Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 545 : Đồng tính luyến ái

    trước sau   
“Kỳyize, cậqojmu xem chúkmeang ta đakxtannni phòlfkcng cho nhau đakxtưannnmnnmc khôannnng?”

Tiểapfmu My thửjwjk thưannnơwfneng lưannnmnnmng vớknhei Kỳyize.

“Tôannni đakxtannni vớknhei cậqojmu thìvfzd khôannnng thínqxpch hợmnnmp cho lắnzrqm, tôannni cũfktsng khôannnng thểapfmehcro ởakxt chung vớknhei Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi đakxtưannnmnnmc! Hay làehcr nhưannnehcry, tôannni ra hỏtnizi Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi, xem cậqojmu ta cónqxp đakxtyizeng ýawnc đakxtannni vớknhei tôannni khôannnng! Sau đakxtónqxp cậqojmu ngủnzrq phòlfkcng cónqxp nhàehcr vệgomw sinh kia, tôannni sẽbtoh ngủnzrq phòlfkcng cậqojmu!”

“Cónqxp thậqojmt khôannnng? Vậqojmy thìvfzd tốxddqt quáhcyy! Cảhmcqm ơwfnen cậqojmu!”

Tiểapfmu My thấmwvty mìvfzdnh thậqojmt sựrbgy đakxtãcmbx gặdflmp đakxtưannnmnnmc ngưannncoupi tốxddqt rồyizei!

annnehcr mộlfkct đakxtnzrqa con gáhcyyi, sốxddqng chung vớknhei đakxtáhcyym đakxtàehcrn ôannnng nhưannn vậqojmy, rấmwvtt cầodgdn mộlfkct nhàehcr vệgomw sinh riêqnerng!!




Kỳyizeehcry quáhcyy hiểapfmu lòlfkcng ngưannncoupi rồyizei!!

Kỳyize đakxtưannna Tiểapfmu My ra phòlfkcng kháhcyych tìvfzdm Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi.

“Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi!!”

kmeac nàehcry Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi đakxtang ngồyizei trêqnern sofa ôannnm chiếcnduc laptop chăqftim chúkmea chỉcoupnh sửjwjka gìvfzd đakxtónqxp.

Kỳyize lậqojmp tứnzrqc chen lêqnern đakxtónqxp.

“?”

Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi chỉcoup nghiêqnerng đakxtodgdu nhìvfzdn anh mộlfkct cáhcyyi, khôannnng đakxtáhcyyp lạannni.

“Hay làehcr chúkmeang ta đakxtannni phòlfkcng cho nhau đakxti?”

“Tạannni sao?”

Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi trợmnnmn mắnzrqt, áhcyynh mắnzrqt lạannnnh nhạannnt quéqnert qua Tiểapfmu My ởakxt đakxtxddqi diệgomwn anh.

“Còlfkcn khôannnng phảhmcqi làehcrvfzd cậqojmu ấmwvty…”

Kỳyizenqxpi xong, kéqnero Tiểapfmu My đakxtếcndun trưannnknhec mặdflmt mìvfzdnh lạannni gầodgdn Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi: “Đapfmúkmeang rồyizei, còlfkcn chưannna biếcndut têqnern nhónqxpc cậqojmu têqnern gìvfzd!”

“Tôannni têqnern làehcr Cao Hưannnknheng Báhcyych! Cậqojmu nónqxpi chuyệgomwn chínqxpnh trưannnknhec đakxti!”




Tiểapfmu My nhanh chónqxpng giớknhei thiệgomwu bảhmcqn thâdoaln mìvfzdnh, đakxtnzrqng từqfti trêqnern cao đakxtxddqi diệgomwn xuốxddqng cặdflmp mắnzrqt củnzrqa Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi.

Khôannnng biếcndut sao giâdoaly phúkmeat nónqxpi ra têqnern mìvfzdnh côannn cảhmcqm thấmwvty áhcyynh mắnzrqt Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi nhìvfzdn côannn dầodgdn trởakxtqnern phứnzrqc tạannnp hơwfnen.

ehcrlfkcqnert? Làehcr nghi hoặdflmc? Hay làehcr nhìvfzdn thấmwvtu?

annn khôannnng hiểapfmu têqnern anh trai mìvfzdnh cónqxpvfzd đakxtáhcyyng đakxtapfm nghiêqnern cứnzrqu chứnzrq?

“Làehcr nhưannn vậqojmy, Tùehcrng Huy thấmwvty khínqxp chấmwvtt củnzrqa cậqojmu quáhcyy mạannnnh mẽbtohqnern khôannnng dáhcyym ởakxtehcrng cậqojmu, cho nêqnern muốxddqn chúkmeang ta đakxtannni cho nhau!! Chắnzrqc chắnzrqn cậqojmu cũfktsng khôannnng muốxddqn ởakxtehcrng cậqojmu ta, đakxtúkmeang…”

“Khôannnng đakxtannni!”

Kỳyizelfkcn chưannna kịctmkp nónqxpi xong đakxtãcmbx bịctmk hai chữpekq củnzrqa Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi dứnzrqt khoáhcyyt mạannnnh mẽbtoh cắnzrqt đakxtnzrqt.

Tháhcyyi đakxtlfkc dứnzrqt khoáhcyyt, hơwfnen nữpekqa còlfkcn khôannnng thểapfm cho ngưannncoupi kháhcyyc cơwfne hộlfkci thưannnơwfneng lưannnmnnmng.

Kỳyize kinh ngạannnc nhìvfzdn Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi ngồyizei đakxtxddqi diệgomwn, cảhmcqm thấmwvty vôannnehcrng khónqxp hiểapfmu: “Khôannnng đakxtúkmeang, Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi, đakxtâdoaly đakxtâdoalu phảhmcqi làehcr phong cáhcyych củnzrqa cậqojmu, chẳpekqng phảhmcqi cậqojmu ghéqnert nhấmwvtt làehcr ngưannncoupi kháhcyyc ra vàehcro khôannnng gian riêqnerng tưannn củnzrqa cậqojmu sao? Nếcnduu nhưannndoaly giờcoup cậqojmu ởakxt chung vớknhei Tùehcrng Huy thìvfzd chẳpekqng phảhmcqi làehcr phảhmcqi chia sẻwxli khôannnng gian riêqnerng tưannnehcrng cậqojmu ta sao?”

“Cónqxp vấmwvtn đakxtdwdvvfzd sao?”

Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi nhàehcrn nhạannnt hỏtnizi lạannni anh ta, áhcyynh mắnzrqt lạannni nghiêqnerng sang nhìvfzdn Tiểapfmu My.

Chỉcoup mộlfkct áhcyynh mắnzrqt nhưannn vậqojmy đakxtãcmbx lậqojmp tứnzrqc khiếcndun Tiểapfmu My lạannnnh toáhcyyt cảhmcq sốxddqng lưannnng.

annnqnero kéqnero chiếcnduc áhcyyo đakxtyizeng phụpekqc bónqxpng rổannn củnzrqa Kỳyize: “Kỳyize, chúkmeang ta đakxtannni cho nhau đakxti!”




“Vậqojmy khôannnng đakxtưannnmnnmc!!”

Kỳyize lắnzrqc đakxtodgdu, liêqnern tụpekqc từqfti chốxddqi: “Tùehcrng Huy, tôannni thấmwvty căqftin phòlfkcng nàehcry củnzrqa cậqojmu khôannnng đakxtannni đakxtưannnmnnmc rồyizei! Cậqojmu hãcmbxy tựrbgy thínqxpch ứnzrqng trong mọibfai tìvfzdnh cảhmcqnh đakxti! Mặdflmc dùehcr Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi nhìvfzdn rấmwvtt lạannnnh lùehcrng, nhìvfzdn nhưannnehcri lơwfne khơwfne, nhưannnng thậqojmt ra trong lòlfkcng lạannni rấmwvtt ấmwvtm áhcyyp! Cậqojmu cứnzrq tiếcndup xúkmeac vớknhei cậqojmu ta, quen rồyizei thìvfzd sẽbtohannnn thôannni! Tôannni còlfkcn cónqxp việgomwc, tôannni đakxti trưannnknhec đakxtâdoaly! Cậqojmu cứnzrq dọibfan dẹnpyup hàehcrnh lýawnc từqfti từqfti…”

Kỳyize rờcoupi khỏtnizi căqftin phòlfkcng nhưannn đakxtang chạannny trốxddqn.

Anh thậqojmt sựrbgy khôannnng muốxddqn ởakxtehcrng vớknhei Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi!

hcyyi têqnern nàehcry đakxtãcmbxnqxp tiếcndung vềdwdv trong việgomwc bảhmcqo vệgomw khôannnng gian riêqnerng tưannn củnzrqa mìvfzdnh rồyizei!

nqxpi khôannnng chừqfting mộlfkct hôannnm nàehcro đakxtónqxp anh vôannnvfzdnh đakxti vàehcro phòlfkcng Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi, chắnzrqc chắnzrqn sẽbtoh bịctmk anh ta cắnzrqt mấmwvtt cáhcyyi đakxtodgdu ýawnc chứnzrq! Càehcrng đakxtqfting nónqxpi đakxtếcndun việgomwc dùehcrng chung nhàehcr vệgomw sinh vàehcr phòlfkcng tắnzrqm!!

Anh quảhmcq thậqojmt khôannnng hiểapfmu, Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi coi trọibfang khôannnng gian riêqnerng tưannn củnzrqa mìvfzdnh nhưannn vậqojmy, thếcndu nhưannnng lạannni đakxtyizeng ýawnc cho Cao Tùehcrng Huy ởakxtehcrng cậqojmu ta?!

Kỳyize lạannn, thậqojmt sựrbgy quáhcyy kỳyize lạannn!!

Sau khi Kỳyize đakxti, trong phúkmeat chốxddqc cảhmcqqftin phòlfkcng kýawnckmeac chỉcouplfkcn lạannni Tiểapfmu My vàehcr Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi đakxtang ngồyizei đakxtyizei diệgomwn chăqftim chúkmeaqnern mạannnng.

Khôannnng khínqxp bỗxvtzng trởakxtqnern kìvfzd lạannn.

Châdoaln côannn nhưannn đakxtưannnmnnmc bôannni thêqnerm dầodgdu, nhanh chónqxpng quay vềdwdv phòlfkcng mìvfzdnh sắnzrqp xếcndup hàehcrnh lýawnc.

Ngàehcry đakxtodgdu tiêqnern, mộlfkct phòlfkcng ba ngưannncoupi cũfktsng coi nhưannnehcr trôannni qua rấmwvtt hoàehcr hợmnnmp.

Ngàehcry thứnzrq hai, huấmwvtn luyệgomwn tâdoaln sinh viêqnern, Tiểapfmu My thậqojmt sựrbgy khiếcndun mìvfzdnh mệgomwt khôannnng ra hơwfnei!!




fktsng khôannnng biếcndut làehcrqnern dởakxtwfnei nàehcro nghĩsbwn ra cáhcyyi ýawncannnakxtng nàehcry, tâdoaln sinh viêqnern bỗxvtzng dưannnng bắnzrqt buộlfkcc phảhmcqi tham gia huấmwvtn luyệgomwn.

Huấmwvtn luyệgomwn, nónqxpi thìvfzd dễpqir nghe biếcndut bao!

Tiểapfmu My thấmwvty thậqojmt ra làehcr đakxtang luyệgomwn chónqxp! Khiếcndun từqfting tâdoaln sinh viêqnern đakxtang tinh thầodgdn phấmwvtn chấmwvtn, vui vẻwxli biếcndun thàehcrnh nhữpekqng con chónqxp đakxten háhcyy miệgomwng ra thởakxt dốxddqc!

kmeac nàehcry, khónqxp khăqftin lắnzrqm huấmwvtn luyệgomwn viêqnern mớknhei thảhmcq lỏtnizng mộlfkct chúkmeat, cho họibfa ngồyizei dưannnknhei gốxddqc câdoaly nghỉcoup ngơwfnei, bấmwvtt chợmnnmt nghe thấmwvty âdoalm thanh vui mừqfting héqnert lêqnern củnzrqa nữpekq sinh: “Woa! Ngưannncoupi trêqnern sâdoaln bónqxpng đakxtónqxpehcr Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi sao!! Đapfmnpyup trai quáhcyy!!”

“Hìvfzdnh nhưannnehcr thậqojmt!! Trờcoupi ơwfnei… thậqojmt sựrbgyannnehcrng đakxtnpyup trai!!”

“…”

Mặdflmc dùehcr soáhcyyi ca nàehcry khôannnng phảhmcqi ngưannncoupi mìvfzdnh thínqxpch!

Tiểapfmu My cũfktsng họibfac theo nhữpekqng nữpekq sinh kháhcyyc ngẩnqxpng đakxtodgdu lêqnern nhìvfzdn sang, xuyêqnern qua táhcyyn câdoaly, côannn nhìvfzdn thấmwvty Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi vàehcr Kỳyizeehcrng nhữpekqng ngưannncoupi kháhcyyc đakxtang ngồyizei nghỉcoup ngơwfnei cạannnnh sâdoaln bónqxpng.

Mộlfkct côannnhcyyi đakxtnzrqng bêqnern cạannnnh đakxtưannna cho anh mộlfkct chai nưannnknhec, anh khôannnng nhậqojmn màehcr thuậqojmn tay cầodgdm lấmwvty mộlfkct chai nưannnknhec lọibfac từqfti chiếcnduc thùehcrng bêqnern cạannnnh, mởakxt nắnzrqp chai ra, ngẩnqxpng đakxtodgdu uốxddqng mấmwvty ngụpekqm.

Yếcndut hầodgdu gợmnnmi cảhmcqm trưannnmnnmt lêqnern trưannnmnnmt xuốxddqng.

annnơwfneng mặdflmt ngũfkts quan anh tuấmwvtn bỗxvtzng trởakxtqnern lónqxpng láhcyynh hơwfnen dưannnknhei áhcyynh nắnzrqng vàehcrng rựrbgyc rỡqojm.

Uốxddqng nưannnknhec xong, anh cúkmeai đakxtodgdu xuốxddqng, chốxddqc láhcyyt đakxtãcmbx nhìvfzdn thấmwvty Tiểapfmu My ởakxt sau táhcyyn câdoaly đakxtang ngẩnqxpng đakxtodgdu lêqnern nhìvfzdn mìvfzdnh.

Tiểapfmu My cứnzrq nhưannnqnern trộlfkcm bịctmk bắnzrqt đakxtưannnmnnmc vộlfkci vãcmbx rờcoupi áhcyynh mắnzrqt đakxti, khôannnng dáhcyym nhìvfzdn cậqojmu nữpekqa.




Mộlfkct lúkmeac sau liềdwdvn nghe thấmwvty mộlfkct bạannnn nữpekqqnert lêqnern: “Trờcoupi ơwfnei! anh Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi đakxtang đakxti vềdwdv phínqxpa chúkmeang ta!!”

“Ônthai, làehcr thậqojmt kìvfzda…”

Trong phúkmeat chốxddqc, cảhmcq doanh trạannni huấmwvtn luyệgomwn quâdoaln đakxtlfkci liềdwdvn trởakxtqnern vôannnehcrng ầodgdm ĩsbwn.

Huyềdwdvn My nghe thấmwvty thếcndufktsng khôannnng nhịctmkn đakxtưannnmnnmc ngẩnqxpng đakxtodgdu lêqnern nhìvfzdn.

Quảhmcq nhiêqnern nhìvfzdn thấmwvty Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi cầodgdm mộlfkct bìvfzdnh nưannnknhec lọibfac đakxti vềdwdvannnknheng bọibfan họibfa.

Đapfmi theo phínqxpa sau còlfkcn cónqxp Kỳyize mồyizeannni chảhmcqy ưannnknhet lưannnng.

annnknhei áhcyynh nhìvfzdn trôannnng mong củnzrqa tấmwvtt cảhmcq nữpekq sinh, toàehcrn thâdoaln Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi dưannncoupng nhưannn đakxtdwdvu toảhmcq ra áhcyynh sáhcyyng, đakxti đakxtếcndun khu vựrbgyc nghỉcoup ngơwfnei củnzrqa họibfa.

Anh cầodgdm chai nưannnknhec néqnerm vàehcro lòlfkcng Huyềdwdvn My.

Đapfmlfkcng táhcyyc còlfkcn cónqxp chúkmeat thôannn lỗxvtz.

Vẫehcrn làehcrannnơwfneng mặdflmt lạannnnh lùehcrng khôannnng biểapfmu cảhmcqm đakxtónqxp.

“Kỳyize cho cậqojmu.”

Anh nónqxpi.

“…Oh, cảhmcqm ơwfnen!”

Đapfmãcmbxnqxpi màehcr!

Sao tựrbgyannnng anh tốxddqt tínqxpnh nhưannn vậqojmy, đakxtdflmc biệgomwt đakxtếcndun đakxtâdoaly đakxtapfm đakxtưannna nưannnknhec.

Hoáhcyy ra làehcr ýawnc củnzrqa Kỳyize.

kmeac nàehcry, Kỳyizeannncoupi hi ha tiếcndun đakxtếcndun, cáhcyynh tay giơwfne ra vỗxvtzqnern vai Huyềdwdvn My, trêqneru đakxtùehcra côannnnqxpi: “Yo, mớknhei cónqxp mộlfkct ngàehcry màehcr cậqojmu đakxtãcmbx bịctmk phơwfnei thàehcrnh con rùehcra đakxten rồyizei sao?! Cũfktsng đakxtưannnmnnmc, tôannni thấmwvty phảhmcqi đakxten đakxti mộlfkct chúkmeat mớknhei tốxddqt, thếcndu mớknhei khôannnng giốxddqng têqnern nhónqxpc mặdflmt trắnzrqng! Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi, cậqojmu nónqxpi đakxtúkmeang khôannnng?”

Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi chầodgdm chậqojmm quay sang nhìvfzdnHuyềdwdvn My, đakxtưannna ra lờcoupi đakxtáhcyynh giáhcyy kháhcyych quan nhấmwvtt: “Xấmwvtu.”

“…”

Huyềdwdvn My tứnzrqc đakxtếcndun nghẹnpyun, khôannnng chúkmeat lưannnu tìvfzdnh đakxtáhcyyp lạannni: “Cậqojmu nghĩsbwn cậqojmu trắnzrqng nhưannn vậqojmy làehcr đakxtnpyup trai sao? Chẳpekqng phảhmcqi chỉcoupehcrqnern mặdflmt trắnzrqng thôannni sao? Ai khôannnng biếcndut còlfkcn tưannnakxtng cậqojmu làehcr đakxtyizeng tínqxpnh luyếcndun áhcyyi cơwfne đakxtmwvty!”

“Đapfmyizeng tínqxpnh luyếcndun áhcyyi?”

Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi lạannnnh lùehcrng cong lêqnern khoéqner miệgomwng: “Hay làehcr cậqojmu làehcrm bạannnn trai tôannni đakxti?”

“Phụpekqt…..”

Huyềdwdvn My đakxtang ngẩnqxpng đakxtodgdu uốxddqng nưannnknhec, nưannnknhec trong miệgomwng chưannna kịctmkp nuốxddqt xuốxddqng lậqojmp tứnzrqc phun toàehcrn bộlfkc ra ngoàehcri.

“Ha ha ha ha…”

Kỳyizeakxt mộlfkct bêqnern hàehcri hưannnknhec đakxtếcndun ôannnm bụpekqng lăqftin ra cưannncoupi.

Tấmwvtt cảhmcq họibfac sinh nam nữpekq trong lớknhep đakxtdwdvu dùehcrng áhcyynh mắnzrqt kìvfzd lạannn nhìvfzdn vềdwdv phínqxpa bọibfan họibfa.

Quảhmcq nhiêqnern, chủnzrq đakxtdwdv đakxtyizeng tínqxpnh luyếcndun áhcyyi vừqftia xong cũfktsng đakxtãcmbx bịctmk mộlfkct sốxddq họibfac sinh nghe thấmwvty, Huyềdwdvn My cónqxp thểapfm cảhmcqm nhậqojmn đakxtưannnmnnmc rõqftiehcrng nhữpekqng áhcyynh mắnzrqt thùehcr hậqojmn đakxtang nhìvfzdn vềdwdv phínqxpa côannn.

Đapfmùehcra chứnzrq!! Cónqxp nhấmwvtt thiếcndut phảhmcqi thếcndu khôannnng?

Khôannnng nhìvfzdn ra côannnfktsng làehcr ngưannncoupi bịctmk hạannni sao?!

“Kỳyize, đakxti thôannni!!”

Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi gọibfai Kỳyize mộlfkct câdoalu rồyizei bưannnknhec đakxti.

“Oh, đakxtếcndun đakxtâdoaly!!”

Kỳyize đakxtáhcyyp lạannni Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi mộlfkct tiếcndung, vỗxvtz vỗxvtzehcro vai Huyềdwdvn My: “Nàehcry! Nghỉcoup ngơwfnei chúkmeat đakxti, đakxtqfting cónqxp đakxtapfm bịctmk cảhmcqm nắnzrqng, khôannnng chịctmku đakxtưannnmnnmc nữpekqa thìvfzd giảhmcq bệgomwnh!”

“Tôannni khôannnng phảhmcqi làehcr con gáhcyyi, sao phảhmcqi giảhmcq bệgomwnh!!”

Huyềdwdvn My hoàehcrn toàehcrn khôannnng chịctmku léqnerp vếcndu.

“Đapfmưannnmnnmc! Ra dáhcyyng đakxtàehcrn ôannnng!! Tôannni đakxti trưannnknhec đakxtâdoaly!”

“Đapfmi đakxti, đakxti đakxti!! Cảhmcqm ơwfnen chai nưannnknhec củnzrqa cậqojmu.”

Huyềdwdvn My lắnzrqc lắnzrqc chia nưannnknhec lọibfac trong tay.

Kỳyize ngâdoaly ra mộlfkct lúkmeac: “Haiz! Tiệgomwn tay thôannni!”

Lờcoupi nàehcry làehcr anh ta nónqxpi thay cho Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi.

Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi vàehcr Kỳyize vừqftia đakxti, đakxtáhcyym con gáhcyyi trong lớknhep liềdwdvn lao đakxtếcndun vâdoaly Huyềdwdvn My lạannni.

“Cao Hưannnknheng Báhcyych, sao cậqojmu lạannni quen anh Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi vậqojmy?”

“Đapfmúkmeang vậqojmy! Hìvfzdnh nhưannn cậqojmu rấmwvtt thâdoaln vớknhei họibfa?”

Rấmwvtt thâdoaln?

ehcrm gìvfzdnqxp!!

Mắnzrqt họibfa bịctmkvfzd sao?!

Khôannnng thấmwvty ban nãcmbxy họibfa suýawnct đakxtáhcyynh nhau sao?

“Cao Hưannnknheng Báhcyych, hìvfzdnh nhưannn anh Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi rấmwvtt thínqxpch cậqojmu đakxtónqxp?”

“…”

Thínqxpch?!!

Loạannni thínqxpch nàehcro?

Nam thínqxpch nam?!

Ha ha! Têqnern nhónqxpc đakxtónqxp khôannnng phảhmcqi đakxtyizeng tínqxpnh luyếcndun áhcyyi thậqojmt đakxtónqxp chứnzrq?!

Huyềdwdvn My nghĩsbwn thôannni cũfktsng thấmwvty nổannni hếcndut da gàehcrqnern.

“Cao Hưannnknheng Báhcyych, tốxddqi nay chúkmeang ta đakxti ăqftin cùehcrng nhau đakxti, cậqojmu cónqxp thểapfm hẹnpyun anh Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi đakxti cùehcrng khôannnng?”

wxlim! Quảhmcq nhiêqnern làehcrnqxp dụpekqng ýawnc kháhcyyc.

Chỉcoup tiếcnduc làehcr

“Tôannni khôannnng thâdoaln vớknhei cậqojmu ta!”

Huyềdwdvn My vôannnehcrng chắnzrqc chắnzrqn tỏtnizqfti tháhcyyi đakxtlfkc củnzrqa mìvfzdnh.

“Lừqftia ngưannncoupi!! Ban nãcmbxy anh ấmwvty còlfkcn nónqxpi muốxddqn cậqojmu làehcrm bạannnn trai kìvfzda!!”

nqxpi đakxtếcndun đakxtâdoaly, cáhcyyc bạannnn gáhcyyi liềdwdvn bắnzrqt đakxtodgdu trởakxtqnern phẫehcrn nộlfkc: “Cao Hưannnknheng Báhcyych, khôannnng lẽbtoh cậqojmu vớknhei Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi thậqojmt sựrbgyehcr đakxtyizeng tínqxpnh luyếcndun áhcyyi? Cậqojmu nhìvfzdn anh ấmwvty xem, ban nãcmbxy cónqxp chịctmk đakxtưannna nưannnknhec cho màehcr anh ấmwvty cũfktsng khôannnng thèouoam nhìvfzdn, thếcndu nhưannnng anh ấmwvty lạannni đakxti từqftidoaln bónqxpng xa xôannni đakxtdflmc biệgomwt đakxtếcndun tậqojmn đakxtâdoaly đakxtapfm đakxtưannna nưannnknhec cho cậqojmu, đakxtiềdwdvu nàehcry nónqxpi lêqnern cáhcyyi gìvfzd? Rõqftiehcrng làehcr anh ấmwvty rấmwvtt thínqxpch cậqojmu màehcr!”

“…”

Huyềdwdvn My cạannnn lờcoupi rồyizei: “Cậqojmu nónqxpi cũfktsng khoa trưannnơwfneng quáhcyy rồyizei! Sâdoaln bónqxpng rổannn gầodgdn nhưannn vậqojmy, còlfkcn chưannna đakxtếcndun mưannncoupi méqnert, cậqojmu lạannni dùehcrng từqfti “xa xôannni” đakxtapfmvfzdnh dung! Còlfkcn cónqxp, ai nónqxpi làehcr chuyêqnern môannnn đakxtếcndun đakxtapfm đakxtưannna nưannnknhec cho tôannni? Ngưannncoupi ta chỉcoupehcr thuậqojmn đakxtưannncoupng đakxti qua chỗxvtz chúkmeang ta, sau đakxtónqxp thuậqojmn tay cầodgdm mộlfkct chai nưannnknhec đakxtếcndun, chai nưannnknhec nàehcry cũfktsng khôannnng đakxtếcndun nỗxvtzi phảhmcqi dùehcrng hai từqfti “nặdflmng nềdwdv” chứnzrq? Còlfkcn cónqxp chai nưannnknhec nàehcry làehcr do Kỳyize cho tôannni, khôannnng phảhmcqi cậqojmu ta cho! Hơwfnen nữpekqa, Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi cónqxp phảhmcqi đakxtyizeng tínqxpnh luyếcndun áhcyyi hay khôannnng tôannni khôannnng biếcndut, đakxtưannnơwfneng nhiêqnern tôannni cũfktsng khôannnng quan tâdoalm, dùehcr sao tôannni biếcndut tôannni khôannnng phảhmcqi đakxtyizeng tínqxpnh luyếcndun áhcyyi làehcr đakxtưannnmnnmc!”

“Đapfmưannnmnnmc rồyizei, đakxtưannnmnnmc rồyizei! Nghỉcoup ngơwfnei đakxtnzrq rồyizei, tậqojmp hợmnnmp!!”

Đapfmúkmeang lúkmeac nàehcry, nghe thấmwvty mộlfkct tiếcndung còlfkci củnzrqa huấmwvtn luyệgomwn viêqnern.

Trưannnknhec đakxtónqxp Huyềdwdvn My luôannnn cảhmcqm thấmwvty tiếcndung còlfkci nàehcry đakxtúkmeang làehcr lờcoupi nguyềdwdvn, lậqojmp tứnzrqc lôannni bọibfan họibfaehcro âdoalm thanh ma quỷfkts trong mưannna đakxtao biểapfmn lửjwjka, nhưannnng bâdoaly giờcoup nghe thấmwvty âdoalm thanh nàehcry lạannni cảhmcqm thấmwvty vôannnehcrng thâdoaln thiếcndut, trong phúkmeat chốxddqc cứnzrqu côannn ra khỏtnizi đakxtáhcyym nữpekq sinh đakxtáhcyyng sợmnnmehcry!

Sau tiếcndung còlfkci lạannni làehcr nửjwjka ngàehcry giàehcry vòlfkc.

Chiềdwdvu tốxddqi, sau khi tậqojmp huấmwvtn xong, Huyềdwdvn My chạannny ngay vềdwdv phòlfkcng tắnzrqm rửjwjka.

May màehcrkmeac nàehcry Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi vàehcr Kỳyize đakxtdwdvu khôannnng ởakxt đakxtâdoaly.

Huyềdwdvn My nhanh chónqxpng tắnzrqm rửjwjka, đakxtếcndun cơwfnem cũfktsng khôannnng kịctmkp ăqftin liềdwdvn nằjciym bẹnpyup trêqnern giưannncoupng đakxti ngủnzrq.

Ai ngờcoup giấmwvtc ngủnzrqehcry ngủnzrq mộlfkct mạannnch đakxtếcndun khi trờcoupi đakxtmwvtt tốxddqi đakxten.

annnknheng My làehcrvfzd đakxtónqxpi nêqnern tỉcoupnh giấmwvtc.

kmeac mởakxt mắnzrqt, bêqnern ngoàehcri cửjwjka đakxtãcmbx tốxddqi đakxten, căqftin phòlfkcng bêqnern ngoàehcri cũfktsng đakxtãcmbx mởakxt đakxtèouoan lêqnern, hiểapfmn nhiêqnern làehcr Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi đakxtãcmbx trởakxt vềdwdv rồyizei.

Nhưannnng ngoàehcri nhữpekqng mónqxpn ăqftin sốxddqng vàehcrvfzd ra thìvfzd chẳpekqng còlfkcn thứnzrqvfzd chínqxpn cónqxp thểapfm lấmwvtp cáhcyyi bụpekqng đakxtónqxpi nữpekqa rồyizei.

annn lạannni khôannnng muốxddqn nấmwvtu cơwfnem, mìvfzdehcrvfzdnh nấmwvtu đakxtếcndun mìvfzdnh ăqftin còlfkcn buồyizen nôannnn.

Huyềdwdvn My âdoalu sầodgdu, côannn đakxtónqxpi đakxtếcndun nỗxvtzi bụpekqng dáhcyyn vàehcro lưannnng, khôannnng ngừqfting kêqneru ụpekqc ụpekqc.

“Cậqojmu chưannna ăqftin cơwfnem sao?”

Bỗxvtzng nhiêqnern, trêqnern đakxtodgdu truyềdwdvn đakxtếcndun âdoalm thanh củnzrqa Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi.

Vẫehcrn làehcrannnơwfneng mặdflmt lạannnnh lùehcrng đakxtónqxp, chẳpekqng cónqxp chúkmeat thay đakxtannni ấmwvtm áhcyyp nàehcro.

Huyềdwdvn My giậqojmt mìvfzdnh, quay đakxtodgdu nhìvfzdn cậqojmu.

hcyyi côannn nhìvfzdn thấmwvty lạannni làehcr chiếcnduc cằjciym gónqxpc cạannnnh củnzrqa Đapfmìvfzdnh Hảhmcqi.

“Ừwxlim.”

annn gậqojmt đakxtodgdu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.