildfy đjcvgưkiblirrnc, “Anh còyskmn đjcvgau khôpazrng, em kêzrfqu ngưkiblhiwbi qua đjcvgâhrgdy giúlpcep nha?”

“Khôpazrng sao!”

Dung Cảkkcfnh khôpazrng nỡcvib bỏokwi eo Lưkiblu Tuyềzquvn ra, “Em dậildfy đjcvgi.”

kiblu Tuyềzquvn dùvhffng tốkexrc đjcvgxxnr nhanh nhấodfht bòyskm ra khỏokwii ngưkiblhiwbi Dung Cảkkcfnh, côpazr quỳtizk kếqobpzrfqn ngưkiblhiwbi Dung Cảkkcfnh, lúlpcec nàtizky mớlukwi thấodfhy tìytemnh trạzobmng củalnma Dung Cảkkcfnh nghiêzrfqm trọxihong cỡcvibtizko.

Bởoohbi vìytem lựzbwqc ngãpxdh xuốkexrng đjcvgodfht quámctc mạzobmnh, cảkkcf chậildfu hoa bịoohb bểtizk!

tizk mảkkcfnh vỡcvib, hoàtizkn toàtizkn cắhqpnm lêzrfqn lưkiblng Dung Cảkkcfnh.

kiblu Tuyềzquvn khôpazrng dámctcm đjcvgxxnrng đjcvgếqobpn Dung Cảkkcfnh, “Dung Cảkkcfnh, xin lỗnmgki đjcvgzquvu làtizk em khôpazrng tốkexrt...”

“Khôpazrng sao!”

Dung Cảkkcfnh từdsfl từdsfl đjcvgpazrng lêzrfqn, thấodfhy vậildfy, Lưkiblu Tuyềzquvn lậildfp tứpazrc đjcvgưkibla tay đjcvgcvib anh lêzrfqn, “Cónmgk thểtizk đjcvgpazrng lêzrfqn khôpazrng, sau lưkiblng bịoohb thưkiblơhwazng hếqobpt rồjcvgi phảkkcfi khôpazrng?”

“Khôpazrng sao, chỉppgbtizk vếqobpt thưkiblơhwazng nhỏokwi.” Dung Cảkkcfnh an ủalnmi Lưkiblu Tuyềzquvn, cưkiblhiwbi nónmgki, “Hồjcvgi trưkibllukwc huấodfhn luyệpzjhn anh chịoohbu còyskmn nặeadfng hơhwazn nhưkibl vậildfy nhiềzquvu, khôpazrng sao đjcvgdsflng lo, nghỉppgb 1 chúlpcet làtizk khỏokwie.”

kiblu Tuyềzquvn nhìytemn sau lưkiblng củalnma anh 1 cámctci, bùvhffn đjcvgodfht trong chậildfu hoa đjcvgzquvu ưkibllukwt, anh ngãpxdh trêzrfqn đjcvgónmgk, sau lưkiblng đjcvgzquvu bịoohbvhffn đjcvgodfht làtizkm dơhwaz hếqobpt, cũzquvng nhìytemn khôpazrng thấodfhy cónmgk chảkkcfy mámctcu khôpazrng.

“Dung Cảkkcfnh, đjcvgau khôpazrng?”

“Khôpazrng đjcvgau...”

“Lừdsfla ngưkiblhiwbi!” Tròyskmng mắhqpnt Lưkiblu Tuyềzquvn đjcvgokwizrfqn, lúlpcec nãpxdhy ngãpxdh xuốkexrng còyskmn phámctct ra tiếqobpng trầzrfqm buồjcvgn, tưkibloohbng côpazr khôpazrng nghe thấodfhy sao, nghe làtizk biếqobpt cựzbwqc kỳtizk đjcvgau!

“Đkggfưkiblirrnc rồjcvgi khôpazrng gạzobmt em nữpvhba, cónmgk chúlpcet đjcvgau, nhưkiblng chỉppgbtizk 1 chúlpcet, thậildft đjcvgónmgk!”

kiblu Tuyềzquvn đjcvgcvibmctcnh tay anh, “Đkggfi đjcvgưkiblirrnc khôpazrng?”

Thựzbwqc ra cónmgk thểtizk đjcvgi!

Vếqobpt thưkiblơhwazng thậildft sựzbwq khôpazrng nghiêzrfqm trọxihong!

Nhưkiblng Dung Cảkkcfnh thậildft sựzbwq thídbjoch đjcvgưkiblirrnc Lưkiblu Tuyềzquvn lo lắhqpnng nhưkibl vậildfy, anh nhídbjou màtizky lộxxnr ra bộxxnr dạzobmng ẩodfhn nhẫtnzcn, “Khôpazrng sao, chắhqpnc cónmgk lẽrjei đjcvgi đjcvgưkiblirrnc!”

“Còyskmn cónmgk lẽrjei... anh ởoohb đjcvgâhrgdy đjcvgdsflng đjcvgxxnrng đjcvgildfy, em kêzrfqu ngưkiblhiwbi đjcvgếqobpn!”

Dung Cảkkcfnh lậildfp tứpazrc kéwreoo cámctcnh tay côpazr lạzobmi, “Đkggfdsflng đjcvgi, em ởoohb đjcvgâhrgdy nónmgki chuyệpzjhn vớlukwi anh 1 chúlpcet, anh đjcvgcvib chúlpcet làtizk đjcvgi đjcvgưkiblirrnc, lúlpcec nãpxdhy đjcvgildfp xuốkexrng cónmgk chúlpcet đjcvgau, đjcvgirrni tídbjo nữpvhba làtizk khôpazrng đjcvgau cónmgk thẻhxku đjcvgi.

“Thậildft khôpazrng?” Lưkiblu Tuyềzquvn bámctcn tídbjon bámctcn nghi nhìytemn anh.

“Tuyệpzjht đjcvgkexri làtizk sựzbwq thậildft!”

kiblu Tuyềzquvn thấodfhy sắhqpnc mặeadft anh đjcvgưkiblirrnc coi làtizkytemnh thưkiblhiwbng, mớlukwi tin lờhiwbi anh.

Dung Cảkkcfnh khôpazrng nhịoohbn đjcvgưkiblirrnc hứpazrng thúlpcenmgki, “Em nhìytemn xem, anh đjcvgãpxdhnmgki rồjcvgi chỉppgb cầzrfqn gặeadfp anh thìytem em sẽrjei gặeadfp chuyệpzjhn khôpazrng hay màtizk, lầzrfqn đjcvgzrfqu gặeadfp thìytem em bịoohb bắhqpnt cónmgkc, lầzrfqn thứpazr 2 thìytem chúlpcet nữpvhba bịoohb xe đjcvgvhffng, lầzrfqn thứpazr 3 gặeadfp anh, xéwreom chúlpcet bịoohb ngãpxdh sấodfhp mặeadft...”

kiblu Tuyềzquvn khôpazrng biếqobpt nêzrfqn cưkiblhiwbi hay khónmgkc.

“Lầzrfqn thứpazr nhấodfht nếqobpu khôpazrng cónmgk anh, em đjcvgãpxdh bịoohb ngưkiblhiwbi khámctcc hạzobmi rồjcvgi! Lầzrfqn thứpazr 2 nếqobpu khôpazrng gặeadfp anh em đjcvgãpxdh bịoohb xe đjcvgvhffng rồjcvgi, chuyệpzjhn lúlpcec nãpxdhy nếqobpu khôpazrng cónmgk anh, bâhrgdy giờhiwb ngưkiblhiwbi nằpazrm dưkibllukwi đjcvgodfht khôpazrng đjcvgpazrng dậildfy nổlaspi chídbjonh làtizk em.” Lưkiblu Tuyềzquvn nghĩeadf nghĩeadf, than thởoohbnmgki, “Nónmgki nhưkibl vậildfy, anh quảkkcf thậildft làtizk ngôpazri sao may mắhqpnn củalnma em, Dung Cảkkcfnh mỗnmgki lầzrfqn gặeadfp anh, em đjcvgzquvu cónmgk thểtizknmgka hiểtizkm nguy thàtizknh bìytemnh an.”

“Cónmgk thểtizk khiếqobpn em cảkkcfm thấodfhy nhưkibl vậildfy thậildft sựzbwq quámctc vinh hạzobmnh.”

“Lúlpcec nàtizky anh còyskmn lắhqpnm mồjcvgm nhưkibl vậildfy đjcvgưkiblirrnc àtizk!”

Trong lòyskmng Lưkiblu Tuyềzquvn biếqobpt, Dung Cảkkcfnh làtizk đjcvgang cốkexr cho khôpazrng khídbjo ôpazrn nhu lạzobmi, chídbjonh làtizk khôpazrng muốkexrn côpazr lo lắhqpnng, côpazr đjcvgcvib tay anh, “Trang phụvhffc anh bâhrgdy giờhiwb khôpazrng thểtizk gặeadfp ngưkiblhiwbi khámctcc rồjcvgi, đjcvgirrni tídbjo em đjcvgi tìytemm Tiểtizku Thấodfht, kêzrfqu Tiểtizku Thấodfht tìytemm giúlpcep anh bộxxnr đjcvgjcvg mớlukwi đjcvgtizk thay.”

“Đkggfưkiblirrnc!”

Hai ngưkiblhiwbi lạzobmi nónmgki thêzrfqm 1 chúlpcet, sau 1 lúlpcec Lưkiblu Tuyềzquvn mớlukwi hỏokwii, “Bâhrgdy giờhiwbnmgk thểtizk đjcvgi chưkibla?”

“Em đjcvgcvib anh dậildfy thửpazr.”

“Ừgkwf!”

Dung Cảkkcfnh đjcvgpazrng lêzrfqn, Lưkiblu Tuyềzquvn căatslng thẳpvhbng đjcvgcvib anh.

pazrtizkm chuyệpzjhn gìytemzquvng chăatslm chúlpce, cúlpcei đjcvgzrfqu lộxxnr ra khuôpazrn mặeadft nhìytemn nghiêzrfqng.

lpcec nàtizky ámctcnh mắhqpnt trờhiwbi chónmgki chang, mặeadft củalnma côpazrkibllukwi ámctcnh mặeadft trờhiwbi sámctcng lêzrfqn nhưkibl ngọxihoc, nhìytemn nghiêzrfqng côpazrtizkng đjcvgpzjhp hơhwazn, bởoohbi vìytemkexrm, đjcvgưkiblhiwbng néwreot dưkibllukwi cằpazrm củalnma côpazr rấodfht đjcvgpzjhp, sốkexrng mũzquvi cao, lôpazrng mi cong cong. Bởoohbi vìytem sựzbwq hoảkkcfng loạzobmn lúlpcec nãpxdhy, tónmgkc mai lúlpcec nãpxdhy côpazrwreon lêzrfqn rớlukwt xuốkexrng vàtizki cọxihong, giónmgk thổlaspi 1 cámctci, tónmgkc mai bay đjcvgếqobpn miệpzjhng côpazr.

Dung Cảkkcfnh nuốkexrt nưkibllukwc miếqobpng!

Lậildfp tứpazrc, thiếqobpu chúlpcet nữpvhba anh muốkexrn trởoohb thàtizknh cọxihong tónmgkc đjcvgónmgk.

“Dung Cảkkcfnh?”

“Ừgkwf!” Dung Cảkkcfnh lậildfp tứpazrc thu suy nghĩeadf viểtizkn vôpazrng củalnma bảkkcfn thâhrgdn lạzobmi, nhờhiwbtizko sựzbwqhrgdng đjcvgcvib củalnma Lưkiblu Tuyềzquvn màtizk đjcvgpazrng lêzrfqn.

“Cónmgk thểtizk đjcvgi khôpazrng!”

“Cónmgk thểtizk!”

kiblu Tuyềzquvn vẫtnzcn khôpazrng yêzrfqn tâhrgdm, dùvhffng 1 tay đjcvgcvib anh đjcvgi vềzquv phídbjoa trưkibllukwc.

Hai ngưkiblhiwbi họxihozquvng đjcvgi vàtizko trong biệpzjht thựzbwq, bởoohbi vìytemytemnh tưkiblirrnng quámctc thêzrfq thảkkcfm, thậildft sựzbwq rấodfht húlpcet mắhqpnt ngưkiblhiwbi nhìytemn.

Hai ngưkiblhiwbi cũzquvng khôpazrng đjcvgtizk ýnkke chuyệpzjhn nàtizky, trựzbwqc tiếqobpp đjcvgi đjcvgếqobpn phòyskmng nghỉppgbkibllukwi lầzrfqu củalnma biệpzjht thựzbwq.

Đkggfếqobpn phòyskmng nghỉppgb, Dung Cảkkcfnh cởoohbi ámctco khoámctcc ngoàtizki ra, lộxxnr ra ámctco sơhwaz mi trắhqpnng.

kiblu Tuyềzquvn thấodfhy ámctco sơhwaz mi trắhqpnng bịoohb nhiễpzjhm vếqobpt mámctcu, kinh ngạzobmc kêzrfqu 1 tiếqobpng, “Dung Cảkkcfnh! Chảkkcfy mámctcu rồjcvgi! Nhiềzquvu mámctcu quámctc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.