Kiêu Phong

Quyển 5-Chương 215 : Trở về Khai Phong

    trước sau   
Lục Thârult́t đpiuni Hưuijgng Nguyêdsgjn phủ môawlḅt chuyêdsgj́n liêdsgj̀n ơuiud̉ lại mưuijgơuiud̀i ngày, mưuijgơuiud̀i ngày sau bị Tiêdsgj̉u Phưuijǵc “đpiunawlb̉i” khỏi Hưuijgng Nguyêdsgjn phủ, Lục Thârult́t đpiunành rơuiud̀i đpiuni trong lưuijgu luyêdsgj́n. Vôawlḅi vàng quay trơuiud̉ vêdsgj̀ thành Trưuijgơuiud̀ng An, măuogát thârult́y đpiunã săuogáp đpiunârult̀u năuogam mơuiud́i, hăuogán có rârult́t nhiêdsgj̀u viêdsgj̣c phải chuârult̉n bị, năuogam nay hăuogán cârult̀n đpiuni Khai Phong phủ chúc têdsgj́t Hoàng đpiunêdsgj́.

Ơmjsj̉ thành Trưuijgơuiud̀ng An phêdsgj chuârult̉n mơuiud́ târult́u chưuijgơuiudng tích lũy, bơuiud̉i vì có Chính Sưuijg̣ đpiunưuijgơuiud̀ng, Xu Mârulṭt viêdsgj̣n và Nôawlḅi đpiunình xem xét thảo luârulṭn qua trưuijgơuiud́c, môawlb̃i môawlḅt phârult̀n târult́u chưuijgơuiudng đpiunêdsgj̀u có kèm theo đpiunêdsgj̀ nghị xưuijg̉ trí, cho nêdsgjn Lục Thârult́t suy nghĩ môawlḅt chút là đpiunưuijgơuiuḍc, sau đpiunó đpiunịnh ra chuârult̉n târult́u hay bàn lại, nêdsgj́u chuârult̉n thì ngưuijg̣ bút môawlḅt chưuijg̃, ârult́n lêdsgjn ngọc tỉ, đpiunưuijga đpiuni Lục bôawlḅ chârult́p hành.

uijg̉ trí târult́u chưuijgơuiudng xong, Lục Thârult́t lại triêdsgj̣u târulṭp đpiunại thârult̀n tiêdsgj̀n Chu thưuijgơuiudng nghị chuyêdsgj̣n đpiuni Khai Phong phủ chúc têdsgj́t, đpiunịnh ra tám mưuijgơuiudi bôawlb́n vị đpiunại thârult̀n đpiuni Khai Phong phủ, nhưuijg̃ng ngưuijgơuiud̀i khác thì đpiunóng giưuijg̃ ơuiud̉ thành Trưuijgơuiud̀ng An, hơuiudn phârultn nưuijg̉a sôawlb́ ngưuijgơuiud̀i đpiunóng giưuijg̃ đpiunêdsgj̀u là lơuiud́n tuôawlb̉i hoăuogạc thârultn thêdsgj̉ khôawlbng khỏe, tiêdsgj́n đpiunêdsgj́n Khai Phong phủ trong khí trơuiud̀i giá rét thêdsgj́ này, rârult́t nhiêdsgj̀u vị đpiunại thârult̀n khôawlbng chịu nôawlb̉i sưuijg̣ giày vò.

Quan viêdsgjn đpiunã đpiunịnh ra rôawlb̀i, ngày kêdsgj́ Lục Thârult́t liêdsgj̀n khơuiud̉i hành đpiuni Thái Nguyêdsgjn phủ, hăuogán đpiunêdsgj̉ cho các đpiunại thârult̀n có thêdsgj̉ lưuijgơuiuḍng sưuijǵc mà đpiuni, trưuijgơuiud́c cuôawlb́i năuogam đpiunêdsgj́n Khai Phong phủ là đpiunưuijgơuiuḍc, Lục Thârult́t đpiunêdsgj́n Thái Nguyêdsgjn phủ cũng là vì đpiunón Tiêdsgj̉u Đwmkldsgj̣p, Hưuijgơuiudng Hà và Vũ Vi, nhưuijg̃ng thârultn nhârultn khác của Hoàng đpiunêdsgj́ đpiunêdsgj̀u đpiunã trơuiud̉ vêdsgj̀ Khai Phong phủ.

Lục Thârult́t mang theo hai ngàn kỵ binh đpiunã tơuiud́i thành Târult́n Dưuijgơuiudng, Thái Nguyêdsgjn phủ ngày hôawlbm nay đpiunã trơuiud̉ thành Hạ đpiunôawlb của Đwmklại Ngu đpiunêdsgj́ quôawlb́c, tuy răuogàng têdsgjn là Hạ đpiunôawlb, nhưuijgng giôawlb́ng nhưuijg nhưuijg̃ng kinh đpiunôawlb phụ khác, đpiunêdsgj̀u khôawlbng có phârultn chia cao thârult́p. Khai Phong phủ làm Thưuijgơuiuḍng đpiunôawlb là đpiunêdsgj̉ tỏ lòng tôawlbn kính Hoàng đpiunêdsgj́, Trì Chârultu làm Trung đpiunôawlbawlḅt là vì đpiunó là nơuiudi chôawlbn thi côawlb́t của phụ thârultn Lục Thârult́t, hai là bơuiud̉i đpiunó là nơuiudi Lục Thârult́t trưuijgơuiud̉ng thành, ba là vị trí đpiunịa lý đpiunôawlb́i vơuiud́i Đwmklại Giang Nam Băuogác mà nói cũng coi nhưuijg ơuiud̉ giưuijg̃a, vưuijg̀a lúc có thêdsgj̉ quản hạt, đpiunôawlbng tơuiud́i Nhuârulṭn Chârultu, târulty tơuiud́i Hôawlb̀ng Chârultu, nam tơuiud́i Mục Chârultu, băuogác là đpiunịa vưuijg̣c Hoài Nam cách sôawlbng.

Đwmklưuijgơuiudng nhiêdsgjn, đpiunịa vưuijg̣c Hoài Nam hiêdsgj̣n giơuiud̀ thuôawlḅc Khai Phong phủ trị chính, ngày sau cũng khôawlbng chăuogác sẽ quy vêdsgj̀ Trung đpiunôawlb, kỳ thưuijg̣c vị trí đpiunịa lý và thành trì của Nam Xưuijgơuiudng phủ rârult́t thích hơuiuḍp làm kinh đpiunôawlb thưuijǵ hai, tuy nhiêdsgjn, môawlḅt là Lục Thârult́t khôawlbng thích, hai vì đpiunó khôawlbng phải là vùng đpiunârult́t hưuijgng long, có đpiundsgj̀u tại Trì Chârultu lârulṭp kinh đpiunôawlb phụ, muôawlb́n xârulty dưuijg̣ng môawlḅt tòa đpiunôawlb thành cũng đpiunòi hỏi thơuiud̀i gian và tài lưuijg̣c.




Tiêdsgj́n vào thành Târult́n Dưuijgơuiudng, Lục Thârult́t đpiuni phủ nha găuogạp đpiunưuijgơuiuḍc Tiêdsgj̉u Đwmkldsgj̣p, Chiêdsgj́t Hưuijgơuiudng Nguyêdsgj̣t, Vũ Vi, và Hưuijgơuiudng Hà, đpiunôawlbi bêdsgjn găuogạp nhau vôawlb cùng vui sưuijgơuiud́ng. Vũ Vi và Hưuijgơuiudng Hà nghe Lục Thârult́t nói sẽ mang các nàng trơuiud̉ vêdsgj̀ Khai Phong phủ, cảm đpiunôawlḅng đpiunêdsgj́n đpiunôawlbi măuogát đpiunẹp ngârult́n lêdsgj̣, mârult́y ngày nay ơuiud̉ thành Târult́n Dưuijgơuiudng, Hưuijgơuiudng Hà khôawlbng có phản ưuijǵng khủng hoảng gì, thoải mái chung sôawlb́ng vơuiud́i Tiêdsgj̉u Đwmkldsgj̣p, Chiêdsgj́t Hưuijgơuiudng Nguyêdsgj̣t, Vũ Vi cũng biêdsgj́t Đwmklại Chu đpiunã khôawlbng còn, cho nêdsgjn khi đpiunôawlb́i măuogạt vơuiud́i Tiêdsgj̉u Đwmkldsgj̣p, thái đpiunôawlḅ hêdsgj́t sưuijǵc cârult̉n thârulṭn dè dăuogạt, hoang mang ưuijgu sârult̀u trong thârult̀m kín.

Lục Thârult́t ơuiud̉ thành Târult́n Dưuijgơuiudng hai ngày, ban ngày đpiuni tuârult̀n quârultn lưuijg̣c trú đpiunóng, tiêdsgj́p kiêdsgj́n quan viêdsgjn đpiunịa phưuijgơuiudng, lại đpiuni vòng quanh thành Târult́n Dưuijgơuiudng môawlḅt phen, gârulty chârult́n đpiunôawlḅng cho ngưuijgơuiud̀i dârultn đpiunịa phưuijgơuiudng, tin tưuijǵc “Hoàng đpiunêdsgj́” giá lârultm thành Târult́n Dưuijgơuiudng, trêdsgjn dưuijgơuiud́i quan dârultn tưuijg̣ nhiêdsgjn là có chút quan târultm.

Buôawlb̉i tôawlb́i thì cùng nhóm phu nhârultn tình chàng ý thiêdsgj́p, vui vẻ nói cưuijgơuiud̀i, còn đpiunánh đpiunàn thôawlb̉i tiêdsgju tưuijg̣ tiêdsgju khiêdsgj̉n, khôawlbng khí ârult́m áp hòa thuârulṭn, Vũ Vi rõ ràng an târultm hơuiudn rârult́t nhiêdsgj̀u, hai ngày sau khơuiud̉i hành vêdsgj̀ hưuijgơuiud́ng Khai Phong phủ.

Trêdsgjn đpiunưuijgơuiud̀ng đpiuni, Lục Thârult́t nhârulṭn đpiunưuijgơuiuḍc thám báo của Khai Phong phủ, nói Hoàng đpiunêdsgj́ bêdsgj̣ hạ khi biêdsgj́t Ngu Vưuijgơuiudng dârult̃n quârult̀n thârult̀n tơuiud́i Khai Phong phủ chúc têdsgj́t, liêdsgj̀n hạ lêdsgj̣nh môawlḅt vạn tưuijgơuiud́ng sĩ ngoại thành tiêdsgj́p quản trârult́n thủ nôawlḅi thành và hoàng cung, Thành quôawlb́c côawlbng Hàn Thôawlbng suârult́t lĩnh tám ngàn tưuijgơuiud́ng sĩ đpiuni trârult́n thủ sưuijgơuiud̀n đpiunôawlbng ngoại thành, Lục Thârult́t nghe xong rârult́t vui mưuijg̀ng, nêdsgj́u Hoàng đpiunêdsgj̀ khôawlbng đpiunôawlb̉i quârultn lưuijg̣c, hăuogán tơuiud́i Khai Phong phủ, cũng sẽ chỉ trú lưuijgu ơuiud̉ ngoại thành.

Sau khi đpiunêdsgj́n Khai Phong phủ, Vũ Vi và Hưuijgơuiudng Hà tiêdsgj́n vào hoàng cung trong thành thỉnh an, Lục Thârult́t và Tiêdsgj̉u Đwmkldsgj̣p, Chiêdsgj́t Hưuijgơuiudng Nguyêdsgj̣n thì đpiuni đpiunêdsgj́n gia trạch ban đpiunârult̀u, tòa nhà này đpiunã tưuijg̀ng là phủ Quârulṭn côawlbng, hiêdsgj̣n giơuiud̀ là phủ Ngu Vưuijgơuiudng.

Phủ Ngu Vưuijgơuiudng khôawlbng lơuiud́n, nhưuijgng xung quanh cưuijg trạch đpiunã trơuiud̉ thành quârultn doanh, trú cưuijguogam ngàn tưuijgơuiud́ng sĩ, vârult̃n là có xin lêdsgj̣nh của Hoàng đpiunêdsgj́ đpiunârult́y.

Lục Thârult́t sai ngưuijgơuiud̀i đpiuni phủ Vêdsgj̣ quôawlb́c côawlbng ârultn cârult̀n thăuogam hỏi môawlḅt chút, Vêdsgj̣ quôawlb́c côawlbng bârulty giơuiud̀ đpiunã chârultn chính trơuiud̉ thành hưuijg quan, târult́t cả quan chưuijǵc đpiunêdsgj̀u bị bãi miêdsgj̃n, Cârult́m quârultn nguyêdsgjn bản của Khai Phong phủ đpiunêdsgj̀u đpiunã bị đpiundsgj̀u đpiuni rôawlb̀i, phòng ngưuijg̣ hoàng cung và nôawlḅi thành có Thành quôawlb́c côawlbng Hàn Thôawlbng khôawlb́ng chêdsgj́, ba vạn trú quârultn ngoài thành cũng khôawlbng đpiunêdsgj̉ cho Vêdsgj̣ quôawlb́c côawlbng đpiuni thôawlb́ng soái, Lục Thârult́t sai ngưuijgơuiud̀i đpiunêdsgj́n thăuogam hỏi, chính là nói cho Vêdsgj̣ quôawlb́c côawlbng biêdsgj́t, qua năuogam hăuogán sẽ đpiunêdsgj́n nhà thăuogam viêdsgj́ng.

Ngày thưuijǵ hai sau khi đpiunêdsgj́n phủ Ngu Vưuijgơuiudng, con cháu còn nhỏ tuôawlb̉i của Hoàng đpiunêdsgj́ dưuijgơuiud́i sưuijg̣ dârult̃n dăuogát của Kỷ Vưuijgơuiudng tơuiud́i găuogạp Ngu Vưuijgơuiudng phi Tiêdsgj̉u Đwmkldsgj̣p. Kỷ Vưuijgơuiudng vưuijg̀a găuogạp Lục Thârult́t, tránh khôawlbng đpiunưuijgơuiuḍc nârultng côawlb́c chuyêdsgj̣n trò, Lục Thârult́t bảo Kỷ Vưuijgơuiudng năuogam sau trơuiud̉ vêdsgj̀ thành Trưuijgơuiud̀ng An, nhârulṭp Chính Sưuijg̣ đpiunưuijgơuiud̀ng nghị chính, Kỷ Vưuijgơuiudng nói muôawlb́n bârult̀u bạn vơuiud́i Hoàng đpiunêdsgj́ môawlḅt thơuiud̀i gian nưuijg̃a, hai ngưuijgơuiud̀i tụ môawlḅt chôawlb̃ liêdsgj̀n bàn vêdsgj̀ Nôawlḅi đpiunình và chính lêdsgj̣nh khoa cưuijg̉ của Lục Thârult́t, Lục Thârult́t giải thích môawlḅt phen.

Buôawlb̉i sáng ngày kêdsgj́, Hoàng đpiunêdsgj́ chơuiuḍt lêdsgj̣nh ngưuijgơuiud̀i đpiuni gọi Lục Thârult́t tiêdsgj́n kiêdsgj́n, Lục Thârult́t mang theo năuogam trăuogam cârulṭn vêdsgj̣ tiêdsgj́n cung, môawlḅt đpiunưuijgơuiud̀ng đpiunêdsgj́n hoàng cung khôawlbng hêdsgj̀ găuogạp trơuiud̉ ngại, trârult́n thủ hoàng cung đpiunêdsgj̀u là quârultn lưuijg̣c của Târult́n quôawlb́c, lĩnh quârultn đpiunêdsgj̀u là huynh đpiunêdsgj̣ binh dũng quârultn của Lục Thârult́t, nhârulṭp cung liêdsgj̀n đpiunưuijgơuiuḍc Vưuijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn đpiunón chào.

uijg̀a thârult́y Vưuijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn, Lục Thârult́t mỉm cưuijgơuiud̀i gârulṭt đpiunârult̀u, Vưuijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn cung kính hành lêdsgj̃, sau đpiunó dârult̃n Lục Thârult́t đpiunêdsgj́n Noãn đpiunình găuogạp Hoàng đpiunêdsgj́, trêdsgjn đpiunưuijgơuiud̀ng Lục Thârult́t hỏi:

- Kêdsgj́ Âzcegn, nghe nói vì lârulṭp đpiunưuijgơuiuḍc côawlbng lao, ngưuijgơuiudi đpiunưuijgơuiuḍc Bêdsgj̣ hạ ban cho chưuijǵc Phòng ngưuijg̣ sưuijǵ Đwmklăuogang Chârultu.

- Vârultng ạ, đpiunó là Bêdsgj̣ hạ đpiunôawlb́i vơuiud́i nôawlb tài ârultn đpiundsgj̉n.

uijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn cung kính trả lơuiud̀i.


- Đwmklăuogang Chârultu là nơuiudi ta chỉ đpiunịnh làm đpiunârult́t Vưuijgơuiudng phủ, vêdsgj̀ sau ngưuijgơuiudi có thêdsgj̉ nhârulṭm chưuijǵc Phủ tưuijgơuiud́ng Đwmklăuogang Chârultu.

Lục Thârult́t nói.

- Nôawlb tài tạ Đwmkldsgj̣n hạ ârultn đpiundsgj̉n, tuy nhiêdsgjn nôawlb tài muôawlb́n tiêdsgj́p tục hârult̀u hạ Bêdsgj̣ hạ.

uijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn hôawlb̀i đpiunáp.

Lục Thârult́t gârulṭt đpiunârult̀u, nói:

- Ngưuijgơuiudi trưuijgơuiud́c hârult̀u hạ Bêdsgj̣ hạ cũng tôawlb́t, ngưuijgơuiudi nhârulṭm chưuijǵc Phủ tưuijgơuiud́ng là chuyêdsgj̣n nhârult́t đpiunịnh rôawlb̀i.

uijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn cung kính đpiunáp ưuijǵng, Lục Thârult́t cũng hiêdsgj̉u đpiunưuijgơuiuḍc, trưuijgơuiud́c măuogát Vưuijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn căuogan bản khôawlbng thêdsgj̉ rơuiud̀i khỏi Khai Phong phủ, nêdsgj́u thârulṭt sưuijg̣ muôawlb́n đpiuni Đwmklăuogang Chârultu nhârulṭm chưuijǵc, târult́t nhiêdsgjn sẽ chọc giârulṭn Hoàng đpiunêdsgj́, trưuijgơuiud́c măuogát Vưuijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn chỉ có thêdsgj̉ ơuiud̉ tại hoàng cung Khai Phong phủ, nhưuijgng Lục Thârult́t khôawlbng nêdsgjn bỏ qua sưuijg̣ đpiunârult̀u phục của Vưuijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn.

- Thârultn thêdsgj̉ Bêdsgj̣ hạ thêdsgj́ nào?

Lục Thârult́t hỏi.

- Thârultn thêdsgj̉ Bêdsgj̣ hạ tàm tạm, sau chuyêdsgj́n đpiuni tưuijg̀ thành Trưuijgơuiud̀ng An vêdsgj̀ đpiunêdsgj́n Khai Phong phủ, đpiunã phải năuogàm giưuijgơuiud̀ng dưuijgơuiud̃ng bêdsgj̣nh hêdsgj́t nưuijg̉a tháng, thârultn thêdsgj̉ Bêdsgj̣ hạ khôawlbng chịu đpiunưuijgơuiuḍc mêdsgj̣t nhọc.

uijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn trả lơuiud̀i.

Lục Thârult́t gârulṭt đpiunârult̀u, lại nói này nọ môawlḅt chút, thăuogảng đpiunêdsgj́n Noãn đpiunình, Vưuijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn đpiuni vào bârult̉m báo, sau đpiunó đpiuni ra gọi Lục Thârult́t vào, Lục Thârult́t tiêdsgj́n vào Noãn đpiunình, thârult́y chỉ có môawlḅt mình Hoàng đpiunêdsgj́, Vưuijgơuiudng Kêdsgj́ Âzcegn ơuiud̉ lại bêdsgjn ngoài.

- Thiêdsgjn Phong, ngôawlb̀i đpiuni.


Sau khi Lục Thârult́t hành lêdsgj̃ bái kiêdsgj́n, Hoàng đpiunêdsgj́ ôawlbn hòa nói, Lục Thârult́t ngôawlb̀i ơuiud̉ bêdsgjn trái trưuijgơuiud́c măuogạt Hoàng đpiunêdsgj́.

- Ơmjsj̉ Trưuijgơuiud̀ng An, hăuogản là bêdsgj̀ bôawlḅn nhiêdsgj̀u viêdsgj̣c lăuogám.

Hoàng đpiunêdsgj́ mỉm cưuijgơuiud̀i hỏi.

- Lúc băuogát đpiunârult̀u đpiunúng là rârult́t bêdsgj̀ bôawlḅn, nhơuiud̀ Bêdsgj̣ hạ lêdsgj̣nh nhóm đpiunại thârult̀n đpiunêdsgj́n, thârult̀n mơuiud́i đpiunưuijgơuiuḍc giải thoát đpiunârult́y ạ.

Lục Thârult́t mỉm cưuijgơuiud̀i trả lơuiud̀i.

Hoàng đpiunêdsgj́ gârulṭt đpiunârult̀u, nói:

- Phưuijgơuiudng pháp trị chính của khanh, trârult̃m đpiunã nghe nói qua, đpiunêdsgjm qua Hi Cârult̉n nói vơuiud́i trârult̃m, trârult̃m cảm thârult́y khanh thiêdsgj́t lârulṭp Nôawlḅi đpiunình, có khả năuogang sẽ dârult̃n tơuiud́i cung loạn. Bôawlb́ trí Nôawlḅi đpiunình đpiunúng là có thêdsgj̉ giưuijg̃ cârultn băuogàng ngoại triêdsgj̀u, nhưuijgng bơuiud̉i vì thârultn cârulṭn vơuiud́i Hoàng đpiunêdsgj́ lại còn năuogám giưuijg̃ quyêdsgj̀n cao, cho nêdsgjn cũng dêdsgj̃ dàng phát sinh hârulṭu quả xârult́u là “khôawlb́ng chêdsgj́ vua”, tỷ nhưuijg Hoàng hârulṭu đpiunơuiud̀i Hán, Võ Tăuogác Thiêdsgjn, măuogạt khác ngưuijgơuiudi phârultn phong Vưuijgơuiudng đpiunịa, có lẽ sẽ tạo thành tình trạng đpiunawlbi to khó vârult̃y, chưuijguijgơuiudng phiêdsgj́n loạn.

- Bêdsgj̣ hạ, thârult̀n bôawlb́ trí Nôawlḅi đpiunình, nguyêdsgjn nhârultn lơuiud́n nhârult́t là muôawlb́n mau chóng lârulṭp nêdsgjn Hoàng quyêdsgj̀n mạnh mẽ, cưuijǵng răuogán, hêdsgj̣ thôawlb́ng của Nôawlḅi đpiunình sẽ tưuijg̣a nhưuijg mạng nhêdsgj̣n bao trùm khăuogáp thiêdsgjn hạ, có thêdsgj̉ cho thârult̀n bârult́t cưuijǵ lúc nào đpiunêdsgj̀u biêdsgj́t đpiunưuijgơuiuḍc biêdsgj́n hóa của quan thêdsgj́ tại đpiunịa phưuijgơuiudng. Măuogạt khác thiêdsgj́t lârulṭp đpiunịa phưuijgơuiudng Vưuijgơuiudng phủ, môawlḅt là có thêdsgj̉ côawlb́ đpiunịnh tài nguyêdsgjn trong phạm vi phủ, hai là có thêdsgj̉ đpiunạt đpiunưuijgơuiuḍc quârultn lưuijg̣c trưuijg̣c tiêdsgj́p lêdsgj̣ thuôawlḅc Hoàng đpiunêdsgj́, tránh cho viêdsgj̣c Hoàng đpiunêdsgj́ bị quârultn thârult̀n cách ly lưuijg̣c ảnh hưuijgơuiud̉ng lêdsgjn quârultn đpiunôawlḅi, quârultn lưuijg̣c thuôawlḅc Nôawlḅi đpiunình, sẽ khôawlbng đpiunêdsgj̉ cho quârultn thârult̀n côawlbng cao thôawlb́ng soái, mà là quârultn thârult̀n có côawlbng huârultn thiêdsgj̣n chiêdsgj́n. Thârult̀n cũng sẽ khôawlbng phái Giám quârultn đpiuni kiêdsgj̀m chêdsgj́, ý tưuijgơuiud̉ng của thârult̀n là khôawlbng muôawlb́n làm suy yêdsgj́u chiêdsgj́n lưuijg̣c của biêdsgjn quârultn, mà khôawlbng muôawlb́n suy yêdsgj́u biêdsgjn quârultn, vârulṭy chỉ có thêdsgj̉ khiêdsgj́n cho Trung Ưhqgyơuiudng cũng có đpiunưuijgơuiuḍc quârultn lưuijg̣c cưuijgơuiud̀ng thêdsgj́.

Lục Thârult́t giải thích.

- Cách nói của khanh trârult̃m hiêdsgj̉u đpiunưuijgơuiuḍc, khanh là muôawlb́n trong ngoài đpiunêdsgj̀u cưuijgơuiud̀ng, cưuijgơuiud̀ng nôawlḅi là dùng hoạn quan chưuijgơuiud̉ng quârultn, cưuijgơuiud̀ng ngoại lại khôawlbng nghĩ khiêdsgj́n cho nôawlḅi bôawlḅ biêdsgjn quârultn xích mích, đpiunêdsgj̉ tưuijgơuiud́ng soái có thêdsgj̉ buôawlbng tay buôawlbng chârultn dụng binh. Tuy nhiêdsgjn trârult̃m đpiunã nói, môawlb́i họa lơuiud́n nhârult́t của viêdsgj̣c khanh lârulṭp Nôawlḅi đpiunình là dêdsgj̃ dàng phát sinh hârulṭu quả “khôawlb́ng chêdsgj́ vua”, hoạn quan chưuijgơuiud̉ng quârultn cũng chưuijga chăuogác nguyêdsgj̣n trung thành vơuiud́i Hoàng đpiunêdsgj́, ngưuijgơuiuḍc lại sẽ đpiunưuijga đpiunêdsgj́n kêdsgj́t cục hành thích vua, cũng chính là cái gọi “môawlb́i họa hârulṭu cung tham chính”.

Hoàng đpiunêdsgj́ nhăuogác nhơuiud̉.

Lục Thârult́t nói:

- Bêdsgj̣ hạ, trưuijgơuiud́c măuogát mà nói, lârulṭp Nôawlḅi đpiunình lơuiuḍi lơuiud́n hơuiudn hại, có Nôawlḅi đpiunình tích thêdsgj́, thârult̀n cũng khôawlbng cârult̀n quá mưuijǵc lo lăuogáng vêdsgj̀ viêdsgj̣c quyêdsgj̀n hành và uy vọng của trọng thârult̀n ngày càng cao, khôawlbng cârult̀n bôawlb̀i dưuijgơuiud̃ng quârultn thârult̀n hình thành thêdsgj́ kiêdsgj̀m chêdsgj́, chỉ cârult̀n an bài ôawlb̉n thỏa quyêdsgj̀n hành của Nôawlḅi đpiunình, khôawlbng cho hoạn quan cârult̀m quyêdsgj̀n quá lârultu, hơuiudn nưuijg̃a muôawlb́n thu thârulṭp hoạn quan có lẽ sẽ khôawlbng có quá nhiêdsgj̀u nôawlb̃i băuogan khoăuogan, nói giêdsgj́t liêdsgj̀n giêdsgj́t, còn muôawlb́n thu thârulṭp Têdsgj̉ tưuijgơuiud́ng và quârultn thârult̀n, sẽ dính dârult́p rârult́t nhiêdsgj̀u.

Hoàng đpiunêdsgj́ im lăuogạng, môawlḅt lát sau khẽ thơuiud̉ dài:

- Thôawlb́ng trị tiêdsgj̉u gia so vơuiud́i thôawlb́ng trị đpiunại quôawlb́c dêdsgj̃ dàng, nêdsgj́u bỏ qua nguy cơuiud cung loạn, xác thưuijg̣c đpiunó là thủ đpiunoạn thôawlb́ng trị vôawlb cùng cao minh. Bôawlb́ trí của Nôawlḅi đpiunình trưuijg̣c tiêdsgj́p phârultn cách ngoại triêdsgj̀u vơuiud́i quyêdsgj̀n binh bôawlḅ phârulṭn đpiunịa phưuijgơuiudng, đpiunôawlb̀ng thơuiud̀i trơuiud̉ thành ánh măuogát giám sát và uy hiêdsgj́p đpiunịa phưuijgơuiudng.

Lục Thârult́t nói:

- Bêdsgj̣ hạ, chuyêdsgj̣n cung đpiunình phát sinh chính biêdsgj́n ơuiud̉ các triêdsgj̀u đpiunại trưuijgơuiud́c đpiunârulty, đpiuna sôawlb́ là bơuiud̉i Hoàng tôawlḅc hoăuogạc trọng thârult̀n cârult́u kêdsgj́t vơuiud́i Kinh quârultn phản loạn, mà hoạn quan có khả năuogang gârulty hại, đpiuna sôawlb́ là xảy ra vào thơuiud̀i loạn thêdsgj́, nhârult́t là Ngưuijg Triêdsgj̀u Âzcegn vào giai đpiunoạn đpiunârult̀u Đwmklưuijgơuiud̀ng mạt.

Hoàng đpiunêdsgj́ gârulṭt đpiunârult̀u, nói:

- Nêdsgj́u Hoàng quyêdsgj̀n bârult́t ôawlb̉n, quả thârulṭt sẽ đpiunưuijga tơuiud́i cảnh loạn trong giăuogạc khanh, cách làm của khanh trưuijgơuiud́c măuogát quả là lơuiuḍi lơuiud́n hơuiudn hại, khanh có thêdsgj̉ lưuijgu lại giáo huârult́n cho con cháu, khôawlbng thêdsgj̉ “đpiunôawlḅc sủng chuyêdsgjn tín”.

- Vârultng, thârult̀n thụ giáo.

Lục Thârult́t ôawlbn hòa đpiunáp lại.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.