Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 608 :

    trước sau   
“Đdawjgwfhi mộezbxt chúuteht!”

Đdawjáyovmm đexdnômkfzng tụboya tậinfkp nhìzqaan nhau, im lặbpuang trong phúuteht chốzqaac!

novrnh Mạwserc nhưkilp sửttgong ngưkilplkuhi ra, “Sao rồdjxbi?”

“Em bỗlldtng nhớyboc ra còsfnbn mộezbxt chuyệgxwgn chưkilpa tíinfknh sổztkg vớyboci anh!” Trưkilpơimmfng Hâjcbbn kiểloqfm tra từepfd trong túutehi xáyovmch củnovra mìzqaanh lấxeroy ra tờlkuh đexdnơimmfn, bèvgkfn quălldtng vàllsdo mặbpuat Lãnovrnh Mạwserc!

Đdawjáyovmm đexdnômkfzng bỗlldtng chốzqaac sửttgong sốzqaat!

zqaanh huốzqaang nàllsdy làllsdzqaa nữrdrma đexdnâjcbby?


novrnh Mạwserc ngẩutehn ngưkilplkuhi ra, liềiucan cầzbvbm tờlkuh đexdnơimmfn trưkilpybocc mặbpuat mìzqaanh lêdneun, kinh ngạwserc nhìzqaan Trưkilpơimmfng Hâjcbbn, “Đdawjâjcbby làllsdyovmi gìzqaa?”

“Anh nóarrni đexdni, khômkfzng thểloqf tựdawj xem sao!”

Trưkilpơimmfng Hâjcbbn hoàllsdn toàllsdn thay đexdnztkgi sắiyqkc mặbpuat!

Chuyệgxwgn cầzbvbu hômkfzn lúutehc nãnovry, quảtlgo thậinfkt rấxerot cảtlgom đexdnezbxng, nhưkilpng chuyệgxwgn gìzqaa ra chuyệgxwgn đexdnóarrn khômkfzng thểloqfzqaa chuyệgxwgn cầzbvbu hômkfzn cảtlgom đexdnezbxng màllsd khômkfzng tíinfknh sổztkg vớyboci Lãnovrnh Mạwserc đexdnưkilpgwfhc.

Cảtlgo đexdnzbvbu Lãnovrnh Mạwserc mịzormt mờlkuh vớyboci tờlkuh đexdnơimmfn xénkdtt nghiệgxwgm cầzbvbm trêdneun tay, cũutehng giốzqaang nhưkilp Trưkilpơimmfng Hâjcbbn lầzbvbn đexdnzbvbu xem nhưkilp vậinfky, hoàllsdn toàllsdn háyovm hốzqaac mồdjxbm ra, “Nàllsdy, đexdnâjcbby làllsdyovmi gìzqaa thếtvzh?”

mkfz Tốzqaa tiếtvzhn lạwseri gầzbvbn xem, nhấxerot thờlkuhi ngạwserc nhiêdneun đexdnếtvzhn trợgwfhn to mắiyqkt.

“Trưkilpơimmfng Hâjcbbn! Cômkfz đexdnãnovr mang thai rồdjxbi sao?”

mkfz Tốzqaa đexdnãnovr từepfdng mang thai, vàllsdutehng đexdnãnovr đexdnếtvzhn bệgxwgnh việgxwgn kiểloqfm tra, nêdneun nhìzqaan thấxeroy tờlkuh đexdnơimmfn nàllsdy lậinfkp tứbwwvc hiểloqfu ra sựdawj việgxwgc, cômkfz ta nhìzqaan chữrdrm viếtvzht trêdneun tờlkuh đexdnơimmfn, liềiucan cảtlgom thấxeroy rấxerot làllsd vui mừepfdng, “Cômkfz đexdnãnovr mang thai đexdnưkilpgwfhc mộezbxt tháyovmng rồdjxbi!”

sjyb...

Mộezbxt tháyovmng rồdjxbi sao...

Águtpnh mắiyqkt Tômkfz Tốzqaa quénkdtt nhìzqaan lêdneun ngưkilplkuhi Lãnovrnh Mạwserc, đexdndjxbng thờlkuhi cũutehng quay sang quénkdtt nhìzqaan lêdneun ngưkilplkuhi củnovra Trưkilpơimmfng Hâjcbbn!

Tròsfnbng mắiyqkt củnovra Trưkilpơimmfng Hâjcbbn quay sang chỗlldt kháyovmc, bỗlldtng nhiêdneun thởjqkollsdi nóarrni, “Lãnovrnh Mạwserc àllsd, lúutehc nãnovry em quáyovm mừepfdng rỡdrevdneun đexdnãnovr chấxerop nhậinfkn lờlkuhi cầzbvbu hômkfzn củnovra anh, nhưkilpng bâjcbby giờlkuh nghĩexdn lạwseri, hai ngưkilplkuhi chúutehng ta cũutehng khômkfzng thểloqf kếtvzht hômkfzn đexdnưkilpgwfhc, hazz... Nhưkilp anh đexdnãnovr thấxeroy, em đexdnãnovr mang thai mộezbxt tháyovmng, nhưkilpng màllsd em đexdnãnovr rờlkuhi khỏinbni biệgxwgt thựdawjyovmn Sơimmfn hơimmfn mộezbxt tháyovmng, thìzqaa đexdnbwwva con trong bụboyang hiểloqfn nhiêdneun khômkfzng phảtlgoi làllsd củnovra anh rồdjxbi, vàllsd bảtlgon thâjcbbn em cũutehng khômkfzng biếtvzht rõrlat cha củnovra đexdnbwwva bénkdtllsdy làllsd ai! Em đexdnãnovr suy nghĩexdn kỹwzjz rồdjxbi, thêdneum hai ngàllsdy nữrdrma em sẽqqfk đexdnếtvzhn bệgxwgnh việgxwgn pháyovm bỏinbn đexdnbwwva con nàllsdy...”

“Cômkfzyovmi rắiyqkm!” Lãnovrnh Mạwserc nổztkgi cơimmfn thịzormnh nộezbx, “Ai nóarrni đexdnbwwva bénkdtllsdy khômkfzng phảtlgoi củnovra anh!”


Trưkilpơimmfng Hâjcbbn đexdnezbxt nhiêdneun ngẩutehng đexdnzbvbu, híinfkp mắiyqkt nhìzqaan Lãnovrnh Mạwserc, “Anh nóarrni đexdnbwwva con nàllsdy củnovra anh sao?”

“Đdawjưkilpơimmfng nhiêdneun làllsd củnovra anh rồdjxbi!”

“Vậinfky tạwseri sao em khômkfzng biếtvzht vềiuca việgxwgc nàllsdy nhỉcqpm, Lãnovrnh Mạwserc, em nhớybocrlatllsdng làllsd cảtlgo hai chúutehng ta đexdnãnovrimmfn hai tháyovmng khômkfzng ngủnovr vớyboci nhau rồdjxbi, vàllsdyovmi thai đexdnưkilpgwfhc mộezbxt tháyovmng tuổztkgi trong bụboyang em làllsd từepfd đexdnâjcbbu đexdnếtvzhn vậinfky, anh khômkfzng cho lãnovro nưkilpơimmfng mộezbxt câjcbbu giảtlgoi thíinfkch rõrlatllsdng, thìzqaanovro nưkilpơimmfng sẽqqfk phếtvzh luômkfzn anh!”

“...” Lãnovrnh Mạwserc!

Lầzbvbn nàllsdy anh... đexdnãnovrarrni lỡdrev miệgxwgng rồdjxbi!

Nhưkilpng đexdnãnovrarrni thìzqaautehng đexdnãnovr lỡdrevarrni rồdjxbi, nhưkilpng so vớyboci việgxwgc Trưkilpơimmfng Hâjcbbn đexdnòsfnbi bỏinbn con thìzqaaarrn vẻzorm mạwsernh hơimmfn!

Nay anh hơimmfn - ba mưkilpơimmfi tuổztkgi rồdjxbi, cũutehng làllsdutehc anh nêdneun xem xénkdtt cóarrn đexdnbwwva con củnovra riêdneung mìzqaanh!

novrnh Mạwserc cúutehi đexdnzbvbu xuốzqaang, nóarrni rõrlatllsdng đexdnzbvbu đexdnmkfzi ngọdawjn ngàllsdnh, “Em đexdnang mang thai đexdnxeroy, đexdnepfdng tứbwwvc giậinfkn nữrdrma, anh nóarrni cho em biếtvzht, anh sẽqqfk mang toàllsdn bộezbx sựdawj việgxwgc nóarrni cho em biếtvzht đexdnưkilpgwfhc chưkilpa... làllsd anh đexdnãnovr cho ngưkilplkuhi tìzqaam thuốzqaac mêdneu, ừepfd... Sau đexdnóarrn cho tiềiucan đexdnloqf ngưkilplkuhi kháyovmc bỏinbn thuốzqaac mêdneullsdo đexdndjxb ălldtn củnovra em... Đdawjúutehng rồdjxbi đexdnúutehng rồdjxbi, bộezbxt thuốzqaac đexdnóarrn khômkfzng phảtlgoi anh làllsdm ra đexdnâjcbbu, màllsdmkfzn Nguyêdneun cho anh!”

mkfzn Nguyêdneun ởjqkodneun cạwsernh vômkfz tộezbxi chịzormu trậinfkn!

“Lãnovrnh Mạwserc àllsd, sao màllsdy lạwseri nóarrni nhưkilp thếtvzh, tao cóarrnsfnbng tốzqaat tìzqaam thứbwwvllsdy cho màllsdy, vậinfky màllsdllsdy báyovmn đexdnbwwvng tao!”

“Đdawjúutehng đexdnúutehng đexdnúutehng, làllsdmkfzn Nguyêdneun đexdnưkilpa cho anh!” Mộezbxt tay củnovra Lãnovrnh Mạwserc đexdnang ômkfzm lấxeroy cáyovmi eo củnovra Trưkilpơimmfng Hâjcbbn, “Trưkilpơimmfng Hâjcbbn, em đexdnepfdng giậinfkn, anh biếtvzht anh sai rồdjxbi, lúutehc đexdnóarrn thậinfkt sựdawj anh khômkfzng còsfnbn cáyovmch nàllsdo kháyovmc! Lúutehc đexdnóarrn anh đexdnãnovr hạwser quyếtvzht tâjcbbm khômkfzng đexdni tìzqaam ngưkilplkuhi phụboya nữrdrm kháyovmc nữrdrma rồdjxbi, nhưkilpng màllsd... anh lạwseri cảtlgom thấxeroy bứbwwvt rứbwwvt khóarrn chịzormu, đexdnúutehng lúutehc bêdneun tay củnovra Tômkfzn Nguyêdneun lạwseri cóarrn thứbwwv bộezbxt thuốzqaac nàllsdy, bịzorm anh pháyovmt hiệgxwgn, nêdneun anh mớyboci lấxeroy mộezbxt íinfkt từepfd chỗlldt anh ta...”

“Bộezbxt thuốzqaac đexdnóarrn...”

“Anh thềiuca, anh xin thềiuca bộezbxt thuốzqaac đexdnóarrn khômkfzng cóarrn bấxerot cứbwwvyovmc hạwseri gìzqaa đexdnzqaai vớyboci cơimmf thểloqf con ngưkilplkuhi, vàllsd tuyệgxwgt đexdnzqaai cũutehng khômkfzng gâjcbby hạwseri cho con củnovra chúutehng ta!”


Trưkilpơimmfng Hâjcbbn thởjqko phàllsdo nhẹbpua nhõrlatm, đexdnáyovmng lẽqqfk giậinfkn nhưkilpng giờlkuh đexdnãnovr hạwser rồdjxbi!

mkfz giậinfkn nghiếtvzhn rălldtng, mộezbxt bêdneun tay nhénkdto lấxeroy lỗlldt tai củnovra Lãnovrnh Mạwserc, “Anh đexdnúutehng làllsd nhiềiucau cáyovmch thứbwwvc nhỉcqpm, trưkilpybocc hếtvzht làllsd uy hiếtvzhp cáyovmm dỗlldtmkfz Tốzqaa, sau đexdnóarrn lạwseri cho tìzqaam ngưkilplkuhi ta làllsdm nộezbxi ứbwwvng, hạwseri em cứbwwvkilpjqkong mỗlldti ngàllsdy gặbpuap áyovmc mộezbxng! Làllsdm em mỗlldti ngàllsdy thứbwwvc dậinfky đexdniucau cảtlgom thấxeroy lưkilpng nhứbwwvc eo mỏinbni, cứbwwv nghĩexdn bảtlgon thâjcbbn bịzorm cảtlgom mạwsero! Đdawjúutehng rồdjxbi, em đexdnãnovr uốzqaang thuốzqaac cảtlgom, vậinfky đexdnbwwva nhỏinbn trong bụboyang...”

novrnh Mạwserc vộezbxi vảtlgoarrni, “Thuốzqaac cảtlgom mạwsero đexdnóarrn đexdniucau làllsd giảtlgo, làllsd anh đexdnãnovr cho ngưkilplkuhi làllsdm thàllsdnh thuốzqaac, bêdneun trong đexdnóarrn toàllsdn làllsd vitamin...”

“Ôqqfki chao, anh suy nghĩexdn thậinfkt chu đexdnáyovmo đexdnxeroy nhénkdt!”

novrnh Mạwserc e thẹbpuan gụboyac đexdnzbvbu xuốzqaang.

Thậinfkt sựdawj... Cũutehng khômkfzng thểloqf tráyovmch anh ta đexdnưkilpgwfhc!

Anh ta cũutehng khômkfzng còsfnbn cáyovmch nàllsdo kháyovmc nêdneun mớyboci nghĩexdn ra chủnovr ýdxig bẩutehn thiểloqfu nàllsdy.

“Đdawjepfdng tứbwwvc giậinfkn nữrdrma đexdnepfdng tứbwwvc giậinfkn nữrdrma, sẽqqfk khômkfzng tốzqaat cho thai nhi đexdnâjcbbu!”

“Bâjcbby giờlkuh anh chỉcqpm nghĩexdn đexdnếtvzhn thai nhi thômkfzi sao, mộezbxt ngưkilplkuhi sốzqaang sờlkuh sờlkuh to lớybocn ởjqko đexdnâjcbby anh khômkfzng quan tâjcbbm nữrdrma àllsd!” Trưkilpơimmfng Hâjcbbn giậinfkn nóarrni, liềiucan ngắiyqkt mạwsernh cáyovmi eo củnovra Lãnovrnh Mạwserc, kếtvzht quảtlgollsdyovmi ngưkilplkuhi bịzorm nhénkdto đexdnxeroy khômkfzng cóarrn cảtlgom giáyovmc đexdnau gìzqaa hếtvzht, ngưkilpgwfhc lạwseri cáyovmi tay củnovra cômkfz lạwseri nhénkdto đexdnếtvzhn đexdnau.

Trưkilpơimmfng Hâjcbbn tứbwwvc giậinfkn hấxerot tay ra, “Cứbwwvng chếtvzht đexdni đexdnưkilpgwfhc, nhénkdto cũutehng nhénkdto khômkfzng đexdnưkilpgwfhc nữrdrma rồdjxbi.”

novrnh Mạwserc đexdnưkilpa cáyovmi mặbpuat đexdnáyovmng ghénkdtt củnovra anh ta đexdnếtvzhn gầzbvbn, “Nèvgkf, lạwseri đexdnâjcbby,nhénkdto vàllsdo mặbpuat nèvgkf vợgwfh ơimmfi, phầzbvbn thịzormt trêdneun khuômkfzn mặbpuat củnovra anh hơimmfi lỏinbnng lẻzormo, chỉcqpm cầzbvbn em khômkfzng giậinfkn nữrdrma, thìzqaa cảtlgo ngưkilplkuhi anh đexdnâjcbby tùdawjy em nhénkdto!”

Đdawjáyovmm đexdnômkfzng đexdnbwwvng đexdnóarrn nhìzqaan khômkfzng ngừepfdng cảtlgom thấxeroy ớybocn lạwsernh buồdjxbn nômkfzn!

“Lãnovrnh Mạwserc ơimmfi, hãnovry làllsdm gưkilpơimmfng mặbpuat đexdnen nhưkilp than hằeityng ngàllsdy đexdni, anh nhưkilp thếtvzhllsdy làllsdm ngưkilplkuhi ta cảtlgom thấxeroy nhìzqaan khômkfzng quen mắiyqkt!”


Águtpnh mắiyqkt lạwsernh lùdawjng củnovra Lãnovrnh Mạwserc liếtvzhc qua, “Tômkfzi vàllsd vợgwfh củnovra tômkfzi âjcbbn áyovmi cáyovmc ngưkilplkuhi nhìzqaan khômkfzng quen àllsd, nhìzqaan khômkfzng quen thìzqaa nhắiyqkm mắiyqkt lạwseri đexdni, hừepfd, nếtvzhu cóarrn bảtlgon lĩexdnnh thìzqaanovry cưkilpyboci mộezbxt cômkfz vợgwfh trưkilpybocc mặbpuat tômkfzi nũutehng nịzormu nhưkilp vậinfky!”

“...”

sfnbng ngựdawjc củnovra Tômkfzn Nguyêdneun nghẹbpuan đexdnếtvzhn nổztkgi muốzqaan tắiyqkt nghẽqqfkn mạwserch máyovmu.

Anh ta hômkfzm nay đexdnếtvzhn đexdnâjcbby, làllsd đexdnloqf giúutehp đexdndrevnovrnh Mạwserc, kếtvzht quảtlgollsd giúutehp cảtlgo ngàllsdy nhưkilpng cũutehng khômkfzng nóarrni đexdnưkilpgwfhc câjcbbu íinfkch lợgwfhi gìzqaa, lạwseri còsfnbn kíinfkch anh ta bịzorm tổztkgn thưkilpơimmfng!

mkfzn Nguyêdneun nhìzqaan qua bêdneun Tiểloqfu Hi, Tiểloqfu Hi khômkfzng thèvgkfm ngóarrn ngàllsdng đexdnếtvzhn anh ta.

mkfzn Nguyêdneun càllsdng thêdneum buồdjxbn bãnovrimmfn.

novrnh Mạwserc đexdnãnovr cầzbvbu hômkfzn thàllsdnh cômkfzng, lạwseri còsfnbn nhậinfkn đexdnưkilpgwfhc tin vui ngoàllsdi ýdxig muốzqaan, mừepfdng khômkfzn siếtvzht, vung tay lêdneun, “Đdawjưkilpgwfhc rồdjxbi đexdnưkilpgwfhc rồdjxbi, tômkfzi đexdnãnovr cầzbvbu hômkfzn thàllsdnh cômkfzng, mấxeroy ngưkilplkuhi đexdnếtvzhn đexdnâjcbby giúutehp đexdndrevutehng nêdneun rúuteht lui thàllsdnh cômkfzng đexdni, ngưkilplkuhi nêdneun đexdni thìzqaa đexdni, ngưkilplkuhi nêdneun rãnovr thìzqaanovr, tômkfzi vàllsd vợgwfh củnovra tômkfzi sắiyqkp âjcbbn áyovmi rồdjxbi!”

Tiêdneuu Lălldtng vểloqfnh khóarrne miệgxwgng lêdneun, nhìzqaan cóarrn chúuteht hảtlgodneullsdarrni, “Vợgwfh củnovra màllsdy đexdnãnovrarrn thai rồdjxbi, thìzqaallsdm sao màllsdy âjcbbn áyovmi đexdnưkilpgwfhc, Lãnovrnh Mạwserc, chúutehc mừepfdng màllsdy sắiyqkp làllsdm cha rồdjxbi nhénkdt! Đdawjúutehng rồdjxbi, tao quêdneun nóarrni màllsdy nghe, mưkilplkuhi tháyovmng sắiyqkp tớyboci nàllsdy, màllsdy nêdneun chuẩutehn bịzormjcbbm lýdxigllsdm mộezbxt ngưkilplkuhi hòsfnba thưkilpgwfhng thanh tâjcbbm quảtlgo dụboyac nhénkdt.”

“...”

novrnh Mạwserc vui mừepfdng quáyovm, nêdneun quêdneun mấxerot đexdniềiucau nàllsdy!

Trưkilpơimmfng Hâjcbbn mang thai rồdjxbi làllsd mộezbxt chuyệgxwgn tốzqaat, nhưkilpng màllsd... cũutehng cóarrn nghĩexdna làllsd anh ta khômkfzng thểloqf đexdnboyang vàllsdo cômkfz nữrdrma rồdjxbi!

Đdawjâjcbby quảtlgo thựdawjc làllsd rấxerot tàllsdn nhẫopcfn!

novrnh Mạwserc bỗlldtng chốzqaac ngơimmf ngáyovmc, “Vậinfky thìzqaayovmc ngưkilplkuhi đexdnepfdng vềiuca nữrdrma! Vưkilpơimmfng Bưkilpu! Vưkilpơimmfng Bưkilpu đexdnâjcbbu?”


“Dạwser dạwser dạwser! Lãnovro Đdawjwseri?”

“Kêdneuu nhàllsd bếtvzhp chuẩutehn bịzorm bữrdrma cơimmfm tốzqaai, hômkfzm nay chúutehng ta sẽqqfk ălldtn tiệgxwgc tạwseri nhàllsd.”

“Dạwser!”

Phòsfnbng kháyovmch ngậinfkp tràllsdn hoa vàllsd nếtvzhn, thậinfkt sựdawj khômkfzng cóarrnyovmch nàllsdo đexdnloqf tiếtvzhp đexdnãnovri mọdawji ngưkilplkuhi đexdnưkilpgwfhc, Lãnovrnh Mạwserc nhẹbpua nhàllsdng ômkfzm eo Trưkilpơimmfng Hâjcbbn, đexdnưkilpa mọdawji ngưkilplkuhi bưkilpybocc vàllsdo phòsfnbng ălldtn.

Thứbwwvc ălldtn vẫopcfn chưkilpa đexdnưkilpgwfhc đexdnem lêdneun.

Mọdawji ngưkilplkuhi ngồdjxbi ởjqko ghếtvzh sofa trong phòsfnbng ălldtn đexdnloqfyovmn ngẫopcfu.

Cảtlgonh Thụboyay vàllsdTiểloqfu Thấxerot đexdni chơimmfi cùdawjng Mộezbx Bạwserch rồdjxbi, Tômkfzn Nguyêdneun đexdnếtvzhn gầzbvbn Tiểloqfu Hi, nénkdtt mặbpuat nịzormnh nọdawjt, nhưkilpng màllsdnovrnh Mạwserc... trong mắiyqkt thìzqaa chỉcqpmarrn mộezbxt mìzqaanh Trưkilpơimmfng Hâjcbbn màllsd thômkfzi!

mkfz Tốzqaa nhìzqaan thấxeroy khômkfzng ai chúuteh ýdxig đexdnếtvzhn cômkfzllsd Tiêdneuu Lălldtng, dang tay ngắiyqkt Tiêdneuu Lălldtng mộezbxt cáyovmi!

“Vợgwfh...”

mkfz Tốzqaa vẻzorm mặbpuat nhưkilp muốzqaan cưkilplkuhi vớyboci Tiêdneuu Lălldtng, “Bịzorm thuốzqaac mêdneu rồdjxbi àllsd! Ha ha a...”

Da đexdnzbvbu Tiêdneuu Lălldtng bỗlldtng chốzqaac têdneu cứbwwvng lêdneun!

utehc nãnovry nghe Trưkilpơimmfng Hâjcbbn nhắiyqkc đexdnếtvzhn thuốzqaac mêdneu thìzqaa anh ta cóarrn vẻzorm nhưkilpjcbbm tưkilp bấxerot hảtlgoo, quảtlgo nhiêdneun, đexdnãnovr bịzormmkfz Tốzqaa đexdnyovmn trúutehng rồdjxbi!

“Vợgwfh ơimmfi, anh sai rồdjxbi!”

“Hừepfd!”

mkfz Tốzqaa đexdnâjcbbu phảtlgoi làllsd kẻzorm ngốzqaac, thuốzqaac mêdneullsd do Tômkfzn Nguyêdneun bàllsdy ra, lạwseri còsfnbn thêdneum triệgxwgu chứbwwvng củnovra Trưkilpơimmfng Hâjcbbn vừepfda nóarrni, đexdnúutehng làllsd giốzqaang y chang tìzqaanh trạwserng củnovra cômkfzutehc trong kháyovmch sạwsern vậinfky đexdnóarrn!

mkfz khômkfzng hoàllsdi nghi mớyboci lạwser đexdnóarrn!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.