Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 837 :

    trước sau   
Lo sơsfkị Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh giựnhxzt anh ta đshwui àuwfc?!

Lụyhsic Sâzdawm ngẩqqdsn ngưqsbwjudui ra.

Anh khôqattng nghĩooke tớcbudi, Tiểypknu Thấpmgnt lạogxui cóiyvy thểypkn tựnhxz ti đshwuếilpwn nhưqsbw vậrbvny,

Lụyhsic Sâzdawm híybeft mộjudut hơsfkii thậrbvnt sâzdawu, đshwuưqsbwa tay ra vịzvqvn vàuwfco vai côqatt, “Tiểypknu Thấpmgnt... em rấpmgnt làuwfc giỏxkmbi, đshwuiềqfcbu nàuwfcy khôqattng thểypkn nghi ngờjudu đshwuưqsbwuwfcc! Còdfgxn nữtzwga... nếilpwu ngưqsbwjudui khábidic cóiyvy giỏxkmbi thếilpwuwfco thìbidi vớcbudi anh cũcbudng khôqattng cóiyvy quan hệilpwbidi hếilpwt, anh làuwfcm việilpwc ởiyvyqattng ty Phong Hoa đshwuãtcoy bao nhiêakytu năypknm rồxkzui, đshwuãtcoy gặkrvup qua khôqattng íybeft bạogxuch cốsplnt tinh rồxkzui, nhưqsbwng nàuwfco giờjudu anh khôqattng nghĩooke sẽunfaxqftng họtcoyiyvyakytn nhau!”

Tiểypknu Thấpmgnt hỏxkmbi, “Tạogxui sao vậrbvny?”

Chẳakytng phảyejni ngưqsbwjudui đshwuàuwfcn ôqattng nàuwfco cũcbudng thíybefch ngưqsbwjudui phụyhsi nữtzwg trang đshwuiểypknm tinh xảyejno, vàuwfc ngưqsbwjudui phụyhsi nữtzwg biếilpwt tiếilpwn biếilpwt lui sao?


Lụyhsic Sâzdawm nhìbidin chầorpam chầorpam vàuwfco ábidinh mắorpat củnmyca Tiểypknu Thấpmgnt, “Bởiyvyi vìbidi khôqattng thíybefch, bọtcoyn họtcoyxqftiyvy giỏxkmbi hay xuấpmgnt sắorpac nhưqsbw thếilpwuwfco đshwui nữtzwga, anh cũcbudng đshwuqfcbu khôqattng thíybefch, bọtcoyn họtcoyiyvy quan hệilpwbidi vớcbudi anh đshwuâzdawu chứevqj.”

Tiểypknu Thấpmgnt cúsddgi đshwuorpau xuốsplnng, giọtcoyng buồxkzun bãtcoyiyvyi, “Nhưqsbwng màuwfc em cảyejnm thấpmgny em khôqattng cóiyvy chúsddgt nàuwfco gọtcoyi làuwfc giỏxkmbi giang cảyejn, em khôqattng thôqattng minh, khôqattng giỏi giang bằdgojng họtcoy, nhữtzwgng lúsddgc tùxqfty hứevqjng cóiyvy đshwuôqatti khi còdfgxn lanh chanh chua ngoa khôqattng nóiyvyi lýakyt nữtzwga...” Tiểypknu Thấpmgnt càuwfcng nóiyvyi càuwfcng chábidin nảyejnn, “Sao cảyejnm thấpmgny bảyejnn thâzdawn khôqattng cóiyvy mộjudut chúsddgt ưqsbwu đshwuiểypknm gìbidi hếilpwt vậrbvny, huhu, Lụyhsic Sâzdawm, cũcbudng tạogxui anh quábidi giỏxkmbi giang, lấpmgnn lưqsbwcbudt hếilpwt nhữtzwgng ưqsbwu đshwuiểypknm củnmyca em.”

Lụyhsic Sâzdawm cảyejnm thấpmgny rấpmgnt buồxkzun cưqsbwjudui nhìbidin Tiểypknu Thấpmgnt, vàuwfc nhịzvqvn cưqsbwjudui hơsfkin nửyejna ngàuwfcy khôqattng nóiyvyi chuyệilpwn.

Tiểypknu Thấpmgnt ngẩqqdsng đshwuorpau nhìbidin thấpmgny dábiding đshwuiệilpwu nhịzvqvn cưqsbwjudui củnmyca anh ta, “Anh cưqsbwjudui gìbidi thếilpw?”

“Ừbidi... thìbidi tạogxui cảyejnm thấpmgny em đshwusplni vớcbudi nhậrbvnn thứevqjc củnmyca mìbidinh... cũcbudng rõxqftuwfcng nhỉxkmb!”

“Lụyhsic Sâzdawm!”

“Ha ha ha!”

“Huhuhu, quábidi đshwuábiding lắorpam, thìbidi ra ởiyvy trong lòdfgxng củnmyca anh em làuwfcbidinh tưqsbwuwfcng nhưqsbw thếilpwuwfcy sao, Lụyhsic Sâzdawm anh hưqsbw lắorpam... em sẽunfa bỏxkmb mặkrvut anh, hừkrvu!”

Tiểypknu Thấpmgnt đshwuqqdsy Lụyhsic Sâzdawm ra, giậrbvnn dỗqatti ngồxkzui qua ghếilpwqatt pha, quay đshwuorpau đshwui chỗqatt khábidic mặkrvuc kệilpw anh ta.

“Khôqattng thèrcrbm đshwuếilpwm xỉxkmba đshwuếilpwn anh nữtzwga àuwfc?”

Tiểypknu Thấpmgnt hừkrvu mộjudut tiếilpwng thậrbvnt mạogxunh, nhưqsbw thểypkn hiệilpwn thábidii đshwujudu kiêakytn quyếilpwt củnmyca mìbidinh.

“Khôqattng còdfgxn muốsplnn nghe anh nóiyvyi nữtzwga àuwfc?”

“Hừkrvu!”


“Khôqattng muốsplnn nghe xem anh vàuwfc Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh cóiyvy quan hệilpwbidi àuwfc?”

Tiểypknu Thấpmgnt thu cábidii miệilpwng lạogxunh cứevqjng đshwuơsfki, từkrvu từkrvu vểypknnh cábidii tai lêakytn nghe.

Lụyhsic Sâzdawm cũcbudng khôqattng nóiyvyi gìbidi.

Tiểypknu Thấpmgnt giậrbvnn dỗqatti, ngưqsbwjudui nàuwfcy thậrbvnt quábidi đshwuábiding, căypknn bảyejnn làuwfc cốspln ýakyt chọtcoyc ghẹnqfvo côqattuwfcng, Tiểypknu Thấpmgnt tứevqjc giậrbvnn dậrbvnm châzdawn xuốsplnng đshwupmgnt trưqsbwcbudc mặkrvut Lụyhsic Sâzdawm, “Cuốsplni cùxqftng làuwfc anh cóiyvyiyvyi khôqattng!”

“Em cóiyvy muốsplnn nghe khôqattng?”

“Muốsplnn muốsplnn muốsplnn, em muốsplnn nghe đshwuưqsbwuwfcc chưqsbwa, anh nóiyvyi nhanh đshwui, nếilpwu khôqattng thàuwfcnh thậrbvnt nóiyvyi cho em biếilpwt thì sẽunfa chércrbm chếilpwt anh!”

“Trưqsbwcbudc hếilpwt hãtcoyy nghe sựnhxz đshwuábidinh giábidi củnmyca anh vềqfcb em nhércrb, hay làuwfc muốsplnn nghe vềqfcb mốsplni quan hệilpw củnmyca anh vàuwfc Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh trưqsbwcbudc?”

“Tùxqfty anh!”

Lụyhsic Sâzdawm ngồxkzui qua bêakytn cạogxunh củnmycaTiểypknu Thấpmgnt, nắorpam lấpmgny tay củnmyca côqatt ta, nghiêakytm túsddgc nóiyvyi, “Tiểypknu Thấpmgnt, bấpmgnt kểypkn khi nàuwfco cũcbudng khôqattng thểypkn hoàuwfci nghi bảyejnn thâzdawn, hãtcoyy tin tưqsbwiyvyng anh, cho dùxqft đshwuogxui đshwua sốspln đshwuàuwfcn ôqattng đshwuqfcbu thíybefch kiểypknu phụyhsi nữtzwg đshwuóiyvy, nhưqsbwng anh khôqattng thíybefch. Mỗqatti ngàuwfcy phảyejni xửyejnakyt mọtcoyi chuyệilpwn trong côqattng việilpwc đshwuãtcoy khiếilpwn anh đshwuãtcoy rấpmgnt phiềqfcbn nãtcoyo rồxkzui, vềqfcb nhàuwfcdfgxn phảyejni đshwusplni mặkrvut vớcbudi ngưqsbwjudui phụyhsi nữtzwgzdawm tưqsbw tinh nhạy nhưqsbw vậrbvny, suy nghĩooke thôqatti cũcbudng cảyejnm thấpmgny mệilpwt mỏxkmbi rồxkzui! Vảyejn lạogxui ai nóiyvyi em khôqattng cóiyvy ưqsbwu đshwuiểypknm chứevqj.”

“Ưnmycu đshwuiểypknm gìbidi?” Tiểypknu Thấpmgnt mong mỏi nhìbidin vềqfcb Lụyhsic Sâzdawm.

“Xinh đshwunqfvp, lưqsbwơsfking thiệilpwn, lạogxuc quan, vui vẻzdaw, cứevqjng cỏxkmbi... Tiểypknu Thấpmgnt, em làuwfcqattbidii giỏxkmbi giang nhấpmgnt màuwfc anh từkrvung gặkrvup.”

Khóiyvye miệilpwng củnmyca Tiểypknu Thấpmgnt nhưqsbw khôqattng thểypkn khốsplnng chếilpw đshwuưqsbwuwfcc vểypknnh lêakytn.

qatt đshwuphga khuôqattn mặkrvut nhỏxkmb nhắorpan, vui mừkrvung khôqattng thôqatti, “Em thậrbvnt sựnhxz tốsplnt nhưqsbw vậrbvny àuwfc?”


“Đuftoưqsbwơsfking nhiêakytn!”

“Ai da! Khóiyvy trábidich phụyhsi nữtzwg đshwuqfcbu thíybefch nghe nhữtzwgng lờjudui ngon tiếilpwng ngọtcoyt, quảyejn nhiêakytn làuwfc nhữtzwgng lờjudui nóiyvyi dễdhpm nghe, nghe thậrbvnt làuwfc xuôqatti tai. Hihi, anh nóiyvyi nhưqsbw vậrbvny bỗqattng nhiêakytn em cảyejnm thấpmgny mình thậrbvnt sựnhxz rấpmgnt ưqsbwu túsddg, vừkrvua đshwuábiding yêakytu, vừkrvua vui vẻzdaw giốsplnng nhưqsbw hạogxut dẻzdaw vậrbvny, mỗqatti ngàuwfcy cùxqftng ởiyvy vớcbudi anh đshwuqfcbu khiếilpwn anh rấpmgnt làuwfc vui vẻzdaw hạogxunh phúsddgc, vảyejn lạogxui rấpmgnt biếilpwt đshwuiềqfcbu, chỉxkmb cầorpan anh nóiyvyi gìbidi đshwuóiyvy ngon ngọtcoyt vớcbudi em thìbidi em chắorpac chắorpan sẽunfa khôqattng cãtcoyi nhau vớcbudi anh đshwuâzdawu, ha ha... Càuwfcng nghĩookeuwfcng cảyejnm thấpmgny bảyejnn thâzdawn quảyejn thậrbvnt làuwfc ngưqsbwjudui bạogxun gábidii hoàuwfcn mỹdhpmuwfc!”

“...”

Lụyhsic Sâzdawm vuốsplnt trábidin!

Nha đshwuorpau quảyejn thậrbvnt khôqattng thểypknuwfco khen ngợuwfci đshwuưqsbwuwfcc, mớcbudi vừkrvua cho chúsddgt ábidinh sábiding thìbidi lậrbvnp tứevqjc tỏxkmb vẻzdaw chóiyvyi chang lêakytn.

“Tiểypknu Thấpmgnt, chúsddgng ta nêakytn khiêakytm tốsplnn tíybef.”

“Thôqatti khôqattng đshwuưqsbwuwfcc!” Tiểypknu Thấpmgnt bịzvqv nịzvqvnh đshwuếilpwn tâzdawm hoa nộjudu phóiyvyng rồxkzui, ôqattm chặkrvut cábidii eo củnmyca Lụyhsic Sâzdawm vàuwfc dựnhxza vàuwfco ngựnhxzc anh, “Đuftoưqsbwuwfcc rồxkzui đshwuưqsbwuwfcc rồxkzui, bâzdawy giờjudu em đshwuãtcoy nghe xong nhữtzwgng lờjudui khen ngợuwfci rồxkzui, mau nóiyvyi cho em biếilpwt anh vàuwfc Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh cóiyvy quan hệilpwbidi đshwuâzdawy, em cảyejnm thấpmgny thábidii đshwujudu củnmyca anh đshwusplni vớcbudi côqatt ta cóiyvy chúsddgt khôqattng bìbidinh thưqsbwjudung đshwupmgny, em từkrvung nghe Triệilpwu Đuftoàuwfco nóiyvyi anh đshwusplni vớcbudi phụyhsi nữtzwg rấpmgnt làuwfc sắorpac lạogxunh, hôqattm nay bỗqattng nhiêakytn lạogxui đshwuakyti tíybefnh thếilpw, cábidii côqatt Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh đshwuóiyvy thíybefch anh àuwfc, anh đshwuãtcoy nhìn ra chưqsbwa?”

qattm nay nhữtzwgng hàuwfcnh sựnhxzbidic phong củnmyca anh đshwuqfcbu khôqattng giốsplnng vớcbudi Lụyhsic Sâzdawm.

Tiểypknu Thấpmgnt vẫdfgxn còdfgxn nhớcbud trưqsbwcbudc đshwuóiyvyxqftng Lụyhsic Sâzdawm đshwui dạogxuo phôqatt́, ngẫdfgxu nhiêakytn gặkrvup đshwuưqsbwuwfcc ngưqsbwjudui con gábidii trong bộjudu phậrbvnn thiếilpwt kếilpw củnmyca côqattng ty Phong Hoa, ngưqsbwjudui con gábidii đshwuóiyvy nhìbidin thấpmgny Lụyhsic Sâzdawm hai mắorpat nhưqsbwiyvye sábiding lêakytn, trôqattng cóiyvy vẻzdawqatt ta lơsfki đshwui sưqsbẉ hiêakyṭn diêakyṭn của côqatt, chạogxuy qua bêakytn Lụyhsic Sâzdawm chàuwfco hỏxkmbi, thábidii đshwujudu củnmyca Lụyhsic Sâzdawm... lúsddgc đshwuóiyvy chỉxkmbiyvy mộjudut chữtzwg lạogxunh màuwfc thôqatti.

Anh ta mặkrvuc kệilpw việilpwc phong đshwujudu hay khôqattng phong đshwujudu, sau khi gậrbvnt đshwuorpau liềqfcbn kércrbo côqatt đshwui chỗqatt khábidic.

Sau nàuwfcy côqatt hỏxkmbi Lụyhsic Sâzdawm tạogxui sao lạogxui lãtcoynh đshwuogxum vậrbvny.

Lụyhsic Sâzdawm trảyejn lờjudui vớcbudi côqattuwfc, “Đuftoưqsbwjudung đshwuưqsbwjudung biếilpwt côqatt ta thíybefch anh, nếilpwu anh... thểypkn hiệilpwn mặkrvut hòdfgxa nhãtcoy vớcbudi côqatt ta, chẳakytng phảyejni làuwfc gieo hy vọtcoyng cho bảyejnn thâzdawn côqatt ta sao? Huốsplnng hồxkzu anh đshwuãtcoyiyvy bạogxun gábidii rồxkzui, vảyejn lạogxui khôqattng cóiyvy ýakyt đshwuzvqvnh chia tay, vậrbvny tạogxui sao lạogxui tạogxuo hy vọtcoyng cho ngưqsbwjudui phụyhsi nữtzwg khábidic chứevqj?!”

sddgc đshwuóiyvyqatt nghe xong, khôqattng cầorpan phảyejni nóiyvyi trong lòdfgxng côqatt ngọtcoyt ngàuwfco nhưqsbw thếilpwuwfco.


Cho nêakytn hàuwfcnh vi hôqattm nay củnmyca Lụyhsic Sâzdawm tỏxkmb vẻzdawsfkiuwfc.

“Nếilpwu Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh thíybefch anh, thìbidi anh cóiyvy nhậrbvnn ra đshwuưqsbwuwfcc khôqattng?”

“Ừbidi!”

Ásddgnh mắorpat củnmyca Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh khôqattng có sưqsbẉ đshwuêakyt̉ ý đshwuêakyt́n anh, làuwfc ngưqsbwjudui thìbidi đshwuqfcbu cóiyvy thểypkn nhìbidin thấpmgny rõxqftuwfcng ràuwfcnh rạogxuch.

Tiểypknu Thấpmgnt mấpmgnt hứevqjng, từkrvu trong lòdfgxng củnmyca Lụyhsic Sâzdawm ngồxkzui bậrbvnt ra, “Anh biếilpwt côqatt ta thíybefch anh, anh còdfgxn ngồxkzui nóiyvyi nhiềqfcbu vớcbudi côqatt ta làuwfcm gìbidi? Lạogxui còdfgxn cho cábidich thứevqjc liêakytn hệilpw củnmyca anh cho côqatt ta nữtzwga chứevqj?”

“Đuftokrvung dựnhxzng tóiyvyc gábidiy lêakytn nhưqsbw thếilpw, hãtcoyy nghe anh nóiyvyi nèrcrb!”

Tiểypknu Thấpmgnt híybeft mộjudut hơsfkii thậrbvnt sâzdawu, “anh nóiyvyi đshwui!”

“Cóiyvydfgxn nhớcbudsddgc trưqsbwcbudc em đshwuãtcoy từkrvung hỏxkmbi vềqfcbbidinh sửyejn củnmyca anh vàuwfc anh đshwuãtcoy trảyejn lờjudui nhưqsbw thếilpwuwfco khôqattng?”

Tiểypknu Thấpmgnt thẩqqdsn thờjudu mộjudut chúsddgt, suy nghĩooke nửyejna ngàuwfcy mớcbudi chợuwfct nhớcbud ra, côqatt trừkrvung mắorpat thậrbvnt lớcbudn nhìbidin anh, “Ýwzgk anh làuwfciyvyi... Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh làuwfc mốsplni tìbidinh đshwuorpau trưqsbwcbudc đshwuóiyvy vừkrvua mớcbudi chớcbudm nởiyvyuwfccbudng mau chóiyvyng kếilpwt thúsddgc àuwfc?”

Trong đshwuorpau củnmyca Lụyhsic Sâzdawm làuwfc mộjudut màuwfcu đshwuen tốsplni mùxqft mịzvqvt.

Mốsplni tìbidinh đshwuorpau àuwfc?!

Khôqattng thểypkn xem làuwfc nhưqsbw vậrbvny đshwuưqsbwuwfcc!

Nhiềqfcbu lắorpam cũcbudng chỉxkmbuwfc hai ngưqsbwjudui họtcoyiyvy mộjudut hảyejno cảyejnm tốsplnt màuwfc thôqatti, sau đshwuóiyvy anh vẫdfgxn chưqsbwa kịzvqvp tớcbudi thổakyt lộjudu thìbidi đshwuãtcoy bịzvqv tai nạogxun xe rồxkzui, lúsddgc đshwuóiyvybidii tìbidinh cảyejnm nhưqsbwiyvy nhưqsbw khôqattng nàuwfcy cũcbudng tựnhxz nhiêakytn màuwfc tan biếilpwn mấpmgnt thôqatti. Ngay cảyejniyvyi lờjudui yêakytu đshwuưqsbwơsfking cũcbudng khôqattng cóiyvy, nêakytn khôqattng tíybefnh làuwfc mốsplni tìbidinh đshwuorpau đshwuưqsbwuwfcc.


“Khóiyvy trábidich anh đshwusplni vớcbudi côqatt ta lạogxui vui vẻzdawdfgxa nhãtcoy nhưqsbw vậrbvny, thìbidi ra làuwfc nguyêakytn nhâzdawn nhưqsbw vậrbvny...” Tiểypknu Thấpmgnt thốsplnt ra nhữtzwgng lờjudui chua xóiyvyt, “Mốsplni tìbidinh đshwuorpau àuwfc, mốsplni tìbidinh đshwuorpau luôqattn làuwfc mốsplni tìbidinh đshwunqfvp đshwuunfa nhấpmgnt, anh vàuwfcqatt ta lạogxui làuwfc bạogxun họtcoyc cùxqftng trưqsbwjudung, sớcbudm tốsplni cóiyvy nhau... thậrbvnt làuwfc tốsplnt quábidiuwfc...”

“Tiểypknu Thấpmgnt... làuwfcm gìbidiiyvy, em nóiyvyi hơsfkii bịzvqv khoa trưqsbwơsfking đshwupmgny...”

“Lụyhsic Sâzdawm, em đshwuang ghen, em ghen rồxkzui đshwupmgny!”

“ừkrvu, anh đshwuãtcoy nhìbidin thấpmgny rồxkzui.”

Tiểypknu Thấpmgnt hộjuduc mábidiu, “Em đshwuãtcoy bịzvqv ghen rồxkzui đshwupmgny, anh khôqattng cóiyvy chúsddgt thểypkn hiệilpwn gìbidi àuwfc!”

Lụyhsic Sâzdawm cảyejnm thấpmgny buồxkzun cưqsbwjudui, bưqsbwng bêakyt đshwuôqatti mábidi củnmycaTiểypknu Thấpmgnt, hôqattn thậrbvnt mạogxunh lêakytn đshwuôqatti môqatti củnmyca côqatt mộjudut cábidii, “Tiêakytu tiểypknu thưqsbw thâzdawn yêakytu, cho hỏxkmbi côqatt đshwuãtcoy ghen xong chưqsbwa?”

“Vẫdfgxn chưqsbwa!”

“Vậrbvny anh nêakytn làuwfcm gìbidi cho em, làuwfcm gìbidi đshwuypkn khiếilpwn em hếilpwt ghen nữtzwga?”

Tiểypknu Thấpmgnt nghiêakytng đshwuorpau suy nghĩooke, “Anh hứevqja vớcbudi em chứevqj, bấpmgnt kểypknbidinh huốsplnng nàuwfco, cábidii ngưqsbwjudui Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh ấpmgny màuwfciyvy hẹnqfvn vớcbudi anh, thìbidi anh cũcbudng khôqattng đshwuưqsbwuwfcc chấpmgnp nhậrbvnn nhércrb!”

Lụyhsic Sâzdawm lạogxui buồxkzun cưqsbwjudui.

Nha đshwuorpau ngốsplnc nàuwfcy thậrbvnt đshwuábiding yêakytu, nhưqsbwng khôqattng nhịzvqvn đshwuưqsbwuwfcc bèn trêakytu ghẹnqfvo côqatt ta, “Nhưqsbwng ngộjudu nhỡphga khôqattng nércrb trábidinh đshwuưqsbwuwfcc thìbidiuwfcm sao đshwuâzdawy?”

“Nếilpwu thậrbvnt sựnhxz khôqattng thểypknrcrb trábidinh đshwuưqsbwuwfcc thìbidi anh cóiyvy thểypkn mang em đshwui cùxqftng.” Tiểypknu Thấpmgnt vỗqatt ngựnhxzc, muôqattn ngàuwfcn hàuwfco khíybefuwfciyvyi, “Lúsddgc đshwuóiyvy em sẽunfatcoynh đshwuogxun dùxqftm anh!”

Đuftoúsddgng làuwfc nha đshwuorpau ngốsplnc!

Lụyhsic Sâzdawm buồxkzun cưqsbwjudui xoa đshwuorpau Tiểypknu Thấpmgnt, “Em yêakytn tâzdawm đshwui, chỉxkmb cầorpan ngưqsbwjudui phụyhsi nữtzwgbidinh thưqsbwjudung nhìbidin thấpmgny ngưqsbwjudui mìbidinh yêakytu đshwuãtcoyiyvy vịzvqvqattn thêakyt rồxkzui, thìbidi chắorpac chắorpan sẽunfa bỏxkmb cuộjuduc thôqatti, hôqattm nay côqatt ta hơsfkii bịzvqv thấpmgnt thầorpan, cóiyvy vẻzdaw nhưqsbwuwfcbidi nguyêakytn nhâzdawn bịzvqv đshwuyejnybefch hơsfkii lớcbudn, đshwuuwfci côqatt ta quay trởiyvy vềqfcb suy nghĩooke thôqattng suốsplnt rồxkzui, khôqattng chừkrvung sẽunfa khôqattng còdfgxn việilpwc gìbidi nữtzwga! Em nóiyvyi cábidii ngưqsbwjudui bạogxuch cốsplnt tinh đshwuóiyvy... đshwukrvuc biệilpwt câzdawn nhắorpac lợuwfci hạogxui nhércrb, đshwuiềqfcbu kiệilpwn củnmyca côqatt ta khôqattng tệilpw, nếilpwu nhưqsbwiyvyzdawm chắorpac chắorpan sẽunfa gặkrvup đshwuưqsbwuwfcc ngưqsbwjudui đshwuàuwfcn ôqattng thíybefch hợuwfcp.”

“... Vẫdfgxn chưqsbwa chắorpac.” Tiểypknu Thấpmgnt nhỏxkmb giọtcoyng nóiyvyi thầorpam, “Anh tàuwfci giỏxkmbi nhưqsbw vậrbvny, ngộjudu nhỡphgaqatt ta đshwusplni vớcbudi anh nhớcbudtcoyi khôqattng quêakytn thìbidi sao, ngưqsbwjudui phụyhsi nữtzwg khôqattng cóiyvy nhậrbvnn thứevqjc thìbidi nhiềqfcbu vôqatt kểypkn, ngàuwfcy nàuwfco cũcbudng tuyêakytn bốsplnuwfcbidinh yêakytu châzdawn thựnhxzc tìbidinh yêakytu châzdawn thựnhxzc, vìbidibidii gọtcoyi làuwfc ‘ tìbidinh yêakytu châzdawn thựnhxzc ’ đshwuqfcbu cóiyvy thểypkn phábidi hoạogxui hôqattn nhâzdawn củnmyca ngưqsbwjudui khábidic đshwui làuwfcm kẻzdaw thứevqj ba, đshwukrvung nóiyvyi chi hai chúsddgng ta bâzdawy giờjudu vẫdfgxn chưqsbwa kếilpwt hôqattn, mốsplni quan hệilpw nam nữtzwg vẫdfgxn còdfgxn rấpmgnt nguy hiểypknm đshwupmgny...”

Ârncjm thanh củnmyca côqatt rấpmgnt nhỏxkmb, Lụyhsic Sâzdawm nghe khôqattng rõxqft, “Cábidii gìbidi?”

“Khôqattng cóiyvybidi hếilpwt!”

Tiểypknu Thấpmgnt lòdfgxng dạogxu hẹnqfvp hòdfgxi, nhưqsbwng vẫdfgxn ra vẻzdaw rộjudung lưqsbwuwfcng, “ừkrvu, em biếilpwt rồxkzui!”

Trêakytn thựnhxzc tếilpw...

Sựnhxz lo lắorpang củnmyca Tiểypknu Thấpmgnt khôqattng hềqfcbqsbw thừkrvua.

Cuộjuduc sốsplnng củnmyca Tiểypknu Thấpmgnt xábidic đshwuzvqvnh làuwfccbudng bởiyvyi vìbidibidii côqatt Triệilpwu Đuftoìbidinh Đuftoìbidinh nàuwfcy màuwfc nổakyti lêakytn khôqattng íybeft sóiyvyng gióiyvy.

Đuftoưqsbwơsfking nhiêakytn, vấpmgnn đshwuqfcbuwfcy thìbidi sau nàuwfcy hãtcoyy bàuwfcn.

...

Nhữtzwgng ngàuwfcy tiếilpwp theo sau, Tiểypknu Thấpmgnt trởiyvyakytn bậrbvnn bịzvqvu hơsfkin so vớcbudi Lụyhsic Sâzdawm, quábidin càuwfc phêakyt vừkrvua mớcbudi khai trưqsbwơsfking, côqatt ta làuwfc mộjudut bàuwfc chủnmyc thìbidi đshwuưqsbwơsfking nhiêakytn khôqattng thểypkn rảyejnnh rỗqatti rồxkzui, mỗqatti ngàuwfcy đshwuqfcbu vàuwfco quábidin phụyhsi giúsddgp, quábidin càuwfc phêakyt bậrbvnn rộjudun từkrvubiding đshwuếilpwn tốsplni, dòdfgxrcrbt xem hoạogxut đshwujudung kinh doanh củnmyca quábidin, tíybefnh toábidin lợuwfci nhuậrbvnn, cóiyvysddgc bậrbvnn bịzvqvu đshwuếilpwn mưqsbwjudui mộjudut mưqsbwjudui hai giờjudu tốsplni mớcbudi vềqfcb đshwuếilpwn nhàuwfc.

Lụyhsic Sâzdawm ngưqsbwjudui tổakytng tàuwfci lớcbudn nhưqsbw vậrbvny cũcbudng khôqattng đshwuếilpwn nổakyti bậrbvnn bịzvqvu nhưqsbw Tiểypknu Thấpmgnt.

“Tiểypknu Thấpmgnt... nhữtzwgng côqattng việilpwc trong quábidin cũcbudng đshwuãtcoyuwfco quỹdhpm đshwuogxuo rồxkzui, em khôqattng cầorpan ngàuwfcy nàuwfco cũcbudng bậrbvnn bịzvqvu nhưqsbw thếilpw cảyejn.”

Tiểypknu Thấpmgnt hai ngàuwfcy nàuwfcy tâzdawm trạogxung đshwukrvut biệilpwt hăypknng hábidii, ngồxkzui bêakytn giưqsbwjudung vui mừkrvung khôqattn siếilpwt, “Lụyhsic Sâzdawm Lụyhsic Sâzdawm, mau qua đshwuâzdawy ngồxkzui, mau tớcbudi đshwuâzdawy, em cho anh xem ngạogxuch kinh doanh củnmyca mấpmgny ngàuwfcy nay, hahaha, lợuwfci hạogxui quábidi, anh đshwubidin xem mỗqatti ngàuwfcy kiếilpwm đshwuưqsbwuwfcc bao nhiêakytu nàuwfcy?”

Lụyhsic Sâzdawm khoábidic lêakytn ngưqsbwjudui chiếilpwc ábidio ngủnmyc ngồxkzui bêakytn giưqsbwjudung, “Mỗqatti ngàuwfcy ba ngàuwfcn đshwuxkzung?”

“Khôqattng chỉxkmb nhưqsbw vậrbvny! Anh đshwubidin nữtzwga đshwui!”

“Bốsplnn ngàuwfcn?”

“Sábidiu ngàuwfcn! Ha ha ha, mỗqatti ngàuwfcy ngạogxuch kinh doanh củnmyca em đshwuqfcbu cóiyvybidiu ngàuwfcn đshwuxkzung, sábidiu ngàuwfcn đshwuxkzung đshwupmgny! Ngàuwfcy xưqsbwa em kiêakytm chứevqjc mộjudut thábiding chỉxkmb kiếilpwm đshwuưqsbwuwfcc cóiyvy hai ngàuwfcn đshwuxkzung thôqatti đshwupmgny, khôqattng ngờjudu rằdgojng sau khi mởiyvy quábidin càuwfc phêakyt thìbidi lạogxui kiếilpwm đshwuưqsbwuwfcc nhiềqfcbu nhưqsbw vậrbvny, hahaha, hạogxunh phúsddgc quábidi.”

Lụyhsic Sâzdawm khôqattng nhịzvqvn đshwuưqsbwuwfcc nữtzwga bèrcrbn đshwuyejnybefch côqatt, “Tiểypknu Thấpmgnt, quábidin càuwfc phêakyt củnmyca em cóiyvy bao nhiêakytu nhâzdawn viêakytn?”

“Mưqsbwjudui ngưqsbwjudui!”

“Vậrbvny quábidin càuwfc phêakyt củnmyca em thuêakyt bao nhiêakytu mộjudut thábiding?”

“Mộjudut trăypknm ngàuwfcn!”

“Đuftoypkn anh tíybefnh cho em xem nhércrb, mưqsbwjudui ngưqsbwjudui nhâzdawn viêakytn, nhâzdawn viêakytn chíybefnh thứevqjc bìbidinh quâzdawn mỗqatti ngưqsbwjudui hếilpwt năypknm ngàuwfcn, mưqsbwjudui ngưqsbwjudui thìbidi mộjudut thábiding hếilpwt năypknm mưqsbwơsfkii ngàuwfcn, cộjudung thêakytm tiềqfcbn thuêakyt mặkrvut bằdgojng mộjudut trăypknm ngàuwfcn, cộjudung thêakytm phíybef đshwuiệilpwn nưqsbwcbudc, tíybefnh hếilpwt tấpmgnt cảyejn chưqsbwa kểypkn nguyêakytn liệilpwu thìbidi mỗqatti ngàuwfcy chi phíybefcbudng phảyejni đshwuogxut đshwuếilpwn hơsfkin năypknm ngàuwfcn rồxkzui... Bâzdawy giờjudu mỗqatti ngàuwfcy ngạogxuch kinh doanh củnmyca em chỉxkmbiyvybidiu ngàuwfcn thôqatti sao?”

Lụyhsic Sâzdawm nóiyvyi mộjudut câzdawu, sắorpac mặkrvut củnmyca Tiểypknu Thấpmgnt bỗqattng trởiyvyakytn đshwuau khổakyt, khuôqattn mặkrvut nhỏxkmb cuốsplni cùxqftng cũcbudng cau cóiyvy nhưqsbw trábidii khổakyt qua.

“A a a, cho nêakytn ýakyt củnmyca anh làuwfc, bâzdawy giờjudu mỗqatti ngàuwfcy em đshwuqfcbu phảyejni nằdgojm trong trạogxung thábidii bùxqft tiềqfcbn àuwfc?!”

Lụyhsic Sâzdawm khẳakytng đshwuzvqvnh gậrbvnt đshwuorpau.

“Mỗqatti ngàuwfcy ngạogxuch kinh doanh chỉxkmbiyvybidiu ngàuwfcn đshwuxkzung, nhưqsbwng màuwfc... nhữtzwgng hạogxut càuwfc phêakyt củnmyca Tiểypknu Thấpmgnt đshwuqfcbu đshwuưqsbwuwfcc nhậrbvnp từkrvuqsbwcbudc ngoàuwfci vềqfcbuwfcuwfcuwfc phêakyt hảyejno hạogxung, lợuwfci nhuậrbvnn sẽunfa khôqattng đshwuưqsbwuwfcc cao, lạogxui cộjudung thêakytm phí đshwuiệilpwn nưqsbwcbudc vàuwfc cộjudung thêakytm cábidic loạogxui thứevqjc ăypknn kèrcrbm khábidic, chốsplnng đshwuphga lắorpam cũcbudng chỉxkmb kiếilpwm đshwuưqsbwuwfcc mộjudut nửyejna. Nóiyvyi cábidich khábidic mỗqatti ngàuwfcy lợuwfci nhuậrbvnn củnmyca em trêakytn thựnhxzc tếilpw chỉxkmb vỏxkmbn vẹnqfvn ba ngàuwfcn đshwuxkzung, vàuwfc mỗqatti ngàuwfcy em còdfgxn phảyejni bùxqft lỗqatt thêakytm hai ngàuwfcn nữtzwga!”

Tiểypknu Thấpmgnt kinh sợuwfc trợuwfcn to mắorpat, lậrbvnp tứevqjc nằdgojm sà xuốsplnng cábidii chăypknn màuwfc khôqattng ngồxkzui dậrbvny nổakyti.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.