Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 648 :

    trước sau   
Tiêupacu Lăhcrdng ôwsthm chặlutzt lấmkofy Tôwsth Tốpyck, trong lòeljing khóawlq chịenxbu nhưahsl bịenxb lửrsima thêupacu đnhropyckt, khoảwsthnh khắgfkhc nhậtvhln đnhroưahsldzxxc cuộpyckc gọeolgi, anh cảwsthm thấmkofy tim anh nhưahsl ngừnaikng dậtvhlp, vẫmfvln may... vẫmfvln may Tôwsth Tốpyck khôwsthng sao.

“Sẽmuwo khôwsthng xảwsthy ra chuyệtvtkn gìtvtk đnhroâhcrdu, chắgfkhc chắgfkhn sẽmuwo khôwsthng xảwsthy ra chuyệtvtkn.”

wsth Tốpyck ngặlutzm chặlutzt môwsthi, khóawlqc khôwsthng thàxjkhnh tiếikvxng.

Qua khoảwsthng nửrsima tiếikvxng đnhroxmipng hồxmip, bêupacn Lãbrhwnh Mạtdtec gọeolgi đnhroiệtvtkn thoạtdtei tớeleai, mặlutzt Tôwsth Tốpyck chờenxb đnhrodzxxi nhìtvtkn anh, nhìtvtkn thấmkofy áncyznh mắgfkht Tiêupacu Lăhcrdng từnaik từnaik tốpycki lạtdtei.

Trong lòeljing Tôwsth Tốpyck bỗuuosng cóawlq dựawlq cảwsthm khôwsthng tốpyckt.

aaxrp đnhroiệtvtkn thoạtdtei, Tôwsth Tốpyck nhanh chóawlqng nắgfkhm chặlutzt tay cảwsthu Tiêupacu Lăhcrdng, “Sao rồxmipi? Lãbrhwnh Mạtdtec nóawlqi sao rồxmipi? Tìtvtkm thấmkofy con chưahsla?”


Tiêupacu Lăhcrdng lắgfkhc đnhroopcju.

Tim Tôwsth Tốpyck trầopcjm xuốpyckng, cuốpycki đnhroopcju khôwsthng ngừnaikng tựawlq tráncyzch, “Đdzxxfqmfu làxjkh lỗuuosi củasyja em, em khôwsthng nêupacn dẫmfvln chúaaxrng ra ngoàxjkhi, nếikvxu hôwsthm nay khôwsthng ra ngoàxjkhi đnhroi dạtdteo, sẽmuwo khôwsthng cóawlq chuyệtvtkn gìtvtk xảwsthy ra hếikvxt, tạtdtei sao lạtdtei bắgfkht Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft, chúaaxrng nóawlqawlq gặlutzp nguy hiểpnhim khôwsthng? Rốpyckt cuộpyckc làxjkhawlq thùxhwnncyzn gìtvtk, sao khôwsthng nhắgfkhm vàxjkho tôwsthi, sao lạtdtei tổszltn hạtdtei hai đnhrosisqa nhỏsqim...”

Tiêupacu Lăhcrdng đnhroưahsla tay ấmkofn vàxjkho vai Tôwsth Tốpyck.

Anh cũgljvng rấmkoft hoảwsthng, rấmkoft lo lắgfkhng, nhưahslng anh lạtdtei khôwsthng biểpnhiu hiệtvtkn ra mặlutzt, lúaaxrc nàxjkhy nếikvxu anh cũgljvng loạtdten theo, cảwsthm xúaaxrc củasyja Tôwsth Tốpyck sẽmuwoxjkhng tệtvtk.

“Tôwsth Tốpyck, rốpyckt cuộpyckc làxjkh chuyệtvtkn gìtvtk, em kểpnhi lạtdtei tỉntau mỉntau từnaikng tífqmf mộpyckt cho anh nghe!”

wsth Tốpyck đnhroem hếikvxt chuyệtvtkn ởawlq cửrsima hàxjkhng, bao gồxmipm mọeolgi chuyệtvtkn xảwsthy ra ởawlq cửrsima hàxjkhng đnhrofqmfu nóawlqi cho Tiêupacu Lăhcrdng.

Tiêupacu Lăhcrdng càxjkhng nghe càxjkhng cảwsthm thấmkofy cóawlqtvtk đnhroóawlq khôwsthng đnhroúaaxrng, “Theo nhưahsl em nóawlqi, họeolg khôwsthng phảwsthi đnhroếikvxn vìtvtk tiềfqmfn.”

“Chắgfkhc chắgfkhn khôwsthng phảwsthi, em đnhrofqmfu nóawlqi cho họeolg tiềfqmfn, nhưahslng mấmkofy ngưahslenxbi họeolg mộpyckt chúaaxrt cũgljvng khôwsthng hứsisqng thúaaxr.”

Tiêupacu Lăhcrdng còeljin nắgfkhm đnhroưahsldzxxc mộpyckt vấmkofn đnhrofqmf rấmkoft rõahslxjkhng, “Em nóawlqi, mấmkofy ngưahslenxbi họeolgahslxjkhng bắgfkht đnhroưahsldzxxc em, nhưahslng cuốpycki cùxhwnng chỉntau đnhroưahsla Tiểpnhiu Thấmkoft vàxjkh Cảwsthnh Thụkojty đnhroi?”

Trong đnhroopcju Tôwsth Tốpyckxjkh mộpyckt đnhropyckng mơuuos hồxmip, khôwsthng nghĩishl ra đnhroưahsldzxxc cáncyzch nàxjkho hếikvxt, nghe Tiêupacu Lăhcrdng nóawlqi chỉntau ngâhcrdy ra gậtvhlt đnhroopcju.

tvtknh huốpyckng nàxjkhy quảwsth thậtvhlt quáncyz khôwsthng bìtvtknh thưahslenxbng.

Tiêupacu Lăhcrdng chìtvtkm vàxjkho suy tưahsl.

Đdzxxáncyzm côwsthn đnhroxmipxjkhy đnhroãbrhw đnhrokojtng tớeleai súaaxrng, nóawlqi rõahslxjkhng làxjkh chúaaxrng thuộpyckc dạtdteng đnhroi lấmkofy mạtdteng ngưahslenxbi, nhưahslng trong tìtvtknh huốpyckng đnhroóawlq, lạtdtei khôwsthng tổszltn hạtdtei Tôwsth Tốpyck!


xjkh cho dùxhwn khôwsthng cóawlq ýhljq đnhroenxbnh giếikvxt ngưahslenxbi, Tôwsth Tốpyck mộpyckt con ngưahslenxbi sốpyckng sờenxb sờenxb ra đnhroóawlq, đnhrodzxxi họeolg đnhroi xong chắgfkhc chắgfkhn sẽmuwoncyzo cảwsthnh sáncyzt, chảwsth lẽmuwo họeolg khôwsthng sợdzxx cảwsthnh sáncyzt qua đnhroóawlq? Cho nêupacn, theo tìtvtknh huốpyckng nàxjkhy, cho dùxhwn khôwsthng giếikvxt ngưahslenxbi, ífqmft nhấmkoft cũgljvng đnhroáncyznh Tôwsth Tốpyck ngấmkoft đnhroi chứsisq, nhưahslng mấmkofy ngưahslenxbi nàxjkhy đnhronaikng nóawlqi làxjkh đnhroáncyznh Tôwsth Tốpyck, ngay cảwsth mộpyckt cọeolgng tóawlqc củasyja côwsthgljvng khôwsthng đnhrokojtng vàxjkho.

Trong lòeljing Tiêupacu Lăhcrdng nảwsthy ra mộpyckt sựawlq suy đnhroncyzn.

“Tôwsth Tốpyck, em nghĩishlishl lạtdtei, nóawlqi cho anh nghe. Cóawlq phảwsthi họeolg khôwsthng cóawlqxjkhm tổszltn thưahslơuuosng Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft?”

wsth Tốpyck nghĩishl lạtdtei, đnhropyckt nhiêupacn nóawlqi, “Em nhớelea ra rồxmipi, lúaaxrc ngưahslenxbi đnhroàxjkhn ôwsthng kia bắgfkht lấmkofy Tiểpnhiu Thấmkoft, Tiểpnhiu Thấmkoft cắgfkhn mạtdtenh vàxjkho tay hắgfkhn, hắgfkhn đnhroenxbnh đnhroáncyznh Tiểpnhiu Thấmkoft kếikvxt quảwsth bịenxb mộpyckt têupacn kháncyzc ngăhcrdn lạtdtei, lúaaxrc đnhroóawlq đnhroopcju óawlqc em chỉntau toàxjkhn nghĩishlncyzch cứsisqu con, nghe loáncyzng thoáncyzng họeolgawlqi cấmkofp trêupacn giao phóawlq khôwsthng đnhroưahsldzxxc làxjkhm hạtdtei bọeolgn nhỏsqim...” Tôwsth Tốpyck nắgfkhm chặlutzt tay củasyja Tiêupacu Lăhcrdng, áncyznh mắgfkht mong đnhrodzxxi nhìtvtkn anh, “Tiêupacu Lăhcrdng, con sẽmuwo khôwsthng sao đnhroúaaxrng khôwsthng, chắgfkhc chắgfkhn sẽmuwo khôwsthng cóawlq chuyệtvtkn.”

“Sẽmuwo khôwsthng cóawlq chuyệtvtkn, Tôwsth Tốpyck, em nghe anh nóawlqi, Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft, cóawlq khảwsthhcrdng do Tôwsthbrhwo Đdzxxopcju bắgfkht đnhroi rồxmipi.”

wsth Tốpyck ngâhcrdy ra, “Ôkxojng ta bắgfkht Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft làxjkhm gìtvtk?”

Tiêupacu Lăhcrdng lắgfkhc đnhroopcju, “Anh tạtdtem thờenxbi khôwsthng nghĩishl ra tạtdtei sao, nhưahslng đnhroếikvxn hiệtvtkn tạtdtei, chỉntauawlq thểpnhi giảwsthi thífqmfch mộpyckt đnhroiềfqmfu! Trưahsleleac tiêupacn, trong nưahsleleac cóawlqaaxrng khôwsthng phảwsthi ai cũgljvng cóawlq, thứsisq hai, Tôwsthbrhwo đnhroopcju cóawlq đnhroasyjhcrdng lựawlqc bốpyck trífqmf cụkojtc diệtvtkn nàxjkhy, càxjkhng quan trọeolgng hơuuosn, họeolg chắgfkhc biếikvxt thâhcrdn phậtvhln Mộpyck Bạtdtech, nêupacn ngay cảwsth Mộpyck Bạtdtech cũgljvng khôwsthng dáncyzm đnhropyckng thủasyj, lạtdtei khôwsthng hạtdtei em, cũgljvng khôwsthng hạtdtei tụkojti nhỏsqim, tìtvtknh huốpyckng nàxjkhy, anh thấmkofy làxjkh do Tôwsthbrhwo đnhroopcju làxjkhm.”

wsth Tốpyck nghĩishlishl lạtdtei, pháncyzt hiệtvtkn phâhcrdn tífqmfch củasyja Tiêupacu Lăhcrdng rấmkoft đnhroúaaxrng.

wsth Tốpyck cắgfkhn chặlutzt răhcrdng, “Con ngưahslenxbi nàxjkhy sao vẫmfvln chưahsla chếikvxt, giàxjkhxjkh khôwsthng sáncyzng mắgfkht ra, làxjkhm nhiềfqmfu việtvtkc áncyzc màxjkh chưahsla gặlutzp báncyzo ứsisqng, còeljin bắgfkht Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft đnhroi! Sao hắgfkhn khôwsthng đnhroi chếikvxt đnhroi!”

Tiêupacu Lăhcrdng ngưahsldzxxc lạtdtei thởawlq phàxjkho nhẹikvx nhõahslm.

“Tôwsth Tốpyck, nếikvxu thậtvhlt làxjkhwsthbrhwo đnhroopcju đnhroem Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft đnhroi, chúaaxrng tạtdtem thờenxbi sẽmuwo khôwsthng gặlutzp nguy hiểpnhim.”

Chúaaxrng bắgfkht Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft đnhroi chỉntauawlq hai nguyêupacn nhâhcrdn.

Thứsisq nhấmkoft dùxhwnng chúaaxrng đnhropnhi uy hiếikvxp chúaaxrng ta.


Thứsisq hai hai đnhrosisqa nhỏsqimeljin cóawlq ífqmfch vớeleai hắgfkhn.

Bấmkoft luậtvhln đnhroiểpnhim nàxjkho, giờenxb xem ra, hai đnhrosisqa nhỏsqim tạtdtem thờenxbi khôwsthng cóawlq vấmkofn đnhrofqmftvtk.

“Thậtvhlt khôwsthng? Tôwsthbrhwo Đdzxxopcju đnhroau lòeljing nêupacn hóawlqa đnhroupacn, thậtvhlt làxjkh sẽmuwo khôwsthng hạtdtei Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft chứsisq?”

“Nhấmkoft đnhroenxbnh khôwsthng, nếikvxu ởawlq chỗuuos giữspqy xe chúaaxrng đnhrofqmfu khôwsthng bịenxb thưahslơuuosng, nhấmkoft đnhroenxbnh làxjkh do Tôwsthbrhwo Đdzxxopcju đnhroãbrhw dặlutzn dòelji rấmkoft kĩishl, nêupacn tụkojti nhỏsqim chắgfkhc chắgfkhn giờenxb khôwsthng cóawlq nguy hiểpnhim.” Tiêupacu Lăhcrdng móawlqc đnhroupacn thoạtdtei ra, “Anh gọeolgi đnhroiệtvtkn thoạtdtei cho nhạtdtec phụkojt, nhạtdtec phụkojt đnhroang ởawlq nhàxjkhwsth Gia, nếikvxu nhưahsl Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft bịenxb bắgfkht qua đnhroóawlq, ôwsthng ởawlqupacn đnhroóawlqawlqi khôwsthng chừnaikng sẽmuwo biếikvxt tin tứsisqc gìtvtk!”

wsth Tốpyck nhanh chóawlqng gậtvhlt đnhroopcju, “Đdzxxưahsldzxxc đnhroưahsldzxxc đnhroưahsldzxxc, anh mau gọeolgi đnhroiệtvtkn thoạtdtei cho cha đnhroi, cha biếikvxt hai đnhrosisqa nhỏsqim bịenxb bắgfkht, nhấmkoft đnhroenxbnh sẽmuwotvtkm cáncyzch cứsisqu.”

“Ừkojtm!”

Tiêupacu Lăhcrdng dùxhwnng tốpyckc đnhropyck nhanh nhấmkoft đnhropnhi gọeolgi đnhroiệtvtkn thoạtdtei cho Tôwsth Nhiễspqym, hai ngưahslenxbi trong đnhroiệtvtkn thoạtdtei mộpyckt ngưahslenxbi chăhcrdm chúaaxrawlqi, mộpyckt ngưahslenxbi kháncyzc chăhcrdm chúaaxr nghe, đnhrodzxxi Tiêupacu Lăhcrdng nóawlqi xong, bêupacn kia truyềfqmfn đnhroếikvxn âhcrdm thanh đnhroang cắgfkhn chặlutzt răhcrdng củasyja Tôwsth Nhiễspqym, “Cha biếikvxt rồxmipi, con kêupacu Tôwsth Tốpyckupacn tâhcrdm, ba nhấmkoft đnhroenxbnh sẽmuwo nghĩishlncyzch đnhroem Cảwsthnh Thụkojty vàxjkh Tiểpnhiu Thấmkoft cứsisqu ra ngoàxjkhi.”

“Cha, ngưahslenxbi cũgljvng nêupacn cẩxhwnn thậtvhln.”

“Hàxjkhkxojng Lãbrhwo đnhroopcju đnhroupacn đnhroóawlq nếikvxu muốpyckn đnhrokojtng vàxjkho ta đnhroãbrhw sớeleam đnhropyckng rồxmipi, cáncyzc con yêupacn tâhcrdm đnhroi, bấmkoft kểpnhitvtknh huốpyckng nhưahsl thếikvxxjkho, hắgfkhn cũgljvng khôwsthng làxjkhm gìtvtk ra đnhroưahsldzxxc!”

Tiêupacu Lăhcrdng lúaaxrc nàxjkhy mớeleai cúaaxrp đnhroiệtvtkn thoạtdtei!

Tiêupacu Lăhcrdng vàxjkhwsth Tốpyck khôwsthng biếikvxt đnhrodzxxi ởawlq cửrsima phòeljing phẫmfvlu thuậtvhlt hếikvxt bao lâhcrdu, nhữspqyng ngưahslenxbi nhậtvhln đnhroưahsldzxxc tin tứsisqc nhưahslbrhwnh Mạtdtec vộpycki vàxjkhng đnhroi qua đnhroóawlq.

brhwnh Mạtdtec nhìtvtkn Tiêupacu Lăhcrdng đnhroopcjy áncyzi ngạtdtei, “Đdzxxpnhi họeolg trốpyckn thoáncyzt, sốpyck xe đnhroóawlqxjkh giảwsth thôwsthi, vảwsth lạtdtei cóawlq khôwsthng ífqmft ngưahslenxbi tiếikvxp ứsisqng, sợdzxx rằkydkng... cóawlq quan hệtvtk mậtvhlt thiếikvxt vớeleai chífqmfnh phủasyjupacn thàxjkhnh phốpyck A nàxjkhy, nếikvxu khôwsthng sẽmuwo khôwsthng chạtdtey nhanh nhưahsl vậtvhly, vảwsth lạtdtei mộpyckt chúaaxrt manh mốpycki cũgljvng khôwsthng cóawlq.”

Tiêupacu Lăhcrdng càxjkhng ngàxjkhy càxjkhng khẳuegcng đnhroenxbnh làxjkh do Tôwsthbrhwo đnhroopcju làxjkhm.

Thếikvx lựawlqc Tôwsth Gia căhcrdn cơuuos khắgfkhp nơuuosi, nếikvxu nóawlqi cóawlq quan hệtvtk vớeleai quan chứsisqc, hoàxjkhn toàxjkhn cóawlq thểpnhi giảwsthi thífqmfch đnhroưahsldzxxc.

“Đdzxxnaikng đnhrouổszlti nữspqya, việtvtkc tiếikvxp theo đnhropnhitvtknh nghĩishlncyzch.”

Mấmkofy ngưahslenxbi họeolg đnhrosisqng trưahsleleac cửrsima phòeljing phẫmfvlu thuậtvhlt nóawlqng lòeljing chờenxb đnhrodzxxi hếikvxt mấmkofy tiếikvxng đnhroxmipng hồxmip, khóawlq khăhcrdn lắgfkhm mớeleai đnhrodzxxi đnhroưahsldzxxc đnhroếikvxn lúaaxrc đnhroèinopn “Đdzxxang phẫmfvlu thuậtvhlt” tắgfkht đnhroi, vàxjkhi ngưahslenxbi “Tưahslng” đnhrosisqng hếikvxt lêupacn. Trong phòeljing phẫmfvlu thuậtvhlt, khuôwsthn mặlutzt báncyzc sĩishl rấmkoft nặlutzng nềfqmfahsleleac ra, vàxjkhi y táncyz đnhroxhwny theo Mộpyck Bạtdtech, đnhroxhwny Mộpyck Bạtdtech ra ngoàxjkhi.

“Báncyzc sĩishl, tìtvtknh trạtdteng sao rồxmipi?”

ncyzc sĩishl tháncyzo khẩxhwnu trang ra, thởawlqxjkhi, “Tìtvtknh trạtdteng bêupacnh nhâhcrdn rấmkoft nguy kịenxbch, đnhrotdten cáncyzch tim chỉntau cỡbhgj hai mm, đnhrotdten đnhroãbrhw đnhroưahsldzxxc gắgfkhp ra, nhưahslng bệtvtknh nhâhcrdn bao giờenxb mớeleai tỉntaunh... đnhroiềfqmfu nàxjkhy rấmkoft khóawlqawlqi!”

Mọeolgi ngưahslenxbi đnhroãbrhw..., Tiêupacu Lăhcrdng vặlutzn hỏsqimi tiếikvxp, “Báncyzc sĩishl, ýhljq ngưahslenxbi làxjkh sao?”

“Ýtyrxwsthi chífqmfnh làxjkh... bệtvtknh nhâhcrdn nếikvxu vậtvhln khífqmf tốpyckt, trong ba ngàxjkhy cóawlq thểpnhi tỉntaunh lạtdtei thìtvtk khôwsthng cóawlqtvtk đnhroáncyzng ngạtdtei, nếikvxu khôwsthng... sợdzxx rằkydkng cảwsth đnhroenxbi khôwsthng tỉntaunh lạtdtei đnhroưahsldzxxc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.