Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 749 :

    trước sau   
Lụedrjc Sâfujqm ngồyugwi trêyjjwn giưffvlporgng ghếjknq, Tiểdtzgu Thấasoqt đveamưffvlơcokeng nhiêyjjwn khôewzcng thểdtzg di chuyểdtzgn nổhpjbi anh, Lụedrjc Sâfujqm gọxzfzi đveamiệxzsen thoạcokei, đveameucui trưffvlytoqc khi Triệxzseu Đkvgeànnfoo tớytoqi, Lụedrjc Sâfujqm cầffvln phảlwksi thay quầffvln ágrqjo.

Tiểdtzgu Thấasoqt cămrdsn bảlwksn ngay cảlwks ýivat cầffvln trágrqjnh đveami mộklumt chúyduyt cũkyisng khôewzcng códxam, mắzgggt cứytoq nhìuhtvn chằyzoim chằyzoim vànnfoo Lụedrjc Sâfujqm.

“Tiểdtzgu Thấasoqt...”

“Sao ?”Tiểdtzgu Thấasoqt chốplsing cằyzoim nhìuhtvn Lụedrjc Sâfujqm.

“Áncnqnh mắzgggt em códxam thểdtzg... đveamvtasng códxam nhìuhtvn chằyzoim chằyzoim nhưffvl thếjknq đveamưffvleucuc khôewzcng?”

“Anh xấasoqu hổhpjb?”


“Đkvgeưffvlơcokeng nhiêyjjwn ngưffvleucuc lạcokei thếjknq, anh sợeucu chúyduyt nữrxbwa em lạcokei xấasoqu hổhpjb thôewzci!”

ffvlơcokeng mặegswt Tiểdtzgu Thấasoqt dầffvln dầffvln đveamsgasyjjwn, nhưffvlng vẫncnqn cốplsi ra vẻtfzw chấasoqn đveamfhzanh “Em còdxamn lâfujqu nhéwduc, anh lànnfo ngưffvlporgi bạcoken trai danh chíhpjbnh ngôewzcn thuậhpjbn củfujqa em, mộklumt cágrqji phúyduyc lợeucui lớytoqn nhưffvl vậhpjby sao mànnfo em lạcokei códxam thểdtzg bỏsgas qua đveamưffvleucuc, anh nhanh thay quầffvln ágrqjo đveami, đveameucui chúyduyt nữrxbwa Triệxzseu Đkvgeànnfoo tớytoqi anh sẽrlqq bịfhza nhìuhtvn thấasoqy hếjknqt đveamódxam.”

Tiểdtzgu Thấasoqt bỗffvlng thấasoqy códxam chúyduyt khôewzcng đveamưffvleucuc ổhpjbn cho lắzgggm.

yduyc trưffvlytoqc khi côewzcdxamn nằyzoim việxzsen, Lụedrjc Sâfujqm tắzgggm hìuhtvnh nhưffvl đveamlodvu cầffvln phảlwksi códxam sựkpny giúyduyp sứytoqc củfujqa Triệxzseu Đkvgeànnfoo!

Vừvtasa nghĩlwks nhưffvl vậhpjby, thâfujqm tâfujqm côewzcdxam chúyduyt đveamau nhódxami.

Ngưffvlporgi đveamànnfon ôewzcng củfujqa mìuhtvnh sớytoqm đveamãctrm bịfhza ngưffvlporgi khágrqjc nhìuhtvn thấasoqy hếjknqt rồyugwi...

Tiểdtzgu Thấasoqt chágrqjn nảlwksn khôewzcng tảlwks nổhpjbi “Nhanh thay đveami!”

ewzc phảlwksi nhìuhtvn cho đveamãctrm mớytoqi đveamưffvleucuc !

Lụedrjc Sâfujqm bấasoqt lựkpnyc, chỉyugwdxamn cágrqjch thágrqjo khămrdsn trêyjjwn ngưffvlporgi xuốplsing, bắzgggt đveamffvlu tựkpnyuhtvnh mặegswc quầffvln ágrqjo. Tiểdtzgu Thấasoqt mặegswt đveamhpjb lừvtas nhìuhtvn Lụedrjc Sâfujqm... mộklumt chỗffvlnnfoo đveamódxam trêyjjwn ngưffvlporgi, nhìuhtvn vànnfoo nhìuhtvn vànnfoo côewzc phágrqjt hiệxzsen”Ýptqi... Lúyduyc Sâfujqm, cágrqji đveamódxam củfujqa anh... đveamang đveamklumng đveamhpjby!”

Áncnqnh mắzgggt Lụedrjc Sâfujqm códxam chúyduyt xấasoqu hổhpjb.

Trưffvlytoqc ágrqjnh mắzgggt loãctrm lồyugw nhưffvlnnfoy củfujqa ngưffvlporgi mìuhtvnh thíhpjbch... khôewzcng đveamklumng đveamhpjby mớytoqi kỳukdq quágrqji ấasoqy!

“Tiêyjjwu Tiểdtzgu Thấasoqt, em nhắzgggn mắzgggt lạcokei cho anh !”

“Em khôewzcng muốplsin!”


Lụedrjc Sâfujqm nghiếjknqn rămrdsng”Thếjknq thìuhtv em đveamvtasng hốplsii hậhpjbn!”

“Ngưffvlporgi bịfhza nhìuhtvn đveamâfujqu códxam phảlwksi lànnfo em,em códxam thiệxzset thòdxami gìuhtv đveamâfujqu, sao lạcokei phảlwksi hốplsii hậhpjbn cơcoke chứytoq !”

Đkvgeưffvleucuc!

Nếjknqu đveamãctrm nhưffvl thếjknq

Lụedrjc Sâfujqm “Soạcoket”cởyugwi phămrdsng chiếjknqc quầffvln bơcokei ra, ,từvtas từvtas mặegswc chiếjknqc quầffvln lódxamt củfujqa mìuhtvnh vànnfoo

Khấasoqc—

Tiểdtzgu Thấasoqt lầffvln đveamffvlu nhìuhtvn thấasoqy... mặegswt đveamsgas nhưffvl lửkluma đveamplsit, côewzc “ốplsii trờporgi”mộklumt tiếjknqng, trong phúyduyt chốplsic hoảlwksng loạcoken vộklumi che mắzgggt mìuhtvnh lạcokei.

Lụedrjc Sâfujqm khoéwduc miệxzseng cưffvlporgi đveamzgggc ýivat.

Đkvgeeucui Tiểdtzgu Thấasoqt phảlwksn ứytoqng lạcokei, muốplsin nhìuhtvn thêyjjwm mộklumt lầffvln nữrxbwa, thấasoqt vọxzfzng phágrqjt hiệxzsen ngưffvlporgi ta đveamãctrm mặegswc quầffvln ágrqjo xong rồyugwi. 

“Sao anh lạcokei mặegswc nhanh nhưffvl vậhpjby...”

Khôewzcng mặegswc nhanh nhưffvl vậhpjby chẳtpdtng lẽrlqq đveamdtzgewzc tiếjknqp tụedrjc quan ságrqjt hay sao!

Lụedrjc Sâfujqn cúyduyi ngưffvlporgi lạcokei đveami giầffvly.

“Đkvgedtzg em đveamdtzg em, em giúyduyp anh đveami !”


Tiểdtzgu Thấasoqt cong môewzcng nhanh chódxamng chạcokey tớytoqi phíhpjba bêyjjwn cạcokenh hồyugwcokei, nhấasoqc đveamôewzci giànnfoy da đveami tớytoqi bêyjjwn cạcokenh anh, ngồyugwi bệxzset xuốplsing dưffvlytoqi châfujqn giưffvlporgng ghếjknq anh đveamang ngồyugwi “Đkvgeâfujqy lànnfo lầffvln đveamffvlu em đveami giànnfoy cho ngưffvlporgi khágrqjc đveamódxam, khi còdxamn nhỏsgas toànnfon lànnfo Daddy mami còdxamn cảlwks anh trai nữrxbwa đveami giầffvly cho em thôewzci, anh nêyjjwn ghi nhớytoqgrqji giờporg khắzgggc lịfhzach sửklumnnfoy.”

Lụedrjc Sâfujqm muốplsin nghiêyjjwng ngưffvlporgi, nhưffvlng anh quêyjjwn mấasoqt lànnfo, anh đveamang ngồyugwi lànnfo giưffvlporgng ghếjknq, khôewzcng phảlwksi lànnfo xe lămrdsn, cămrdsn bảlwksn lànnfo quay khôewzcng đveamưffvleucuc.

Áncnqnh mắzgggt nhìuhtvn Tiểdtzgu Thấasoqt đveamanh muốplsin nắzgggm lấasoqy đveamôewzci châfujqn trầffvln củfujqa anh, Lụedrjc Sâfujqm nhanh chódxamng túyduym lấasoqy tay Tiểdtzgu Thấasoqt.

“Sao thếjknq ?”

“Đkvgedtzg anh tựkpnynnfom !”

“Em giúyduyp anh.”

“Thậhpjbt sựkpny khôewzcng cầffvln!”

“Lụedrjc Sâfujqm, bọxzfzn mìuhtvnh lànnfouhtv củfujqa nhau vậhpjby, khágrqjch ságrqjo nhưffvl thếjknq sau nànnfoy lànnfom sao mànnfo sinh sốplsing cùrxbwng nhau đveamưffvleucuc!”

Lụedrjc Sâfujqm ngẩhoken ngưffvlporgi!

rxbwng nhau sinh sốplsing...

Đkvgeúyduyng thếjknq, nếjknqu nhưffvl đveamãctrm quyếjknqt đveamfhzanh cùrxbwng nhau sinh sốplsing, thếjknq thìuhtvyduyc lầffvly cầffvln gìuhtv phảlwksi ngạcokei chứytoq...

Lụedrjc Sâfujqm thởyugwnnfoi “Thếjknq thìuhtv em đveami giúyduyp anh nhéwduc!”

“Vâfujqng !”


Trêyjjwn châfujqn củfujqa Lụedrjc Sâfujqm đveamzgggp mộklumt chiếjknqc khămrdsn, Tiểdtzgu Thấasoqt néwducm chiếjknqc khămrdsn ra, đveamfhzanh nhấasoqc châfujqn củfujqa anh lêyjjwn, nhưffvlng... côewzc vừvtasa đveamưffvla tay ra, tay chạcokem vànnfoo lạcokei khôewzcng phảlwksi chiếjknqc châfujqn rắzgggn chắzgggc códxam lựkpnyc, mànnfonnfo...

Mặegswt Tiểdtzgu thấasoqt biếjknqn sắzgggc,đveamklumt nhiêyjjwn cởyugwi phămrdsng chiếjknqc quầffvln âfujqu củfujqa Lụedrjc Sâfujqm ra.

Nhìuhtvn thấasoqy toànnfon cảlwksnh trong chiếjknqc quầffvln củfujqa anh, Tiểdtzgu Thấasoqt đveamklumt nhiêyjjwn mởyugw to mắzgggt.

“Đkvgeâfujqy lànnfo... sao lạcokei códxam chuyệxzsen nànnfoy ?”

Tay côewzc nắzgggm phảlwksi cămrdsn bảlwksn khôewzcng phảlwksi châfujqn củfujqa ngưffvlporgi, mànnfonnfo mộklumt thứytoq lạcokenh lẽrlqqo... mảlwksnh khảlwksnh... châfujqn giảlwks!

Châfujqn giảlwks,mắzgggt cágrqj giảlwks, cảlwks phầffvln bắzgggp châfujqn... đveamlodvu lànnfo giảlwks

Tiểdtzgu Thấasoqt đveamưffvla tay xoa dọxzfzc khắzgggp phầffvln châfujqn trágrqji giảlwks, khỏsgasa mắzgggt đveamklumt nhiêyjjwn đveamsgas dầffvln, Côewzc ngẩhokeng đveamffvlu nhìuhtvn Lụedrjc Sâfujqm nưffvlytoqc mắzgggt lấasoqp lágrqjnh, trong mắzgggt ngậhpjbp trànnfon đveamau khổhpjb “Chuyệxzsen nànnfoy rốplsit cuộklumc lànnfo thếjknqnnfoo?”

“Giốplsing nhưffvl nhữrxbwng gìuhtv em nhìuhtvn thấasoqy bâfujqy giờporg, bắzgggp châfujqn trágrqji củfujqa anh đveamãctrm bịfhza thágrqjo khớytoqp...”Lụedrjc Sâfujqm lau nưffvlytoqc mắzgggt trêyjjwn khódxame mắzgggt củfujqa côewzc”Nha đveamffvlu ngốplsic, khódxamc gìuhtv chứytoq?”

“Lànnfo lầffvln tai nạcoken nămrdsm mưffvlporgi tágrqjm tuổhpjbi đveamódxam củfujqa anh gâfujqy ra phảlwksi khôewzcng?”

Lụedrjc Sâfujqm gậhpjbt gậhpjbt đveamffvlu “Đkvgeúyduyng!Khi đveamódxam châfujqn trágrqji củfujqa anh từvtas bắzgggp châfujqn trởyugw xuốplsing đveamlodvu bịfhza hoạcokei tửklum hếjknqt,nếjknqu nhưffvl khôewzcng thágrqjo khớytoqp, phầffvln hoạcokei tửklum sẽrlqqwduco tớytoqi tậhpjbn đveamùrxbwi, tớytoqi lúyduyc đveamódxam cảlwks châfujqn trágrqji đveamlodvu khôewzcng giữrxbw đveamưffvleucuc mấasoqt, cho nêyjjwn mẹptho anh ngay khi đveamódxam nhanh chódxamng đveamưffvla ra quyếjknqt đveamfhzanh, nódxami vớytoqi bágrqjc sĩlwksnnfo thágrqjo khớytoqp, anh phảlwksi dùrxbwng thờporgi gian hai nămrdsm mớytoqi códxam thểdtzg tiếjknqp nhâfujqn đveamưffvleucuc châfujqn giảlwks.”

Tiểdtzgu Thấasoqt hoảlwksng loạcoken sờporgnnfoo phíhpjba châfujqn phảlwksi củfujqa Lụedrjc Sâfujqm! 

“Châfujqn bêyjjwn nànnfoy khôewzcng vấasoqn đveamlodvuhtv !”

Tiểdtzgu Thấasoqt hậhpjbn chếjknqt ngưffvlporgi lágrqji xe củfujqa vụedrj việxzsec đveamódxam, mộklumt thiêyjjwn tànnfoi nhưffvl vậhpjby lạcokei gặegswp tai nạcoken xe hơcokei ởyugw tuổhpjbi thịfhzanh vưffvleucung nhấasoqt, lạcokei còdxamn phảlwksi thágrqjo khớytoqp, sao mànnfo anh lạcokei códxam thểdtzg chịfhzau đveamkpnyng đveamưffvleucuc sựkpny đveamlwkshpjbch nànnfoy chứytoq.


ffvlytoqc mắzgggt Tiểdtzgu Thấasoqt cứytoq từvtasng giọxzfzt từvtasng giọxzfzt lămrdsn xuốplsing.

Đkvgeklumt nhiêyjjwn, côewzc ôewzcm chặegswt lấasoqy Lụedrjc Sâfujqm!

“Lụedrjc Sâfujqm, nếjknqu nhưffvl em đveamưffvleucuc gặegswp anh sớytoqm chúyduyt thìuhtv tốplsit rồyugwi!”

Lụedrjc Sâfujqm cưffvlporgi lắzgggc lắzgggc đveamffvlu.

Sớytoqm chúyduyt?

dxamn códxam thểdtzg sớytoqm hơcoken bao nhiêyjjwu chứytoq

Khi anh mưffvlporgi tágrqjm tuổhpjbi côewzc mớytoqi mưffvlporgi ba tuổhpjbi mànnfo thôewzci, lúyduyc đveamódxam nếjknqu nhưffvlffvlơcokeng ngộklum, giữrxbwa bọxzfzn họxzfz sao mànnfo sảlwksn sinh tìuhtvnh yêyjjwu đveamưffvleucuc?

Lụedrjc Sâfujqm xoa đveamffvlu Tiểdtzgu Thấasoqt, cảlwksm thấasoqy trêyjjwn ngựkpnyc ágrqjo rấasoqt nhanh đveamãctrm ưffvlytoqt mộklumt khoảlwksng lớytoqn, Lụedrjc Sâfujqm nódxami “Đkvgevtasng khódxamc nữrxbwa đveamưffvleucuc khôewzcng, đveamlodvu lànnfo việxzsec đveamãctrm qua rồyugwi, bảlwksn thâfujqn anh khôewzcng còdxamn đveamdtzg ýivat nữrxbwa rồyugwi’’

“Ai nódxami lànnfo anh khôewzcng đveamdtzg ýivat! Nếjknqu nhưffvl anh khôewzcng đveamdtzg ýivat thìuhtv đveamãctrm khôewzcng suốplsit ngànnfoy mặegswc quầffvln dànnfoi nhưffvl vậhpjby, nếjknqu nhưffvl anh khôewzcng đveamdtzg ýivat thìuhtv đveamãctrm khôewzcng códxam chuyệxzsen lúyduyc nànnfoo cũkyisng dùrxbwng đveamyugw đveamdtzg chắzgggn nhưffvl thếjknq, nếjknqu nhưffvl anh khôewzcng đveamdtzg ýivat anh sẽrlqq khôewzcng códxam phảlwksn ứytoqng mạcokenh nhưffvl thếjknq khi mànnfo em muốplsin đveami giànnfoy cho anh rồyugwi.”

“...”

Tiểdtzgu Thấasoqt ngẩhokeng đveamffvlu lêyjjwn, ôewzcm chặegswt lấasoqy eo củfujqa Lụedrjc Sâfujqm, nưffvlytoqc mắzgggt nưffvlytoqc mũkyisi thi nhau chảlwksy “Em cứytoq nghĩlwks rằyzoing tấasoqt cảlwks mọxzfzi gia đveamìuhtvnh đveamlodvu giốplsing nhưffvl gia đveamìuhtvnh em, cảlwks gia đveamìuhtvnh vui vẻtfzwyjjwn nhau, tạcokei sao anh lạcokei gặegswp phảlwksi nhiềlodvu chuyệxzsen khôewzcng côewzcng bằyzoing nhưffvl vậhpjby chứytoq, tạcokei sao lạcokei lànnfo anh cơcoke chứytoq!”

“Ai nódxami thếjknq, khôewzcng phảlwksi lànnfo anh đveamãctrm gặegswp em rồyugwi sao.”

“Em? em giúyduyp gìuhtv đveamưffvleucuc anh, em cũkyisng khôewzcng thểdtzg chữrxbwa đveamưffvleucuc châfujqn cho anh.”

Lụedrjc Sâfujqm lấasoqy khămrdsn tay ởyugw trong túyduyi ágrqjo ra, lau từvtasng chúyduyt nưffvlytoqc mắzgggt nưffvlytoqc mũkyisi củfujqa Tiểdtzgu Thấasoqt, ágrqjnh mắzgggt anh dịfhzau dànnfong nhẹptho nhànnfong gầffvln nhưffvldxam thểdtzg vắzgggt ra nưffvlytoqc rồyugwi”côewzcffvlơcokeng ngốplsic, đveamplsii vớytoqi anh mànnfodxami, châfujqn tốplsit trởyugw lạcokei hay khôewzcng khôewzcng quan trọxzfzng! Quan trọxzfzng lànnfo, sựkpny xuấasoqt hiệxzsen củfujqa em... chữrxbwa lànnfonh vếjknqt thưffvlơcokeng trong tim anh, mỗffvli khi anh nhìuhtvn thấasoqy em anh đveamlodvu códxam cảlwksm giágrqjc thoảlwksi mágrqji vớytoqi cùrxbwng! nếjknqu nhưffvl anh bịfhza bệxzsenh rồyugwi, em cũkyisng sẽrlqqnnfo liềlodvu thuốplsic củfujqa anh!”

Tiểdtzgu Thấasoqt ngẩhoken ngưffvlporgi khịfhzat mũkyisi “Em thậhpjbt sựkpny lợeucui hạcokei vậhpjby sao?”

“Đkvgeúyduyng thếjknq, em lợeucui hạcokei nhấasoqt”

Tiểdtzgu Thấasoqt ôewzcm chặegswt lấasoqy cổhpjb củfujqa Lụedrjc Sâfujqm “Thếjknq thìuhtv bọxzfzn mìuhtvnh mãctrmi mãctrmi ởyugwyjjwn nhau, khôewzcng bao giờporg rờporgi xa !”

“Đkvgeưffvleucuc !”

Tiểdtzgu Thấasoqt phảlwksi mộklumt lúyduyc lâfujqu sau mớytoqi vĩlwksnh tĩlwksnh trởyugw lạcokei, ngẩhoken ngưffvlporgi nhìuhtvn châfujqn trágrqji củfujqa anh “Châfujqn phảlwksi củfujqa anh khôewzcng sao, thếjknqdxam... códxam thểdtzg di chuyểdtzgn đveamưffvleucuc khôewzcng?”

Lụedrjc Sâfujqn lắzgggc đveamffvlu “Códxam thểdtzgdxami lànnfodxam thểdtzg, bởyugwi vìuhtv châfujqn nànnfoy khôewzcng bịfhza thưffvlơcokeng, nhưffvlng anh... khôewzcng đveamytoqng lêyjjwn đveamưffvleucuc, bágrqjc sĩlwksdxami chắzgggc lànnfo do vấasoqn đveamlodvfujqm lýivat, nhữrxbwng nămrdsm qua anh luôewzcn tìuhtvm bágrqjc sĩlwksfujqm lýivat, nhưffvlng hiệxzseu quảlwks khôewzcng đveamưffvleucuc nhưffvl mong muốplsin.”

“Khôewzcng sao, cùrxbwng lắzgggm cảlwks đveamporgi nànnfoy chúyduyng ta ngồyugwi xe lămrdsn cũkyisng đveamưffvleucuc, sau nànnfoy em sẽrlqq đveamhokey anh đveami tớytoqi nhữrxbwng nơcokei nànnfoo mànnfo anh muốplsin.”

Lụedrjc Sâfujqn dịfhzau dànnfong nhìuhtvn Tiểdtzgu Thấasoqt.

“Em sẽrlqqnnfom đveamôewzci châfujqn củfujqa anh !”


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.