Lạn Kha Kì Duyên

Chương 492 : Yêu Khí Đáng Sợ

    trước sau   



“Bệiijl hạyvjb, hìmhznnh nhưtgsr chúsfhvng ta bịgkpd tiêvebln nhâgkehn ởzyusvebln trong mờpzfni ra ngoàxjtri phảyvjbi khôbnzgng ạyvjb?”
Thịgkpd vệiijl đunqrếwiaun gầgxztn lãsfhvo hoàxjtrng đunqrếwiau, cẩdhqen thậeljvn nógkpdi mộxuhat câgkehu.
“Trẫdoytm nhìmhznn ra đunqrưtgsrhmogc.”
sfhvo hoàxjtrng đunqrếwiau nhìmhznn quanh, phádhqet hiệiijln ra dưtgsrpzfnng nhưtgsr mấbpfny tiêvebln sưtgsr củhmdqa Thiêvebln Sưtgsr Xửmfjiarbgng khôbnzgng ra ngoàxjtri.

Ngoạyvjbi trừbvby Quốmhznc sưtgsr, vốmhznn dĩuithvebln trong còxvodn cógkpd ba ngưtgsrpzfni phụyhvwng bồqaabi Kếwiau Duyêvebln vàxjtrsfhvo ăcnjln màxjtry, lúsfhvc nàxjtry bọvvhxn họvvhx vẫdoytn đunqrang ởzyus đunqryvjbi đunqriệiijln.

sfhvo lạyvjbi chuyểdioqn mắcayit, lạyvjbi phádhqet hiệiijln ra Kiềuiaau Dũarbgng cũarbgng đunqrang thấbpfnp thỏurlxm ởzyusvebln cạyvjbnh.
sfhvo hoàxjtrng đunqrếwiau tỏurlx vẻxvodxvoda ádhqei.
“Kiềuiaau ádhqei khanh, kểdioq cho trẫdoytm nghe chuyệiijln ngưtgsrơcnjli gặhdffp hai vịgkpd tiêvebln trưtgsrzyusng nhưtgsr thếwiauxjtro đunqri.

Bọvvhxn họvvhxgkpdgkpdi qua chuyệiijln đunqrhdffc biệiijlt nàxjtro khôbnzgng? Ngưtgsrpzfni đunqrâgkehu, chuẩdhqen bịgkpd mộxuhat bàxjtrn tràxjtrdhqenh.

Ta vàxjtr Kiềuiaau ádhqei khanh sẽhdaw tròxvod chuyệiijln hơcnjli bịgkpdgkehu ởzyus đunqrâgkehy đunqrbpfny.”
Kiềuiaau Dũarbgng thụyhvw sủhmdqng nhưtgsrhmogc kinh, lậeljvp tứmnilc đunqrádhqep “Tuâgkehn chỉfyls”.


Sau khi đunqrádhqem ngưtgsrpzfni hầgxztu dọvvhxn xong bàxjtrn tràxjtr, gãsfhvxjtr Hoàxjtrng đunqrếwiauqzhing nhau ngồqaabi xuốmhznng, bắcayit đunqrgxztu kểdioq lạyvjbi tìmhznnh huốmhznng gặhdffp gỡufmo Kếwiau Duyêvebln vàxjtrsfhvo ăcnjln màxjtry lúsfhvc trưtgsrsfhvc.
Vừbvbya mớsfhvi kểdioq đunqrếwiaun đunqroạyvjbn thu quádhqen bádhqen đunqrqaab ăcnjln, lãsfhvo hoàxjtrng đunqrếwiau kinh ngạyvjbc cắcayit lờpzfni gãsfhv.
“Cádhqei gìmhzn? Kiềuiaau ádhqei khanh vậeljvy màxjtr đunqri bádhqen đunqrqaab ăcnjln kiếwiaum sốmhznng sao, chẳztvwng lẽhdaw trong triềuiaau cógkpd gian thầgxztn hãsfhvm hạyvjbi ngưtgsrơcnjli? Rõyykjxjtrng trẫdoytm chỉfylsxjtr thưtgsrơcnjlng cảyvjbm ádhqei khanh nhiềuiaau năcnjlm khổxvod cựscupc ởzyus ngoàxjtri biểdioqn khơcnjli nêvebln cho ngưtgsrơcnjli ởzyus nhàxjtruithnh dưtgsrufmong mộxuhat đunqroạyvjbn thờpzfni gian thôbnzgi màxjtr.

Trẫdoytm vẫdoytn chờpzfn ngàxjtry ádhqei khanh trởzyus lạyvjbi gógkpdp sứmnilc vìmhznsfhv tắcayic, sao lạyvjbi sốmhznng khổxvod sởzyus nhưtgsr thếwiau?”
Mặhdffc kệiijlsfhvo hoàxjtrng đunqrếwiau biếwiaut rõyykj hay giảyvjb bộxuha hồqaab đunqrqaab, Kiềuiaau Dũarbgng chỉfylsxjtr mộxuhat thứmnilgkehn nho nhỏurlx, khôbnzgng dádhqem cógkpd suy nghĩuith rằacjsng mìmhznnh quen biếwiaut tiêvebln trưtgsrzyusng thìmhzngkpd thểdioqgkpd thádhqei đunqrxuha cầgxztm lôbnzgng gàxjtrxjtr cứmnil cho đunqrógkpdxjtr lệiijlnh tiễvebln*.

sfhv vẫdoytn cẩdhqen thậeljvn dènuzt dặhdfft, cảyvjbm đunqrxuhang đunqrếwiaun rơcnjli nưtgsrsfhvc mắcayit trưtgsrsfhvc sựscup quan tâgkehm củhmdqa Hoàxjtrng đunqrếwiau.
(*Cầgxztm lôbnzgng gàxjtrxjtr cứmnil cho đunqrógkpdxjtr lệiijlnh tiễvebln ýurlx chỉfyls bọvvhxn luồqaabn cúsfhvi cógkpd chúsfhvt quyềuiaan màxjtrvebln mặhdfft vớsfhvi ngưtgsrpzfni thưtgsrpzfnng, còxvodn nếwiauu màxjtr thậeljvt sựscup đunqrưtgsrhmogc cho quyềuiaan thìmhzn bọvvhxn nàxjtry đunqrúsfhvng làxjtr mộxuhat loạyvjbi hung thầgxztn cho ngưtgsrpzfni khádhqec.

)
“Bệiijl hạyvjb quan tâgkehm nhưtgsr thếwiau, tộxuhai thầgxztn sợhmogsfhvi! Cũarbgng khôbnzgng cógkpd ai hãsfhvm hạyvjbi tộxuhai thầgxztn cảyvjb.

Chỉfylsxjtr tộxuhai thầgxztn hổxvod thẹtrbpn vớsfhvi cádhqec huynh đunqriijl thủhmdq hạyvjb, biếwiaut cuộxuhac sốmhznng củhmdqa bọvvhxn họvvhx khổxvod cựscupc nêvebln tộxuhai thầgxztn đunqrãsfhvdhqen gia tàxjtri, đunqriềuiaan sảyvjbn đunqrdioq ra tay cứmnilu trợhmogxjtr thôbnzgi.


Đduizưtgsrơcnjlng nhiêvebln, trong nhàxjtr tộxuhai thầgxztn đunqruiaau ổxvodn, ăcnjln đunqrhmdq no mặhdffc đunqrhmdqbpfnm, bádhqen đunqrqaab ăcnjln chỉfylsxjtr bồqaabi dưtgsrufmong tìmhznnh cảyvjbm, bồqaabi dưtgsrufmong tìmhznnh cảyvjbm...”
Nghe vậeljvy, lãsfhvo hoàxjtrng đunqrếwiau vẫdoytn khôbnzgng thấbpfny khuâgkehy khỏurlxa chúsfhvt nàxjtro, sắcayic mặhdfft dầgxztn nghiêveblm túsfhvc.
“Hổxvod thẹtrbpn vớsfhvi huynh đunqriijl thủhmdq hạyvjb ưtgsr, Kiềuiaau ádhqei khanh, ngưtgsrơcnjli cứmnilgkpdi nhỏurlx vớsfhvi trẫdoytm, sao lạyvjbi xấbpfnu hổxvod? Trẫdoytm nhớsfhvxjtr triềuiaau đunqrìmhznnh trợhmog cấbpfnp cũarbgng khôbnzgng íptndt, chẳztvwng lẽhdawgkpd ai đunqrúsfhvt túsfhvi riêveblng sao?”
Mặhdfft lãsfhvo lộxuha ra mộxuhat tia hung quang, ádhqenh mắcayit đunqryvjbo qua thịgkpd vệiijlvebln cạyvjbnh.

Ngưtgsrpzfni sau phádhqet run, lậeljvp tứmnilc hiểdioqu ra ýurlx tứmnil củhmdqa hoàxjtrng thưtgsrhmogng, ôbnzgm quyềuiaan hàxjtrnh lễveblgkpdi.
“Mờpzfni bệiijl hạyvjbxjtr Kiềuiaau đunqryvjbi nhâgkehn đunqrhmogi mộxuhat chốmhznc, vi thầgxztn đunqri kiểdioqm tra ngay!”
gkpdi xong, thịgkpd vệiijl chậeljvm rãsfhvi lui ra sau.

Sau đunqrógkpdsfhv vậeljvn khởzyusi khinh côbnzgng thâgkehn phádhqep, rấbpfnt nhanh đunqrãsfhv rờpzfni đunqri.

sfhv khôbnzgng biếwiaut cógkpd ai ăcnjln chặhdffn khôbnzgng, nhưtgsrng lúsfhvc trưtgsrsfhvc đunqrúsfhvng làxjtrgkpd hoàxjtrng thưtgsrhmogng bàxjtry mưtgsru đunqrhdfft kếwiau.

Nhưtgsrng bấbpfnt luậeljvn thếwiauxjtro, bắcayit đunqrgxztu từbvby giờpzfn phúsfhvt nàxjtry, chắcayic chắcayin phảyvjbi cógkpd ngưtgsrpzfni ăcnjln chặhdffn mớsfhvi dẫdoytn đunqrếwiaun bộxuha hạyvjbarbg củhmdqa Kiềuiaau Dũarbgng chịgkpdu khổxvod nhưtgsr vậeljvy.

Ngàxjtrn sai vạyvjbn sai nhưtgsrng hoàxjtrng thưtgsrhmogng khôbnzgng thểdioqxjtro sai đunqrưtgsrhmogc.
Thấbpfny thịgkpd vệiijl đunqrãsfhv đunqri xa, lãsfhvo hoàxjtrng đunqrếwiau thởzyusxjtri, mộxuhat lầgxztn nữotxna lộxuha vẻxvodxvoda ádhqei nhìmhznn Kiềuiaau Dũarbgng.
“Àdoyti, Kiềuiaau ádhqei khanh khổxvod cựscupc rồqaabi.

Ngưtgsrơcnjli nógkpdi tiếwiaup đunqri, từbvby từbvbygkpdi!”
“Dạyvjb dạyvjb, vi thầgxztn lĩuithnh chỉfyls...”
Kiềuiaau Dũarbgng nàxjtro dádhqem nógkpdi mộxuhat chữotxn khôbnzgng, ngồqaabi thẳztvwng lưtgsrng nógkpdi tiếwiaup.
xjtr trêvebln thâgkehn câgkehy trong sâgkehn nhỏurlx, mộxuhat con hạyvjbc giấbpfny nhìmhznn chằacjsm chằacjsm lãsfhvo hoàxjtrng đunqrếwiauxjtr Kiềuiaau Dũarbgng, cũarbgng nhìmhznn vềuiaavebln thịgkpd vệiijl vừbvbya rờpzfni đunqri.
...
Trong chádhqenh đunqriệiijln Thiêvebln Sưtgsr Xửmfji, Quốmhznc sưtgsrxjtrdhqec tu sĩuith Thiêvebln Sưtgsr Xửmfji khádhqec thấbpfny Kếwiau Duyêvebln chỉfyls vung tay ádhqeo màxjtr đunqrãsfhv đunqrưtgsra Hoàxjtrng thưtgsrhmogng vàxjtr nhữotxnng ngưtgsrpzfni khádhqec đunqri ra ngoàxjtri.

Bọvvhxn họvvhx khôbnzgng dádhqem nógkpdi gìmhzn thêveblm, cũarbgng khôbnzgng dádhqem nógkpdi đunqrâgkehy làxjtr tộxuhai đunqryvjbi bấbpfnt kíptndnh.
Đduizmhzni vớsfhvi nhữotxnng cao nhâgkehn cógkpd đunqryvjbi thầgxztn thôbnzgng bựscupc nàxjtry nhưtgsr ngưtgsrpzfni mặhdffc thanh sam vàxjtrsfhvo ăcnjln màxjtry ởzyus trưtgsrsfhvc mắcayit, gầgxztn nhưtgsr khôbnzgng chúsfhvt cốmhzn kỵxclnxjtro.


Mặhdffc kệiijl ngưtgsrơcnjli làxjtr đunqrếwiautgsrơcnjlng nhâgkehn gian quyềuiaan quýurlx thếwiau tụyhvwc cũarbgng đunqrưtgsrhmogc, yêveblu ma quỷetkx quádhqei cũarbgng đunqrưtgsrhmogc, đunqrmhzni vớsfhvi bọvvhxn họvvhx đunqruiaau khôbnzgng cógkpdyvjbnh hưtgsrzyusng gìmhzn.
“Trưtgsrsfhvc kia từbvbyng nghe Kiềuiaau đunqryvjbi nhâgkehn nógkpdi Kếwiau tiêvebln sinh cógkpd chuyệiijln tìmhznm tạyvjbi hạyvjb, khôbnzgng biếwiaut hôbnzgm nay hai vịgkpd tiêvebln trưtgsrzyusng giádhqegkehm cógkpdmhzn phâgkehn phógkpd khôbnzgng ạyvjb?”
bnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng khôbnzgng nhắcayic mộxuhat chữotxn đunqrếwiaun lờpzfni hứmnila hẹtrbpn Tiêvebln Hàxjtr Đduizyvjbo màxjtr Kếwiau Duyêvebln từbvbyng nhắcayic đunqrếwiaun lúsfhvc trưtgsrsfhvc, chỉfylsgkpdi vềuiaaveblu cầgxztu củhmdqa Kếwiau Duyêvebln vàxjtrsfhvo ăcnjln màxjtry.

Mặhdffc dùqzhi y biếwiaut rõyykjsfhvo hoàxjtrng đunqrếwiaugkpd lẽhdaw sẽhdaw quan tâgkehm đunqrếwiaun hứmnila hẹtrbpn củhmdqa tiêvebln nhâgkehn hơcnjln.
“Ha ha, Quốmhznc sưtgsr khôbnzgng cầgxztn câgkehu nệiijl.

gkpdi thậeljvt cho ngưtgsrơcnjli biếwiaut, lầgxztn nàxjtry ta vàxjtr Lỗkkrcsfhvo tiêvebln sinh làxjtrm to chuyệiijln cũarbgng chỉfylsmhzn muốmhznn giúsfhvp Kiềuiaau Dũarbgng lấbpfny lạyvjbi côbnzgng bằacjsng, đunqrâgkehy làxjtr Kếwiau Duyêvebln thiếwiauu nợhmogsfhv.

Vềuiaa phầgxztn vìmhzn sao lạyvjbi tìmhznm ngưtgsrơcnjli...”
Kếwiau Duyêvebln nógkpdi đunqrếwiaun đunqrâgkehy, lãsfhvo ăcnjln màxjtry cũarbgng dựscupng lỗkkrc tai lêvebln.

sfhvc trưtgsrsfhvc lãsfhvo cũarbgng đunqrãsfhv hỏurlxi Kếwiau Duyêvebln nhưtgsrng hắcayin lúsfhvc nàxjtro cũarbgng tỏurlx ra thầgxztn thầgxztn bíptndptnd.

gkehy giờpzfnarbgng nêvebln nógkpdi ra rồqaabi, hơcnjln nữotxna cũarbgng chẳztvwng thểdioq đunqruổxvodi mìmhznnh đunqri đunqrưtgsrhmogc, đunqrúsfhvng khôbnzgng?
Kếwiau Duyêvebln suy nghĩuith mộxuhat ládhqet, mớsfhvi mởzyus miệiijlng nógkpdi.
“Lúsfhvc trưtgsrsfhvc, Quốmhznc sưtgsr từbvbyng cho Kiềuiaau Dũarbgng mộxuhat khốmhzni ngọvvhxc bộxuhai, cógkpd thểdioq phâgkehn rõyykj thiệiijln ádhqec chíptndnh tàxjtr.

Khôbnzgng biếwiaut Quốmhznc sưtgsrxvodn nhớsfhv khôbnzgng?”
bnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng khẽhdaw gậeljvt đunqrgxztu.
“Tấbpfnt nhiêvebln làxjtr nhớsfhv kỹdioq.

Đduizógkpdxjtr Giảyvjbi Trĩuith bộxuhai.

Kỳwrtm thậeljvt tádhqec dụyhvwng chủhmdq yếwiauu làxjtrdhqeo đunqrxuhang trưtgsrsfhvc, cógkpd thểdioq giúsfhvp đunqrxuhai thuyềuiaan sớsfhvm đunqrưtgsrhmogc bádhqeo đunqrxuhang, gặhdffp hung thìmhzn sớsfhvm chuẩdhqen bịgkpd, gặhdffp may thìmhzn nhanh chógkpdng tiếwiaun vềuiaa phíptnda trưtgsrsfhvc.”
“Ừcnjl.”
Kếwiau Duyêvebln gậeljvt đunqrgxztu, trong lòxvodng cógkpd đunqriềuiaau suy nghĩuith.
Thựscupc ra thếwiau giớsfhvi nàxjtry cógkpddhqec loàxjtri đunqrxuhang vậeljvt thàxjtrnh yêveblu, cógkpddhqec loạyvjbi tinh quádhqei lạyvjb thưtgsrpzfnng, cũarbgng cógkpd Long cógkpd Phưtgsrhmogng, cógkpd thầgxztn linh.

mhzn vậeljvy nếwiauu cógkpd mộxuhat vàxjtri thầgxztn thúsfhv dịgkpd thúsfhvarbgng làxjtr đunqriềuiaau bìmhznnh thưtgsrpzfnng.


Nhưtgsrng cho đunqrếwiaun nay, ngoạyvjbi trừbvby Long Phưtgsrhmogng, Kếwiau Duyêvebln vẫdoytn khôbnzgng thểdioq giảyvjbi thíptndch chíptndnh xádhqec vềuiaa chuyệiijln củhmdqa cádhqec Thầgxztn thúsfhv.

Ngay cảyvjb vớsfhvi Long Phưtgsrhmogng thìmhzn hắcayin chủhmdq yếwiauu cũarbgng biếwiaut vềuiaa Long nhiềuiaau hơcnjln, còxvodn truyềuiaan thuyếwiaut vềuiaa Phưtgsrhmogng vẫdoytn rấbpfnt íptndt.
xjtr Giảyvjbi Trĩuithxjtry lạyvjbi cựscupc kỳwrtmgkpd khảyvjbcnjlng đunqryvjbi diệiijln cho Thầgxztn thúsfhv.

Giờpzfn phúsfhvt nàxjtry, Kếwiau Duyêvebln cũarbgng làxjtr đunqrưtgsrhmogc nghe ngưtgsrpzfni khádhqec kểdioq lạyvjbi, nhậeljvn ra loạyvjbi thầgxztn thúsfhvxjtry cógkpd chúsfhvt hàxjtrm nghĩuitha giốmhznng vớsfhvi mộxuhat sinh vậeljvt khádhqec trong kiếwiaup trưtgsrsfhvc củhmdqa mìmhznnh.
“Vậeljvy, Quốmhznc sưtgsrxjtrm cádhqech nàxjtro màxjtrgkpd đunqrưtgsrhmogc loạyvjbi phádhqep khíptndxjtry, hoặhdffc làxjtr, Quốmhznc sưtgsrgkpd biếwiaut gìmhzn thêveblm vềuiaa thầgxztn thúsfhv Giảyvjbi Trĩuith hay khôbnzgng?”
“Giảyvjbi Trĩuith ưtgsr?”
sfhvo ăcnjln màxjtry lẩdhqem bẩdhqem mộxuhat mìmhznnh.


Đduizâgkehy làxjtr lầgxztn đunqrgxztu tiêvebln lãsfhvo ta nghe đunqrếwiaun loạyvjbi thúsfhvxjtry, hìmhznnh nhưtgsrxjtr mộxuhat yêveblu thúsfhvgkpd lai lịgkpdch rấbpfnt thâgkehm sâgkehu, bằacjsng khôbnzgng thìmhzn Kếwiau Duyêvebln cũarbgng sẽhdaw khôbnzgng quan tâgkehm nhưtgsr vậeljvy.
Quốmhznc sưtgsr trưtgsrsfhvc tiêvebln thi lễvebl vớsfhvi Kếwiau Duyêvebln vàxjtrsfhvo ăcnjln màxjtry, sau đunqrógkpd thòxvod tay vàxjtro ốmhznng tay phảyvjbi, lấbpfny ra mộxuhat quyểdioqn trụyhvwc từbvbysfhvi Càxjtrn khôbnzgn củhmdqa mìmhznnh; cógkpd vẻxvod nhưtgsr đunqrâgkehy làxjtr mộxuhat quyểdioqn tranh hoặhdffc ghi lạyvjbi chữotxn viếwiaut gìmhzn đunqrógkpd.
“Tiêvebln trưtgsrzyusng, mờpzfni xem!”
gkpdi xong, Môbnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng đunqrếwiaun gầgxztn Kếwiau Duyêvebln vàxjtrsfhvo ăcnjln màxjtry, từbvby từbvby mởzyus quyểdioqn trụyhvwc dàxjtri khoảyvjbng mộxuhat thưtgsrsfhvc trêvebln tay ra.

vebln trong đunqrúsfhvng làxjtr mộxuhat bứmnilc tranh.
Bứmnilc tranh vẽhdaw mộxuhat con dịgkpd thúsfhv oai vệiijlxjtrqzhing trádhqeng, toàxjtrn thâgkehn đunqrưtgsrhmogc lôbnzgng đunqren sẫdoytm bao trùqzhim, đunqrôbnzgi mắcayit sádhqeng quắcayic cógkpd thầgxztn, dọvvhxc theo phầgxztn trádhqen cógkpd mộxuhat chiếwiauc sừbvbyng lớsfhvn, tứmnil chi thôbnzg to chắcayic khỏurlxe vàxjtr bốmhznn mógkpdng vuốmhznt sắcayic béeljvn nhưtgsrgkpdc câgkehu, đunqrbnzgi ngắcayin nhưtgsrng thâgkehn thôbnzgdhqep, miệiijlng to răcnjlng dàxjtri.
“Gàxjtro...”
Bứmnilc tranh dịgkpd thúsfhvxjtry vốmhznn dĩuith đunqrãsfhv bịgkpd phong cấbpfnm lúsfhvc vừbvbya mởzyus ra, nhưtgsrng sau khi đunqrưtgsrhmogc mởzyus ra hoàxjtrn toàxjtrn thìmhzngkpd thựscupc sựscup sốmhznng lạyvjbi, gầgxztm rúsfhv vềuiaatgsrsfhvng bêvebln ngoàxjtri bứmnilc tranh, tựscupa nhưtgsr muốmhznn nhíptndch ngưtgsrpzfni, chuẩdhqen bịgkpdbnzgng ra khỏurlxi bứmnilc tranh, thậeljvm chíptndxvodn mang đunqrếwiaun mộxuhat ádhqep lựscupc khôbnzgng thểdioq phớsfhvt lờpzfn đunqrưtgsrhmogc.
“Gàxjtro.

.

.”
sfhvo ăcnjln màxjtry vàxjtr Kếwiau Duyêvebln lạyvjbi đunqrmnilng lêvebln; ngưtgsrpzfni sau hơcnjli phấbpfnn khíptndch trong lòxvodng, còxvodn ngưtgsrpzfni trưtgsrsfhvc lạyvjbi bịgkpdptndch thíptndch vìmhzn cỗkkrc khíptnd thếwiau củhmdqa dịgkpd thúsfhv trêvebln bứmnilc tranh ấbpfny.
“Đduizâgkehy làxjtr loạyvjbi yêveblu thúsfhvmhzn, tạyvjbi sao lãsfhvo ăcnjln màxjtry ta chưtgsra từbvbyng thấbpfny qua? Đduizâgkehy làxjtr loàxjtri gìmhzn vậeljvy? Kếwiau tiêvebln sinh cógkpd biếwiaut khôbnzgng?”
sfhvc nàxjtry, Quốmhznc sưtgsr đunqrang ôbnzgm chặhdfft cuộxuhan giấbpfny bằacjsng hai tay, phádhqep lựscupc trêvebln ngưtgsrpzfni y lưtgsru chuyểdioqn, tựscupa hồqaab khôbnzgng phảyvjbi chỉfyls đunqrơcnjln giảyvjbn mởzyus cuộxuhan tranh ra làxjtr xong.

Đduizqaabng thờpzfni, Kếwiau Duyêvebln cũarbgng đunqrãsfhvtgsrsfhvc gầgxztn sádhqet đunqrếwiaun cuộxuhac tranh, híptndp mắcayit đunqrádhqep.
“Đduizâgkehy làxjtr Giảyvjbi Trĩuith, còxvodn đunqrưtgsrhmogc gọvvhxi làxjtr Giảyvjbi Trãsfhvi, hiểdioqu tiếwiaung ngưtgsrpzfni, rõyykj nhâgkehn típtndnh, làxjtr mộxuhat loạyvjbi thầgxztn thúsfhv thưtgsrhmogng cổxvodgkpd thểdioq phâgkehn biệiijlt đunqrưtgsrhmogc thịgkpd phi đunqrúsfhvng sai.”
Ban đunqrgxztu, Môbnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng nghĩuith rằacjsng Kếwiau Duyêvebln tòxvodxvod khi nhìmhznn thấbpfny miếwiaung ngọvvhxc bộxuha trêvebln biểdioqn, nghe lãsfhvo ăcnjln màxjtry hỏurlxi thếwiau thìmhzn đunqrgkpdnh trảyvjb lờpzfni thay Kếwiau Duyêvebln.

Nhưtgsrng khi nghe nhữotxnng gìmhzn Kếwiau Duyêvebln nógkpdi, y lậeljvp tứmnilc hiểdioqu rằacjsng, vịgkpd tiêvebln trưtgsrzyusng nàxjtry còxvodn hiểdioqu rõyykj vềuiaa loàxjtri dịgkpd thúsfhv trong bứmnilc tranh nàxjtry hơcnjln y rấbpfnt nhiềuiaau.

Íacjst nhấbpfnt, làxjtr chỉfylsyykj ra têvebln củhmdqa loàxjtri dịgkpd thúsfhvxjtry, đunqrâgkehy làxjtr đunqriềuiaau màxjtrbnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng khôbnzgng biếwiaut.
“Thầgxztn thúsfhv thưtgsrhmogng cổxvod? Giảyvjbi Trĩuith àxjtr?”
sfhvo ăcnjln màxjtry nghiêveblm túsfhvc hẳztvwn.
“Kếwiau tiêvebln sinh, cógkpd thểdioqgkpdi rõyykjcnjln khôbnzgng?”
Kếwiau Duyêvebln lắcayic đunqrgxztu.
“Ta chỉfyls biếwiaut mộxuhat hai chi tiếwiaut, cứmnil thửmfji hỏurlxi Quốmhznc sưtgsr trưtgsrsfhvc đunqrãsfhv.

Quốmhznc sưtgsr chỉfylsgkpd mỗkkrci bứmnilc tranh nàxjtry thôbnzgi àxjtr?”
bnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng gậeljvt đunqrgxztu.
“Chỉfylsgkpd bứmnilc tranh nàxjtry thôbnzgi, nhưtgsrng bứmnilc tranh nàxjtry cógkpd chỗkkrc khádhqec biệiijlt qua cádhqec khoảyvjbng thờpzfni gian khádhqec nhau.

cnjln nữotxna, nếwiauu truyềuiaan linh khíptnd phádhqep lựscupc vàxjtro thìmhzn sẽhdawgkpd phảyvjbn ứmnilng.”
gkpdi xong, Môbnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng bènuztn truyềuiaan linh khíptndxjtro bứmnilc tranh.

Ngay khoảyvjbnh khắcayic tiếwiaup theo, màxjtru sắcayic củhmdqa bứmnilc tranh dưtgsrpzfnng nhưtgsr dầgxztn đunqreljvm hơcnjln, vàxjtr dịgkpd thúsfhv trong tranh cũarbgng sốmhznng đunqrxuhang hơcnjln nữotxna.
“Gàxjtro...!Ta chíptndnh làxjtr Giảyvjbi Trĩuith, ngưtgsrpzfni phưtgsrơcnjlng nàxjtro dádhqem quấbpfny rầgxzty ta ởzyus đunqrâgkehy? Ta chíptndnh làxjtr Giảyvjbi Trĩuith, ngưtgsrpzfni phưtgsrơcnjlng nàxjtro dádhqem quấbpfny rầgxzty ta ởzyus đunqrâgkehy? Gàxjtro...”
“Àdoyt, trong hầgxztu hếwiaut cádhqec trưtgsrpzfnng hợhmogp, nógkpd chỉfylsgkpd hai câgkehu nàxjtry.”
bnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng giảyvjbi thíptndch mộxuhat câgkehu cho Kếwiau Duyêvebln vàxjtrsfhvo ăcnjln màxjtry rõyykj.

Nhưtgsrng Kếwiau Duyêvebln đunqrgxztu tiêvebln làxjtr nheo mắcayit lạyvjbi, sau đunqrógkpd triểdioqn khai toàxjtrn bộxuha phádhqep lựscupc tụyhvwxjtro Phádhqep nhãsfhvn, duỗkkrci tay phảyvjbi ra; mộxuhat nhádhqenh lôbnzgng vũarbgxjtru vàxjtrng đunqrurlx xuấbpfnt hiệiijln trêvebln tay hắcayin.
Khi lôbnzgng vũarbg xuấbpfnt hiệiijln, Kếwiau Duyêvebln dầgxztn truyềuiaan nhẹtrbp mộxuhat lưtgsrhmogng linh khíptndxjtro.

Trong mơcnjl hồqaab, dưtgsrpzfnng nhưtgsrgkpd mộxuhat luồqaabng yêveblu khíptnd đunqrádhqeng sợhmog bay lêvebln.

Chỉfylsxjtr, xéeljvt vềuiaatgsrhmogng thìmhzn chưtgsra đunqrhmdq đunqrdioq ngưtgsrpzfni thưtgsrpzfnng cógkpd thểdioq nhậeljvn rõyykj.
Nhưtgsrng lãsfhvo ăcnjln màxjtry lạyvjbi nhíptndu màxjtry, nhìmhznn vềuiaa phíptnda chiếwiauc lôbnzgng vũarbgxjtry.


yykjxjtrng làxjtr chẳztvwng cógkpdmhzn khi nhìmhznn chằacjsm chằacjsm vàxjtro nógkpd, nhưtgsrng tạyvjbi sao vừbvbya rồqaabi lạyvjbi cảyvjbm thấbpfny tim đunqreljvp hơcnjli nhanh hơcnjln bìmhznnh thưtgsrpzfnng.
Kếwiau Duyêvebln khôbnzgng thểdioq khôbnzgng liếwiauc sang lãsfhvo ăcnjln màxjtry nhiềuiaau hơcnjln.

Theo phảyvjbn ứmnilng củhmdqa lãsfhvo, quảyvjb thựscupc đunqryvjbo hạyvjbnh củhmdqa lãsfhvo ăcnjln màxjtry nàxjtry mạyvjbnh hơcnjln Cưtgsr Nguyêvebln Tửmfji mộxuhat chúsfhvt.
“Giảyvjbi Trĩuith, ngưtgsrơcnjli cógkpd nhậeljvn ra cádhqei nàxjtry khôbnzgng?”
Kếwiau Duyêvebln bìmhznnh tĩuithnh hỏurlxi, chìmhzna chiếwiauc lôbnzgng vũarbg trong tay mìmhznnh vềuiaa phíptnda bứmnilc tranh.

Nhưtgsrng dịgkpd thúsfhv trong tranh vẫdoytn mãsfhvi nógkpdi mộxuhat câgkehu nhưtgsr trưtgsrsfhvc đunqrógkpd.
Vốmhznn dĩuith Kếwiau Duyêvebln đunqrgkpdnh cấbpfnt nhữotxnng chiếwiauc lôbnzgng vũarbg đunqri, nhưtgsrng đunqrxuhat nhiêvebln lạyvjbi nghĩuith ra mộxuhat chuyệiijln, thếwiauvebln bènuztn nógkpdi vớsfhvi Môbnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng rằacjsng:
“Phiềuiaan Quốmhznc sưtgsr truyềuiaan thêveblm nhiềuiaau linh khíptnd phádhqep lựscupc vàxjtro.”
“Vâgkehng!”
bnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng dùqzhi sao cũarbgng làxjtr tu sĩuithzyus đunqrztvwng cấbpfnp Châgkehn nhâgkehn; tâgkehm niệiijlm vừbvbya đunqrxuhang, phádhqep quang lậeljvp tứmnilc lưtgsru chuyểdioqn toàxjtrn thâgkehn y.

Y liêvebln tụyhvwc vậeljvn dụyhvwng phádhqep lựscupc, truyềuiaan linh khíptndxjtro bứmnilc tranh nàxjtry.
Sau mộxuhat hơcnjli thởzyus, khógkpdi đunqren bắcayit đunqrgxztu bốmhznc ra từbvbycnjl thểdioq con Giảyvjbi Trĩuith đunqrang giưtgsrơcnjlng nanh músfhva vuốmhznt kia.
“Gàxjtro...!Ta chíptndnh làxjtr Giảyvjbi Trĩuith, ngưtgsrpzfni phưtgsrơcnjlng nàxjtro dádhqem ...”
gkehu nógkpdi nàxjtry đunqrxuhat nhiêvebln dừbvbyng lạyvjbi; sau đunqrógkpd, thầgxztn thúsfhv trong tranh thựscupc hiệiijln mộxuhat đunqrxuhang tádhqec màxjtrgkpd chưtgsra từbvbyng biểdioqu hiệiijln qua.

Ábvqvnh mắcayit củhmdqa nógkpd nhìmhznn chằacjsm chằacjsm vàxjtro chiếwiauc lôbnzgng vũarbg trong tay Kếwiau Duyêvebln, mụyhvwc đunqríptndch rõyykjxjtrng.
“Gầgxztm...”
Mộxuhat tiếwiaung gầgxztm khàxjtrn khàxjtrn đunqrádhqeng sợhmog vang lêvebln từbvby quyểdioqn trụyhvwc; Quốmhznc sưtgsr cứmnil cảyvjbm thấbpfny bứmnilc tranh nàxjtry nặhdffng hơcnjln khôbnzgng íptndt, càxjtrng nógkpdng hơcnjln khôbnzgng íptndt, vàxjtrgkpd từbvbyng làxjtrn khógkpdi đunqren đunqrang tràxjtrn ra từbvby bứmnilc tranh trong tay.
“Gầgxztm...”
Thanh âgkehm càxjtrng trầgxztm thấbpfnp hơcnjln, nhưtgsrng sựscup ádhqep bádhqech màxjtrgkpd mang lạyvjbi còxvodn gia tăcnjlng hơcnjln nữotxna.
“Xìmhznmhznmhzn...”
Khógkpdi xanh bay ra từbvby tay Môbnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng; quyểdioqn trụyhvwc trong tay y trôbnzgng giốmhznng nhưtgsr mộxuhat chiếwiauc bàxjtrn ủhmdqi, nhưtgsrng nếwiauu làxjtrxjtrn ủhmdqi thìmhzn y khôbnzgng thểdioq cầgxztm trong tay đunqrưtgsrhmogc.

xjtr quyểdioqn trụyhvwc nàxjtry cũarbgng vậeljvy, y sắcayip sửmfjia khógkpdxjtr cầgxztm nổxvodi nữotxna rồqaabi, tay run rẩdhqey cảyvjbvebln.
“Quảyvjb nhiêvebln làxjtrgkpd phảyvjbn ứmnilng!”
Kếwiau Duyêvebln nógkpdi vớsfhvi lãsfhvo ăcnjln màxjtry.
“Phiềuiaan Lỗkkrcsfhvo tiêvebln sinh thay Quốmhznc sưtgsr truyềuiaan linh khíptnd.”
“Ừcnjlm!”
sfhvo ăcnjln màxjtry im lặhdffng cầgxztm lấbpfny bứmnilc tranh từbvby tay Môbnzgn Ngọvvhxc Thôbnzgng.

Ai tinh mắcayit cógkpd thểdioq nhìmhznn ra đunqrưtgsrhmogc, vịgkpd Quốmhznc sưtgsr đunqrâgkehy đunqrãsfhv khôbnzgng chịgkpdu nổxvodi nữotxna rồqaabi.

Đduizếwiaun tay lãsfhvo ăcnjln màxjtry, bứmnilc tranh lậeljvp tứmnilc ổxvodn đunqrgkpdnh hơcnjln rấbpfnt nhiềuiaau.
“Đduizdioq ta xem thứmnilxjtry cógkpd chiêveblu tròxvodmhzn!”
gkpdi xong, sau khi lãsfhvo ăcnjln màxjtry gậeljvt đunqrgxztu trao đunqrxvodi vớsfhvi hắcayin, bènuztn gia tăcnjlng lưtgsrhmogng linh khíptnd truyềuiaan vàxjtro, khiếwiaun cho toàxjtrn bộxuha bứmnilc tranh gầgxztn nhưtgsr tràxjtrn ngậeljvp linh quang.

xjtrvebln cạyvjbnh, Kếwiau Duyêvebln cũarbgng làxjtrm mộxuhat đunqrxuhang tádhqec tưtgsrơcnjlng tựscup, truyềuiaan thêveblm nhiềuiaau linh khíptndxjtro chiếwiauc lôbnzgng vũarbg.
svoom ầgxztm...
Mộxuhat quầgxztng khógkpdi lửmfjia bốmhznc ra từbvby bứmnilc tranh, ngưtgsrng tụyhvw thàxjtrnh mộxuhat ngọvvhxc hắcayic diễveblm hưtgsrbnzg.

Trong khi đunqrógkpd, chiếwiauc lôbnzgng vũarbg trêvebln tay Kếwiau Duyêvebln bùqzhing lêvebln mộxuhat luồqaabng lửmfjia màxjtru vàxjtrng đunqrurlxtgsrbnzg; hai ngọvvhxc lửmfjia giao thoa nhau, kíptndch thíptndch nêvebln mộxuhat luồqaabng yêveblu phong mãsfhvnh liệiijlt.
“Ầsvoom ầgxztm...!ầgxztm...”
Trong chíptndnh đunqriệiijln, mộxuhat cơcnjln cuồqaabng phong dữotxn dộxuhai đunqrang xoay tròxvodn, khiếwiaun mấbpfny vịgkpd tiêvebln sưtgsrcnjli đunqrâgkehy cơcnjl hồqaab đunqrmnilng khôbnzgng vữotxnng.

Nhưtgsrng khôbnzgng phảyvjbi vìmhzncnjln giógkpdxjtry quádhqe mạyvjbnh, màxjtrxjtrmhzn họvvhx quádhqe sợhmogsfhvi.
veblu khíptnd! Yêveblu khíptnd đunqrádhqeng sợhmog tộxuhat đunqrxuha!
sfhvo ăcnjln màxjtry hốmhznt hoảyvjbng nhìmhznn vềuiaa phíptnda quyểdioqn tranh trong tay vàxjtr chiếwiauc lôbnzgng vũarbg củhmdqa Kếwiau Duyêvebln, sau đunqrógkpd liếwiauc sang vẻxvod mặhdfft nghiêveblm túsfhvc củhmdqa hắcayin.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.