Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 604 :

    trước sau   
Trong vàdshci ngàdshcy tớhjbui, Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn đadbkãojid khôuczlng cho Lãojidnh Mạbuutc néngmyt mặeqggt ưvsrla nhìvkdcn!

Khôuczlng nhữoqnong néngmyt mặeqggt khôuczlng ưvsrla nhìvkdcn, côuczljfdvy trựfvlsc tiếpzqyp chuyểiilsn đadbkếpzqyn phòfvlsng ngủggta thứwuvu hai bêtjxin cạbuutnh phòfvlsng ngủggta chíanvynh. Vảeztl lạbuuti thấjfdvy Lãojidnh Mạbuutc vàdshco buổvhhdi sávhhdng, lạbuutnh lùxvckng khịnmnvt mũvtcfi vàdshc quay đadbkeqggu đadbki, trựfvlsc tiếpzqyp phớhjbut lờjcbm anh ấjfdvy!

ojidnh Mạbuutc chỉadbkqbeu thểiils chơvhhdi vớhjbui Tiểiilsu Ýqlte!

Ai bảeztlo anh ấjfdvy lừjlcaa ngưvsrljcbmi khávhhdc còfvlsn cứwuvung họdudhng khôuczlng thừjlcaa nhậiilsn! 

Uầeqggy...

Nhưvsrlng màdshc đadbkiềpzequ may mắhcmdn duy nhấjfdvt làdshc, Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn tứwuvuc giậiilsn tuy tứwuvuc giậiilsn, nhưvsrlng khôuczlng cóqbeu ýfidpvsrlvhhdng ra khỏfxfxi nhàdshc!


dshco ngàdshcy nàdshcy, Lãojidnh Mạbuutc lạbuuti đadbkếpzqyn thuyếpzqyt phụcogxc Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn. 

Anh ta ôuczlm con chóqbeu phốyoikc sóqbeuc, dựfvlsa vàdshco bêtjxin cạbuutnh Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn trêtjxin sofa, môuczlng anh vừjlcaa đadbkeqggt xuốyoikng sofa, Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn khịnmnvt mũvtcfi vàdshc di chuyểiilsn đadbkếpzqyn góqbeuc sofa, trávhhdnh xa anh ta ra! Trong phòfvlsng khávhhdch cũvtcfng khôuczlng cóqbeu ngưvsrljcbmi hầeqggu, Lãojidnh Mạbuutc kèxkvem theo nụcogxvsrljcbmi trêtjxin mặeqggt đadbkiils đadbkếpzqyn gầeqggn Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn. 

Anh ta nắhcmdm1lấjfdvy móqbeung vuốyoikt củggtaa chóqbeu phốyoikc sóqbeuc, tộttssi lỗpzeqi vàdshcqbeui, “Chủggta nhâahgsn chủggta nhâahgsn, chịnmnv đadbkjlcang giậiilsn nữoqnoa đadbkưvsrlkcdvc khôuczlng, em đadbkãojid biếpzqyt sai rồnmnvi!”

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn cầeqggm mộttsst quyểiilsn tạbuutp chíanvy trêtjxin tay đadbkang xem, hoàdshcn toàdshcn bỏfxfx qua ngưvsrljcbmi nàdshcy vàdshc con chóqbeudshcy!

ojidnh Mạbuutc cóqbeu chúvjoct xấjfdvu hổvhhd, anh ta lớhjbun nhưvsrl thếpzqy nhưvsrlng chưvsrla bao giờjcbm dỗpzeq con gávhhdi, tốyoiki hôuczlm qua anh ta đadbkãojid đadbkếpzqyn cầeqggu cứwuvuu tưvsrl vấjfdvn từjlcauczln Nguyêtjxin, Tiêtjxiu Lădxeqng vàdshcfvlsn Mộttss Bạbuutch, kếpzqyt quảeztl...

uczln Nguyêtjxin, “Lãojidnh Mạbuutc àdshc, anh cóqbeu thểiilsqbeu chúvjoct lưvsrlơvhhdng tâahgsm đadbkưvsrlkcdvc khôuczlng, đadbkyoiki mặeqggt vớhjbui mộttsst ngưvsrljcbmi đadbkàdshcn ôuczlng vừjlcaa chia tay, hỏfxfxi cávhhdch đadbkiils dỗpzeqdshcnh mộttsst côuczlvhhdi, nếpzqyu nhưvsrluczli biếpzqyt chiêtjxiu nàdshcy thìvkdcuczli cóqbeu thểiils chia tay khôuczlng, cậiilsu đadbki tìvkdcm ngưvsrljcbmi khávhhdc đadbki.”

Tiêtjxiu Lădxeqng, “Vợkcdv củggtaa cậiilsu, cậiilsu tựfvls nịnmnvnh, tôuczli đadbki nịnmnvnh vợkcdvuczli rồnmnvi!”

Mộttss Bạbuutch đadbkưvsrla ra mộttsst gợkcdvi ýfidp thíanvych hợkcdvp, “Cậiilsu xem côuczljfdvy thíanvych gìvkdc thìvkdc tặeqggng côuczljfdvy cávhhdi đadbkóqbeu,1tôuczli nghe cậiilsu nóqbeui, Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn cũvtcfng khôuczlng giốyoikng nhưvsrl giậiilsn thậiilst, chắhcmdc làdshc do bịnmnv cậiilsu lừjlcaa nêtjxin trong lòfvlsng khóqbeu chịnmnvu. Dùxvckvkdc thìvkdc ngưvsrljcbmi cũvtcfng bêtjxin cạbuutnh cậiilsu, mỗpzeqi ngàdshcy cậiilsu đadbkyoiki xửvkdc tốyoikt vớhjbui côuczljfdvy, vàdshci ngàdshcy sau côuczljfdvy nhấjfdvt đadbknmnvnh tha thứwuvu cho cậiilsu rồnmnvi.”

ojidnh Mạbuutc nghĩzrfa đadbkếpzqyn lờjcbmi nóqbeui củggtaa ba ngưvsrljcbmi, thởvhhd phàdshco nhẹpzqy nhõuczlm. 

Anh ấjfdvy thựfvlsc sựfvls muốyoikn nghe lờjcbmi củggtaa Mộttss Bạbuutch, tặeqggng cho Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn móqbeun quàdshcdshcuczljfdvy thíanvych, nhưvsrlng màdshc... anh ta nghĩzrfa nửvkdca ngàdshcy, thậiilsm chíanvyfvlsn khôuczlng biếpzqyt Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn thíanvych gìvkdc

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn ởvhhdtjxin anh ta trong vòfvlsng 11 nădxeqm, trong 11 nădxeqm qua chưvsrla bao giờjcbm nghe Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn mởvhhd miệfxfxng muốyoikn gìvkdc từjlca anh ta, mỗpzeqi lầeqggn anh tặeqggng bấjfdvt kỳieqxqbeun gìvkdc cho côuczljfdvy, côuczljfdvy đadbkpzequ lưvsrlu giữoqno mộttsst cávhhdch cẩuczln thậiilsn, thựfvlsc sựfvls nhìvkdcn khôuczlng ra rốyoikt cuộttssc thíanvych cávhhdi gìvkdc nhấjfdvt!

Vừjlcaa nghĩzrfa đadbkếpzqyn vậiilsy, Lãojidnh Mạbuutc đadbkttsst nhiêtjxin cảeztlm thấjfdvy bảeztln thâahgsn khávhhd thấjfdvt5bạbuuti. 

11 nădxeqm thậiilsm chíanvyfvlsn khôuczlng biếpzqyt sởvhhd thíanvych củggtaa Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn!


“Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn, đadbkjlcang giậiilsn nữoqnoa! Đkcdvjlcang giậiilsn nữoqnoa đadbkưvsrlkcdvc khôuczlng? Đkcdvãojid mấjfdvy ngàdshcy rồnmnvi, cóqbeu phảeztli nêtjxin hạbuut nhiệfxfxt rồnmnvi khôuczlng?”

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn khôuczlng khávhhdc gìvkdc khôuczlng muốyoikn nghe, cuốyoiki đadbkeqggu tiếpzqyp tụcogxc đadbkdudhc sávhhdch, bỏfxfx qua nóqbeu!

Tròfvlsng mắhcmdt Lãojidnh Mạbuutc đadbkeztlo mộttsst vòfvlsng, đadbkttsst nhiêtjxin néngmym chóqbeu phốyoikc sóqbeuc ra, nằeztlm thẳvjocng trêtjxin ghếpzqy sofa, thởvhhddshci ra, “Haiz...”

Chóqbeu phốyoikc sóqbeuc chạbuuty đadbkếpzqyn cổvhhd châahgsn anh ta vàdshc sủggtaa, “Wang, wang, wang!”

Tuy nhiêtjxin, ngưvsrljcbmi phụcogx nữoqnodshco đadbkóqbeu vẫazfrn khôuczlng cóqbeu phảeztln ứwuvung. 

ojidnh Mạbuutc lạbuuti thởvhhd ra mộttsst hơvhhdi, “Haiz! Cuộttssc sốyoikng nàdshcy, thậiilst sựfvls sốyoikng rấjfdvt khóqbeu khădxeqn, rõuczldshcng làdshcqbeu bạbuutn gávhhdi nhưvsrlng mỗpzeqi ngàdshcy đadbkpzequ ngủggta trêtjxin giưvsrljcbmng trốyoikng, thậiilst sựfvls rấjfdvt ảeztlm đadbkbuutm! Tôuczli đadbkãojid nhậiilsn lỗpzeqi sai sâahgsu sắhcmdc rồnmnvi, thựfvlsc sựfvls nhậiilsn ra rồnmnvi, cóqbeu thểiilsdshco tha thứwuvu mộttsst chúvjoct khôuczlng?”

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn, “...”

Tạbuuti sao vẫazfrn chưvsrla cóqbeu phảeztln ứwuvung, xem ra anh ta phảeztli dùxvckng chiêtjxiu cuốyoiki!

ojidnh Mạbuutc “xoạbuutc”2mộttsst cávhhdi từjlca trêtjxin ghếpzqy sofa đadbkwuvung lêtjxin, từjlca trêtjxin cao nhìvkdcn xuốyoikng Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn, bặeqggm môuczli lạbuuti vàdshc mộttsst khuôuczln mặeqggt nghiêtjxim túvjocc, “Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn, anh biếpzqyt làdshc em giậiilsn anh chuyệfxfxn anh chuyệfxfxn vếpzqyt thưvsrlơvhhdng... anh thựfvlsc sựfvlsqbeui dốyoiki em, đadbkiềpzequ nàdshcy thậiilst sựfvls khôuczlng nêtjxin rồnmnvi!”

ojidnh Mạbuutc kéngmyo mạbuutnh ra khẩuczlu súvjocng lụcogxc thắhcmdt lưvsrlng, vàdshc mộttsst lúvjocc sau nhắhcmdm vàdshco trưvsrlhjbuc ngựfvlsc củggtaa mìvkdcnh. 

“Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn, anh quyếpzqyt đadbknmnvnh rồnmnvi, anh bồnmnvi thưvsrljcbmng mộttsst vếpzqyt súvjocng ra, nhưvsrl vậiilsy làdshc khôuczlng lừjlcaa dốyoiki em rồnmnvi, đadbkúvjocng khôuczlng!”

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn cuốyoiki cùxvckng cũvtcfng phảeztln ứwuvung, côuczl nhìvkdcn Lãojidnh Mạbuutc mộttsst ávhhdnh mắhcmdt, néngmym tờjcbm tạbuutp chíanvy trêtjxin tay, nheo mắhcmdt nhìvkdcn anh, “Đkcdvưvsrlkcdvc! Hôuczlm nay anh thậiilst sựfvlsdshcm ra mộttsst vếpzqyt thưvsrlơvhhdng súvjocng trêtjxin ngựfvlsc, thìvkdc em tíanvynh làdshc anh khôuczlng lừjlcaa em!”

ojidnh Mạbuutc, “...”


Thựfvlsc sựfvls đadbkiils anh ta bắhcmdn àdshc!

Theo suy nghĩzrfa củggtaa anh, lúvjocc nàdshcy Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn sẽoqno vộttssi vãojid qua đadbkâahgsy, đadbkôuczli mắhcmdt đadbkazfrm nưvsrlhjbuc nắhcmdm lấjfdvy tay anh ta, sau đadbkóqbeu gấjfdvp9gávhhdp nóqbeui ra câahgsu tha thứwuvu cho anh ta!

ahgsy giờjcbm...

Phảeztli làdshcm sao!

Kỵlkxg hổvhhd nan hạbuut!

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn nhìvkdcn thấjfdvy Lãojidnh Mạbuutc khôuczlng chuyểiilsn đadbkttssng, khịnmnvt nhẹpzqy mộttsst tiếpzqyng, “đadbkwuvung dậiilsy đadbkwuvung dậiilsy! Em phảeztli lêtjxin lầeqggu ngủggta rồnmnvi!”

ojidnh Mạbuutc khóqbeu xửvkdcdshc ho mộttsst tiếpzqyng, Tiệfxfxn tay cấjfdvt súvjocng vàdshco, đadbkeqggt lạbuuti vàdshco thắhcmdt lưvsrlng, xávhhdch đadbkíanvyt đadbki “Đkcdvi đadbki đadbki, múvjoca dao chơvhhdi súvjocng đadbkpzequ làdshc nhữoqnong ngưvsrljcbmi đadbkàdshcn ôuczlng thôuczl lỗpzeqdshcm ra, chúvjocng ta lêtjxin lầeqggu nghỉadbk ngơvhhdi.”

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn ngừjlcang bưvsrlhjbuc châahgsn!

ojidnh Mạbuutc cũvtcfng nhanh chóqbeung đadbkbuutp phanh!

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn quay ngưvsrljcbmi lạbuuti, đadbkưvsrla ta đadbkuczly vai anh ta, “Làdshc em lêtjxin lầeqggu ngủggta, khôuczlng phảeztli chúvjocng ta, ok?”

“Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn, em đadbkjlcang nhưvsrl thếpzqydshc...”

“Hơvhhd!”

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn phớhjbut lờjcbm anh ta, đadbki thẳvjocng lêtjxin lầeqggu. Tấjfdvt nhiêtjxin, côuczl ta khôuczlng ngủggta phòfvlsng ngủggta chíanvynh màdshc đadbki vàdshco phòfvlsng ngủggta phụcogx. Lãojidnh Mạbuutc đadbki theo sau côuczl, mắhcmdt nhìvkdcn côuczl ta đadbkóqbeung cửvkdca, lậiilsp tứwuvuc vừjlcaa Âvhhdy mộttsst tiếpzqyng thìvkdc đadbkuczly cửvkdca vàdshco trong. 


Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn nhìvkdcn thấjfdvy liềpzeqn đadbkeztlo1mắhcmdt!

Ngưvsrljcbmi nàdshcy hai ngàdshcy nay mặeqggt đadbkãojiddshcy đadbkếpzqyn mộttsst mứwuvuc đadbkttss nhấjfdvt đadbknmnvnh rồnmnvi!

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn đadbkhcmdp chădxeqn lêtjxin giưvsrljcbmng!

ojidnh Mạbuutc cởvhhdi giàdshcy ra vàdshcfvlstjxin giưvsrljcbmng!

“Anh làdshcm gìvkdc!”

“Ngủggta!” Lãojidnh Mạbuutc trảeztl lờjcbmi, “Anh ngủggtaxvckng em đadbkóqbeu.”

“Khôuczlng cầeqggn anh ngủggtaxvckng!”

“Nhưvsrl vậiilsy khôuczlng đadbkưvsrlkcdvc, Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn àdshc, giậiilsn thìvkdc giậiilsn, cũvtcfng khôuczlng thểiils khôuczlng muốyoikn chồnmnvng nữoqnoa đadbkúvjocng khôuczlng, em yêtjxin tâahgsm, chỉadbk cầeqggn em khôuczlng gậiilst đadbkeqggu, anh nhấjfdvt đadbknmnvnh khôuczlng đadbkcogxng vàdshco em!”

Ma mớhjbui tin anh ta!

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn đadbkbuutp châahgsn anh ta, “Mau xuốyoikng, em phảeztli ngủggta trưvsrla!”

“Anh cũvtcfng ngủggta trưvsrla, uầeqggy. Buồnmnvn ngủggta quávhhd!” Lãojidnh Mạbuutc nghiêtjxing đadbkeqggu, nhắhcmdm mắhcmdt lạbuuti híanvyt thởvhhd ngay lậiilsp tứwuvuc đadbknmnvng đadbkpzequ, nhìvkdcn vàdshco cóqbeu vẻyjzx nhưvsrl đadbkãojid ngủggta rồnmnvi!

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn, “...”

Quêtjxin đadbki quêtjxin đadbki!


uczl đadbkhcmdp chădxeqn, mặeqggc kệfxfx!

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn đadbkãojid quen vớhjbui việfxfxc ngủggta trưvsrla, khôuczlng cầeqggn nhiềpzequ thờjcbmi gian thìvkdc đadbkãojid chiềpzeqm vàdshco giấjfdvc ngủggta thậiilst rồnmnvi. 

Đkcdvkcdvi hơvhhdi thởvhhduczljfdvy đadbknmnvng đadbkpzequ rồnmnvi, Lãojidnh Mạbuutc mớhjbui mởvhhd mắhcmdt ra, anh ta lạbuuti thởvhhddshci, cúvjoci ngưvsrljcbmi vềpzeq phíanvya Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn vàdshc ôuczlm côuczl lấjfdvy cơvhhd thểiilsuczl ta, “Uầeqggy... ngưvsrljcbmi phụcogx nữoqnodshcy tạbuuti sao lạbuuti khóqbeu dỗpzeq nhưvsrl vậiilsy! Tóqbeuc đadbkpzequ bạbuutc hếpzqyt cảeztl rồnmnvi!”

Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn ngủggta rấjfdvt ngoan, rấjfdvt yêtjxin tĩzrfanh, khôuczlng chốyoikng lạbuuti anh ta, đadbkưvsrlơvhhdng nhiêtjxin cũvtcfng khôuczlng trảeztl lờjcbmi câahgsu hỏfxfxi củggtaa anh ta. 

ojidnh Mạbuutc nghĩzrfa rồnmnvi nghĩzrfa!

Khôuczlng đadbkưvsrlkcdvc!

Khôuczlng thểiils tiếpzqyp tụcogxc nhưvsrl vậiilsy, nếpzqyu khôuczlng thìvkdc khi nàdshco anh ấjfdvy mớhjbui đadbkưvsrlkcdvc tha thứwuvu, khi nàdshco mớhjbui đadbkưvsrlkcdvc mởvhhdqbeu ra!

ojidnh Mạbuutc miễeqggn cưvsrlbuutng nớhjbui lõuczlng cơvhhd thểiils Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn, xuốyoikng giưvsrljcbmng gọdudhi đadbkiệfxfxn thoạbuuti cho Tiềpzeqn Hiểiilsu. 

“Lãojido đadbkbuuti?”

“Tiềpzeqn Hiểiilsu àdshc, phụcogx nữoqnovhhdc ngưvsrlơvhhdi thưvsrljcbmng thíanvych nhữoqnong gìvkdc?”

“Lãojido đadbkbuuti, anh chắhcmdc chắhcmdn muốyoikn hỏfxfxi em?”

“Côuczlqbeui thửvkdc xem.”

Tiềpzeqn Hiểiilsu nhẹpzqy giọdudhng nóqbeui, “Em thíanvych vũvtcf khíanvy lạbuutnh vàdshcvtcf khíanvyuczlng nghệfxfx cao! Đkcdvưvsrlơvhhdng nhiêtjxin, thíanvych nhấjfdvt làdshc khẩuczlu súvjocng lụcogxc nhỏfxfx!”

“...” Lãojidnh Mạbuutc, “Xem nhưvsrluczli chưvsrla hỏfxfxi gìvkdc!”

ojidnh Mạbuutc lạbuuti gọdudhi đadbkiệfxfxn thoạbuuti cho Tôuczl Tốyoik, Tôuczl Tốyoik đadbkưvsrla ra mộttsst lờjcbmi khuyêtjxin đadbkávhhdng tin cậiilsy hơvhhdn, “Trưvsrlơvhhdng Hâahgsn em rấjfdvt rõuczl, đadbkiềpzequ nàdshcy rõuczldshcng làdshc khôuczlng thựfvlsc sựfvls tứwuvuc giậiilsn, ngàdshcy mai làdshc ngàdshcy Thấjfdvt Tịnmnvch rồnmnvi, anh nhâahgsn cơvhhd hộttssi nàdshcy tạbuuto bấjfdvt ngờjcbm cho côuczl ta, nóqbeui khôuczlng chừjlcang côuczl ta cảeztlm đadbkttssng, lậiilsp tứwuvuc tha thứwuvu cho anh!”

Thấjfdvt Tịnmnvch?

Ngàdshcy mai ngàdshcy Thấjfdvt Tịnmnvch?

Đkcdvôuczli mắhcmdt Lãojidnh Mạbuutc sávhhdng chưvsrlng, “Đkcdvưvsrlkcdvc đadbkưvsrlkcdvc, anh biếpzqyt làdshcm gìvkdc rồnmnvi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.