Lao Tù Ác Ma

Quyển 6-Chương 77 : Phiên ngoại 7

    trước sau   
Vịfwcs thếifil củlzlsa Thiếifilt Lãuiqrng ởladjhrnrtmbjc củlzlsa gãuiqr gầkqvdn nhưhrnrkumf thểsdydnmienh ngang đimeoưhrnruiqrc vớtmbji tậfiiep đimeojczjn thưhrnrơihmlng mạceaii củlzlsa Lạceaic gia tộzpuvc, thếifilomtkn Lạceaic Tầkqvdn Thiêomtkn mớtmbji tìnyeim cánmiech đimeosdydjczjm vui lòkthcng gãuiqr, lôrsdai kéuyeio gãuiqr hợuiqrp tánmiec vớtmbji mìnyeinh.

Khẩtxuku vịfwcs củlzlsa Thiếifilt Lãuiqrng Lạceaic Tầkqvdn Thiêomtkn đimeoãuiqr sớtmbjm đimeoiềbfmku tra qua, hắyqbnn biếifilt Thiếifilt Lãuiqrng làjczj mộzpuvt têomtkn nam nhâlklmn tíwpxcnh cánmiech gian xảranio, khẩtxuku vịfwcs đimeonyzxc biệhrnrt, thếifilomtkn nam nhâlklmn đimeoưhrnra đimeoếifiln giưhrnrmlstng gãuiqr, khôrsdang thểsdyd quánmie mứddtac kiềbfmku mịfwcs, cũsdydng khôrsdang thểsdyd quánmie mứddtac cưhrnrơihmlng nghịfwcs, kỹgmfm thuậfiiet khôrsdang đimeoưhrnruiqrc thểsdyd hiệhrnrn ra quánmie thàjczjnh thạceaio, nhưhrnr thếifil chỉwcdp khiếifiln gãuiqr cảranim thấkhkuy nhàjczjm chánmien, so vớtmbji nhữkumfng nam kỹgmfm tiếifilp rưhrnruiqru chuyêomtkn nghiệhrnrp, mộzpuvt chúhsxn chim non nhỏbtpduyei ngâlklmy thơihml, sẽgdfsjczjng làjczjm gãuiqrkumf hứddtang thúhsxnuiqrnh liệhrnrt hơihmln.

Tuýcjegp nam nhâlklmn thếifiljczjo mớtmbji làjczjddtang cửfiie viêomtkn phùceai hợuiqrp? Cókumf lẽgdfs sau khi Lạceaic Tầkqvdn Thiêomtkn nhìnyein thấkhkuy Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng thìnyei mọqpayi vấkhkun đimeobfmkladj trong lòkthcng hắyqbnn, đimeoãuiqr đimeoưhrnruiqrc giảranii quyếifilt dễceaijczjng. (Jian: đimeoùceai, nókumf bảranio em Hưhrnrtmbjng đimeoi theo nókumfjczjnyei mụefyhc đimeoíwpxcch nàjczjy đimeoâlklmy, thằiocdng nàjczjy bao giờmlst cho hếifilt tra =.=’)

Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng ởladj trong nhàjczj vệhrnr sinh dùceaing nưhrnrtmbjc giộzpuvi lêomtkn mặnyzxt, trong miệhrnrng lẩtxukm bẩtxukm tứddtac tốugfci mắyqbnng chửfiiei Thiếifilt Lãuiqrng.

Thiếifilt Lãuiqrng Thiếifilt Lãuiqrng cánmiei gìnyei, vốugfcn làjczj sắyqbnc lang!

Ra khỏbtpdi nhàjczj vệhrnr sinh, Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng đimeoang do dựomtk khôrsdang biếifilt cókumfomtkn lậfiiep tứddtac trởladj vềbfmk hay khôrsdang, thìnyei thủlzls hạceai củlzlsa Lạceaic Tầkqvdn Thiêomtkn đimeozpuvt nhiêomtkn đimeoi tớtmbji trưhrnrtmbjc mặnyzxt Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng, truyềbfmkn đimeoceait lạceaii toàjczjn bộzpuv nhữkumfng lờmlsti màjczj Lạceaic Tầkqvdn Thiêomtkn đimeoãuiqrjczjn giao cho mìnyeinh đimeoếifiln Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng.


Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng cầkqvdm chìnyeia khókumfa phòkthcng ngưhrnrmlsti đimeoàjczjn ôrsdang kia đimeoi, nhấkhkut thờmlsti ngâlklmy ngưhrnrmlsti nhưhrnr phỗagepng.

Bảranio cậfiieu đimeoếifiln gian phòkthcng nàjczjy chờmlst Lạceaic Tầkqvdn Thiêomtkn, đimeoâlklmy làjczj ýcjegnyei? Lẽgdfsjczjo….

Ngâlklmy ngốugfcc mộzpuvt hồkpozi, mặnyzxt Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng trưhrnrtmbjng đimeobtpd nhưhrnrjczj chua.

“Đygrhếifiln phòkthcng nghỉwcdp chờmlst Lạceaic tổmlstng? Đygrhâlklmy làjczj ýcjegnyei? Lẽgdfsjczjo, lẽgdfsjczjo…” Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng tiếifilp tụefyhc bộzpuv dạceaing ngơihml ngẩtxukn kinh ngạceaic, khókumf tin nhìnyein ngưhrnrmlsti đimeoàjczjn ôrsdang.

“Cứddta theo nhưhrnr ngàjczjy lýcjeg giảranii.” Bảranio tiêomtku khánmiech khíwpxc đimeoánmiep “Trờmlsti tốugfci rồkpozi, Lạceaic tổmlstng cũsdydng cầkqvdn nghỉwcdp ngơihmli, Lạceaic tổmlstng đimeosdyd ngàjczji cùceaing ởladj vớtmbji ngàjczji ấkhkuy mộzpuvt ngàjczjy, thuộzpuvc hạceai cho rằiocdng Nguyêomtkn tiêomtkn sinh đimeoãuiqr sớtmbjm chuẩtxukn bịfwcs.”

“Cókumf thểsdyd…. nhưhrnrng màjczj khôrsdang nhanh nhưhrnr vậfiiey chứddta! Tôrsdai hôrsdam nay mớtmbji quen biếifilt đimeoưhrnruiqrc Lạceaic tổmlstng a!” Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng cảranim giánmiec mặnyzxt mìnyeinh đimeobtpd sắyqbnp đimeoếifiln mứddtac bốugfcc khókumfi luôrsdan rồkpozi, tâlklmm cũsdydng nhảraniy múhsxna nhưhrnr đimeoomtkn loạceain, khôrsdang biếifilt làjczjbfmkng thẳuiqrng hay sợuiqr sệhrnrt, hay làjczj…. hưhrnrng phấkhkun đimeoâlklmy?

“Nếifilu nhưhrnr Nguyêomtkn tiêomtkn sinh khôrsdang muốugfcn, thuộzpuvc hạceaikumf thểsdyd chuyểsdydn cánmieo đimeoếifiln Lạceaic tổmlstng, phiềbfmkn Nguyêomtkn tiêomtkn sinh đimeoem chìnyeia khókumfa phòkthcng trảrani lạceaii thuộzpuvc hạceai.”

“Khôrsdang khôrsdang khôrsdang, tôrsdai khôrsdang phảranii cókumf ýcjeg đimeoókumf” Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng vộzpuvi vãuiqr giấkhkuu cánmiei chìnyeia khókumfa đimeoi “Tôrsdai nghĩiocdrsdai… ừevoem…. cókumf… cókumf thểsdyd a.”

“Vậfiiey mờmlsti Nguyêomtkn tiêomtkn sinh lêomtkn phòkthcng tắyqbnm rửfiiea chờmlst Lạceaic tổmlstng, Lạceaic tổmlstng cùceaing Thiếifilt Lãuiqrng tiêomtkn sinh dùceaing bữkumfa xong liềbfmkn sẽgdfs đimeoếifiln.”

“Vâlklmng…. vâlklmng!” Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng ôrsdam ngựomtkc, hoảraning sợuiqr xoay ngưhrnrmlsti, mỗagepi mộzpuvt bưhrnrtmbjc đimeoi cũsdydng đimeobfmku cókumf cảranim giánmiec tránmiei tim mìnyeinh sắyqbnp từevoe lồkpozng ngựomtkc bay ra ngoàjczji.

Lẽgdfsjczjo Lạceaic tổmlstng đimeougfci vớtmbji mìnyeinh cũsdydng làjczj nhấkhkut kiếifiln chung tìnyeinh? Nhấkhkut đimeofwcsnh làjczj nhưhrnr vậfiiey! Đygrhúhsxnng! Nhấkhkut đimeofwcsnh làjczj nhưhrnr vậfiiey rồkpozi!

jczjm sao bâlklmy giờmlst? Làjczjm sao bâlklmy giờmlst? Cậfiieu vẫhrnrn còkthcn chưhrnra chuẩtxukn bịfwcslklmm lýcjegnyei cảrani a! Muốugfcn đimeoomtkn rồkpozi! Muốugfcn đimeoomtkn rồkpozi! Hiệhrnrn tạceaii cậfiieu rấkhkut muốugfcn cắyqbnn nắyqbnm tay nằiocdm lăbfmkn lộzpuvn trêomtkn mặnyzxt đimeokhkut a!

Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng dựomtka theo sốugfc phòkthcng trêomtkn chìnyeia khókumfa tìnyeim đimeoếifiln gian phòkthcng kia, sau khi đimeoi vàjczjo, trưhrnrtmbjc tiêomtkn tắyqbnm rửfiiea thậfiiet sạceaich sẽgdfs, khôrsdang ngừevoeng màjczj chàjczj sạceaich thâlklmn thểsdyd, cuốugfci cùceaing mặnyzxc vàjczjo đimeokpoz ngủlzls, ởladj trêomtkn thảranim trảranii sàjczjn đimeoi tớtmbji đimeoi lui, trong lòkthcng sốugfct sắyqbnng khôrsdang cókumfnmiech nàjczjo yêomtkn lặnyzxng đimeoưhrnruiqrc.


Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng liềbfmku mạceaing tựomtkkumfi vớtmbji mìnyeinh, phảranii nêomtkn hưhrnrng phấkhkun mớtmbji đimeoúhsxnng.

Ngưhrnrmlsti đimeoàjczjn ôrsdang màjczj cậfiieu ngưhrnrggxcng mộzpuvomtku say đimeoyqbnm bao lâlklmu nay, lạceaii nguyệhrnrn ýcjegceaing cậfiieu đimeoi đimeoếifiln bưhrnrtmbjc cuốugfci cùceaing nàjczjy, chuyệhrnrn tốugfct nhưhrnr thếifil, quảrani thựomtkc giốugfcng nhưhrnr đimeoang nằiocdm mơihml vậfiiey!

Nhìnyein cánmiei giưhrnrmlstng to lớtmbjn rộzpuvng rãuiqri, Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng lạceaii đimeozpuvt nhiêomtkn căbfmkng thẳuiqrng, sốugfct sắyqbnng lêomtkn, mộzpuvt ngưhrnrmlsti đimeoàjczjn ôrsdang ởladj vịfwcs tríwpxc cao nhưhrnr Lạceaic Tầkqvdn Thiêomtkn, tấkhkut nhiêomtkn đimeoãuiqr từevoeng cókumf nhiềbfmku kinh nghiệhrnrm giưhrnrmlstng chiếifilu, còkthcn cậfiieu chíwpxcnh làjczj mộzpuvt tay mơihml, lỡggxc nhưhrnrladj trêomtkn giưhrnrmlstng chọqpayc giậfiien anh ấkhkuy hay làjczjm anh ấkhkuy khôrsdang cao hứddtang thìnyei biếifilt làjczjm sao bâlklmy giờmlst?

Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng đimeoãuiqr chuẩtxukn bịfwcs sẵfwcsn sàjczjng đimeosdyd hiếifiln thâlklmn, khi nghe thấkhkuy tiếifilng cửfiiea phòkthcng mởladj ra, lầkqvdn thứddta hai hoang mang, cậfiieu vộzpuvi vãuiqrkumfn ra rókumfn réuyein trởladj lạceaii trêomtkn giưhrnrmlstng, dùceaing chăbfmkn đimeoyqbnp kíwpxcn ngưhrnrmlsti mìnyeinh.

Nghĩiocd đimeoếifiln chuyệhrnrn sắyqbnp phánmiet sinh, Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng thựomtkc sựomtk sắyqbnp quẫhrnrn bánmiech đimeoếifiln chếifilt luôrsdan rồkpozi!

Nghe tiếifilng bưhrnrtmbjc châlklmn từevoe từevoe đimeoi đimeoếifiln gầkqvdn giưhrnrmlstng, hai châlklmn Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng căbfmkng thẳuiqrng run rẩtxuky. Ngưhrnrmlsti đimeoàjczjn ôrsdang ngồkpozi ởladjomtkn giưhrnrmlstng đimeoưhrnra tay cánmiech tấkhkum chăbfmkn xoa xoa Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng, khôrsdang nhịfwcsn đimeoưhrnruiqrc khẽgdfshrnrmlsti lêomtkn “Đygrhevoeng sợuiqr bảranio bốugfci nhi ~ Chờmlst mộzpuvt lánmiet nữkumfa tiếifiln vàjczjo, tôrsdai sẽgdfs rấkhkut ôrsdan nhu ~~”

Nguyêomtkn Hưhrnrtmbjng đimeozpuvt nhiêomtkn kinh sợuiqr! Thanh âlklmm nàjczjy…. làjczj Thiếifilt Lãuiqrng!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.