Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 615 :

    trước sau   
Tuy chỉermryygs mộkmzrt bữbgska cơoliqm đlddmưopmhkmzrc chuẩvyarn bịermr kỳemwibgskng mộkmzrt chúglxlt, nhưopmhng Lãaiqpnh Mạqyiwc vẫlddmn phámlqkt hiệylzon ra, ámlqknh mắwtxct củirbda Lãaiqpo Thámlqki Gia nhìjfkrn Tôbgsk Nhiễpqfvm đlddmólddmyygs mộkmzrt ámlqknh mắwtxct tràyygsn đlddmmffpy sựlddmpqfvu thưopmhơoliqng!

Khôbgskng phảboxhi làyygs giảboxh bộkmzr!

yygsyygs sựlddm chânickn thàyygsnh, đlddmong đlddmmffpy tìjfkrnh yêpqfvu thưopmhơoliqng!

aiqpnh Mạqyiwc khôbgskng biếribqt đlddmưopmhkmzrc mốnrmci quan hệylzo cha con giữbgska Tôbgsk Nhiễpqfvm vàyygsbgsk Tốnrmc, thếribqpqfvn anh khôbgskng biếribqt phảboxhi xửvyarrwav ra làyygsm sao “lợkmzri dụsycung Tôbgsk Nhiễpqfvm cũltxhng khôbgskng hẳboxhn làyygs mộkmzrt lựlddma chọlwvxn tốnrmct, ôbgskng ta cùnlybng Tôbgskaiqpo Đooammffpu quan hệylzolddm chúglxlt căboxhng thẳboxhng, thếribq nhưopmhng dùnlyb sao họlwvxltxhng làyygs cha con, cũltxhng đlddmưopmhkmzrc coi làyygs mộkmzrt lựlddma chọlwvxn hợkmzrp lýrwav...”

“Việylzoc nàyygsy cậbadbu khôbgskng phảboxhi lo, tớoizw sẽmfnl nghĩuxkxmlqkch”

Tiêpqfvu Lăboxhng tạqyiwm thờrhoyi cũltxhng khôbgskng muốnrmcn nólddmi cho Lãaiqpnh Mạqyiwc biếribqt mốnrmci quan hệylzo củirbda Tôbgsk Tốnrmc vớoizwi Tôbgsk Nhiễpqfvm, loạqyiwi chuyệylzon nhưopmh vậbadby càyygsng ízicgt ngưopmhrhoyi biếribqt cólddm lẽmfnlyygsyygsng tốnrmct.


ooam trong phòalxpng, Tiêpqfvu Lăboxhng vàyygsaiqpnh Mạqyiwc đlddmang bàyygsn tízicgnh kếribq hoạqyiwch sắwtxcp tớoizwi nêpqfvn xửvyarrwav nhưopmh thếribqyygso,Tôbgsk Tốnrmcltxhng khôbgskng muốnrmcn xen vàyygso chuyệylzon củirbda hai ngưopmhrhoyi. 

“Em đlddmi ra ngoàyygsi dạqyiwo mộkmzrt chúglxlt“.

“Em nhớoizw dẫlddmn theo ngưopmhrhoyi!” Tiêpqfvu Lăboxhng cólddm chúglxlt lo lắwtxcng.

aiqpnh Mạqyiwc nhìjfkrn Vưopmhơoliqng Bưopmhu “Cậbadbu đlddmi theo bảboxho vệylzobgsk Tốnrmc, đlddmmffpng đlddmwtxc xảboxhy ra chuyệylzon gìjfkr nguy hiểwtxcm.”

“Vânickng, đlddmqyiwi ca!”

bgsk Tốnrmcnlybng Vưopmhơoliqng Bưopmhu đlddmi ra khỏufxpi tiểwtxcu việylzon, Tôbgsk phủirbd thậbadbt sựlddmyygs rấwcwqt lớoizwn, Tôbgsk Tốnrmc đlddmi tớoizwi, đlddmi lui trong hoa viêpqfvn, vậbadby màyygsglxlc nàyygsy mộkmzrt ngưopmhrhoyi cũltxhng khôbgskng thấwcwqy!

bgsk Tốnrmc ngắwtxcm nhữbgskng bôbgskng hoa đlddmirbdyygsu sắwtxcc ởwtxc trong hoa viêpqfvn, nhưopmhng tânickm trạqyiwng côbgskltxhng khôbgskng thấwcwqy thoảboxhi mámlqki lêpqfvn mộkmzrt chúglxlt nàyygso.

Bỗqwojng nhiêpqfvn...

opmhơoliqng Bưopmhu cólddm chúglxlt căboxhng thẳboxhng nólddmi “Tôbgsk tiểwtxcu thưopmh, côbgsklddm nghe thấwcwqy tiếribqng gìjfkr khôbgskng?”

“Tiếribqng gìjfkr?” côbgsk thửvyar chúglxl ýrwav nghe xem cólddm nghe thấwcwqy tiếribqng gìjfkr khôbgskng, ngoạqyiwi trừmffp tiếribqng giólddm lay đlddmkmzrng cámlqkc támlqkn lámlqk, còalxpn cólddm ânickm thanh khámlqkc thìjfkrbgsk khôbgskng nghe thấwcwqy!

“Khôbgskng. nhấwcwqt đlddmermrnh làyygslddm tiếribqng gìjfkr đlddmólddm,Tôbgski vừmffpa nghe thấwcwqy hìjfkrnh nhưopmhyygs tiếribqng ngưopmhrhoyi khámlqkc đlddmang nólddmi chuyệylzon”

lddm ngưopmhrhoyi khámlqkc?

bgsk Tốnrmc nhìjfkrn quanh chỗqwojjfkrnh đlddmirbdng, quanh côbgsk toàyygsn cânicky vàyygs hoa mộkmzrt bólddmng ngưopmhrhoyi cũltxhng khôbgskng cólddm!


Nhưopmhng Tôbgsk Tốnrmc nghĩuxkx, Vưopmhơoliqng Bưopmhu làyygsmlqknh tay phảboxhi đlddmwtxcc lựlddmc củirbda Lãaiqpnh Mạqyiwc, nhấwcwqt đlddmermrnh năboxhng lựlddmc vưopmhkmzrt xa ngưopmhrhoyi thưopmhrhoyng, cho nêpqfvn anh ta phámlqkt hiệylzon ra nhữbgskng ânickm thanh khámlqkc màyygs ngưopmhrhoyi thưopmhrhoyng khôbgskng nghe thấwcwqy đlddmưopmhkmzrc!

“Tôbgsk tiểwtxcu thưopmh, côbgsk cẩvyarn thậbadbn nghe thêpqfvm chúglxlt xem!”

opmhơoliqng Bưopmhu, men theo tiếribqng ânickm thanh bưopmhoizwc vềmffp phízicga trưopmhoizwc, càyygsng đlddmi hìjfkrnh nhưopmhyygsng vềmffp phízicga trung tânickm củirbda hoa viêpqfvn, sau đlddmólddm anh nằvyfzm rạqyiwp xuốnrmcng mặzcxrt đlddmwcwqt, cẩvyarn thậbadbn chúglxl ýrwav nghe ngólddmng, cuốnrmci cùnlybng cũltxhng xámlqkc đlddmermrnh chízicgnh xámlqkc đlddmưopmhkmzrc vịermr trízicg, nénickt mặzcxrt cólddm chúglxlt căboxhng thẳboxhng nólddmi “Phízicga dưopmhoizwi nàyygsy cólddm ngưopmhrhoyi!”

bgsk Tốnrmclddm chúglxlt kinh ngạqyiwc!

Sao lạqyiwi cólddm ngưopmhrhoyi ởwtxcopmhoizwi đlddmwcwqt?

bgsk Tốnrmc tiếribqn vềmffp phízicga trưopmhoizwc hai bưopmhoizwc, chăboxhm chúglxl quan sámlqkt, cẩvyarn thậbadbn nghe lạqyiwi xem cólddm phámlqkt hiệylzon ânickm thanh gìjfkr khôbgskng, nhưopmhng mộkmzrt tiếribqng đlddmkmzrng côbgskltxhng khôbgskng nghe thấwcwqy, côbgsk đlddmirbdng lêpqfvn cólddm chúglxlt khôbgskng cẩvyarn thậbadbn hìjfkrnh nhưopmh chạqyiwm phảboxhi mộkmzrt vậbadbt gìjfkr đlddmólddm.

Bỗqwojng nhiêpqfvn...

“Ầbtmvm ầmffpm... phízicga trưopmhoizwc côbgsk mặzcxrt đlddmwcwqt đlddmkmzrt nhiêpqfvn mởwtxc ra mộkmzrt lốnrmci vàyygso, cửvyara mậbadbt thấwcwqt cólddmjfkrnh vuôbgskng, vừmffpa đlddmirbd rộkmzrng cho 2 ngưopmhrhoyi đlddmi vàyygso cùnlybng mộkmzrt lúglxlc.

opmhoizwi ámlqknh mặzcxrt trờrhoyi, Tôbgsk Tốnrmc thấwcwqy rõyvxm phízicga dưopmhoizwi lốnrmci vàyygso còalxpn cólddm cảboxh cảboxh bậbadbc thang!

oliqi nàyygsy khôbgskng lẽmfnl... cấwcwqt giấwcwqu bízicg mậbadbt gìjfkr đlddmólddm củirbda Tôbgsk Gia!

opmhơoliqng Bưopmhu cólddm chúglxlt do dựlddmlddmi “Tôbgsk tiểwtxcu thưopmh, tôbgski nghĩuxkxlddm lẽmfnl chúglxlng ta nêpqfvn quay vềmffpmlqko vớoizwi đlddmqyiwi ca mộkmzrt cânicku.”

“Đooamkmzri chúglxlng ta quay vềmffplddmi vớoizwi bọlwvxn họlwvx, tôbgski nghĩuxkx cửvyara mậbadbt thấwcwqt sẽmfnl bịermr ngưopmhrhoyi ta lấwcwqp lạqyiwi, chúglxlng ta muốnrmcn vàyygso cũltxhng khôbgskng vàyygso nổpqfvi. Vưopmhơoliqng Bưopmhu anh dámlqkm cùnlybng tôbgski xuốnrmcng dưopmhoizwi đlddmólddm quan sámlqkt mộkmzrt chúglxlt khôbgskng!”

Đooamưopmhơoliqng nhiêpqfvn làyygsbgski dámlqkm!


Thếribq nhưopmhng Vưopmhơoliqng Bưopmhu cólddm chúglxlt lo lắwtxcng, nếribqu cólddm chuyệylzon gìjfkr khôbgskng may xảboxhy ra vớoizwi Tôbgsk Tốnrmc

opmhơoliqng Bưopmhu biếribqt rõyvxmlddmqyiwi ca lúglxlc nàyygsy cũltxhng đlddmang tìjfkrm cámlqkch đlddmnrmci phólddm vớoizwi Tôbgsk Gia, nếribqu nhưopmhjfkrm đlddmưopmhkmzrc cámlqki gìjfkr đlddmólddmnicky bấwcwqt lợkmzri cho Tôbgsk Gia khôbgskng phảboxhi giúglxlp đlddmưopmhkmzrc nhiềmffpu cho đlddmqyiwi ca sao, vừmffpa nghĩuxkx anh liềmffpn làyygsm, từmffppqfvn hôbgskng rúglxlt ra mộkmzrt khẩvyaru súglxlng đlddmưopmha cho Tôbgsk Tốnrmc, rồlwvxi tựlddmjfkrnh lấwcwqy ra mộkmzrt con dao găboxhm từmffpopmhoizwi ốnrmcng quầmffpn.

“Đooami,chúglxlng ta đlddmi xem sao”

opmhơoliqng Bưopmhu mộkmzrt tay đlddmrdyybgsk Tốnrmc, mộkmzrt tay dòalxp đlddmưopmhrhoyng phízicga dưopmhoizwi mậbadbt thấwcwqt.

Vừmffpa đlddmi vừmffpa dòalxp, hai ngưopmhrhoyi mấwcwqt chừmffpng vàyygsi phúglxlt cũltxhng đlddmãaiqp đlddmi đlddmếribqn phízicga cuốnrmci củirbda mậbadbt thấwcwqt

Trong bólddmng tốnrmci, mơoliq hồlwvxlddm thểwtxc nghe đlddmưopmhkmzrc tiếribqng khólddma sắwtxct đlddmbadbp vàyygso thàyygsnh cửvyara

oliqi nàyygsy khôbgskng phảboxhi nơoliqi nàyygso khámlqkc, màyygs chízicgnh làyygsoliqi Bạqyiwch Linh nhốnrmct Mạqyiwc Tầmffpm!

Mạqyiwc Tầmffpm nằvyfzm trêpqfvn giưopmhrhoyng sắwtxct, hai tay, hai chânickn đlddmmffpu bịermrzicgch sắwtxct trólddmi lạqyiwi, nghe đlddmưopmhkmzrc tiếribqng bưopmhoizwc chânickn,còalxpn tưopmhwtxcng Bạqyiwch Linh đlddmếribqn, cưopmhrhoyi lạqyiwnh nólddmi “Bạqyiwch Linh,côbgsk đlddmmffpng cólddm vọlwvxng tưopmhwtxcng, tôbgski tuyệylzot đlddmnrmci sẽmfnl khôbgskng nghe lờrhoyi côbgsk!”

bgsk Tốnrmc toàyygsn thânickn cứirbdng đlddmrhoy!

Thanh ânickm nàyygsy...

Cảboxh đlddmrhoyi nàyygsy, côbgskltxhng khôbgskng quêpqfvn đlddmưopmhkmzrc, cámlqki giọlwvxng nólddmi lạqyiwnh nhạqyiwt đlddmólddm củirbda Mạqyiwc Tầmffpm.

“Mạqyiwc Tầmffpm?”

“Tôbgsk Tốnrmc?”


Mạqyiwc Tầmffpm toàyygsn thânickn cứirbdng đlddmrhoy, cốnrmc dựlddmng thẳboxhng ngưopmhrhoyi lêpqfvn nólddmi”Tôbgsk Tốnrmc? cólddm phảboxhi làyygs em hay khôbgskng,Tôbgsk Tốnrmcyygsm sao em lạqyiwi đlddmếribqn chỗqwojyygsy, khôbgskng thểwtxcyygso, tuyệylzot đlddmnrmci khôbgskng thểwtxcyygso, Bạqyiwch Linh côbgsk lạqyiwi muốnrmcn đlddmùnlyba giỡrdyyn tôbgski, tôbgski cho côbgsk biếribqt, tôbgski cólddm chếribqt cũltxhng khôbgskng khuấwcwqt phụsycuc trưopmhoizwc côbgsk

Ngay lúglxlc nàyygsy, Vưopmhơoliqng Bưopmhu tìjfkrm cámlqkch bậbadbt đlddmènickn lêpqfvn!

“Chớoizwp chớoizwp...”

Tầmffpng hầmffpm trong nhámlqky đlddmãaiqp mắwtxct sámlqkng lêpqfvn!

bgsk Tốnrmc từmffp xa nhìjfkrn thấwcwqy ngưopmhrhoyi phízicga trưopmhoizwc chízicgnh làyygs Mạqyiwc Tầmffpm, côbgsklddm chúglxlt ngẩvyarn ngưopmhrhoyi!

Thậbadbt sựlddmyygs Mạqyiwc Tầmffpm!

Tuy rằvyfzng ngưopmhrhoyi trưopmhoizwc mặzcxrt côbgsk chúglxlt gầmffpy gòalxp, nhưopmhng ámlqknh mắwtxct kia giốnrmcng Mạqyiwc Tầmffpm... nhưopmh đlddmúglxlc!

bgsk Tốnrmc nghe Tiêpqfvu Lăboxhng kểwtxc Mạqyiwc Tầmffpm bịermr Bạqyiwch Linh bắwtxct nhốnrmct lạqyiwi, khôbgskng nghĩuxkx rằvyfzng ngàyygsy đlddmmffpu tiêpqfvn côbgskopmhoizwc chânickn vàyygso Tiêpqfvu Gia, lạqyiwi đlddmi đlddmúglxlng tớoizwi nơoliqi giam giữbgsk Mạqyiwc Tầmffpm!

“TôbgskTốnrmc, đlddmúglxlng làyygs em!, đlddmúglxlng làyygs em!”

Mạqyiwc Tầmffpm vừmffpa nhìjfkrn thấwcwqy Tôbgsk Tốnrmc, anh ta ngẩvyarn ngưopmhrhoyi, đlddmkmzrt nhiêpqfvn, hai hàyygsng nưopmhoizwc mắwtxct cứirbd thếribq chảboxhy ra, “tốnrmct! thậbadbt tốnrmct! cuộkmzrc đlddmrhoyi nàyygsy củirbda anh cólddm thểwtxc gặzcxrp lạqyiwi em.”

Mạqyiwc Tầmffpm bịermr Bạqyiwch Linh giam ởwtxc đlddmânicky cũltxhng hơoliqn 3 năboxhm, anh ta lúglxlc nàyygsy đlddmnrmci mặzcxrt vớoizwi Tôbgsk Tốnrmclddm chúglxlt ámlqky námlqky nólddmi khôbgskng thàyygsnh lờrhoyi!

Cảboxh đlddmrhoyi nàyygsy Mạqyiwc Tầmffpm làyygsm đlddmiềmffpu cólddm lỗqwoji vớoizwi phụsycu nữbgsk, cólddm lẽmfnl chízicgnh làyygs ngưopmhrhoyi phụsycu nữbgsk đlddmirbdng trưopmhoizwc mặzcxrt anh!

“Tôbgsk Tốnrmc, anh xin lỗqwoji, anh vẫlddmn luôbgskn muốnrmcn chízicgnh miệylzong nólddmi vớoizwi em hai từmffp xin lỗqwoji, anh làyygsm việylzoc cólddm lỗqwoji vớoizwi em...” Mạqyiwc Tầmffpm cólddm mộkmzrt chúglxlt khôbgskng phảboxhn ứirbdng kịermrp. 


bgsk Tốnrmclddmi “anh làyygsm sao lạqyiwi ởwtxc đlddmânicky, anh... cólddm phảboxhi Bạqyiwch Linh nhốnrmct anh ởwtxc đlddmânicky, anh đlddmmffpng lo, em cólddm chếribqt cũltxhng nghĩuxkxmlqkch giúglxlp anh ra khỏufxpi đlddmânicky, khôbgskng cho côbgsk ta làyygsm hạqyiwi anh!”

bgsk Tốnrmc nhìjfkrn bộkmzr dạqyiwng Mạqyiwc Tầmffpm lúglxlc nàyygsy cólddm chúglxlt đlddmpqfvn đlddmpqfvn,khùnlybng khùnlybng côbgsk nhẹrwav nhàyygsng thởwtxcyygsi!

Ba năboxhm trưopmhoizwc, từmffp khi tậbadbp đlddmyygsn Mạqyiwc thịermr bịermr phámlqk sảboxhn, nhàyygs Mạqyiwc Tầmffpm ngưopmhrhoyi đlddmi tha hưopmhơoliqng, ngưopmhrhoyi thìjfkr bịermr bỏufxpnlyb, côbgsk đlddmnrmci vớoizwi Mạqyiwc tầmffpm lúglxlc nàyygsy tấwcwqt cảboxh hậbadbn thùnlybltxhng đlddmãaiqp biếribqn mấwcwqt từmffpnicku, anh ta cũltxhng đlddmãaiqp nhậbadbn đlddmưopmhkmzrc sựlddm trừmffpng phạqyiwt, vìjfkr vậbadby ba năboxhm nay côbgskltxhng khôbgskng nghĩuxkx tớoizwi việylzoc đlddmi tìjfkrm Mạqyiwc Tầmffpm.

Chứirbdng kiếribqn Mạqyiwc Tầmffpm biếribqn thàyygsnh cámlqki bộkmzryygsng nhưopmh thếribqyygsy, trong nộkmzri tânickm côbgskltxhng khôbgskng còalxpn hậbadbn anh nhưopmh trưopmhoizwc nữbgska.

“Em khôbgskng phảboxhi bịermr Bạqyiwch Linh nhốnrmct lạqyiwi, em vàyygs Tiêpqfvu Lăboxhng đlddmếribqn Tôbgsk Gia làyygsm khámlqkch, khôbgskng cẩvyarn thậbadbn phámlqkt hiệylzon ra chỗqwojyygsy.”Tôbgsk Tốnrmc giảboxhi thízicgch cho Mạqyiwc Tầmffpm hiểwtxcu, côbgsk đlddmi lêpqfvn trưopmhoizwc,nhìjfkrn Mạqyiwc Tầmffpm đlddmang bịermr trólddmi, côbgsk hỏufxpi Vưopmhơoliqng Bưopmhu “Cólddmmlqkch nàyygso cởwtxci trólddmi cho anh ta khôbgskng?”

opmhơoliqng bưopmhu nhìjfkrn thoámlqkng qua dânicky xízicgch sắwtxct trólddmi Mạqyiwc Tầmffpm, xízicgch sắwtxct khámlqk vữbgskng chắwtxcc muốnrmcn cởwtxci trólddmi cho Mạqyiwc Tầmffpm cũltxhng khôbgskng hềmffp đlddmơoliqn giảboxhn, anh nhìjfkrn xung quanh rồlwvxi đlddmkmzrt nhiêpqfvn, ámlqknh mắwtxct chúglxl ýrwav đlddmếribqn cámlqki kẹrwavp tólddmc màyygsu đlddmen trêpqfvn đlddmmffpu Tôbgsk Tốnrmc.

“Tôbgsk tiểwtxcu thưopmh, cámlqki kẹrwavp tólddmc màyygsu đlddmen kia cólddm thểwtxc cho tôbgski mưopmhkmzrn mộkmzrt chúglxlt đlddmưopmhkmzrc khôbgskng!”

opmhơoliqng Bưopmhu cầmffpm cámlqki kẹrwavp tólddmc củirbda Tôbgsk Tốnrmc, támlqkch ra thàyygsnh hìjfkrnh khámlqkc, sau đlddmólddm anh thửvyar đlddmânickm vàyygso ổpqfv khólddma, loay hoay mộkmzrt lúglxlc.

“Tạqyiwch tạqyiwch...”

mlqki khólddma lớoizwn liềmffpn đlddmưopmhkmzrc mởwtxc ra.

opmhơoliqng Bưopmhu lạqyiwi làyygsm nhưopmh vậbadby mởwtxc thêpqfvm 3 cámlqki khólddma khámlqkc!

Sau hơoliqn 3 năboxhm, hôbgskm nay ngàyygsy đlddmmffpu tiêpqfvn Mạqyiwc Tầmffpm cólddm lạqyiwi cámlqki cảboxhm giámlqkc tựlddm do!

“Tôbgsk Tốnrmc

bgsk Tốnrmc giúglxlp Mạqyiwc Tầmffpm xong cũltxhng khôbgskng muốnrmcn nhìjfkrn anh nữbgska”Tôbgsk gia rấwcwqt lớoizwn, anh tựlddm lo cho bảboxhn thânickn vậbadby, cólddm ra đlddmưopmhkmzrc ngoàyygsi hay khôbgskng phảboxhi xem vàyygso sựlddm may mắwtxcn củirbda anh. Em đlddmi trưopmhoizwc”

Nhưopmhng vàyygso lúglxlc nàyygsy.

Đooamkmzrt nhiêpqfvn phízicga lốnrmci vàyygso bỗqwojng cólddm tiếribqng củirbda Bạqyiwch Linh vọlwvxng lạqyiwi.

“Muốnrmcn đlddmi? đlddmânicku cólddm dễpqfvyygsng nhưopmh thếribq!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.