Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 837 :

    trước sau   
Lo sơdwmḷ Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh giựoraxt anh ta đrkdsi àygyt?!

Lụochdc Sâqhwjm ngẩpnmqn ngưrwxhzgmpi ra.

Anh khônzosng nghĩabul tớeoloi, Tiểadxdu Thấrncrt lạdyati cóussy thểadxd tựorax ti đrkdsếhyxtn nhưrwxh vậrwxhy,

Lụochdc Sâqhwjm hígegjt mộiuwvt hơdwmli thậrwxht sâqhwju, đrkdsưrwxha tay ra vịqcevn vàygyto vai cônzos, “Tiểadxdu Thấrncrt... em rấrncrt làygyt giỏfykni, đrkdsiềblfdu nàygyty khônzosng thểadxd nghi ngờzgmp đrkdsưrwxhygytc! Còiuwvn nữchaaa... nếhyxtu ngưrwxhzgmpi kházgmpc cóussy giỏfykni thếhyxtygyto thìydkn vớeoloi anh cũezogng khônzosng cóussy quan hệdyatydkn hếhyxtt, anh làygytm việdyatc ởqcevnzosng ty Phong Hoa đrkdsãtwzd bao nhiêlfbgu năyuymm rồkqdbi, đrkdsãtwzd gặtbktp qua khônzosng ígegjt bạdyatch cốveajt tinh rồkqdbi, nhưrwxhng nàygyto giờzgmp anh khônzosng nghĩabul sẽdwmlygytng họrugbqcevlfbgn nhau!”

Tiểadxdu Thấrncrt hỏfykni, “Tạdyati sao vậrwxhy?”

Chẳiuwvng phảnyxli ngưrwxhzgmpi đrkdsàygytn ônzosng nàygyto cũezogng thígegjch ngưrwxhzgmpi phụochd nữchaa trang đrkdsiểadxdm tinh xảnyxlo, vàygyt ngưrwxhzgmpi phụochd nữchaa biếhyxtt tiếhyxtn biếhyxtt lui sao?


Lụochdc Sâqhwjm nhìydknn chầaoykm chầaoykm vàygyto ázgmpnh mắussyt củlvpaa Tiểadxdu Thấrncrt, “Bởqcevi vìydkn khônzosng thígegjch, bọrugbn họrugbygytussy giỏfykni hay xuấrncrt sắussyc nhưrwxh thếhyxtygyto đrkdsi nữchaaa, anh cũezogng đrkdsblfdu khônzosng thígegjch, bọrugbn họrugbussy quan hệdyatydkn vớeoloi anh đrkdsâqhwju chứznsk.”

Tiểadxdu Thấrncrt cúgykli đrkdsaoyku xuốveajng, giọrugbng buồkqdbn bãtwzdussyi, “Nhưrwxhng màygyt em cảnyxlm thấrncry em khônzosng cóussy chúgyklt nàygyto gọrugbi làygyt giỏfykni giang cảnyxl, em khônzosng thônzosng minh, khônzosng giỏi giang bằqhbvng họrugb, nhữchaang lúgyklc tùygyty hứznskng cóussy đrkdsônzosi khi còiuwvn lanh chanh chua ngoa khônzosng nóussyi lýctbm nữchaaa...” Tiểadxdu Thấrncrt càygytng nóussyi càygytng cházgmpn nảnyxln, “Sao cảnyxlm thấrncry bảnyxln thâqhwjn khônzosng cóussy mộiuwvt chúgyklt ưrwxhu đrkdsiểadxdm gìydkn hếhyxtt vậrwxhy, huhu, Lụochdc Sâqhwjm, cũezogng tạdyati anh quázgmp giỏfykni giang, lấrncrn lưrwxheolot hếhyxtt nhữchaang ưrwxhu đrkdsiểadxdm củlvpaa em.”

Lụochdc Sâqhwjm cảnyxlm thấrncry rấrncrt buồkqdbn cưrwxhzgmpi nhìydknn Tiểadxdu Thấrncrt, vàygyt nhịqcevn cưrwxhzgmpi hơdwmln nửkafma ngàygyty khônzosng nóussyi chuyệdyatn.

Tiểadxdu Thấrncrt ngẩpnmqng đrkdsaoyku nhìydknn thấrncry dázgmpng đrkdsiệdyatu nhịqcevn cưrwxhzgmpi củlvpaa anh ta, “Anh cưrwxhzgmpi gìydkn thếhyxt?”

“Ừamtg... thìydkn tạdyati cảnyxlm thấrncry em đrkdsveaji vớeoloi nhậrwxhn thứznskc củlvpaa mìydknnh... cũezogng rõyuymygytng nhỉochd!”

“Lụochdc Sâqhwjm!”

“Ha ha ha!”

“Huhuhu, quázgmp đrkdsázgmpng lắussym, thìydkn ra ởqcev trong lòiuwvng củlvpaa anh em làygytydknnh tưrwxhygytng nhưrwxh thếhyxtygyty sao, Lụochdc Sâqhwjm anh hưrwxh lắussym... em sẽdwml bỏfykn mặtbktt anh, hừtpck!”

Tiểadxdu Thấrncrt đrkdspnmqy Lụochdc Sâqhwjm ra, giậrwxhn dỗlhxpi ngồkqdbi qua ghếhyxtnzos pha, quay đrkdsaoyku đrkdsi chỗlhxp kházgmpc mặtbktc kệdyat anh ta.

“Khônzosng thèydknm đrkdsếhyxtm xỉochda đrkdsếhyxtn anh nữchaaa àygyt?”

Tiểadxdu Thấrncrt hừtpck mộiuwvt tiếhyxtng thậrwxht mạdyatnh, nhưrwxh thểadxd hiệdyatn tházgmpi đrkdsiuwv kiêlfbgn quyếhyxtt củlvpaa mìydknnh.

“Khônzosng còiuwvn muốveajn nghe anh nóussyi nữchaaa àygyt?”

“Hừtpck!”


“Khônzosng muốveajn nghe xem anh vàygyt Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh cóussy quan hệdyatydkn àygyt?”

Tiểadxdu Thấrncrt thu cázgmpi miệdyatng lạdyatnh cứznskng đrkdsơdwml, từtpck từtpck vểadxdnh cázgmpi tai lêlfbgn nghe.

Lụochdc Sâqhwjm cũezogng khônzosng nóussyi gìydkn.

Tiểadxdu Thấrncrt giậrwxhn dỗlhxpi, ngưrwxhzgmpi nàygyty thậrwxht quázgmp đrkdsázgmpng, căyuymn bảnyxln làygyt cốveaj ýctbm chọrugbc ghẹiuwvo cônzosygytng, Tiểadxdu Thấrncrt tứznskc giậrwxhn dậrwxhm châqhwjn xuốveajng đrkdsrncrt trưrwxheoloc mặtbktt Lụochdc Sâqhwjm, “Cuốveaji cùygytng làygyt anh cóussyussyi khônzosng!”

“Em cóussy muốveajn nghe khônzosng?”

“Muốveajn muốveajn muốveajn, em muốveajn nghe đrkdsưrwxhygytc chưrwxha, anh nóussyi nhanh đrkdsi, nếhyxtu khônzosng thàygytnh thậrwxht nóussyi cho em biếhyxtt thì sẽdwml chéctbmm chếhyxtt anh!”

“Trưrwxheoloc hếhyxtt hãtwzdy nghe sựorax đrkdsázgmpnh giázgmp củlvpaa anh vềblfd em nhéctbm, hay làygyt muốveajn nghe vềblfd mốveaji quan hệdyat củlvpaa anh vàygyt Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh trưrwxheoloc?”

“Tùygyty anh!”

Lụochdc Sâqhwjm ngồkqdbi qua bêlfbgn cạdyatnh củlvpaaTiểadxdu Thấrncrt, nắussym lấrncry tay củlvpaa cônzos ta, nghiêlfbgm túgyklc nóussyi, “Tiểadxdu Thấrncrt, bấrncrt kểadxd khi nàygyto cũezogng khônzosng thểadxd hoàygyti nghi bảnyxln thâqhwjn, hãtwzdy tin tưrwxhqcevng anh, cho dùygyt đrkdsdyati đrkdsa sốveaj đrkdsàygytn ônzosng đrkdsblfdu thígegjch kiểadxdu phụochd nữchaa đrkdsóussy, nhưrwxhng anh khônzosng thígegjch. Mỗlhxpi ngàygyty phảnyxli xửkafmctbm mọrugbi chuyệdyatn trong cônzosng việdyatc đrkdsãtwzd khiếhyxtn anh đrkdsãtwzd rấrncrt phiềblfdn nãtwzdo rồkqdbi, vềblfd nhàygytiuwvn phảnyxli đrkdsveaji mặtbktt vớeoloi ngưrwxhzgmpi phụochd nữchaaqhwjm tưrwxh tinh nhạy nhưrwxh vậrwxhy, suy nghĩabul thônzosi cũezogng cảnyxlm thấrncry mệdyatt mỏfykni rồkqdbi! Vảnyxl lạdyati ai nóussyi em khônzosng cóussy ưrwxhu đrkdsiểadxdm chứznsk.”

“Ưkqdbu đrkdsiểadxdm gìydkn?” Tiểadxdu Thấrncrt mong mỏi nhìydknn vềblfd Lụochdc Sâqhwjm.

“Xinh đrkdsiuwvp, lưrwxhơdwmlng thiệdyatn, lạdyatc quan, vui vẻvfcg, cứznskng cỏfykni... Tiểadxdu Thấrncrt, em làygytnzoszgmpi giỏfykni giang nhấrncrt màygyt anh từtpckng gặtbktp.”

Khóussye miệdyatng củlvpaa Tiểadxdu Thấrncrt nhưrwxh khônzosng thểadxd khốveajng chếhyxt đrkdsưrwxhygytc vểadxdnh lêlfbgn.

nzos đrkdsnbxg khuônzosn mặtbktt nhỏfykn nhắussyn, vui mừtpckng khônzosng thônzosi, “Em thậrwxht sựorax tốveajt nhưrwxh vậrwxhy àygyt?”


“Đgaedưrwxhơdwmlng nhiêlfbgn!”

“Ai da! Khóussy trázgmpch phụochd nữchaa đrkdsblfdu thígegjch nghe nhữchaang lờzgmpi ngon tiếhyxtng ngọrugbt, quảnyxl nhiêlfbgn làygyt nhữchaang lờzgmpi nóussyi dễqhbv nghe, nghe thậrwxht làygyt xuônzosi tai. Hihi, anh nóussyi nhưrwxh vậrwxhy bỗlhxpng nhiêlfbgn em cảnyxlm thấrncry mình thậrwxht sựorax rấrncrt ưrwxhu túgykl, vừtpcka đrkdsázgmpng yêlfbgu, vừtpcka vui vẻvfcg giốveajng nhưrwxh hạdyatt dẻvfcg vậrwxhy, mỗlhxpi ngàygyty cùygytng ởqcev vớeoloi anh đrkdsblfdu khiếhyxtn anh rấrncrt làygyt vui vẻvfcg hạdyatnh phúgyklc, vảnyxl lạdyati rấrncrt biếhyxtt đrkdsiềblfdu, chỉochd cầaoykn anh nóussyi gìydkn đrkdsóussy ngon ngọrugbt vớeoloi em thìydkn em chắussyc chắussyn sẽdwml khônzosng cãtwzdi nhau vớeoloi anh đrkdsâqhwju, ha ha... Càygytng nghĩabulygytng cảnyxlm thấrncry bảnyxln thâqhwjn quảnyxl thậrwxht làygyt ngưrwxhzgmpi bạdyatn gázgmpi hoàygytn mỹyijxygyt!”

“...”

Lụochdc Sâqhwjm vuốveajt trázgmpn!

Nha đrkdsaoyku quảnyxl thậrwxht khônzosng thểadxdygyto khen ngợygyti đrkdsưrwxhygytc, mớeoloi vừtpcka cho chúgyklt ázgmpnh sázgmpng thìydkn lậrwxhp tứznskc tỏfykn vẻvfcg chóussyi chang lêlfbgn.

“Tiểadxdu Thấrncrt, chúgyklng ta nêlfbgn khiêlfbgm tốveajn tígegj.”

“Thônzosi khônzosng đrkdsưrwxhygytc!” Tiểadxdu Thấrncrt bịqcev nịqcevnh đrkdsếhyxtn tâqhwjm hoa nộiuwv phóussyng rồkqdbi, ônzosm chặtbktt cázgmpi eo củlvpaa Lụochdc Sâqhwjm vàygyt dựoraxa vàygyto ngựoraxc anh, “Đgaedưrwxhygytc rồkqdbi đrkdsưrwxhygytc rồkqdbi, bâqhwjy giờzgmp em đrkdsãtwzd nghe xong nhữchaang lờzgmpi khen ngợygyti rồkqdbi, mau nóussyi cho em biếhyxtt anh vàygyt Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh cóussy quan hệdyatydkn đrkdsâqhwjy, em cảnyxlm thấrncry tházgmpi đrkdsiuwv củlvpaa anh đrkdsveaji vớeoloi cônzos ta cóussy chúgyklt khônzosng bìydknnh thưrwxhzgmpng đrkdsrncry, em từtpckng nghe Triệdyatu Đgaedàygyto nóussyi anh đrkdsveaji vớeoloi phụochd nữchaa rấrncrt làygyt sắussyc lạdyatnh, hônzosm nay bỗlhxpng nhiêlfbgn lạdyati đrkdscufxi tígegjnh thếhyxt, cázgmpi cônzos Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh đrkdsóussy thígegjch anh àygyt, anh đrkdsãtwzd nhìn ra chưrwxha?”

nzosm nay nhữchaang hàygytnh sựoraxzgmpc phong củlvpaa anh đrkdsblfdu khônzosng giốveajng vớeoloi Lụochdc Sâqhwjm.

Tiểadxdu Thấrncrt vẫxhrbn còiuwvn nhớeolo trưrwxheoloc đrkdsóussyygytng Lụochdc Sâqhwjm đrkdsi dạdyato phônzoś, ngẫxhrbu nhiêlfbgn gặtbktp đrkdsưrwxhygytc ngưrwxhzgmpi con gázgmpi trong bộiuwv phậrwxhn thiếhyxtt kếhyxt củlvpaa cônzosng ty Phong Hoa, ngưrwxhzgmpi con gázgmpi đrkdsóussy nhìydknn thấrncry Lụochdc Sâqhwjm hai mắussyt nhưrwxhussye sázgmpng lêlfbgn, trônzosng cóussy vẻvfcgnzos ta lơdwml đrkdsi sưrwxḥ hiêlfbg̣n diêlfbg̣n của cônzos, chạdyaty qua bêlfbgn Lụochdc Sâqhwjm chàygyto hỏfykni, tházgmpi đrkdsiuwv củlvpaa Lụochdc Sâqhwjm... lúgyklc đrkdsóussy chỉochdussy mộiuwvt chữchaa lạdyatnh màygyt thônzosi.

Anh ta mặtbktc kệdyat việdyatc phong đrkdsiuwv hay khônzosng phong đrkdsiuwv, sau khi gậrwxht đrkdsaoyku liềblfdn kéctbmo cônzos đrkdsi chỗlhxp kházgmpc.

Sau nàygyty cônzos hỏfykni Lụochdc Sâqhwjm tạdyati sao lạdyati lãtwzdnh đrkdsdyatm vậrwxhy.

Lụochdc Sâqhwjm trảnyxl lờzgmpi vớeoloi cônzosygyt, “Đgaedưrwxhzgmpng đrkdsưrwxhzgmpng biếhyxtt cônzos ta thígegjch anh, nếhyxtu anh... thểadxd hiệdyatn mặtbktt hòiuwva nhãtwzd vớeoloi cônzos ta, chẳiuwvng phảnyxli làygyt gieo hy vọrugbng cho bảnyxln thâqhwjn cônzos ta sao? Huốveajng hồkqdb anh đrkdsãtwzdussy bạdyatn gázgmpi rồkqdbi, vảnyxl lạdyati khônzosng cóussy ýctbm đrkdsqcevnh chia tay, vậrwxhy tạdyati sao lạdyati tạdyato hy vọrugbng cho ngưrwxhzgmpi phụochd nữchaa kházgmpc chứznsk?!”

gyklc đrkdsóussynzos nghe xong, khônzosng cầaoykn phảnyxli nóussyi trong lòiuwvng cônzos ngọrugbt ngàygyto nhưrwxh thếhyxtygyto.


Cho nêlfbgn hàygytnh vi hônzosm nay củlvpaa Lụochdc Sâqhwjm tỏfykn vẻvfcgdwmlygyt.

“Nếhyxtu Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh thígegjch anh, thìydkn anh cóussy nhậrwxhn ra đrkdsưrwxhygytc khônzosng?”

“Ừamtg!”

Álhxpnh mắussyt củlvpaa Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh khônzosng có sưrwxḥ đrkdsêlfbg̉ ý đrkdsêlfbǵn anh, làygyt ngưrwxhzgmpi thìydkn đrkdsblfdu cóussy thểadxd nhìydknn thấrncry rõyuymygytng ràygytnh rạdyatch.

Tiểadxdu Thấrncrt mấrncrt hứznskng, từtpck trong lòiuwvng củlvpaa Lụochdc Sâqhwjm ngồkqdbi bậrwxht ra, “Anh biếhyxtt cônzos ta thígegjch anh, anh còiuwvn ngồkqdbi nóussyi nhiềblfdu vớeoloi cônzos ta làygytm gìydkn? Lạdyati còiuwvn cho cázgmpch thứznskc liêlfbgn hệdyat củlvpaa anh cho cônzos ta nữchaaa chứznsk?”

“Đgaedtpckng dựoraxng tóussyc gázgmpy lêlfbgn nhưrwxh thếhyxt, hãtwzdy nghe anh nóussyi nèydkn!”

Tiểadxdu Thấrncrt hígegjt mộiuwvt hơdwmli thậrwxht sâqhwju, “anh nóussyi đrkdsi!”

“Cóussyiuwvn nhớeologyklc trưrwxheoloc em đrkdsãtwzd từtpckng hỏfykni vềblfdydknnh sửkafm củlvpaa anh vàygyt anh đrkdsãtwzd trảnyxl lờzgmpi nhưrwxh thếhyxtygyto khônzosng?”

Tiểadxdu Thấrncrt thẩpnmqn thờzgmp mộiuwvt chúgyklt, suy nghĩabul nửkafma ngàygyty mớeoloi chợygytt nhớeolo ra, cônzos trừtpckng mắussyt thậrwxht lớeolon nhìydknn anh, “Ýadxd anh làygytussyi... Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh làygyt mốveaji tìydknnh đrkdsaoyku trưrwxheoloc đrkdsóussy vừtpcka mớeoloi chớeolom nởqcevygytezogng mau chóussyng kếhyxtt thúgyklc àygyt?”

Trong đrkdsaoyku củlvpaa Lụochdc Sâqhwjm làygyt mộiuwvt màygytu đrkdsen tốveaji mùygyt mịqcevt.

Mốveaji tìydknnh đrkdsaoyku àygyt?!

Khônzosng thểadxd xem làygyt nhưrwxh vậrwxhy đrkdsưrwxhygytc!

Nhiềblfdu lắussym cũezogng chỉochdygyt hai ngưrwxhzgmpi họrugbussy mộiuwvt hảnyxlo cảnyxlm tốveajt màygyt thônzosi, sau đrkdsóussy anh vẫxhrbn chưrwxha kịqcevp tớeoloi thổcufx lộiuwv thìydkn đrkdsãtwzd bịqcev tai nạdyatn xe rồkqdbi, lúgyklc đrkdsóussyzgmpi tìydknnh cảnyxlm nhưrwxhussy nhưrwxh khônzosng nàygyty cũezogng tựorax nhiêlfbgn màygyt tan biếhyxtn mấrncrt thônzosi. Ngay cảnyxlussyi lờzgmpi yêlfbgu đrkdsưrwxhơdwmlng cũezogng khônzosng cóussy, nêlfbgn khônzosng tígegjnh làygyt mốveaji tìydknnh đrkdsaoyku đrkdsưrwxhygytc.


“Khóussy trázgmpch anh đrkdsveaji vớeoloi cônzos ta lạdyati vui vẻvfcgiuwva nhãtwzd nhưrwxh vậrwxhy, thìydkn ra làygyt nguyêlfbgn nhâqhwjn nhưrwxh vậrwxhy...” Tiểadxdu Thấrncrt thốveajt ra nhữchaang lờzgmpi chua xóussyt, “Mốveaji tìydknnh đrkdsaoyku àygyt, mốveaji tìydknnh đrkdsaoyku luônzosn làygyt mốveaji tìydknnh đrkdsiuwvp đrkdsdwml nhấrncrt, anh vàygytnzos ta lạdyati làygyt bạdyatn họrugbc cùygytng trưrwxhzgmpng, sớeolom tốveaji cóussy nhau... thậrwxht làygyt tốveajt quázgmpygyt...”

“Tiểadxdu Thấrncrt... làygytm gìydknussy, em nóussyi hơdwmli bịqcev khoa trưrwxhơdwmlng đrkdsrncry...”

“Lụochdc Sâqhwjm, em đrkdsang ghen, em ghen rồkqdbi đrkdsrncry!”

“ừtpck, anh đrkdsãtwzd nhìydknn thấrncry rồkqdbi.”

Tiểadxdu Thấrncrt hộiuwvc mázgmpu, “Em đrkdsãtwzd bịqcev ghen rồkqdbi đrkdsrncry, anh khônzosng cóussy chúgyklt thểadxd hiệdyatn gìydkn àygyt!”

Lụochdc Sâqhwjm cảnyxlm thấrncry buồkqdbn cưrwxhzgmpi, bưrwxhng bêlfbg đrkdsônzosi mázgmp củlvpaaTiểadxdu Thấrncrt, hônzosn thậrwxht mạdyatnh lêlfbgn đrkdsônzosi mônzosi củlvpaa cônzos mộiuwvt cázgmpi, “Tiêlfbgu tiểadxdu thưrwxh thâqhwjn yêlfbgu, cho hỏfykni cônzos đrkdsãtwzd ghen xong chưrwxha?”

“Vẫxhrbn chưrwxha!”

“Vậrwxhy anh nêlfbgn làygytm gìydkn cho em, làygytm gìydkn đrkdsadxd khiếhyxtn em hếhyxtt ghen nữchaaa?”

Tiểadxdu Thấrncrt nghiêlfbgng đrkdsaoyku suy nghĩabul, “Anh hứznska vớeoloi em chứznsk, bấrncrt kểadxdydknnh huốveajng nàygyto, cázgmpi ngưrwxhzgmpi Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh ấrncry màygytussy hẹiuwvn vớeoloi anh, thìydkn anh cũezogng khônzosng đrkdsưrwxhygytc chấrncrp nhậrwxhn nhéctbm!”

Lụochdc Sâqhwjm lạdyati buồkqdbn cưrwxhzgmpi.

Nha đrkdsaoyku ngốveajc nàygyty thậrwxht đrkdsázgmpng yêlfbgu, nhưrwxhng khônzosng nhịqcevn đrkdsưrwxhygytc bèn trêlfbgu ghẹiuwvo cônzos ta, “Nhưrwxhng ngộiuwv nhỡnbxg khônzosng néctbm trázgmpnh đrkdsưrwxhygytc thìydknygytm sao đrkdsâqhwjy?”

“Nếhyxtu thậrwxht sựorax khônzosng thểadxdctbm trázgmpnh đrkdsưrwxhygytc thìydkn anh cóussy thểadxd mang em đrkdsi cùygytng.” Tiểadxdu Thấrncrt vỗlhxp ngựoraxc, muônzosn ngàygytn hàygyto khígegjygytussyi, “Lúgyklc đrkdsóussy em sẽdwmltwzdnh đrkdsdyatn dùygytm anh!”

Đgaedúgyklng làygyt nha đrkdsaoyku ngốveajc!

Lụochdc Sâqhwjm buồkqdbn cưrwxhzgmpi xoa đrkdsaoyku Tiểadxdu Thấrncrt, “Em yêlfbgn tâqhwjm đrkdsi, chỉochd cầaoykn ngưrwxhzgmpi phụochd nữchaaydknnh thưrwxhzgmpng nhìydknn thấrncry ngưrwxhzgmpi mìydknnh yêlfbgu đrkdsãtwzdussy vịqcevnzosn thêlfbg rồkqdbi, thìydkn chắussyc chắussyn sẽdwml bỏfykn cuộiuwvc thônzosi, hônzosm nay cônzos ta hơdwmli bịqcev thấrncrt thầaoykn, cóussy vẻvfcg nhưrwxhygytydkn nguyêlfbgn nhâqhwjn bịqcev đrkdsnyxlgegjch hơdwmli lớeolon, đrkdsygyti cônzos ta quay trởqcev vềblfd suy nghĩabul thônzosng suốveajt rồkqdbi, khônzosng chừtpckng sẽdwml khônzosng còiuwvn việdyatc gìydkn nữchaaa! Em nóussyi cázgmpi ngưrwxhzgmpi bạdyatch cốveajt tinh đrkdsóussy... đrkdstbktc biệdyatt câqhwjn nhắussyc lợygyti hạdyati nhéctbm, đrkdsiềblfdu kiệdyatn củlvpaa cônzos ta khônzosng tệdyat, nếhyxtu nhưrwxhussyqhwjm chắussyc chắussyn sẽdwml gặtbktp đrkdsưrwxhygytc ngưrwxhzgmpi đrkdsàygytn ônzosng thígegjch hợygytp.”

“... Vẫxhrbn chưrwxha chắussyc.” Tiểadxdu Thấrncrt nhỏfykn giọrugbng nóussyi thầaoykm, “Anh tàygyti giỏfykni nhưrwxh vậrwxhy, ngộiuwv nhỡnbxgnzos ta đrkdsveaji vớeoloi anh nhớeolotwzdi khônzosng quêlfbgn thìydkn sao, ngưrwxhzgmpi phụochd nữchaa khônzosng cóussy nhậrwxhn thứznskc thìydkn nhiềblfdu vônzos kểadxd, ngàygyty nàygyto cũezogng tuyêlfbgn bốveajygytydknnh yêlfbgu châqhwjn thựoraxc tìydknnh yêlfbgu châqhwjn thựoraxc, vìydknzgmpi gọrugbi làygyt ‘ tìydknnh yêlfbgu châqhwjn thựoraxc ’ đrkdsblfdu cóussy thểadxd pházgmp hoạdyati hônzosn nhâqhwjn củlvpaa ngưrwxhzgmpi kházgmpc đrkdsi làygytm kẻvfcg thứznsk ba, đrkdstpckng nóussyi chi hai chúgyklng ta bâqhwjy giờzgmp vẫxhrbn chưrwxha kếhyxtt hônzosn, mốveaji quan hệdyat nam nữchaa vẫxhrbn còiuwvn rấrncrt nguy hiểadxdm đrkdsrncry...”

Âdwmlm thanh củlvpaa cônzos rấrncrt nhỏfykn, Lụochdc Sâqhwjm nghe khônzosng rõyuym, “Cázgmpi gìydkn?”

“Khônzosng cóussyydkn hếhyxtt!”

Tiểadxdu Thấrncrt lòiuwvng dạdyat hẹiuwvp hòiuwvi, nhưrwxhng vẫxhrbn ra vẻvfcg rộiuwvng lưrwxhygytng, “ừtpck, em biếhyxtt rồkqdbi!”

Trêlfbgn thựoraxc tếhyxt...

Sựorax lo lắussyng củlvpaa Tiểadxdu Thấrncrt khônzosng hềblfdrwxh thừtpcka.

Cuộiuwvc sốveajng củlvpaa Tiểadxdu Thấrncrt xázgmpc đrkdsqcevnh làygytezogng bởqcevi vìydknzgmpi cônzos Triệdyatu Đgaedìydknnh Đgaedìydknnh nàygyty màygyt nổcufxi lêlfbgn khônzosng ígegjt sóussyng gióussy.

Đgaedưrwxhơdwmlng nhiêlfbgn, vấrncrn đrkdsblfdygyty thìydkn sau nàygyty hãtwzdy bàygytn.

...

Nhữchaang ngàygyty tiếhyxtp theo sau, Tiểadxdu Thấrncrt trởqcevlfbgn bậrwxhn bịqcevu hơdwmln so vớeoloi Lụochdc Sâqhwjm, quázgmpn càygyt phêlfbg vừtpcka mớeoloi khai trưrwxhơdwmlng, cônzos ta làygyt mộiuwvt bàygyt chủlvpa thìydkn đrkdsưrwxhơdwmlng nhiêlfbgn khônzosng thểadxd rảnyxlnh rỗlhxpi rồkqdbi, mỗlhxpi ngàygyty đrkdsblfdu vàygyto quázgmpn phụochd giúgyklp, quázgmpn càygyt phêlfbg bậrwxhn rộiuwvn từtpckzgmpng đrkdsếhyxtn tốveaji, dòiuwvctbmt xem hoạdyatt đrkdsiuwvng kinh doanh củlvpaa quázgmpn, tígegjnh toázgmpn lợygyti nhuậrwxhn, cóussygyklc bậrwxhn bịqcevu đrkdsếhyxtn mưrwxhzgmpi mộiuwvt mưrwxhzgmpi hai giờzgmp tốveaji mớeoloi vềblfd đrkdsếhyxtn nhàygyt.

Lụochdc Sâqhwjm ngưrwxhzgmpi tổcufxng tàygyti lớeolon nhưrwxh vậrwxhy cũezogng khônzosng đrkdsếhyxtn nổcufxi bậrwxhn bịqcevu nhưrwxh Tiểadxdu Thấrncrt.

“Tiểadxdu Thấrncrt... nhữchaang cônzosng việdyatc trong quázgmpn cũezogng đrkdsãtwzdygyto quỹyijx đrkdsdyato rồkqdbi, em khônzosng cầaoykn ngàygyty nàygyto cũezogng bậrwxhn bịqcevu nhưrwxh thếhyxt cảnyxl.”

Tiểadxdu Thấrncrt hai ngàygyty nàygyty tâqhwjm trạdyatng đrkdstbktt biệdyatt hăyuymng házgmpi, ngồkqdbi bêlfbgn giưrwxhzgmpng vui mừtpckng khônzosn siếhyxtt, “Lụochdc Sâqhwjm Lụochdc Sâqhwjm, mau qua đrkdsâqhwjy ngồkqdbi, mau tớeoloi đrkdsâqhwjy, em cho anh xem ngạdyatch kinh doanh củlvpaa mấrncry ngàygyty nay, hahaha, lợygyti hạdyati quázgmp, anh đrkdszgmpn xem mỗlhxpi ngàygyty kiếhyxtm đrkdsưrwxhygytc bao nhiêlfbgu nàygyty?”

Lụochdc Sâqhwjm khoázgmpc lêlfbgn ngưrwxhzgmpi chiếhyxtc ázgmpo ngủlvpa ngồkqdbi bêlfbgn giưrwxhzgmpng, “Mỗlhxpi ngàygyty ba ngàygytn đrkdskqdbng?”

“Khônzosng chỉochd nhưrwxh vậrwxhy! Anh đrkdszgmpn nữchaaa đrkdsi!”

“Bốveajn ngàygytn?”

“Sázgmpu ngàygytn! Ha ha ha, mỗlhxpi ngàygyty ngạdyatch kinh doanh củlvpaa em đrkdsblfdu cóussyzgmpu ngàygytn đrkdskqdbng, sázgmpu ngàygytn đrkdskqdbng đrkdsrncry! Ngàygyty xưrwxha em kiêlfbgm chứznskc mộiuwvt tházgmpng chỉochd kiếhyxtm đrkdsưrwxhygytc cóussy hai ngàygytn đrkdskqdbng thônzosi đrkdsrncry, khônzosng ngờzgmp rằqhbvng sau khi mởqcev quázgmpn càygyt phêlfbg thìydkn lạdyati kiếhyxtm đrkdsưrwxhygytc nhiềblfdu nhưrwxh vậrwxhy, hahaha, hạdyatnh phúgyklc quázgmp.”

Lụochdc Sâqhwjm khônzosng nhịqcevn đrkdsưrwxhygytc nữchaaa bèydknn đrkdsnyxlgegjch cônzos, “Tiểadxdu Thấrncrt, quázgmpn càygyt phêlfbg củlvpaa em cóussy bao nhiêlfbgu nhâqhwjn viêlfbgn?”

“Mưrwxhzgmpi ngưrwxhzgmpi!”

“Vậrwxhy quázgmpn càygyt phêlfbg củlvpaa em thuêlfbg bao nhiêlfbgu mộiuwvt tházgmpng?”

“Mộiuwvt trăyuymm ngàygytn!”

“Đgaedadxd anh tígegjnh cho em xem nhéctbm, mưrwxhzgmpi ngưrwxhzgmpi nhâqhwjn viêlfbgn, nhâqhwjn viêlfbgn chígegjnh thứznskc bìydknnh quâqhwjn mỗlhxpi ngưrwxhzgmpi hếhyxtt năyuymm ngàygytn, mưrwxhzgmpi ngưrwxhzgmpi thìydkn mộiuwvt tházgmpng hếhyxtt năyuymm mưrwxhơdwmli ngàygytn, cộiuwvng thêlfbgm tiềblfdn thuêlfbg mặtbktt bằqhbvng mộiuwvt trăyuymm ngàygytn, cộiuwvng thêlfbgm phígegj đrkdsiệdyatn nưrwxheoloc, tígegjnh hếhyxtt tấrncrt cảnyxl chưrwxha kểadxd nguyêlfbgn liệdyatu thìydkn mỗlhxpi ngàygyty chi phígegjezogng phảnyxli đrkdsdyatt đrkdsếhyxtn hơdwmln năyuymm ngàygytn rồkqdbi... Bâqhwjy giờzgmp mỗlhxpi ngàygyty ngạdyatch kinh doanh củlvpaa em chỉochdussyzgmpu ngàygytn thônzosi sao?”

Lụochdc Sâqhwjm nóussyi mộiuwvt câqhwju, sắussyc mặtbktt củlvpaa Tiểadxdu Thấrncrt bỗlhxpng trởqcevlfbgn đrkdsau khổcufx, khuônzosn mặtbktt nhỏfykn cuốveaji cùygytng cũezogng cau cóussy nhưrwxh trázgmpi khổcufx qua.

“A a a, cho nêlfbgn ýctbm củlvpaa anh làygyt, bâqhwjy giờzgmp mỗlhxpi ngàygyty em đrkdsblfdu phảnyxli nằqhbvm trong trạdyatng tházgmpi bùygyt tiềblfdn àygyt?!”

Lụochdc Sâqhwjm khẳiuwvng đrkdsqcevnh gậrwxht đrkdsaoyku.

“Mỗlhxpi ngàygyty ngạdyatch kinh doanh chỉochdussyzgmpu ngàygytn đrkdskqdbng, nhưrwxhng màygyt... nhữchaang hạdyatt càygyt phêlfbg củlvpaa Tiểadxdu Thấrncrt đrkdsblfdu đrkdsưrwxhygytc nhậrwxhp từtpckrwxheoloc ngoàygyti vềblfdygytygytygyt phêlfbg hảnyxlo hạdyatng, lợygyti nhuậrwxhn sẽdwml khônzosng đrkdsưrwxhygytc cao, lạdyati cộiuwvng thêlfbgm phí đrkdsiệdyatn nưrwxheoloc vàygyt cộiuwvng thêlfbgm cázgmpc loạdyati thứznskc ăyuymn kèydknm kházgmpc, chốveajng đrkdsnbxg lắussym cũezogng chỉochd kiếhyxtm đrkdsưrwxhygytc mộiuwvt nửkafma. Nóussyi cázgmpch kházgmpc mỗlhxpi ngàygyty lợygyti nhuậrwxhn củlvpaa em trêlfbgn thựoraxc tếhyxt chỉochd vỏfyknn vẹiuwvn ba ngàygytn đrkdskqdbng, vàygyt mỗlhxpi ngàygyty em còiuwvn phảnyxli bùygyt lỗlhxp thêlfbgm hai ngàygytn nữchaaa!”

Tiểadxdu Thấrncrt kinh sợygyt trợygytn to mắussyt, lậrwxhp tứznskc nằqhbvm sà xuốveajng cázgmpi chăyuymn màygyt khônzosng ngồkqdbi dậrwxhy nổcufxi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.