Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 753 :

    trước sau   
Khi ădshyn sáecyqng Tiểrxsqu Thấvyhdt gặiwpfp Lụopqcc Sâvmgdm vừbbrga xuốfeejng lầyjmnu!

Tiểrxsqu Thấvyhdt đlediang ngồrfzfi ădshyn sáecyqng vớfbgxi Lưecyqu Tuyềzixln lậhyfnp tứdsbxc đlediônaizi mắlonit nhìiunln chằiunlm chằiunlm vàtkhho Lụopqcc Sâvmgdm, đlediônaizi mắlonit khônaizng di chuyểrxsqn! Triệhyfnu Đbbrgàtkhho đledixxity chiếbpkoc xe lădshyn, Lụopqcc Sâvmgdm trêqfodn xe lădshyn mỉibaxm cưecyqqcoyi vớfbgxi Tiểrxsqu Thấvyhdt, Tiểrxsqu Thấvyhdt đlediônaizi máecyq đledixxit bừbbrgng, đlediônaizi mắlonit càtkhhng khônaizng thểrxsq di chuyểrxsqn nữyxwga.

ecyqu Tuyềzixln thởopqctkhhi.

“Tiểrxsqu Thấvyhdt?”

“...”

“Tiêqfodu Tiểrxsqu Thấvyhdt!”


“Hảntvz?” Tiểrxsqu Thấvyhdt đledighjtt nhiêqfodn hoàtkhhn hồrfzfn!

“Cậhyfnu vớfbgxi Lụopqcc Tổsnwvng đledii ădshyn cùokutng đledii, tớfbgx ădshyn xong rồrfzfi!”

Tiểrxsqu Thấvyhdt lắlonic lắlonic đlediyjmnu, néjamnt mặiwpft trônaizng xấvyhdu hổsnwv, “Tiểrxsqu Tuyềzixln, tớfbgxokutng cậhyfnu làtkhh đlediưecyqoqswc rồrfzfi.”

“Ngưecyqqcoyi ởopqcqfodn cạalxinh tớfbgx nhưecyqng tráecyqi tim sớfbgxm đlediãvmgd bay đledii rồrfzfi, quêqfodn đledii quêqfodn đledii, tớfbgx tốfeejt nhấvyhdt làtkhh khônaizng làtkhhm bóloning đledièfbgxn, tớfbgx đledii trưecyqfbgxc đlediâvmgdy!” Lưecyqu Tuyềzixln gậhyfnt đlediyjmnu vớfbgxi Lụopqcc Sâvmgdm, lấvyhdy đlediĩpupba cơghjtm vàtkhh hộghjtp sữyxwga củxyioa mìiunlnh vàtkhh đledii đlediếbpkon bàtkhhn kháecyqc. 

Lụopqcc Sâvmgdm mỉibaxm cưecyqqcoyi vàtkhh đledixxity chiếbpkoc xe lădshyn qua. 

Triệhyfnu Đbbrgàtkhho cũpblqng rấvyhdt cóloni mắlonit nhìiunln, sau khi đlediếbpkon bàtkhhn ădshyn thìiunl trựginmc tiếbpkop lưecyqfbgxt nhanh đledii rồrfzfi. 

“Em muốfeejn ădshyn cáecyqi gìiunl, anh lấvyhdy cho em?”

Lụopqcc Sâvmgdm1cũpblqng khônaizng kháecyqch sáecyqo vớfbgxi cônaiz ta, “Lấvyhdy cho anh mộghjtt sandwich vớfbgxi mộghjtt ly sữyxwga làtkhh đlediưecyqoqswc rồrfzfi!”

“Đbbrgưecyqoqswc rồrfzfi, đledioqswi chúecyqt!”

Chưecyqa đlediyjmny hai phúecyqt thìiunl Tiểrxsqu Thấvyhdt mang đledirfzf ădshyn sáecyqng vềzixl cho anh ta, Tiểrxsqu Thấvyhdt cũpblqng đlediãvmgd ădshyn khônaizng írswdt rồrfzfi, nêqfodn chỉibax giữyxwg khuônaizn mặiwpft ởopqc đledióloni nhìiunln Lụopqcc Sâvmgdm ădshyn. 

Nhìiunln mộghjtt ngưecyqqcoyi hàtkhhi lòvyhdng rồrfzfi thìiunl sau đledióloni pháecyqt hiệhyfnn ra anh ta làtkhhm bấvyhdt cứdsbx chuyệhyfnn gìiunlpblqng hàtkhhi lòvyhdng. 

Tiểrxsqu Thấvyhdt mộghjtt mặiwpft mêqfod mẫmmqen nhìiunln Lụopqcc Sâvmgdm ădshyn. 

Khi anh ta ădshyn rấvyhdt chậhyfnm chạalxip vàtkhhsnwvn đlediarndnh, nhìiunln vàtkhho giốfeejng nhưecyq đlediang làtkhhm nghệhyfn thuậhyfn vậhyfny!


Bịarnd lộghjt liễrsafu nhìiunln chằiunlm chằiunlm nhưecyq vậhyfny, ngưecyqqcoyi bìiunlnh tĩpupbnh nhưecyq Lụopqcc Sâvmgdm cũpblqng khônaizng bìiunlnh tĩpupbnh đlediưecyqoqswc nữyxwga, anh ta đlediiwpft sandwich xuốfeejng vàtkhh thởopqctkhhi, “Tiểrxsqu Thấvyhdt...”

“Hảntvz?” Đbbrgônaizi mắlonit to củxyioa Tiểrxsqu Thấvyhdt nhấvyhdp nháecyqy nhìiunln anh ta.

“Em khônaizng ădshyn sao?”

Tiểrxsqu Thấvyhdt lắlonic đlediyjmnu, “Em nhìiunln anh làtkhh no rồrfzfi.”

“Hảntvz?”

“Túecyq sắlonic khảntvz xan!”

Lụopqcc Sâvmgdm mấvyhdt đledii nụopqcecyqqcoyi, bấvyhdt lựginmc vàtkhh lắlonic đlediyjmnu, “Em nhìiunln anh nhưecyq vậhyfny nữyxwga thìiunl anh cũpblqng khônaizng ădshyn nổsnwvi nữyxwga?”

“Tạalxii sao?”

Áaaeynh mắlonit củxyioa Lụopqcc Sâvmgdm rơghjti vàtkhho1đlediônaizi mônaizi đledixxit củxyioa Tiểrxsqu Thấvyhdt, hạalxi thấvyhdp giọxyiong nólonii, “Tạalxii vìiunl... mộghjtt chúecyqt nữyxwga ădshyn muốfeejn ădshyn em!”

Khuônaizn mặiwpft củxyioa Tiểrxsqu Thấvyhdt đledighjtt nhiêqfodn hiệhyfnn lêqfodn màtkhhu đledixxit, cônaiz che khuônaizn mặiwpft lạalxii liếbpkoc nhìiunln Lụopqcc Sâvmgdm mộghjtt cáecyqi, lúecyqc đledixxit mặiwpft thìiunl áecyqnh mắlonit khônaizng khiếbpkon ngưecyqqcoyi kháecyqc cảntvzm thấvyhdy sợoqswvmgdi vàtkhh ngưecyqoqswc lạalxii làtkhh áecyqnh mắlonit nhúecyqt nháecyqt, nhìiunln dòvyhdng máecyqu củxyioa Lụopqcc Sâvmgdm làtkhh muốfeejn nóloning lêqfodn rồrfzfi. 

Anh ta hai ba miếbpkong ădshyn hếbpkot sandwich vàtkhh uốfeejng hếbpkot sữyxwga rồrfzfi. kéjamno Tiểrxsqu Thấvyhdt rờqcoyi khỏxxiti nhàtkhhtkhhng. 

“Nàtkhhy... muốfeejn đledii đlediâvmgdu?”

“Vềzixl phòvyhdng!”


“Òoqsw!”

Hai ngưecyqqcoyi vềzixl đlediếbpkon phòvyhdng củxyioa Lụopqcc Sâvmgdm, Tiểrxsqu Thấvyhdt vừbbrga đlediưecyqa thẻdiwb phòvyhdng vàtkhho nguồrfzfn đlediiệhyfnn, quay ngưecyqqcoyi lạalxii thìiunlghjt thểrxsq mấvyhdt thădshyng bằiunlng, bịarnd Lụopqcc Sâvmgdm kéjamno cáecyqnh tay, ngãvmgd xuốfeejng ngưecyqqcoyi anh ta. 

“Lụopqcc Sâvmgdm, anh làtkhhm... um...”

vmgdu làtkhhm gìiunlvyhdn chưecyqa đlediưecyqoqswc hỏxxiti ra, đlediônaizi mônaizi củxyioa cônaiz đlediãvmgd bịarnd đledièfbgx chặiwpft. 

Đbbrgônaizi mônaizi củxyioa anh ta tràtkhhn ngậhyfnp sứdsbxc nóloning củxyioa lửypxga, hơghjti thởopqc cháecyqy bỏxxitng thởopqcqfodn mặiwpft Tiểrxsqu Thấvyhdt, khiếbpkon cônaizokutng mìiunlnh mộghjtt lúecyqc. Đbbrgônaizi mônaizi củxyioa anh ta vẫmmqen còvyhdn mang mộghjtt chúecyqt hưecyqơghjtng vịarnd thơghjtm ngọxyiot củxyioa5sữyxwga, Tiểrxsqu Thấvyhdt chỉibax choáecyqng váecyqng mộghjtt chúecyqt vàtkhhlonic vàtkhho cổsnwv anh ta vàtkhh đlediáecyqp ứdsbxng nhiệhyfnt tìiunlnh. 

Nhiệhyfnt đledighjt trong phòvyhdng đlediang tădshyng lêqfodn!

Xoay vòvyhdng!

naizn mônaizi!

tkhhi phúecyqt sau, Lụopqcc Sâvmgdm thởopqc hổsnwvn hểrxsqn vàtkhh buônaizng Tiểrxsqu Thấvyhdt ra. 

Đbbrgônaizi mắlonit Tiểrxsqu Thấvyhdt bốfeeji rốfeeji, đlediônaizi máecyq đledixxit, Lụopqcc Sâvmgdm cũpblqng khônaizng tốfeejt hơghjtn, trêqfodn tráecyqn đlediãvmgd toáecyqt ra mộghjtt írswdt mồrfzfnaizi. 

Lụopqcc Sâvmgdm đledighjtt nhiêqfodn đlediưecyqa tay che che mắlonit Tiểrxsqu Thấvyhdt. 

“Lụopqcc Sâvmgdm?”

“Tiểrxsqu Thấvyhdt, em đledibbrgng nhìiunln anh nhưecyq vậhyfny. em nhìiunln anh nhưecyq vậhyfny nữyxwga, anh sợoqsw rằiunlng bảntvzn thâvmgdn khônaizng chịarndu đlediginmng đlediưecyqoqswc!”


Tiểrxsqu Thấvyhdt cảntvz ngưecyqqcoyi đledizixlu đledixxit bừbbrgng lêqfodn. 

“Cóloni, cóloni thểrxsq... khônaizng cầyjmnn chịarndu đlediginmng...”

Hảntvz...

vmgdu nólonii vừbbrga nãvmgdy làtkhh ai nólonii vậhyfny!

Tiểrxsqu Thấvyhdt khônaizng dáecyqm cửypxg đledighjtng nữyxwga, từbbrg khe hởopqc tay củxyioa Lụopqcc Sâvmgdm cônaizjamnn lúecyqt nhìiunln anh ta, Lụopqcc Sâvmgdm khônaizng cóloni bấvyhdt kỳfeej phảntvzn ứdsbxng nàtkhho, đlediâvmgdy làtkhh... khônaizng nghe thấvyhdy?

Tròvyhdng mắlonit củxyioa anh ta đlediãvmgd trởopqc thàtkhhnh màtkhhu đledixxit củxyioa máecyqu, còvyhdn đlediang cốfeej gắloning kiềzixlm chếbpko bảntvzn thâvmgdn. 

“Tiểrxsqu Thấvyhdt...”

“Hảntvz?”

Lụopqcc Sâvmgdm đledighjtt nhiêqfodn ônaizm chặiwpft cônaiz ta, thởopqc hổsnwvn hểrxsqn, “Đbbrgbbrgng cóloni tháecyqch thứdsbxc sứdsbxc chịarndu đlediginmng củxyioa anh, anh thậhyfnt sựginm2khônaizng chịarndu đlediưecyqoqswc đlediâvmgdu! Anh khônaizng muốfeejn em phảntvzi hốfeeji hậhyfnn...”

“Em khônaizng hốfeeji hậhyfnn...”

“Nhưecyqng màtkhh anh muốfeejn quýqhsn trọxyiong... chúecyqng ta khônaizng nêqfodn quáecyq cẩxxitu thảntvz. Íledit nhấvyhdt... phảntvzi đledioqswi đlediếbpkon lúecyqc sau khi gặiwpfp phụopqc huynh”

Trong lòvyhdng củxyioa Tiểrxsqu Thấvyhdt vừbbrga xúecyqc đledighjtng vừbbrga ngọxyiot ngàtkhho. 

naiztkhh mộghjtt ngưecyqqcoyi hoạalxit sắlonic sinh hưecyqơghjtng, ngưecyqqcoyi phụopqc nữyxwga xinh đledivotsp trao đlediếbpkon miệhyfnng anh ta màtkhh anh ta cũpblqng khônaizng ădshyn, đlediâvmgdy làtkhh quan tâvmgdm đlediếbpkon cônaizvyhdy cỡcdkgtkhho chứdsbx!


Tiểrxsqu Thấvyhdt ônaizm chặiwpft lạalxii Lụopqcc Sâvmgdm. 

“Lụopqcc Sâvmgdm, chúecyqng ta sau nàtkhhy nhấvyhdt đlediarndnh sẽenwh rấvyhdt hạalxinh phúecyqc!”

“Anh cũpblqng nghĩpupb thếbpko!”

Lụopqcc Sâvmgdm mấvyhdt hếbpkot nửypxga tiếbpkong mớfbgxi cóloni thểrxsqiunlnh tĩpupbnh lạalxii, Tiểrxsqu Thấvyhdt tranh thủxyio lấvyhdy bứdsbxc tranh châvmgdn dung củxyioa mìiunlnh vẽenwh ra cho Lụopqcc Sâvmgdm xem, “Sao nàtkhho, tốfeeji hônaizm qua em vẽenwhloni, anh xem coi thírswdch khônaizng!”

Lụopqcc Sâvmgdm nhìiunln thấvyhdy bứdsbxc tranh thìiunlnaizng màtkhhy nhẹvots nhàtkhhng nhếbpkoch lêqfodn. 

Pháecyqc Thảntvzo làtkhh mộghjtt bảntvzn vẽenwhecyqt chìiunl đlediơghjtn giảntvzn chỉibaxlonitkhhu trắloning đledien, nhưecyqng cóloni thểrxsq nhìiunln ra rằiunlng ngưecyqqcoyi vẽenwh rấvyhdt chu đlediáecyqo, thầyjmnn tháecyqi cúecyqi đlediyjmnu tậhyfnp trung củxyioa anh ta đlediưecyqoqswc vẽenwh rấvyhdt9sốfeejng đledighjtng, “Vẽenwh rấvyhdt đledivotsp!”

“Đbbrgólonitkhh đlediưecyqơghjtng nhiêqfodn, cũpblqng phảntvzi xem làtkhh chịarnd họxyioc chuyêqfodn ngàtkhhnh gìiunl!”

Lụopqcc Sâvmgdm tan biếbpkon nụopqcecyqqcoyi, chỉibax khen mộghjtt chúecyqt màtkhh đlediãvmgdqfodnh mặiwpft!

Nhưecyqng Tiểrxsqu Thấvyhdt thựginmc sựginm vốfeejn đlediãvmgd kiêqfodu ngạalxio. 

Lụopqcc Sâvmgdm cấvyhdt bảntvzn pháecyqc thảntvzo. 

“Nàtkhhy, anh làtkhhm gìiunl vậhyfny?” Tiểrxsqu Thấvyhdt giựginmt lạalxii bảntvzn pháecyqc thảntvzo. 

“Khônaizng phảntvzi tặiwpfng cho anh sao?”

“Ai nólonii làtkhh tặiwpfng cho anh.” Tiểrxsqu Thấvyhdt liếbpkom mônaizi, cẩxxitn thậhyfnn làtkhhm phẳonvkng cáecyqc nếbpkop gấvyhdp trêqfodn tờqcoy giấvyhdy, “Đbbrgâvmgdy làtkhh em tựginm vẽenwh cho em, lỡcdkg nhưecyq mộghjtt ngàtkhhy nàtkhho đledióloni anh đledii cônaizng táecyqc rồrfzfi, em còvyhdn cóloni thểrxsq nhìiunln vàtkhho bảntvzn vẽenwhtkhhy, còvyhdn cóloni thểrxsq nhớfbgx anh chứdsbx.”

Trong lòvyhdng Lụopqcc Sâvmgdm ấvyhdm ấvyhdp, “Bâvmgdy giờqcoy mạalxing đlediãvmgd pháecyqt triểrxsqn nhưecyq vậhyfny, chúecyqng ta cóloni thểrxsq gọxyioi video.”

“Vậhyfny cũpblqng khônaizng đlediưecyqoqswc, đlediâvmgdy màtkhh bứdsbxc châvmgdn dung đlediyjmnu tiêqfodn em vẽenwh anh, em phảntvzi bảntvzo quảntvzn tốfeejt!” Tiểrxsqu Thấvyhdt lấvyhdy giấvyhdy vẽenwh kẹvotsp lạalxii vàtkhho trong bìiunla, giốfeejng nhưecyq sợoqsw rằiunlng cóloni ngưecyqqcoyi giàtkhhnh vớfbgxi cônaiz ta vậhyfny, ônaizm chặiwpft vàtkhho trong lòvyhdng, “Đbbrgâvmgdy làtkhh củxyioa em, anh cũpblqng làtkhh củxyioa em!”

“Đbbrgưecyqoqswc đlediưecyqoqswc đlediưecyqoqswc, toàtkhhn bộghjttkhh1củxyioa em!”

Tiểrxsqu Thấvyhdt ởopqc trong phòvyhdng Lụopqcc Sâvmgdm rấvyhdt lâvmgdu, bữyxwga trưecyqa cũpblqng đlediưecyqoqswc gửypxgi đlediếbpkon phòvyhdng đledirxsq ădshyn. 

Trờqcoyi sắlonip tốfeeji thìiunl Tiểrxsqu Thấvyhdt mớfbgxi vềzixl

“Lụopqcc Sâvmgdm, làtkhhm sao đlediâvmgdy, em chưecyqa vềzixl phòvyhdng đlediãvmgd bắlonit đlediyjmnu nhớfbgx anh rồrfzfi.” Tiểrxsqu Thấvyhdt đledizixl xuấvyhdt, “Khônaizng thìiunl em trựginmc tiếbpkop ngủxyioopqc chỗojgs anh đlediưecyqoqswc rồrfzfi!”

“Khônaizng đlediưecyqoqswc!”

“Tạalxii sao?” Tiểrxsqu Thấvyhdt khônaizng vui. 

Lụopqcc Sâvmgdm bấvyhdt lựginmc, đlediưecyqa tay chạalxim đlediyjmnu cônaiz ta, cưecyqqcoyi trong đlediau khổsnwvtkhhlonii, “Anh khônaizng cóloni khảntvzdshyng kiểrxsqm soáecyqt tốfeejt nhưecyq vậhyfny!”

Ngưecyqqcoyi phụopqc nữyxwgqfodu quýqhsn nằiunlm trêqfodn cùokutng mộghjtt chiếbpkoc giưecyqqcoyng vớfbgxi anh ta

Nếbpkou anh ta chạalxim vàtkhho, thìiunl anh ta làtkhh mộghjtt con thúecyq!

Nếbpkou nhưecyq khônaizng chạalxim, thìiunl thàtkhh rằiunlng trởopqc thàtkhhnh mộghjtt con thúecyq!

“Mau vềzixl, nghỉibax ngơghjti sớfbgxm, ngàtkhhy mai còvyhdn phảntvzi thi nữyxwga!”

“... đlediưecyqoqswc thônaizi, vậhyfny anh đlediưecyqa em vềzixl!”

“Đbbrgưecyqoqswc!”

Lụopqcc Sâvmgdm đlediưecyqa Tiểrxsqu Thấvyhdt đlediếbpkon cửypxga phòvyhdng, Tiểrxsqu Thấvyhdt mởopqc cửypxga phòvyhdng, đledidsbxng trưecyqfbgxc cửypxga nhìiunln Lụopqcc Sâvmgdm, khuônaizn mặiwpft đlediloning cay cưecyqqcoyi haha, “Anh khônaizng vàtkhho ngồrfzfi sao?”

Lụopqcc Sâvmgdm đlediau đlediyjmnu. 

“Tiểrxsqu Thấvyhdt, ởopqc trong phòvyhdng kháecyqch sạalxin, mờqcoyi mộghjtt ngưecyqqcoyi đlediàtkhhn ônaizng nhưecyq vậhyfny làtkhh rấvyhdt rấvyhdt rấvyhdt khônaizng khônaizn ngoan, anh thìiunl quêqfodn đledii, nhưecyqng nhớfbgx lấvyhdy, câvmgdu nólonii nàtkhhy khônaizng đlediưecyqoqswc nólonii vớfbgxi ngưecyqqcoyi kháecyqc!”

“Biếbpkot rồrfzfi!”

“Mau vàtkhho đledii!”

“Òoqsw!”

Tiểrxsqu Thấvyhdt bấvyhdt lựginmc đledii vàtkhho phòvyhdng, Lụopqcc Sâvmgdm nhìiunln vàtkhho cáecyqnh cửypxga từbbrg từbbrg đledióloning lạalxii, vàtkhh nhìiunln vàtkhho đlediônaizi mắlonit đlediáecyqng thưecyqơghjtng củxyioa Tiểrxsqu Thấvyhdt, khólonic cưecyqqcoyi khônaizng thàtkhhnh!

Anh ta ởopqc lạalxii ngay cửypxga mộghjtt lúecyqc, càtkhhng nghĩpupbtkhhng cảntvzm thấvyhdy vui tírswdnh!

Vừbbrga chuẩxxitn bịarnd đledixxity xe lădshyn rờqcoyi đledii, nhưecyqng đledighjtt nhiêqfodn nghe thấvyhdy mộghjtt tiếbpkong héjamnt kinh khủxyiong từbbrg trong phòvyhdng pháecyqt ra!

“A...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.