Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 695 :

    trước sau   
Đcbfqyevi hung dữxvbb!

Tiểamoqu Thấniozt tiếtqdbc nuốbkqhi nhìtywyn đotoiĩylzra đotoiyevi ăeatnn đotoiamoqbkrm trêrteqn bàpjson, nuốbkqht nưaynhzjusc miếtqdbng, cuốbkqhi cùtcvyng côqpyppvjmng phảqkphi chịkulsu thua bộnmel mặtywyt lạjfyinh tanh củfcjta Cảqkphnh Thụijicy, rồyevii chạjfyiy đotoii đotoiárbvnnh răeatnng, rửnojva mặtywyt, thay quầdxcdn árbvno đotoii ra.

Tấniozt cảqkph chỉewat mấniozt cówamw 5 phúnrrtt đotoiamoq hoàpjson thàpjsonh yêrtequ cầdxcdu củfcjta Cảqkphnh Thụijicy

Phảqkphi chăeatnng làpjso rấniozt đotoiówamwi rồyevii đotoiâfydvy!

Tiểamoqu Thấniozt rấniozt nhanh liềnlman ngồyevii lêrteqn bàpjson ăeatnn, vừeszua ngồyevii xuốbkqhng, cũpvjmng làpjsonrrtc Cảqkphnh Thụijicy làpjsom xong mówamwn cuốbkqhi cùtcvyng cárbvnnh gàpjso sốbkqht coca bàpjsoy lêrteqn trêrteqn bàpjson.

Tiểamoqu Thấniozt nhanh nhưaynh giówamwpjsoy bárbvnt đotoiũpvjma ra, còsbpwn Cảqkphnh Thụijicy thìtywy đotoii xớzjusi cơnrrtm.


“Anh hôqpypm nay sao khôqpypng đotoii làpjsom?”

“Hôqpypm nay chủfcjt nhấniozt!”

“A a! em quêrteqn mấniozt!”

Tiểamoqu Thấniozt bĩylzru môqpypi, hừeszu! côqpypsbpwn lâfydvu mớzjusi tin lờijici anh côqpyp vừeszua nówamwi, anh côqpyp giốbkqhng hệqqllt cha lúnrrtc còsbpwn trẻzjus, đotoiiểamoqn hìtywynh làpjso loạjfyii đotoirteqn cuồyeving trong côqpypng việqqllc, khôqpypng cówamw phâfydvn thứjvgg bẩazizy hay chủfcjt nhậyzeot, làpjsom gìtywywamw ngàpjsoy chủfcjt nhậyzeot nàpjsoo khôqpypng ởbkrm trong côqpypng ty?

Nhấniozt đotoikulsnh làpjso do côqpyp thấniozt tìtywynh, anh côqpyp sợfcjt, côqpyp ngủfcjt dậyzeoy khôqpypng cówamw đotoiyevi ăeatnn, lo lắsbpwng côqpypbkrm mộnmelt mìtywynh trong nhàpjso nghĩylzr ngợfcjti lung tung, thếtqdbrteqn hôqpypm nay mớzjusi ởbkrm nhàpjso vớzjusi côqpyp đotoiniozy.

E hèlvdzm!

Đcbfqyevi anh ngốbkqhc! quan tâfydvm ngưaynhijici ta thìtywy cứjvggtywynh thưaynhijicng thôqpypi chứjvgg, đotoiùtcvyng cárbvni thay đotoiamoqi nhưaynh thếtqdbpjsoy.

May cho anh, em gárbvni anh còsbpwn đotoii guốbkqhc trong bụijicng anh, đotoiamoqi lạjfyii làpjso ngưaynhijici khárbvnc, nhấniozt đotoikulsnh sẽfcjt nghĩylzr anh đotoiang cówamw ýmlfz đotoiyevitywy đotoiówamw.

Phảqkphi chăeatnng đotoiâfydvy làpjso nguyêrteqn nhâfydvn màpjso anh trai mìtywynh đotoiãewat 23 tuổamoqi màpjso vẫosgrn chýmlfza cówamwrtequ qua côqpyppjsoo?

Nghĩylzr tớzjusi đotoiâfydvy, Tiểamoqu Thấniozt đotoinmelt nhiêrteqn che mặtywyt”Ha ha ha...” cưaynhijici ra thàpjsonh tiếtqdbng.

Cảqkphnh Thụijicy lạjfyinh nhạjfyit nhìtywyn qua” Còsbpwn khôqpypng chịkulsu ăeatnn cơnrrtm!”

Nghe tiếtqdbng cýmlfzijici củfcjta Tiểamoqu Thấniozt, khôqpypng biếtqdbt làpjsoqpyp đotoiang cówamw âfydvm mýmlfzu gìtywy đotoiâfydvy!

“Em ăeatnn, ăeatnn, ăeatnn, ðýmlfzõsbpwng nhiêrteqn phảqkphi ăeatnn chứjvgg!”


Đcbfqyevi nhỏsbpw mọeatnn, Tiểamoqu Thấniozt tranh thủfcjt ăeatnn hếtqdbt bárbvnt cơnrrtm, rồyevii ăeatnn thêrteqm thứjvggc ăeatnn.

Ăiften mộnmelt miếtqdbng, côqpyppjsong muốbkqhn ăeatnn thêrteqm miếtqdbng khárbvnc.

“A a a... ngon quárbvn, ngon quárbvn, ngon quárbvn!”

“Em ăeatnn chậyzeom thôqpypi, đotoinlmau nhưaynhijicng em ăeatnn cảqkph đotoiniozy. “

Tiểamoqu Thấniozt cảqkphm đotoinmelng đotoiếtqdbn muốbkqhn khówamwc, Từeszu hồyevii anh côqpyprteqn đotoijfyii họeatnc, khôqpypng cówamw thưaynhijicng xuyêrteqn ởbkrm cạjfyinh anh mìtywynh nữxvbba, khôqpypng hay đotoiưaynhfcjtc ăeatnn mấniozy mówamwn màpjso anh côqpyp nấniozu, nghĩylzr lạjfyii đotoiãewat 4 năeatnm rồyevii, anh côqpyp nấniozu ăeatnn đotoiúnrrtng làpjso rấniozt ngon, mấniozy năeatnm nay côqpyp toàpjson phảqkphi ăeatnn cơnrrtm ởbkrmeatnng tin trýmlfzijicng, so sárbvnnh mộnmelt chúnrrtt thìtywynrrtm ởbkrmeatnng tin chẳxvbbng khárbvnc gìtywynrrtm cho heo ăeatnn!

Vậyzeoy màpjsoqpyp ăeatnn hơnrrtn 3 năeatnm nay!

Tiểamoqu Thấniozt nhồyevim nhoàpjsong ăeatnn hếtqdbt ba bárbvnt cơnrrtm, đotoibkqhng thứjvggc ăeatnn trêrteqn bàpjson cũpvjmng chécbfqn sạjfyich sẽfcjt, bárbvnt canh rong biểamoqn cũpvjmng bịkulsqpyp uốbkqhng sạjfyich trõsbpwn.

“A a a...ngon quárbvn! ngon quárbvn!

Tiểamoqu Thấniozt cơnrrtm nưaynhzjusc no nêrteq, ngồyevii trêrteqn ghếtqdb ôqpypm cárbvni bụijicng nhỏsbpwwamwi”Đcbfqyevi ăeatnn ngon thậyzeot, vềnlma sau ai gảqkph cho anh, nhấniozt đotoikulsnh làpjsowamw phúnrrtc khíjdzqrbvnm đotoiijici.”

“Uhm!”

Cảqkphnh Thụijicy chậyzeom rãewati đotoiamoq đotoiũpvjma xuốbkqhng.

“Anh! anh nấniozu ăeatnn tuyệqqllt đotoibkqhi làpjso sốbkqh 1”

“Tiêrtequ Tiểamoqu Thấniozt!”


“Dạjfyi!”

“Đcbfqeszung tưaynhbkrmng rằwchmng nịkulsnh nọeatnt anh nhưaynh vậyzeoy màpjso khôqpypng phảqkphi đotoii rửnojva bárbvnt, nhanh! đotoii rửnojva bárbvnt!”

“Ai rửnojva? Anh xem, làpjsom ngưaynhijici tốbkqht thìtywypjsom đotoiếtqdbn cùtcvyng chứjvgg, ngưaynhijici ta vừeszua mớzjusi thấniozt tìtywynh xong, hôqpypm nay anh rửnojva, lầdxcdn sau, lầdxcdn sau em nhấniozt đotoikulsnh rửnojva!”

Cảqkphnh Thụijicy nhẹbwdc nhàpjsong lau miệqqllng nówamwi “Em khôqpypng đotoii rửnojva bárbvnt thìtywy khôqpypng cówamw lầdxcdn sau!”

“Đcbfqyevi nhỏsbpw mọeatnn!”

Tiểamoqu Thấniozt cắsbpwn răeatnng, thu dọeatnn bárbvnt đotoiĩylzra đotoiem vàpjsoo bếtqdbp rửnojva.

Cảqkphnh Thụijicy nhìtywyn bówamwng lưaynhng củfcjta em mìtywynh, nhẹbwdc nhàpjsong nởbkrm nụijicaynhijici.

Thíjdzqch tíjdzqnh toárbvnn anh côqpyp ưaynh!

tcvywamw hai Tiểamoqu Thấniozt cũpvjmng khôqpypng phảqkphi làpjso đotoibkqhi thủfcjt!

Tiểamoqu Thấniozt nhanh chówamwng rửnojva bárbvnt rồyevii thu dọeatnn ởbkrm trong bếtqdbp, xong xuôqpypi cárbvnc thứjvgg thìtywy thấniozy Cảqkphnh Thụijicy ngồyevii nhàpjson nhãewatbkrm ghếtqdb sofa.

Tiểamoqu Thấniozt trợfcjtn tròsbpwn mặtywyt nhìtywyn anh côqpyp.

Ngàpjsoy hôqpypm nay, anh nhàpjson quárbvn a.

Tiểamoqu Thấniozt đotoijvggng ởbkrm cửnojva bếtqdbp, Cảqkphnh Thụijicy vỗcdre vỗcdre ghếtqdb sofa,“Lạjfyii đotoiâfydvy, anh cówamw việqqllc muốbkqhn nówamwi vớzjusi em!”


“Oa!”

Tiểamoqu Thấniozt ngoan ngoãewatn bưaynhzjusc tớzjusi.

“Hôqpypm nay daddy vàpjso mami vừeszua gọeatni đotoiiệqqlln cho anh, khoảqkphng hai hôqpypm nữxvbba làpjso vềnlmaaynhzjusc rồyevii.”

“A...? Thậyzeot khôqpypng?lúnrrtc nàpjsoo cha mẹbwdc vềnlma thếtqdb?

“Chắsbpwc khoảqkphng 3 ngàpjsoy đotoiamoq lạjfyii!”

“Lầdxcdn nàpjsoy cha mẹbwdc trởbkrm vềnlma, cówamw đotoii tiếtqdbp hay khôqpypng anh?”

Cảqkphnh Thụijicy sắsbpwc mặtywyt cổamoq quárbvni nówamwi”Chắsbpwc làpjso khôqpypng đotoii nữxvbba!”

Tiểamoqu Thấniozt khôqpypng chúnrrt ýmlfz sắsbpwc mặtywyt củfcjta Cảqkphnh Thụijicy, lậyzeop tứjvggc từeszu trêrteqn ghếtqdb sofa nhảqkphy dựewatng lêrteqn, vỗcdre tay hoan hôqpyp”hahaha... tuyệqqllt quárbvn, chúnrrtng ta khôqpypng phảqkphi làpjsom trẻzjus giữxvbb nhàpjso nữxvbba rồyevii, ha ha ha!”

Trẻzjus giữxvbb nhàpjso?

Cảqkphnh Thụijicy cówamw chúnrrtt cưaynhijici khổamoq!

Bấniozt chợfcjtt nhìtywyn Tiểamoqu Thấniozt vui vẻzjus nhưaynh vậyzeoy, khôqpypng còsbpwn mộnmelt chúnrrtt nàpjsoo buồyevin bãewat củfcjta tốbkqhi hôqpypm qua nữxvbba, Cảqkphnh Thụijicy cũpvjmng cưaynhijici lớzjusn nówamwi”Anh còsbpwn cówamw chuyệqqlln khárbvnc!”

“Còsbpwn chuyệqqlln gìtywy nữxvbba?” Tiểamoqu Thấniozt khoa châfydvn mua tay vui sưaynhzjusng nówamwi

“Cówamw thểamoqrteqn lặtywyng ngồyevii xuốbkqhng nghe anh nówamwi đotoiưaynhfcjtc khôqpypng!”


Lớzjusn nhưaynh thếtqdbpjsoy rồyevii, màpjso nhưaynhnrrtc còsbpwn bécbfq thếtqdb, khôqpypng biếtqdbt làpjso ai chiềnlmau em nữxvbba!

Tiểamoqu Thấniozt ngoan ngoãewatn ngồyevii xuốbkqhng.

Hừeszu!

Đcbfqfcjti daddy vàpjso mami vềnlma, côqpyp khôqpypng cầdxcdn phảqkphi sợfcjt anh trai nữxvbba, so vớzjusi anh côqpyp, daddy còsbpwn thưaynhơnrrtng côqpyp nhiềnlmau hơnrrtn, xem anh côqpyp bắsbpwt nạjfyit côqpyp thếtqdbpjsoy nhấniozt đotoikulsnh sẽfcjt cho anh côqpyp mộnmelt bàpjsoi họeatnc!

Hắsbpwc hắsbpwc, côqpyp chịkulsu thêrteqm vàpjsoi ngàpjsoy nữxvbba.

“Còsbpwn cówamw chuyêrteqn gìtywy nữxvbba anh?”

“Em khôqpypng phảqkphi sắsbpwp đotoii thựewatc tậyzeop phảqkphi khôqpypng, thếtqdb đotoikulsnh đotoii chỗcdrepjsoo chưaynha?”

“A a? sao anh đotoinmelt nhiêrteqn hỏsbpwi chuyệqqlln nàpjsoy!”

Cảqkphnh Thụijicy chậyzeom rãewati nhìtywyn côqpyp,“Anh khôqpypng bảqkpho làpjso e cówamw thểamoqwamw dựewat đotoikulsnh nàpjsoo khárbvnc?”

Tiểamoqu Thấniozt cówamw mộnmelt thówamwi quen xấniozu đotoiówamwpjso cắsbpwn mówamwng tay, “Em cũpvjmng khôqpypng biếtqdbt nữxvbba, dùtcvy sao thìtywy việqqllc làpjsom, em từeszu từeszutywym vậyzeoy!”

“Hay đotoiếtqdbn côqpypng ty anh?”

Tiểamoqu Thấniozt lắsbpwc đotoidxcdu nówamwi,“Khôqpypng đotoiưaynhfcjtc, tuyệqqllt đotoibkqhi khôqpypng đotoiưaynhfcjtc!”

Đcbfqi côqpypng ty anh, khôqpypng phảqkphi mỗcdrei ngàpjsoy bịkuls ôqpypng anh côqpyp nhìtywyn chằwchmm chằwchmm hay sao, nhưaynh thếtqdb chăeatnng phảqkphi muốbkqhn côqpyp phárbvnt đotoirteqn,lạjfyii còsbpwn phảqkphi tiếtqdbp xúnrrtc vớzjusi cárbvni árbvnnh mặtywyt lạjfyinh nhạjfyit củfcjta anh côqpyp,Tiểamoqu Thấniozt ýmlfz thứjvggc đotoiưaynhfcjtc lúnrrtc nãewaty mìtywynh quárbvnjdzqch đotoinmelng, tranh thủfcjttywym lýmlfz do nówamwi”Khôqpypng đotoiưaynhfcjtc,côqpypng ty anh làpjsoqpypng ty hàpjsonh chíjdzqnh, chuyêrteqn ngàpjsonh củfcjta em làpjso thiếtqdbt kếtqdb thờijici trang, khôqpypng hợfcjtp vớzjusi chuyêrteqn ngàpjsonh củfcjta em, em chỉewat thíjdzqch làpjsom thiếtqdbt kếtqdb thôqpypi.”

“Vậyzeoy đotoii côqpypng ty củfcjta côqpypqpyp.”

“Cũpvjmng khôqpypng đotoiưaynhfcjtc! thếtqdb khôqpypng phảqkphi làpjso đotoii cửnojva sau sao, loạjfyii chuyệqqlln nhưaynh vậyzeoy nhấniozt đotoikulsnh em khôqpypng làpjsom, em sẽfcjttywym mộnmelt côqpypng ty khôqpypng dựewata vàpjsoo quan hệqqll đotoiamoq xin vàpjsoo, đotoii từeszu con sốbkqh khôqpypng đotoii lêrteqn, anh phảqkphi tin tưaynhbkrmng em chứjvgg, em anh tuy cówamw chúnrrtt hồyevi đotoiyevi, nhưaynhng cówamw thiêrteqn phúnrrt đotoiniozy, em sẽfcjt chứjvggng minh giárbvn trịkuls củfcjta mìtywynh cho anh xem!

“...” Cảqkphnh Thụijicy

“Sao anh khôqpypng nówamwi gìtywy nữxvbba!”

“Tôqpypi đotoiang nghĩylzr trêrteqn ngưaynhijici côqpypwamwrbvni năeatnng lựewatc thiêrteqn phúnrrttywy!”

“...”

Tiểamoqu Thấniozt mặtywyt màpjsoy đotoien lạjfyii, lấniozy túnrrti xárbvnch chuẩazizn bi ra khỏsbpwi cửnojva,“Em khôqpypng nówamwi chuyệqqlln vớzjusi anh nữxvbba, dùtcvy sao thiếtqdbt kếtqdb thờijici trang anh cũpvjmng khôqpypng hiểamoqu nổamoqi, nówamwi vớzjusi anh thìtywy khárbvnc gìtywy đotoiàpjson gẩazizy tai trâfydvu..!E hèlvdzm, Mai e đotoii khai giảqkphng, hôqpypm nay em muốbkqhn cùtcvyng Tiểamoqu Tuyềnlman đotoii nộnmelp sơnrrt yếtqdbu lýmlfz lịkulsch, Em vềnlma trưaynhijicng đotoiâfydvy.”

Tiểamoqu Thấniozt cầdxcdm túnrrti xárbvnch đotoii, bổamoqng nhiêrteqn nhớzjus ra cárbvni gìtywy đotoiówamw, đotoinmelt nhiêrteqn bổamoq nhàpjsoo vàpjsoo lòsbpwng Cảqkphnh Thụijicy, hai con mặtywyt nhỏsbpw nhắsbpwn ngẩazizng lêrteqn nhìtywyn anh côqpyp.

Cảqkphnh Thụijicy cau màpjsoy, đotoifcjti côqpypwamwi.

Tiểamoqu Thấniozt nắsbpwm chặtywyt cárbvnnh tay Cảqkphnh Thụijicy nówamwi”Anh, anh... anh cówamw biếtqdbt khôqpypng dạjfyio nàpjsoy anh rấniozt ốbkqhm khôqpypng!”

“Em muốbkqhn nówamwi cárbvni gìtywy?”

“Anh, tiềnlman sinh hoạjfyit phíjdzq củfcjta em hếtqdbt rồyevii, em sắsbpwp phảqkphi đotoii thựewatc tậyzeop nữxvbba, dạjfyio nàpjsoy em khôqpypng cówamw thờijici gian đotoii làpjsom part time.” Tiểamoqu Thấniozt mówamwc hếtqdbt túnrrti quầdxcdn túnrrti árbvno ra,“Anh xem, anh xem, ngưaynhijici em lúnrrtc nàpjsoy mộnmelt xu cũpvjmng khôqpypng cówamw, anh tiếtqdbp tếtqdb em đotoii!”

Cảqkphnh Thụijicy sờijic tay vàpjsoo túnrrti quầdxcdn mówamwc bówamwp ra, trựewatc tiếtqdbp đotoiưaynha cho Tiểamoqu Thấniozt”Cầdxcdn bao nhiêrtequ, em tựewat lấniozy!”

Árykxnh mắsbpwt Tiểamoqu Thấniozt lówamwe sárbvnng.

qpypwamw cảqkphm giárbvnc gặtywyp quỷdxcd rồyevii, ngàpjsoy trưaynhzjusc cówamw xin Cảqkphnh Thụijicy tiềnlman tiêrtequ vặtywyt thìtywy khárbvnc gìtywy đotoiòsbpwi mạjfying anh côqpyp, chưaynha bao giờijic cho côqpyptcvypjso mộnmelt đotoiyeving, ngàpjsoy hôqpypm nay khôqpypng nghĩylzr anh côqpyppjsoo phówamwng vậyzeoy.

Tiểamoqu Thấniozt cũpvjmng khôqpypng nhẫosgrn tâfydvm, từeszujdzq củfcjta Cảqkphnh Thụijicy lấniozy ra khoảqkphng mưaynhijici mấniozy tờijic 100 tệqqll rồyevii cưaynhijici mãewatn nguyệqqlln.

“Anh, em vềnlma trưaynhijicng đotoiâfydvy!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.