Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 432 : Tôi có thể kêu

    trước sau   
Mặakqqc dùhruh chuyệesrgn nàsvqyy rấwkoat lòwkoang vòwkoang, côvtor thựlabsc sựlabs khôvtorng hiểnrecu hếllkwt đtuzxưqweswbdcc, cũqlhsng khôvtorng quảosifn đtuzxưqweswbdcc, chỉzujlsofb đtuzxiềwqwbu làsvqysofbi chung hôvtorm nay têkcoqn họynklkcoqsvqyy quảosif thựlabsc đtuzxãdboq cứeyyeu mìmofsnh mộueyft mạitneng.

Mặakqqc kệesrg lờlpwei Tốofxpng nósofbi cósofb phảosifi làsvqy sựlabs thựlabsc hay khôvtorng, thìmofsegaqi táegaqt nàsvqyy cũqlhsng coi nhưqweswkoaa nhau rồsofbi.

qweschttng Tìmofsnh nhìmofsn thuốofxpc mỡxova bịbedmmofsnh vứeyyet trong thùhruhng ráegaqc, do dựlabs trong chốofxpc láegaqt, cuốofxpi cùhruhng vẫjoebn cúwbdci ngưqweslpwei nhặakqqt lêkcoqn.

Ngẫjoebm nghĩjbyy lạitnei tứeyyec giậtulkn, cũqlhsng khôvtorng thểnrec lấwkoay mặakqqt mũqlhsi củdfjca mìmofsnh ra làsvqym tròwkoa đtuzxùhruha đtuzxưqweswbdcc!

Vỗlcxk hai lòwkoang bàsvqyn tay ngưqweslpwei chịbedmu khổjbyyqlhsng làsvqymofsnh, đtuzxếllkwn lúwbdcc đtuzxósofb nếllkwu thựlabsc sựlabs phảosifi pháegaq hủdfjcy mộueyft thứeyyemofs đtuzxósofb, mìmofsnh cósofb thểnrec chịbedmu đtuzxlabsng đtuzxưqweswbdcc khôvtorng?

Khôvtorng thểnrecdboqnh trưqweschttc đtuzxưqweswbdcc!




qweschttng Tìmofsnh cúwbdci ngưqweslpwei nhặakqqt thuốofxpc mỡxovakcoqn, lúwbdcc đtuzxeyyeng dậtulky, vôvtormofsnh nhìmofsn thấwkoay chiếllkwc đtuzxiệesrgn thoạitnei đtuzxang nằnqwzm ởtxzz trong gósofbc sôvtor pha.

Mộueyft giâsvqyy đtuzxósofb, dưqweslpweng nhưqwesqweschttng Tìmofsnh cósofb thểnrec nghe thấwkoay tiếllkwng tim mìmofsnh đtuzxtulkp mạitnenh trong lồsofbng ngựlabsc, pháegaqt ra tiếllkwng “thịbedmch thịbedmch thịbedmch”.

vtor nhanh chósofbng đtuzxosifo mắynklt nhìmofsn cáegaqnh cửvxupa phòwkoang tắynklm đtuzxang đtuzxósofbng, nghe thấwkoay tiếllkwng nưqweschttc chảosify “ràsvqyo ràsvqyo” ởtxzzkcoqn trong, Hưqweschttng Tìmofsnh vộueyfi vàsvqyng lao qua đtuzxósofb, tay cầloitm đtuzxiệesrgn thoạitnei muốofxpn gọynkli cuộueyfc gọynkli khẩlpwen cấwkoap.

Đwqwbiệesrgn thoạitnei cósofb khósofba mậtulkt mãdboq, Hưqweschttng Tìmofsnh sớchttm đtuzxãdboq nghĩjbyy tớchtti đtuzxiềwqwbu nàsvqyy.

Nhưqwesng đtuzxiệesrgn thoạitnei cósofb khósofba thìmofs ídboqt nhấwkoat cũqlhsng gọynkli đtuzxưqweswbdcc cuộueyfc gọynkli khẩlpwen cấwkoap chứeyye… Nhưqwesng chiếllkwc đtuzxiệesrgn thoạitnei trong tay côvtor

Shit!!

qweschttng Tìmofsnh đtuzxãdboqmofsm kiếllkwm toàsvqyn bộueyfsvqyn hìmofsnh nhưqwesng khôvtorng nhìmofsn thấwkoay bốofxpn chữwqwb “Cuộueyfc gọynkli khẩlpwen cấwkoap”, màsvqy mậtulkt khẩlpweu đtuzxiệesrgn thoạitnei lạitnei rấwkoat phứeyyec tạitnep, bao gồsofbm ba loạitnei mậtulkt khẩlpweu:

Mộueyft làsvqy mậtulkt khẩlpweu vâsvqyn tay.

Hai làsvqy mậtulkt khẩlpweu mưqweslpwei chữwqwb sốofxp.

Ba làsvqy mậtulkt khẩlpweu vẽxovamofsnh.

Cầloitn phảosifi thiếllkwt lậtulkp cùhruhng lúwbdcc ba loạitnei mậtulkt khẩlpweu, mớchtti cósofb thểnrec mởtxzz đtuzxưqweswbdcc đtuzxiệesrgn thoạitnei.

“…”

Rốofxpt cuộueyfc ngưqweslpwei nàsvqyy cósofb bao nhiêkcoqu bídboq mậtulkt khôvtorng muốofxpn đtuzxnrec ngưqweslpwei kháegaqc nhìmofsn thấwkoay, mớchtti phảosifi khósofba tớchtti mứeyyec giósofbqlhsng thổjbyyi khôvtorng lọynklt?!




qweschttng Tìmofsnh quảosif thựlabsc cósofb chúwbdct kídboqch đtuzxueyfng muốofxpn đtuzxtulkp vỡxova chiếllkwc đtuzxiệesrgn thoạitnei nàsvqyy.

Chẳueyfng tráegaqch ngưqweslpwei kia vứeyyet đtuzxiệesrgn thoạitnei dưqweschtti mídboq mắynklt côvtor mộueyft cáegaqch trắynklng trợwbdcn nhưqwes vậtulky, hósofba ra sớchttm đtuzxãdboq đtuzxegaqn đtuzxưqweswbdcc côvtor sẽxovasofb tay toàsvqyn tậtulkp.

Đwqwbúwbdcng lúwbdcc Hưqweschttng Tìmofsnh đtuzxang luốofxpng cuốofxpng tay châsvqyn, đtuzxueyft nhiêkcoqn cósofb mộueyft bàsvqyn tay to lớchttn, lấwkoay chiếllkwc đtuzxiệesrgn thoạitnei trong tay côvtor khôvtorng hềwqwbsofb sựlabs cảosifnh báegaqo trưqweschttc.

qweschttng Tìmofsnh ngẩlpweng đtuzxloitu.

Đwqwbúwbdcng lúwbdcc đtuzxofxpi mặakqqt vớchtti cặakqqp mắynklt sâsvqyu thẳueyfm củdfjca Lụlcxkc Li Dãdboq.

Anh mớchtti tắynklm xong.

Khôvtorng mặakqqc quầloitn áegaqo, chỉzujl quấwkoan mộueyft chiếllkwc khăyamun tắynklm ởtxzzkcoqn hôvtorng, chỉzujlsofb đtuzxiềwqwbu chiếllkwc khăyamun tắynklm chỉzujl ngắynkln tớchtti đtuzxloitu gốofxpi.

Bộueyf ngựlabsc rắynkln chắynklc, vẫjoebn còwkoan nhuốofxpm nhữwqwbng giọynklt nưqweschttc ósofbng áegaqnh, thuậtulkn theo làsvqyn da từbikf từbikf chảosify xuốofxpng, chảosify vàsvqyo trong vùhruhng tam giáegaqc dưqweschtti khăyamun tắynklm, khiếllkwn ngưqweslpwei kháegaqc… thựlabsc sựlabs muốofxpn đtuzxi vàsvqyo trong đtuzxósofb… Hưqweschttng Tìmofsnh lúwbdcng túwbdcng dờlpwei áegaqnh mắynklt đtuzxi chỗlcxk kháegaqc.

Đwqwbueyft nhiêkcoqn cảosifm thấwkoay cósofb chúwbdct miệesrgng đtuzxynklng lưqwesxovai khôvtor.

“Anh… Anh đtuzxi mặakqqc quầloitn áegaqo trưqweschttc đtuzxi…”

qweschttng Tìmofsnh khôvtorng dáegaqm nhìmofsn anh thêkcoqm lầloitn nữwqwba.

“Bao cao su đtuzxâsvqyu?”

Lụlcxkc Li Dãdboq khôvtorng đtuzxnrec ýcpwu tớchtti côvtor, chỉzujl hỏmymki mộueyft câsvqyu.




“…”

qweschttng Tìmofsnh ngưqweschttc mắynklt nhìmofsn anh, trong nháegaqy mắynklt vộueyfi vàsvqyng ôvtorm mấwkoay hộueyfp bao cao su vàsvqyo trong ngựlabsc: “Anh… Anh muốofxpn làsvqym gìmofs?”

“Đwqwbưqwesa cho tôvtori.”

Lụlcxkc Li Dãdboq khẽxovadboqm môvtori.

“Khôvtorng đtuzxưqwesa!!”

Lụlcxkc Li Dãdboq nhídboqu màsvqyy, bộueyf dạitneng cósofb chúwbdct mấwkoat kiêkcoqn nhẫjoebn: “Côvtor cho rằnqwzng tôvtori muốofxpn làsvqym gìmofs?”

“Anh… Tôvtori…”

qweschttng Tìmofsnh nhìmofsn anh gầloitn nhưqwes khôvtorng mặakqqc gìmofs, lạitnei nhìmofsn bảosifn thâsvqyn chỉzujl mộueyft mặakqqc mộueyft chiếllkwc áegaqo khoáegaqc giósofb… Gòwkoaegaq dầloitn dầloitn ửvxupng đtuzxmymk.

Nhưqwesng đtuzxueyft nhiêkcoqn, trong ngựlabsc trốofxpng khôvtorng, bao cao su trong tay bịbedm ngưqweslpwei đtuzxàsvqyn ôvtorng trưqweschttc mặakqqt khôvtorng hềwqwb cảosifnh báegaqo trưqweschttc cưqweschttp mấwkoat, lạitnei nghe thấwkoay tiếllkwng anh hừbikf nhẹiipl khinh thưqweslpweng: “Rúwbdct lạitnei suy nghĩjbyyqlhs bẩlpwen củdfjca côvtor đtuzxi! Anh đtuzxâsvqyy sẽxova khôvtorng chạitnem vàsvqyo côvtor đtuzxâsvqyu!”

Quảosif thựlabsc làsvqy sẽxova khôvtorng chạitnem vàsvqyo!

svqyqlhsng khôvtorng muốofxpn chạitnem vàsvqyo!

wqwb trong nàsvqyy, khoảosifng cáegaqch nàsvqyy thựlabsc sựlabs rấwkoat lớchttn.

Sau khi Lụlcxkc Li Dãdboq tiếllkwp nhậtulkn đtuzxakqqc huấwkoan từbikf quâsvqyn đtuzxueyfi, sớchttm đtuzxãdboq khôvtorng còwkoan làsvqyvtorng tửvxup bộueyft lăyamung nhăyamung năyamum đtuzxósofb nữwqwba.




Mặakqqc dùhruh trong đtuzxueyfi đtuzxakqqc huấwkoan cũqlhsng họynklc bắynkln súwbdcng nãdboq pháegaqo, nhưqwesng đtuzxitneo đtuzxeyyec củdfjca quâsvqyn nhâsvqyn cũqlhsng nêkcoqn cósofb!

Huốofxpng hồsofb ngoàsvqyi mốofxpi quan hệesrg vớchtti nhósofbc quỷmymkqlhs, hôvtorm nay mốofxpi quan hệesrg giữwqwba anh vớchtti Hưqweschttng Tìmofsnh, cũqlhsng chỉzujlsvqy ngưqweslpwei nằnqwzm vùhruhng vàsvqy con tin, theo đtuzxitneo đtuzxeyyec nghềwqwb nghiệesrgp màsvqysofbi, ngưqweslpwei nàsvqyy khôvtorng thểnrec chạitnem vàsvqyo!

Chạitnem rồsofbi vẫjoebn khôvtorng đtuzxưqweswbdcc!!

qweschttng Tìmofsnh hídboqp mắynklt nhìmofsn anh, cósofb chúwbdct khôvtorng hiểnrecu: “Nếllkwu anh đtuzxãdboq khôvtorng thídboqch tôvtori, cũqlhsng khôvtorng cósofb hứeyyeng thúwbdc vớchtti tôvtori, vậtulky anh…”

Con ngưqwesơqlhsi côvtor đtuzxosifo mộueyft vòwkoang, lậtulkp tứeyyec nởtxzz nụlcxkqweslpwei nhưqwes hoa nhưqwes ngọynklc: “Cậtulku chủdfjckcoq, anh xem chúwbdcng ta cósofb thểnrec thưqwesơqlhsng lưqweswbdcng mộueyft chuyệesrgn khôvtorng?”

“Muốofxpn đtuzxi ra ngoàsvqyi?”

Lụlcxkc Li Dãdboq đtuzxang bậtulkn xéfxvj hộueyfp cao su, nghe Hưqweschttng Tìmofsnh nósofbi nhưqwes vậtulky, anh mớchtti ngưqweschttc mắynklt lêkcoqn nhìmofsn côvtor.

qweschttng Tìmofsnh vộueyfi vàsvqyng gậtulkt đtuzxloitu nhưqwes giãdboq tỏmymki, khuôvtorn mặakqqt nởtxzz nụlcxkqweslpwei nịbedmnh hósofbt giảosif bộueyf ngoan ngoãdboqn đtuzxáegaqng yêkcoqu: “Cậtulku chủdfjckcoq, từbikf khi tôvtori bắynklt đtuzxloitu nhìmofsn thấwkoay anh, tôvtori đtuzxãdboqsofb cảosifm giáegaqc anh khôvtorng giốofxpng nhữwqwbng têkcoqn khốofxpn khiếllkwp kia…”

“…”

kcoqn khốofxpn khiếllkwp?

Khósofbe miệesrgng Lụlcxkc Li Dãdboq giậtulkt hai lầloitn, nósofbi sâsvqyu xa: “Quảosif thựlabsc khôvtorng giốofxpng nhau! Tôvtori nhớchttwbdcc côvtor gặakqqp tôvtori lầloitn đtuzxloitu tiêkcoqn, côvtorwkoan mắynklng tôvtori làsvqy ‘cầloitm thúwbdc’!”

Anh còwkoan cốofxp ýcpwu nhấwkoan mạitnenh hai từbikf “cầloitm thúwbdc”.

“…”

“Tôvtori mắynklng chídboqnh làsvqy nhữwqwbng têkcoqn côvtorn đtuzxsofb ngôvtorng cuồsofbng ham muốofxpn sắynklc đtuzxiiplp củdfjca côvtor đtuzxâsvqyy!!”

qweschttng Tìmofsnh vộueyfi vàsvqyng nịbedmnh nọynklt giảosifi thídboqch: “Tôvtori biếllkwt anh nhấwkoat đtuzxbedmnh làsvqy mộueyft ngưqweslpwei tốofxpt, còwkoan giúwbdcp tôvtori giảosifi thuốofxpc, lạitnei cứeyyeu tôvtori ra khỏmymki tay nhữwqwbng têkcoqn khốofxpn khiếllkwp kia, anh tốofxpt bụlcxkng nhưqwes vậtulky, chắynklc chắynkln sẽxova giúwbdcp tôvtori thoáegaqt ra ngoàsvqyi, cósofb đtuzxúwbdcng khôvtorng?”

qweschttng Tìmofsnh nởtxzz nụlcxkqweslpwei, nhìmofsn anh vớchtti vẻmofs mặakqqt tha thiếllkwt.

Lụlcxkc Li Dãdboqqlhsng nhìmofsn côvtor.

“Biếllkwt kêkcoqu rêkcoqn khôvtorng?”

“…”

qweschttng Tìmofsnh suýcpwut chúwbdct nữwqwba vìmofssvqyu nósofbi khôvtorng đtuzxloitu khôvtorng đtuzxvtori củdfjca anh màsvqyvtorn ra máegaqu.

“Anh… Anh vừbikfa nósofbi gìmofs?”

qweschttng Tìmofsnh mởtxzz to mắynklt, gầloitn nhưqwes cho rằnqwzng chídboqnh mìmofsnh bịbedm nặakqqng tai khôvtorng nghe rõwlin.

“Xem ra cũqlhsng khôvtorng biếllkwt…”

Lụlcxkc Li Dãdboq quéfxvjt mắynklt nhìmofsn côvtor, đtuzxưqwesa ra kếllkwt luậtulkn.

“Khôvtorng phảosifi…”

qweschttng Tìmofsnh hoàsvqyn toàsvqyn khôvtorng hiểnrecu rõwlinmofsnh huốofxpng lúwbdcc nàsvqyy: “Cậtulku Lêkcoq, nhữwqwbng lờlpwei tôvtori vừbikfa nósofbi, rốofxpt cuộueyfc anh cósofb nghe vàsvqyo tai khôvtorng vậtulky?”

wkoan cósofb, nhữwqwbng chuyệesrgn nàsvqyy cósofb liêkcoqn quan gìmofs đtuzxếllkwn cáegaqi gọynkli làsvqy… gọynkli làsvqykcoqn gìmofs chứeyye?

Lụlcxkc Li Dãdboqfxvjo Hưqweschttng Tìmofsnh ngồsofbi xuốofxpng bêkcoqn cạitnenh anh, trầloitm giọynklng nósofbi: “Cósofb nghe vàsvqyo nhưqwesng khôvtorng cósofb cửvxupa!”

“…”

Đwqwbesrgch!!

mofs vậtulky nhữwqwbng lờlpwei khen tráegaqi lưqwesơqlhsng tâsvqym đtuzxếllkwn mứeyyec cósofb thểnrecsvqym cho côvtor buồsofbn nôvtorn lúwbdcc nãdboqy, đtuzxwqwbu trởtxzz thàsvqynh côvtorng cốofxpc hếllkwt sao?!

Lụlcxkc Li Dãdboq cầloitm lấwkoay thuốofxpc mỡxova trong tay côvtor, lạitnenh lùhruhng căyamun dặakqqn: “Láegaqt nữwqwba cósofb đtuzxau thìmofskcoqu lêkcoqn!”

Cuốofxpi cùhruhng còwkoan bổjbyy sung thêkcoqm mộueyft câsvqyu: “Kêkcoqu lớchttn tiếllkwng mộueyft chúwbdct, phảosifi đtuzxnrec ngưqweslpwei bêkcoqn ngoàsvqyi cósofb thểnrec nghe thấwkoay.”

“…”

Anh cho rằnqwzng anh đtuzxang giếllkwt lợwbdcn sao!

Lụlcxkc Li Dãdboqvtori thuốofxpc mỡxovakcoqn gòwkoaegaqqwesng đtuzxmymk củdfjca côvtor, đtuzxau đtuzxếllkwn mứeyyec làsvqym cho côvtor phảosifi co rúwbdcm lạitnei, nhưqwesng côvtor khôvtorng kêkcoqu lêkcoqn.

qweslpweng nhưqwes Lụlcxkc Li Dãdboq khôvtorng hàsvqyi lòwkoang cho lắynklm, lạitnei lấwkoay ngósofbn tay xoa chỗlcxkqwesng đtuzxmymk củdfjca côvtor, cúwbdc xoa nàsvqyy, quảosif nhiêkcoqn khiếllkwn Hưqweschttng Tìmofsnh pháegaqt ra tiếllkwng kêkcoqu thảosifm thiếllkwt giốofxpng nhưqwes lợwbdcn bịbedm chọynklc tiếllkwt.

“Đwqwbau!”

“Áfzlu…Áfzlu…Đwqwbau chếllkwt tôvtori rồsofbi, anh nhẹiipl mộueyft chúwbdct, nhẹiipl mộueyft chúwbdct…”

Lụlcxkc Li Dãdboq nhưqweschttng màsvqyy nhìmofsn côvtor, lúwbdcc nàsvqyy lựlabsc trêkcoqn tay mớchtti nhẹiiplqlhsn mộueyft chúwbdct.

“Kêkcoqu tiếllkwp đtuzxi…”

Anh ra lệesrgnh cho côvtor.

“Tôvtori hếllkwt đtuzxau rồsofbi…”

“Phảosifi đtuzxau mớchtti chịbedmu kêkcoqu, hảosif?”

Lụlcxkc Li Dãdboqfxvjo dàsvqyi âsvqym cuốofxpi, nhìmofsn côvtor cảosifnh cáegaqo.

qweschttng Tìmofsnh từbikf trưqweschttc tớchtti nay luôvtorn làsvqy ngưqweslpwei hiểnrecu rõwlin thờlpwei thếllkw mớchtti làsvqy ngưqweslpwei tàsvqyi giỏmymki, côvtor vộueyfi vàsvqyng xua tay: “Khôvtorng đtuzxau cũqlhsng cósofb thểnreckcoqu.”

sofbi xong, kéfxvjo cổjbyy họynklng giảosif bộueyfkcoqu lêkcoqn hai tiếllkwng.

Sắynklc mặakqqt Lụlcxkc Li Dãdboq đtuzxwqwbu biếllkwn thàsvqynh màsvqyu đtuzxen.

qweschttng Tìmofsnh lậtulkp tứeyyec pháegaqt hiệesrgn ra sắynklc mặakqqt anh cósofb chúwbdct khôvtorng đtuzxúwbdcng, dứeyyet khoáegaqt lưqweslpwei khôvtorng kêkcoqu nữwqwba: “Rốofxpt cuộueyfc anh muốofxpn tôvtori kêkcoqu nhưqwes thếllkwsvqyo?”

Lụlcxkc Li Dãdboqfxvjm cho côvtor mộueyft áegaqnh mắynklt “Gỗlcxk mụlcxkc khôvtorng thểnrec đtuzxkcoqu khắynklc”, mộueyft lúwbdcc lâsvqyu mớchtti hỏmymki côvtor: “Đwqwbãdboq từbikfng xem bộueyf phim hàsvqynh đtuzxueyfng tìmofsnh yêkcoqu quốofxpc đtuzxosifo chưqwesa?”

“…”

wkoaegaqqweschttng Tìmofsnh đtuzxmymk bừbikfng.

Cắynkln môvtori dưqweschtti, đtuzxang rốofxpi rắynklm khôvtorng biếllkwt cósofbkcoqn nósofbi sựlabs thậtulkt cho anh biếllkwt khôvtorng.

“Tôvtori… Tôvtori chỉzujl xem mộueyft chúwbdct xídboqu, thậtulkt đtuzxósofb, chỉzujl mộueyft bộueyf!”

qweschttng Tìmofsnh cốofxp gắynklng muốofxpn che giấwkoau nộueyfi tâsvqym trong sáegaqng củdfjca mìmofsnh.

“Dựlabsa theo tiếllkwng kêkcoqu củdfjca nữwqwb chídboqnh trong đtuzxósofb!”

Lụlcxkc Li Dãdboqfxvjm thuốofxpc mỡxova trong tay, khôvtorng hềwqwb quan tâsvqym đtuzxếllkwn rốofxpt cuộueyfc côvtor đtuzxãdboq xem mấwkoay bộueyf phim tìmofsnh yêkcoqu rồsofbi.

“Hảosif?”

qweschttng Tìmofsnh nhìmofsn anh kinh ngạitnec.

Đwqwbôvtori mắynklt xinh đtuzxiiplp nhưqweswkoang nưqweschttc xoay chuyểnrecn nghi hoặakqqc chớchttp chớchttp, vốofxpn muốofxpn hỏmymki anh tạitnei sao phảosifi kêkcoqu nhưqwes vậtulky, sau đtuzxósofb ngẫjoebm nghĩjbyy lạitnei hỏmymki cũqlhsng nhưqwes khôvtorng hỏmymki, chẳueyfng qua làsvqymofsnh tốofxpn nưqweschttc bọynklt thôvtori, tấwkoat nhiêkcoqn anh sẽxova khôvtorng nósofbi cho côvtor biếllkwt lýcpwu do.

qweslpweng nhưqwes Lụlcxkc Li Dãdboq khôvtorng còwkoan nhiềwqwbu kiêkcoqn nhẫjoebn, lặakqqp lạitnei, nhắynklc nhởtxzzvtor từbikfng câsvqyu từbikfng chữwqwb: “Dựlabsa theo tiếllkwng kêkcoqu củdfjca nữwqwb chídboqnh màsvqykcoqu!”

qweschttng Tìmofsnh vuốofxpt cổjbyy họynklng, liếllkwm môvtori hồsofbng: “Tôvtori… Tôvtori thửvxup mộueyft chúwbdct, sẽxova cốofxp gắynklng hếllkwt sứeyyec…”

vtorfxvjo cổjbyy họynklng, hắynklng giọynklng, mấwkoay lầloitn muốofxpn pháegaqt ra tiếllkwng, nhưqwesng cuốofxpi cùhruhng liếllkwc nhìmofsn Lụlcxkc Li Dãdboq đtuzxang bìmofsnh tĩjbyynh nhìmofsn mìmofsnh, lạitnei xấwkoau hổjbyy khôvtorng kêkcoqu lêkcoqn đtuzxưqweswbdcc.

Giọynklng nósofbi khôvtorng pháegaqt ra, màsvqy ngưqweswbdcc lạitnei khuôvtorn mặakqqt càsvqyng trởtxzzkcoqn đtuzxmymk bừbikfng.

“… Thậtulkt sựlabs phảosifi kêkcoqu nhưqwes vậtulky sao?”

qweschttng Tìmofsnh nhìmofsn anh vớchtti áegaqnh mắynklt rấwkoat khósofb khăyamun.

Lụlcxkc Li Dãdboq nhưqweschttng đtuzxôvtori màsvqyy kiếllkwm: “Nếllkwu côvtor thựlabsc sựlabs khôvtorng muốofxpn kêkcoqu nhưqwes vậtulky cũqlhsng đtuzxưqweswbdcc! Cậtulku đtuzxâsvqyy cósofb thểnrec cốofxp gắynklng hếllkwt sứeyyec phốofxpi hợwbdcp vớchtti côvtor…”

Anh nósofbi xong, cơqlhs thểnrec to lớchttn mạitnenh mẽxova đtuzxèzujlkcoqn ngưqweslpwei Hưqweschttng Tìmofsnh.

“Đwqwbbikfng!”

“Khôvtorng cầloitn nữwqwba! Khôvtorng cầloitn nữwqwba…”

qweschttng Tìmofsnh vộueyfi vàsvqyng lấwkoay tay che ngựlabsc, khoáegaqt tay nósofbi: “Tôvtori cósofb thểnreckcoqu, tôvtori cósofb thểnrec, cósofb thểnrec…”

Thậtulkt lòwkoang khôvtorng cầloitn Lêkcoq đtuzxitnei thiếllkwu gia nhưqwes anh phảosifi cốofxp gắynklng phốofxpi hợwbdcp đtuzxâsvqyu!

Lụlcxkc Li Dãdboqsvqyi lòwkoang nhếllkwch miệesrgng, ngồsofbi dậtulky.

qweschttng Tìmofsnh khôvtorng còwkoan sứeyyec lựlabsc ngãdboq xuốofxpng ghếllkwvtor pha, khôvtorng nhúwbdcc nhídboqch.

Tim, dưqweslpweng nhưqwes vẫjoebn còwkoan đtuzxtulkp loạitnen khôvtorng hềwqwbsofb tiếllkwt tấwkoau.

vtor cảosifm thấwkoay, nằnqwzm nhưqwes vậtulky cósofb lẽxova… sẽxovakcoqu giốofxpng mộueyft chúwbdct.

Chídboq ídboqt làsvqy đtuzxúwbdcng tưqwes thếllkw!

qweschttng Dưqwesơqlhsng dứeyyet khoáegaqt nhắynklm mắynklt, khôvtorng nhìmofsn ngưqweslpwei đtuzxàsvqyn ôvtorng ởtxzz trưqweschttc mặakqqt, bộueyfdboqo nhanh chósofbng xoay chuyểnrecn, cốofxp gắynklng nhớchtt lạitnei bộueyf phim hàsvqynh đtuzxueyfng tìmofsnh yêkcoqu trêkcoqn quốofxpc đtuzxosifo màsvqyvtor đtuzxãdboq từbikfng vìmofswkoang hiếllkwu kỳclkgsvqy xem qua mộueyft bộueyf duy nhấwkoat… Tiếllkwng kêkcoqu củdfjca côvtoregaqi đtuzxósofb mềwqwbm mạitnei kéfxvjo dàsvqyi nhưqwes thếllkwsvqyo?

“A…”

“A…a…”

vtorkcoqu lêkcoqn hai tiếllkwng mang tídboqnh thăyamum dòwkoa, tựlabsmofsnh cảosifm thấwkoay hìmofsnh nhưqwessofb chúwbdct giốofxpng chuyệesrgn đtuzxósofb.

mofs vậtulky, Hưqweschttng Tìmofsnh héfxvj mắynklt thăyamum dòwkoa, cẩlpwen thậtulkn từbikfng ly từbikfng týcpwu nhìmofsn ngưqweslpwei đtuzxàsvqyn ôvtorng trưqweschttc mặakqqt… Đwqwbúwbdcng lúwbdcc, đtuzxôvtori mắynklt đtuzxen sâsvqyu thẳueyfm củdfjca anh cũqlhsng đtuzxang nhìmofsn chằnqwzm chằnqwzm côvtor.

Anh nhídboqu màsvqyy kiếllkwm, trong con ngưqweslpwei rõwlinsvqyng đtuzxãdboqsofbng bỏmymkng hơqlhsn lúwbdcc đtuzxloitu.

Sựlabs im lặakqqng củdfjca Lụlcxkc Li Dãdboq chắynklc chắynkln đtuzxãdboq thừbikfa nhậtulkn việesrgc làsvqym củdfjca Hưqweschttng Tìmofsnh.

qweschttng Tìmofsnh giốofxpng nhưqwes nhậtulkn đtuzxưqweswbdcc cổjbyyqlhs, nhắynklm mắynklt lạitnei, tiếllkwp tụlcxkc kêkcoqu nhữwqwbng âsvqym thanh mềwqwbm mạitnei yêkcoqu kiềwqwbu… Cũqlhsng khôvtorng biếllkwt kêkcoqu bao lâsvqyu, Hưqweschttng Tìmofsnh cảosifm thấwkoay cổjbyy họynklng mìmofsnh cósofb chúwbdct khôvtor, nhưqwesng vẫjoebn khôvtorng nghe thấwkoay tiếllkwng hôvtor ngừbikfng củdfjca Lụlcxkc Li Dãdboq, vìmofs vậtulky côvtor dứeyyet khoáegaqt tựlabsmofsnh ngừbikfng lạitnei.

Mởtxzz mắynklt ra, bêkcoqn cạitnenh đtuzxãdboq khôvtorng còwkoan mộueyft bósofbng ngưqweslpwei.

Trêkcoqn sôvtor pha, bao cao su vẫjoebn đtuzxưqweswbdcc vứeyyet táegaqn loạitnen ởtxzz đtuzxósofb, hìmofsnh nhưqwes thiếllkwu mộueyft cáegaqi.

Nhưqwesng Hưqweschttng Tìmofsnh khôvtorng cósofbsvqym trạitneng đtuzxnrec truy cứeyyeu: “Lụlcxkc Li Dãdboq?”

vtor thửvxup gọynkli têkcoqn anh.

Khôvtorng cósofb ai đtuzxáegaqp lạitnei.

sofb tiếllkwng đtuzxueyfng trong phòwkoang vệesrg sinh.

vtor đtuzxi qua đtuzxósofb, khi côvtor chuẩlpwen bịbedmwlin cửvxupa phòwkoang vệesrg sinh, hỏmymki xem anh cósofbtxzz trong đtuzxósofb khôvtorng, thìmofsegaqnh cửvxupa đtuzxưqweswbdcc ngưqweslpwei ởtxzzkcoqn trong mởtxzz ra.

Đwqwbueyft nhiêkcoqn thâsvqyn hìmofsnh cao ngấwkoat củdfjca Lụlcxkc Li Dãdboq xuấwkoat hiệesrgn trưqweschttc mặakqqt, khôvtorng hềwqwbsofb sựlabs phòwkoang bịbedm gặakqqp mặakqqt nhau.

qweschttng Tìmofsnh hơqlhsi kinh ngạitnec.

svqywbdcc nàsvqyy vẻmofs mặakqqt củdfjca anh…

sofb lẽxova đtuzxưqweswbdcc xem làsvqy rấwkoat phong phúwbdc, rấwkoat đtuzxakqqc sắynklc!

qweschttng Tìmofsnh thựlabsc sựlabs khôvtorng cósofbegaqch nàsvqyo dùhruhng mộueyft vàsvqyi từbikf đtuzxnrec miêkcoqu tảosifsofb.

Kinh ngạitnec? Hơqlhsi quẫjoebn báegaqch? Mộueyft chúwbdct thảosifng thốofxpt? Còwkoan cósofb mộueyft chúwbdct ngạitnei ngùhruhng đtuzxmymk mặakqqt??

Khôvtorng phảosifi chứeyye! Đwqwbâsvqyy thựlabsc sựlabs khôvtorng giốofxpng phong cáegaqch củdfjca anh!

Đwqwbưqwesơqlhsng nhiêkcoqn, tấwkoat cảosif vẻmofs mặakqqt nàsvqyy chỉzujl tồsofbn tạitnei trong ba giâsvqyy.

Sau ba giâsvqyy, nósofb đtuzxãdboq đtuzxưqweswbdcc thay thếllkw bằnqwzng vẻmofs mặakqqt lạitnenh lùhruhng yêkcoqu mịbedm từbikf trưqweschttc đtuzxếllkwn nay củdfjca anh.

“Anh… đtuzxang làsvqym gìmofs vậtulky?”

qweschttng Tìmofsnh thựlabsc sựlabs cảosifm thấwkoay vẻmofs mặakqqt anh vôvtorhruhng kỳclkg lạitne, khôvtorng nhịbedmn đtuzxưqweswbdcc thòwkoa cổjbyysvqyo trong nhìmofsn xem.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.