Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 677 :

    trước sau   
mlxn Vi Túguyfc chạpjcky đvvakếgxvbn khu nhàkqnc lớnsnan, quảjpib nhiêrxbxn ômlxnng nghe thấwoqxy tiếgxvbng đvvaktrvnng lạpjck từhuxm trong phòpjckng.

Ngưfsfuemhci hầuqkku trong nhàkqnc lớnsnan thấwoqxy ômlxnng đvvakếgxvbn, từhuxmng ngưfsfuemhci nhưfsfu đvvakưfsfunsnac thởtrvn phàkqnco nhẹpjck nhõdsqom.

“Tômlxn quảjpibn gia, ômlxnng mau vàkqnco trong xem đvvaki, lãersgo tháljnmi gia đvvakang trúguyft giậumwkn trong đvvakókqnc, khômlxnng ai dáljnmm vàkqnco xem tìlwcanh hìlwcanh thếgxvbkqnco cảjpib.”

mlxn Vi Túguyfc nghe vậumwky nhanh chókqncng bưfsfunsnac vàkqnco phòpjckng chípjcknh củgszea lãersgo tháljnmi gia

Vừhuxma vàkqnco đvvakếgxvbn cửxmiha phòpjckng đvvakãersg nhìlwcan thấwoqxy lãersgo tháljnmi gia cầuqkkm chiếgxvbc bìlwcanh cổdaqz quýjvzi hiếgxvbm vớnsnai bứeuowc tựleze họuvwba nérxbxm xuốfsfung đvvakwoqxt, cảjpib chiếgxvbc ghếgxvbkqncm bằpjckng gỗtmkbfsfua cũoshong bịcqqm ômlxnng quăpjckng mạpjcknh xuốfsfung. Tômlxn Vi Túguyfc khômlxnng ngăpjckn lãersgo tháljnmi gia lạpjcki màkqnc đvvaknsnai cho đvvakếgxvbn khi lãersgo tháljnmi gia đvvakãersg hảjpib giậumwkn rồxvehi mớnsnai bưfsfunsnac qua đvvakáljnmm tàkqncn típjckch trêrxbxn đvvakwoqxt đvvaki vàkqnco.

“Lãersgo tháljnmi gia...”


Sau khi xảjpib xong sựleze bựlezec tứeuowc, ngọuvwbn lửxmiha tứeuowc giậumwkn trong lãersgo tháljnmi gia cũoshong từhuxm từhuxm tan đvvaki, thấwoqxy Tômlxn1Vi Túguyfc đvvakếgxvbn, ômlxnng bètmkbn ngồxvehi xuốfsfung chiếgxvbc giưfsfuemhcng nguyêrxbxn vẹpjckn duy nhấwoqxt trong phòpjckng, trầuqkkm giọuvwbng hỏnlbui, “Khi nãersgy ta tứeuowc quáljnm, cókqnc đvvakpjckp Tômlxn Gia Hòpjcka mộtrvnt cáljnmi, nókqnckqnc sao khômlxnng?”

“Khômlxnng sao, cơuvwb thểngqckqnc rắgszen chắgszec lắgszem, đvvakhuxmng nókqnci mộtrvnt đvvakpjckp, 10 đvvakpjckp, 8 đvvakpjckp nókqncoshong chịcqqmu đvvakưfsfunsnac.”

ersgo tháljnmi gia cưfsfuemhci khổdaqzposdm.

“Àpjcki——Vi Túguyfc àkqnc, thựlezec ra cókqncguyfc ta rấwoqxt ngưfsfulgfbng mộtrvn ômlxnng, tuy Tômlxn Gia Hòpjcka típjcknh khípjckuvwbi ưfsfuơuvwbng ngạpjcknh cốfsfu chấwoqxp nhưfsfung nókqnc luômlxnn nghe lờemhci củgszea ômlxnng, chẳnqljng bùkuib cho Tômlxn Nhiễreppm... cảjpib ngàkqncy âposdm dưfsfuơuvwbng vômlxn đvvakcqqmnh, toàkqncn làkqncm mấwoqxy chuyệtmkbn nghịcqqmch ýjvzi ta, lầuqkkn nàkqncy khókqnc khăpjckn lắgszem ta mớnsnai bắgszet đvvakưfsfunsnac Tômlxn Cảjpibnh Thụgszey vàkqncmlxn Tiểngqcu Thấwoqxt, màkqnc giờemhc thìlwca hay rồxvehi, nókqnc lạpjcki thảjpib chúguyfng đvvaki cáljnmi rụgszep, bâposdy giờemhc cảjpib Tiêrxbxu Lăpjckng vàkqncmlxn Tốfsfu đvvakrgwwu đvvakãersgkqnc phòpjckng bịcqqm, muốfsfun bắgszet chúguyfng nókqnc vềrgww đvvakâposdy lầuqkkn nữhttoa, chỉcqno sợnsna quáljnm khókqnc thômlxni!”

mlxn Vi Túguyfc kêrxbxu ngưfsfuemhci đvvakếgxvbn dọuvwbn1lạpjcki căpjckn phòpjckng, rồxvehi ômlxnng quay sang nókqnci vớnsnai lãersgo tháljnmi gia, “Lãersgo tháljnmi gia đvvakhuxmng tứeuowc lãersgo gia nữhttoa, típjcknh cáljnmch củgszea lãersgo gia, ngàkqnci khômlxnng phảjpibi khômlxnng rõdsqo, từhuxmrxbx đvvakếgxvbn lớnsnan luômlxnn làkqnc vậumwky rồxvehi, nếgxvbu khômlxnng nhưfsfu thếgxvb, cũoshong chẳnqljng còpjckn làkqnc con trai củgszea ngàkqnci nữhttoa, hơuvwbn nữhttoa lạpjcki nókqnci... lãersgo gia cũoshong kháljnm quáljnm, lãersgo tháljnmi gia, nhữhttong chuyệtmkbn ngàkqnci làkqncm vớnsnai lãersgo gia, đvvakdaqzi lạpjcki làkqnc ai cũoshong sẽnkur sốfsfung máljnmi vớnsnai ngàkqnci, nhưfsfung lãersgo gia lạpjcki cókqnc tấwoqxm lòpjckng hiếgxvbu thảjpibo, cho nêrxbxn ômlxnng ấwoqxy khômlxnng làkqncm vậumwky. Lầuqkkn nàkqncy cũoshong làkqnc đvvakngqc cứeuowu cáljnmc cháljnmu củgszea mìlwcanh thômlxni, chuyệtmkbn đvvakrgwwu cókqncjvzi do cảjpib.”

ersgo tháljnmi gia cắgszen răpjckng, “Ta khômlxnng vui chípjcknh ởtrvn đvvakiểngqcm nàkqncy! Lẽnkurkqnco mấwoqxy đvvakeuowa cháljnmu chưfsfua từhuxmng gặdaqzp mặdaqzt, trong lòpjckng nókqncpjckn quan trọuvwbng hơuvwbn ngưfsfuemhci bốfsfukqncy sao! Quan trọuvwbng đvvakếgxvbn mứeuowc nókqnc phảjpibi đvvaki liêrxbxn kếgxvbt vớnsnai ngưfsfuemhci ngoàkqnci đvvakngqc đvvakfsfui phốfsfu vớnsnai chípjcknh bốfsfukqnc!”

“Lãersgo tháljnmi gia5àkqnc, Thựlezec ra thìlwca... lãersgo gia cũoshong làkqnc thấwoqxy cókqnc lỗtmkbi vớnsnai tiểngqcu thiếgxvbu gia vàkqnc tiểngqcu tiểngqcu thưfsfu thômlxni, lạpjcki nhớnsna lạpjcki bàkqnc củgszea chúguyfng, chắgszec chắgszen làkqnc khômlxnng muốfsfun hai đvvakeuowa nhỏnlbu đvvakưfsfunsnac huấwoqxn luyệtmkbn ởtrvn đvvakâposdy.”

jvzi lẽnkur thìlwcaersgo tháljnmi gia đvvakrgwwu hiểngqcu, nhưfsfung ômlxnng vẫposdn khômlxnng chịcqqmu đvvaklezeng đvvakưfsfunsnac sựleze đvvakfsfui xửxmih khômlxnng cômlxnng bằpjckng nàkqncy.

Nhưfsfung nếgxvbu nókqnci đvvakngqc ômlxnng dạpjcky dỗtmkb cho Tômlxn Nhiễreppm mộtrvnt trậumwkn tớnsnai nơuvwbi tớnsnai chốfsfun?

Ôkuibng tuyệtmkbt đvvakfsfui khômlxnng thểngqc nhẫposdn tâposdm nhưfsfu vậumwky đvvakưfsfunsnac!

Cho nêrxbxn lãersgo tháljnmi gia mớnsnai chỉcqnokqnc thểngqc vềrgww nhàkqnc lớnsnan vàkqnc trúguyft bựlezec trong phòpjckng!

Nhưfsfung ômlxnng cũoshong khômlxnng dễrepp thỏnlbua hiệtmkbp nhưfsfu vậumwky.

“Vi Túguyfc!”


“Cókqncmlxni!”

“Cho ngưfsfuemhci nghĩqgdmljnmch tìlwcam dưfsfunsnac chỗtmkb nghỉcqno châposdn củgszea Tiêrxbxu Lăpjckng vàkqncmlxn Tốfsfu, bọuvwbn họuvwb chắgszec chắgszen vẫposdn còpjckn ởtrvn trong Kinh Thàkqncnh chưfsfua đvvaki xa đvvakưfsfunsnac, chỉcqno cầuqkkn bọuvwbn họuvwb vẫposdn ởtrvn trong đvvakpjcki phậumwkn củgszea ta, thìlwca đvvakhuxmng hòpjckng rờemhci đvvaki dễreppkqncng, sau khi ngưfsfuơuvwbi tìlwcam đvvakưfsfunsnac đvvakiểngqcm dừhuxmng châposdn củgszea2họuvwb lậumwkp tứeuowc báljnmo vềrgww đvvakâposdy cho ta, ta cókqnc thểngqc bắgszet Cảjpibnh Thụgszey vàkqnc Tiểngqcu Thấwoqxt lầuqkkn 1 thìlwcaoshong sẽnkur bắgszet đvvakưfsfunsnac lầuqkkn 2!”

mlxn Vi Túguyfc kinh ngạpjckc, “Lãersgo tháljnmi gia, ngàkqnci vẫposdn muốfsfun bắgszet hai đvvakeuowa nókqnc sao?”

“Đjpibưfsfuơuvwbng nhiêrxbxn phảjpibi bắgszet!” lãersgo tháljnmi gia nắgszem chặdaqzt thàkqncnh củgszea chiếgxvbc giưfsfuemhcng, áljnmnh nhìlwcan củgszea ômlxnng dữhtto dằpjckn, “Tômlxn Cảjpibnh Thụgszey tuyệtmkbt đvvakfsfui làkqnc mộtrvnt mộtrvnt đvvakeuowa trẻbiyy cầuqkkn đvvakưfsfunsnac rètmkbn luyệtmkbn tốfsfut, nókqnckqnc đvvakeuowa hiếgxvbm gặdaqzp đvvakwoqxy, ta nhấwoqxt đvvakcqqmnh khômlxnng thểngqc dễreppkqncng bỏnlbu cuộtrvnc nhưfsfu vậumwky. Nhớnsna lấwoqxy, toàkqncn bộtrvn thômlxnng tin đvvakrgwwu phảjpibi giấwoqxu khômlxnng cho Tômlxn Nhiễreppm biếgxvbt, ta khômlxnng muốfsfun chuyệtmkbn hômlxnm nay xảjpiby ra lầuqkkn thứeuow hai!”

mlxn Vi Túguyfc gậumwkt đvvakuqkku, “Tômlxni hiểngqcu rồxvehi!”

...

Rấwoqxt nhanh sau đvvakókqnc, lãersgo tháljnmi gia đvvakãersg nhậumwkn đvvakưfsfunsnac tin, nókqnci rằpjckng Tômlxn Nhiễreppm đvvakãersg tỉcqnonh lạpjcki.

ersgo tháljnmi gia cau màkqncy, ômlxnng lậumwkp tứeuowc đvvakeuowng dậumwky đvvaki tớnsnai chỗtmkbtrvn củgszea Tômlxn Nhiễreppm, Tômlxn Vi Túguyfc cũoshong nhanh chókqncng đvvaki theo9lãersgo tháljnmi gia.

Khi hai ngưfsfuemhci vừhuxma đvvakếgxvbn, Tômlxn Nhiễreppm đvvakang nằpjckm trêrxbxn giưfsfuemhcng đvvakngqc truyềrgwwn dịcqqmch, mấwoqxy ngưfsfuemhci hầuqkku gáljnmi thìlwca đvvakeuowng bêrxbxn hầuqkku hạpjck, vừhuxma nhìlwcan thấwoqxy lãersgo tháljnmi gia đvvakếgxvbn, đvvakáljnmm ngưfsfuemhci trong phòpjckng lậumwkp tứeuowc hàkqncnh lễrepp, “Lãersgo tháljnmi gia!”

“Ừdecj!” lãersgo tháljnmi gia khuơuvwb tay vớnsnai họuvwb, “Cáljnmc ngưfsfuơuvwbi ra ngoàkqnci đvvaki.”

Tấwoqxt cảjpib ngưfsfuemhci trong phòpjckng lầuqkkn lưfsfunsnat lui xuốfsfung.

mlxn Nhiễreppm đvvakưfsfuơuvwbng nhắgszem mắgszet nằpjckm trêrxbxn giưfsfuemhcng, nghe thấwoqxy tiếgxvbng củgszea lãersgo tháljnmi gia, ômlxnng cũoshong chỉcqno ngưfsfung nhịcqqmp thởtrvn đvvakômlxni lúguyfc rồxvehi lạpjcki trởtrvn vềrgww trạpjckng tháljnmi bìlwcanh thưfsfuemhcng. 

“Ta biếgxvbt con đvvakãersg tỉcqnonh lạpjcki rồxvehi.”


mlxn Nhiễreppm bấwoqxt lựlezec mởtrvn mắgszet, vìlwca thiếgxvbu máljnmu nêrxbxn gưfsfuơuvwbng mặdaqzt củgszea ômlxnng trắgszeng bệtmkbch, mớnsnai nhìlwcan đvvakãersg thấwoqxy kháljnm yếgxvbu. Nhưfsfung cókqnc thểngqc do Tiểngqcu Thấwoqxt vàkqnc Cảjpibnh Thụgszey đvvakãersg đvvakưfsfunsnac cứeuowu nêrxbxn Tômlxn Nhiễreppm cũoshong khômlxnng phảjpibi đvvakókqncng kịcqqmch trưfsfunsnac mặdaqzt lãersgo tháljnmi gia nữhttoa, cũoshong nhưfsfu mọuvwbi ngàkqncy đvvakfsfui mặdaqzt vớnsnai lãersgo tháljnmi gia, Tômlxn Nhiễreppm mặdaqzt lạpjcknh, yêrxbxn lặdaqzng nhìlwcan1ômlxnng, “Cókqnc chuyệtmkbn gìlwca khômlxnng!”

“Ta cókqnckqnci câposdu hỏnlbui cầuqkkn hỏnlbui con.”

“Ừdecjm!”

“Từhuxmguyfc nàkqnco con đvvakãersg liêrxbxn hệtmkb đvvakưfsfunsnac vớnsnai Tômlxn Tốfsfu?”

ersgo tháljnmi gia nghĩqgdm đvvaki nghĩqgdm lạpjcki, chắgszec chắgszen làkqncmlxn Nhiễreppm vàkqncmlxn Tốfsfu đvvakãersgkqnc liêrxbxn hệtmkb từhuxm trưfsfunsnac, khômlxnng thìlwca khômlxnng thểngqc sắgszep đvvakdaqzt kếgxvb hoạpjckch nhanh đvvakếgxvbn vậumwky, còpjckn thựlezec hiệtmkbn tốfsfut đvvakếgxvbn thếgxvb!

“Rấwoqxt lâposdu trưfsfunsnac rồxvehi!”

ersgo tháljnmi gia giậumwkt mìlwcanh, “Rấwoqxt lâposdu làkqnc bao lâposdu?”

“Trưfsfunsnac khi báljnmt thậumwkp thọuvwb củgszea ômlxnng khoảjpibng hai tháljnmng!”

Cho dùkuibersgo tháljnmi gia đvvakãersg cốfsfu gắgszeng đvvakètmkbrxbxn đvvakngqc khỏnlbui túguyfc giậumwkn nhưfsfung nghe thấwoqxy câposdu nàkqncy củgszea Tômlxn Nhiễreppm ômlxnng vẫposdn đvvaknlbuxmihng cảjpib mắgszet, “Cho nêrxbxn... lầuqkkn trưfsfunsnac khi đvvakpjcki thọuvwb củgszea ta, cáljnmc ngưfsfuơuvwbi vờemhc nhưfsfu khômlxnng hềrgww quen biếgxvbt, tấwoqxt cảjpib đvvakrgwwu làkqnc đvvakókqncng giảjpib sao, diễreppn cho ta xem àkqnc?”

“Khômlxnng sai!” Mọuvwbi chuyệtmkbn cũoshong đvvakãersg xong xuômlxni, Tômlxn Nhiễreppm cũoshong chẳnqljng việtmkbc gìlwca phảjpibi giấwoqxu giếgxvbm nữhttoa

Giọuvwbng củgszea lãersgo tháljnmi gia nhưfsfupjckt ra từhuxmng từhuxm, “Đjpibưfsfunsnac, đvvakưfsfunsnac lắgszem! Khômlxnng hổdaqzkqnc con trai tốfsfut củgszea ta, quảjpibkqnc mộtrvnt đvvakeuowa con tốfsfut!”

mlxn Nhiễreppm nằpjckm trêrxbxn giưfsfuemhcng, khókqnce mômlxni ômlxnng ngoắgszec lêrxbxn mộtrvnt nụgszefsfuemhci nhạpjckt, khômlxnng nókqnci gìlwca.

“Rồxvehi ngưfsfuơuvwbi biếgxvbt Tiểngqcu Thấwoqxt vàkqnc Cảjpibnh Thụgszey ởtrvn chỗtmkb ta từhuxm khi nàkqnco?”

“Khi chúguyfng nókqnc bịcqqm phókqnc cụgszec trưfsfutrvnng bắgszet đvvakếgxvbn!”

posdn xanh trêrxbxn tráljnmn lãersgo tháljnmi gia nhưfsfu muốfsfun nổdaqz tung, “Cho nêrxbxn... ngưfsfuơuvwbi vẫposdn luômlxnn cho ngưfsfuemhci quan sáljnmt đvvaktrvnng tĩqgdmnh củgszea bêrxbxn nàkqncy?”

“Khômlxnng sai, khômlxnng làkqncm thếgxvb thìlwca sao màkqnc diễreppn kịcqqmch đvvakngqc cứeuowu đvvakưfsfunsnac chúguyfng ra!”

“Vậumwky lờemhci ngưfsfuơuvwbi nókqnci, sẽnkur tiếgxvbp quảjpibn Tômlxn gia thay ta cũoshong đvvakrgwwu làkqnc giảjpib dốfsfui sao?”

mlxn Nhiễreppm trầuqkkm lặdaqzng hồxvehi lâposdu, khômlxnng trảjpib lờemhci lạpjcki.

“Tômlxn Nhiễreppm, trảjpib lờemhci ta!”

“Khômlxnng phảjpibi!”

ersgo tháljnmi gia kinh ngạpjckc, “Cáljnmi gìlwca?”

“Riêrxbxng chuyệtmkbn nàkqncy... khômlxnng hoàkqncn toàkqncn làkqnc lừhuxma ômlxnng, khi đvvakókqncmlxni đvvakãersg nghĩqgdm xong rồxvehi, nếgxvbu sau khi tômlxni nókqnci rõdsqo ýjvzi nguyệtmkbn vớnsnai ômlxnng, nếgxvbu ômlxnng thảjpib Tiểngqcu Thấwoqxt vàkqnc Cảjpibnh Thụgszey thìlwcamlxni sẽnkur tiếgxvbp quảjpibn chuyệtmkbn làkqncm ăpjckn củgszea Tômlxn gia, nhưfsfung hàkqncnh vi củgszea ômlxnng... làkqncm tômlxni rấwoqxt thấwoqxt vọuvwbng. Ôkuibng khômlxnng làkqncm nhưfsfu ômlxnng đvvakãersgkqnci, ômlxnng vừhuxma thềrgww thốfsfut sẽnkur khômlxnng làkqncm hạpjcki phípjcka Tômlxn Tốfsfu, bêrxbxn còpjckn lạpjcki ômlxnng âposdm thầuqkkm muốfsfun huấwoqxn luyệtmkbn Tiểngqcu Thấwoqxt vàkqnc Cảjpibnh Thụgszey!”

Mớnsnai nhớnsna lạpjcki cáljnmi hòpjckm đvvakuqkky rắgszen đvvaktrvnc ômlxnng đvvakưfsfunsnac thấwoqxy hômlxnm nay, Tômlxn Nhiễreppm hơuvwbi kípjckch đvvaktrvnng, “Ôkuibng làkqnc cầuqkkm thúguyf! Đjpibfsfui phókqnc vớnsnai hai đvvakeuowa trẻbiyykqnc ômlxnng đvvakcqqmnh dùkuibng thủgsze đvvakoạpjckn tàkqncn nhẫposdn nhưfsfu vậumwky! Thậumwkm chípjckmlxni còpjckn hoàkqnci nghi, trong lòpjckng ômlxnng cókqnc sựleze tồxvehn tạpjcki củgszea đvvakeuowa con trai nàkqncy khômlxnng nữhttoa, nếgxvbu khômlxnng thậumwkt sựleze quan tâposdm đvvakếgxvbn tômlxni nhưfsfu ômlxnng đvvakang biểngqcu hiệtmkbn ra vậumwky, vậumwky thìlwca tạpjcki sao... ômlxnng cókqnc thểngqc khômlxnng hềrgww do dựlezekqnc lầuqkkn mộtrvnt lầuqkkn hai làkqncm tổdaqzn thưfsfuơuvwbng nhữhttong ngưfsfuemhci màkqncmlxni yêrxbxu quýjvzi!”

“Tômlxn Nhiễreppm!”

“Đjpibgsze rồxvehi, chuyệtmkbn khômlxnng hợnsnap nhau chỉcqnokqnci bấwoqxy nhiêrxbxu, ômlxnng đvvakhuxmng nókqnci nhữhttong lờemhci vômlxn nghĩqgdma nữhttoa!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.