Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 44 :

    trước sau   
“Ếtaes,đvjvwâeqhwy khôhcdtng phảkecdi làxevj ma mi sao?”

Tiểfchlu Thấrtrot cốhviprcwkrcwkn chiếxldqc cổphhpigjo nhỏcqjw củxlzia mìufafnh đvjvwfchl xem đvjvwiệhcdtn thoạdoayi củxlzia Cảkecdnh Thụjyyjy, trêipwjn màxevjn hìufafnh đvjvwiệhcdtn thoạdoayi cópwha mộxldqt tấrtrom ảkecdnh lớrcwkn, cópwha ma mi khoámyvyc tay mộxldqt chújlhc lạdoay hoắomnec.

Tiểfchlu Thấrtrot nhìufafn cámyvych ăfchln mặufafc củxlzia mẹonjj, chốhvipng cằesjvm phấrtron khírtonch, “òesjva, ma mi đvjvwonjjp quámyvy.”

hcdt Cảkecdnh Thụjyyjy thấrtroy hơhvoti căfchlng khópwhae miệhcdtng.

pwha thểfchl đvjvwfchl ýohqs đvjvwếxldqn trọjlhcng tâeqhwm hơhvotn khôhcdtng.

kipgng may Tiểfchlu Thấrtrot sau khi mơhvot mộxldqng viểfchln vôhcdtng xong, lấrtroy tay chỉhvipxevjo ngưrcwkrtroi đvjvwàxevjn ôhcdtng trêipwjn màxevjn hìufafnh, “Anh ơhvoti, ngưrcwkrtroi đvjvwàxevjn ôhcdtng nàxevjy làxevj ai thếxldq?”




Tiểfchlu Thấrtrot mặufaft hoàxevji nghi, “hìufafnh nhưrcwkpwha chújlhct... quen quen?”

“Ừcqjw!”

Đkecdújlhcng làxevj nhìufafn quen quen.

hcdt Tiểfchlu Thấrtrot chốhvipng cằesjvm suy nghĩzwso hồjzlci lâeqhwu, cuốhvipi cùcuirng òesjva lêipwjn, “A, a, em biếxldqt rồjzlci.”

“Hửufaf?”

“Giốhvipng anh.” Tiểfchlu Thấrtrot chỉhvipxevjo gưrcwkơhvotng mặufaft nhỏcqjw củxlzia Cảkecdnh Thụjyyjy, “Anh, chújlhcxevjy giốhvipng anh lắomnem nàxevjy, anh nhìufafn đvjvwi, mũkipgi vàxevj mắomnet củxlzia hai ngưrcwkrtroi nhìufafn giốhvipng lắomnem nàxevjy.”

Đkecdufafc biệhcdtt làxevjrcwkơhvotng mặufaft vôhcdt cảkecdm... Tuy nhiêipwjn câeqhwu nàxevjy Tiểfchlu Thấrtrot khôhcdtng dámyvym nópwhai, sợxmvc rằesjvng nópwhai ra anh trai lạdoayi dùcuirng ámyvynh mắomnet lạdoaynh đvjvwếxldqn rùcuirng mìufafnh nhìufafn côhcdtigjo.

hcdt Cảkecdnh Thụjyyjy chạdoayy đvjvwếxldqn trưrcwkrcwkc gưrcwkơhvotng, hếxldqt sứavxoc nghiêipwjm tújlhcc ngắomnem nghírtona gưrcwkơhvotng mặufaft củxlzia mìufafnh, sau đvjvwópwha lạdoayi kiểfchlm tra lạdoayi thậytght kỹjlhcrcwkơhvotng mặufaft kia trêipwjn màxevjn hìufafnh đvjvwiệhcdtn thoạdoayi.

pwha xoa xoa cằesjvm, rújlhct ra kếxldqt luậytghn.

ufafnh nhưrcwkpwhahvoti giốhvipng...

Tiểfchlu Thấrtrot cũkipgng phấrtron khírtonch, trèipwjo vộxldqi xuốhvipng giưrcwkrtrong, khua châeqhwn mújlhca tay, đvjvwôhcdti mắomnet nhưrcwkrcwkơhvotng mai nhìufafn Cảkecdnh Thụjyyjy, “anh ơhvoti, anh ơhvoti, ngưrcwkrtroi nàxevjy cópwha phảkecdi làxevj daddy củxlzia chújlhcng mìufafnh khôhcdtng vậytghy?”

hcdt Cảkecdnh Thụjyyjy phújlhct chốhvipc nhírtonu lôhcdtng màxevjy lạdoayi thàxevjnh mộxldqt chújlhceqhwu rópwham, tay ấrtron nhanh nújlhct quay lạdoayi, bứavxoc ảkecdnh trêipwjn đvjvwiệhcdtn thoạdoayi cũkipgng biếxldqn mấrtrot luôhcdtn.

“A a a, em vẫzymbn chưrcwka xem xong màxevj, anh mau bậytght lạdoayi đvjvwi, Tiểfchlu Thấrtrot vẫzymbn muốhvipn xem.”




hcdt Cảkecdnh Thụjyyjy hẵjlhcng giọjlhcng mộxldqt cámyvyi, “Tiểfchlu Thấrtrot!”

Âdoaym thanh khôhcdtng lớrcwkn nhưrcwkng mang mộxldqt vẻqocb nghiêipwjm nghịejqy nhấrtrot đvjvwejqynh, Tiểfchlu Thấrtrot thấrtroy vậytghy chu môhcdti, khôhcdtng dámyvym nópwhai gìufaf nữytgha.

Ưcuirm... Lújlhcc anh giậytghn cũkipgng đvjvwámyvyng sợxmvc thậytght.

Đkecdôhcdti mắomnet đvjvwen lámyvyy đvjvwkecdo nhanh mộxldqt vòesjvng. Hìufafufaf, nópwha quyếxldqt đvjvwejqynh đvjvwxmvci lújlhcc anh khôhcdtng đvjvwfchl ýohqspwha sẽnvdm tựvzgkcuirng đvjvwiệhcdtn thoạdoayi củxlzia mìufafnh tìufafm trêipwjn mạdoayng, đvjvwesjvng nàxevjo cảkecd hai anh em đvjvwqmjpu biếxldqt chữytgh lạdoayi cũkipgng biếxldqt dùcuirng mámyvyy đvjvwiệhcdtn thoạdoayi.

hcdt Cảkecdnh Thụjyyjy biếxldqt đvjvwưrcwkxmvcc suy nghĩzwso củxlzia côhcdt em gámyvyi, lậytghp tứavxoc cau màxevjy, “Khôhcdtng đvjvwưrcwkxmvcc tìufafm!”

“Tạdoayi sao ạdoay?”

“Em muốhvipn tìufafm daddy àxevj?”

hcdt Tiểfchlu Thấrtrot nghiêipwjng nghiêipwjng mámyvyi đvjvwjufpu suy nghĩzwso. Hồjzlci trưrcwkrcwkc khi đvjvwi họjlhcc, cámyvyc bạdoayn nhỏcqjw khámyvyc đvjvwqmjpu cópwha daddy đvjvwếxldqn đvjvwópwhan vềqmjp, hơhvotn nữytgha daddy củxlzia cámyvyc bạdoayn ấrtroy còesjvn mua đvjvwjzlc chơhvoti vàxevj đvjvwjzlc ăfchln ngon cho cámyvyc bạdoayn nữytgha, nópwha gậytght gậytght đvjvwjufpu, “ Muốhvipn chứavxo.”

hcdt Cảkecdnh Thụjyyjy càxevjng nhírtonu màxevjy chặufaft hơhvotn.

“Khôhcdtng đvjvwưrcwkxmvcc!”

“Tạdoayi sao?”

“Ôqjtwng ta làxevj ngưrcwkrtroi xấrtrou.”

hcdt Cảkecdnh Thụjyyjy đvjvwírtonnh chírtonnh, “Tiểfchlu Thấrtrot, nếxldqu ôhcdtng ta làxevj ngưrcwkrtroi tốhvipt, ôhcdtng ta đvjvwãtaes đvjvwếxldqn tìufafm ma mi củxlzia chújlhcng ta lâeqhwu rồjzlci, sao cópwha thểfchl đvjvwfchl cho ma mi chújlhcng ta phảkecdi khổphhp nhưrcwk vậytghy.”




ufafnh nhưrcwkkipgng cópwhaohqs

Tiểfchlu Thấrtrot lậytghp tứavxoc thấrtroy khôhcdtng vui, miệhcdtng ngậytghm ngópwhan tay, quay ngoắomnet mặufaft đvjvwi, “Dadđvjvwy làxevj đvjvwjzlc xấrtrou xa, anh àxevj, Tiểfchlu Thấrtrot sẽnvdm dạdoayy cho ôhcdtng ấrtroy mộxldqt bàxevji họjlhcc.”

hcdt Cảkecdnh Thụjyyjy cau màxevjy suy nghĩzwso, rồjzlci ngoắomnec Tiểfchlu Thấrtrot lạdoayi, “Lạdoayi đvjvwâeqhwy, anh em mìufafnh cùcuirng nghĩzwsomyvych.”



Trong phòesjvng khámyvych, An Tiểfchlu Hy cũkipgng đvjvwang xem thôhcdtng tin vềqmjphcdt Tốhvip.

Trêipwjn mámyvyy côhcdtkipgng hiệhcdtn rõepvd tấrtrom ảkecdnh giốhvipng nhưrcwk trêipwjn đvjvwiệhcdtn thoạdoayi củxlzia Cảkecdnh Thụjyyjy khi nãtaesy.

“Ừcqjwm... Tốhvip Tốhvip. Màxevjy cópwha thấrtroy Tiêipwju Lăfchlng mặufaft rấrtrot quen khôhcdtng?”

hcdt Tốhvip bỏcqjw tậytghp kịejqych bảkecdn trong tay xuốhvipng, liếxldqc nhìufafn đvjvwiệhcdtn thoạdoayi, “Khôhcdtng.”

“ Màxevjy khôhcdtng thấrtroy rằesjvng... Anh ta cópwhaigjot rấrtrot giốhvipng vớrcwki Cảkecdnh Thụjyyjy nhàxevjufafnh àxevj?”

An Tiểfchlu Hy bỗdfhtng dưrcwkng tựvzgkrcwkrtrong tưrcwkxmvcng trong đvjvwjufpu mộxldqt kịejqych bảkecdn cẩkmcqu huyếxldqt, lẽnvdmxevjo gãtaes đvjvwàxevjn ôhcdtng 5 năfchlm trưrcwkrcwkc... lạdoayi làxevj Tiêipwju Lăfchlng?

Cha Mẹonjj ơhvoti! Nếxldqu thếxldq thìufaf giốhvipng trong phim quámyvy.

“ Giốhvipng Cảkecdnh Thụjyyjy?” Tôhcdt Tốhvip lạdoayi khéigjop kịejqych bảkecdn, lắomnec đvjvwjufpu nguầjufpy nguậytghy, làxevjm mặufaft ghêipwj tởlkpum, “Màxevjy đvjvwmfzjng cópwha đvjvwem hắomnen ra so sámyvynh vớrcwki Cảkecdnh Thụjyyjy nhàxevjufafnh.”

xevjm sao màxevj so sámyvynh đvjvwưrcwkxmvcc.




Tiêipwju Lăfchlng nhưrcwkxevj mộxldqt con quỷjlhc vậytghy, trong khi Cảkecdnh Thụjyyjy củxlzia chújlhcng ta làxevj mộxldqt thiêipwjn thầjufpn. Chẳipwjng cópwha mộxldqt đvjvwiểfchlm nàxevjo giốhvipng ởlkpu đvjvwâeqhwy cảkecd.

“Anh ta... khôhcdtng phảkecdi làxevj bốhvip củxlzia Cảkecdnh Thụjyyjy vàxevj Tiểfchlu Thấrtrot đvjvwrtroy chứavxo?”

“Khôhcdtng thểfchlxevjo.” Tôhcdt Tốhvipcuirng mìufafnh, khẳipwjng đvjvwejqynh, “Sao cópwha thểfchlxevj anh ta đvjvwưrcwkxmvcc! Năfchlm đvjvwópwha, Tôhcdt Huệhcdtufaf muốhvipn “nắomnen” tao nêipwjn mớrcwki cốhvipufafnh sắomnep đvjvwufaft chuyệhcdtn nhưrcwk vậytghy, nópwha hậytghn tao vôhcdtcuirng, nghĩzwso đvjvwếxldqn chuyệhcdtn đvjvwópwha, nópwha nhấrtrot đvjvwejqynh sẽnvdm kiếxldqm mấrtroy thằesjvng còesjvhvotesjv bấrtrot chứavxo, khôhcdtng thìufafxevjm sao nópwha hảkecd giậytghn đvjvwưrcwkxmvcc.”

Con ngưrcwkrtroi Tôhcdt Huệhcdt chẳipwjng tốhvipt làxevjnh gìufaf đvjvwâeqhwu.

An Tiểfchlu Hy nghe vậytghy mớrcwki biếxldqt 5 năfchlm trưrcwkrcwkc làxevj do Tôhcdt Huệhcdt cốhvipufafnh hãtaesm hạdoayi Tôhcdt Tốhvip, côhcdt tứavxoc mìufafnh quámyvyt lớrcwkn, “Bàxevj chịejqy củxlzia màxevjy thậytght vôhcdt liêipwjm sỷjlhc, quảkecd khôhcdtng hổphhpxevj con gámyvyi ruộxldqt củxlzia Tôhcdt Đkecddoayi Khuêipwj, thậytght đvjvwújlhcng làxevj đvjvwưrcwkxmvcc cảkecd nhàxevj, chuyệhcdtn tiểfchlu nhâeqhwn bỉhvipphhpi gìufafkipgng làxevjm đvjvwưrcwkxmvcc. Sao lújlhcc ấrtroy màxevjy khôhcdtng bámyvyo cảkecdnh sámyvyt cho côhcdt ta ngồjzlci cũkipgi đvjvwi, hờrtroi cho côhcdt ta quámyvy.”

hcdt Tốhvip chỉhviprcwkrtroi khôhcdtng nópwhai gìufaf.

5 năfchlm trưrcwkrcwkc nếxldqu thậytght sựvzgkxevjhcdt ta làxevjm, khôhcdtng chừmfzjng Tôhcdt Tốhvip đvjvwãtaesmyvyo cảkecdnh sámyvyt thậytght.Tôhcdt Tốhvip củxlzia trưrcwkrcwkc đvjvwâeqhwy quámyvy hiềqmjpn, gặufafp chuyệhcdtn gìufafhcdtkipgng nhẫzymbn nhịejqyn, côhcdt khôhcdtng hềqmjp biếxldqt rằesjvng cópwha nhữytghng ngưrcwkrtroi màxevjhcdtxevjng nhịejqyn họjlhcxevjng muốhvipn cưrcwkymvyi lêipwjn đvjvwjufpu côhcdt.

Khi trưrcwkrcwkc trong mộxldqt đvjvwêipwjm tiệhcdtc, côhcdtkipgng đvjvwãtaes dọjlhca Tôhcdt Huệhcdt, nếxldqu cópwha bằesjvng chứavxong trong tay chắomnec chắomnen côhcdtkipgng khôhcdtng do dựvzgkmyvyo cho cảkecdnh sámyvyt.

“Àrprti... ” An Tiểfchlu Hy tiếxldqc nuốhvipi nhìufafn đvjvwiệhcdtn thoạdoayi, thởlkpuxevji ngao ngámyvyn, “Khôhcdtng phảkecdi anh ta thậytght àxevj?”

“Chắomnec chắomnen khôhcdtng!”

“Tiếxldqc quámyvy, nếxldqu màxevjxevj anh ta tốhvipt biếxldqt bao. Nghĩzwso xem... nếxldqu thếxldq thìufaf chuyệhcdtn củxlzia màxevjy sẽnvdm giốhvipng nhưrcwk trong phim vậytghy, gặufafp lạdoayi sau bao nhiêipwju năfchlm, sau đvjvwópwhaxevjmyvyc tìufafnh tiếxldqt tìufafnh cảkecdm đvjvwan xen lẫzymbn lộxldqn... ” An Tiểfchlu Hy mặufaft mơhvot mộxldqng.

Riêipwjng Tôhcdt Tốhvip thấrtroy rùcuirng mìufafnh.

hcdteqhwy giờrtro chắomnec chắomnen khôhcdtng muốhvipn dírtonnh lírtonu gìufaf đvjvwếxldqn Tiêipwju Lăfchlng, đvjvwufafc biệhcdtt làxevj sau khi biếxldqt quan hệhcdt củxlzia anh vàxevj Đkecdưrcwkrtrong Sảkecdng.




Ngưrcwkrtroi đvjvwàxevjn ôhcdtng nàxevjy nhưrcwk mộxldqt con ngựvzgka giốhvipng vậytghy.

May sao anh ta đvjvwi côhcdtng támyvyc rồjzlci nếxldqu khôhcdtng côhcdt sợxmvc Tiêipwju Lăfchlng lạdoayi tiếxldqp tụjyyjc quấrtroy rầjufpy côhcdt.

“Bâeqhwy giờrtrokipgng mộxldqt mìufafnh tao nuôhcdti hai đvjvwavxoa nópwha, khôhcdtng phảkecdi vẫzymbn tốhvipt đvjvwrtroy thôhcdti. Lújlhcc nàxevjy ấrtroy, dùcuirxevj khôhcdtng kiếxldqm đvjvwưrcwkxmvcc nhiềqmjpu, nhưrcwkng vẫzymbn sốhvipng qua ngàxevjy đvjvwưrcwkxmvcc màxevj. Hai đvjvwavxoa nhỏcqjw vừmfzja thôhcdtng minh vừmfzja ngoan ngoãtaesn, đvjvwópwhaxevj phújlhcc phậytghn củxlzia tao rồjzlci.”

hcdt Tốhvip nghĩzwso đvjvwếxldqn đvjvwâeqhwy, cưrcwkrtroi tírtont mắomnet.

“Màxevjy làxevjm tao cũkipgng muốhvipn đvjvwqocb quámyvy... ”

hcdt Tốhviprcwkrtroi nhoẻqocbn miệhcdtng, khôhcdtng nópwhai gìufaf.

Thờrtroi gian nàxevjy côhcdt đvjvwãtaescuir lạdoayi toàxevjn bộxldq cảkecdnh diễnvdmn củxlzia vai Mỹjlhc Đkecddfht Sa, cũkipgng khôhcdtng còesjvn bậytghn rộxldqn nhưrcwkjlhcc trưrcwkrcwkc nữytgha, côhcdtpwha thêipwjm thìufaf giờrtro chơhvoti vớrcwki con, mộxldqt cuộxldqc sốhvipng nhưrcwk vậytghy thậytght hếxldqt sứavxoc êipwjm đvjvwqmjpm.

An Tiểfchlu Hy vỗdfhtxevjo tay Tôhcdt Tốhvip.

“Sao thếxldq?”

“Màxevjy bàxevjo Cảkecdnh Thụjyyjy vàxevj Tiểfchlu Thấrtrot thôhcdtng minh nhưrcwk vậytghy, gien củxlzia bốhvip chújlhcng chắomnec chắomnen làxevj khôhcdtng tồjzlci đvjvwâeqhwu, màxevjy khôhcdtng nghĩzwso đvjvwếxldqn chuyệhcdtn tìufafm bốhvip cho tụjyyji nhỏcqjw àxevj?”

hcdt Tốhvip tặufafc lưrcwkymvyi.

myvyi gìufafxevj tụjyyji nhỏcqjw thôhcdtng minh thìufaf nhấrtrot đvjvwejqynh làxevj do bốhvip chứavxo.

Lẽnvdmxevjo gien củxlzia côhcdt khôhcdtng tốhvipt!

Hứavxo!

hcdt tứavxoc mìufafnh lưrcwkrtrom Tiểfchlu Hy mộxldqt cámyvyi, “Tìufafm gìufafxevjufafm, tìufafnh mộxldqt đvjvwêipwjm thôhcdti màxevj, tao còesjvn chẳipwjng biếxldqt mặufaft gãtaes đvjvwópwha trôhcdtng nhưrcwk thếxldqxevjo, đvjvwi đvjvwâeqhwu tìufafm bâeqhwy giờrtro. Hơhvotn nữytgha màxevjy thửufafpwhai xem, tao khôhcdtng quen biếxldqt gãtaes, màxevjtaesesjvn chuyệhcdtn đvjvwópwha chuyệhcdtn đvjvwópwha đvjvwưrcwkxmvcc, chắomnec chắomnen cũkipgng làxevj dạdoayng khôhcdtng ra gìufaf, nếxldqu nhưrcwk thếxldq ámyvy, còesjvn chẳipwjng bằesjvng mộxldqt mìufafnh tao nuôhcdti lớrcwkn hai đvjvwavxoa nhỏcqjw.”

ufafnh nhưrcwkkipgng cópwhaohqs.

“Hújlhcjlhc, quyếxldqt đvjvwejqynh vậytghy đvjvwi, quêipwjn têipwjn đvjvwópwha đvjvwi, ha ha, hai đvjvwavxoa mìufafnh sẽnvdm nuôhcdti dạdoayy tụjyyji nhỏcqjw thàxevjnh ngưrcwkrtroi.”

Trong mộxldqt căfchln phòesjvng làxevjm việhcdtc tậytghn nơhvoti nưrcwkrcwkc ngoàxevji, Tiêipwju Lăfchlng hắomnet hơhvoti mộxldqt cámyvyi rõepvd mạdoaynh.

“Tiêipwju tổphhpng, ngàxevji sao thếxldqdoay?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.