Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 757 :

    trước sau   
“Lụjavtc Sâuvfcm...”

Tiểkoghu Thấakqjt ôimvgm chặtaqnt eo củeyvoa anh, hítfpnt hơhaaji mũimyki mắfkayt đkmlccjahvmnrn, “anh thậmimkt ngốrtyjc!”

“Nha đkmlctfpnu ngốrtyjc!”

Lụjavtc Sâuvfcm nhẹlphx nhàowbkng xoa tópcnsc Tiểkoghu Thấakqjt, “bâuvfcy giờobfq đkmlctaqnhaajn chưtaqna?”

“Vâuvfcng, đkmlctaqnhaajn nhiềakqju rồplizi!”

Hai ngưtaqnobfqi dựpzmaa vàowbko gópcnsc tưtaqnobfqng, lặtaqnng lẽsbkx ôimvgm nhau nhưtaqn thếnbzr, thờobfqi gian dưtaqnobfqng nhưtaqn đkmlcãezcv ngừzenqng lạslzki.


Đpjislmhnt nhiêvmnrn...

Tiểkoghu Thấakqjt đkmlclmhnt nhiêvmnrn nhớzhab ra mộlmhnt sựpzma việntxjc, bỗmzcxng nhiêvmnrn từzenq trong vòlllbng tay củeyvoa Lụjavtc Sâuvfcm ngẩlphxng đkmlctfpnu lêvmnrn, nópcnsi vộlmhni, “Lụjavtc Sâuvfcm, Lụjavtc Sâuvfcm! Cuộlmhnc thi thìjatd sao! Khôimvgng phảockri hôimvgm nay phảockri thi sao? Em hôimvgm mêvmnr cảockr ngàowbky nhưtaqn thếnbzrowbky thìjatdowbkm sao bâuvfcy giờobfqi, hay làowbk em bịockr mấakqjt quyềakqjn tham gia cuộlmhnc thi rồplizi!”

Đpjisếnbzrn lúakqjc nàowbky rồplizi màowbk vẫfifmn nghĩombn đkmlcếnbzrn cuộlmhnc thi.

Lụjavtc Sâuvfcm bấakqjt lựpzmac nhẹlphx nhàowbkng day tháezcvi dưtaqnơhaajng.

“Lụjavtc Sâuvfcm ~” 

“Yêvmnrn tâuvfcm, khôimvgng hủeyvoy quyềakqjn tham gia cuộlmhnc thi củeyvoa em đkmlcâuvfcu, hôimvgm qua pháezcvt sinh sựpzma việntxjc nhưtaqn vậmimky, hôimvgm nay nhâuvfcn viêvmnrn kháezcvch1sạslzkn phốrtyji hợcmygp vớzhabi cảockrnh sáezcvt đkmlckogh đkmlciềakqju tra vụjavt việntxjc, nêvmnrn hôimvgm nay khôimvgng cópcns thi, mai mớzhabi bắfkayt đkmlctfpnu thi vòlllbng hai!”

Tiểkoghu Thấakqjt thởpyex phàowbko nhẹlphx nhõezcvm.

Lụjavtc Sâuvfcm đkmlctaqnimvg đkmlcfwjkng dậmimky, Tiểkoghu Thấakqjt nhìjatdn thấakqjy hoa văeixfn trêvmnrn thảockrm trong tâuvfcm vẫfifmn cópcns chúakqjt sợcmyg sợcmyg, núakqjp sau lưtaqnng củeyvoa Lụjavtc Sâuvfcm khôimvgng dáezcvm lộlmhn mặtaqnt ra.

“Đpjiscmygi títfpn nữuehba anh bảockro Triệntxju Đpjisàowbko bỏcjah tấakqjm thảockrm nàowbky đkmlci!”

“Vâuvfcng!” Tiểkoghu Thấakqjt ngồplizi lêvmnrn gưtaqnobfqng, nghĩombn lạslzki chuyệntxjn ngàowbky hôimvgm qua màowbk sắfkayc mặtaqnt trắfkayng bệntxjch ra, côimvg dựpzmaa vàowbko giưtaqnobfqng, “rốrtyjt cụjavtc hôimvgm qua làowbk ai muốrtyjn hãezcvm hạslzki em?”

Lụjavtc Sâuvfcm tưtaqnobfqng thuậmimkt lạslzki sựpzma việntxjc hôimvgm qua cho Tiểkoghu Thấakqjt nghe lạslzki mộlmhnt lầtfpnn, sau đkmlcópcns hai ngưtaqnobfqi tốrtyjezcvo Trưtaqnơhaajng Hy.

Sựpzma việntxjc nàowbky làowbk do Trưtaqnơhaajng Hy đkmlcfwjkng sau, Lụjavtc Sâuvfcm khôimvgng muốrtyjn nópcnsi cho Tiểkoghu Thấakqjt biếnbzrt!

imvg đkmlcơhaajn thuầtfpnn nhưtaqn vậmimky thìjatd cứfwjk đkmlckoghimvg tiếnbzrp tụjavtc đkmlcơhaajn thuầtfpnn, còlllbn nhữuehbng việntxjc khôimvgng hay1nhưtaqn thếnbzrowbky thìjatd đkmlckogh anh ta thay côimvg xửofwqfifm!


“Hópcnsa ra làowbk bọiiuvn họiiuv!”

“Đpjiszenqng nghĩombn nhiềakqju nữuehba, ngưtaqnobfqi đkmlcãezcv bịockr cảockrnh sáezcvt bắfkayt đkmlci rồplizi, tộlmhni cốrtyjjatdnh hạslzki ngưtaqnobfqi, tộlmhni cũimykng đkmlceyvo đkmlckogh cho hai ngưtaqnobfqi bọiiuvn họiiuv ngồplizi tủeyvo đkmlckogh hồplizi tỉwxnqnh rồplizi.”

Tiểkoghu Thấakqjt gậmimkt đkmlctfpnu!

Chỉwxnqjatd bịockr trưtaqncmygt trong cuộlmhnc thi màowbk bọiiuvn họiiuvowbkm tổnbzrn thưtaqnơhaajng ngưtaqnobfqi kháezcvc, nêvmnrn họiiuv đkmlcáezcvng bịockr trừzenqng phạslzkt!

“Ừfkay...”

Bụjavtng Tiểkoghu Thấakqjt bỗmzcxng dưtaqnng sôimvgi lêvmnrn.

Lụjavtc Sâuvfcm lăeixfn xe đkmlci, Tiểkoghu Thấakqjt giậmimkt mìjatdnh kéjjdjo Lụjavtc Sâuvfcm, “anh đkmlci đkmlcâuvfcu?”

Lụjavtc Sâuvfcm nhìjatdn vềakqjtaqnzhabng tay Tiểkoghu Thấakqjt!

taqnobfqng nhưtaqnimvg sợcmyg anh biếnbzrn mấakqjt, côimvg nắfkaym chặtaqnt tay áezcvo anh, vìjatd quáezcvmcflng lựpzmac nêvmnrn đkmlcrtyjt ngópcnsn tay bịockr chẹlphxo, Lụjavtc Sâuvfcm thấakqjy thưtaqnơhaajng, vộlmhni vàowbkng quay xe lăeixfn quay lạslzki, “yêvmnrn tâuvfcm, anh khôimvgng đkmlci! Anh chỉwxnq đkmlcếnbzrn nhàowbk ăeixfn đkmlckogh lấakqjy chúakqjt gìjatd cho em ăeixfn thôimvgi, đkmlcpliz vẫfifmn đkmlcang đkmlcưtaqncmygc giữuehbakqjm, bâuvfcy giờobfq bảockro bọiiuvn họiiuv đkmlcưtaqna5lêvmnrn làowbk đkmlcưtaqncmygc.”

“Anh đkmlczenqng đkmlci, anh gọiiuvi đkmlciệntxjn thoạslzki bảockro bọiiuvn họiiuv đkmlcưtaqna lêvmnrn. Anh ởpyex đkmlcâuvfcy cùmcflng vớzhabi em,...” Tiểkoghu Thấakqjt vớzhabi bộlmhn dạslzkng đkmlcáezcvng thưtaqnơhaajng nhìjatdn Lụjavtc Sâuvfcm, “em sợcmyg...”

Tráezcvi tim Lụjavtc Sâuvfcm nhưtaqn chảockry ra.

“Ừfkay, anh gọiiuvi đkmlciệntxjn thoạslzki cho Triệntxju Đpjisàowbko, bảockro anh ýfifm đkmlcưtaqna đkmlcplizvmnrn đkmlcâuvfcy.”

“Vâuvfcng.”


Thứfwjkc ăeixfn luôimvgn đkmlckogh trong ngăeixfn giữuehbakqjm, nêvmnrn đkmlcưtaqncmygc đkmlcưtaqna lêvmnrn rấakqjt nhanh, Triệntxju Đpjisàowbko bưtaqnng vàowbk đkmlckogh thứfwjkc ăeixfn lêvmnrn bàowbkn, nhìjatdn thấakqjy Tiểkoghu Thấakqjt đkmlcãezcv tỉwxnqnh, anh thởpyex phàowbko, rồplizi nhìjatdn Tiểkoghu Thấakqjt cưtaqnzhabi trêvmnru, “Tiêvmnru tiểkoghu thưtaqn àowbk, côimvgowbk khôimvgng tỉwxnqnh lạslzki nữuehba thìjatd chắfkayc Tổnbzrng tàowbki phảockri đkmlci tìjatdm báezcvc sĩombn xửofwqfifm rồplizi đkmlcópcns! Côimvg khôimvgng biếnbzrt thôimvgi chứfwjk, vìjatd chăeixfm côimvgowbk cảockr đkmlcêvmnrm Tổnbzrng tàowbki khôimvgng cópcns chợcmygp mắfkayt chúakqjt nàowbko!”

“Triệntxju Đpjisàowbko!”

Lụjavtc Sâuvfcm lưtaqnobfqm anh mộlmhnt cáezcvi, Triệntxju Đpjisàowbko biếnbzrt ýfifm khéjjdjp léjjdjp, “thôimvgi, hai ngưtaqnobfqi ăeixfn đkmlci, tôimvgi ra ngoàowbki trưtaqnzhabc!”

Tiểkoghu Thấakqjt nhìjatdn Lụjavtc Sâuvfcm!

Vừzenqa rồplizi côimvg khôimvgng2cópcns chúakqj ýfifm, bâuvfcy giờobfq mớzhabi chúakqj ýfifm, hôimvgm nay quảockr nhiêvmnrn thầtfpnn sắfkayc củeyvoa Lụjavtc Sâuvfcm cópcns phầtfpnn mệntxjt mỏcjahi, trong mắfkayt hiệntxjn lêvmnrn nhưtaqnng tia máezcvu, dưtaqnzhabi mắfkayt còlllbn bịockr cuồplizng thâuvfcm. Tiểkoghu Thấakqjt nhìjatdn màowbk thấakqjy thưtaqnơhaajng, kéjjdjo Lụjavtc Sâuvfcm lạslzki vàowbk ôimvgm anh ta mộlmhnt lầtfpnn nữuehba, “anh ngốrtyjc thậmimkt àowbk, sao khôimvgng biếnbzrt đkmlcưtaqnobfqng đkmlci ngủeyvo.”

“Khôimvgng sao, trưtaqnzhabc kia anh thưtaqnobfqng xuyêvmnrn thứfwjkc đkmlcêvmnrm!”

“Thếnbzr khôimvgng đkmlcưtaqncmygc, thứfwjkc đkmlcêvmnrm nhanh giàowbk lắfkaym, vốrtyjn anh đkmlcãezcvhaajn em 5 tuổnbzri rồplizi, biếnbzrt đkmlcâuvfcu thờobfqi gian anh thứfwjkc đkmlcêvmnrm dàowbki, rồplizi giàowbk đkmlci, rồplizi khôimvgng đkmlclphxp trai nữuehba, đkmlcếnbzrn khi đkmlcópcns chắfkayc em sẽsbkx phảockri suy nghĩombn lạslzki đkmlcópcns!”

Lụjavtc Sâuvfcm vớzhabi áezcvnh mắfkayt nhítfpnu lạslzki, con ngưtaqnơhaaji đkmlcen tuyềakqjn phúakqjt chốrtyjc khôimvgng nhìjatdn thấakqjy đkmlcáezcvy

“Suy nghĩombn?”

“Ha ha...”Tiểkoghu Thấakqjt cưtaqnobfqi ngưtaqncmygng, “em nópcnsi đkmlcùmcfla títfpn thôimvgi! Đpjiszenqng nghĩombnowbk thậmimkt. Ôxirbi, đkmlcópcnsi bụjavtng quáezcv, em phảockri ăeixfn thôimvgi!”.

pcnsi xong, côimvg nhẹlphx nhàowbkng đkmlci đkmlcếnbzrn gópcnsc ghếnbzr sofa.

Lụjavtc9Sâuvfcm bấakqjt lựpzmac lắfkayc đkmlctfpnu.

Tiểkoghu Thấakqjt mộlmhnt ngàowbky mộlmhnt đkmlcêvmnrm khôimvgng ăeixfn rồplizi, Lụjavtc Sâuvfcm cũimykng khôimvgng ăeixfn gìjatd, Tiểkoghu Thấakqjt tỉwxnqnh rồplizi, anh cũimykng yêvmnrn tâuvfcm, cópcns thểkoghvmnrn tâuvfcm ăeixfn, hai ngưtaqnobfqi ăeixfn sạslzkch bữuehba tốrtyji!


“No chưtaqna?”

“No rồplizi!”

“Thếnbzr thìjatd quay vềakqj nghỉwxnq đkmlci!”

Tiểkoghu Thấakqjt đkmlcfwjkng hìjatdnh, “vềakqj đkmlcâuvfcu?”.

“Anh đkmlcãezcv đkmlctaqnt phòlllbng kháezcvc cho em, yêvmnrn tâuvfcm, lầtfpnn nàowbky khôimvgng cópcns ai dáezcvm đkmlclmhnng châuvfcn đkmlclmhnng tay gìjatd đkmlcâuvfcu.”

Tiểkoghu Thấakqjt vẫfifmn cópcns chúakqjt sợcmygezcvi!

Khôimvgng gian phòlllbng kháezcvch sạslzkn gầtfpnn nhưtaqn nhau, côimvg nhìjatdn khôimvgng gian quen thuộlmhnc côimvg lạslzki nghĩombn lạslzki sựpzma việntxjc hôimvgm qua. 

Tiểkoghu Thấakqjt ngồplizi lìjatd trêvmnrn ghếnbzr sopha khôimvgng chịockru đkmlci!

“Lụjavtc Sâuvfcm, anh quáezcv đkmlcáezcvng quáezcv, tổnbzrn thưtaqnơhaajng trong em vẫfifmn chưtaqna khôimvgi phụjavtc màowbk anh đkmlcãezcv đkmlcuổnbzri em đkmlci rồplizi, em mộlmhnt mìjatdnh em rấakqjt sợcmyg!”.

Đpjisiềakqju nàowbky Lụjavtc Sâuvfcm cũimykng đkmlcãezcv nghĩombn đkmlcếnbzrn!

“Anh vàowbktaqnu Tuyềakqjn đkmlcãezcv thưtaqnơhaajng lưtaqncmygng rồplizi, tốrtyji nay côimvg ýfifm sẽsbkxpyexmcflng vớzhabi em!”

“Khôimvgng đkmlcưtaqncmygc!”

Lụjavtc Sâuvfcm mỉwxnqm cưtaqnobfqi, “thếnbzr1em muốrtyjn thếnbzrowbko?”.


“Hôimvgm nay em ngủeyvopyex đkmlcâuvfcy, nếnbzru anh vẫfifmn bắfkayt em đkmlci thìjatd em sẽsbkx khôimvgng tham gia cuộlmhnc thi vớzhab vấakqjn củeyvoa bọiiuvn anh nữuehba, em vềakqj nhàowbk em máezcvch bốrtyj mẹlphxowbk anh bắfkayt nạslzkt em!”

Lụjavtc Sâuvfcm bịockr nhứfwjkc đkmlctfpnu rồplizi.

“Tiểkoghu Thấakqjt...”

“Khôimvgng biếnbzrt, khôimvgng biếnbzrt đkmlcâuvfcu, em khôimvgng đkmlci đkmlcâuvfcu!”.

Tiểkoghu Thấakqjt ngẩlphxng đkmlctfpnu nhìjatdn Lụjavtc Sâuvfcm, trong áezcvnh mắfkayt đkmlctfpnu sựpzma sợcmygezcvi vàowbk yếnbzru đkmlcuốrtyji, “Lụjavtc Sâuvfcm..., em thựpzmac sựpzma rấakqjt sợcmyg...”.

Tráezcvi tim Lụjavtc Sâuvfcm phúakqjt chốrtyjc đkmlcãezcv tan chảockry ra!

Àofwq

Anh nhẹlphx nhàowbkng thởpyexowbk

Đpjisúakqjng thậmimkt làowbk bịockr tiểkoghu nha đkmlctfpnu nàowbky bắfkayt nạslzkt rồplizi!

“Ởfwjk lạslzki thìjatd đkmlcưtaqncmygc, nhưtaqnng phảockri ngoan đkmlcópcns!”.

Tiểkoghu Thấakqjt gậmimkt đkmlctfpnu liêvmnrn tụjavtc, dởpyex tay lêvmnrn đkmlckogh hứfwjka “em hứfwjka, em chắfkayc chắfkayn sẽsbkx ngoan!”.

Sợcmyg Lụjavtc Sâuvfcm hốrtyji hậmimkn, Tiểkoghu Thấakqjt liềakqjn vộlmhni vàowbkng chạslzky đkmlci tắfkaym!

“Quầtfpnn áezcvo khôimvgng cầtfpnm!”.

“Anh giúakqjp em đkmlckoghpyexezcvnh cửofwqa!”.

Lụjavtc Sâuvfcm chỉwxnq biếnbzrt cưtaqnobfqi!

jatdnh thưtaqnobfqng Tiểkoghu Thấakqjt tắfkaym rấakqjt nhanh, nhưtaqnng hôimvgm nay thìjatd thậmimkt chậmimkm, côimvgmcflng lựpzmac xoa nắfkaym từzenqng phầtfpnn da trêvmnrn cơhaaj thểkogh, đkmlcưtaqnobfqng nhưtaqnimvg muốrtyjn kỳtwqb sạslzkch nhữuehbng chấakqjt dítfpnnh nhờobfqn màowbk rắfkayn bòlllb qua! Nưtaqnzhabc ấakqjm từzenq đkmlctfpnu chảockry xuốrtyjng, dộlmhni đkmlci cảockrm giáezcvc lạslzknh giáezcv!

20 phúakqjt sau Tiểkoghu Thấakqjt mớzhabi tắfkaym xong.

imvg mởpyexjjdjezcvnh cửofwqa phòlllbng tắfkaym thìjatd thấakqjy quầtfpnn áezcvo đkmlcãezcv đkmlcưtaqncmygc sắfkayp xếnbzrp gọiiuvn gàowbkng đkmlckoghpyexezcvnh cửofwqa.

Tiểkoghu Thấakqjt cưtaqnobfqi đkmlctfpny mãezcvn nguyệntxjn.

Từzenq trong phòlllbng tắfkaym thòlllb ra mộlmhnt cáezcvnh tay trắfkayng nõezcvn đkmlckogh lấakqjy quầtfpnn áezcvo!

...

Từzenq phòlllbng tắfkaym đkmlci ra, Tiểkoghu Thấakqjt nhảockry mộlmhnt cáezcvi lêvmnrn gưtaqnobfqng!

Hoa văeixfn trêvmnrn thảockrm bêvmnrn cạslzknh giưtaqnobfqng đkmlcãezcv đkmlcưtaqncmygc thay, Tiểkoghu Thấakqjt thấakqjy yêvmnrn tâuvfcm hơhaajn, quay đkmlci quay lạslzki thìjatd khôimvgng nhìjatdn thấakqjy Lụjavtc Sâuvfcm đkmlcâuvfcu.

“Lụjavtc Sâuvfcm?”.

Lụjavtc Sâuvfcm lăeixfn xe lăeixfn xuấakqjt hiệntxjn ởpyexezcvnh cửofwqa.

Tiểkoghu Thấakqjt vỗmzcx tay lêvmnrn gưtaqnobfqng, “mau mau đkmlci tắfkaym còlllbn đkmlci ngủeyvo!”.

“... Lụjavtc Sâuvfcm!”

“Anh títfpn nữuehba, anh vẫfifmn còlllbn cópcns chúakqjt việntxjc bậmimkn!”.

“Tốrtyji qua anh đkmlcãezcv khôimvgng ngủeyvo rồplizi, khôimvgng làowbkm việntxjc nữuehba.” Tiểkoghu Thấakqjt lạslzki dùmcflng đkmlclmhnc chiêvmnru, nhìjatdn Lụjavtc Sâuvfcm mộlmhnt cáezcvch đkmlcáezcvng thưtaqnơhaajng, “hơhaajn nữuehba khôimvgng cópcns anh bêvmnrn cạslzknh, em sợcmyg!”.

“...”

Lụjavtc Sâuvfcm còlllbn nghĩombn thấakqjy Tiểkoghu Thấakqjt ngủeyvo rồplizi sẽsbkx đkmlci, nhưtaqnng nghe tìjatdnh hìjatdnh nàowbky thìjatdpcns vẻehwh khôimvgng đkmlcưtaqncmygc rồplizi.

Anh thởpyexowbki, áezcvnh mắfkayt sâuvfcu thẳuxxom.

“Tiểkoghu Thấakqjt, em đkmlczenqng cópcns hốrtyji hậmimkn đkmlcópcns nhéjjdj.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.