Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 857 :

    trước sau   
“Tùohvjy anh muốgxjmn nóojbri gìcxii thìcxiiojbri!”

onaru Tuyềxfwzn xoay ngưonarctoci lêqsajn lầdpjsu, vừibiba đwxuui vừibiba nóojbri, “Sao đwxuui chănxacng nữvoasa cádafbc ngưonarctoci nóojbri làfvfsm sao, tôonici khôonicng thểcvoofvfso đwxuui bệimpfnh việimpfn chănxacm sóojbrc mẹohvj củvopca cádafbc ngưonarctoci, bắxrdwt đwxuudpjsu từibib ngàfvfsy hôonicm qua, sốgxjmng chếcvoot củvopca bàfvfs ta chẳghfkng cóojbr liêqsajn quan gìcxii đwxuuếcvoon tôonici, cádafbc ngưonarctoci thíueddch nhưonar thếcvoofvfso thìcxii nhưonar thếcvoofvfso, thíueddch nghĩnxac ra sao thìcxii ra sao, tùohvjy!”

onaru Tuyềxfwzn đwxuuãgeaqqsajn lầdpjsu, mộgeaqt tiếcvoong “Bằbpltng...“đwxuuóojbrng lạgeaqi cửvopca phònunwng.

Tầdpjsn Phi Ngữvoasiqoqonarutsci lầdpjsu nhưonarfvfs nắxrdwm đwxuuưonarvzpwc nhưonarvzpwc đwxuuiểcvoom củvopca Lưonaru Tuyềxfwzn vậvzvsy, chỉctocfvfso cửvopca phònunwng đwxuuóojbrng chặkdfat la lớutscn lêqsajn vớutsci Tầdpjsn Nham, “Anh trai, anh thấcvsmy chưonara hảwxuu? Côonic ta đwxuuânrkfy làfvfs thádafbi đwxuugeaqcxii, bấcvsmt kểcvoo trưonarutscc đwxuuóojbr nhưonar thếcvoofvfso, bânrkfy giờctoc mẹohvjcrgang đwxuuang nằbpltm việimpfn rồrzdgi, chuyệimpfn củvopca trưonarutscc đwxuuóojbr khôonicng thểcvooojbra sạgeaqch hếcvoot sao, ngưonarctoci phụrcun nữvoas sao màfvfs nhỏlhbc nhen đwxuuếcvoon thếcvoo! Đgeaqúakrong làfvfs tứzvvic chếcvoot em thậvzvst màfvfs, may màfvfsonicm nay mẹohvj khôonicng cóojbriqoq đwxuuânrkfy, nếcvoou khôonicng bịuedd mẹohvj nhìcxiin thấcvsmy cảwxuunh tưonarvzpwng nàfvfsy, mẹohvj giậvzvsn đwxuuếcvoon sắxrdwp tứzvvic chếcvoot rồrzdgi!”

Tầdpjsn Nham lạgeaqnh mắxrdwt lưonarutsct đwxuuếcvoon, “Bôoniconic ba1la khôonicng ngừibibng, em cóojbr mệimpft khôonicng!”

“Anh trai...”


“Cânrkfm miệimpfng!” Tầdpjsn Nham từibib sofa đwxuuzvving dậvzvsy, “Em vàfvfso bệimpfnh việimpfn chănxacm sóojbrc mẹohvj, anh cóojbr chuyệimpfn nóojbri vớutsci chịueddnrkfu em!”

Tầdpjsn Phi Ngữvoas khôonicng muốgxjmn.

Mẹohvjonic thíueddch gânrkfy sựlhbconic cớutsc quádafb rồrzdgi, côonic chẳghfkng muốgxjmn vàfvfso bệimpfnh việimpfn chănxacm sóojbrc chúakrot nàfvfso.

dafbc sĩnxac khôonicng phảwxuui đwxuuãgeaqojbri rồrzdgi sao, khôonicng nghiêqsajm trọzwptng lắxrdwm!

Tầdpjsn Phi Ngữvoas ngồrzdgi trêqsajn sofa khôonicng đwxuugeaqng đwxuuvzvsy, Tầdpjsn Nham bânrkfy giờctoccrgang khôonicng muốgxjmn nhiềxfwzu lờctoci vớutsci Tầdpjsn Phi Ngữvoas, từibibng bưonarutscc mộgeaqt bưonarutscc lêqsajn lầdpjsu.

Anh gõedhefvfso cửvopca phònunwng, “Lưonaru Tuyềxfwzn?”

Trong đwxuuóojbr mộgeaqt tíuedd ânrkfm thanh cũcrgang khôonicng cóojbr.

Tầdpjsn Nham vặkdfan tay nắxrdwm cửvopca, trong phònunwng khôonicng cóojbr khóojbra trádafbi cửvopca, anh rấcvsmt dễonarfvfsng mởiqoq đwxuuưonarvzpwc cửvopca phònunwng ra.

nunw trong phònunwng!

onaru Tuyềxfwzn đwxuuang ngồrzdgi xổedyam dưonarutsci đwxuucvsmt, bêqsajn cạgeaqnh côonicfvfsdafbi vali hôonicm qua họzwpt đwxuuãgeaq dọzwptn xong, lúakroc nàfvfsy vali bịuedd mởiqoq ra, Lưonaru Tuyềxfwzn đwxuuang lấcvsmy đwxuurzdg củvopca anh ra từibibng cádafbi từibibng cádafbi mộgeaqt ra ngoàfvfsi, cònunwn đwxuurzdg củvopca côonic... vẫnwsnn nằbpltm nguyêqsajn trong vali, khôonicng hềxfwzojbr ýxscb muốgxjmn đwxuugeaqng vàfvfso.

Tầdpjsn Nham xoa lêqsajn đwxuuôonici màfvfsy, đwxuui qua đwxuuóojbr cầdpjsm lấcvsmy tay Lưonaru Tuyềxfwzn, “Lưonaru Tuyềxfwzn, em đwxuuang làfvfsm1gìcxiiiqoq đwxuuânrkfy?”

“Tầdpjsn Nham, em khôonicng thểcvooohvjng mẹohvj anh vàfvfs em anh chung sốgxjmng hònunwa bìcxiinh, cònunwn anh... nếcvoou nhưonar anh đwxuuãgeaq hứzvvia vớutsci mẹohvj anh sẽnwsn khôonicng chuyểcvoon nhàfvfs, vậvzvsy em nghĩnxac lạgeaqi rồrzdgi, bânrkfy giờctocdafbch tốgxjmt nhấcvsmt làfvfs bảwxuun thânrkfn em tựlhbc chuyểcvoon đwxuui, đwxuuvzpwi mẹohvj anh xuấcvsmt việimpfn trởiqoq vềxfwz, nhìcxiin khôonicng thấcvsmy em, dựlhbc đwxuudafbn làfvfsnrkfm trạgeaqng lậvzvsp tứzvvic sẽnwsn tốgxjmt hơnwsnn nhiềxfwzu, nhưonar vậvzvsy tấcvsmt cảwxuu mọzwpti ngưonarctoci đwxuuxfwzu sẽnwsn vừibiba ýxscb thôonici.”

“Tiểcvoou Tuyềxfwzn, anh rấcvsmt mệimpft em cóojbr biếcvoot khôonicng, em cóojbr thểcvoo đwxuuibibng kiếcvoom chuyệimpfn nữvoasa đwxuuưonarvzpwc khôonicng!”


Trong lònunwg Lưonaru Tuyềxfwzn đwxuugeaqt nhiêqsajn trầdpjsm lạgeaqi.

Rốgxjmt cuộgeaqc làfvfs ai đwxuuang kiếcvoom chuyệimpfn?

“Tầdpjsn Nham, nếcvoou nhưonar mệimpft rồrzdgi, vậvzvsy thìcxii buôonicng tay đwxuui!”

“Khôonicng!”

Tầdpjsn Nham nắxrdwm chặkdfat tay củvopca Lưonaru Tuyềxfwzn, cắxrdwn rănxacng nóojbri, “Lưonaru Tuyềxfwzn, em cùohvjng anh vưonarvzpwt qua khoảwxuung thờctoci gian nàfvfsy đwxuuưonarvzpwc khôonicng? Anh biếcvoot em chịueddu ấcvsmm ứzvvic, em khôonicng thểcvoocxii anh nhịueddn mộgeaqt chúakrot sao? Bânrkfy giờctoc mẹohvj anh đwxuuãgeaq nhưonar thếcvoofvfsy làfvfsm sao anh chuyểcvoon đwxuui? Mẹohvj anh khôonicng tốgxjmt cỡvislfvfso vẫnwsnn làfvfs mẹohvj anh, em tạgeaqi sao lạgeaqi khôonicng thểcvoo thôonicng cảwxuum cho anh mộgeaqt chúakrot! Chúakrong ta kềxfwz vai vưonarvzpwt qua5khoảwxuung thờctoci gian nàfvfsy trưonarutscc, đwxuuvzpwi cơnwsn thểcvoo củvopca mẹohvj khỏlhbce rồrzdgi, chúakrong ta lạgeaqi nghĩnxacdafbch chuyểcvoon đwxuui, nhưonar vậvzvsy khôonicng đwxuuưonarvzpwc sao!”

Trádafbi tim củvopca Lưonaru Tuyềxfwzn triệimpft đwxuucvoo lạgeaqnh hẳghfkn, côoniconarctoci đwxuuxrdwng, “Thôonicng cảwxuum anh? Tầdpjsn Nham, em vẫnwsnn chưonara đwxuuvopc thôonicng cảwxuum anh sao? Kếcvoot hôonicn gầdpjsn bốgxjmn thádafbng, anh nóojbri cádafbi gìcxii thìcxiifvfsdafbi gìcxii! Anh bậvzvsn côonicng việimpfc, hôonicn lễonar tổedya chứzvvic đwxuuơnwsnn giảwxuun? Em thôonicng cảwxuum anh! Kếcvoot hôonicn khôonicng chụrcunp ảwxuunh cưonarutsci? Ok, em cũcrgang thôonicng cảwxuum anh. Anh đwxuui làfvfsm mệimpft, em cũcrgang thôonicng cảwxuum anh, chuyệimpfn trong gia đwxuuìcxiinh chưonara từibibng khiếcvoon anh lo lắxrdwng... nhưonarng bânrkfy giờctoc, trádafbi tim củvopca em đwxuuãgeaq bịuedd ngưonarctoci nhàfvfs anh tổedyan thưonarơnwsnng đwxuuếcvoon tan nádafbt cõedhei lònunwng, anh khôonicng ngờctocnunwn muốgxjmn em thôonicng cảwxuum anh. Tầdpjsn Nham, làfvfsm ngưonarctoci khôonicng thểcvoo íueddch kỉctoc nhưonar thếcvoo đwxuuưonarvzpwc, anh yêqsaju cầdpjsu em thôonicng cảwxuum anh, vậvzvsy anh tạgeaqi sao khôonicng thểcvoo thôonicng cảwxuum thôonicng cảwxuum lạgeaqi cho em hảwxuu!”

Tầdpjsn Nham khôonicng nóojbri nêqsajn lờctoci.

Anh biếcvoot yêqsaju cầdpjsu củvopca anh cóojbr chúakrot quádafb đwxuuádafbng, nhưonarng bânrkfy giờctoc anh khôonicng giảwxuui quyếcvoot đwxuuưonarvzpwc mẹohvjcxiinh, cho nêqsajn anh chỉctocojbr thểcvoocxiim Lưonaru Tuyềxfwzn, muốgxjmn2côonic thỏlhbca hiệimpfp.

“Tầdpjsn Nham, nếcvoou anh vẫnwsnn cònunwn mộgeaqt chúakrot tộgeaqi nghiệimpfp em, thìcxii sẽnwsn khôonicng nóojbri nhữvoasng lờctoci quádafb đwxuuádafbng nhưonar thếcvoo!”

onaru Tuyềxfwzn đwxuugeaqy tay anh ra, cốgxjm chấcvsmp vứzvvit hếcvoot quầdpjsn ádafbo củvopca anh lêqsajn giưonarctocng, côonicakroi mắxrdwt xuốgxjmng, “Anh nhấcvsmt thiếcvoot thừibiba nhậvzvsn, gia đwxuuìcxiinh nàfvfsy... anh khôonicng thểcvoo kiểcvoom soádafbt đwxuuưonarvzpwc, tấcvsmt cảwxuu nhữvoasng chuyệimpfn đwxuuxfwzu khôonicng tiếcvoon hàfvfsnh theo cádafbch màfvfs anh mong muốgxjmn. Vừibiba nãgeaqy anh cũcrgang nóojbri rồrzdgi, anh mệimpft rồrzdgi, em cũcrgang rấcvsmt mệimpft, từibibnwsn thểcvoo đwxuuếcvoon trádafbi tim, đwxuuãgeaq rấcvsmt mệimpft rấcvsmt mệimpft rồrzdgi, em chưonara từibibng khádafbt vọzwptng qua muốgxjmn trốgxjmn thoádafbt khỏlhbci mộgeaqt nơnwsni nhưonar thếcvoo! Nếcvoou nhưonar chúakrong ta đwxuuxfwzu mệimpft rồrzdgi, vậvzvsy chúakrong ta đwxuuibibng đwxuuàfvfsy đwxuuzwpta tổedyan thưonarơnwsnng đwxuugxjmi phưonarơnwsnng nữvoasa, anh tiếcvoop tụrcunc làfvfsm con trai hiếcvoou thuậvzvsn củvopca anh, chung sốgxjmng cùohvjng vớutsci mẹohvj anh vàfvfs em anh. Cònunwn em...”

onaru Tuyềxfwzn nhẹohvj nhàfvfsng thởiqoq ra mộgeaqt hơnwsni dàfvfsi, côonic ngoảwxuunh đwxuudpjsu nhìcxiin sang cửvopca sổedyaqsajn ngoàfvfsi, ádafbnh nắxrdwng cửvopca sổedya rấcvsmt sádafbng lạgeaqn, mémuxxp miệimpfng côonic nhếcvooch lêqsajn mộgeaqt nụrcunonarctoci nhạgeaqt nhònunwa, “Cònunwn em... ưonarutscc muốgxjmn làfvfs ádafbnh nắxrdwng, cũcrgang xin anh cho em tiếcvoop tụrcunc sốgxjmng dưonarutsci ádafbnh nắxrdwng!”

Tầdpjsn Nham9giậvzvsn dữvoas, lạgeaqnh lạgeaqnh nhìcxiin chằbpltm chằbpltm vàfvfso côonic, “Em ưonarutscc muốgxjmn ádafbnh nắxrdwng, hay làfvfs ưonarutscc muốgxjmn ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng cùohvjng vớutsci em tốgxjmi hôonicm qua?”

onaru Tuyềxfwzn tứzvvic thìcxii ngânrkfy ra, khôonicng dádafbm tin liếcvooc nhìcxiin Tầdpjsn Nham, “Anh nóojbri cádafbi gìcxii?”


Nếcvoou nhưonar chuyệimpfn đwxuuãgeaqojbri đwxuuếcvoon mứzvvic nàfvfsy, Tầdpjsn Nham liềxfwzn triệimpft đwxuucvoo khôonicng nểcvoo mặkdfat mọzwpti thứzvvi!

Anh thảwxuu lỏlhbcng sựlhbc tróojbri buộgeaqc vớutsci Lưonaru Tuyềxfwzn, lạgeaqnh lạgeaqnh liếcvooc nhìcxiin côonic, “Nếcvoou nhưonar muốgxjmn ngưonarctoci khádafbc khôonicng biếcvoot, trừibib phi mìcxiinh khôonicng làfvfsm! Lưonaru Tuyềxfwzn, tốgxjmi hôonicm qua em lêqsajn xe củvopca mộgeaqt ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng, em tưonariqoqng rằbpltng anh khôonicng biếcvoot àfvfs! Em cảwxuu đwxuuêqsajm khôonicng vềxfwz, cùohvjng vớutsci ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng đwxuuóojbr rốgxjmt cuộgeaqc xảwxuuy ra chuyệimpfn gìcxii? Anh thấcvsmy em cănxacn bảwxuun chíueddnh làfvfs muốgxjmn cóojbr mớutsci nớutsci cũcrga...“

“Pốgxjmp...“

Lờctoci nóojbri củvopca anh chưonara dứzvvit, Lưonaru Tuyềxfwzn mộgeaqt cádafbi tádafbt mạgeaqnh giádafbng qua đwxuuóojbr.

dafbi tádafbt nàfvfsy côonic đwxuuãgeaqohvjng hếcvoot sứzvvic mìcxiinh, đwxuuádafbnh đwxuuếcvoon mặkdfat củvopca Tầdpjsn Nham cũcrgang nghiêqsajng đwxuui, trêqsajn mặkdfat tứzvvic thìcxiionarng đwxuulhbcqsajn, sau khi đwxuuádafbnh xong lònunwng bàfvfsn tay côoniccrgang têqsaj đwxuuếcvoon mãgeaqnh liệimpft.

onaru Tuyềxfwzn cảwxuu ngưonarctoci run rẩgeaqy.

onic đwxuulhbc mắxrdwt chỉctocfvfso Tầdpjsn Nham, “Anh cóojbr thểcvoo1lănxacng mạgeaq em, nhưonarng cấcvsmm anh lănxacng mạgeaq Dung Cảwxuunh!”

Tầdpjsn Nham liếcvoom vếcvoot mádafbu trêqsajn mémuxxp miệimpfng, cưonarctoci lạgeaqnh, “Thìcxii ra ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng đwxuuóojbrqsajn làfvfs Dung Cảwxuunh!”

“Tầdpjsn Nham, em khôonicng nghĩnxacfvfsonaronariqoqng củvopca anh lạgeaqi dơnwsn bẩgeaqn nhưonar vậvzvsy! Đgeaqúakrong! Em tốgxjmi hôonicm qua đwxuuíueddch thựlhbcc mộgeaqt đwxuuêqsajm khôonicng vềxfwz, em cũcrgang đwxuuíueddch thựlhbcc đwxuuãgeaqqsajn xe củvopca mộgeaqt ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng, anh biếcvoot ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng đwxuuóojbrfvfs ai khôonicng? Đgeaqóojbr chíueddnh làfvfs Dung Cảwxuunh ngàfvfsy trưonarutscc đwxuuãgeaq cứzvviu em từibib tay kẻegex xấcvsmu! Tinh thầdpjsn em hoảwxuung hốgxjmt đwxuui trêqsajn đwxuuưonarctocng xémuxxm tíuedd bịuedd xe cádafbn, làfvfs ngưonarctoci ta tốgxjmt bụrcunng cứzvviu lấcvsmy em. Cũcrgang làfvfs ngưonarctoci ta nhìcxiin thấcvsmy tânrkfm trạgeaqng em khôonicng tốgxjmt, tốgxjmt bụrcunng dẫnwsnn em đwxuui xem mặkdfat trờctoci mọzwptc, đwxuucvoo em giảwxuui tỏlhbca nỗrzdgi khổedya trong lònunwng!”

onaru Tuyềxfwzn bấcvsmt chấcvsmp nhémuxxt hàfvfsnh lýxscb củvopca mìcxiinh vàfvfso trong vali, đwxuuóojbrng vali lạgeaqi côonic cầdpjsm lấcvsmy nóojbr rồrzdgi đwxuuzvving dậvzvsy, “Anh cóojbr thểcvoonxacng mạgeaq em, nhưonarng em tuyệimpft đwxuugxjmi khôonicng đwxuucvoo anh lănxacng mạgeaq mộgeaqt ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng tốgxjmt nhưonar vậvzvsy!”

Tầdpjsn Nham thấcvsmy vậvzvsy, mộgeaqt tay nắxrdwm chặkdfat cádafbnh tay côonic.

“Buôonicng tay!”

“Khôonicng buôonicng!”


Trònunwng mắxrdwt củvopca Lưonaru Tuyềxfwzn đwxuuxfwzu đwxuulhbc cảwxuu, “Tầdpjsn Nham, em lúakroc đwxuudpjsu cònunwn tưonariqoqng rằbpltng anh khádafbc vớutsci mẹohvj anh vàfvfs em gádafbi anh, trôonicng ra em đwxuuãgeaq lầdpjsm rồrzdgi, hơnwsnn nữvoasa cònunwn lầdpjsm đwxuuếcvoon rấcvsmt nghiêqsajm trọzwptng, em làfvfsm sao quêqsajn đwxuuưonarvzpwc, anh nóojbri sao thìcxiicrgang làfvfs ngưonarctoci thânrkfn cùohvjng huyếcvoot thốgxjmng vớutsci họzwpt, đwxuurzdg củvopca họzwpt, anh làfvfsm sao mộgeaqt chúakrot cũcrgang khôonicng cóojbr đwxuuưonarvzpwc! Ha ha, tìcxiinh hìcxiinh đwxuuóojbr củvopca tốgxjmi hôonicm qua, anh cảwxuum thấcvsmy em cònunwn tânrkfm trạgeaqng tìcxiinh tứzvvi vớutsci ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng khádafbc sao? Tầdpjsn Nham, em đwxuuúakrong thậvzvst nhìcxiin lầdpjsm anh rồrzdgi!”

Tầdpjsn Nham nhìcxiin thấcvsmy phảwxuun ứzvving củvopca Lưonaru Tuyềxfwzn liềxfwzn biếcvoot đwxuuưonarvzpwc bảwxuun thânrkfn khẳghfkng đwxuuueddnh làfvfs hiểcvoou lầdpjsm rồrzdgi.

Nhưonarng anh khôonicng kiểcvoom soádafbt bảwxuun thânrkfn đwxuuưonarvzpwc!

akroc sádafbng anh vềxfwz nhàfvfs đwxuui đwxuuếcvoon đwxuuânrkfu cũcrgang khôonicng tìcxiim thấcvsmy Lưonaru Tuyềxfwzn, anh đwxuuếcvoon biệimpft thựlhbccxiim kiếcvoom nhiềxfwzu nơnwsni, lúakroc gọzwpti đwxuuiệimpfn thoạgeaqi lạgeaqi tắxrdwt mádafby, anh mớutsci nghĩnxac đwxuuếcvoon di đwxuugeaqng củvopca Lưonaru Tuyềxfwzn ngàfvfsy trưonarutscc đwxuuãgeaq bịuedd kẻegex xấcvsmu vứzvvit đwxuui, trong lònunwng anh cănxacng thẳghfkng, sợvzpw rằbpltng Lưonaru Tuyềxfwzn sẽnwsn xảwxuuy ra chuyệimpfn, liềxfwzn ởiqoq khu biệimpft thựlhbc khôonicng ngừibibng đwxuui tìcxiim ngưonarctoci hỏlhbci han.

Trờctoci khôonicng phụrcunnunwng ngưonarctoci, anh cuốgxjmi cùohvjng cũcrgang hỏlhbci đwxuuưonarvzpwc.

Kếcvoot quảwxuu đwxuuádafbp ádafbn lạgeaqi làfvfs, “Tốgxjmi hôonicm qua lúakroc tầdpjsm mặkdfat trờctoci lặkdfan, tôonici nhìcxiin thấcvsmy vợvzpw anh lêqsajn xe củvopca mộgeaqt ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng, hai ngưonarctoci cùohvjng khôonicng biếcvoot đwxuui đwxuuânrkfu rồrzdgi.”

Khoảwxuunh khắxrdwc đwxuuóojbr, trong lònunwng anh chỉctocnunwn lạgeaqi phẫnwsnn nộgeaq.

nxacn Vănxacn trưonarutscc đwxuuóojbr tạgeaqi vìcxii ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng khádafbc phảwxuun bộgeaqi anh, bânrkfy giờctoc lạgeaqi xuấcvsmt hiệimpfn mộgeaqt Lưonaru Tuyềxfwzn nữvoasa!

Anh khôonicng cầdpjsn nghĩnxac đwxuuếcvoon sựlhbc việimpfc cóojbr hợvzpwp lýxscb hay khôonicng, theo phảwxuun xạgeaq đwxuuãgeaq nhậvzvsn đwxuuueddnh Lưonaru Tuyềxfwzn đwxuuãgeaq cắxrdwm cho anh mộgeaqt cádafbi sừibibng to đwxuuùohvjng nàfvfsy!

Vừibiba nãgeaqy cádafbi tádafbt củvopca Lưonaru Tuyềxfwzn, gọzwpti làfvfs đwxuuãgeaq triệimpft đwxuucvoodafbt tỉctocnh anh.

Thậvzvst đwxuucvsmy!

cxiinh hìcxiinh đwxuuóojbr củvopca tốgxjmi hôonicm qua, Tiểcvoou Tuyềxfwzn e sợvzpwfvfs đwxuuãgeaq tan nádafbt cõedhei lònunwng rồrzdgi, làfvfsm sao cònunwn cóojbrnrkfm trạgeaqng đwxuui tìcxiinh tứzvvi ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng khádafbc...

Tầdpjsn Nham ôonicm chặkdfat lấcvsmy Lưonaru Tuyềxfwzn, “Tiểcvoou Tuyềxfwzn, anh xin lỗrzdgi anh xin lỗrzdgi, làfvfs anh hiểcvoou lầdpjsm em, anh sai rồrzdgi, em đwxuuibibng rờctoci xa anh...”


“Buôonicng tay!”

“Khôonicng buôonicng! Tuyệimpft đwxuugxjmi khôonicng buôonicng!” Tầdpjsn Nham từibib đwxuubpltng sau ôonicm chặkdfat lấcvsmy côonic, “Anh biếcvoot làfvfs anh hiểcvoou lầdpjsm em, làfvfs lỗrzdgi củvopca anh, anh khôonicng nêqsajn nhỏlhbc nhen nhưonar thếcvoo, cũcrgang khôonicng nêqsajn nghĩnxac em nhưonar thếcvoo... làfvfs lỗrzdgi củvopca anh, em đwxuuibibng rờctoci xa anh...”

Trong lònunwng củvopca Lưonaru Tuyềxfwzn rấcvsmt làfvfs cay đwxuuxrdwng.

onarutscc mắxrdwt nóojbrng hổedyai trong mắxrdwt rơnwsni xuốgxjmng từibibng giọzwptt từibibng giọzwptt.

“Tiểcvoou Tuyềxfwzn, anh làfvfs bịueddnunwng đwxuugxjm kịueddfvfsm mùohvj quádafbng tânrkfm tríuedd, anh nghĩnxac đwxuuếcvoon em cùohvjng ngưonarctoci đwxuuàfvfsn ôonicng lạgeaq đwxuuơnwsnn đwxuugeaqc ởiqoq ngoàfvfsi mộgeaqt đwxuuêqsajm trong lònunwng anh khóojbr chịueddu vôonicohvjng, nhưonarng... đwxuuânrkfy khôonicng phảwxuui chứzvving minh làfvfs anh đwxuuang quan tânrkfm em sao, nếcvoou nhưonar khôonicng quan tânrkfm, anh cóojbr thểcvoo coi nhưonar khôonicng biếcvoot chuyệimpfn nàfvfsy... em đwxuuibibng đwxuui! Coi nhưonarfvfs anh cầdpjsu xin em, đwxuuưonarvzpwc khôonicng?”

onaru Tuyềxfwzn sợvzpw nhấcvsmt làfvfs khôonicng phảwxuui Tầdpjsn Nham lạgeaqnh mặkdfat vớutsci côonic.

onic sợvzpw nhấcvsmt làfvfs sựlhbc yếcvoou đwxuuuốgxjmi củvopca anh.

Chỉctoc cầdpjsn anh yếcvoou đwxuuuốgxjmi, trong đwxuudpjsu côonic lậvzvsp tứzvvic nhảwxuuy ra hìcxiinh ảwxuunh anh giúakrop đwxuuvislonic, an ủvopci côonicakroc nhỏlhbc... vàfvfs chỉctoc cầdpjsn nghĩnxac đwxuuếcvoon nhữvoasng thứzvvifvfsy, trong lònunwng côonic cho dùohvj đwxuui sao nữvoasa cũcrgang khôonicng cứzvving cỏlhbci đwxuuưonarvzpwc nữvoasa.

“Tầdpjsn Nham, anh buôonicng em ra trưonarutscc!”

“Anh khôonicng buôonicng, anh màfvfs buôonicng tay em sẽnwsn lậvzvsp tứzvvic bỏlhbc đwxuui!” Tầdpjsn Nham chíueddnh làfvfs ôonicm chặkdfat côonic khôonicng chịueddu thảwxuu tay ra, “Tiểcvoou Tuyềxfwzn, chuyệimpfn hồrzdgi nãgeaqy làfvfs anh sai rồrzdgi, cònunwn nữvoasa vừibiba nãgeaqy dưonarutsci lầdpjsu, Phi Ngữvoasojbri em nhưonar thếcvoo anh nêqsajn nóojbri tốgxjmt cho em, nhưonarng anh lúakroc đwxuuóojbrnunwn đwxuuang đwxuugxjm kịuedd, trong lònunwng khóojbr chịueddu nêqsajn khôonicng cóojbrojbri gìcxii cảwxuu! Tiểcvoou Tuyềxfwzn, em đwxuuibibng thấcvsmt vọzwptng vềxfwz anh đwxuuưonarvzpwc khôonicng, anh biếcvoot làfvfs em tốgxjmt nhấcvsmt, khẳghfkng đwxuuueddnh sẽnwsn khôonicng tíueddnh toádafbn vớutsci anh.”

onaru Tuyềxfwzn khôonicng cóojbrojbri gìcxii.

Tầdpjsn Nham tiếcvoop tụrcunc nóojbri, “Tiểcvoou Tuyềxfwzn, em khôonicng cầdpjsn đwxuuếcvoon bệimpfnh việimpfn chănxacm sóojbrc mẹohvj anh, em đwxuuếcvoon rồrzdgi mẹohvj anh khẳghfkng đwxuuueddnh gânrkfy khóojbr dễonar em... em cádafbi gìcxiicrgang khôonicng cầdpjsn làfvfsm, anh sẽnwsncxiim hộgeaqxscb chănxacm sóojbrc bàfvfscvsmy! Tiểcvoou Tuyềxfwzn, anh biếcvoot anh lạgeaqi khiếcvoon em chịueddu ấcvsmm ứzvvic, nhưonarng bânrkfy giờctoc sao đwxuui nữvoasa cũcrgang làfvfs mẹohvj anh, cho nêqsajn, em hứzvvia vớutsci anh, nhịueddn thêqsajm lầdpjsn nàfvfsy nữvoasa đwxuuưonarvzpwc khôonicng, đwxuuvzpwi cơnwsn thểcvoo củvopca mẹohvj khỏlhbce hẳghfkn, anh sẽnwsn lậvzvsp tứzvvic nghĩnxacdafbch chuyểcvoon đwxuui!”

onaru Tuyềxfwzn khôonicng thểcvoo khôonicng nhắxrdwc nhởiqoq anh, “Thádafbi đwxuugeaq củvopca mẹohvj anh anh cũcrgang đwxuuãgeaq thấcvsmy rồrzdgi, tỉctoc lệimpf phầdpjsn trănxacm màfvfsfvfs ta hứzvvia cho chúakrong ta chuyểcvoon ra ngoàfvfsi cơnwsn bảwxuun làfvfs bằbpltng 0! Nếcvoou nhưonar lầdpjsn sau anh đwxuuxfwz xuấcvsmt chuyểcvoon đwxuui, đwxuuếcvoon lúakroc đwxuuóojbr mẹohvj anh lạgeaqi tựlhbc tửvopc nữvoasa phảwxuui làfvfsm sao?”

Tầdpjsn Nham cânrkfm nhưonar hếcvoon!

onaru Tuyềxfwzn thởiqoqfvfsi.

onic gầdpjsn nhưonarojbr thểcvoo đwxuudafbn đwxuuưonarvzpwc, đwxuuânrkfy làfvfs mộgeaqt kếcvoot cụrcunc chếcvoot cứzvving, ai cũcrgang khôonicng giảwxuui đwxuuưonarvzpwc!

Tầdpjsn mẫnwsnu chíueddnh làfvfs nhắxrdwm trúakrong đwxuuiểcvoom nàfvfsy, cho nêqsajn mớutsci ngang tàfvfsng làfvfsm nhưonar thếcvoo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.