Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 966 : Có nguyện ý làm tổng thống phu nhân không

    trước sau   
Mớtakwi hơzfsfn mộuceyt tháwuzzng, cũpuzzng khôyieung phảdkrei quáwuzzgdjli.

Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng nghĩzlmc, dùvhrn nhớtakw nhung sâsurau điysrgjhpm, nhưwoypng nhẫkdywn mộuceyt chúmayat cũpuzzng khôyieung sao.

Nhưwoypng nghĩzlmc mộuceyt chúmayat, thựdxprc tếzjcl nhưwoyp thếzjclgdjlo, ai cóhxie thểliaf biếzjclt trưwoyptakwc điysrưwoyptakwc cơzfsf chứlrcp.

Chiếzjcln Niệgjhpm Bắkuoyc cũpuzzng khôyieung thâsuran thuộuceyc lắkuoym vớtakwi anh, cũpuzzng khôyieung biếzjclt cóhxie thểliafhxiei cáwuzzi gìmxjy nữpjxva.

Ding ding!

Chuôyieung cửamgba lầzlmcn nữpjxva vang lênxbpn, lầzlmcn nàgdjly còzwfsn chưwoypa cóhxie sựdxpr hồdapci âsuram củgfxla ngưwoypujgyi trong phòzwfsng thìmxjy ngưwoypujgyi ởzwfs ngoàgdjli điysrãdngm điysrtfgpy cửamgba điysri vàgdjlo, ngưwoypujgyi điysrếzjcln chíamgbnh làgdjl ngưwoypujgyi màgdjl anh vừmypsa nhắkuoyc điysrếzjcln Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung.




Trong thưwoyp phòzwfsng, áwuzznh mắkuoyt hai ngưwoypujgyi điysràgdjln ôyieung điysrwkizu dừmypsng lạdtami trênxbpn ngưwoypujgyi côyieu.

yieu ôyieum mộuceyt chiếzjclc điysrĩzlmca, trong điysrĩzlmca cóhxie mộuceyt chúmayat điysriểliafm tâsuram: “Cậgjhpu, anh Liệgjhpt, hai ngưwoypujgyi vấfakat vảdkre rồdapci, điysrâsuray làgdjl bữpjxva điysrênxbpm con điysrsurac biệgjhpt chuẩtfgpn bịustm cho hay ngưwoypujgyi.”

“Con làgdjl chuẩtfgpn bịustm điysrdapc ăzwfsn điysrênxbpm cho chúmayang ta, hay làgdjl điysrếzjcln điysrliaf thăzwfsm anh Liệgjhpt củgfxla con?” Chiếzjcln Niệgjhpm Bắkuoyc cưwoypujgyi hỏdngmi, khi điysrlrcpng trưwoyptakwc mặsurat Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung, giọpyayng điysriệgjhpu củgfxla anh khôyieung tựdxpr giáwuzzc điysrưwoyptakwc trởzwfsnxbpn dịustmu dàgdjlng hẳdgoqn.

“Đwkizưwoypơzfsfng nhiênxbpn làgdjl...Thựdxprc ra làgdjl con mưwoyptakwn cóhxie điysrênxbpm cho hai ngưwoypujgyi chúmayat điysriểliafm tâsuram điysrliaf điysrếzjcln thăzwfsm anh Liệgjhpt.” Biếzjclt khôyieung thểliaf giấfakau điysrưwoyptakwc tâsuram tưwoyp củgfxla mìmxjynh, Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung dứlrcpt khoáwuzzt thừmypsa nhậgjhpn.

“Chúmayang ta vừmypsa bàgdjln chuyệgjhpn xong.” Chiếzjcln Niệgjhpm Bắkuoyc nhìmxjyn điysrdapcng hồdapc: “Bâsuray giờujgygdjlnh thờujgyi gian cho hai con nóhxiei chuyệgjhpn điysróhxie.”

“Ôdsjung Cậgjhpu, vẫkdywn làgdjl ôyieung cậgjhpu thưwoypơzfsfng con nhấfakat.”Ôdsjung cậgjhpu củgfxla côyieu thậgjhpt làgdjl tỉdngm mỉdngm, biếzjclt côyieu muốiysrn ởzwfs mộuceyt mìmxjynh cùvhrnng anh Liệgjhpt, rấfakat nhanh liềwkizn điysráwuzzp ứlrcpng nguyệgjhpn vọpyayng củgfxla côyieu.

“Ai bảdkreo ôyieung cậgjhpu làgdjl ôyieung cậgjhpu củgfxla con cơzfsf chứlrcp.” Chiếzjcln Niệgjhpm Bắkuoyc cưwoypujgyi cưwoypujgyi, điysrlrcpng dậgjhpy điysri vềwkiz phíamgba Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung: “Tiểliafu nha điysrzlmcu, nhớtakwzlmc, cho dùvhrn con cóhxie quyếzjclt điysrustmnh nhưwoyp thếzjclgdjlo, ngưwoypujgyi nhàgdjl con luôyieun ởzwfs điysrnejlng sau ủgfxlng hộucey cho con.”

“Cảdkrem ơzfsfn ôyieung câsurau!” Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung hưwoyptakwng vềwkiz Chiếzjcln Niệgjhpm Bắkuoyc cúmayai điysrzlmcu giốiysrng nhưwoypgdjlnh quâsuran lễpuzz, nhìmxjyn ôyieung cậgjhpu điysri ra ngoàgdjli, côyieu mớtakwi chuyểliafn áwuzznh mắkuoyt vềwkiz phíamgba Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng: “Anh Liệgjhpt, anh ăzwfsn thửamgb chúmayat điysriểliafm tâsuram nàgdjly điysri, xem cóhxie ngon hay khôyieung?”

“Sao điysruceyt nhiênxbpn lạdtami làgdjlm điysriểliafm tâsuram cho anh?” Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng cong cong môyieui, lấfakay mộuceyt miếzjclng bỏdngmgdjlo trong miệgjhpng, rấfakat thơzfsfm: “Đwkizâsuray làgdjlhxien gìmxjy, trưwoyptakwc điysrâsuray anh chưwoypa từmypsng ăzwfsn qua.?”

“Đwkizâsuray làgdjl điysrsurac sảdkren củgfxla mộuceyt dìmxjy giúmayap việgjhpc nhàgdjl em, điysrưwoypơzfsfng nhiênxbpn làgdjl anh chưwoypa ăzwfsn bao giờujgy rồdapci...cóhxie điysriềwkizu, sau nàgdjly anh lấfakay em, dìmxjyfakay sẽwvfyzwfsvhrnng chúmayang ta. Đwkizếzjcln lúmayac điysróhxie, anh muốiysrn ăzwfsm bao nhiênxbpu cũpuzzng điysrưwoyptakwc.” Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung ngọpyayt ngàgdjlo nóhxiei: “Cho nênxbpn anh Liệgjhpt, anh phảdkrei cốiysr gắkuoyng tậgjhpn dụujgyng thờujgyi gian nhanh chóhxieng cưwoyptakwi em vềwkiz.”

“Đwkiziysri vớtakwi anh màgdjlhxiei, còzwfsn cóhxie mộuceyt loạdtami “điysriểliafm tâsuram” càgdjlng ngon hơzfsfn, anh hiệgjhpn tạdtami vẫkdywn chưwoypa ăzwfsn điysrưwoyptakwc, nhưwoypng rấfakat nhanh thôyieui anh sẽwvfy ăzwfsn điysrưwoyptakwc côyieufakay.” “Đwkiziểliafm tâsuram” màgdjl anh nóhxiei chắkuoyc chắkuoyn khôyieung phảdkrei điysriểliafm tâsuram hàgdjlng ngàgdjly, màgdjlgdjl tiểliafu nha điysrzlmcu điysrlrcpng trưwoyptakwc mặsurat anh nàgdjly điysrâsuray.

“Ồvhrn,lạdtami cóhxie cảdkrehxien ngon hơzfsfn àgdjl? Anh Liệgjhpt, anh nóhxiei cho em biếzjclt ởzwfssurau, em cũpuzzng muốiysrn ăzwfsn thửamgb.” Côyieu chớtakwp chớtakwp mắkuoyt, bộucey dạdtamng ngâsuray thơzfsf trong sáwuzzng, nhưwoypng thựdxprc chấfakat bênxbpn trong rấfakat điysren tốiysri, côyieu thôyieung minh nhưwoyp vậgjhpy, sao cóhxie thểliaf khôyieung biếzjclt anh Liệgjhpt làgdjl điysrang áwuzzm chỉdngmyieuzfsf chứlrcp, chảdkre qua làgdjl anh khôyieung nóhxiei thẳdgoqng ra màgdjl thôyieui.

“Nha điysrzlmcu ngốiysrc nàgdjly!” Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng kéyinho côyieu ngồdapci lênxbpn điysrùvhrni anh, cúmayai điysrzlmcu vùvhrni vàgdjlo máwuzzi tóhxiec côyieu: “Nhưwoypng Nhung, Chiếzjcln Quâsuran trưwoypzwfsng bọpyayn họpyay hai ngàgdjly nay phảdkrei vềwkiz Giang Bắkuoyc rồdapci.”




Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung gậgjhpt điysrzlmcu: “em biếzjclt, lúmayac nãdngmy côyieu nhỏdngmhxiei vớtakwi em rồdapci, nóhxiei bọpyayn họpyay khôyieung thểliafzwfs lạdtami quáwuzzsurau, nếzjclu còzwfsn ởzwfs lạdtami thìmxjy sẽwvfy xảdkrey ra chuyệgjhpn.”

Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng nhìmxjyn côyieu: “Nhung Nhung, em cũpuzzng vềwkiz NewYork trưwoyptakwc điysri điysrưwoyptakwc khôyieung?”

“Anh Liệgjhpt, tạdtami sao? Anh khôyieung muốiysrn em ởzwfsnxbpn ạdtamnh anh nữpjxva àgdjl?” Anh cảdkrem thấfakay côyieuhxie chỗwjpcgdjlo khôyieung tốiysrt sao? Hay cảdkrem thấfakay côyieuzwfsnxbpn cạdtamnh anh quáwuzz nhiềwkizu chuyệgjhpn?

Bọpyayn họpyay trưwoyptakwc điysróhxie khôyieung lâsurau khôyieung phảdkrei điysrãdngmhxiei rồdapci hay sao, tếzjclt năzwfsm nay cùvhrnng vềwkiz NewYork điysróhxien tếzjclt, điysrliaf anh chíamgbnh thứlrcp gặsurap trưwoypzwfsng bốiysri Trầzlmcn gia, lẽwvfygdjlo anh sợtakw, anh hốiysri hậgjhpn rồdapci sao?

Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung khôyieung rõvhrn, cho nênxbpn trong lòzwfsng rấfakat lo lắkuoyng.

“Sao anh lạdtami khôyieung muốiysrn ởzwfsnxbpn cạdtamnh em cơzfsf chứlrcp.” Anh cúmayai điysrzlmcu hôyieun côyieu, nhẹzjcl nhàgdjlng cắkuoyn cắkuoyn dáwuzzi tai côyieu: “Chỉdngmgdjl anh vẫkdywn còzwfsn chúmayat chuyệgjhpn phảdkrei làgdjlm, cóhxie thểliaf sẽwvfy khôyieung chăzwfsm sóhxiec em điysrưwoyptakwc, anh muốiysrn em vềwkiz trưwoyptakwc, anh xong việgjhpc sẽwvfy điysrếzjcln tìmxjym em.”

“Nhưwoypng màgdjl...” Côyieu điysrãdngm liênxbpn hệgjhp vớtakwi Lâsuram Thàgdjlnh Thiênxbpn rồdapci, rấfakat nhanh làgdjlhxie thểliafzwfsnxbpn cạdtamnh anh Liệgjhpt làgdjlm bộucey phậgjhpn phiênxbpn dịustmch củgfxla anh, sao anh điysruceyt nhiênxbpn lạdtami muốiysrn côyieu rờujgyi khỏdngmi điysrâsuray.

Anh phảdkrei biếzjclt rằnejlng côyieu khôyieung muốiysrn rờujgyi xa anh mộuceyt chúmayat nàgdjlo.

Nhưwoypng côyieu khôyieung muốiysrn làgdjl khóhxie anh, khôyieung muốiysrn anh vìmxjyyieugdjl phâsuran tâsuram.

Anh nóhxiei cóhxie chuyệgjhpn quan trọpyayng phảdkrei làgdjlm, khôyieung cóhxie thờujgyi gian cho côyieu, sợtakw khôyieung bảdkreo vệgjhp điysrưwoyptakwc côyieu, sợtakwyieu mộuceyt mìmxjynh côyieu điysrơzfsfn nênxbpn mớtakwi sắkuoyp xếzjclp cho côyieu vềwkiz nhàgdjl trưwoyptakwc.

Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung hiểliafu anh, thưwoypơzfsfng anh, vìmxjy thếzjcl khôyieung nỡwoypgdjlm anh khóhxie xửamgb: “Anh Liệgjhpt, vậgjhpy em vềwkiz NewYork trưwoyptakwc.”

“Hảdkre?” Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng khôyieung ngờujgyyieu thoảdkrei máwuzzi điysráwuzzp ứlrcpng nhưwoyp vậgjhpy, trong lòzwfsng cóhxie chúmayat mấfakat máwuzzt, nhưwoypng rấfakat nhanh liềwkizn hiểliafu ra, côyieugdjlmxjy khôyieung muốiysrn anh khóhxie xửamgb.

“Nhưwoypng...”




zwfsn nhưwoypng cáwuzzi gìmxjy nữpjxva?

Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng tiếzjclp tụujgyc hôyieun côyieu: “Em nóhxiei điysri”

Anh hôyieun vàgdjlnh tai côyieu, hơzfsfi thởzwfshxieng bỏdngmng, khiếzjcln côyieu cảdkrem thấfakay ngứlrcpa ngứlrcpa: “Anh Liệgjhpt, anh điysrmypsng điysruceyng, điysrliaf em nóhxiei xong điysrãdngm.”

Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng tiếzjclp tụujgyc làgdjlm loạdtamn: “Em nóhxiei điysri, anh nghe điysrâsuray.”

Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung bịustm anh làgdjl cho tâsuram phiềwkizn ýrnjg loạdtamn, điysruceyt nhiênxbpn quênxbpn mấfakat điysrustmnh nóhxiei vớtakwi anh cáwuzzi gìmxjy: “Anh Liệgjhpt, anh muốiysrn nghe cáwuzzi gìmxjy?”

Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng bậgjhpt cưwoypujgyi: “Khôyieung phảdkrei làgdjl em cóhxie chuyệgjhpn muốiysrn nớtakwi vớtakwi anh sao?”

Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung cốiysr gắkuoyng nghĩzlmc, nhưwoypng lạdtami khôyieung thểliaf nghĩzlmc ra, cảdkre nửamgba ngàgdjly cũpuzzng khôyieung thểliaf nhớtakw nổhxiei mìmxjynh điysrustmnh nóhxiei vớtakwi anh cáwuzzi gìmxjy.

Cho điysrếzjcln khi Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng dừmypsng lạdtami khôyieung làgdjlm loạdtamn nữpjxva, côyieu mớtakwi khôyieui phụujgyc tíamgbnh thầzlmcn lạdtami bìmxjynh thưwoypujgyng: “Anh Liệgjhpt, cóhxie điysriềwkizu anh phảdkrei điysrliaf em ởzwfs lạdtami thênxbpm vàgdjli ngàgdjly, hếzjclt tuầzlmcn sau em sẽwvfy vềwkiz NewYork.”

Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng nóhxiei: “Anh muốiysrn Chiếzjcln quâsuran trưwoypzwfsng vềwkizvhrnng em, cóhxie bọpyayn họpyaynxbpn cạdtamnh anh càgdjlng yênxbpn tâsuram.”

Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung nóhxiei: “Anh Liệgjhpt, anh khôyieung cầzlmcn lo lắkuoyng, vẫkdywn cóhxie hộuceyi Thưwoypujgyng Lịustmch điysri cùvhrnng em màgdjl. Cóhxie bọpyayn họpyay em tuyệgjhpt điysriysri sẽwvfy khôyieung xảdkrey ra chuyệgjhpn gìmxjy điysrâsurau.”

Nghĩzlmc mộuceyt chúmayat, Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng nóhxiei: “Em muốiysrn ởzwfs thênxbpm mấfakay ngàgdjly cũpuzzng khôyieung phảdkrei làgdjl khôyieung điysrưwoyptakwc, nhưwoypng em phảdkrei nóhxiei cho anh biếzjclt em ởzwfs lạdtami làgdjlm gìmxjy?”

“Đwkizâsuray làgdjlamgb mậgjhpt củgfxla phụujgy nữpjxv, em khôyieung nóhxiei.” Trầzlmcn Nhạdtamc Nhung sàgdjlgdjlo lòzwfsng anh, côyieu sẽwvfy khôyieung nóhxiei vớtakwi anh côyieuzwfs lạdtami làgdjlmxjy muốiysrn cùvhrnng anh điysróhxien sinh nhậgjhpt.”

Anh sắkuoyp 30 tuổhxiei rồdapci, tuy làgdjl điysrãdngm qua nhiềwkizu lầzlmcn sinh nhậgjhpt nhưwoyp vậgjhpy nhưwoypng côyieu chưwoypa từmypsng điysróhxien sinh nhậgjhpt vớtakwi anh.

yieu hi vọpyayng rằnejlng bắkuoyt điysrzlmcu từmypszwfsm nay, sau nàgdjly mỗwjpci lầzlmcn điysrếzjcln sinh nhậgjhpt anh côyieu điysrwkizu cóhxie thểliafzwfsnxbpn cạdtamnh điysróhxien sinh nhậgjhpt vớtakwi anh.

“Khôyieung nóhxiei?”

“Khôyieung thểliafhxiei.”

“Đwkizếzjcln anh cũpuzzng khôyieung thểliafhxiei?”

“Chuyệgjhpn bíamgb mậgjhpt củgfxla phụujgy nữpjxv khôyieung thểliafhxiei vớtakwi ai cảdkre, bao gồdapcm cảdkre anh Liệgjhpt.”

“Nhung Nhung...”

Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng điysruceyt nhiênxbpn gọpyayi tênxbpn côyieu.”

“Sao ạdtam?”

Anh nắkuoym lấfakay nay côyieu, từmyps trong túmayai áwuzzo lấfakay ra mộuceyt cáwuzzi hộuceyp nhỏdngm.

“Đwkizâsuray làgdjlwuzzi gìmxjy?”

Quyềwkizn Nam Dưwoypơzfsfng khôyieung trảdkre lờujgyi côyieu, trựdxprc tiếzjclp mởzwfs hộuceyp nhỏdngm ra, trong hộuceyp làgdjl mộuceyt chiếzjclc nhẫkdywn.

Anh nghiênxbpm túmayac nóhxiei: “Đwkizâsuray làgdjl mẫkdywu chiếzjclc nhẫkdywn giốiysrng vớtakwi mẫkdywu dâsuray chuyềwkizn em điysreo, điysrwkizu làgdjlwoyptakwng trưwoypng củgfxla gia điysrìmxjynh anh. Nhậgjhpn lấfakay nóhxie, cóhxie nghĩzlmca làgdjl em sẽwvfy khôyieung bao giờujgy điysrưwoyptakwc rờujgyi xa anh nữpjxva. Nhung Nhung, em nguyệgjhpn ýrnjg điysreo nóhxie khôyieung?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.