Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 652 :

    trước sau   
sigso cùhggmng lúlplyc đqabeófbyq.

Trong mộnfvct kháeitsch sạqaben trong kinh thàsigsnh, Cảnrbonh Thụnzody vàsigs Tiểifcqu Thấqtirt bịhcjb giam trong cùhggmng mộnfvct phògvuing, bêlplyn ngoàsigsi cófbyq ngưndjnpawvi chuyêlplyn canh gáeitsc.

Giờpawv đqabeãjohqsigs rạqabeng sáeitsng ba giờpawv.

Trong phògvuing chỉhrbofbyq mỗkqxoi hai ngưndjnpawvi Cảnrbonh Thụnzody vàsigs Tiểifcqu Thấqtirt, hai đqabegsvta trẻdfdk vẫdmxrn chưndjna ngủhcjb, nhìemyhn xung quanh đqabevuezy cảnrbonh giáeitsc.

“Anh...”

“Ừewjkm, anh đqabeâjitby! “Cảnrbonh Thụnzody ôbkgfm chặhcjbt vai củhcjba Tiểifcqu Thấqtirt, cúlplyi đqabevuezu nhìemyhn nófbyq, “Sao vậjsqsy?”


“Em sợlfkd.”

Tiểifcqu Thấqtirt lớfpenn từmggzng nàsigsy chưndjna từmggzng trảnrboi qua chuyệzvgrn nhưndjn vậjsqsy, đqabehcjbc biệzvgrt làsigs, békbpx chífpennh mắsowpt nhìemyhn thấqtiry mấqtiry têlplyn côbkgfn đqabedmxrhggmng súlplyng bắsowpn cha nuôbkgfi, lạqabei cògvuin đqabexxuwi đqabeãjohqi vậjsqsy vớfpeni mami, Tiểifcqu Thấqtirt ngồdmxri trêlplyn giưndjnpawvng lớfpenn, cảnrbo ngưndjnpawvi co rúlplyt lạqabei nhưndjnkbpxp khôbkgf, “Anh, anh nófbyqi xem họhsmkfbyqsigsm gìemyh chúlplyng ta khôbkgfng?”

“Đjitbmggzng sợlfkd! Cófbyq anh đqabeâjitby.”

Cảnrbonh Thụnzody đqabeưndjna tay ôbkgfm Tiểifcqu Thấqtirt, cảnrbom giáeitsc toàsigsn thâjitbn con békbpx đqabeang run lêlplyn, Cảnrbonh Thụnzody nắsowpm chặhcjbt tay nhỏtnlpkbpx củhcjba nófbyq, “Tiểifcqu Thấqtirt em yêlplyn tâjitbm, anh sẽgvui nghĩgvuieitsch đqabeưndjna em thoáeitst khỏtnlpi đqabeâjitby.”

“Mami thìemyh sao?”

“Mami cũrsdhng sẽgvui nghĩgvuieitsch cứgsvtu chúlplyng ta ra!”

Tiểifcqu Thấqtirt vẫdmxrn sợlfkd!

bkgf thậjsqst rấqtirt sợlfkd sau nàsigsy khôbkgfng gặhcjbp đqabeưndjnlfkdc mami nữsowpa.

Cảnrbonh Thụnzody vỗkqxo vai nófbyq, “Em ngủhcjb trưndjnfpenc đqabei, anh xem cófbyqmaxd hộnfvci thoáeitst khôbkgfng.”

Tiểifcqu Thấqtirt nhanh chófbyqng trèsrlso xuốxxuwng giưndjnpawvng, “Em đqabei chung vớfpeni anh.”

Cảnrbonh Thụnzody gậjsqst đqabevuezu, hai đqabegsvta nhỏtnlp nhẹhrmh tay nhẹhrmh châjitbn bưndjnfpenc xuốxxuwng giưndjnpawvng, phògvuing chúlplyng ởhggmsigs mộnfvct phògvuing khékbpxp, chỗkqxo Cảnrbonh Thụnzody vàsigs Tiểifcqu Thấqtirt đqabeang ởhggmsigs phògvuing ngủhcjb củhcjba chúlplyng, ngưndjnpawvi bắsowpt chúlplyng đqabeang ởhggm ngoàsigsi phògvuing kháeitsch ngủhcjb, Cảnrbonh Thụnzody vàsigs Tiểifcqu Thấqtirt tạqabeo ra mộnfvct khe hởhggm từmggzeitsch ngăjitbn giữsowpa phògvuing ngủhcjbsigs phògvuing kháeitsc.

Đjitbèsrlsn trong phògvuing kháeitsch vẫdmxrn sáeitsng, bốxxuwn ngưndjnpawvi đqabeàsigsn ôbkgfng đqabeang ngủhcjb say trêlplyn ghếigpr sofa, cògvuin hai ngưndjnpawvi vẫdmxrn thứgsvtc canh chừmggzng.

Hai ngưndjnpawvi canh gáeitsc nófbyqi nhỏtnlp, “Hai đqabegsvta nhófbyqc đqabeófbyq rốxxuwt cuộnfvcc cófbyq lai lịhcjbch nhưndjn thếigprsigso, Tôbkgf Gia nhàsigs ta trờpawvi khôbkgfng sợlfkd đqabeqtirt khôbkgfng sợlfkd, Ôpptpng lãjohqo gia lạqabei khôbkgfng đqabeifcq chúlplyng ta làsigsm hạqabei chúlplyng, màsigsgvuin đqabehcjbc biệzvgrt kêlplyu quảnrbon gia gọhsmki đqabeiệzvgrn thoạqabei dặhcjbn dògvui, nếigpru đqabeãjohq khôbkgfng hạqabei chúlplyng, vậjsqsy bắsowpt chúlplyng vềavkz đqabeâjitby làsigsm gìemyh!”


Ngưndjnpawvi kia nhìemyhn hắsowpn,”Đjitbmggzng phífpen lờpawvi, tâjitbm tưndjn Ôpptpng lãjohqo gia khôbkgfng phảnrboi chúlplyng ta muốxxuwn đqabeeitsn làsigs đqabeeitsn đqabeưndjnlfkdc.”

Ngưndjnpawvi mởhggm miệzvgrng đqabevuezu tiêlplyn im miệzvgrng, qua mộnfvct láeitst khôbkgfng nhịhcjbn đqabeưndjnlfkdc ngáeitsp, “A... buồdmxrn ngủhcjb quáeits! Thậjsqst ngưndjnzvgrng mộnfvc hai nhófbyqc kia, rõztwusigsng làsigshggm nhâjitbn bịhcjb giam màsigs đqabeưndjnlfkdc ngủhcjb trong phògvuing thoảnrboi máeitsi nhưndjn vậjsqsy, cògvuin chúlplyng ra chỉhrbofbyq thểifcqhggm trong ổbwwvsigsy canh ngưndjnpawvi, theo tôbkgfi thấqtiry chảnrbofbyqemyh đqabeáeitsng canh cảnrbo, hai đqabegsvta nhófbyqc ranh đqabeófbyq mớfpeni tífpen tuổbwwvi đqabeâjitbu, chảnrbo lẽgvuifbyqfbyq thểifcqlplyn trờpawvi àsigs. Huốxxuwng hồdmxr, chúlplyng ta đqabeãjohq cắsowpt đqabegsvtt đqabeưndjnpawvng dâjitby đqabeiệzvgrn thoạqabei trong phògvuing, cắsowpt luôbkgfn đqabeưndjnpawvng dâjitby mạqabeng, cho dùhggm chúlplyng cófbyq bảnrbon lĩgvuinh thếigprsigso cũrsdhng khôbkgfng thểifcq liêlplyn lạqabec vớfpeni bêlplyn ngoàsigsi đqabeưndjnlfkdc.”

“Đjitbgsvtng oáeitsn than nữsowpa, chúlplyng ta làsigsm chuyệzvgrn nàsigsy ổbwwvn thỏtnlpa nhưndjn vậjsqsy, nófbyqi khôbkgfng chừmggzng Ôpptpng lãjohqo gia sẽgvuifbyq thưndjnhggmng nữsowpa.”

Sau đqabeófbyq hai ngưndjnpawvi đqabeófbyq lạqabei luyêlplyn thuyêlplyn mấqtiry câjitbu chuyệzvgrn nhảnrbom nhífpen, Cảnrbonh Thụnzody nghe hai ngưndjnpawvi nàsigsy chảnrbogvuin thôbkgfng tin gìemyh đqabeáeitsng giáeits, mớfpeni cẩfmwfn thẩfmwfn khékbpxp váeitsch ngăjitbn lạqabei,

“Anh, họhsmkfbyqi Ôpptpng lãjohqo gia làsigs ai vậjsqsy!”

bkgf Tốxxuw vốxxuwn khôbkgfng nófbyqi chuyệzvgrn vềavkzbkgf Nhiễrsdhm vớfpeni hai đqabegsvta nhỏtnlp, nêlplyn cũrsdhng khôbkgfng nhắsowpc đqabeếigprn Tôbkgf Gia, nêlplyn hai đqabegsvta nhỏtnlp đqabexxuwi vớfpeni Tôbkgf Gia mộnfvct chúlplyt cũrsdhng khôbkgfng rõztwu.

Cảnrbonh Thụnzody chuyểifcqn ngưndjnpawvi, đqabeếigprn cạqabenh giưndjnpawvng lớfpenn. đqabeiệzvgrn thoạqabei đqabehcjbt cạqabenh đqabevuezu giưndjnpawvng, quảnrbo nhiêlplyn đqabeãjohq bịhcjb cắsowpt đqabegsvtt dâjitby, Cảnrbonh Thụnzody nhẹhrmh nhàsigsng mởhggmeitsy tífpennh lêlplyn, máeitsy tífpennh qủhcjba nhiêlplyn cũrsdhng khôbkgfng cófbyq mạqabeng!

Tiểifcqu Thấqtirt báeitsm sáeitst đqabezonang sau củhcjba Cảnrbonh Thụnzody, khuôbkgfn mặhcjbt đqabevuezy lo lắsowpng, “Anh, chúlplyng ta cófbyq thểifcq thoáeitst ra ngoàsigsi khôbkgfng?”

“Nhấqtirt đqabehcjbnh cófbyq thểifcq.”

Cảnrbonh Thụnzody nhìemyhn đqabeưndjnpawvng dâjitby đqabeiệzvgrn thoạqabei, mắsowpt sáeitsng lêlplyn, cẩfmwfn thậjsqsn nốxxuwi lạqabei.

“Anh?”

“Dâjitby đqabeiệzvgrn thoạqabei nếigpru nốxxuwi lạqabei đqabeưndjnlfkdc. cófbyq lẽgvuifbyq thểifcq gọhsmki đqabeiệzvgrn thoạqabei ra ngoàsigsi.”

Tiểifcqu Thấqtirt mắsowpt sáeitsng lêlplyn, sau đqabeófbyq lạqabei tốxxuwi lạqabei, nófbyq đqabeưndjna tay giữsowp lấqtiry tay củhcjba Cảnrbonh Thụnzody, “Khôbkgfng đqabeưndjnlfkdc, khôbkgfng đqabeưndjnlfkdc, anh khôbkgfng đqabeưndjnlfkdc làsigsm vậjsqsy, lỡzvgr bịhcjb đqabeiệzvgrn giậjsqst thìemyh sao, nguy hiểifcqm quáeits.”


Cảnrbonh Thụnzody nghĩgvui đqabei nghĩgvui lạqabei, cũrsdhng chỉhrbo đqabeàsigsnh bấqtirt lựjzwzc rồdmxri từmggz bỏtnlp.

fbyq lạqabei quay lạqabei chỗkqxo cạqabenh máeitsy tífpennh.

“Anh, anh tífpennh làsigsm gìemyh?”

Cảnrbonh Thụnzody bỗkqxong nghĩgvui ra đqabeiềavkzu gìemyh đqabeófbyq, nófbyq ngồdmxri lêlplyn chỗkqxoeitsy tífpennh, căjitbn dặhcjbn Tiểifcqu Thấqtirt, “Tiểifcqu Thấqtirt ra ngoàsigsi canh cửqabea, cẩfmwfn thậjsqsn đqabemggzng đqabeifcq ngưndjnpawvi kháeitsc vàsigso đqabeâjitby, nếigpru cófbyq ngưndjnpawvi vàsigso, lậjsqsp tứgsvtc báeitso anh.”

“Đjitbưndjnlfkdc ạqabe!”

Tiểifcqu Thấqtirt nhanh tay nhanh châjitbn chạqabey đqabeếigprn bêlplyn cạqabenh váeitsch ngăjitbn, trờpawvn xuốxxuwng chỗkqxo khe hởhggm đqabeifcq canh chừmggzng ngưndjnpawvi bêlplyn ngoàsigsi.

Đjitbôbkgfi tay nhỏtnlp củhcjba Cảnrbonh Thụnzody gõztwu trêlplyn bàsigsn phífpenm máeitsy tífpennh, “Cạqabech cạqabech cạqabech”

Khôbkgfng cófbyq mạqabeng.

Nhưndjnng khôbkgfng làsigsm khófbyqfbyq đqabeưndjnlfkdc!

lplyc nófbyq bốxxuwn tuổbwwvi đqabeãjohqfbyq thểifcq hack máeitsy tífpennh ngưndjnpawvi kháeitsc, lấqtiry đqabeưndjnlfkdc tưndjn liệzvgru mìemyhnh cầvuezn, giờpawv đqabeãjohqeitsm tuổbwwvi, khôbkgfng nófbyqi làsigs tiếigprn bộnfvc ra sao, nhưndjnng cáeitsi máeitsy tífpennh nhỏtnlpkbpx đqabeófbyq, nófbyq vẫdmxrn cófbyq thểifcqsigsm ổbwwvn thỏtnlpa.

Khôbkgfng cófbyq mạqabeng thìemyhndjnlfkdn mạqabeng, đqabeưndjnơmaxdng nhiêlplyn cũrsdhng cófbyq thểifcq ăjitbn cắsowpp mạqabeng!

Cảnrbonh Thụnzody ởhggm trưndjnfpenc màsigsn hìemyhnh gõztwu gầvuezn nửqabea tiếigprng đqabedmxrng hồdmxr, khófbyq khăjitbn lắsowpm mớfpeni thàsigsnh côbkgfng, Tiểifcqu Thấqtirt đqabenfvct nhiêlplyn ho lêlplyn mộnfvct tiếigprng, Cảnrbonh Thụnzody phảnrbon ứgsvtng vôbkgfhggmng nhanh, lậjsqsp tứgsvtc khófbyqa CPU máeitsy chủhcjb, bưndjnfpenc lớfpenn đqabeếigprn bêlplyn váeitsch ngăjitbn, đqabeưndjna tay kékbpxo tay Tiểifcqu Thấqtirt, bay nhanh lêlplyn giưndjnpawvng.

Ngưndjnpawvi ngoàsigsi kia lúlplyc vàsigso phògvuing thấqtiry cảnrbonh tưndjnlfkdng hai đqabegsvta nhófbyqc cứgsvt quấqtirn lấqtiry nhau.


Nhìemyhn đqabei nhìemyhn lạqabei khôbkgfng thấqtiry cófbyq bấqtirt thưndjnpawvng gìemyh diễrsdh ra, ngưndjnpawvi cófbyq âjitbm thanh hơmaxdi khàsigsn khàsigsn giáeitso huấqtirn hai đqabegsvta, “Tao nófbyqi cho tụnzodi bâjitby biếigprt, mau ngủhcjb đqabei, cògvuin khôbkgfng ngủhcjb xem tao xửqabe tụnzodi bâjitby ra sao!”

fbyqi xong thìemyh đqabei ra ngoàsigsi.

“Anh?”

Cảnrbonh Thụnzody cúlplyi thấqtirp đqabevuezu, nhìemyhn thấqtiry mắsowpt củhcjba Tiểifcqu Thấqtirt đqabeang nháeitsy đqabei nháeitsy lạqabei đqabeáeitsnh nhau vớfpeni cơmaxdn buồdmxrn ngủhcjb.

“Buồdmxrn ngủhcjb sao?”

“Ừewjkm!”

“Buồdmxrn ngủhcjb thìemyh ngủhcjb đqabei.”

“Em sợlfkd!”

“Đjitbmggzng sợlfkd, cófbyq anh đqabeâjitby màsigs.” Cảnrbonh Thụnzody đqabeưndjna tay nắsowpm chặhcjbt tay củhcjba Tiểifcqu Thấqtirt, vỗkqxo đqabevuezu nófbyq, “Ngủhcjb đqabei, anh ởhggmlplyn cạqabenh canh chừmggzng giúlplyp em!’’

“Ừewjkm!”

Tiểifcqu Thấqtirt ôbkgfm chặhcjbt lấqtiry cáeitsnh tay củhcjba Cảnrbonh Thụnzody, nghiêlplyng đqabevuezu chìemyhm sâjitbu vàsigso giấqtirc ngủhcjb.

Cảnrbonh Thụnzody thìemyhsigsm sao cũrsdhng khôbkgfng ngủhcjb đqabeưndjnlfkdc.

Vừmggza nảnrboy xékbpxm tífpen nữsowpa làsigs đqabeãjohq thàsigsnh côbkgfng, tiếigprc làsigsgvuin thiếigpru mộnfvct bưndjnfpenc.

Sau khi đqabelfkdi Tiểifcqu Thấqtirt ngủhcjb say, Cảnrbonh Thụnzody cẩfmwfn thậjsqsn rúlplyt cáeitsnh tay củhcjba mìemyhnh ra, cậjsqsu hưndjnfpenng mắsowpt ra ngoàsigsi cửqabea sổbwwv. Ngoàsigsi trờpawvi tốxxuwi đqabeen nhưndjn mựjzwzc, lúlplyc nàsigsy làsigslplyc ngưndjnpawvi ra dễrsdhsigso giấqtirc ngủhcjb nhấqtirt.

Cảnrbonh Thụnzody lạqabei ngồdmxri trưndjnfpenc màsigsn hìemyhnh máeitsy tífpennh lầvuezn nữsowpa.

Lầvuezn nàsigsy, bấqtirt luậjsqsn ra sao nófbyqrsdhng phảnrboi thàsigsnh côbkgfng.

fbyq nhấqtirt đqabehcjbnh phảnrboi nghĩgvuieitsch liêlplyn lạqabec vớfpeni daddy vàsigs mami, ífpent nhấqtirt... đqabeifcq daddy vàsigs mami biếigprt nófbyqsigs Tiểifcqu Thấqtirt vẫdmxrn bìemyhnh an.

Lầvuezn nàsigsy ngưndjnpawvi bêlplyn ngoàsigsi khôbkgfng cògvuin ai vàsigso quấqtiry rầvuezy nữsowpa.

Cảnrbonh Thụnzody cũrsdhng khôbkgfng biếigprt mìemyhnh dùhggmng thờpawvi gian bao lâjitbu, chỉhrbo biếigprt làsigs khi thấqtiry trờpawvi lờpawv mờpawveitsng, cuốxxuwi cùhggmng nófbyqrsdhng kếigprt nốxxuwi mạqabeng máeitsy tífpennh đqabeưndjnlfkdc, Cảnrbonh Thụnzody tim đqabejsqsp nhanh hơmaxdn, nhanh chófbyqng đqabeăjitbng nhậjsqsp vàsigso QQ củhcjba mìemyhnh, nhưndjnng lạqabei thấqtirt vọhsmkng pháeitst hiệzvgrn, ba mẹhrmh khôbkgfng online trêlplyn QQ, Cảnrbonh Thụnzody thấqtiry côbkgfbkgf đqabeang online QQ, khôbkgfng nghĩgvuiemyh hếigprt, gửqabei đqabehcjba chỉhrbo củhcjba nófbyqsigs Tiểifcqu Thấqtirt cho côbkgfbkgf.

lplyc trêlplyn đqabeưndjnpawvng đqabeếigprn đqabeâjitby, chắsowpc làsigs đqabeáeitsm côbkgfn đqabedmxrsigsy thấqtiry rằzonang tuổbwwvi củhcjba hắsowpn vàsigs Tiểifcqu Thấqtirt vẫdmxrn cògvuin nhỏtnlp, nêlplyn khôbkgfng đqabeavkz phògvuing nhiềavkzu.

lplyc vàsigso kháeitsch sạqaben, Cảnrbonh Thụnzody đqabeãjohq nhanh chófbyqng ghi nhớfpen đqabehcjba chỉhrbo củhcjba kháeitsch sạqaben.

lplyn QQ rấqtirt lâjitbu cũrsdhng khôbkgfng cófbyq hồdmxri âjitbm.

Cảnrbonh Thụnzody lạqabei đqabeifcq lạqabei tin nhắsowpn cho daddy vàsigs mami, sau đqabeófbyq tắsowpt máeitsy tífpennh.

Giờpawv việzvgrc nófbyqfbyq thểifcqsigsm đqabeãjohqsigsm hếigprt rồdmxri, giờpawv chỉhrbo hy vọhsmkng, daddy vàsigs mami nhanh chófbyqng thấqtiry tin nhắsowpn nófbyq đqabeifcq lạqabei, sau đqabeófbyq cứgsvtu nófbyqsigs Tiểifcqu Thấqtirt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.