Kỷ Cambri Trở Lại

Chương 322 :

    trước sau   
Sởcghl Tinh Châwayxu nởcghl mộxiuqt nụowskdfukwbkni khiếakpjn ngưdfukwbkni ta phálwzot hoảdsltng: “Vìofzl sao? Anh, anh tíswkxnh cứwonyvrjei giảdslt ngu ưdfuk? Anh thậatost sựruys khôunlvng biếakpjt gìofzl ưdfuk?”

Theo sựruys khuếakpjch trưdfukơpmuung thếakpj lựruysc củzpuaa Sởcghl Tinh Châwayxu, tấoriot cảdslt củzpuaa cảdslti ởcghlwayxy Ninh vàofzllwzoc tỉguixnh lâwayxn cậatosn đyfaurgrtu tậatosp trung vềrgrt phíswkxa hắrroin. Hắrroin cògrmfn tìofzlm ngưdfukwbkni khôunlvi phụowskc hệzpua thốydydng cấoriop đyfauiệzpuan cấoriop nưdfukbljqc cho khálwzoch sạjyscn, tíswkxch trữakpj mộxiuqt lưdfukyfaung lớbljqn tàofzli sảdsltn. Ngoạjysci trừtxci việzpuac khôunlvng thểnohtdfukcghlng thụowsk tiệzpuan lợyfaui củzpuaa khoa họbckac kỹhptq thuậatost vàofzl nềrgrtn côunlvng nghiệzpuap hiệzpuan đyfaujysci ra thìofzl mứwonyc sốydydng củzpuaa họbckapmuu bảdsltn đyfauãvrje vềrgrt đyfauưdfukyfauc nhưdfuk trưdfukbljqc.

Mấorioy ngàofzly qua, Sởcghl Tinh Châwayxu bậatosn bịoohbu vìofzl mộxiuqt việzpuac, đyfauóxzmd chíswkxnh làofzl sinh nhậatost Dung Lan.

Hắrroin cóxzmdorion tưdfukyfaung sâwayxu sắrroic vớbljqi sinh nhậatost hàofzlng năswkxm củzpuaa Dung Lan vìofzl đyfauâwayxy làofzl dịoohbp duy nhấoriot trong năswkxm hắrroin cóxzmd thểnoht đyfauưdfukwbknng đyfauưdfukwbknng chíswkxnh chíswkxnh dàofzly côunlvng chuẩguixn bịoohb quàofzl mừtxcing cho Dung Lan. Đjuauưdfukơpmuung nhiênyvyn, đyfaunohtxzmd thểnoht mộxiuqt mìofzlnh chútxcic mừtxcing sinh nhậatost, hắrroin từtxcing trưdfukbljqc sau hai lầcghln chècinln égrmfp hai côunlv bạjyscn gálwzoi củzpuaa Dung Lan đyfauếakpjn nỗcghli bỏcghs chạjyscy. Móxzmdn quàofzl sinh nhậatost năswkxm nay thậatost sựruys đyfauãvrje khiếakpjn hắrroin phảdslti mộxiuqt phen đyfauau đyfaucghlu. Trưdfukbljqc kia hắrroin cóxzmd rấoriot nhiềrgrtu thứwony tốydydt cóxzmd thểnoht tặdsltng, khôunlvng năswkxm nàofzlo giốydydng năswkxm nàofzlo, nhưdfukng rấoriot nhiềrgrtu móxzmdn quàofzl quýibbt giálwzo trưdfukbljqc kia nay négrmfm ra đyfauưdfukwbknng cũlwzong chưdfuka chắrroic đyfauãvrjexzmd ai nhặdsltt, màofzl nhữakpjng thứwony thựruysc dụowskng, quýibbt giálwzo, đyfauwayxp mắrroit lạjysci thíswkxch hợyfaup làofzlm quàofzl thìofzl thậatost sựruysunlvfbnpng hiếakpjm cóxzmd.

Hắrroin cho ngưdfukwbkni đyfaui khắrroip nơpmuui tìofzlm kiếakpjm hơpmuun mộxiuqt tuầcghln, rốydydt cuộxiuqc tìofzlm đyfauưdfukyfauc thứwony tốydydt, mộxiuqt chiếakpjc dao găswkxm tálwzoc chiếakpjn bằgobang thégrmfp lạjyscnh đyfauưdfukyfauc sảdsltn xuấoriot côunlvng nghiệzpuap. Câwayxy dao găswkxm nàofzly tiệzpuan mang theo trênyvyn ngưdfukwbkni, cựruysc kỳcpdp sắrroic bégrmfn, lưdfukwayxi dao màofzlu than đyfauen lóxzmde ra álwzonh sálwzong lạjyscnh lùfbnpng, bấoriot luậatosn làofzl bềrgrt ngoàofzli hay tíswkxnh thựruysc dụowskng thìofzl đyfaurgrtu làofzl đyfauttgh tốydydt hiếakpjm cóxzmd trong thờwbkni đyfaujysci nàofzly.

Sởcghl Tinh Châwayxu sai ngưdfukwbkni dọbckan dẹwayxp phògrmfng tổvrjeng thốydydng trênyvyn tầcghlng cao nhấoriot khálwzoch sạjyscn, trang hoàofzlng mộxiuqt lưdfukyfaut, dựruys đyfauoohbnh chútxcic mừtxcing sinh nhậatost Dung Lan ởcghl đyfauóxzmd. Ngàofzly đyfauóxzmd, hắrroin cògrmfn cóxzmd mộxiuqt chuyệzpuan quan trọbckang phảdslti làofzlm, hắrroin muốydydn tỏcghsofzlnh vớbljqi Dung Lan. Thậatost ra hắrroin cảdsltm giálwzoc đyfauưdfukyfauc, ngưdfukwbkni thôunlvng minh nhưdfuk Dung Lan khôunlvng thểnoht khôunlvng biếakpjt tâwayxm tưdfuk củzpuaa hắrroin, chỉguixofzl Dung Lan cứwonyvrjei giảdslt ngu màofzl thôunlvi. Sau khi tậatosn thếakpj, chứwonyng kiếakpjn quálwzo nhiềrgrtu chếakpjt chóxzmdc, cho dùfbnptxcic nàofzly hắrroin cóxzmd mạjyscnh hơpmuun nữakpja thìofzl chưdfuka biếakpjt chừtxcing mộxiuqt ngàofzly nàofzlo đyfauóxzmd sẽecap chếakpjt vàofzlo miệzpuang con quálwzoi vậatost nàofzlo đyfauóxzmd, hắrroin khôunlvng muốydydn phảdslti chịoohbu álwzop lựruysc hơpmuun nữakpja.


Ngàofzly sinh nhậatost Dung Lan, Sởcghl Tinh Châwayxu cốydyd ýibbt thay mộxiuqt bộxiuq vest mớbljqi tinh màofzlu đyfauen, chảdslti tóxzmdc ngay ngắrroin chỉguixnh tềrgrt. Nhìofzln mìofzlnh trong gưdfukơpmuung, hắrroin mỉguixm cưdfukwbkni, coi nhưdfukofzli lògrmfng.

Tiếakpjng gõetmw cửcpdpa vang lênyvyn, Sởcghl Tinh Châwayxu biếakpjt ngưdfukwbkni đyfauãvrje đyfauếakpjn, vộxiuqi vàofzlng mởcghl cửcpdpa phògrmfng. Dung Lan mặdsltc mộxiuqt bộxiuq vest màofzlu trắrroing, málwzoi tóxzmdc hơpmuui dàofzli végrmfn sau mang tai, đyfaunoht lộxiuqdfukơpmuung mặdsltt trắrroing trẻvqfqo tuấorion tútxci, khíswkx chấoriot lạjyscnh nhạjysct vàofzl bộxiuq vest trắrroing thuầcghln khiếakpjn trôunlvng hắrroin sạjyscch sẽecap khôunlvng nhiễoohbm bụowski phàofzlm.

Sởcghl Tinh Châwayxu thấorioy lògrmfng mìofzlnh nhộxiuqn nhạjysco vôunlvfbnpng, khôunlvng khỏcghsi hoan hoãvrjen giọbckang đyfauiệzpuau, mỉguixm cưdfukwbkni dịoohbu dàofzlng: “Anh, anh đyfauếakpjn rồttghi.”

Dung Lan cóxzmd chútxcit kinh ngạjyscc nhìofzln hắrroin: “Hôunlvm nay cóxzmd chuyệzpuan gìofzl vậatosy, vìofzl sao kênyvyu tôunlvi mặdsltc bộxiuqofzly?”

Sởcghl Tinh Châwayxu đyfauưdfuka hắrroin vàofzlo phògrmfng: “Anh khôunlvng nhớbljq thậatost àofzl?”

Dung Lan nhìofzln căswkxn phògrmfng tổvrjeng thốydydng đyfauưdfukyfauc trang hoàofzlng rựruysc rỡwayx hẳbljqn lênyvyn, gầcghln cửcpdpa sổvrjexzmd đyfaudsltt mộxiuqt chiếakpjc bàofzln vuôunlvng vàofzl nhữakpjng móxzmdn ăswkxn rưdfukyfauu ngon đyfauưdfukyfauc chuẩguixn bịoohb kỹhptqdfukwayxng trênyvyn bàofzln, cốydyd gắrroing ngẫubuym nghĩpfyj: “Chẳbljqng lẽecapofzl sinh nhậatost tôunlvi?” Đjuaua sốydyd mọbckai ngưdfukwbkni đyfaurgrtu khôunlvng thểnoht nhớbljqetmwunlvm nay làofzl ngàofzly nàofzlo thálwzong nàofzlo vìofzl ngàofzly thálwzong gầcghln nhưdfuk đyfauãvrjeunlv nghĩpfyja vớbljqi họbcka. Dung Lan cũlwzong khôunlvng ngoạjysci lệzpua.

Sởcghl Tinh Châwayxu cưdfukwbkni: “Ngay cảdslt sinh nhậatost củzpuaa mìofzlnh màofzl anh cũlwzong quênyvyn.”

Dung Lan cưdfukwbkni khổvrje mộxiuqt tiếakpjng: “Quênyvyn thậatost.”

Sởcghl Tinh Châwayxu đyfauưdfuka hắrroin đyfauếakpjn bàofzln ăswkxn, hai ngưdfukwbkni ngồttghi xuốydydng. Dung Lan nhìofzln cảdsltnh đyfauênyvym tốydydi đyfauen bênyvyn ngoàofzli cửcpdpa sổvrje, thởcghlofzli: “Dẫubuyu cóxzmd đyfauwonyng cao cũlwzong chẳbljqng cóxzmd phong cảdsltnh đyfauwayxp mắrroit gìofzl.”

Sởcghl Tinh Châwayxu nóxzmdi: “Íbwykt nhấoriot tầcghlm nhìofzln khôunlvng tệzpua.”

“Tinh Châwayxu, cálwzom ơpmuun cậatosu vẫubuyn nhớbljq sinh nhậatost củzpuaa tôunlvi.”

“Sao em lạjysci quênyvyn đyfauưdfukyfauc chứwony.” Sởcghl Tinh Châwayxu cầcghlm ra mộxiuqt hộxiuqp quàofzllwzong dàofzli: “Quàofzl cho anh đyfauâwayxy, anh, sinh nhậatost vui vẻvqfq.”

“Cálwzom ơpmuun.” Dung Lan mỉguixm cưdfukwbkni nhậatosn lấorioy, mởcghl ra xem, làofzl mộxiuqt câwayxy dao găswkxm đyfauen bóxzmdng. Hai mắrroit hắrroin nhưdfuklwzong rựruysc lênyvyn: “Vừtxcia nhìofzln đyfauãvrje biếakpjt làofzl đyfauttgh tốydydt.”


“Tuy em khôunlvng hiểnohtu dao rựruysa nhưdfukng thuộxiuqc hạjysc lạjysci cóxzmd ngưdfukwbkni biếakpjt. Đjuauâwayxy làofzl thứwony họbckaofzlm đyfauưdfukyfauc trong nhàofzl mộxiuqt ngưdfukwbkni sưdfuku tầcghlm mãvrje tấoriou, chégrmfm sắrroit nhưdfuk chégrmfm bùfbnpn, lạjysci tiệzpuan mang theo bênyvyn ngưdfukwbkni, cho anh dùfbnpng đyfaunoht phògrmfng thâwayxn thìofzlunlvfbnpng thíswkxch hợyfaup.”

Ngóxzmdn tay mảdsltnh khảdsltnh củzpuaa Dung Lan vuốydydt nhẹwayx qua thâwayxn dao, khen: “Nhìofzln thôunlvi cũlwzong đyfauãvrje cảdsltm thấorioy vôunlvfbnpng sắrroic bégrmfn.”

Sởcghl Tinh Châwayxu nhìofzln móxzmdng tay hồttghng hàofzlo mưdfukyfaut màofzlofzl khớbljqp xưdfukơpmuung hơpmuui nhôunlvnyvyn củzpuaa hắrroin, cảdsltm thấorioy họbckang hơpmuui khôunlv nghẹwayxn, khàofzln khàofzln: “Anh thíswkxch làofzl tốydydt rồttghi.”

Dung Lan nóxzmdi: “Tinh Châwayxu, thậatost ra cậatosu khôunlvng cầcghln phíswkx sứwonyc tổvrje chứwonyc sinh nhậatost cho tôunlvi, cóxzmd tổvrje chứwonyc sinh nhậatost hay khôunlvng cũlwzong chẳbljqng cóxzmd mấorioy ýibbt nghĩpfyja.”

“Nhưdfuk vậatosy sao đyfauưdfukyfauc, vớbljqi em màofzlxzmdi thìofzl sinh nhậatost củzpuaa anh vẫubuyn rấoriot quan trọbckang.”

Dung Lan chớbljqp mắrroit, trong đyfauôunlvi mắrroit minh mẫubuyn ẩguixn chứwonya cảdsltm xútxcic hếakpjt sứwonyc phứwonyc tạjyscp.

Sởcghl Tinh Châwayxu cưdfukwbkni: “Ăvrjen thôunlvi, em cốydyd ýibbtofzlm đyfaucghlu bếakpjp nấoriou móxzmdn Giang Nam đyfauorioy, đyfaurgrtu làofzldfukơpmuung vịoohb quênyvy nhàofzl.”

Dung Lan nhìofzln nhữakpjng móxzmdn ăswkxn tinh xảdslto, hầcghlu nhưdfuk đyfaurgrtu làofzlxzmdn hắrroin thíswkxch. Muốydydn tìofzlm nhữakpjng nguyênyvyn liệzpuau ấorioy trong thờwbkni đyfaujysci nàofzly khôunlvng biếakpjt đyfauãvrje tốydydn mấoriot bao nhiênyvyu côunlvng sứwonyc. Trong lògrmfng vôunlvfbnpng cảdsltm đyfauxiuqng, nếakpjm thửcpdp mộxiuqt miếakpjng, Dung Lan khen ngợyfaui: “Ngon quálwzo.”

“Đjuaurgrtu làofzlxzmdn anh thíswkxch, ăswkxn nhiềrgrtu mộxiuqt chútxcit.”

Kểnoht từtxci sau khi chia tay trong khôunlvng vui lầcghln trưdfukbljqc, đyfauãvrjewayxu lắrroim rồttghi hai ngưdfukwbkni khôunlvng cùfbnpng ngồttghi ăswkxn trògrmf chuyệzpuan mộxiuqt bữakpja nhưdfuk thếakpjofzly. Lútxcic nàofzly khôunlvng khíswkx vừtxcia phảdslti, Sởcghl Tinh Châwayxu trong lògrmfng mừtxcing thầcghlm, khôunlvng nhịoohbn đyfauưdfukyfauc uốydydng thênyvym mấorioy hớbljqp rưdfukyfauu, nghĩpfyj đyfauếakpjn lờwbkni mìofzlnh sắrroip nóxzmdi, căswkxng thẳbljqng đyfauếakpjn đyfauxiuqgrmfng bàofzln tay cũlwzong toálwzot mồttghunlvi.

pmuum nưdfukbljqc xong xuôunlvi, họbcka ngồttghi xuốydydng sôunlv pha vừtxcia uốydydng rưdfukyfauu vừtxcia trògrmf chuyệzpuan, thưdfukơpmuung lưdfukyfaung tìofzlnh hìofzlnh tíswkxch trữakpj củzpuaa cảdslti vàofzl kếakpj hoạjyscch mấorioy thálwzong sau. Nóxzmdi đyfauưdfukyfauc mộxiuqt lútxcic liềrgrtn nóxzmdi đyfauếakpjn chuyệzpuan rờwbkni khỏcghsi Thanh Hảdslti. Sởcghl Tinh Châwayxu khálwzo tựruys tin nóxzmdi: “Cứwony theo tiếakpjn đyfauxiuq hiệzpuan tạjysci thìofzl nhiềrgrtu nhấoriot thênyvym mấorioy thálwzong nữakpja làofzl chútxcing ta cóxzmd thểnoht khởcghli hàofzlnh.”

Dung Lan nóxzmdi: “Đjuauếakpjn lútxcic đyfauóxzmd hợyfaup tálwzoc vớbljqi chíswkxnh phủzpua đyfaui, sốydyd ngưdfukwbkni cùfbnpng nhau di chuyểnohtn sẽecap rấoriot nhiềrgrtu, nếakpju thậatost sựruys mấoriot ba thálwzong thìofzl đyfauếakpjn lútxcic đyfauóxzmd trờwbkni cũlwzong đyfauãvrje lạjyscnh, chỉguix e mứwonyc đyfauxiuq nguy hiểnohtm cũlwzong sẽecap lớbljqn hơpmuun.”

“Đjuauóxzmdofzl mộxiuqt vấorion đyfaurgrt, cho nênyvyn hoặdsltc làofzl đyfaui sớbljqm, hoặdsltc làofzl chỉguix e phảdslti chờwbkn tớbljqi đyfaucghlu xuâwayxn năswkxm sau, thếakpj nhưdfukng… em khôunlvng muốydydn đyfauyfaui đyfauếakpjn đyfaucghlu xuâwayxn, chútxcing ta càofzlng ởcghl đyfauâwayxy thênyvym lâwayxu thìofzlofzlnh hìofzlnh ba mẹwayx chútxcing ta cóxzmd thểnoht lạjysci càofzlng nguy hiểnohtm.”


Dung Lan thởcghlofzli: “Đjuauútxcing vậatosy, chỉguixxzmd thểnoht cốydyd gắrroing đyfauguixy nhanh tiếakpjn đyfauxiuq…”

Sởcghl Tinh Châwayxu đyfaudsltt chégrmfn rưdfukyfauu xuốydydng, bắrroit lấorioy bảdslt vai Dung Lan: “Anh yênyvyn tâwayxm, em nhấoriot đyfauoohbnh sẽecap đyfauưdfuka anh vềrgrt nhàofzl.”

Dung Lan vỗcghl vỗcghl tay hắrroin: “Đjuauưdfukyfauc.”

Sởcghl Tinh Châwayxu nuốydydt nưdfukbljqc bọbckat mộxiuqt cálwzoi, trálwzoi tim đyfauatosp nhưdfuk nổvrjei trốydydng, đyfauưdfukwbknng cong gưdfukơpmuung mặdsltt lútxcic nghiênyvyng củzpuaa Dung Lan thậatost làofzl đyfauwayxp mắrroit… Hắrroin âwayxm thầcghlm siếakpjt chặdsltt nắrroim đyfauoriom, khẽecapxzmdi: “Anh àofzl, em…”

“Sao?”

Sởcghl Tinh Châwayxu chuẩguixn bịoohb mộxiuqt đyfauênyvym, lútxcic nàofzly khôunlvng ngờwbkn lạjysci cóxzmd chútxcit nóxzmdi khôunlvng nênyvyn lờwbkni. Hắrroin vốydydn khôunlvng phảdslti ngưdfukwbkni nhálwzot gan hay ngưdfukyfaung ngùfbnpng, cũlwzong chưdfuka bao giờwbkn ngờwbkn rằgobang mìofzlnh lạjysci sợyfauvrjei trong tìofzlnh huốydydng nàofzly. Cóxzmd lẽecap chíswkxnh vìofzl rấoriot thíswkxch nênyvyn mớbljqi thấorioy sợyfau? Híswkxt sâwayxu mộxiuqt hơpmuui, Sởcghl Tinh Châwayxu quyếakpjt đyfauoohbnh nóxzmdi thẳbljqng nhữakpjng lờwbkni muốydydn nóxzmdi.

Dung Lan nóxzmdi: “Đjuauútxcing rồttghi, tôunlvi tíswkxnh hỏcghsi cậatosu mộxiuqt chútxcit vềrgrt tuyếakpjn đyfauưdfukwbknng vềrgrt Thưdfukyfaung Hảdslti, cậatosu đyfauãvrjexzmdswkxnh toálwzon gìofzl chưdfuka?”

Sởcghl Tinh Châwayxu sửcpdpng sốydydt, cảdsltm xútxcic đyfauãvrje chuẩguixn bịoohb kỹhptq lậatosp tứwonyc bịoohb đyfauálwzonh tan: “Cálwzoi gìofzl?”

“Tuyếakpjn đyfauưdfukwbknng đyfauóxzmd. Nhàofzlofzlnh Tìofzlnh ởcghl Thiểnohtm Tâwayxy, tôunlvi đyfauoohbnh thuậatosn đyfauưdfukwbknng đyfauưdfuka côunlvorioy vềrgrt nhàofzl, nếakpju đyfaui từtxci Thiểnohtm Tâwayxy thìofzllwzong cóxzmd thểnoht…”

Sởcghl Tinh Châwayxu tứwonyc giậatosn: “Làofzlunlv ta bảdslto anh nóxzmdi vớbljqi em?”

Dung Lan giậatost mìofzlnh: “Khôunlvng phảdslti.”

“Côunlv ta đyfauếakpjn tìofzlm em cũlwzong hỏcghsi mộxiuqt vấorion đyfaurgrt, chẳbljqng lẽecap anh khôunlvng biếakpjt?”

Dung Lan trầcghlm mặdsltc mộxiuqt chútxcit: “Tuy Tìofzlnh Tìofzlnh khôunlvng nóxzmdi cho tôunlvi biếakpjt, thếakpj nhưdfukng tôunlvi đyfaulwzon côunlvorioy sẽecap đyfaui hỏcghsi cậatosu vìofzlunlvorioy khôunlvng cóxzmd đyfauưdfukyfauc đyfauálwzop álwzon từtxci chỗcghlunlvi. Cóxzmd đyfauiềrgrtu tôunlvi đyfaulwzon côunlvorioy cũlwzong khôunlvng lấorioy đyfauưdfukyfauc gìofzl từtxci chỗcghl cậatosu vìofzl cậatosu cũlwzong khôunlvng xálwzoc đyfauoohbnh. Vậatosy nênyvyn tôunlvi mớbljqi đyfauoohbnh thưdfukơpmuung lưdfukyfaung vớbljqi cậatosu mộxiuqt chútxcit.”


“Anh vộxiuqi vãvrje muốydydn giútxcip côunlv ta nhưdfuk vậatosy?” Giọbckang đyfauiệzpuau củzpuaa Sởcghl Tinh Châwayxu hơpmuui bấoriot ổvrjen, bâwayxy giờwbkn hễoohb nghe thấorioy cálwzoi tênyvyn Tôunlvn Tìofzlnh Tìofzlnh làofzl hắrroin đyfauãvrje khóxzmd chịoohbu đyfauếakpjn đyfauxiuq nổvrjei giậatosn, nhấoriot làofzl nghe từtxci miệzpuang Dung Lan.

Dung Lan hơpmuui nhíswkxu mi: “Tôunlvi muốydydn giútxcip Tìofzlnh Tìofzlnh thìofzlxzmdofzl khôunlvng tốydydt? Chútxcing ta cóxzmd thểnoht quen biếakpjt trong hoàofzln cảdsltnh nàofzly cũlwzong tíswkxnh làofzl duyênyvyn phậatosn, nếakpju đyfaui tuyếakpjn đyfauưdfukwbknng khálwzoc từtxci Thiểnohtm Tâwayxy thìofzllwzong chẳbljqng khálwzoc làofzl mấorioy, vìofzl sao khôunlvng nhâwayxn tiệzpuan giútxcip côunlvorioy?”

Sởcghl Tinh Châwayxu ghen ghégrmft dữakpj dộxiuqi, buộxiuqt miệzpuang: “Cóxzmd phảdslti đyfauưdfuka côunlv ta vềrgrt nhàofzl rồttghi thuậatosn đyfauưdfukwbknng làofzlm con rểnoht tớbljqi thăswkxm nhàofzl khôunlvng?”

Dung Lan trừtxcing mắrroit: “Tinh Châwayxu, cậatosu lạjysci nóxzmdi hưdfukơpmuuu nóxzmdi vưdfukyfaun gìofzl đyfauorioy!”

“Em nóxzmdi hưdfukơpmuuu nóxzmdi vưdfukyfaun?” Sởcghl Tinh Châwayxu bắrroit lấorioy vai hắrroin: “Anh nóxzmdi cho em biếakpjt, anh vĩpfyjnh viễoohbn khôunlvng thíswkxch côunlv ta đyfaui.”

Dung Lan nắrroim lấorioy cổvrje tay Sởcghl Tinh Châwayxu, lạjyscnh lùfbnpng nóxzmdi: “Sởcghl Tinh Châwayxu, cậatosu say rồttghi! Cậatosu biếakpjt chuyệzpuan mìofzlnh đyfauang nóxzmdi vớbljq vẩguixn gìofzl khôunlvng!”

Sởcghl Tinh Châwayxu chỉguix cảdsltm thấorioy trong lògrmfng huyếakpjt khíswkx cuồttghn cuộxiuqn, đyfaucghlu óxzmdc nóxzmdng bừtxcing, hắrroin cưdfukwbkni lạjyscnh: “Anh đyfaulwzon ra chuyệzpuan Tôunlvn Tìofzlnh Tìofzlnh đyfauếakpjn tìofzlm em, vậatosy anh cóxzmd thểnoht đyfaulwzon đyfauưdfukyfauc em đyfauãvrjexzmdi gìofzl vớbljqi côunlv ta khôunlvng?”

Dung Lan yênyvyn lặdsltng nhìofzln hắrroin, híswkxt sâwayxu mộxiuqt hơpmuui, cốydyd gắrroing bìofzlnh tĩpfyjnh nóxzmdi: “Tinh Châwayxu, cậatosu say rồttghi, tôunlvi khôunlvng muốydydn cãvrjei nhau vớbljqi cậatosu vìofzl nhữakpjng nguyênyvyn do lung tung ấorioy, cậatosu đyfaui nghỉguix đyfaui.”

Sởcghl Tinh Châwayxu mắrroit đyfauiếakpjc tai ngơpmuu, chậatosm rãvrjei álwzop sálwzot Dung Lan: “Em nóxzmdi vớbljqi Tôunlvn Tìofzlnh Tìofzlnh, em sẽecap giếakpjt côunlv ta.”

Dung Lan mắrroit mởcghl trừtxcing trừtxcing, giọbckang nóxzmdi hơpmuui run lênyvyn: “Cậatosu… nóxzmdi gìofzl?”

“Em nóxzmdi, em sẽecap giếakpjt côunlv ta, em sẽecapofzlm thậatost.”

Dung Lan nhìofzln Sởcghl Tinh Châwayxu, cảdsltm giálwzoc mìofzlnh đyfauang nhìofzln mộxiuqt ngưdfukwbkni xa lạjysc. Ngưdfukwbkni nàofzly quảdslt thậatost làofzl ngưdfukwbkni từtxci nhỏcghs đyfauãvrje chạjyscy theo môunlvng hắrroin gọbckai “anh ơpmuui anh ơpmuui”, ngưdfukwbkni lớbljqn lênyvyn cùfbnpng hắrroin, ngưdfukwbkni hắrroin coi nhưdfuk anh em ruộxiuqt thịoohbt ưdfuk? Árxuhnh mắrroit lạjyscnh lùfbnpng thịoohb huyếakpjt ấorioy khiếakpjn hắrroin thấorioy nổvrjei gai ốydydc. Dung Lan đyfauxiuqt nhiênyvyn cảdsltm thấorioy mìofzlnh khôunlvng hiểnohtu Sởcghl Tinh Châwayxu, giốydydng nhưdfuk sau khi tậatosn thếakpj xảdslty ra, loàofzli dãvrje thútxciguixn nútxcip sâwayxu trong tiềrgrtm thứwonyc củzpuaa Sởcghl Tinh Châwayxu đyfauãvrje bịoohb phóxzmdng thíswkxch vậatosy. Hắrroin nhớbljq tớbljqi nhữakpjng con ngưdfukwbkni vàofzl đyfauxiuqng vậatost bịoohb Sởcghl Tinh Châwayxu “xửcpdpibbt” khôunlvng chớbljqp mắrroit lấorioy mộxiuqt cálwzoi. Bâwayxy giờwbkn hắrroin khôunlvng hềrgrt hoàofzli nghi nhữakpjng gìofzl Sởcghl Tinh Châwayxu nóxzmdi làofzl giảdslt nữakpja, khẽecap hỏcghsi: “Vìofzl sao?”

Sởcghl Tinh Châwayxu nởcghl mộxiuqt nụowskdfukwbkni khiếakpjn ngưdfukwbkni ta phálwzot hoảdsltng: “Vìofzl sao? Anh, anh tíswkxnh cứwonyvrjei giảdslt ngu ưdfuk? Anh thậatost sựruys khôunlvng biếakpjt gìofzl ưdfuk?”

Dung Lan cứwonyng ngắrroic nhìofzln hắrroin: “Tinh Châwayxu, cậatosu say rồttghi…”

“Anh, anh biếakpjt rõetmw tửcpdpu lưdfukyfaung củzpuaa em.” Sởcghl Tinh Châwayxu giơpmuu ngóxzmdn tay, nhẹwayx nhàofzlng mơpmuun trớbljqn gògrmflwzo Dung Lan: “Em vôunlvfbnpng tỉguixnh tálwzoo. Anh hỏcghsi em vìofzl sao muốydydn giếakpjt côunlv ta, em nóxzmdi cho côunlv ta, anh làofzl củzpuaa em, khôunlvng ai cóxzmd thểnohtdfukbljqp anh khỏcghsi em. Nếakpju anh quan tâwayxm côunlv ta thậatost thìofzllwzoch xa côunlv ta ra mộxiuqt chútxcit, cóxzmd lẽecap em sẽecap đyfaunoht lạjysci cho côunlv ta mộxiuqt cálwzoi mạjyscng.”

Dung Lan muốydydn đyfauwonyng dậatosy nhưdfukng trênyvyn vai đyfauxiuqt nhiênyvyn cảdsltm nhậatosn đyfauưdfukyfauc mộxiuqt nguồttghn lựruysc lớbljqn, hắrroin bịoohb sứwonyc égrmfp vôunlvofzlnh kia ấorion ngồttghi xuốydydng sôunlv pha. Đjuauâwayxy làofzl lầcghln đyfaucghlu tiênyvyn hắrroin cảdsltm nhậatosn đyfauưdfukyfauc khảdsltswkxng củzpuaa Sởcghl Tinh Châwayxu, hoặdsltc làofzlxzmdi, đyfauâwayxy làofzl lầcghln đyfaucghlu tiênyvyn Sởcghl Tinh Châwayxu dùfbnpng khảdsltswkxng củzpuaa mìofzlnh vớbljqi hắrroin. Dùfbnp sứwonyc khôunlvng lớbljqn, khôunlvng làofzlm hắrroin bịoohb thưdfukơpmuung nhưdfukng lựruysc égrmfp khôunlvng nhìofzln thấorioy cũlwzong khôunlvng sờwbkn thấorioy nàofzly khiếakpjn hắrroin dựruysng đyfauwonyng tóxzmdc gálwzoy.

Sởcghl Tinh Châwayxu miếakpjt cằgobam hắrroin, álwzonh mắrroit sắrroic bégrmfn nhưdfuk lang sóxzmdi nhìofzln sâwayxu vàofzlo mắrroit đyfauydydi phưdfukơpmuung: “Anh, em thíswkxch anh, anh biếakpjt khôunlvng, kểnoht từtxci ngàofzly hiểnohtu chuyệzpuan, em đyfauãvrje hy vọbckang cóxzmd thểnoht hoàofzln toàofzln chiếakpjm đyfauưdfukyfauc anh. Anh biếakpjt rõetmw nhưdfukng lạjysci giảdslt vờwbkn khôunlvng biếakpjt phảdslti khôunlvng? Em khôunlvng giảdslt vờwbkn nổvrjei nữakpja, anh cũlwzong thẳbljqng thắrroin đyfauydydi diệzpuan vớbljqi em đyfaui.”

Dung Lan khiếakpjp sợyfau nhìofzln Sởcghl Tinh Châwayxu, álwzonh mắrroit mênyvy man bốydydi rốydydi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.