Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 498 : Cái giá phải trả

    trước sau   
fbddurpjng Tìshpynh ngơvxzb ngájskcc mộnrvwt lúcggwc.

Sau mộnrvwt khắshpyc bốurpji rốurpji trong lòexxhng, hồsxqri lâcggwu côubll mớurpji đshpyemidnh thầlvnbn lạdkwci: “Nhưfbddng màmqcg...”

“Gọsxkai móconpn!”

Morri ngắshpyt lờpbhxi Hưfbddurpjng Tìshpynh đshpyang muốurpjn nóconpi: “Ămgijn bữgdssa cơvxzbm vớurpji tôublli cho xong đshpyãmqcg.”

“... Đkhgnưfbddypprc.”

fbddurpjng Tìshpynh khôubllng biếfzcvt mẹjicr củcmrna Morri làmqcg ngưfbddpbhxi nhưfbdd thếfzcvmqcgo, nhưfbddng côubll cảexxhm nhậpceyn đshpyưfbddypprc rõrdpfmqcgng cóconp sựncul bấafxet lựnculc từexxh đshpyôublli mắshpyt củcmrna anh.




Đkhgnâcggwy làmqcgexxho giájskcc củcmrna côubll sao?

Sau bữgdssa ăufavn, đshpymqcgn xe củcmrna Morri đshpyưfbdda Hưfbddurpjng Tìshpynh vềconpvxzb quan.

Vừexxha mớurpji vàmqcgo phòexxhng làmqcgm việcmrnc côubll đshpyãmqcg thấafxey Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch đshpyang khóconpc lóconpc thu dọsxkan đshpysxqr đshpydkwcc, cájskcc đshpysxqrng nghiệcmrnp vâcggwy xung quanh an ủcmrni côubllafxey.

“Lịemidch Lịemidch, đshpyexxhng khóconpc nữgdssa, sau nàmqcgy sẽgjfg mau tìshpym đshpyưfbddypprc mộnrvwt côubllng việcmrnc tốurpjt hơvxzbn thôublli.”

“Đkhgnúcggwng vậpceyy! Em vừexxha tốurpjt nghiệcmrnp màmqcg! Sợypprshpy sau nàmqcgy khôubllng tìshpym đshpyưfbddypprc cơvxzb hộnrvwi tốurpjt hơvxzbn?”

“Phảexxhi đshpyóconp, phảexxhi đshpyóconp...”

Kếfzcvt quảexxh, nàmqcgo ngờpbhx Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch bỗdkwcng dưfbddng càmqcgng khóconpc dữgdss dộnrvwi hơvxzbn nữgdssa.

Xảexxhy ra chuyệcmrnn gìshpy vậpceyy?

fbddurpjng Tìshpynh nhírdpfu màmqcgy.

ubll suy nghĩjrph mộnrvwt hồsxqri cuốurpji cùcggwng vẫkxcxn đshpyi vềconpfbddurpjng Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch, lạdkwcnh lùcggwng hỏqpwii côubll ta: “Xảexxhy ra chuyệcmrnn gìshpy rồsxqri?”

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch nghe thấafxey giọsxkang củcmrna Hưfbddurpjng Tìshpynh, chợypprt ngẩfpkgng đshpylvnbu lêydzdn nhìshpyn côubll.

Áfbddnh mắshpyt rấafxet hung dữgdss, nhưfbdd thểcggw đshpyang nhìshpyn kẻrdpf thùcggw vậpceyy.

Sựncul thùcggw đshpyemidch trong ájskcnh mắshpyt đshpyóconp quájskcrdpfmqcgng khiếfzcvn Hưfbddurpjng Tìshpynh rấafxet khóconp chịemidu.




ubll lạdkwci hỏqpwii lớurpjn hơvxzbn mộnrvwt chúcggwt lầlvnbn nữgdssa: “Rốurpjt cuộnrvwc xảexxhy ra chuyệcmrnn gìshpy?”

“Khôubllng biếfzcvt tạdkwci sao Lịemidch Lịemidch lạdkwci bịemid sếfzcvp cho thôublli việcmrnc...”

Cuốurpji cùcggwng cũpmpmng cóconp ngưfbddpbhxi lêydzdn tiếfzcvng.

fbddurpjng Tìshpynh cau màmqcgy, hỏqpwii Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch: “Côubll gặwktjp chuyệcmrnn gìshpy sao?”

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch trừexxhng mắshpyt nhìshpyn Hưfbddurpjng Tìshpynh, cưfbddpbhxi khẩfpkgy: “Cao Hưfbddurpjng Tìshpynh, côubll đshpyexxhng giảexxh vờpbhxmqcgm ngưfbddpbhxi tốurpjt nữgdssa! Sao hảexxh? Sợypprjskcc đshpysxqrng nghiệcmrnp biếfzcvt nhữgdssng hàmqcgnh vi bỉgatmkxcxi củcmrna côubll àmqcg?”

ubll ta nóconpi ra mộnrvwt câcggwu nàmqcgy ra, ngay lậpceyp tứfzcvc tấafxet cảexxh đshpysxqrng nghiệcmrnp đshpyconpu nhìshpyn côubll vớurpji ájskcnh mắshpyt đshpylvnby nghi ngờpbhx.

fbddurpjng Tìshpynh liềconpn cóconp chúcggwt tứfzcvc giậpceyn: “Côubllconpi rõrdpf cho tôublli!!”

“Cóconp mộnrvwt đshpysxqrng nghiệcmrnp đshpyãmqcg tậpceyn mắshpyt nhìshpyn thấafxey trợypprnrvw củcmrna Morri vàmqcgo phòexxhng làmqcgm việcmrnc củcmrna sếfzcvp, sau khi ra ngoàmqcgi thìshpy Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch tôublli đshpyãmqcg bịemid sa thảexxhi rồsxqri! Côublljskcm nóconpi chuyệcmrnn nàmqcgy khôubllng liêydzdn quan đshpyếfzcvn côubll àmqcg?”

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch nóconpi xong, hírdpft sâcggwu mộnrvwt hơvxzbi, nưfbddurpjc mắshpyt lưfbddng tròexxhng, trôubllng đshpyájskcng thưfbddơvxzbng vôubllcggwng, thậpceyt khiếfzcvn ngưfbddpbhxi ta cảexxhm thấafxey thưfbddơvxzbng xóconpt: “Cao Hưfbddurpjng Tìshpynh, ngưfbddpbhxi phụzfhu nữgdss nhưfbddubll đshpyêydzd tiệcmrnn thậpceyt đshpyafxey! Cảexxhm giájskcc quanh quẩfpkgn bêydzdn cạdkwcnh hai ngưfbddpbhxi đshpyàmqcgn ôubllng thoảexxhi májskci lắshpym phảexxhi khôubllng?! Tôublli nguyềconpn rủcmrna côubll, nguyềconpn rủcmrna côubll mộnrvwt ngàmqcgy nàmqcgo đshpyóconp phảexxhi trảexxh giájskc thêydzd thảexxhm cho hàmqcgnh vi kinh tởunbhm nàmqcgy củcmrna côubll! Nguyềconpn rủcmrna côubll cảexxh đshpypbhxi nàmqcgy đshpyconpu khôubllng cóconp đshpyưfbddypprc tìshpynh yêydzdu đshpyírdpfch thựnculc! Cảexxh đshpypbhxi nàmqcgy cũpmpmng khôubllng thểcggwunbhydzdn ngưfbddpbhxi mìshpynh yêydzdu!”

Nghe nhữgdssng lờpbhxi chửfbddi rủcmrna củcmrna Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch, trájskci tim củcmrna Hưfbddurpjng Tìshpynh nhưfbdd bịemid mộnrvwt vậpceyt nặwktjng gìshpy đshpyóconprdpf mạdkwcnh vàmqcgo.

rdpfmqcgng biếfzcvt rằnrvwng tấafxet cảexxh nhữgdssng gìshpyubll ta nóconpi đshpyconpu khôubllng cầlvnbn quan tâcggwm, nhưfbddng cájskci đshpylvnbu khôubllng nghe lờpbhxi củcmrna côubll cứfzcv suy nghĩjrphmqcgi, nếfzcvu cảexxh đshpypbhxi nàmqcgy côubll thậpceyt sựncul khôubllng thểcggwunbhydzdn cạdkwcnh Lụzfhuc Li Dãmqcg... Hưfbddurpjng Tìshpynh khôubllng dájskcm nghĩjrph xa hơvxzbn nữgdssa.

Lồsxqrng ngựnculc ngộnrvwt ngạdkwct khiếfzcvn côubllconp chúcggwt khóconp thởunbh, côubllrdpft mộnrvwt hơvxzbi nặwktjng nềconp, phớurpjt lờpbhx đshpyi nhữgdssng lờpbhxi nguyềconpn rủcmrna trong miệcmrnng Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch, nóconpi vớurpji côubll ta: “Chuyệcmrnn nàmqcgy nếfzcvu thựnculc sựnculmqcg do Morri làmqcgm, tôublli sẽgjfg trảexxh lạdkwci sựnculubllng bằnrvwng cho côubll!”

Dứfzcvt lờpbhxi côubll giẫkxcxm lêydzdn đshpyôublli giàmqcgy cao góconpt đshpyi đshpyếfzcvn phòexxhng làmqcgm việcmrnc củcmrna sếfzcvp.




“Sếfzcvp, sa thảexxhi Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch làmqcg ýnrvw củcmrna ai ạdkwc?”

fbddurpjng Tìshpynh vừexxha vàmqcgo phòexxhng làmqcgm việcmrnc, chẳdjgang chàmqcgo hỏqpwii mởunbh đshpylvnbu màmqcg chénnmfm thẳdjgang vàmqcgo vấafxen đshpyconp, hỏqpwii thẳdjgang sếfzcvp luôublln.

“Sao vậpceyy? Cóconp vấafxen đshpyconpshpy àmqcg?”

Chắshpyc sếfzcvp côubllpmpmng nểcggw mặwktjt Morri nêydzdn cưfbdd xửfbddmqcgi hòexxha vớurpji Hưfbddurpjng Tìshpynh.

“Làmqcg ýnrvw củcmrna Morri sao?”

fbddurpjng Tìshpynh hỏqpwii sếfzcvp.

“Chuyệcmrnn nàmqcgy...”

Vẻrdpf mặwktjt sếfzcvp cóconp chúcggwt khóconp xửfbdd.

conpi nhưfbdd vậpceyy, Hưfbddurpjng Tìshpynh đshpyãmqcg hiểcggwu rõrdpf.

Lạdkwci làmqcg ýnrvw củcmrna Morri.

Lầlvnbn nàmqcgy, khôubllng biếfzcvt anh chàmqcgng đshpyóconp lạdkwci nhénnmft bao nhiêydzdu tiềconpn cho sếfzcvp họsxka.

fbddurpjng Tìshpynh khôubllng nóconpi lờpbhxi nàmqcgo, lậpceyp tứfzcvc ra khỏqpwii phòexxhng làmqcgm việcmrnc củcmrna sếfzcvp.

Vừexxha ra khỏqpwii phòexxhng làmqcgm việcmrnc, côubll liềconpn gọsxkai đshpyiệcmrnn cho Morri.




“Đkhgnuổkxcxi việcmrnc Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch làmqcg ýnrvw củcmrna anh phảexxhi khôubllng?”

Đkhgniệcmrnn thoạdkwci vừexxha kếfzcvt nốurpji Hưfbddurpjng Tìshpynh đshpyãmqcg hỏqpwii anh ngay.

Morri do dựncul mộnrvwt lúcggwc mớurpji chậpceym rãmqcgi trảexxh lờpbhxi mộnrvwt câcggwu: “Phảexxhi.”

“Tạdkwci sao anh phảexxhi làmqcgm nhưfbdd vậpceyy?”

fbddurpjng Tìshpynh cóconp chúcggwt khôubllng vui.

“Morri tôublli khi làmqcgm chuyệcmrnn gìshpy, nhấafxet đshpyemidnh phảexxhi cóconpnrvw do àmqcg?”

Đkhgnlvnbu dâcggwy bêydzdn kia, giọsxkang nóconpi trưfbddurpjc sau khôubllng mộnrvwt chúcggwt cảexxhm xúcggwc củcmrna Morri lạdkwci thêydzdm mộnrvwt tia lạdkwcnh lẽgjfgo.

“Tôublli khôubllng hiểcggwu.”

fbddurpjng Tìshpynh cau màmqcgy: “Nếfzcvu anh thựnculc sựnculmqcgshpyublli thìshpy anh khôubllng cầlvnbn thiếfzcvt phảexxhi làmqcgm lớurpjn chuyệcmrnn nhưfbdd vậpceyy...”

“Nếfzcvu tôublli nóconpi làmqcgshpy bảexxhn thâcggwn tôublli thìshpy sao?”

Morri trựnculc tiếfzcvp ngắshpyt lờpbhxi củcmrna Hưfbddurpjng Tìshpynh.

“Anh cóconp ýnrvwshpy?”

fbddurpjng Tìshpynh khôubllng hiểcggwu.




“Chuyệcmrnn tấafxem hìshpynh lầlvnbn trưfbddurpjc, tôublli khôubllng lêydzdn tiếfzcvng khôubllng cóconp nghĩjrpha làmqcgublli khôubllng biếfzcvt! Dájskcm ởunbh sau lưfbddng chơvxzbi Morri tôublli, vậpceyy thìshpyubll ta nêydzdn sớurpjm chuẩfpkgn bịemid phảexxhi trảexxh giájskc!”

Giọsxkang nóconpi củcmrna Morri âcggwm u lạdkwcnh lẽgjfgo khiếfzcvn ngưfbddpbhxi ta phảexxhi khiếfzcvp sợyppr.

“Hóconpa ra anh biếfzcvt...”

Thậpceyt ra Hưfbddurpjng Tìshpynh cũpmpmng khôubllng ngạdkwcc nhiêydzdn vềconp đshpyiềconpu nàmqcgy.

“... Ừybzkm.”

Morri trầlvnbm ngâcggwm mộnrvwt tiếfzcvng.

fbddurpjng Tìshpynh thởunbhmqcgi, sựncul tứfzcvc giậpceyn trong lòexxhng côubllpmpmng vơvxzbi đshpyi khôubllng írdpft, côubllshpym mộnrvwt chiếfzcvc ghếfzcv ngồsxqri xuốurpjng, thửfbddmqcgn bạdkwcc vớurpji Morri: “Thậpceyt ra chuyệcmrnn đshpyóconpublli đshpyãmqcg dạdkwcy cho côubll ta mộnrvwt bàmqcgi họsxkac rồsxqri, chuyệcmrnn sa thảexxhi hôubllm nay cóconp thểcggw bỏqpwi đshpyi khôubllng?”

“Em còexxhn muốurpjn giữgdss lạdkwci côubll ta àmqcg?”

“... Tôublli chỉgatm nghĩjrph rằnrvwng, nếfzcvu côubll ta khôubllng phạdkwcm lỗdkwci trong côubllng việcmrnc thìshpy khôubllng đshpyếfzcvn nỗdkwci bịemid đshpyuổkxcxi việcmrnc.”

“Đkhgnưfbddypprc!”

Morri đshpysxqrng ýnrvw, thậpceym chírdpf khôubllng mộnrvwt chúcggwt do dựncul.

fbddurpjng Tìshpynh kinh ngạdkwcc đshpysxqrng thờpbhxi cũpmpmng cóconp chúcggwt biếfzcvt ơvxzbn.

“Tôublli cóconp thểcggw đshpycggwubll ta ởunbh lạdkwci! Nhưfbddng, tốurpjt nhấafxet em nêydzdn trájskcnh xa côubll ta ra!”

Morri nhắshpyc nhởunbhubll.

“Hửfbddm?”

“Áfbddnh mắshpyt côubll ta nhìshpyn em khôubllng hềconp tốurpjt! Mộnrvwt ngàmqcgy nàmqcgo đshpyóconp, nếfzcvu em đshpycggwubll ta tìshpym đshpyưfbddypprc cơvxzb hộnrvwi, chắshpyc chắshpyn côubll ta sẽgjfg dốurpjc hếfzcvt sứfzcvc dồsxqrn em vàmqcgo chỗdkwc chếfzcvt!”

Lờpbhxi củcmrna Morri khiếfzcvn sốurpjng lưfbddng Hưfbddurpjng Tìshpynh lạdkwcnh toájskct.

mqcgn tay cầlvnbm đshpyiệcmrnn thoạdkwci bỗdkwcng nắshpym chặwktjt lạdkwci: “Cảexxhm ơvxzbn, tôublli sẽgjfgfbddu ýnrvw.”

“... Ừybzkm.”

“Morri!”

Trưfbddurpjc khi cúcggwp májskcy, Hưfbddurpjng Tìshpynh gọsxkai anh lạdkwci.

“?”

fbddurpjng Tìshpynh hơvxzbi khựnculng lạdkwci, liếfzcvm môublli rồsxqri nóconpi tiếfzcvp: “Thậpceyt ra tôublli thựnculc sựncul rấafxet cảexxhm kírdpfch tấafxem lòexxhng củcmrna anh đshpyurpji vớurpji tôublli, tôublli biếfzcvt, rấafxet nhiềconpu lầlvnbn nếfzcvu khôubllng cóconp anh, cóconp lẽgjfg Cao Hưfbddurpjng Tìshpynh tôublli đshpyãmqcg chếfzcvt rồsxqri, nhưfbddng tìshpynh yêydzdu làmqcg khôubllng phâcggwn trưfbddurpjc sau, cũpmpmng khôubllng phâcggwn nghèsrkeo hèsrken, càmqcgng khôubllng liêydzdn quan đshpyếfzcvn lòexxhng biếfzcvt ơvxzbn! Ngưfbddpbhxi tôublli yêydzdu, làmqcg Li Dãmqcg! Dùcggw thưfbddpbhxng ngàmqcgy anh ấafxey cóconp xấafxeu xa, cóconpjskc đshpydkwco đshpyi chăufavng nữgdssa, nhưfbddng tôublli vẫkxcxn yêydzdu anh ấafxey, hơvxzbn nữgdssa, ngoạdkwci trừexxh anh ấafxey, tôublli khôubllng thểcggwmqcgo đshpynrvwng lòexxhng vớurpji bấafxet kỳjftg đshpyàmqcgn ôubllng nàmqcgo nữgdssa! Morri, mộnrvwt ngàmqcgy nàmqcgo đshpyóconpublli sẽgjfg kếfzcvt hôublln, nhưfbddng, chúcggw rểcggw củcmrna tôublli chỉgatmconp thểcggwmqcg anh ấafxey! Xin lỗdkwci!”

ubll xin lỗdkwci.

Rấafxet châcggwn thàmqcgnh bàmqcgy tỏqpwi lờpbhxi xin lỗdkwci củcmrna mìshpynh.

Đkhgnlvnbu dâcggwy bêydzdn kia, Morri im lặwktjng hồsxqri lâcggwu.

fbddurpjng Tìshpynh tưfbddunbhng anh sẽgjfg khôubllng lêydzdn tiếfzcvng nữgdssa, nhưfbddng đshpynrvwt nhiêydzdn lạdkwci nghe anh trầlvnbm giọsxkang nóconpi: “Cao Hưfbddurpjng Tìshpynh, em yêydzdu ai khôubllng liêydzdn quan đshpyếfzcvn tôublli, giốurpjng nhưfbddublli yêydzdu ai cũpmpmng khôubllng liêydzdn quan đshpyếfzcvn em! Đkhgnâcggwy làmqcg chuyệcmrnn củcmrna tôublli, tựnculublli biếfzcvt phảexxhi làmqcgm gìshpy!”

Dứfzcvt lờpbhxi, “Kịemidch...” mộnrvwt tiếfzcvng, anh đshpyãmqcgcggwp májskcy.

Nghe tiếfzcvng “Túcggwt túcggwt túcggwt” trong đshpyiệcmrnn thoạdkwci, Hưfbddurpjng Tìshpynh ngơvxzb ngájskcc mộnrvwt hồsxqri lâcggwu.

Khi côubll trởunbh lạdkwci phòexxhng làmqcgm việcmrnc, ngưfbddpbhxi bu lạdkwci bêydzdn cạdkwcnh Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch đshpyãmqcg giảexxhi tájskcn, côubll ta lạdkwci ngồsxqri vềconpmqcgn làmqcgm việcmrnc củcmrna mìshpynh, đshpysxqr đshpydkwcc vừexxha đshpyưfbddypprc dọsxkan dẹjicrp lạdkwci trởunbh vềconpvxzbi ban đshpylvnbu.

fbddurpjng Tìshpynh cóconp chúcggwt đshpyau đshpylvnbu.

ubll xoa huyệcmrnt thájskci dưfbddơvxzbng rồsxqri đshpyi vềconp phírdpfa côubll ta.

ubll suy nghĩjrph rồsxqri nóconpi: “Chuyệcmrnn hôubllm nay cũpmpmng làmqcg do tai họsxkaa trưfbddurpjc kia tựnculubll đshpycggw lạdkwci.”

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch cắshpyn môublli, tứfzcvc giậpceyn trừexxhng mắshpyt nhìshpyn Hưfbddurpjng Tìshpynh, khôubllng lêydzdn tiếfzcvng.

“Đkhgnexxhng nhìshpyn tôublli nhưfbdd vậpceyy, anh ta sớurpjm đshpyãmqcg biếfzcvt chuyệcmrnn côublljskcn hìshpynh củcmrna tôublli vàmqcg Morri cho cájskcc tạdkwcp chírdpf khájskcc, chỉgatmmqcg trưfbddurpjc giờpbhx vẫkxcxn chưfbdda ra tay màmqcg thôublli!”

“Côubllconpi vớurpji anh ta ưfbdd?”

fbddurpjng Tìshpynh lạdkwci xoa mi tâcggwm đshpyau nhứfzcvc củcmrna mìshpynh: “Morri anh ta muốurpjn biếfzcvt chuyệcmrnn gìshpy thìshpyconp cầlvnbn tôublli phírdpf lờpbhxi khôubllng?”

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch cưfbddpbhxi khẩfpkgy: “Vìshpy vậpceyy bâcggwy giờpbhxubll muốurpjn nóconpi vớurpji tôublli rằnrvwng, chuyệcmrnn hôubllm nay làmqcgubll đshpyãmqcg giúcggwp tôublli, muốurpjn tôublli cảexxhm kírdpfch côubll?”

“Chúcggwng ta tròexxh chuyệcmrnn mộnrvwt chúcggwt đshpyi.”

fbddurpjng Tìshpynh nóconpi vớurpji vẻrdpf mặwktjt nghiêydzdm túcggwc.

“Xuốurpjng dưfbddurpji đshpyi, tôublli đshpyyppri côubllunbh cửfbdda hàmqcgng tiệcmrnn lợyppri!”

Dứfzcvt lờpbhxi, côubll xoay ngưfbddpbhxi rờpbhxi khỏqpwii.

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch suy nghĩjrph mộnrvwt lúcggwc, răufavng cắshpyn chặwktjt môublli dưfbddurpji, hồsxqri lâcggwu mớurpji đshpyfzcvng dậpceyy bưfbddurpjc xuốurpjng lầlvnbu.

Khi côubll đshpyếfzcvn cửfbdda hàmqcgng tiệcmrnn lợyppri thìshpy thấafxey Hưfbddurpjng Tìshpynh đshpyang cầlvnbm hai ly càmqcg phêydzdconpng ngồsxqri trêydzdn ghếfzcv nghỉgatm ngơvxzbi ởunbh trưfbddurpjc cửfbdda đshpyyppri.

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch bưfbddurpjc đshpyếfzcvn đshpyóconp.

fbddurpjng Tìshpynh đshpyưfbdda mộnrvwt ly càmqcg phêydzd trong tay cho côubll ta: “Cappuccino, khôubllng biếfzcvt côubll thírdpfch uốurpjng gìshpyydzdn mua loạdkwci nàmqcgy.”

“Khôubllng sao cảexxh.”

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch nhậpceyn lấafxey, cầlvnbm trong tay, cũpmpmng khôubllng uốurpjng.

“Cóconp chuyệcmrnn gìshpyubll cứfzcvconpi đshpyi!”

Thájskci đshpynrvw củcmrna Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch rấafxet lạdkwcnh lùcggwng.

fbddurpjng Tìshpynh nhírdpfu màmqcgy: “Chúcggwng ta hãmqcgy bìshpynh tĩjrphnh nóconpi chuyệcmrnn! Nóconpi thậpceyt, trong cùcggwng mộnrvwt môublli trưfbddpbhxng làmqcgm việcmrnc, đshpyi ra đshpyi vàmqcgo rồsxqri cũpmpmng cóconpcggwc chạdkwcm mặwktjt nhau, nếfzcvu ngàmqcgy nàmqcgo cũpmpmng đshpyconpu đshpyurpji đshpylvnbu nhưfbdd vậpceyy, côubll khôubllng mệcmrnt, tôublli cũpmpmng khájskc mệcmrnt đshpyafxey!”

“Cưfbddurpjp bạdkwcn trai củcmrna tôublli còexxhn mong tôublli cưfbdd xửfbddmqcgi hòexxha vớurpji côubll àmqcg?”

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch cưfbddpbhxi khẩfpkgy: “Trêydzdn đshpypbhxi nàmqcgy nàmqcgo cóconp chuyệcmrnn tốurpjt đshpyjicrp đshpyếfzcvn vậpceyy?”

“Con ngưfbddpbhxi côubll cốurpj chấafxep thậpceyt.”

fbddurpjng Tìshpynh nhấafxep mộnrvwt ngụzfhum càmqcg phêydzd trong ly, bấafxet lựnculc thởunbhmqcgi: “Tôublli vốurpjn khôubllng cốurpjshpynh giàmqcgnh bạdkwcn trai gìshpy vớurpji côubll! Hơvxzbn nữgdssa, trưfbddurpjc khi tôublli quen anh ấafxey vốurpjn khôubllng biếfzcvt côubll thírdpfch anh ấafxey! Côubllfbddunbhng lầlvnbn trong KTV làmqcg lầlvnbn đshpylvnbu tiêydzdn chúcggwng tôublli gặwktjp sao? Nếfzcvu lầlvnbn đshpyóconp thựnculc sựnculmqcg lầlvnbn đshpylvnbu chúcggwng tôublli gặwktjp nhau thìshpyublli đshpyãmqcg khôubllng yêydzdu anh ấafxey rồsxqri!”

“Hai ngưfbddpbhxi đshpyãmqcg quen biếfzcvt từexxhcggwu?”

fbddurpjng Tìshpynh nghiêydzdng đshpylvnbu nhìshpyn Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch, ájskcnh mắshpyt đshpyiềconpm đshpydkwcm: “Tôublli đshpyãmqcg kểcggw vớurpji côubllmqcgpmpm Quỳjftgnh làmqcg chịemidcggwu củcmrna tôublli chưfbdda nhỉgatm?”

“Vũpmpm... Vũpmpm Quỳjftgnh??”

“Phảexxhi! Bạdkwcn họsxkac củcmrna côubll, Vũpmpm Quỳjftgnh! Vợyppr củcmrna anh trai tôublli! Chịemidcggwu tôublli!!”

fbddurpjng Tìshpynh gậpceyt đshpylvnbu.

Sắshpyc mặwktjt Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch cóconp chúcggwt trắshpyng bệcmrnch, cầlvnbm ly càmqcg phêydzd trong tay lêydzdn uốurpjng mộnrvwt ngụzfhum rồsxqri nóconpi: “Vậpceyy... Vậpceyy thìshpy sao?”

“Tôublli vàmqcg Lụzfhuc Li Dãmqcg đshpyãmqcg quen biếfzcvt nhau từexxh nhiềconpu năufavm trưfbddurpjc rồsxqri! Anh ấafxey vàmqcg chịemidpmpm Quỳjftgnh làmqcg bạdkwcn bèsrke rấafxet tốurpjt, từexxhng đshpyếfzcvn nhàmqcgublli chơvxzbi, khôubllng phảexxhi tìshpym tôublli màmqcgmqcgshpym anh tôublli!”

fbddurpjng Tìshpynh vôubllcggwng bìshpynh tĩjrphnh môubll tảexxh vớurpji Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch quájskc trìshpynh quen nhau củcmrna côubllmqcg Lụzfhuc Li Dãmqcg.

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch cắshpyn chặwktjt môublli dưfbddurpji, khôubllng lêydzdn tiếfzcvng.

fbddurpjng Tìshpynh nhìshpyn côubll ta, tiếfzcvc nuốurpji thởunbhmqcgi: “Nóconpi thậpceyt, tôublli vẫkxcxn rấafxet nhớurpj nhữgdssng ngàmqcgy thájskcng trưfbddurpjc kia cảexxh hai chúcggwng ta cùcggwng thuêydzd nhàmqcg! Tôublli cũpmpmng khôubllng ngờpbhxconp mộnrvwt ngàmqcgy quan hệcmrn chúcggwng ta sẽgjfg trởunbhydzdn nhưfbdd thếfzcvmqcgy...”

Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch cầlvnbm ly càmqcg phêydzd trong tay, bỗdkwcng siếfzcvt chặwktjt lạdkwci: “Nếfzcvu côubll vẫkxcxn muốurpjn quay vềconp quájskc khứfzcv thìshpy đshpyóconpmqcg việcmrnc khôubllng thểcggwmqcgo!”

Đkhgnôublli mắshpyt long lanh củcmrna Hưfbddurpjng Tìshpynh dấafxey lêydzdn từexxhng làmqcgn sóconpng nhàmqcgn nhạdkwct: “Đkhgnôublli khi, nếfzcvu giữgdssa chúcggwng ta khôubllng đshpyurpji đshpylvnbu vớurpji nhau, liệcmrnu chúcggwng ta cóconp thểcggw sốurpjng thoảexxhi májskci hơvxzbn khôubllng?”

“Nếfzcvu bâcggwy giờpbhx đshpykxcxi lạdkwci làmqcgublli cưfbddurpjp bạdkwcn trai củcmrna côubll thìshpy sao? Côubllexxhn nóconpi ra đshpyưfbddypprc nhữgdssng lờpbhxi nhẹjicr nhàmqcgng nhưfbdd vậpceyy khôubllng?”

Đkhgnurpji vớurpji câcggwu hỏqpwii củcmrna Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch, Hưfbddurpjng Tìshpynh khôubllng khỏqpwii cau màmqcgy: “Năufavm xưfbdda cóconp phảexxhi côubllpmpmng luôublln cảexxhm thấafxey Tiểcggwu Quỳjftgnh cưfbddurpjp đshpyi Lụzfhuc Li Dãmqcg khôubllng?”

“Phảexxhi!! Nếfzcvu khôubllng vìshpyubll ta, Lụzfhuc Li Dãmqcg sẽgjfg khôubllng chia tay vớurpji tôublli!”

fbddurpjng Tìshpynh đshpynrvwt nhiêydzdn cảexxhm thấafxey mìshpynh nóconpi vớurpji côubll ta nhiềconpu nhưfbdd vậpceyy, thựnculc chấafxet đshpyconpu làmqcg lờpbhxi thừexxha.

ubll đshpyfzcvng dậpceyy muốurpjn bỏqpwi đshpyi: “Tầlvnbn Lịemidch Lịemidch, nếfzcvu côubll khôubllng thửfbdd buôubllng tha cho bảexxhn thâcggwn, côubll sẽgjfg khôubllng bao giờpbhx đshpyưfbddypprc sốurpjng vui vẻrdpf!! Còexxhn nữgdssa, đshpyexxhng coi tôublli làmqcg kẻrdpf thùcggwfbddunbhng tưfbddypprng củcmrna côubll nữgdssa, tôublli khôubllng thírdpfch lụzfhuc đshpyzfhuc vớurpji mọsxkai ngưfbddpbhxi, càmqcgng khôubllng muốurpjn đshpyájskcnh mấafxet chírdpfnh mìshpynh! Côubllmqcgy làmqcgm việcmrnc thậpceyt tốurpjt đshpyi! Chúcggwng ta khôubllng thàmqcgnh bạdkwcn, nhưfbddng írdpft ra cũpmpmng làmqcg đshpysxqrng nghiệcmrnp cùcggwng côubllng ty! Nếfzcvu đshpyãmqcgunbh lạdkwci thìshpy đshpyexxhng đshpycggwvxzbi làmqcgm việcmrnc trởunbh thàmqcgnh mộnrvwt xiềconpng xírdpfch, nhưfbdd vậpceyy chỉgatm sẽgjfg khiếfzcvn hai chúcggwng ta khôubllng thởunbh nổkxcxi màmqcg thôublli!”

fbddurpjng Tìshpynh nóconpi xong ngẩfpkgng cao đshpylvnbu, giẫkxcxm giàmqcgy cao góconpt bưfbddurpjc vàmqcgo côubllng ty.

Khi đshpyi ngang qua thùcggwng rájskcc côubll tiệcmrnn tay nénnmfm ly càmqcg phêydzdmqcgo trong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.