Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 368 : Thả em ra

    trước sau   
Chúcziwt sứoyvgc lựchfmc nhỏvwhr củvwhra côieacgdprn bảanzqn khôieacng phảanzqi làfvum đkmjrdchui thủvwhr củvwhra ngưkupakupai nàfvumy!

Thậyraem chíqsffieacfvumng giãvykly giụjtora, bàfvumn tay đkmjrang giữgwseieac lạdchui càfvumng dùmuoeng sứoyvgc.

fvumihav Quỳqjyhnh làfvum mộebumt ngưkupakupai phụjtor nữgwse cốdchu chấacudp tớjpati cùmuoeng, anh càfvumng khôieacng thảanzq thìevkuieacfvumng giãvykly giụjtora mạdchunh hơjpatn.

Biếebhet rõyicffvum khôieacng tráidvvnh ra đkmjrưkupabnytc nhưkupang côieac khôieacng buôieacng tha, cứoyvg nhấacudt quyếebhet phảanzqi liềtbotu mạdchung vớjpati anh đkmjrếebhen cùmuoeng.

Vừkmjra rồcyyxi nhìevkun thấacudy dáidvvng vẻrbngieacidvvi ngoan ngoãvykln củvwhra côieac, Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng còrpjbn thậyraet sựchfm cho rằacudng côieac đkmjrãvykl thay đkmjrxrrxi. Nhưkupang khôieacng ngờkupa chưkupaa tớjpati mấacudy phúcziwt màfvumieac nhóqlnlc nàfvumy đkmjrãvykl lộebum ra bảanzqn chấacudt hồcyyx ly củvwhra mìevkunh rồcyyxi!

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng khôieacng nóqlnli mộebumt lờkupai, giơjpat tay ra mạdchunh mẽvyer ôieacm lấacudy thắfccat lưkupang nhỏvwhr nhắfccan lạdchui khôieacng an phậyraen củvwhra côieac.




Anh ngang ngưkupabnytc giam côieacfvumo trong lòrpjbng mìevkunh, bộebum ngựchfmc rắfccan chắfccac ngăgdprn cảanzqn cơjpat thểruwc mềtbotm mạdchui củvwhra côieac khôieacng đkmjrruwc lạdchui chúcziwt kẽvyer hởidvvfvumo, éltclp côieacmednn váidvvch tưkupakupang lạdchunh lẽvyero phíqsffa sau lưkupang vàfvumfvumm côieac khôieacng thểruwcfvumo nhúcziwc nhíqsffch đkmjrưkupabnytc nữgwsea.

“Anh thảanzq em ra!!”

ihav Quỳqjyhnh mệdjlrt mỏvwhri liêmednn tụjtorc thởidvv hổxrrxn hểruwcn.

ieac đkmjrxrrx mồcyyxieaci nhễslqn nhạdchui thấacudm ưkupajpatt trêmednn tráidvvn, làfvumm ưkupajpatt nhữgwseng sợbnyti tóqlnlc rơjpati xuốdchung bêmednn tháidvvi dưkupaơjpatng.

Sợbnyti tóqlnlc ưkupajpatt vìevku mồcyyxieaci chậyraet vậyraet díqsffnh vàfvumo trêmednn gòrpjbidvv mềtbotm mạdchui củvwhra Vũihav Quỳqjyhnh, kếebhet hợbnytp vớjpati vẻrbng mặuobmt lạdchunh lùmuoeng cao ngạdchuo nhỏvwhr củvwhra côieac ngưkupabnytc lạdchui càfvumng lộebum ra vẻrbng đkmjrltclp phong tìevkunh tớjpati lạdchu thưkupakupang.

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng híqsffp mắfccat lạdchui, yếebhet hầfvjgu đkmjrfvjgy gợbnyti cảanzqm chuyểruwcn đkmjrebumng, giọmuoeng khàfvumn khàfvumn hỏvwhri côieac: “Sao em lạdchui ởidvv đkmjrâvyery?”

ihav Quỳqjyhnh cảanzqm thấacudy khôieacng thểruwc hiểruwcu nổxrrxi khi anh hỏvwhri vềtbot vấacudn đkmjrtbotfvumy. Cơjpat thểruwcieac trong vòrpjbng tay anh giãvykly giụjtora vàfvumi cáidvvi nhưkupa phảanzqn đkmjrdchui, cháidvvn nảanzqn trảanzq lờkupai: “Sao em khôieacng thểruwcidvv đkmjrâvyery? Em qua tiếebhep chuyệdjlrn vớjpati bạdchun tốdchut củvwhra chồcyyxng chưkupaa cưkupajpati thìevkuqlnlevku kỳqjyh lạdchu đkmjrâvyeru?”

“Tiếebhep chuyệdjlrn bạdchun tốdchut củvwhra chồcyyxng chưkupaa cưkupajpati àfvum??”

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng nhíqsffu màfvumy, con ngưkupaơjpati màfvumu đkmjren co lạdchui, đkmjrôieaci môieaci mỏvwhrng cong lêmednn vàfvum lộebum ra nụjtorkupakupai lạdchunh, bàfvumn tay anh đkmjrang giữgwse lấacudy cằacudm Vũihav Quỳqjyhnh lạdchui siếebhet chặuobmt hơjpatn: “Anh chưkupaa bao giờkupa biếebhet côieac chủvwhrihav em lạdchui thấacudu tìevkunh đkmjrdchut líqsff nhưkupa vậyraey, còrpjbn cóqlnl thểruwc hiểruwcu đkmjrưkupabnytc cáidvvch tiếebhep chuyệdjlrn vớjpati bạdchun củvwhra ngưkupakupai kháidvvc àfvum?!”

ihav Tiểruwcu Tam ngạdchuo mạdchun côieac đkmjrebumc lạdchunh lùmuoeng sẽvyer bằacudng lòrpjbng tiếebhep chuyệdjlrn vớjpati ngưkupakupai khôieacng liêmednn quan tớjpati côieac sao?

gdprm đkmjróqlnl, Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng khôieacng cóqlnl sứoyvgc hấacudp dẫxrrxn nhưkupa vậyraey, màfvumvyery giờkupa... rõyicffvumng côieacidvvi nàfvumy đkmjrãvyklevku ngưkupakupai đkmjràfvumn ôieacng têmednn làfvum Trầfvjgn Mặuobmc kia màfvum bấacudt giáidvvc thay đkmjrxrrxi rấacudt nhiềtbotu.

yicffvumng anh khôieacng cóqlnlwfgw do vàfvumkupaidvvch đkmjrruwc nổxrrxi giậyraen nhưkupang vẫxrrxn tứoyvgc giậyraen.

ihav Quỳqjyhnh nghe đkmjrưkupabnytc sựchfm châvyerm chọmuoec trong lờkupai anh nóqlnli thìevkumuoeng sứoyvgc đkmjrxrrxy bàfvumn tay anh đkmjrang nắfccam lấacudy cằacudm mìevkunh ra: “Con ngưkupakupai đkmjrtbotu sẽvyer trưkupaidvvng thàfvumnh! Cáidvvi nàfvumy lạdchui phảanzqi xem làfvumevku ai.”




ieac lạdchunh lùmuoeng nóqlnli, trong đkmjrôieaci mắfccat lộebum vẻrbng cao ngạdchuo rõyicffvumng vẫxrrxn còrpjbn làfvumihav Tiểruwcu Tam kiêmednu căgdprng củvwhra hai năgdprm trưkupajpatc.

Đzxbrôieaci mắfccat Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng càfvumng thêmednm thâvyerm trầfvjgm.

qlnli rấacudt hay!

Lạdchui xem làfvumevku ai...

“Báidvvc sĩklac Cao, ởidvv đkmjrâvyery làfvum phòrpjbng vệdjlr sinh nữgwse, cóqlnl phảanzqi anh nêmednn tráidvvnh đkmjri hay khôieacng?”

ihav Quỳqjyhnh kéltclo bàfvumn tay đkmjrang ôieacm lấacudy trêmednn thắfccat lưkupang củvwhra mìevkunh ra.

rpjbng bàfvumn tay nóqlnlng nhưkupa lửtjpwa thiêmednu đkmjrdchut trêmednu chọmuoec côieacfvumm côieac khôieacng ngừkmjrng đkmjrxrrx mồcyyxieaci.

ieac chỉvyer cảanzqm thấacudy khôieacng khíqsff xung quanh cũihavng trởidvvmednn nóqlnlng hơjpatn rấacudt nhiềtbotu.

“Cảanzq ngưkupakupai em từkmjr trêmednn xuốdchung dưkupajpati cóqlnl chỗgdnzfvumo màfvum anh chưkupaa nhìevkun qua chứoyvg?”

ieac khôieacng ngờkupa đkmjrưkupabnytc Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng lạdchui hỏvwhri ra mộebumt câvyeru vôieac sỉvyer nhưkupa vậyraey.

Lờkupai nàfvumy vừkmjra nóqlnli ra đkmjrãvykl lậyraep tứoyvgc làfvumm cho mặuobmt Vũihav Quỳqjyhnh đkmjrvwhr tớjpati mang tai.

“Anh đkmjrúcziwng làfvumieac sỉvyer!!”

Vừkmjra nghĩklac tớjpati mộebumt đkmjrêmednm nhiệdjlrt tìevkunh bốdchuc lửtjpwa giữgwsea hai ngưkupakupai hai năgdprm trưkupajpatc lạdchui bịhvan anh dễslqnfvumng tùmuoey ýwfgwqlnli ra nhưkupa vậyraey, Vũihav Quỳqjyhnh càfvumng thẹltcln quáidvvqlnla giậyraen, giơjpat tay lạdchui đkmjrxrrxy anh ra.




Nhưkupang côieac khôieacng biếebhet, Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng căgdprn bảanzqn làfvumqlnli tớjpati nhữgwseng trêmednu chọmuoec mờkupa áidvvm giữgwsea bọmuoen họmuoe trưkupajpatc đkmjrêmednm đkmjróqlnl.

qlnl lẽvyer Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng hơjpati thảanzq lỏvwhrng nêmednn bịhvanieac đkmjrxrrxy lùmuoei lạdchui vàfvumi bưkupajpatc, nhưkupang cáidvvnh tay anh ôieacm lấacudy thắfccat lưkupang côieac hoàfvumn toàfvumn khôieacng cóqlnl ýwfgw buôieacng ra.

ihav Quỳqjyhnh cũihavng bịhvan anh kéltclo cho lảanzqo đkmjranzqo bưkupajpatc vềtbot phíqsffa trưkupajpatc mấacudy bưkupajpatc, mãvykli đkmjrếebhen khi đkmjroyvgng vữgwseng thìevkukupaơjpatng mặuobmt ửtjpwng đkmjrvwhr tựchfm nhiêmednn lạdchui ghéltclidvvt trêmednn lồcyyxng ngựchfmc rắfccan chắfccac củvwhra anh.

idvvch chiếebhec áidvvo sơjpat mi mỏvwhrng, cảanzqm nhậyraen đkmjrưkupabnytc hơjpati ấacudm từkmjr trêmednn cơjpat thểruwc anh truyềtbotn đkmjrếebhen làfvumm gưkupaơjpatng mặuobmt Vũihav Quỳqjyhnh càfvumng nóqlnlng đkmjrvwhrjpatn.

ieac vộebumi vàfvumng ngửtjpwa mặuobmt ra xa vàfvum xấacudu hổxrrx trừkmjrng mắfccat nhìevkun anh: “Rốdchut cuộebumc anh muốdchun thếebhefvumo? Em phảanzqi đkmjri vệdjlr sinh. Cóqlnl phảanzqi anh đkmjrhvannh đkmjroyvgng bêmednn cạdchunh nhìevkun khôieacng vậyraey?”

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng bỗgdnzng nhiêmednn buôieacng lỏvwhrng vòrpjbng eo củvwhra Vũihav Quỳqjyhnh ra nhưkupang vẫxrrxn khôieacng đkmjrhvannh ra ngoàfvumi. Cơjpat thểruwc cao ráidvvo kia hơjpati dựchfma vàfvumo phíqsffa sau, tiệdjlrn tay rúcziwt mộebumt đkmjriếebheu thuốdchuc ra.

“Cáidvvch” – Chiếebhec bậyraet lửtjpwa pháidvvt ra mộebumt tiếebheng kim loạdchui va chạdchum, ngọmuoen lửtjpwa bốdchuc lêmednn. Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng ngậyraem đkmjriếebheu thuốdchuc vàfvum đkmjrưkupaa đkmjrfvjgu thuốdchuc qua.

fvumn khóqlnlkupabnytn lờkupa chậyraem rãvykli bay lêmednn làfvumm đkmjrôieaci mắfccat đkmjren sâvyeru thẳyicfm nhưkupa giếebheng nưkupajpatc củvwhra anh trởidvvmednn mơjpat hồcyyx.

Từkmjr trong mũihavi anh phun ra mộebumt làfvumn khóqlnli thuốdchuc vớjpati vẻrbng đkmjrfvjgy gợbnyti cảanzqm, đkmjrfvjgu cúcziwi thấacudp, giọmuoeng nóqlnli từkmjrqsffnh nhưkupamuoey ýwfgw hỏvwhri Vũihav Quỳqjyhnh: “Em đkmjrãvykl khỏvwhri bệdjlrnh chưkupaa?”

Anh hỏvwhri vềtbotgdprn bệdjlrnh tâvyerm lýwfgw củvwhra côieac.

ihav Quỳqjyhnh hơjpati bấacudt ngờkupa khi anh đkmjrebumt nhiêmednn hỏvwhri vềtbotevkunh nhưkupa vậyraey.

Đzxbriềtbotu nàfvumy cóqlnlqsffnh làfvum mộebumt cáidvvch quan tâvyerm tráidvvevkunh hay khôieacng?

Nhưkupang Vũihav Quỳqjyhnh nhanh chóqlnlng loạdchui bỏvwhr ýwfgw nghĩklacfvumy khỏvwhri đkmjrfvjgu mìevkunh.




Cho dùmuoe anh quan tâvyerm thìevku thếebhefvumo? Đzxbrdchui vớjpati anh, nhữgwseng đkmjriềtbotu nàfvumy đkmjrtbotu chỉvyerfvum nghĩklaca vụjtor củvwhra mộebumt ngưkupakupai anh trai màfvum thôieaci!

“Tốdchut, tấacudt cảanzq đkmjrtbotu tốdchut rồcyyxi.”

“Ừkupa...”

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng khẽvyer thìevku thầfvjgm mộebumt tiếebheng.

Bỗgdnzng nhiêmednn, bọmuoen họmuoe lạdchui nghe đkmjrưkupabnytc bêmednn ngoàfvumi cóqlnl tiếebheng gõyicf cửtjpwa vang lêmednn. Giọmuoeng nóqlnli âvyern cầfvjgn củvwhra Trầfvjgn Mặuobmc vọmuoeng vàfvumo: “Tiểruwcu Quỳqjyhnh, em cóqlnlxrrxn khôieacng?”

ihav Quỳqjyhnh sửtjpwng sốdchut, khôieacng ngờkupa Trầfvjgn Mặuobmc lạdchui đkmjrebumt nhiêmednn đkmjrếebhen tìevkum minh.

ieac bốdchui rốdchui liếebhec nhìevkun ngưkupakupai đkmjràfvumn ôieacng đkmjrang thảanzqn nhiêmednn dựchfma ởidvv trêmednn cáidvvnh cửtjpwa húcziwt thuốdchuc.

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng dưkupakupang nhưkupa cảanzqm nhậyraen đkmjrưkupabnytc áidvvnh mắfccat củvwhra côieacmednn đkmjroyvgng thẳyicfng dậyraey, lôieacng màfvumy nhưkupajpatng lêmednn hỏvwhri côieac: “Vậyraey anh ra ngoàfvumi nhéltcl?”

Anh nóqlnli xong thìevku quảanzq thậyraet xoay ngưkupakupai đkmjrhvannh mởidvv khóqlnla.

“Đzxbrkmjrng!!”

ihav Quỳqjyhnh vộebumi nhàfvumo tớjpati, từkmjr phíqsffa sau nắfccam lấacudy cáidvvnh tay anh.

ieacidvvm đkmjráidvvnh cưkupabnytc làfvum ngưkupakupai nàfvumy lạdchui cốdchu ýwfgw!!

Anh ra ngoàfvumi, Trầfvjgn Mặuobmc thấacudy côieacmednn trong sẽvyer nghĩklac thếebhefvumo?




mednn khốdchun kiếebhep nàfvumy!!

Nhưkupang Vũihav Quỳqjyhnh mớjpati vừkmjra nhàfvumo tớjpati, Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng đkmjrãvykl xoay ngưkupakupai, dùmuoeng mộebumt tay kéltclo côieacfvumo trong lòrpjbng mìevkunh, ôieacm côieac thậyraet chặuobmt.

“Anh...”

ihav Quỳqjyhnh ngẩxrrxng đkmjrfvjgu trừkmjrng mắfccat nhìevkun anh.

“Tiểruwcu Quỳqjyhnh?”

“Em ởidvv... ởidvv đkmjrâvyery...”

ihav Quỳqjyhnh vộebumi trảanzq lờkupai.

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng khẽvyer nhưkupajpatng màfvumy vàfvum cốdchu ýwfgw phun khóqlnli thuốdchuc vàfvumo gưkupaơjpatng mặuobmt nhỏvwhr nhắfccan củvwhra côieac, sâvyeru trong đkmjrôieaci mắfccat đkmjrfvjgy vẻrbng khiêmednu khíqsffch.

fvumn tay anh đkmjrang ôieacm vòrpjbng eo củvwhra côieac lạdchui siếebhet chặuobmt, hạdchu thấacudp giọmuoeng cảanzqnh cáidvvo nóqlnli: “Em còrpjbn dáidvvm lộebumn xộebumn, anh cũihavng khôieacng biếebhet mìevkunh sẽvyerfvumm ra chuyệdjlrn gìevku đkmjrâvyeru!”

“...”

“Tiểruwcu Quỳqjyhnh, em khôieacng sao chứoyvg?”

Trầfvjgn Mặuobmc ởidvvmednn ngoàfvumi hỏvwhri côieac.

“Em khôieacng sao.”

ihav Quỳqjyhnh vộebumi trảanzq lờkupai.

Khóqlnli thuốdchuc láidvv trong mũihavi củvwhra Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng làfvumm côieac bịhvan sặuobmc, khôieacng nhịhvann đkmjrưkupabnytc ho khan vàfvumi tiếebheng.

“Anh thấacudy em mãvykli khôieacng ra nêmednn nghĩklacfvum em cóqlnl chuyệdjlrn gìevku đkmjróqlnl.”

“Khôieacng, em sẽvyer xong ngay đkmjrâvyery!”

ihav Quỳqjyhnh lạdchui vộebumi vàfvumng trảanzq lờkupai mộebumt câvyeru.

ieac vừkmjra nóqlnli xong đkmjrãvykl nghe Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng lạdchunh lùmuoeng nóqlnli sáidvvt bêmednn tai: “Em rấacudt sợbnyt anh ta biếebhet tớjpati sựchfm tồcyyxn tạdchui củvwhra anh sao?”

ihav Quỳqjyhnh hoảanzqng loạdchun trong giâvyery láidvvt rồcyyxi nghiêmednm mặuobmt trảanzq lờkupai anh: “Hai chúcziwng ta nhưkupa vậyraey, bịhvan ai nhìevkun thấacudy cũihavng khôieacng tốdchut lắfccam đkmjrâvyeru?”

“Anh khôieacng cóqlnl vấacudn đkmjrtbotevku.”

Anh thảanzqn nhiêmednn nhếebhech méltclp nóqlnli: “Nhưkupang em thìevku sao?”

Vẻrbng mặuobmt Vũihav Quỳqjyhnh thoáidvvng biếebhen đkmjrxrrxi. Nhưkupang khôieacng chờkupaieac trảanzq lờkupai, Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng đkmjrãvykl ngang ngưkupabnytc cúcziwi xuốdchung hôieacn côieacfvum khôieacng hềtbotidvvo trưkupajpatc.

Bọmuoen họmuoe lạdchui nghe đkmjrưkupabnytc bêmednn ngoàfvumi vọmuoeng tớjpati giọmuoeng nóqlnli củvwhra Trầfvjgn Mặuobmc: “Vậyraey anh ởidvvmednn ngoàfvumi chờkupa em nhéltcl!”

“... A a.”

muoe thếebhefvumo Vũihav Quỳqjyhnh cũihavng khôieacng ngờkupa đkmjrưkupabnytc Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng sẽvyer đkmjrebumt nhiêmednn hôieacn mìevkunh.

Trong cổxrrx họmuoeng củvwhra anh cóqlnlmuoei thuốdchuc láidvv rấacudt nồcyyxng kèfdgym theo chúcziwt đkmjrfccang cháidvvt lậyraep tứoyvgc tựchfm do tràfvumn vàfvumo trong miệdjlrng côieac.

Đzxbrfvjgu lưkupaglzhi ấacudm ưkupajpatt thòrpjbvyeru vàfvumo trong khoang miệdjlrng, vàfvumo thẳyicfng tớjpati cổxrrx họmuoeng củvwhra côieac.

Đzxbriềtbotu nàfvumy làfvumm cho Vũihav Quỳqjyhnh cựchfmc kỳqjyh khóqlnl chịhvanu, nhưkupang vẫxrrxn khôieacng thểruwc cao giọmuoeng hôieac to.

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng lạdchui cốdchu ýwfgw!!

Anh cốdchu ýwfgwfvumnh hạdchuieac, bắfccat nạdchut côieac.

Anh biếebhet chắfccac côieac khôieacng dáidvvm hôieac to cho nêmednn mớjpati tùmuoey ýwfgw quấacudn quíqsfft, quấacudy rốdchui trong miệdjlrng côieac.

ihav Quỳqjyhnh tứoyvgc giậyraen giãvykly giụjtora nhưkupang khôieacng sao tráidvvnh đkmjrưkupabnytc sựchfm giam giữgwse củvwhra anh.

Nụjtorieacn thôieac lỗgdnz trêmednn môieaci càfvumng lúcziwc càfvumng hung hãvykln, đkmjrmednn cuồcyyxng nóqlnlng nảanzqy.

fvumm răgdprng trắfccang cắfccan ởidvv trêmednn đkmjrôieaci môieaci mềtbotm mạdchui củvwhra côieacfvum khôieacng mang chúcziwt thưkupaơjpatng tiếebhec nàfvumo.

ihav Quỳqjyhnh đkmjrau đkmjrếebhen mứoyvgc hoảanzqng sợbnyt, bàfvumn tay nhỏvwhrltclacudn ởidvv trưkupajpatc ngựchfmc củvwhra anh, dùmuoeng hếebhet sứoyvgc đkmjrruwc đkmjrxrrxy anh ra: “Anh... thảanzq em ra...”

kupajpati nụjtorieacn nồcyyxng cháidvvy củvwhra Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng, giọmuoeng nóqlnli củvwhra Vũihav Quỳqjyhnh cóqlnl phầfvjgn khôieacng rõyicffvumng.

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng vừkmjra nghĩklac tớjpati Trầfvjgn Mặuobmc còrpjbn đkmjrang chờkupaieacidvvmednn ngoàfvumi thìevkufvumng khôieacng đkmjrhvannh thảanzqieac ra.

ieacfvumng đkmjrruwc ýwfgw, anh lạdchui càfvumng muốdchun đkmjròrpjbi hỏvwhri nhiềtbotu hơjpatn.

Ngóqlnln tay thon dàfvumi bấacudm ởidvvfvumm dưkupajpati củvwhra côieac, mởidvvidvvi miệdjlrng nhỏvwhr nhắfccan củvwhra côieac ra, cáidvvi lưkupaglzhi ngang ngưkupabnytc láidvvch vàfvumo trong, quấacudn lấacudy cáidvvi lưkupaglzhi thơjpatm tho dụjtor ngưkupakupai củvwhra côieacfvummuoey ýwfgwvyery dưkupaa, trong nháidvvy mắfccat lạdchui múcziwt lêmednn.

“A a...”

ihav Quỳqjyhnh bịhvan anh hàfvumnh hạdchu đkmjrếebhen hoàfvumn toàfvumn khôieacng thởidvv đkmjrưkupabnytc.

idvvi miệdjlrng nhỏvwhr nhắfccan mởidvv ra, bịhvan anh xâvyerm chiếebhem đkmjrếebhen khôieacng thểruwc ngậyraem lạdchui.

Sợbnyti chỉvyer bạdchuc trong suốdchut từkmjr khóqlnle miệdjlrng chảanzqy xuốdchung đkmjrãvykl nhanh chóqlnlng bịhvan Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng múcziwt qua.

Chúcziwt đkmjrebumng táidvvc nhỏvwhrfvumy nhìevkun nhưkupa khôieacng đkmjrruwc ýwfgw lạdchui dưkupakupang nhưkupa trong nháidvvy mắfccat rúcziwt sạdchuch sứoyvgc lựchfmc củvwhra Vũihav Quỳqjyhnh, làfvumm cho côieac hoàfvumn toàfvumn khôieacng chốdchung đkmjrglzh nổxrrxi, hai châvyern mềtbotm nhũihavn, chỉvyerqlnl thểruwcmedn liệdjlrt dựchfma vàfvumo trong lòrpjbng anh, mặuobmc cho anh tùmuoey tiệdjlrn cưkupajpatp lấacudy đkmjrôieaci môieaci củvwhra mìevkunh.

Khôieacng biếebhet Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng hôieacn côieac bao lâvyeru...

Từkmjr nhữgwseng nụjtorieacn sâvyeru ban đkmjrfvjgu đkmjrfvjgy thôieac lỗgdnz giốdchung nhưkupajpatn mưkupaa lớjpatn trúcziwt xuốdchung đkmjrãvykl dầfvjgn dầfvjgn biếebhen thàfvumnh nhữgwseng nụjtorieacn nhẹltcl đkmjrfvjgy dịhvanu dàfvumng... Nhưkupang trưkupajpatc sau anh vẫxrrxn khôieacng đkmjrưkupabnytc côieac đkmjráidvvp lạdchui.

qlnl lẽvyer anh phiềtbotn muộebumn nêmednn thòrpjb tay thôieac lỗgdnz đkmjrxrrxy Vũihav Quỳqjyhnh từkmjr trong lòrpjbng mìevkunh ra, khôieacng hềtbotqlnl vẻrbngevku thưkupaơjpatng tiếebhec hay lưkupau luyếebhen gìevku.

“Khôieacng thúcziw vịhvan...”

Anh đkmjráidvvnh giáidvv.

Sau khi Vũihav Quỳqjyhnh bịhvan anh đkmjrxrrxy ra liềtbotn lảanzqo đkmjranzqo bưkupajpatc vàfvumi bưkupajpatc, còrpjbn nhậyraen đkmjrưkupabnytc đkmjráidvvnh giáidvv nhưkupa sỉvyer nhụjtorc củvwhra anh khiếebhen tráidvvi tim côieac đkmjrau xóqlnlt, cơjpatn tứoyvgc cũihavng theo đkmjróqlnlvyerng lêmednn.

ieacmuoeng cổxrrx tay khôieacng ngừkmjrng lau đkmjrôieaci môieaci củvwhra mìevkunh vừkmjra bịhvan anh tùmuoey ýwfgwkupajpatp đkmjroạdchut.

vykli đkmjrếebhen khi đkmjrôieaci môieaci đkmjrvwhr mọmuoeng bịhvan lau tớjpati chảanzqy máidvvu màfvumieacgdprn bảanzqn vẫxrrxn khôieacng đkmjrhvannh dừkmjrng lạdchui.

“Anh thấacudy khôieacng thúcziw vịhvan, em còrpjbn thấacudy buồcyyxn nôieacn đkmjrâvyery nàfvumy!!”

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng lạdchunh lùmuoeng nhìevkun côieacfvumm trầfvjgy đkmjrôieaci môieaci củvwhra mìevkunh, cũihavng lạdchunh lùmuoeng nghe côieac đkmjráidvvnh giáidvv vềtbot nụjtorieacn vừkmjra rồcyyxi.

Mắfccat anh tốdchui lạdchui, vẻrbng mặuobmt trầfvjgm xuốdchung vàfvum lạdchunh lùmuoeng hỏvwhri côieac: “Em cóqlnl ra hay khôieacng?”

Anh hỏvwhri, giọmuoeng nóqlnli hoàfvumn toàfvumn khôieacng cóqlnl chúcziwt hơjpati ấacudm nàfvumo.

ihav Quỳqjyhnh khẽvyer nhíqsffu màfvumy cháidvvn nảanzqn trừkmjrng mắfccat nhìevkun anh, sau đkmjróqlnl đkmjri lưkupajpatt qua anh mởidvv cửtjpwa vàfvum ra khỏvwhri phòrpjbng vệdjlr sinh.

ieac tiệdjlrn tay đkmjróqlnlng cửtjpwa phòrpjbng lạdchui, che đkmjri mọmuoei thứoyvgmednn trong.

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng dựchfma vàfvumo trêmednn cáidvvnh cửtjpwa vớjpati vẻrbngjpati cháidvvn nảanzqn.

Ngoàfvumi cửtjpwa vọmuoeng tớjpati tiếebheng nóqlnli chuyệdjlrn củvwhra Vũihav Quỳqjyhnh vàfvum Trầfvjgn Mặuobmc.

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng nghe đkmjrưkupabnytc nhữgwseng lờkupai quan tâvyerm ởidvvmednn ngoàfvumi, trong lòrpjbng càfvumng thấacudy phiềtbotn cháidvvn hơjpatn.

Anh móqlnlc ra đkmjriếebheu thuốdchuc vàfvum đkmjrdchut lêmednn...

vykli đkmjrếebhen khi tiếebheng bưkupajpatc châvyern củvwhra hai ngưkupakupai ngoàfvumi cửtjpwa dầfvjgn dầfvjgn đkmjri xa, Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng mớjpati bìevkunh tĩklacnh đkmjri ra khỏvwhri phòrpjbng vệdjlr sinh nữgwse.

Anh thậyraem chíqsff khôieacng rõyicf tạdchui sao mìevkunh phảanzqi trốdchun, nếebheu thậyraem chíqsff khôieacng muốdchun chúcziwc phúcziwc bọmuoen họmuoe, vừkmjra rồcyyxi mìevkunh khôieacng phảanzqi nêmednn đkmjri ra ngoàfvumi ngay trưkupajpatc mặuobmt Trầfvjgn Mặuobmc sao?

Àtjpw! Nóqlnli trắfccang ra còrpjbn khôieacng phảanzqi vìevku anh sợbnytieac thấacudy khóqlnl xửtjpw sao?!

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng khôieacng trởidvv vềtbot phòrpjbng màfvum đkmjri thẳyicfng xuốdchung đkmjrdchui sảanzqnh ởidvv tầfvjgng mộebumt quẹltclt thẻrbng trảanzq tiềtbotn.

Sau đkmjróqlnl, anh khôieacng nóqlnli tiếebheng nàfvumo đkmjrãvykl rờkupai khỏvwhri Đzxbrếebhe Cung.

Trong nửtjpwa tháidvvng sau đkmjróqlnl, Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng khôieacng hềtbot gặuobmp lạdchui Vũihav Quỳqjyhnh.

Ngàfvumy hôieacm đkmjróqlnl

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng đkmjrang bậyraen rộebumn ghi ýwfgw kiếebhen trảanzq lờkupai vàfvumo cáidvvc loạdchui tàfvumi liệdjlru, bỗgdnzng nhiêmednn đkmjriệdjlrn thoạdchui riêmednng củvwhra anh đkmjrxrrx chuôieacng.

Đzxbróqlnlfvum do Hưkupajpatng Tìevkunh gọmuoei tớjpati.

Anh nghe máidvvy.

“Anh...”

“Ừkupa.”

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng khẽvyerqlnli mộebumt tiếebheng.

Chiếebhec búcziwt trong tay anh vẫxrrxn khôieacng hềtbot dừkmjrng lạdchui.

“Bảanzqy giờkupa tốdchui ăgdprn cơjpatm ởidvv Tiếebheu Giang Nam, anh đkmjrkmjrng cóqlnl tớjpati muộebumn đkmjracudy.”

Tốdchui nay lạdchui làfvum buổxrrxi liêmednn hoan gia đkmjrìevkunh mộebumt tuầfvjgn mộebumt lầfvjgn.

Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng nhíqsffu màfvumy: “Đzxbrang yêmednn đkmjrang làfvumnh lạdchui ra ngoàfvumi ăgdprn cơjpatm làfvumm gìevku?”

“Ba mởidvv tiệdjlrc chiêmednu đkmjrãvykli kháidvvch.”

“Ai vậyraey?”

“Anh Mặuobmc.”

Chiếebhec búcziwt trong tay Cao Hưkupajpatng Dưkupaơjpatng chợbnytt dừkmjrng lạdchui mộebumt láidvvt, nhưkupang trong chớjpatp mắfccat tiếebhep theo, anh đkmjrãvykl tiếebhep tụjtorc cúcziwi đkmjrfvjgu phêmedn duyệdjlrt tàfvumi liệdjlru.

Trêmednn gưkupaơjpatng mặuobmt nghiêmednm nghịhvan khôieacng thấacudy cóqlnl chúcziwt dao đkmjrebumng nàfvumo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.