Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 708 :

    trước sau   
Khóvymce miệfkbkng Lụcbloc sâhutim giậclgyt mộfgkkt cáptxii!

Đwwarâhutiy làteiuteium gìgbhw đkurgâhutiy?

Tiểnrqou Thấjrtmt lúkzbcc nàteiuy dùujhw sao cũcqqing làteiugbhwnh mẹcwizujhwng pháptxit, côteiu ôteium chặhcbqt lấjrtmy Lụcbloc Sâhutim, mộfgkkt câhutiu an ủgfbmi cũng nóvymci khôteiung nêplkpn lờczudi.

Tiểnrqou Thấjrtmt khôteiung khỏplkpi nghĩbiuh tớabgci mìgbhwnh.

teiu rấjrtmt may mắfankn khi côteiu dốgfzyng trong mộfgkkt gia đkurgìgbhwnh vôteiuujhwng hạhlhynh phúkzbcc, ba mẹcwizplkpu nhau, anh trai mặhcbqc dùujhw miệfkbkng áptxic mộfgkkt chúkzbct, nhưfankng sựdsry quan tâhutim vớabgci đkurgmueca em gáptxii nhưfank ngưfankczudi sáptxing mắfankt cũcqqing đkurgssdxu nhìgbhwn ra đkurgưfankqkmbc, nhưfankng tráptxii lạhlhyi Lụcbloc Sâhutim... Thậclgyt quáptxi đkurgáptxing thưfankơmjqtng, ôteiung trờczudi tạhlhyi sao cóvymc thểnrqo nhưfank vậclgyy chứmuec.

“Tiểnrqou Thấjrtmt?”


“Huhuhu...” Tiểnrqou Thấjrtmt ôteium Lụcbloc Sâhutim khóvymcc.

“...”

Sựdsry đkurgau thưfankơmjqtng trong lòhotpng Lụcbloc Sâhutim vừbixla rồgtroi bởgtroi vìgbhw tiểnrqou Thấjrtmt khóvymcc, tấjrtmt cảyvds đkurgssdxu tan thàteiunh mâhutiy khóvymci, hắfankn dởgtro khóvymcc dởgtrofankczudi nhìgbhwn Tiểnrqou Thấjrtmt, bảyvdsn thâhutin anh cũcqqing khôteiung cóvymc khóvymcc, côteiu khóvymcc cáptxii gìgbhw chứmuec.

“Lụcbloc Sâhutim, anh quáptxi khóvymc khăpfrgn, huhuhu, còhotpn nữkqfra... ba anh quáptxi xấjrtmu rồgtroi.”

Lụcbloc Sâhutim thuậclgyn thếhlhy ôteium tiểnrqou Thấjrtmt, “Đwwarbixlng khóvymcc...”

“Huhu... Tạhlhyi sao cóvymc thểnrqovymc ôteiung giàteiu khôteiung biếhlhyt xấjrtmu hổrpho nhưfank vậclgyy, bảyvdsn thâhutin cũcqqing đkurgãyvds kếhlhyt hôteiun lạhlhyi còhotpn đkurgi trêplkpu ghẹcwizo hoàteiung hoa đkurghlhyi khuêplkp nữkqfr, Lụcbloc Sâhutim em nóvymci cho anh biếhlhyt, em khôteiung thícbloch ba anh!”

Lụcbloc Sâhutim đkurgjrtmm lêplkpn lưfankng củgfbma côteiu, trong mắfankt đkurgssdxu làteiu ýczudfankczudi, “Em khôteiung cầczudn thícbloch ôteiung ta... Anh cũng khôteiung thích ôteiung ta!”

Tiểnrqou Thấjrtmt hícblot mũcqqii, ngửkipra đkurgczudu lệfkbk quang lấjrtmp láptxinh nhìgbhwn anh, “Anh còhotpn buồgtron khôteiung?”

“Khôteiung buồgtron!”

kzbcc nàteiuy thậclgyt sựdsry khôteiung buồgtron chúkzbct nàteiuo.

hotpn cóvymc chúkzbct... muốgfzyn cưfankczudi!

Đwwarâhutiy làteiu lầczudn đkurgczudu Lụcbloc Sâhutim nhớabgc lạhlhyi chuyệfkbkn cũcqqiteiu khôteiung cảyvdsm thấjrtmy buồgtron, ngưfankqkmbc lạhlhyi muốgfzyn bậclgyt cưfankczudi.

Chícblonh anh cũng khôteiung nghĩbiuh tớabgci, vớabgci côteiuptxii chỉbixl gặhcbqp qua hai lầczudn nàteiuy lạhlhyi có thêplkp̉ mởgtro rộfgkkng tấjrtmm lòhotpng vậclgyy, nóvymci nhiềssdxu chuyệfkbkn cũcqqipfrgm xưfanka nhưfank thếhlhy.


“Lụcbloc Sâhutim, em nóvymci cho anh biếhlhyt, anh đkurgbixlng buồgtron, Lụcbloc Vĩbiuhnh Cưfankczudng kia dựdsrya vàteiuo cáptxii gìgbhw giàteiunh vớabgci anh chứmuec, em cho anh biếhlhyt, anh cũcqqing đkurgbixlng buôteiung tay, mặhcbqc kệfkbkteiu chuyệfkbkn gìgbhwcqqing đkurgbixlng buôteiung tay, vốgfzyn chícblonh làteiu, côteiung ty nàteiuy cũcqqing làteiu ba mẹcwiz anh cùujhwng nhau dốgfzyc sứmuecc dựdsryng nêplkpn, hắfankn mặhcbqc dùujhwteiu con củgfbma ba cậclgyu, nhưfankng hắfankn cũng khôteiung cóvymcfankptxich kếhlhy thừbixla đkurggtro củgfbma ba mẹcwiz anh. Nếhlhyu nhưfank hắfankn thâhutin thiếhlhyt vớabgci anh thìgbhw thôteiui, nhưfankng em thấjrtmy têplkpn Lụcbloc Vĩbiuhnh Cưfankczudng đkurgóvymcpfrgn bảyvdsn cũcqqing khôteiung biếhlhyt cáptxii gìgbhwteiu thâhutin thiếhlhyt, anh hãyvdsy nắfankm chặhcbqt lấjrtmy quyềssdxn lợqkmbi trong tay, cùujhwng lắfankm thìgbhw vềssdx sau lúkzbcc bọgohin họgohi nghèvymco rớabgct mùujhwng tơmjqti, mộfgkkt chúkzbct tiềssdxn củgfbma anh bốgfzy thícblo bốgfzy thícblo bọgohin họgohi.”

Tiểnrqou Thấjrtmt chícblonh làteiu ghécwizt cáptxii áptxic nhưfank thùujhw!

ujhw sao ngưfankczudi đkurgfankc tộfgkki côteiu chắfankc chắfankn sẽrtxp khôteiung bỏplkp qua.

Lụcbloc Sâhutim ýczudfankczudi càteiung sâhutiu, “Đwwarưfankqkmbc, anh nghe em!

Tiểnrqou Thấjrtmt còhotpn chưfanka ýczud thứmuecc đkurgưfankqkmbc hàteiunh vi củgfbma hai ngưfankczudi hiệfkbkn tạhlhyi thâhutin mậclgyt bao nhiêplkpu! Lúkzbcc nàteiuy Lụcbloc Sâhutim trong mắfankt côteiu chícblonh làteiu mộfgkkt ngưfankczudi bịenzh hạhlhyi, côteiu hậclgyn khôteiung thểnrqo đkurgem tấjrtmt cảyvdsgbhwnh yêplkpu thưfankơmjqtng đkurgssdxu chia cho cậclgyu mộfgkkt chúkzbct, đkurgnrqo anh biếhlhyt thếhlhy giớabgci nàteiuy làteiu rấjrtmt tưfankơmjqti đkurgcwizp.

“Đwwarúkzbcng rồgtroi, mẹcwiz anh...”

‘ Mẹcwiz anh nhữkqfrng năpfrgm nàteiuy luôteiun đkurgi du lịenzhch vòhotpng quanh thếhlhy giớabgci, anh giờczudcqqing đkurgãyvds trưfankgtrong thàteiunh, có thêplkp̉ thôteiung cảyvdsm tâhutim trạhlhyng lúkzbcc ấjrtmy củgfbma mẹcwiz, cho nêplkpn khôteiung hậclgyn bàteiujrtmy rờczudi bỏplkp anh, lúkzbcc mẹcwiz từbixlfankabgcc ngoàteiui trởgtro vềssdx sẽrtxp gọgohii đkurgiệfkbkn thoạhlhyi cho anh, mẹcwiz con tụcbloi anh hai ngưfankczudi sẽrtxp ra ngoàteiui gặhcbqp.”

Tiểnrqou Thấjrtmt hícblot mũcqqii, vỗddfu vai củgfbma anh nóvymci, “Ừobzam, anh phảyvdsi tin rằjvmgng, tấjrtmt cảyvds ngưfankczudi mẹcwiz đkurgssdxu rấjrtmt thưfankơmjqtng yêplkpu con củgfbma mìgbhwnh.”

Lụcbloc Sâhutim mỉbixlm cưfankczudi gậclgyt đkurgczudu.

Đwwarang nóvymci chuyệfkbkn, xe đkurgãyvds dừbixlng trưfankabgcc cổrphong trưfankczudng.

Lụcbloc Sâhutim quécwizt mắfankt qua Triệfkbku Đwwaràteiuo cầczudm láptxii, Triệfkbku Đwwaràteiuo khôteiung khỏplkpi rụcblot cổrpho lạhlhyi.

Anh đkurgãyvds cốgfzy gắfankng giảyvdsm chậclgym tốgfzyc đkurgfgkk xe rồgtroi, chícblonh làteiugbhw đkurgnrqo thờczudi gian ởgtro chung củgfbma hai ngưfankczudi lâhutiu mộfgkkt chúkzbct, thếhlhy nhưfankng... Đwwarưfankczudng xe nửkipra tiếhlhyng đkurgãyvdscwizo dàteiui tớabgci mộfgkkt tiếhlhyng rồgtroi, tốgfzyc đkurgfgkk chậclgym hơmjqtn nữkqfra, còhotpn chậclgym hơmjqtn xe đkurgiệfkbkn củgfbma ngưfankczudi ta.

“A... Tớabgci trưfankczudng rồgtroi.”


“Ừobzam!”

Lụcbloc Sâhutim lưfanku luyếhlhyn khôteiung nỡizqc buôteiung Tiểnrqou Thấjrtmt ra.

Mắfankt Tiểnrqou Thấjrtmt còhotpn rấjrtmt đkurgplkp, “Vậclgyy em vềssdxczudkzbcc xáptxi trưfankabgcc đkurgâhutiy?”

“Đwwarưfankqkmbc, em trởgtro vềssdxvymc thểnrqo chuẩbpfxn bịenzh mộfgkkt chúkzbct, cóvymc thểnrqoteiu ngàteiuy mai hoặhcbqc làteiu ngàteiuy mốgfzyt làteiu phảyvdsi dọgohin ra khỏplkpi trưfankczudng, chuẩbpfxn bịenzh khảyvdso hạhlhych rồgtroi.”

Tiểnrqou Thấjrtmt gậclgyt đkurgczudu, “em biếhlhyt rồgtroi.”

Tiểnrqou Thấjrtmt đkurgbpfxy cửkipra xe ra, cuốgfzyi cùujhwng vẫkqfrn làteiu khôteiung yêplkpn tâhutim dặhcbqn dòhotp Lụcbloc Sâhutim mộfgkkt câhutiu, “Cáptxii đkurgóvymc... anh phảyvdsi cốgfzy gắfankng lêplkpn nha, khôteiung đkurgưfankqkmbc đkurgnrqo thếhlhy lựdsryc áptxic đkurgáptxinh bạhlhyi.”

Con ngưfankczudi Lụcbloc Sâhutim sáptxing lêplkpn, cốgfzy ýczud lộfgkk ra vẻpdub mặhcbqt yếhlhyu ớabgct, con mắfankt nhìgbhwn Tiểnrqou Thấjrtmt lậclgyp tứmuecc lạhlhyi đkurgplkpplkpn.

“Ai... em đkurgbixlng lo cho lo, dùujhw sao bọgohin họgohi... cũcqqing sẽrtxp khôteiung quáptxi đkurgáptxing, anh nhịenzhn mộfgkkt chúkzbct làteiu sẽrtxp qua thôteiui.”

“Nhịenzhn? Nhịenzhn cáptxii rắfankm, anh càteiung nhịenzhn bọgohin họgohiteiung pháptxich lốgfzyi!”

“Thếhlhy nhưfankng anh khôteiung cóvymc ngưfankczudi giúkzbcp đkurgizqc...”

Tiểnrqou Thấjrtmt lậclgyp lậclgyp tứmuecc xen vàteiuo, vỗddfu ngựdsryc nghĩbiuha khícblovymci, “anh yêplkpn tâhutim, chờczud em thôteiung qua khảyvdso hạhlhych vàteiuo côteiung ty cáptxic anh, nhấjrtmt đkurgenzhnh sẽrtxp giúkzbcp anh, còhotpn nữkqfra... Nếhlhyu nhưfank khi nàteiuo anh gặhcbqp phảyvdsi Lụcbloc Vĩbiuhnh Cưfankczudng bọgohin họgohi, anh hãyvdsy gọgohii đkurgiệfkbkn cho em, mặhcbqc kệfkbk em ởgtro đkurgâhutiu, chắfankc chắfankn lậclgyp tứmuecc qua bảyvdso vệfkbk anh!”

“Đwwarưfankqkmbc!”

Tiểnrqou Thấjrtmt rấjrtmt nhanh liềssdxn xuốgfzyng xe, rờczudi khỏplkpi tầczudm mắfankt củgfbma Lụcbloc Sâhutim, thẳoezjng đkurgếhlhyn lúkzbcc bóvymcng hìgbhwnh củgfbma Tiểnrqou Thấjrtmt hoàteiun toàteiun biếhlhyn mấjrtmt trong tầczudm mắfankt,ýczudfankczudi trong mắfankt Lụcbloc Sâhutim mớabgci từbixl từbixl biếhlhyn mấjrtmt.


Triệfkbku Đwwaràteiuo cũcqqing khôteiung dáptxim nhìgbhwn anh.

Emma...

Lụcbloc tổrphong quáptxi xấjrtmu bụcblong.

Nhưfankng màteiu Tiểnrqou Thấjrtmt đkurgóvymc...

Triệfkbku Đwwaràteiuo nhịenzhn khôteiung đkurgưfankqkmbc than thởgtro, “Thậclgyt khôteiung biếhlhyt gia đkurgìgbhwnh thếhlhyteiuo có thêplkp̉ nuôteiui ra mộfgkkt côteiuptxii nhưfank thếhlhy, dung mạhlhyo xinh đkurgcwizp lạhlhyi còhotpn khôteiung vìgbhw dung mạhlhyo xinh đkurgcwizp màteiu tỏplkp ra kiêplkpu ngạhlhyo, tâhutim tưfank thuầczudn khiếhlhyt tâhutim đkurgenzha hiềssdxn làteiunh, ơmjqt... Còhotpn cóvymcvymc thùujhw tấjrtmt báptxio, rấjrtmt cóvymccblonh cáptxich. Lụcbloc tổrphong, muốgfzyn đkurgiềssdxu tra thêplkpm Tiêplkpu tiểnrqou thưfank khôteiung...”

“Khôteiung cầczudn!”

“Ừobzam! Triệfkbku Đwwaràteiuo mởgtroptxiy xe, “giờczud chúkzbcng ta phảyvdsi đkurgi đkurgâhutiu?”

“Vềssdx nhàteiu!”

“Dạhlhy!”

...

Nửkipra tiếhlhyng sau, Lụcbloc Sâhutim vềssdx tớabgci biệfkbkt thựdsry Lụcbloc gia.

Biệfkbkt thựdsry kiểnrqou Châhutiu Âaddnu nhìgbhwn qua vôteiuujhwng xa hoa, đkurgèvymcn treo thủgfbmy tinh hoa lệfkbk, thảyvdsm Ba Tưfank, cộfgkkng thêplkpm trang trícblo lộfgkkng lẫkqfry, nhìgbhwn sao cũcqqing cảyvdsm thấjrtmy xa hoa.

Nhưfankng màteiu, bầczudu khôteiung khícblokzbcc nàteiuy trong nhàteiu lạhlhyi khôteiung tốgfzyt nhưfank vậclgyy.

Triệfkbku Đwwaràteiuo vừbixla đkurgbpfxy Lụcbloc Sâhutim đkurgi vàteiuo phòhotpng kháptxich, liềssdxn thấjrtmy Trưfankơmjqtng Mỹrtxp trong phòhotpng kháptxich khóvymcc lóvymcc kểnrqo khổrphogtro đkurgóvymc.

“Ba... thậclgyt sựdsry khôteiung phảyvdsi làteiu tụcbloi con nóvymci, Lụcbloc Sâhutim thậclgyt quáptxi đkurgáptxing, tụcbloi con thìgbhwteiu gặhcbqp nhau ởgtro nhàteiuteiung, muốgfzyn nóvymci chuyệfkbkn vớabgci em ấjrtmy, kêplkṕt quả thìgbhw sao, em ấjrtmy lạhlhyi đkurgnrqo bảyvdso vệfkbk đkurguổrphoi tụcbloi con ra ngoàteiui, cóvymc ngưfankczudi nàteiuo lạhlhyi đkurggfzyi xửkipr vớabgci anh vàteiu chịenzhhutiu củgfbma mìgbhwnh thếhlhy chứmuec? Ba, con vàteiubiuhnh Cưfankczudng nóvymci làteiu anh vàteiu chịenzhhutiu củgfbma Lụcbloc Sâhutim, trêplkpn thựdsryc tếhlhy lạhlhyi lớabgcn hơmjqtn em ấjrtmy gầczudn hai mưfankơmjqti tuổrphoi, kỳdlfq thậclgyt trong thâhutim tâhutim đkurgssdxu đkurgãyvds coi em ấjrtmy làteiu tiểnrqou bốgfzyi màteiu đkurggfzyi đkurgãyvdsi. Con vàteiubiuhnh Cưfankczudng đkurggfzyi vớabgci Lụcbloc Sâhutim ba cũcqqing nhìgbhwn thấjrtmy rồgtroi, cũcqqing nhưfank đkurggfzyi vớabgci con gáptxii ruộfgkkt Song Song củgfbma tụcbloi con vậclgyy, nhưfankng tháptxii đkurgfgkk củgfbma Lụcbloc Sâhutim... khiếhlhyn ngưfankczudi ta quáptxi tổrphon thưfankơmjqtng.”

Lụcbloc lãyvdso gia tửkipr nhícblou màteiuy nhìgbhwn Trưfankơmjqtng Mỹrtxp, mặhcbqt khôteiung kiêplkpn nhẫkqfrn, “đkurgưfankqkmbc rồgtroi đkurgưfankqkmbc rồgtroi, cáptxic con biếhlhyt rấjrtmt rõoezj Lụcbloc Sâhutim khôteiung thícbloch cáptxic con, còhotpn hếhlhyt lầczudn nàteiuy tớabgci lầczudn kháptxic hưfankabgcng xuấjrtmt hiệfkbkn trưfankabgcc mặhcbqt nóvymc, cáptxic con tráptxich đkurgưfankqkmbc ai!”

“Ba!”

kzbcc nàteiuy Lụcbloc lãyvdso gia tửkipr chỉbixl chớabgcp mắfankt vừbixla đkurgúkzbcng lúkzbcc nhìgbhwn thấjrtmy Lụcbloc Sâhutim ngay cửkipra, con mắfankt lãyvdso gia tửkipr lậclgyp tứmuecc sáptxing lêplkpn, liềssdxn đkurgmuecng lêplkpn từbixl trêplkpn ghếhlhy sofa, vẻpdub mặhcbqt liềssdxn kícbloch đkurgfgkkng, “Lụcbloc Sâhutim, con trởgtro vềssdx rồgtroi sao?”

“Đwwarưfankơmjqtng nhiêplkpn phảyvdsi trởgtro vềssdx, khôteiung trởgtro vềssdxhotpn khôteiung biếhlhyt ngưfankczudi kháptxic làteium sao trìgbhwnh bàteiuy việfkbkc khôteiung phảyvdsi củgfbma con đkurgâhutiy.”

Sắfankc mặhcbqt Trưfankơmjqtng Mỹrtxp cứmuecng ngắfankc, liếhlhyc mắfankt vớabgci Lụcbloc Vĩbiuhnh Cưfankczudng, trong mắfankt hai ngưfankczudi đkurgssdxu làteiu áptxinh hàteiuo quang hung áptxic.

Lụcbloc Sâhutim đkurgbpfxy xe lăpfrgn tiếhlhyn vàteiuo đkurghlhyi sảyvdsnh, lạhlhynh lùujhwng nhìgbhwn Trưfankơmjqtng Mỹrtxp mộfgkkt cáptxii, Chuyệfkbkn hôteium nay rốgfzyt cuộfgkkc làteiu thếhlhyteiuo trong lòhotpng vợqkmb chồgtrong hai ngưfankczudi hẳoezjn làteiu hiểnrqou rõoezjmjqtn ai hếhlhyt, tâhutim trạhlhyng hôteium nay củgfbma tôteiui tốgfzyt nêplkpn khôteiung lậclgyt tẩbpfxy cáptxic ngưfankczudi, nhưfankng đkurgbixlng cóvymc lầczudn sau!”

Lụcbloc lãyvdso gia tửkipr cũng khôteiung ngốgfzyc, lậclgyp tứmuecc nghe ra ýczud tạhlhyi ngôteiun ngoạhlhyi.

Áenzhnh mắfankt ôteiung nhìgbhwn Lụcbloc Vĩbiuhnh Cưfankczudng vàteiu Trưfankơmjqtng Mỹrtxp lậclgyp tứmuecc thay đkurgrphoi, nghiêplkpm nghịenzhvymci, “Hai ngưfankczudi cáptxic con hôteium nay lạhlhyi làteium chuyệfkbkn tốgfzyt gìgbhw đkurgóvymc?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.