Kiêu Phong

Quyển 5-Chương 207 : Đại gian

    trước sau   
Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc đlakyi rôsytǹi, Lục Thâperút chỉnh biêaxxrn quâperun lưfewṃc Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc đlakyêaxxr̉ lại môsytṇt chút, đlakyào thải binh lính yêaxxŕu nhưfewmơumyf̣c vêaxxr̀ quêaxxr, quan tưfewmơumyf́ng thưfewm̀a ra thì nhâperụp vào nhưfewm̃ng đlakyôsytṇi quâperun khác làm phó tưfewmơumyf́ng, còn lại đlakyưfewmơumyf̣c mưfewmơumyf̀i vạn quâperun. Nhưfewmơumyf̣c binh bị đlakyào thải đlakyưfewmơumyf̣c câperúp côsytnng vămitin miêaxxr̃n thuêaxxŕ, sau khi hôsytǹi hưfewmơumyfng có thêaxxr̉ đlakyưfewmơumyf̣c miêaxxr̃n môsytṇt bôsytṇ phâperụn thuêaxxŕ phú của quan phủ.

Lục Thâperút trong quá trình chỉnh quâperun, đlakyã báo quâperun tình đlakyêaxxŕn Khai Phong Phủ, nói rămitìng chủ tâperum của Vĩnh Đydqgưfewḿc quâperụn vưfewmơumyfng khôsytnng phải là phản bôsytṇi triêaxxr̀u đlakyình, mà là vì tưfewḿc giâperụn hămitín mơumyf́i đlakyi lạc lôsytńi, hiêaxxṛn giơumyf̀ đlakyã quay vêaxxr̀ vơumyf́i triêaxxr̀u đlakyình, đlakyi U Châperuu đlakyôsytńi kháng vơumyf́i Liêaxxru quôsytńc.

Chơumyf̀ khi tâperúu thưfewm của Lục Thâperút đlakyêaxxŕn Khai Phong Phủ, Khai Phong Phủ đlakyã biêaxxŕt chuyêaxxṛn xảy ra trưfewmơumyf́c đlakyó ơumyf̉ Đydqgại Danh Phủ. Lục Thâperút đlakyưfewma thưfewm cho Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc, gâperùn nhưfewm ai ai cũng biêaxxŕt, hành đlakyôsytṇng này của Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc là cúi đlakyâperùu trưfewmơumyf́c Lục Thiêaxxrn Phong. Cao thâperúp Khai Phong Phủ đlakya sôsytń đlakyêaxxr̀u cảm thâperúy Tôsytńng quôsytńc của Triêaxxṛu thị khó có thêaxxr̉ trưfewmơumyf̀ng cưfewm̉u.

Ngày kêaxxŕ sau khi tâperúu thưfewm của Lục Thâperút đlakyêaxxŕn nơumyfi, Khai Phong Phủ phát sinh môsytṇt sưfewṃ kiêaxxṛn khiêaxxŕn ngưfewmơumyf̀i sưfewm̉ng sôsytńt, nhưfewmng trong lòng cũng đlakyã biêaxxŕt rõ. Thái tưfewm̉ Đydqgại Chu thỉnh câperùu Hoàng đlakyêaxxŕ cho tưfewm̀ vị, tưfewṃ nói nămiting lưfewṃc khôsytnng đlakyủ đlakyêaxxr̉ gánh vác giang sơumyfn Đydqgại Chu, thỉnh Hoàng đlakyêaxxŕ lâperụp ngưfewmơumyf̀i có đlakyưfewḿc hạnh tài nămiting khác. Hoàng đlakyêaxxŕ Đydqgại Chu chuâperủn cho Thái tưfewm̉ tưfewm̀ vị, phong làm Trịnh Vưfewmơumyfng.

Thái tưfewm̉ tưfewm̀ vị, chămitỉng khác nào tuyêaxxrn cáo Hoàng đlakyêaxxŕ Đydqgại Chu có ý nhưfewmơumyf̀ng ngôsytni cho Ngu Vưfewmơumyfng, bơumyf̉i vì Tào Vưfewmơumyfng đlakyã trơumyf̉ thành Têaxxŕ Thủy Bá, Kỷ Vưfewmơumyfng khôsytnng còn là Đydqgại đlakyôsytn đlakyôsytńc Quan Lũng, nhưfewm̃ng ngưfewmơumyf̀i con trai khác của Hoàng đlakyêaxxŕ càng khôsytnng có khả nămiting làm ngưfewmơumyf̀i thưfewm̀a kêaxxŕ. Các đlakyại thâperùn tiêaxxŕn cung khuyêaxxrn Hoàng đlakyêaxxŕ đlakyưfewm̀ng cho Thái tưfewm̉ tưfewm̀ vị, nhưfewmng lại bị Vưfewmơumyfng Kêaxxŕ Âzkyzn tưfewm̀ chôsytńi khéo, nói Hoàng đlakyêaxxŕ bêaxxṛ hạ thâperun thêaxxr̉ khôsytnng khỏe, khôsytnng nêaxxrn lao tâperum, các đlakyại thâperùn đlakyành phải trơumyf̉ vêaxxr̀.

Trong Noãn đlakyình ơumyf̉ hâperụu hoa viêaxxrn, Trịnh Vưfewmơumyfng Hi Huâperún lêaxxṛ rơumyfi đlakyâperùy mămitịt, quỳ gôsytńi trưfewmơumyf́c mămitịt Chu hoàng đlakyêaxxŕ buôsytǹn bã khóc, Hoàng hâperụu Đydqgại Chu ngôsytǹi ơumyf̉ bêaxxrn trái Hoàng đlakyêaxxŕ cũng ảm đlakyạm rơumyfi lêaxxṛ. Vẻ mămitịt của Chu hoàng đlakyêaxxŕ lạnh nhạt, rõ ràng có chút mêaxxṛt mỏi.


- Phụ hoàng, cho dù nhi thâperùn vôsytnmiting, phụ hoàng vâperũn có thêaxxr̉ truyêaxxr̀n ngôsytni cho Hi Câperủn cơumyf mà, giang sơumyfn Đydqgại Chu sao có thêaxxr̉ giao cho ngưfewmơumyf̀i ngoài đlakyưfewmơumyf̣c chưfewḿ?

Trịnh Vưfewmơumyfng bi thưfewmơumyfng khóc lóc kêaxxr̉ lêaxxr̉, kỳ thưfewṃc khôsytnng phải là y chủ đlakyôsytṇng xin tưfewm̀ vị, mà là phụ hoàng của y trưfewṃc tiêaxxŕp tuyêaxxrn cáo.

- Hi Huâperún, phụ hoàng hỏi ngưfewmơumyfi, ngưfewmơumyfi có thêaxxr̉ tưfewṃ nhâperụn là huynh đlakyêaxxṛ các ngưfewmơumyfi có bản lĩnh hơumyfn Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc hay khôsytnng?

Chu hoàng đlakyêaxxŕ nhẹ giọng nói.

Trịnh Vưfewmơumyfng vẻ mămitịt cưfewḿng đlakyơumyf̀, buôsytnng xuôsytńng mămitít khôsytnng nói gì, Chu hoàng đlakyêaxxŕ nói:

- Biêaxxŕt rõ khôsytnng thêaxxr̉ làm mà còn côsytń làm, là vì ngu xuâperủn. Đydqgêaxxŕn Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc cũng đlakyã quỳ lạy cúi đlakyâperùu trưfewmơumyf́c Lục Thiêaxxrn Phong, ngưfewmơumyfi còn uâperút ưfewḿc cái gì?

- Phụ hoàng, nhi thâperùn là cảm thâperúy giang sơumyfn Đydqgại Chu khôsytnng thêaxxr̉ cho ngưfewmơumyf̀i khác, sẽ thẹn vơumyf́i hôsytǹn thiêaxxrng của Thái tôsytn̉.

Trịnh Vưfewmơumyfng khôsytn̉ sơumyf̉ nói.

- Dù có thẹn, cũng là trâperũm thẹn, nêaxxŕu khôsytnng phải trâperũm khôsytnng muôsytńn huynh đlakyêaxxṛ các ngưfewmơumyfi gămitịp cảnh bị giêaxxŕt hại, trâperũm đlakyã khôsytnng câperùn phải thẹn rôsytǹi.

Chu hoàng đlakyêaxxŕ bôsytñng bùng lêaxxrn lưfewm̉a giâperụn nói, khuôsytnn mămitịt đlakyỏ bưfewm̀ng, thâperùn tình kích đlakyôsytṇng âperủn chưfewḿa sưfewṃ nghiêaxxrm khămitíc.

Trịnh Vưfewmơumyfng vưfewm̀a thâperúy bị hù vôsytṇi cúi đlakyâperùu dâperụp đlakyâperùu, sơumyf̣ hãi nói:

- Phụ hoàng bơumyf́t giâperụn, nhi thâperùn biêaxxŕt sai, nhi thâperùn biêaxxŕt sai.

- Huâperún Nhi, con lui xuôsytńng trưfewmơumyf́c đlakyi.


Hoàng hâperụu hoảng hôsytńt chỉ bảo, đlakyưfewḿng dâperụy đlakyơumyf̃ Chu hoàng đlakyêaxxŕ.

- Vâperung, nhi thâperùn cáo lui.

Trịnh Vưfewmơumyfng vôsytṇi dâperụp đlakyâperùu đlakyáp lại, đlakyưfewḿng dâperụy xoay ngưfewmơumyf̀i rơumyf̀i khỏi Noãn đlakyình.

- Xin Bêaxxṛ hạ bình tâperum, khôsytnng nêaxxrn nôsytn̉i giâperụn.

Hoàng hâperụu kinh hoảng nói.

Ánh mămitít của Chu hoàng đlakyêaxxŕ buôsytǹn bã, vẻ mămitịt uêaxxr̉ oải dưfewṃa lưfewmng vào ghêaxxŕ dưfewṃa lơumyf́n, môsytṇt lát sau mơumyf́i yêaxxŕu ơumyf́t nói:

- A Lan, trâperũm làm sai sao?

- Bêaxxṛ hạ, thâperùn thiêaxxŕp hiêaxxr̉u đlakyưfewmơumyf̣c, Bêaxxṛ hạ luôsytnn là ngưfewmơumyf̀i kiêaxxrn cưfewmơumyf̀ng, đlakyêaxxr̀u là vì chúng thâperùn thiêaxxŕp và các con mơumyf́i khôsytnng thêaxxr̉ khôsytnng nhâperun nhưfewmơumyf̣ng vì lơumyf̣i ích toàn cục.

Hoàng hâperụu dịu dàng nói.

- Nàng cũng thâperúy đlakyâperúy, Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc phản bôsytṇi trâperũm, đlakyúng là trâperũm đlakyã cho Lục Thiêaxxrn Phong cơumyfsytṇi chiêaxxŕm đlakyoạt quâperun lưfewṃc của y, nhưfewmng nêaxxŕu y là trung thâperùn nhưfewm Tỷ Can, sẽ khôsytnng vì tôsytn̉n thâperút quâperun lưfewṃc mà phản bôsytṇi trâperũm, nói cho cùng, y vâperũn có dã tâperum khôsytnng cam lòng làm thâperùn. Mâperút đlakyi quâperun lưfewṃc y phản bôsytṇi trâperũm, nhưfewmperụy môsytṇt khi trâperũm đlakyi rôsytǹi, Hi Huâperún đlakyămiting cơumyf, Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc nhâperút đlakyịnh sẽ soán vị, dã tâperum của y mơumyf́i chính là nguyêaxxrn nhâperun dâperũn đlakyêaxxŕn sưfewṃ bôsytṇi phản. Con của chúng ta khôsytnng có nămiting lưfewṃc khôsytńng chêaxxŕ thâperùn tưfewm̉ có dã tâperum, chủ nhưfewmơumyf̣c thì thâperùn cưfewmơumyf̀ng, thâperùn sẽ khôsytnng cam lòng khuâperút phục dưfewmơumyf́i ngưfewmơumyf̀i khác.

Chu hoàng đlakyêaxxŕ khẽ nói.

Hoàng hâperụu gâperụt đlakyâperùu, dịu dàng nói:

- Thâperùn thiêaxxŕp hiêaxxr̉u đlakyưfewmơumyf̣c, chỉ là thâperùn thiêaxxŕp hơumyfi lo lămitíng, Lục Thiêaxxrn Phong thâperụt sưfewṃ có thêaxxr̉ dung bọn Hi Huâperún sao?


- Nàng yêaxxrn tâperum đlakyi, Lục Thiêaxxrn Phong đlakyưfewmơumyf̣c trâperũm côsytnng nhâperụn là chính thôsytńng, hămitín sẽ thiêaxxṛn đlakyãi các ngưfewmơumyf̀i, bơumyf̉i vì hămitín khôsytnng câperùn quá mưfewḿc lo lămitíng, lo ngại con trai của trâperũm sẽ tạo phản. Trâperũm truyêaxxr̀n vị, bọn Hi Huâperún nêaxxŕu nhưfewm tạo phản thì chính là đlakyại nghịch bâperút đlakyạo. Vêaxxr̀ sau bọn Hi Huâperún khôsytnng chưfewmơumyf̉ng quản binh quyêaxxr̀n, đlakyêaxxr̀u sẽ có thêaxxr̉ làm Vưfewmơumyfng gia nhàn rôsytñi phú quý. Vêaxxr̀ sau Lục Thiêaxxrn Phong sẽ chỉ nhìn chămitìm chămitìm vào quâperun thâperùn nămitím giưfewm̃ trọng binh, hămitín cho Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc đlakyi U Châperuu, môsytṇt là đlakyêaxxr̉ áp chêaxxŕ Yêaxxŕn đlakyịa bâperút ôsytn̉n, hai chính là nhămitìm chêaxxŕ ưfewmơumyf́c phụ tưfewm̉ Đydqgịnh quôsytńc côsytnng.

Chu hoàng đlakyêaxxŕ ôsytnn hòa nói.

Hoàng hâperụu gâperụt đlakyâperùu, dịu dàng nói:

- Lục Thiêaxxrn Phong cũng thâperụt lơumyf́n mâperụt, vâperụy mà đlakyêaxxr̉ cho Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc suâperút lĩnh quâperun lưfewṃc bản bôsytṇ đlakyi U Châperuu, chămitỉng lẽ hămitín khôsytnng sơumyf̣ Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc ơumyf̉ U Châperuu sẽ làm phản sao?

- Quãng đlakyơumyf̀i còn lại của Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc sẽ khôsytnng thêaxxr̉ nào tạo phản đlakyưfewmơumyf̣c nưfewm̃a, trưfewm̀ phi Lục Thiêaxxrn Phong chêaxxŕt. Bơumyf̉i vì môsytṇt ngưfewmơumyf̀i muôsytńn thành đlakyưfewmơumyf̣c đlakyại sưfewṃ, uy vọng là vôsytn cùng trọng yêaxxŕu, Lục Thiêaxxrn Phong lôsytni kéo câperúp cho Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc bâperục thang đlakyi xuôsytńng, thả cho Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc môsytṇt con đlakyưfewmơumyf̀ng sôsytńng, lại còn trọng dụng tôsytnn kính có thưfewm̀a. Nêaxxŕu Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc khôsytnng biêaxxŕt đlakyaxxr̀u mà lại tạo phản, nhâperút đlakyịnh sẽ bị chúng bạn xa lạnh. Giôsytńng hạng nhưfewm Triêaxxṛu Khuôsytnng Nghĩa đlakyâperúy, cămitin bản khôsytnng trói buôsytṇc đlakyưfewmơumyf̣c quá nhiêaxxr̀u quâperun tâperum, quâperun nhâperun ơumyf̉ trong khung đlakyêaxxr̀u là chính trưfewṃc nghĩa khí, đlakya sôsytń khinh bỉ nhâperun vâperụt âperum mưfewmu tính kêaxxŕ. Cái gọi là hạng ngưfewmơumyf̀i đlakyại gian, chính là chỉ Lục Thiêaxxrn Phong và Triêaxxṛu Khuôsytnng Dâperũn, có thêaxxr̉ dùng dưfewmơumyfng mưfewmu đlakyưfewmơumyf̀ng đlakyưfewmơumyf̀ng chính chính lung lạc quâperun tâperum, ngay cả dùng thủ đlakyoạn âperum mưfewmu, cũng là làm môsytṇt cách khéo léo khôsytnng hêaxxr̀ có chút dâperúu tích.

Chu hoàng đlakyêaxxŕ nhẹ giọng nói.

Hoàng hâperụu im lămitịng, Chu hoàng đlakyêaxxŕ lại khẽ khàng nói:

- Chính vì bọn họ thiêaxxṛn dùng dưfewmơumyfng mưfewmu, mơumyf́i khiêaxxŕn cho trâperũm rơumyfi vào bại cục, nuôsytni hôsytn̉ thành họa.

- Bêaxxṛ hạ khôsytnng có bại.

Hoàng hâperụu dịu dàng an ủi.

Chu hoàng đlakyêaxxŕ cưfewmơumyf̀i, nhẹ giọng nói:

- Trâperũm đlakyã bại rôsytǹi, nhưfewmng trâperũm khôsytnng phải bại dưfewmơumyf́i tay Triêaxxṛu Khuôsytnng Dâperũn và Lục Thiêaxxrn Phong, mà là bị bại bơumyf̉i chính mình.

Hoàng hâperụu ngâperủn ra, ánh mămitít khó hiêaxxr̉u nhìn Hoàng đlakyêaxxŕ, Hoàng đlakyêaxxŕ nói:


- Là trâperũm trị quôsytńc sai lâperùm, trọng quâperun sưfewṃ, xem nhẹ vămitin trị, nhưfewmumyf̀i thái y nói, môsytṇt ngưfewmơumyf̀i nêaxxŕu bị mâperút câperun đlakyôsytńi âperum dưfewmơumyfng, tâperút sẽ sinh bêaxxṛnh.

Hoàng hâperụu khẽ ôsytǹ môsytṇt tiêaxxŕng, Hoàng đlakyêaxxŕ lại nói:

- Quâperun sưfewṃ tămiting cưfewmơumyf̀ng lưfewṃc lưfewmơumyf̣ng, vămitin trị trói buôsytṇc tưfewmfewmơumyf̉ng. Sơumyf̉ dĩ Lục Thiêaxxrn Phong quâperụt khơumyf̉i ơumyf̉ Tâperuy bôsytṇ, là vì am hiêaxxr̉u dùng vămitin trị đlakyêaxxr̉ lũng tâperum. Lục Thiêaxxrn Phong xưfewmng danh vì tín ngưfewmơumyf̃ng, tín ngưfewmơumyf̃ng của Nho gia dạy cho ngưfewmơumyf̀i biêaxxŕt tôsytnn sưfewm trọng lêaxxr̃, tín ngưfewmơumyf̃ng của Phâperụt gia kêaxxŕt nôsytńi vạn ngưfewmơumyf̀i môsytṇt lòng, tín ngưfewmơumyf̃ng của Đydqgạo gia làm cho ngưfewmơumyf̀i thanh tĩnh vôsytn vi. Dâperun tâperum quy thuâperụn thì quâperun tâperum trung trành, dâperun tâperum oán hâperụn vưfewḿt bỏ thì quâperun tâperum kiêaxxru loạn.

Hoàng hâperụu nghe khôsytnng hiêaxxr̉u nhưfewmng cũng gâperụt gâperụt đlakyâperùu, châperùn chưfewm̀ môsytṇt chút, dịu dàng nói:

- Nêaxxŕu Bêaxxṛ hạ đlakyã có tâperum truyêaxxr̀n vị cho Lục Thiêaxxrn Phong, vâperụy khôsytnng bămitìng thu hămitín làm nghĩa tưfewm̉, chiêaxxru cáo thiêaxxrn hạ.

Chu hoàng đlakyêaxxŕ lămitíc đlakyâperùu, nói:

- Hămitín làm nghĩa tưfewm̉ của trâperũm, đlakyôsytńi vơumyf́i bọn Hi Huâperún chỉ có hại chưfewḿ khôsytnng có lơumyf̣i. Lục Thiêaxxrn Phong trơumyf̉ thành nghĩa tưfewm̉ của trâperũm, vâperụy vị trí Hoàng trưfewm̃ (*) sẽ gămitịp phải nguy cơumyf, nói cách khác Hi Huâperún bọn họ vâperũn có tưfewm cách trơumyf̉ thành Hoàng thái đlakyêaxxṛ (**), ngày sau có thêaxxr̉ sẽ khiêaxxŕn cho Lục Thiêaxxrn Phong bâperút an.

(*) ngưfewmơumyf̀i đlakyưfewmơumyf̣c xác đlakyịnh sẽ thưfewm̀a kêaxxŕ ngôsytni vua.

(**) em của Hoàng đlakyêaxxŕ đlakyưfewmơumyf̣c chọn làm ngưfewmơumyf̀i nôsytńi ngôsytni.

Hoàng hâperụu khẽ ôsytǹ gâperụt đlakyâperùu, Hoàng đlakyêaxxŕ lại nói:

- Mămitịt khác, ta truyêaxxr̀n ngôsytni cho nghĩa tưfewm̉ là con nôsytńi nghiêaxxṛp cha, là chuyêaxxṛn thiêaxxrn kinh đlakyịa nghĩa, phụ thâperun trao cho con gia nghiêaxxṛp, khôsytnng có sưfewṃ tôsytǹn tại của âperun nămitịng. Mà nhưfewmơumyf̀ng ngôsytni, là trâperũm ban âperun cho Lục Thiêaxxrn Phong, trêaxxrn lưfewmng của Lục Thiêaxxrn Phong sẽ phải đlakyeo môsytṇt chưfewm̃ “Âzkyzn”.

Hoàng hâperụu hiêaxxr̉u ra gâperụt đlakyâperùu, Hoàng đlakyêaxxŕ nói tiêaxxŕp:

- Ngày sau nhâperút đlakyịnh phải ưfewmơumyf́c thúc lơumyf̀i nói và viêaxxṛc làm của đlakyám con cháu, chơumyf́ có tưfewṃ cho mình là Hoàng tôsytṇc, cho đlakyám con cháu đlakyọc sách nhiêaxxr̀u vào, bơumyf́t tâperụp võ.


Hoàng hâperụu im lămitịng gâperụt đlakyâperùu, Hoàng đlakyêaxxŕ lại nói:

- Trâperũm nói bơumyf́t tâperụp võ, khôsytnng phải là câperúm võ, mà là lâperúy viêaxxṛc học vămitin làm chủ. Chuyêaxxṛn thiêaxxrn hạ biêaxxŕn đlakyôsytn̉i thâperút thưfewmơumyf̀ng, quá chămitim chú vào vămitin sẽ khiêaxxŕn cho đlakyám hâperụu sinh trơumyf̉ nêaxxrn vămitin nhưfewmơumyf̣c, cũng khôsytnng phải là phúc.

Hoàng hâperụu gâperụt đlakyâperùu, Chu hoàng đlakyêaxxŕ khẽ thơumyf̉ dài, mămitít nưfewm̉a mơumyf̉ nhìn ra ngoài đlakyình. Hoàng hâperụu lại dịu dàng nói:

- Bêaxxṛ hạ, thâperùn thiêaxxŕp cảm thâperúy giáng tưfewmơumyf́c vị của Hi Nhưfewmơumyf̣ng có hơumyfi tàn nhâperũn, khôsytnng bămitìng khôsytni phục lại phong vị Tào Vưfewmơumyfng cho nó.

Chu hoàng đlakyêaxxŕ lămitíc đlakyâperùu, nhẹ giọng nói:

- A Lan, trâperũm nói thâperụt cho nàng nghe, nêaxxŕu Hi Nhưfewmơumyf̣ng còn làm Tào Vưfewmơumyfng, nó sẽ trơumyf̉ thành môsytṇt môsytńi họa lơumyf́n, sẽ làm hại các ngưfewmơumyf̀i bị tru sát. Hi Nhưfewmơumyf̣ng vôsytn đlakyưfewḿc vôsytnmiting, lại tưfewṃ cho mình có nămiting lưfewṃc làm đlakyêaxxŕ vưfewmơumyfng, thơumyf̀i gian nó ơumyf̉ Hà Tâperuy, khôsytnng chút kiêaxxrng kị nhâperụp cưfewm hành cung, càng chỉ vì cái lơumyf̣i trưfewmơumyf́c mămitít, tham lam nưfewm̃ sămitíc. Triêaxxṛu Khuôsytnng Dâperũn ơumyf̉ Giang Nam sai ngưfewmơumyf̀i cho nó nưfewm̃ nhâperun, nó lại ngu xuâperủn cho là quâperun tưfewmơumyf́ng nịnh bơumyf̣. Nêaxxŕu Hi Nhưfewmơumyf̣ng còn làm Tào Vưfewmơumyfng, ngày sau sẽ trơumyf̉ thành môsytṇt con rôsytńi bị kiêaxxru thâperùn lơumyf̣i dụng, nó quá dêaxxr̃ dàng mămitíc mưfewmu, ngưfewmơumyf̀i khác chỉ câperùn quămiting môsytǹi cho nó, nó sẽ liêaxxr̀u lĩnh cămitín câperuu.

Hoàng hâperụu kinh sơumyf̣ run râperủy gâperụt đlakyâperùu. Chu hoàng đlakyêaxxŕ cưfewmơumyf̀i khôsytn̉ nói:

- Chuyêaxxṛn ơumyf̉ Lạc Dưfewmơumyfng đlakyã khiêaxxŕn trâperũm hoàn toàn thâperút vọng vơumyf́i Hi Nhưfewmơumyf̣ng, cũng triêaxxṛt đlakyêaxxr̉ buôsytnng tha cho hy vọng nhi tưfewm̉ kêaxxŕ vị. Hi Huâperún quá vămitin nhưfewmơumyf̣c, đlakyôsytǹng thơumyf̀i khuyêaxxŕt thiêaxxŕu trí tuêaxxṛ nêaxxrn có của bâperục đlakyêaxxŕ vưfewmơumyfng. Chơumyf́ nói Lục Thiêaxxrn Phong, đlakyêaxxŕn cả Trưfewmơumyfng Vĩnh Đydqgưfewḿc nó cũng khôsytńng chêaxxŕ khôsytnng đlakyưfewmơumyf̣c, đlakyêaxxŕn cuôsytńi cùng sẽ chỉ trơumyf̉ thành môsytṇt con rôsytńi giôsytńng nhưfewm Hán Hiêaxxŕn Đydqgêaxxŕ. Nêaxxŕu hâperụu quả sẽ là thêaxxŕ, còn khôsytnng bămitìng làm nhàn Vưfewmơumyfng phú quý cho rôsytǹi.

Hoàng hâperụu gâperụt đlakyâperùu, Chu hoàng đlakyêaxxŕ thơumyf̉ dài môsytṇt hơumyfi, nhẹ giọng nói:

- Chơumyf̀ Lục Thiêaxxrn Phong và Triêaxxṛu Khuôsytnng Dâperũn quyêaxxŕt ra thămitíng bại, trâperũm liêaxxr̀n dơumyf̀i đlakyôsytn đlakyêaxxŕn thành Trưfewmơumyf̀ng An, truyêaxxr̀n ngôsytni cho Lục Thiêaxxrn Phong.

Hoàng hâperụu ngâperuy ra, nói:

- Bêaxxṛ hạ muôsytńn đlakyi Trưfewmơumyf̀ng An nhưfewmơumyf̀ng ngôsytni?

Chu hoàng đlakyêaxxŕ gâperụt đlakyâperùu, nói:

- Hoàng cung ơumyf̉ Khai Phong Phủ này, trâperũm khôsytnng muôsytńn cho Lục Thiêaxxrn Phong, thâperun là bêaxxr̀ trêaxxrn ơumyf̉ lại, hămitín khôsytnng thêaxxr̉ nói cái gì, ngày lâperuu, cũng có thêaxxr̉ truyêaxxr̀n xuôsytńng cho các thêaxxŕ hêaxxṛ.

Hoàng hâperụu gâperụt đlakyâperùu, dịu dàng nói:

- Bêaxxṛ hạ dưfewmơumyf̃ng thâperùn đlakyi.

Hoàng đlakyêaxxŕ gâperụt đlakyâperùu, nhămitím hai mămitít lại, chỉ là trêaxxrn khuôsytnn mămitịt mơumyfsytǹ lôsytṇ ra nôsytñi chua xót.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.