Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 833 :

    trước sau   
Sau khi Lưgbglu Tuyềypkgn tắmyxjm rửrvdga xong, từznfi phòozhcng tắmyxjm đeomyi ra đeomyãjenr đeomyiềypkgu chỉozhcnh lạovaai tâdbbbm trạovaang củjenra mìeqitnh.

Tầbgzon Nham đeomyang nằjmnbm trêgboun giưgbgljenrng.

Thấomrxy côikzv từznfi phòozhcng tắmyxjm đeomyi ra liềypkgn vẫhvqey tay gọnnnli, “Đgfsmếpvdmn đeomyâdbbby!”

“Sao vậxmeuy?”

gbglu Tuyềypkgn đeomyi đeomyếpvdmn bêgboun cạovaanh giưgbgljenrng liềypkgn bịxmeu Tầbgzon Nham nắmyxjm tay kéozhco mạovaanh xuốcbring, cảibxs ngưgbgljenri côikzv ngãjenr xuốcbring giưgbgljenrng, Tầbgzon Nham nhẹbofy nhàldonng ôikzvm lấomrxy côikzv, “Khôikzvng cóznfieqit, chỉozhcldon tựpbuj nhiêgboun rấomrxt muốcbrin ôikzvm em, Tiểhneiu Tuyềypkgn, anh cảibxsm thấomrxy thậxmeut may mắmyxjn vìeqiteqitnh đeomyãjenr quyếpvdmt đeomyxmeunh chíldonnh xájanwc, chíldonnh làldon kếpvdmt hôikzvn vớhvqei em!”

gbglu Tuyềypkgn dựpbuja vàldono lòozhcng củjenra Tầbgzon Nham, úpvdmp mặpudxt vàldono ngựpbujc anh ấomrxy nêgboun Tầbgzon Nham khôikzvng thểhnei nhìeqitn thấomrxy néozhct mặpudxt củjenra côikzv.


Nghe đeomyưgbglvvapc lờjenri nóznfii củjenra Tầbgzon Nham, côikzv liềypkgn nghĩxrvv, sởnlbhxrvvikzvm nay anh cóznfidbbbm trạovaang nhưgbgl vậxmeuy, cóznfi phảibxsi vìeqit ngưgbgljenri cũbjyo đeomyãjenrldonm anh cảibxsm thấomrxy tổawvkn thưgbglơozhcng, đeomyúpvdmng lúpvdmc côikzv... lạovaai làldon liềypkgu thuốcbric chữbgzoa vếpvdmt thưgbglơozhcng cho anh?

Khôikzvng thểhnei khôikzvng nóznfii, nghi ngờjenrldon mộjcset cájanwi gìeqit đeomyóznfi rấomrxt thầbgzon kỳmyxj.

Mộjcset khi trong lòozhcng mọnnnlc rễlsta nảibxsy mầbgzom, sẽaizqznfi ngàldony trởnlbh thàldonnh câdbbby đeomyovaai thụorvr!

“Tiểhneiu Tuyềypkgn?”

“Em đeomyâdbbby!”, Lưgbglu Tuyềypkgn thởnlbhldoni mộjcset tiếpvdmng, nhẹbofy nhàldonng ôikzvm lấomrxy Tầbgzon Nham, “Sao hôikzvm nay lạovaai cóznfidbbbm trạovaang nhưgbgl vậxmeuy?”

“Chíldonnh làldon cảibxsm thấomrxy ởnlbhgboun em rấomrxt tốcbrit.”

gbglu Tuyềypkgn cưgbgljenri nhạovaat mộjcset tiếpvdmng, “Tầbgzon Nham, em vẫhvqen muốcbrin viếpvdmt tạovaai sao anh gọnnnli đeomyiệcbxtn thoạovaai nóznfii làldon muốcbrin kếpvdmt hôikzvn em, cóznfi thểhneiznfii em biếpvdmt nguyêgboun nhâdbbbn khôikzvng?”

Tầbgzon Nham sữbgzong sờjenr, trêgboun mặpudxt lộjcsedjgi vẻngbn khóznfi chịxmeuu, anh khôikzvng muốcbrin nóznfii tớhvqei vấomrxn đeomyypkgldony..

gbglu tuyềypkgn cũng khôikzvng đeomyájanwnh Nhiễlstau hắmyxjn, chờjenr hắmyxjn mìeqitnh chậxmeum rãjenri suy nghĩxrvv.

Mộjcset lájanwt sau, Tầbgzon Nham mớhvqei chau màldony nhìeqitn Lưgbglu tuyềypkgn, “Tiểhneiu Tuyềypkgn, nguyêgboun nhâdbbbn quan trong lắmyxjm sao, chẳldonng phảibxsi bâdbbby giờjenr chúpvdmng ta hạovaanh phúpvdmc ởnlbhgboun nhau mớhvqei làldon đeomyiềypkgu quan trọnnnlng hay sao?”

Quảibxs nhiêgboun...

Anh ấomrxy vẫhvqen khôikzvng đeomyxmeunh nóznfii vớhvqei côikzv.

gbglu Tuyềypkgn nhẹbofy nhàldonng nằjmnbm xuốcbring giưgbgljenrng, “Đgfsmúpvdmng, bâdbbby giờjenr đeomyưgbglvvapc ởnlbhgboun nhau mớhvqei làldon đeomyiềypkgu quan trọnnnlng hơozhcn hếpvdmt!”


Đgfsmâdbbby làldon lầbgzon thứlbgk hai côikzv hỏxmeui Tầbgzon Nham.

Lầbgzon đeomybgzou tiêgboun anh đeomyãjenrznfii vòozhcng vo đeomyhnei trájanwnh nóznfii vềypkg chuyệcbxtn nàldony, lầbgzon nàldony.cũbjyong vậxmeuy.

Xem ra anh ấomrxy thậxmeut sựpbuj khôikzvng muốcbrin nóznfii nguyêgboun nhâdbbbn cho côikzv biếpvdmt.

Đgfsmãjenr vậxmeuy côikzvznfi tiếpvdmp tụorvrc hỏxmeui cũbjyong khôikzvng cóznfi ýomrx nghĩxrvva gìeqit.

gbglu Tuyềypkgn tắmyxjt đeomyèapken ởnlbh đeomybgzou giưgbgljenrng, cảibxs phòozhcng tốcbrii đeomyen nhưgbgl mựpbujc, “Đgfsmznfing nóznfii nữbgzoa, mai còozhcn phảibxsi dậxmeuy sớhvqem, ngủjenr thôikzvi.”

Mộjcset lúpvdmc sau, trong khôikzvng gian tĩxrvvnh lặpudxng lạovaai cóznfi tiếpvdmng thởnlbhldoni rầbgzou rĩxrvv.

Hai ngưgbgljenri nằjmnbm trêgboun giưgbgljenrng đeomyypkgu khôikzvng đeomyjcseng đeomyxmeuy gìeqit.

Qua chừznfing mưgbgljenri mấomrxy phúpvdmt, Tầbgzon Nham bắmyxjt đeomybgzou đeomyjcseng đeomyxmeuy, tay củjenra anh ởnlbh trong chăztvon từznfi từznfi tiếpvdmn lạovaai gầbgzon cơozhc thểhnei củjenra Lưgbglu Tuyềypkgn. Hai ngưgbgljenri đeomyãjenr kếpvdmt hôikzvn khájanwdbbbu, Tầbgzon Nham muốcbrin làldonm gìeqitikzv hiểhneiu rấomrxt rõdjgi, nhưgbglng hôikzvm nay côikzv khôikzvng cóznfidbbbm trạovaang, mộjcset chúpvdmt cũbjyong khôikzvng cóznfi!

ikzv nắmyxjm lấomrxy tay Tầbgzon Nham, “Tầbgzon Nham, hôikzvm nay em khôikzvng đeomyưgbglvvapc.”

“Em rụorvrng dâdbbbu hảibxs?”

“Ừiphem!”

Tầbgzon Nham tiếpvdmc nuốcbrii thởnlbhldoni, rúpvdmt tay lạovaai, ôikzvm lấomrxy Lưgbglu Tuyềypkgn, “Vậxmeuy đeomyàldonnh đeomyi ngủjenr thôikzvi.”

“Dạovaa!”


gbglu Tuyềypkgn nằjmnbm quay lưgbglng vềypkg phíldona Tầbgzon Nham, khôikzvng hềypkg cảibxsm thấomrxy buồibxsn ngủjenr.

ikzv khôikzvng biếpvdmt Tầbgzon Nham đeomyãjenr gặpudxp phảibxsi chuyệcbxtn gìeqitldon lạovaai cóznfi hứlbgkng thúpvdmldonm chuyệcbxtn đeomyóznfi vớhvqei côikzv, nếpvdmu đeomyawvki lạovaai làldonikzv, nhậxmeun đeomyưgbglvvapc tin nhắmyxjn hỏxmeui thăztvom củjenra ngưgbgljenri yêgbouu thìeqitjvsu nhưgbgl thếpvdmldono cũbjyong khôikzvng cóznfidbbbm trạovaang làldonm chuyệcbxtn nhưgbgl vậxmeuy.

ikzv nhớhvqe đeomyãjenr từznfing đeomynnnlc qua câdbbbu nàldony trong mộjcset quyểhnein sájanwch —— Tìeqitnh yêgbouu vàldonldonnh cájanwch củjenra con trai làldonjanwch biệcbxtt nhau.

Trong lòozhcng đeomyãjenrznfi mộjcset ngưgbgljenri vẫhvqen cóznfi thểhnei âdbbbn ájanwi vớhvqei mộjcset ngưgbgljenri khájanwc.

ikzv khôikzvng ngăztvon đeomyưgbglvvapc suy nghĩxrvv củjenra mìeqitnh, “Cóznfi thểhnei phâdbbbn chia rõdjgildonng nhưgbgl vậxmeuy sao!”

...

“Lưgbglu Tuyềypkgn hảibxs?”

“Ừiphem!”, Tiểhneiu Thấomrxt nằjmnbm trêgboun giưgbgljenrng, chốcbring cằjmnbm đeomyùjvsua giỡrvdgn, “Tiểhneiu Tuyềypkgn nhờjenr em tra giúpvdmp mộjcset mãjenr sốcbri, màldon em khôikzvng cầbgzon tra, chỉozhc nhìeqitn con sốcbri liềypkgn biếpvdmt làldon củjenra Los Angeles củjenra Mỹznfi, em từznfing sốcbring qua ởnlbh đeomyóznfildon, anh thấomrxy em cóznfi thôikzvng minh khôikzvng?”

“Thôikzvng minh, rấomrxt thôikzvng minh.”

Tiểhneiu Thấomrxt chỉozhcldono môikzvi củjenra mìeqitnh, nhắmyxjm mắmyxjt lạovaai, “Nếpvdmu thôikzvng minh thìeqitgboun đeomyưgbglvvapc thưgbglnlbhng nhỉozhc.”

Lụorvrc Sâdbbbm cưgbgljenri, ôikzvm lấomrxy cổawvk củjenra côikzv, cắmyxjn lêgboun môikzvi côikzv mộjcset cájanwi.

“Ai u! Đgfsmau quájanw!”

“Đgfsmau hảibxs? Sao anh khôikzvng cảibxsm thấomrxy gìeqit hếpvdmt!”


Tiểhneiu Thấomrxt néozhcm đeomyiệcbxtn thoạovaai đeomyang cầbgzom trêgboun tay xuốcbring, đeomynemty Lụorvrc Sâdbbbm téozhc xuốcbring giưgbgljenrng, “Oaoaoa, Lụorvrc Sâdbbbm, anh họnnnlc hưgbgl rồibxsi hảibxs, sao bâdbbby giờjenr anh càldonng lúpvdmc càldonng hưgbgl vậxmeuy, lúpvdmc trưgbglhvqec anh đeomycbrii xửrvdg vớhvqei em nhẹbofy nhàldonng dịxmeuu dàldonng lắmyxjm màldon, sao bâdbbby giờjenr nhưgbglznfii đeomyjcsei lốcbrit cừznfiu vậxmeuy!”

“Em mớhvqei biếpvdmt sao?”

Tiểhneiu Thấomrxt nhõdjging nhẽaizqo ngồibxsi trêgboun ngưgbgljenri Lụorvrc Sâdbbbm, “Thìeqit ra trưgbglhvqec giờjenr anh dịxmeuu dàldonng vớhvqei em làldon giảibxs bộjcse a! Lụorvrc Sâdbbbm, anh thậxmeut làldongbgl quájanw đeomyi!”

ikzvng màldony Lụorvrc Sâdbbbm nhíldonu lạovaai, “Vậxmeuy bâdbbby giờjenr em biếpvdmt rồibxsi, cóznfi muốcbrin trảibxsldonng khôikzvng?”

“Suy nghĩxrvv hay lắmyxjm!”, Tiểhneiu Thấomrxt lấomrxy tay đeomyèapke hai tay củjenra Lụorvrc Sâdbbbm lạovaai, khôikzvng cho anh dưgbglơozhcng dưgbglơozhcng tựpbuj đeomymyxjc nữbgzoa, “Cưgbglng bâdbbby giờjenr đeomyãjenrldon Đgfsmưgbgljenrng Tăztvong rồibxsi, đeomyãjenr sa vàldono ổawvk nhềypkgn nhệcbxtn củjenra chịxmeuldonozhcn muốcbrin chạovaay? Hơozhcozhc, nằjmnbm mơozhc!”

Lụorvrc Sâdbbbm, “...”

“Đgfsmưgbgljenrng Tăztvong, tạovaai sao em khôikzvng nghĩxrvv anh làldonikzvn Ngộjcse Khôikzvng?”

“Vìeqit Đgfsmưgbgljenrng Tăztvong tốcbrit a, đeomybofyp trai nhưgbgl vậxmeuy, nếpvdmu khôikzvng chiếpvdmm đeomyưgbglvvapc tìeqitnh yêgbouu củjenra hắmyxjn cũbjyong cóznfi thểhnei luộjcsec lêgboun ăztvon, trưgbgljenrng sinh bấomrxt lãjenro!”

Lụorvrc Sâdbbbm thựpbujc sựpbuj nhịxmeun khôikzvng đeomyưgbglvvapc, bậxmeut cưgbgljenri haha.

Mặpudxt Tiểhneiu Thấomrxt hơozhci đeomyxmeugboun, “Cưgbgljenri cájanwi gìeqit!”

“Cưgbgljenri em tựpbuj đeomyem mìeqitnh so vớhvqei nhềypkgn nhệcbxtn tinh!” Lụorvrc Sâdbbbm giữbgzo chặpudxt Tiểhneiu Thấomrxt, xoay mìeqitnh đeomyèapkegboun ngưgbgljenri Tiểhneiu Thấomrxt, cưgbgljenri tủjenrm tỉozhcm nhìeqitn côikzv, “Nếpvdmu em thậxmeut sựpbuj giốcbring nhềypkgn nhệcbxtn tinh, anh nghĩxrvv Đgfsmưgbgljenrng Tăztvong đeomyãjenr tựpbuj đeomyjcseng dâdbbbng hiếpvdmn rồibxsi!”

Xạovaao sựpbuj!

Giảibxs bộjcseznfii vậxmeuy đeomyhnei khen côikzv đeomybofyp đeomyâdbbby màldon!


Khôikzvng cầbgzon nóznfii cũbjyong biếpvdmt Tiểhneiu Thấomrxt vui nhưgbgl thếpvdmldono, “Thậxmeut khôikzvng?”

“Đgfsmưgbglơozhcng nhiêgboun!”

“Moahhhhh!” Tiểhneiu Thấomrxt ôikzvm lấomrxy Lụorvrc Sâdbbbm hôikzvn tớhvqei tấomrxp, “Lụorvrc Sâdbbbm, anh đeomyúpvdmng làldon ngưgbgljenri biếpvdmt thưgbglnlbhng thứlbgkc cájanwi đeomybofyp, sao em càldonng ngàldony càldonng yêgbouu anh vậxmeuy ta.”

“Thậxmeut khôikzvng? Yêgbouu chỗoknkldono củjenra anh?”

“Khôikzvng biếpvdmt nữbgzoa, hìeqitnh nhưgbglpvdmc đeomybgzou bịxmeu vẻngbn ngoàldoni đeomybofyp trai củjenra anh mêgbou hoặpudxc a, ai u, sao anh nhéozhco em?”

“Em nóznfii xem!”, Lụorvrc Sâdbbbm nhe răztvong.

“Anh phảibxsi nghe em nóznfii hếpvdmt đeomyãjenr!” Tiểhneiu Thấomrxt vui vẻngbnznfii tiếpvdmp, “Anh phảibxsi nhớhvqe lạovaai lầbgzon đeomybgzou tiêgboun chúpvdmng ta gặpudxp nhau ởnlbh đeomyâdbbbu, ởnlbh quájanwn bar a! Màldonozhcn làldonnlbh nhàldon vệcbxt sinh nam nữbgzoa, lúpvdmc đeomyóznfi em xỉozhcn tớhvqei khôikzvng biếpvdmt gìeqit, nếpvdmu khôikzvng phảibxsi vìeqit anh đeomybofyp trai, em đeomyãjenr sớhvqem quêgboun anh mấomrxt tiêgbouu rồibxsi.”

ikzvng màldony Lụorvrc Sâdbbbm nhíldonu lạovaai, thìeqit ra đeomybofyp trai cũbjyong tốcbrit.

“’Sau đeomyóznfi thìeqit sao?”

“Sau nàldony? Đgfsmúpvdmng rồibxsi —— “,Tiểhneiu Thấomrxt trừznfing mắmyxjt nhìeqitn Lụorvrc Sâdbbbm, “Em nhớhvqe ra rồibxsi, lúpvdmc đeomyóznfi anh tớhvqei trưgbgljenrng em tuyểhnein ngưgbgljenri, sao em vừznfia thi xong anh đeomyãjenr mờjenri em đeomyi ăztvon, anh nóznfii thậxmeut đeomyi, cóznfi phảibxsi lúpvdmc đeomyóznfi anh đeomyãjenr đeomyhnei ýomrx em khôikzvng!”

“Em đeomyjanwn thửrvdg xem!”

“Khôikzvng cầbgzon đeomyjanwn, chắmyxjc chắmyxjn làldon vậxmeuy rồibxsi! Bổawvkn côikzvgbglơozhcng trờjenri sinh đeomyoan trang diễlstam lệcbxt, lạovaai còozhcn ưgbglu túpvdm nhưgbgl vậxmeuy, chỉozhcznfi ai mùjvsu mớhvqei khôikzvng thíldonch em thôikzvi!”

Lụorvrc Sâdbbbm bậxmeut cưgbgljenri!

Nha đeomybgzou nàldony thậxmeut đeomyúpvdmng làldon tựpbuj luyếpvdmn đeomyếpvdmn đeomyájanwng yêgbouu a.

Anh chặpudxn Tiểhneiu Thấomrxt nóznfii tiếpvdmp, “Mau nóznfii, em thíldonch anh từznfi khi nàldono?”

“Em cũbjyong khôikzvng biếpvdmt nữbgzoa.” Tiểhneiu Thấomrxt gãjenri gãjenri đeomybgzou, cốcbri gắmyxjng nghĩxrvv kỹznfi, vẫhvqen làldon khôikzvng nghĩxrvv ra, “Cóznfi thểhnei từznfi lầbgzon đeomybgzou gặpudxp anh đeomyãjenr đeomyhnei ýomrx anh rồibxsi, dùjvsueqit ngưgbgljenri đeomybofyp trai nhưgbgl anh cũbjyong hiếpvdmm gặpudxp màldon, anh cũbjyong đeomyâdbbbu phảibxsi khôikzvng biếpvdmt, mấomrxy thầbgzon tưgbglvvapng nam màldon em ngàldony nàldono em cũbjyong thấomrxy trêgboun phim cũbjyong khôikzvng đeomybofyp trai bằjmnbng anh a. Cũbjyong cóznfi thểhneildonpvdmc em nằjmnbm việcbxtn anh hếpvdmt lòozhcng chăztvom sóznfic, cũbjyong cóznfi thểhneildonpvdmc em gặpudxp rắmyxjn ởnlbh khájanwch sạovaan anh đeomyãjenr cứlbgku em, cũbjyong khôikzvng biếpvdmt làldon từznfi khi nàldono nữbgzoa, chỉozhc biếpvdmt khi phájanwt hiệcbxtn yêgbouu anh đeomyãjenrgbouu đeomyếpvdmn khôikzvng thểhnei kiềypkgm chếpvdmbjyoa rồibxsi!”

Đgfsmcbrii vớhvqei câdbbbu trảibxs lờjenri nàldony Lụorvrc Sâdbbbm tưgbglơozhcng đeomycbrii hàldoni lòozhcng.

bjyong nhưgbgl anh lầbgzon đeomybgzou gặpudxp côikzvbjyong chỉozhcldonznfiomrxn tưgbglvvapng tốcbrit, sau nàldony mớhvqei từznfi từznfi thíldonch côikzv, bắmyxjt đeomybgzou thíldonch từznfi khi nàldono anh cũbjyong khôikzvng trảibxs lờjenri đeomyưgbglvvapc.

znfi thểhneieqitnh yêgbouu chíldonnh làldon nhưgbgl vậxmeuy!

gbouu làldongbouu, đeomyâdbbbu cầbgzon nhiềypkgu lýomrx do nhưgbgl vậxmeuy.

Lụorvrc Sâdbbbm nửrvdga nằjmnbm trêgboun ngưgbgljenri Tiểhneiu Thấomrxt, mắmyxjt ôikzvn nhu nhẹbofy nhàldonng.

“Sao lạovaai nhìeqitn em nhưgbgl vậxmeuy a?” Mặpudxt Tiểhneiu Thấomrxt hơozhci đeomyxmeugboun.

“Bởnlbhi vìeqit... trêgboun miệcbxtng em cóznfildonnh hộjcset cơozhcm, Tiểhneiu Thấomrxt, em ăztvon cơozhcm xong khôikzvng cóznfi lau miệcbxtng hảibxs.”

Tiểhneiu Thấomrxt đeomyưgbgla tay sờjenr sờjenr, thậxmeut đeomyúpvdmng làldonznfi mộjcset hộjcset cơozhcm.

ikzv lậxmeup tứlbgkc ngồibxsi bậxmeut dậxmeuy, la lêgboun, “A a a, Lụorvrc Sâdbbbm, anh đeomyúpvdmng làldon ngưgbgljenri xấomrxu màldon, cóznfi phảibxsi anh đeomyãjenr thấomrxy từznfi sớhvqem rồibxsi khôikzvng, tạovaai sao bâdbbby giờjenr mớhvqei nóznfii vớhvqei em!”

“Ha ha ha!”

Tiểhneiu Thấomrxt từznfi trêgboun giưgbgljenrng nhảibxsy xuốcbring, trựpbujc tiếpvdmp chạovaay vàldono phòozhcng vệcbxt sinh.

Đgfsmóznfing cửrvdga lạovaai màldon vẫhvqen còozhcn nghe tiếpvdmng Lụorvrc Sâdbbbm đeomyang cưgbgljenri rấomrxt lớhvqen ởnlbhgboun ngoàldoni.

“Ngưgbgljenri xấomrxu, trùjvsum xấomrxu!”

Tiểhneiu Thấomrxt tứlbgkc giậxmeun, mắmyxjt côikzv liềypkgn chớhvqep mộjcset cájanwi, trong đeomybgzou đeomyãjenr nghĩxrvv ra kếpvdmjanwch!

ikzvgbgljenri hắmyxjc hắmyxjc đeomybgzoy mờjenr ájanwm.

“Lụorvrc Sâdbbbm a Lụorvrc Sâdbbbm, đeomyvvapi lájanwt nữbgzoa xem em hàldonnh hạovaa anh nhưgbgl thếpvdmldono!”

...

Tiểhneiu Thấomrxt trong phòozhcng vệcbxt sinh đeomyãjenr nửrvdga ngàldony vẫhvqen chưgbgla ra, Lụorvrc Sâdbbbm cũbjyong đeomyãjenrgbgljenri nãjenry giờjenr, sợvvap sẽaizq chọnnnlc giậxmeun Tiểhneiu Thấomrxt, liềypkgn đeomyi tớhvqei phòozhcng vệcbxt sinh gõdjgidjgi cửrvdga, “Tiểhneiu Thấomrxt?”

Trong phòozhcng vệcbxt sinh mộjcset tiếpvdmng đeomyjcseng cũbjyong khôikzvng cóznfi.

“Tiểhneiu Thấomrxt?”

“Quaooo ——“

Cửrvdga phòozhcng đeomyjcset nhiêgboun mởnlbh ra, Tiểhneiu Thấomrxt dựpbuja lêgboun cạovaanh cửrvdga, cájanwnh mắmyxjt ma mịxmeu nhìeqitn Lụorvrc Sâdbbbm.

Lụorvrc Sâdbbbm nhìeqitn thấomrxy bộjcse đeomyibxs Tiểhneiu Thấomrxt đeomyang mặpudxc, cảibxs ngưgbgljenri hừznfing hựpbujc nhưgbgl lửrvdga đeomycbrit

Bộjcse quầbgzon ájanwo lúpvdmc nãjenry côikzv mặpudxc lúpvdmc vàldono phòozhcng vệcbxt sinh khôikzvng thấomrxy nữbgzoa, cũbjyong khôikzvng biếpvdmt từznfi đeomyâdbbbu xuấomrxt hiệcbxtn cájanwi ájanwo sơozhc mi Tiểhneiu Thấomrxt đeomyang mặpudxc, cổawvk ájanwo mởnlbh rộjcseng, đeomyhnei lộjcseldonn dãjenr trắmyxjng nõdjgin vàldongbglơozhcng quai xanh củjenra côikzv! Đgfsmãjenr vậxmeuy... nhìeqitn xuốcbring mộjcset chúpvdmt cóznfi thểhnei loájanwng thoájanwng thấomrxy đeomyưgbglvvapc phầbgzon ngựpbujc đeomybgzoy đeomypudxn củjenra côikzv

Lụorvrc Sâdbbbm nuốcbrit nưgbglhvqec miếpvdmng, cốcbri gắmyxjng nhìeqitn đeomyi chỗoknk khájanwc.

Álstao sơozhc mi củjenra anh so vớhvqei Tiểhneiu Thấomrxt đeomyưgbglơozhcng nhiêgboun sẽaizq bịxmeu rộjcseng, dàldoni tớhvqei đeomybgzou gốcbrii củjenra côikzv, nhìeqitn cựpbujc kỳmyxj quyếpvdmn rũbjyogbou ngưgbgljenri, nhìeqitn xuốcbring mộjcset chúpvdmt làldon bắmyxjp châdbbbn, xuốcbring chúpvdmt nữbgzoa làldon đeomyôikzvi bàldonn châdbbbn nhỏxmeu nhắmyxjn củjenra côikzv.

janwc ngóznfin châdbbbn củjenra côikzv quắmyxjp lạovaai, mỗoknki mộjcset ngóznfin đeomyypkgu làldonldonu hồibxsng phấomrxn, cộjcseng thêgboum ájanwnh đeomyèapken chiếpvdmu vàldono, xinh đeomybofyp quyếpvdmn rũbjyo đeomyếpvdmn mêgbou hồibxsn.

Lụorvrc Sâdbbbm nhanh chóznfing che mũbjyoi lạovaai.

Quájanwznfing bỏxmeung rồibxsi!

ldonng đeomyájanwng sợvvapozhcn chíldonnh làldon... tưgbgl thếpvdmpvdmc nàldony củjenra Tiểhneiu Thấomrxt quájanw trêgbouu ngưgbglơozhci!

ikzv dựpbuja vàldono cájanwnh cửrvdga, ájanwnh mắmyxjt câdbbbu dẫhvqen, “Lụorvrc Sâdbbbm ~~”

“Tiểhneiu, Tiểhneiu Thấomrxt!”

Lụorvrc Sâdbbbm lầbgzon đeomybgzou tiêgboun nóznfii chuyệcbxtn càldonztvom nhưgbgl vậxmeuy.

Tiểhneiu Thấomrxt họnnnlc đeomyưgbglvvapc tưgbgl thếpvdm quyếpvdmn rũbjyoldony trêgboun TV, đeomyxmeunh nhìeqitn Lụorvrc Sâdbbbm bằjmnbng ájanwnh mắmyxjt quyếpvdmn rũbjyo, nhưgbglng còozhcn chưgbgla làldonm, côikzv liềypkgn nhájanwy mắmyxjt vớhvqei Lụorvrc Sâdbbbm, nhưgbglng nhìeqitn nhưgbgl bịxmeu co cơozhc, “Em đeomybofyp khôikzvng?”

Cho dùjvsu vậxmeuy, côikzvbjyong đeomyãjenr thàldonnh côikzvng hạovaa gụorvrc Lụorvrc Sâdbbbm rồibxsi.

“Đgfsmbofyp!”

Đgfsmâdbbby làldon lầbgzon đeomybgzou tiêgboun Tiểhneiu Thấomrxt câdbbbu dẫhvqen ngưgbgljenri khájanwc, khôikzvng ngờjenr lạovaai thàldonnh côikzvng nhưgbgl vậxmeuy, côikzvozhcn chưgbgla chịxmeuu thôikzvi, tiếpvdmp tụorvrc ôikzvm lấomrxy cổawvk Lụorvrc Sâdbbbm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.