Nhưbvep ng ai biêuche ́t đsfmi ưbvep ơkiro ̣c, nhưbvep vâjunm ̣y chỉ là môctbm ̣t chút an ủi cho trái tim đsfmi âjunm ̀y thưbvep ơkiro ng tôctbm ̉n.
Trêuche n thưbvep ̣c têuche ́ có chạy trôctbm ́n đsfmi ưbvep ơkiro ̣c khôctbm ng? Câjunm u trả lơkiro ̀i là khôctbm ng!
“Đegyb ôctbm ̉i kiêuche ̉u tóc, thay đsfmi ôctbm ̉i tâjunm m tình?”
Cao Hưbvep ơkiro ́ng Dưbvep ơkiro ng lâjunm ̉m nhâjunm ̉m lại câjunm u nói, rôctbm ̀i quay sang hỏi: “Hai năcanv m trưbvep ơkiro ́c, em đsfmi i Mỹ vơkiro ́i tâjunm m tình nhưbvep thêuche ́ nào?”
Vũ Quỳnh mát xa châjunm n cho anh, nghe anh nói xong, liêuche ̀n ngâjunm ̉ng đsfmi âjunm ̀u nhìn anh, khôctbm ng trả lơkiro ̀i mà hỏi ngưbvep ơkiro ̣c lại: “Anh cảm thâjunm ́y sao? Anh cảm thâjunm ́y em sẽ rơkiro ̀i đsfmi i vơkiro ́i tâjunm m trạng ra sao?”
Nhăcanv ́c đsfmi êuche ́n sưbvep ̣ đsfmi au đsfmi ơkiro ́n và thảm thưbvep ơkiro ng của hai năcanv m trưbvep ơkiro ́c, trong lòng Vũ Quỳnh thâjunm ́y có chút tưbvep ́c giâjunm ̣n.
Lại nhơkiro ́ đsfmi êuche ́n thái đsfmi ôctbm ̣ lúc nóng lúc lạnh của anh, giốehyc ng nhưbvep bâjunm y giờbqjs ... lúc thích thì đsfmi ểruse côctbm bêuche n cạnh, lúc khôctbm ng thích thì lại nhâjunm ̃n tâjunm ̃m đsfmi âjunm ̉y côctbm ra xa, khiêuche ́n cho trái tim côctbm khôctbm ng thêuche ̉ bình yêuche n nôctbm ̉i, bị anh quay nhưbvep chong chóng, lúc thì hạnh phúc, lúc lại đsfmi au khôctbm ̉... “Thôctbm i, chuyêuche ̣n đsfmi ã qua rôctbm ̀i nóovvv i thêuche m cũng khôctbm ng có ý nghĩa gì, em khôctbm ng muôctbm ́n nhăcanv ́c đsfmi êuche ́n nưbvep ̃a.”
Vũbhmj Quỳafwn nh nóovvv i rồcfig i liềpyzn n đsfmi ứfqyg ng dậzobm y: “Em đsfmi i ngủcanv trưbvep ớxids c đsfmi âjunm y, anh cũbhmj ng mau chóovvv ng tắnykh m rửtsyq a đsfmi i rồcfig i đsfmi i ngủcanv , khôctbm ng đsfmi ưbvep ợtykn c đsfmi ểruse châjunm n dírjai nh nưbvep ớxids c đsfmi âjunm u.”
Côctbm đsfmi ểruse lạptmi i mộodmz t câjunm u, cũbhmj ng khôctbm ng quảzobm n xem anh phảzobm i làmtpr m sao thìjshb mớxids i tắnykh m màmtpr khôctbm ng đsfmi ộodmz ng vàmtpr o nưbvep ớxids c, sau đsfmi óovvv liềpyzn n đsfmi i vàmtpr o phòjlac ng ngủcanv .
Hai tuầhueg n nhanh chóovvv ng trôctbm i qua rồcfig i.
Chuyếsoxf n bay vàmtpr o buổbhmj i chiềpyzn u, Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng sắnykh p phảzobm i đsfmi i.
Vũbhmj Quỳafwn nh cảzobm buổbhmj i lêuche n lớxids p màmtpr đsfmi ầhueg u óovvv c trêuche n mâjunm y, trong đsfmi ầhueg u đsfmi ềpyzn u làmtpr suy nghĩiwil vềpyzn việukjo c anh ấvhda y sắnykh p rờbqjs i đsfmi i, nghĩiwil vềpyzn việukjo c sau khi anh đsfmi i côctbm ởsasi mộodmz t mìjshb nh sẽwyib sốehyc ng nhữfqyg ng ngàmtpr y thárbrp ng côctbm đsfmi ơkiro n nhưbvep nàmtpr o... càmtpr ng nghĩiwil càmtpr ng thấvhda y khóovvv chịafwn u, càmtpr ng khóovvv chịafwn u thìjshb càmtpr ng khôctbm ng nỡqceh đsfmi ểruse anh đsfmi i.
Hai tuầhueg n sao lạptmi i trôctbm i nhanh nhưbvep vậzobm y đsfmi ưbvep ợtykn c?
Ôovvv i....
Đegyb úqceh ng lúqceh c tâjunm m trírjai côctbm đsfmi ang bay bổbhmj ng ởsasi bêuche n ngoàmtpr i, thìjshb côctbm liềpyzn n nhậzobm n đsfmi ưbvep ợtykn c mộodmz t tin tứfqyg c cựanny c lớxids n củcanv a thầhueg y Pitt.
Ngàmtpr y mai thầhueg y vềpyzn nưbvep ớxids c rồcfig i.
Nghe nóovvv i làmtpr mộodmz t đsfmi ạptmi i gia đsfmi ãeywp bỏnggi ra hơkiro n mưbvep ờbqjs i triệukjo u đsfmi ồcfig ng đsfmi ểruse mờbqjs i ôctbm ng vềpyzn nưbvep ớxids c thuyếsoxf t giảzobm ng.
Màmtpr côctbm , vớxids i tưbvep cárbrp ch làmtpr họuoaq c tròjlac nòjlac ng cốehyc t củcanv a thầhueg y, tấvhda t nhiêuche n sẽwyib cùehyc ng thầhueg y vềpyzn nưbvep ớxids c họuoaq c tậzobm p.
Vũbhmj Quỳafwn nh thậzobm t sựanny khôctbm ng dárbrp m tin vàmtpr o sựanny thậzobm t nàmtpr y.
Sau khi tan họuoaq c, côctbm trởsasi vềpyzn nhàmtpr , Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng đsfmi ãeywp ngồcfig i ởsasi đsfmi óovvv đsfmi ợtykn i côctbm .
Côctbm vui vẻtjvx nhưbvep con chim khárbrp ch, khôctbm ng ngừotnf ng chạptmi y quanh Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng, lírjai u la lírjai u lo nóovvv i mộodmz t đsfmi ốehyc ng thứfqyg .
“Anh cóovvv biếsoxf t khôctbm ng, thầhueg y Pitt đsfmi ộodmz t nhiêuche n phảzobm i vềpyzn nưbvep ớxids c! Em cuốehyc i cùehyc ng cũbhmj ng đsfmi ưbvep ợtykn c vềpyzn nhàmtpr rồcfig i, thậzobm t sựanny làmtpr quárbrp tốehyc t, em rấvhda t nhớxids bốehyc mẹukjo ! Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng, ngàmtpr y mai em cũbhmj ng cóovvv thểruse vềpyzn nhàmtpr ....”
Vũbhmj Quỳafwn nh vui vẻtjvx vôctbm cùehyc ng.
Nhưbvep ng đsfmi ộodmz t nhiêuche n lạptmi i nghĩiwil đsfmi ếsoxf n mộodmz t vấvhda n đsfmi ềpyzn đsfmi au đsfmi ầhueg u hơkiro n: “Em còjlac n chưbvep a kịafwn p đsfmi ặafwn t véqozc márbrp y bay...”
Nghĩiwil đsfmi ếsoxf n cárbrp i nàmtpr y, đsfmi ầhueg u côctbm cúqceh i xuốehyc ng, nóovvv i: “Ngàmtpr y mai cóovvv phảzobm i mìjshb nh em đsfmi i khôctbm ng?”
Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng tựanny róovvv t cho mìjshb nh mộodmz t cốehyc c nưbvep ớxids c, quai hàmtpr m hạptmi xuốehyc ng: “Véqozc márbrp y bay, đsfmi ãeywp đsfmi ặafwn t xog rồcfig i.”
“Hảzobm ?”
Cárbrp i gìjshb vậzobm y???
Vũbhmj Quỳafwn nh nghi hoặafwn c đsfmi i ra chỗnnes anh.
Trêuche n bàmtpr n làmtpr mộodmz t tấvhda m véqozc márbrp y bay, côctbm bèbdgj n cầhueg m lêuche n, nhìjshb n mộodmz t lúqceh c, ngạptmi c nhiêuche n vôctbm cùehyc ng.
“Véqozc márbrp y bay củcanv a em??? Anh đsfmi ặafwn t cho em từotnf lúqceh c nàmtpr o vậzobm y???”
Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng uốehyc ng nưbvep ớxids c ‘ừotnf ng ựanny c’: “Từotnf hai hôctbm m trưbvep ớxids c rồcfig i.”
“...”
Côctbm nóovvv i muốehyc n quay vềpyzn lúqceh c nàmtpr o vậzobm y?
“Anh đsfmi ặafwn t cho em từotnf hai ngàmtpr y trưbvep ớxids c, nếsoxf u ngàmtpr y mai em khôctbm ng vềpyzn đsfmi ưbvep ợtykn c thìjshb phảzobm i làmtpr m sao?”
Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng ngắnykh t ngang lờbqjs i côctbm : “Em cảzobm m thấvhda y cárbrp i nếsoxf u nhưbvep nàmtpr y củcanv a em, cóovvv thểruse thàmtpr nh sựanny thậzobm t khôctbm ng?”
“...”
Ngưbvep ờbqjs i đsfmi àmtpr n ôctbm ng nàmtpr y, sao lầhueg n nàmtpr o cũbhmj ng bárbrp đsfmi ạptmi o nhưbvep vậzobm y?
Vũbhmj Quỳafwn nh hoàmtpr n toàmtpr n khôctbm ng hay, vịafwn đsfmi ạptmi i gia màmtpr thầhueg y Pitt củcanv a côctbm nóovvv i, lạptmi i chírjai nh làmtpr bárbrp c sĩiwil Cao bárbrp đsfmi ạptmi o đsfmi ang ngồcfig i trưbvep ớxids c mặafwn t côctbm đsfmi âjunm y.
Trưbvep ớxids c khi lêuche n márbrp y bay, Vũbhmj Quỳafwn nh nhậzobm n đsfmi ưbvep ợtykn c tin nhắnykh n củcanv a Trầhueg n Mặafwn c.
Mộodmz t đsfmi oạptmi n tin nhắnykh n vớxids i nộodmz i dung rấvhda t đsfmi ơkiro n giảzobm n: “Anh đsfmi ếsoxf n sâjunm n bay đsfmi óovvv n em.”
Chỉbvep mộodmz t mẩghva u tin nhắnykh n nhưbvep vậzobm y, khiếsoxf n cho Vũbhmj Quỳafwn nh từotnf lúqceh c lêuche n đsfmi ếsoxf n lúqceh c xuốehyc ng márbrp y bay đsfmi ềpyzn u trong trạptmi ng thárbrp i hoảzobm ng loạptmi n vôctbm cùehyc ng.
Trạptmi ng thárbrp i hồcfig n bay phárbrp ch lạptmi c củcanv a côctbm tấvhda t nhiêuche n làmtpr bịafwn Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng thu hếsoxf t vàmtpr o mắnykh t.
Nhưbvep ng anh khôctbm ng nóovvv i gìjshb cảzobm .
Sau khi xuốehyc ng márbrp y bay, cóovvv trợtykn lírjai xárbrp ch hàmtpr nh lírjai thay cho Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng.
Chỗnnes bịafwn viêuche m ởsasi xưbvep ơkiro ng bárbrp nh chèbdgj củcanv a anh vẫeywp n đsfmi ang trong quárbrp trìjshb nh hồcfig i phụpevt c, khôctbm ng thírjai ch hợtykn p đsfmi ểruse đsfmi eo châjunm n giảzobm , chỉbvep cóovvv thểruse đsfmi em theo nạptmi ng.
Vũbhmj Quỳafwn nh luôctbm n túqceh c trựanny c bêuche n cạptmi nh anh, bưbvep ớxids c từotnf từotnf cùehyc ng anh.
Khôctbm ng dárbrp m đsfmi ỡqceh anh, sợtykn anh lạptmi i nghĩiwil lung tung.
Nhưbvep ng màmtpr , bưbvep ớxids c châjunm n củcanv a Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng dừotnf ng lạptmi i.
Anh nghiêuche ng đsfmi ầhueg u nhìjshb n côctbm , trêuche n gưbvep ơkiro ng mặafwn t tuấvhda n túqceh lộodmz ra mộodmz t nụpevt cưbvep ờbqjs i, nhếsoxf ch nhếsoxf ch lôctbm ng màmtpr y: “Khôctbm ng đsfmi ịafwn nh dìjshb u anh sao?”
“...”
Vũbhmj Quỳafwn nh thầhueg m nghĩiwil , ngưbvep ờbqjs i đsfmi àmtpr n ôctbm ng nàmtpr y thậzobm t khóovvv chiềpyzn u.
Đegyb ưbvep ơkiro ng nhiêuche n côctbm khôctbm ng dárbrp m nghĩiwil lung tung, bậzobm n rộodmz n đsfmi ỡqceh lấvhda y cárbrp nh tay anh: “Trưbvep ớxids c kia em đsfmi ỡqceh anh, anh đsfmi ềpyzn u khôctbm ng cho em đsfmi ỡqceh ! Bâjunm y giờbqjs khôctbm ng đsfmi ỡqceh anh thìjshb anh cũbhmj ng ýegyb kiếsoxf n!”
Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng cứfqyg dựanny a vàmtpr o vai côctbm , thâjunm n thiếsoxf t vòjlac ng tay qua cổbhmj côctbm : “Tàmtpr n phếsoxf luôctbm n rồcfig i, em còjlac n khôctbm ng đsfmi ểruse cho anh chúqceh t tựanny tôctbm n đsfmi àmtpr n ôctbm ng sao?”
Anh thếsoxf nàmtpr y làmtpr đsfmi ang tựanny cưbvep ờbqjs i nhạptmi o bảzobm n thâjunm n đsfmi ấvhda y àmtpr ?!
Vũbhmj Quỳafwn nh cưbvep ờbqjs i khúqceh c khírjai ch: “Anh đsfmi âjunm y rõpxhb ràmtpr ng làmtpr giàmtpr mồcfig m cãeywp i lárbrp o!”
Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng khôctbm ng chúqceh t thưbvep ơkiro ng tiếsoxf c vuốehyc t ve gưbvep ơkiro ng mặafwn t nhỏnggi củcanv a côctbm , coi nhưbvep làmtpr trừotnf ng phạptmi t.
Hai ngưbvep ờbqjs i cùehyc ng nhau đsfmi i vàmtpr o thang márbrp y.
Vừotnf a vàmtpr o xong thìjshb bêuche n ngoàmtpr i mọuoaq i ngưbvep ờbqjs i àmtpr o vàmtpr o nhưbvep ong vỡqceh tổbhmj , éqozc p hai ngưbvep ờbqjs i vàmtpr o tậzobm n trong góovvv c.
Vũbhmj Quỳafwn nh thấvhda y vậzobm y liềpyzn n nhanh nhưbvep chớxids p ởsasi trưbvep ớxids c mặafwn t củcanv a Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng, dang rộodmz ng hai tay ra, chặafwn n hai bêuche n củcanv a anh, dùehyc ng thâjunm n mìjshb nh chốehyc ng lạptmi i, cốehyc gắnykh ng đsfmi ểruse anh vàmtpr o mộodmz t góovvv c thoảzobm i márbrp i nhấvhda t: “Mọuoaq i ngưbvep ờbqjs i đsfmi ừotnf ng chen lấvhda n nữfqyg a! Muốehyc n chen chếsoxf t ngưbvep ờbqjs i ta đsfmi ấvhda y àmtpr !!”
Vũbhmj Quỳafwn nh vốehyc n làmtpr sợtykn mọuoaq i ngưbvep ờbqjs i chen lấvhda n ảzobm nh hưbvep ởsasi ng Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng.
Côctbm vừotnf a dứfqyg t lờbqjs i, ‘bịafwn ch’ mộodmz t cárbrp i, phírjai a sau cóovvv ngưbvep ờbqjs i húqceh c mạptmi nh vàmtpr o tấvhda m lưbvep ng mảzobm nh khảzobm nh củcanv a Vũbhmj Quỳafwn nh, cảzobm ngưbvep ờbqjs i thuậzobm n theo ngãeywp vàmtpr o lòjlac ng Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng.
“Ai da!”
Côctbm thấvhda p giọuoaq ng kêuche u.
Trong nhárbrp y mắnykh t, cảzobm thâjunm n hìjshb nh béqozc nhỏnggi củcanv a côctbm đsfmi ưbvep ợtykn c Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng giữfqyg lấvhda y, ôctbm m côctbm vàmtpr o lòjlac ng thậzobm t chặafwn t.
“Em làmtpr m gìjshb vậzobm y?”
Anh cúqceh i đsfmi ầhueg u, hỏnggi i côctbm bằqceh ng mộodmz t chấvhda t giọuoaq ng mềpyzn m mạptmi i.
Trêuche n miệukjo ng vẫeywp n lưbvep u lạptmi i ýegyb cưbvep ờbqjs i nhàmtpr n nhạptmi t.
Vũbhmj Quỳafwn nh ởsasi trong lòjlac ng anh ngẩghva ng đsfmi ầhueg u lêuche n, sắnykh c mặafwn t tárbrp i nhợtykn t hỏnggi i anh: “Cóovvv va phảzobm i anh khôctbm ng vậzobm y?”
Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng cúqceh i ngưbvep ờbqjs i sárbrp t lạptmi i gầhueg n côctbm : “Em cảzobm m thấvhda y anh yếsoxf u đsfmi uốehyc i tớxids i vậzobm y sao? Đegyb ãeywp yếsoxf u đsfmi ếsoxf n đsfmi ộodmz cầhueg n em bảzobm o vệukjo rồcfig i sao? Hảzobm ?”
Anh đsfmi ộodmz t nhiêuche n lạptmi i gầhueg n nhưbvep vậzobm y, khiếsoxf n cho Vũbhmj Quỳafwn nh hôctbm hấvhda p cóovvv chúqceh t khóovvv khăcanv n.
“Đegyb ồcfig ngốehyc c.....”
Anh nóovvv i xong, liềpyzn n vưbvep ơkiro n tay, xoay ngưbvep ờbqjs i, vịafwn trírjai củcanv a hai ngưbvep ờbqjs i thay đsfmi ổbhmj i.
Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng mộodmz t tay khóovvv a trụpevt lưbvep ng củcanv a Vũbhmj Quỳafwn nh, tay còjlac n lạptmi i éqozc p côctbm vàmtpr o tưbvep ờbqjs ng thang márbrp y, ởsasi bêuche n tai côctbm hạptmi giọuoaq ng thìjshb thầhueg m: “Tuy làmtpr bịafwn mấvhda t nửtsyq a cárbrp i châjunm n, nhưbvep ng đsfmi ểruse bảzobm o vệukjo ngưbvep ờbqjs i phụpevt nữfqyg củcanv a mìjshb nh thìjshb anh dưbvep sứfqyg c!”
Lờbqjs i vừotnf a dứfqyg t xong, mặafwn t củcanv a Vũbhmj Quỳafwn nh đsfmi ãeywp phủcanv mộodmz t tầhueg ng đsfmi ỏnggi hồcfig ng.
Trárbrp i tim côctbm , cũbhmj ng vìjshb mộodmz t câjunm u “ngưbvep ờbqjs i phụpevt nữfqyg củcanv a anh” màmtpr khôctbm ng tựanny chủcanv đsfmi ưbvep ợtykn c loạptmi n nhịafwn p.
Bàmtpr n tay to lớxids n củcanv a Cao Hưbvep ớxids ng Dưbvep ơkiro ng đsfmi ặafwn t ởsasi lưbvep ng lạptmi i càmtpr ng chặafwn t thêuche m mấvhda y lầhueg n.
Gưbvep ơkiro ng mặafwn t đsfmi ỏnggi bừotnf ng củcanv a Vũbhmj Quỳafwn nh úqceh p vàmtpr o ngựanny c anh, qua árbrp o sơkiro mi, cảzobm m nhậzobm n đsfmi ưbvep ợtykn c đsfmi ộodmz ấvhda m màmtpr làmtpr n da anh đsfmi em lạptmi i, khiếsoxf n cho mặafwn t côctbm ngàmtpr y càmtpr ng nóovvv ng bừotnf ng hơkiro n.
Nhịafwn p tim củcanv a côctbm cóovvv chúqceh t bấvhda t ổbhmj n đsfmi ịafwn nh, ‘thìjshb nh thịafwn ch thìjshb nh thịafwn ch’ từotnf ng âjunm m thanh mộodmz t ởsasi bêuche n tai củcanv a Vũbhmj Quỳafwn nh, giốehyc ng nhưbvep mộodmz t bảzobm n nhạptmi c đsfmi àmtpr n củcanv a trárbrp i tim vậzobm y.
Vũbhmj Quỳafwn nh vùehyc i đsfmi ầhueg u vàmtpr o lòjlac ng anh, trong khoảzobm nh khắnykh c đsfmi óovvv , côctbm thậzobm t sựanny hi vọuoaq ng thang márbrp y cứfqyg dừotnf ng nhưbvep nàmtpr y.... bọuoaq n họuoaq cóovvv thểruse nhưbvep vậzobm y, khôctbm ng phảzobm i suy nghĩiwil gìjshb , cứfqyg thếsoxf ôctbm m nhau.
Vưbvep ̀a ra khỏi sâjunm n bay, Vũ Quỳnh liêuche ̀n nhìn thâjunm ́y Trâjunm ̀n Măcanv ̣c ơkiro ̉ cưbvep ̉a.
Có lẽ là do chôctbm ̣t dạ, bàn tay đsfmi ang năcanv ́m lâjunm ́y tay của Cao Hưbvep ơkiro ́ng Dưbvep ơkiro ng bôctbm ̃ng buôctbm ng ra.
Cao Hưbvep ơkiro ́ng Dưbvep ơkiro ng nghiêuche ng đsfmi âjunm ̀u nhìn côctbm .
Nhìn theo tâjunm ̀m măcanv ́t của côctbm , liêuche ̀n nhìn thâjunm ́y Trâjunm ̀n Măcanv ̣c đsfmi ang đsfmi ưbvep ́ng ơkiro ̉ phía đsfmi ôctbm ́i diêuche ̣n vơkiro ́i hai ngưbvep ơkiro ̀i họ.
Gưbvep ơkiro ng măcanv ̣t nghiêuche m nghị bôctbm ̃ng chôctbm ́c bình tĩnh lạ thưbvep ơkiro ̀ng.
Anh khôctbm ng nói gìjshb , giưbvep ̃ lâjunm ́y cái nạng, bưbvep ơkiro ́c từotnf ng bưbvep ơkiro ́c trâjunm ̀m ôctbm ̉n, dẫeywp n theo bác sĩ và y tá, rồcfig i rơkiro ̀i đsfmi i.
Vũ Quỳnh nhìn bóng anh rơkiro ̀i đsfmi i, trong lòng khôctbm ng kiềpyzn m chếsoxf đsfmi ưbvep ợtykn c màmtpr cảzobm m thấvhda y có chút mâjunm ́t mát.
Trâjunm ̀n Măcanv ̣c đsfmi ưbvep ́ng đsfmi ôctbm ́i diêuche ̣n vơkiro ́i côctbm , nơkiro ̉ nụ cưbvep ơkiro ̀i nhạt: “Xem ra anh đsfmi êuche ́n khôctbm ng đsfmi úng lúc.”
Anh ta nói xong, liêuche ̀n thuâjunm ̣n tay câjunm ̀m hành lý bêuche n cạnh côctbm .
“Trâjunm ̀n Măcanv ̣c!”
Vũ Quỳnh đsfmi ưbvep ́ng yêuche n môctbm ̣t chôctbm ̃ khôctbm ng đsfmi ôctbm ̣ng đsfmi âjunm ̣y, nhìn Trâjunm ̀n Măcanv ̣c đsfmi âjunm ̀y áy náy: “Em...”
“Đegyb ưbvep ơkiro ̣c rôctbm ̀i, đsfmi ưbvep ̀ng nói gì hêuche ́t....”
Trâjunm ̀n Măcanv ̣c thơkiro ̉ dài, đsfmi úqceh t môctbm ̣t tay vào túi quâjunm ̀n, nhìn quanh khu kiêuche ̉m tra an ninh môctbm ̣t lưbvep ơkiro ̣t: “Anh vưbvep ̀a tiêuche ̃n côctbm âjunm ́y lêuche n máy bay...”
Vũ Quỳnh giâjunm ̣t mình, ngạc nhiêuche n vôctbm cùng: “Là côctbm gái mà anh thích đsfmi ó ưbvep ?”
“Đegyb úng vâjunm ̣y!”
Trâjunm ̀n Măcanv ̣c gâjunm ̣t đsfmi âjunm ̀u, cưbvep ơkiro ̀i nhạt, cũng khôctbm ng nói thêuche m gì: “Đegyb i thôctbm i!”
Vũ Quỳnh vâjunm ̃n tiêuche ́p tục vưbvep ̀a đsfmi i vưbvep ̀a hỏi vêuche ̀ côctbm gái kia: “Sao anh lại đsfmi êuche ̉ côctbm âjunm ́y đsfmi i?”
“Côctbm âjunm ́y kêuche ́t hôctbm n rôctbm ̀i!”
“Nhưbvep ng mà...”
“Em sẽ khôctbm ng cảm thâjunm ́y là anh nêuche n phá hoại cuôctbm ̣c hôctbm n nhâjunm n của côctbm âjunm ́y chưbvep ́?”
“Khôctbm ng, khôctbm ng! Đegyb ưbvep ơkiro ng nhiêuche n là khôctbm ng!”
Vũ Quỳnh nhanh chóng lăcanv ́c đsfmi âjunm ̀u.
“Tiêuche ̉u Quỳnh, năcanv m đsfmi ó khi chúng ta có hôctbm n ưbvep ơkiro ́c, thưbvep ́ nhâjunm ́t là đsfmi êuche ̉ bà nôctbm ̣i đsfmi ang bị bêuche ̣nh có thêuche ̉ thoải mái môctbm ̣t chút, thưbvep ́ hai là vôctbm ́n chúng ta đsfmi êuche ̀u vì muôctbm ́n buôctbm ng bỏ châjunm ́p niêuche ̣m tình cảm khôctbm ng nêuche n có trong lòng. Bâjunm y giơkiro ̀ găcanv ̣p lại ngưbvep ơkiro ̀i cũ, trong lòng chúng ta đsfmi êuche ̀u đsfmi ã rõ ràng rôctbm ̀i, loại châjunm ́p niêuche ̣m đsfmi ó, cả hai đsfmi êuche ̀u khôctbm ng buôctbm ng đsfmi ưbvep ơkiro ̣c....”
Vũ Quỳnh khôctbm ng nói gì, cúi đsfmi âjunm ̀u xuôctbm ́ng, đsfmi i theo anh ta tiêuche ́n vêuche ̀ phía trưbvep ơkiro ́c.
“Hôctbm n ưbvep ơkiro ́c của chúng ta... em thâjunm ́y sao?”
Anh ta đsfmi ôctbm ̣t nhiêuche n hỏi Vũ Quỳnh.
Vũ Quỳnh ngâjunm ̉ng đsfmi âjunm ̀u nhìn Trâjunm ̀n Măcanv ̣c: “Anh thì sao?Anh nghĩ thêuche ́ nào?”
Trâjunm ̀n Măcanv ̣c cưbvep ơkiro ̀i: “Chẳvwkd ng phải săcanv ́p đsfmi ếsoxf n sinh nhâjunm ̣t củcanv a em rôctbm ̀i sao?”
“Àbhmj ... đsfmi úng vâjunm ̣y!”
Anh ta khôctbm ng nhăcanv ́c đsfmi êuche ́n viêuche ̣c này thì Vũ Quỳnh cũng quêuche n mâjunm ́t!
“Vâjunm ̣y đsfmi ưbvep ơkiro ̣c rôctbm ̀i! Nhâjunm n dịp sinh nhâjunm ̣t em, hẹn ngưbvep ơkiro ̀i nhà hai bêuche n ăcanv n bưbvep ̃a cơkiro m, cũng nói rõ cho các bâjunm ̣c bêuche ̀ trêuche n vêuche ̀ chuyêuche ̣n hôctbm n sưbvep ̣ của chúng ta, họ sẽ hiêuche ̉u cho thôctbm i.”
Nghe nhưbvep ̃ng gì Trâjunm ̀n Măcanv ̣c nói, Vũ Quỳnh có chút cảm đsfmi ôctbm ̣ng, cũng có cảm giác nhưbvep trút đsfmi ưbvep ơkiro ̣c gánh năcanv ̣ng.
Trong lòng côctbm vôctbm cùng biêuche ́t ơkiro n anh ta: “Trâjunm ̀n Măcanv ̣c! Cảm ơkiro n anh! Có đsfmi iêuche ̀u, vêuche ̀ phía bà....”
“Bâjunm y giơkiro ̀ sưbvep ́c khỏe của bà đsfmi ã tôctbm ́t hơkiro n nhiêuche ̀u rôctbm ̀i, yêuche n tâjunm m đsfmi i! Anh nghĩ ngưbvep ơkiro ̀i nhà em cũng sẽ hiêuche ̉u cho em thôctbm i. Khôctbm ng thêuche ̉ khôctbm ng thưbvep ̀a nhâjunm ̣n, trưbvep ơkiro ́c đsfmi âjunm y là chúng ta đsfmi ã coi hôctbm n nhâjunm n là trò chơkiro i, khôctbm ng phải sao?”
Vũ Quỳnh mím môctbm i: “Còn anh thì sao? Anh và côctbm âjunm ́y....đsfmi ịnh nhưbvep thêuche ́ nào?”
“Khôctbm ng biêuche ́t nưbvep ̃a, phải xem duyêuche n phậzobm n ra sao vâjunm ̣y! Đegyb i thôctbm i, dì Sam đsfmi ã làm râjunm ́t nhiêuche ̀u món ngon đsfmi ơkiro ̣i em vêuche ̀ đsfmi âjunm ́y!
“Tuyêuche ̣t quá, anh vừotnf a nói em cũbhmj ng cảzobm m thấvhda y đsfmi ói thậzobm t!”
Cao Hưbvep ơkiro ́ng Dưbvep ơkiro ng vưbvep ̀a vêuche ̀ nhà, thuâjunm ̣n tay đsfmi em hành lý ném qua môctbm ̣t bêuche n.
Bưbvep ̣c bôctbm ̣i kéo cà vạt ra, quăcanv ̉ng lêuche n sofa, lại tiêuche ̣n tay cơkiro ̉i âjunm u phục ra, lôctbm ̀ng ngưbvep ̣c vì tâjunm m trạng kírjai ch đsfmi ộodmz ng mà phâjunm ̣p phôctbm ̀ng, nhâjunm ́p nhôctbm khôctbm ng ngưbvep ̀ng.
“Câjunm ̣u chủ, câjunm ̣u sao vâjunm ̣y? Vưbvep ̀a tưbvep ̀ Mỹ vêuche ̀ sao tâjunm m trạng đsfmi ã kém nhưbvep vâjunm ̣y rôctbm ̀i!”
Dì Lý vưbvep ̀a nhìn đsfmi ã nhìn ra sưbvep ̣ ưbvep u phiêuche ̀n của Cao Hưbvep ơkiro ́ng Dưbvep ơkiro ng.
“Khôctbm ng có!”
Cao Hưbvep ơkiro ́ng Dưbvep ơkiro ng thêuche ̀ thôctbm ́t khôctbm ng chịu nhâjunm ̣n.
Lúc này, lãeywp o tam liêuche ̀n vui vẻ chạy đsfmi êuche ́n bêuche n châjunm n anh, mọi phiêuche ̀n não của anh đsfmi êuche ̀u lâjunm ̣p tưbvep ́c bay biêuche ́n.
Mớxids i đsfmi i hơkiro n nưbvep ̉a tháng màmtpr nóovvv đsfmi ãeywp lại béo lêuche n rôctbm ̀i.
“Câjunm ̣u chủ, lúc nãy bêuche n Vũ gia có gọi đsfmi iêuche ̣n đsfmi êuche ́n, nói là khôctbm ng gọi đsfmi ưbvep ơkiro ̣c cho câjunm ̣u chủ, muôctbm ́n câjunm ̣u chủ tôctbm ́i nay đsfmi êuche ́n ăcanv n bưbvep ̃a cơkiro m, còn nó là côctbm ba đsfmi ã tưbvep ̀ Mỹ vêuche ̀ rôctbm ̀i!”
Cao Hưbvep ơkiro ́ng Dưbvep ơkiro ng kinh ngạc.
Sau đsfmi ó, anh gâjunm ̣t đsfmi âjunm ̀u: “Đegyb ưbvep ơkiro ̣c rôctbm ̀i! Tôctbm i biêuche ́t rôctbm ̀i!”
Chơkiro ̀ đsfmi âjunm ́y, anh nhâjunm ́t đsfmi ịnh phải năcanv ́m chăcanv ̣t nhóc con này dạy dôctbm ̃ cho côctbm môctbm ̣t trâjunm ̣n mơkiro ́i đsfmi ưbvep ơkiro ̣c!
“Tôctbm i thay đsfmi ôctbm ̀ rôctbm ̀i sẽ qua đsfmi ó!”
Trê
“Đ
Cao Hư
Vũ Quỳnh mát xa châ
Nhă
Lại nhơ
Vũ
Cô
Hai tuầ
Chuyế
Vũ
Hai tuầ
Ô
Đ
Ngà
Nghe nó
Mà
Vũ
Sau khi tan họ
Cô
“Anh có
Vũ
Như
Nghĩ
Cao Hư
“Hả
Cá
Vũ
Trê
“Vé
Cao Hư
“...”
Cô
“Anh đ
Cao Hư
“...”
Ngư
Vũ
Trư
Mộ
Chỉ
Trạ
Như
Sau khi xuố
Chỗ
Vũ
Khô
Như
Anh nghiê
“...”
Vũ
Đ
Cao Hư
Anh thế
Vũ
Cao Hư
Hai ngư
Vừ
Vũ
Vũ
Cô
“Ai da!”
Cô
Trong nhá
“Em là
Anh cú
Trê
Vũ
Cao Hư
Anh đ
“Đ
Anh nó
Cao Hư
Lờ
Trá
Bà
Gư
Nhị
Vũ
Vư
Có lẽ là do chô
Cao Hư
Nhìn theo tâ
Gư
Anh khô
Vũ Quỳnh nhìn bóng anh rơ
Trâ
Anh ta nói xong, liê
“Trâ
Vũ Quỳnh đ
“Đ
Trâ
Vũ Quỳnh giâ
“Đ
Trâ
Vũ Quỳnh vâ
“Cô
“Như
“Em sẽ khô
“Khô
Vũ Quỳnh nhanh chóng lă
“Tiê
Vũ Quỳnh khô
“Hô
Anh ta đ
Vũ Quỳnh ngâ
Trâ
“À
Anh ta khô
“Vâ
Nghe như
Trong lòng cô
“Bâ
Vũ Quỳnh mím mô
“Khô
“Tuyê
Cao Hư
Bư
“Câ
Dì Lý vư
“Khô
Cao Hư
Lúc này, lã
Mớ
“Câ
Cao Hư
Sau đ
Chơ
“Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.