Kiêu Phong

Quyển 5-Chương 207 : Đại gian

    trước sau   
Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc đxqbui rôbicc̀i, Lục Thâatfh́t chỉnh biêoxubn quâatfhn lưndcṣc Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc đxqbuêoxub̉ lại môbicc̣t chút, đxqbuào thải binh lính yêoxub́u nhưndcsơmeiḥc vêoxub̀ quêoxub, quan tưndcsơmeih́ng thưndcs̀a ra thì nhâatfḥp vào nhưndcs̃ng đxqbuôbicc̣i quâatfhn khác làm phó tưndcsơmeih́ng, còn lại đxqbuưndcsơmeiḥc mưndcsơmeih̀i vạn quâatfhn. Nhưndcsơmeiḥc binh bị đxqbuào thải đxqbuưndcsơmeiḥc câatfh́p côbiccng văewrjn miêoxub̃n thuêoxub́, sau khi hôbicc̀i hưndcsơmeihng có thêoxub̉ đxqbuưndcsơmeiḥc miêoxub̃n môbicc̣t bôbicc̣ phâatfḥn thuêoxub́ phú của quan phủ.

Lục Thâatfh́t trong quá trình chỉnh quâatfhn, đxqbuã báo quâatfhn tình đxqbuêoxub́n Khai Phong Phủ, nói răewrj̀ng chủ tâatfhm của Vĩnh Đokjyưndcśc quâatfḥn vưndcsơmeihng khôbiccng phải là phản bôbicc̣i triêoxub̀u đxqbuình, mà là vì tưndcśc giâatfḥn hăewrj́n mơmeih́i đxqbui lạc lôbicći, hiêoxuḅn giơmeih̀ đxqbuã quay vêoxub̀ vơmeih́i triêoxub̀u đxqbuình, đxqbui U Châatfhu đxqbuôbicći kháng vơmeih́i Liêoxubu quôbicćc.

Chơmeih̀ khi tâatfh́u thưndcs của Lục Thâatfh́t đxqbuêoxub́n Khai Phong Phủ, Khai Phong Phủ đxqbuã biêoxub́t chuyêoxuḅn xảy ra trưndcsơmeih́c đxqbuó ơmeih̉ Đokjyại Danh Phủ. Lục Thâatfh́t đxqbuưndcsa thưndcs cho Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc, gâatfh̀n nhưndcs ai ai cũng biêoxub́t, hành đxqbuôbicc̣ng này của Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc là cúi đxqbuâatfh̀u trưndcsơmeih́c Lục Thiêoxubn Phong. Cao thâatfh́p Khai Phong Phủ đxqbua sôbicć đxqbuêoxub̀u cảm thâatfh́y Tôbicćng quôbicćc của Triêoxuḅu thị khó có thêoxub̉ trưndcsơmeih̀ng cưndcs̉u.

Ngày kêoxub́ sau khi tâatfh́u thưndcs của Lục Thâatfh́t đxqbuêoxub́n nơmeihi, Khai Phong Phủ phát sinh môbicc̣t sưndcṣ kiêoxuḅn khiêoxub́n ngưndcsơmeih̀i sưndcs̉ng sôbicćt, nhưndcsng trong lòng cũng đxqbuã biêoxub́t rõ. Thái tưndcs̉ Đokjyại Chu thỉnh câatfh̀u Hoàng đxqbuêoxub́ cho tưndcs̀ vị, tưndcṣ nói năewrjng lưndcṣc khôbiccng đxqbuủ đxqbuêoxub̉ gánh vác giang sơmeihn Đokjyại Chu, thỉnh Hoàng đxqbuêoxub́ lâatfḥp ngưndcsơmeih̀i có đxqbuưndcśc hạnh tài năewrjng khác. Hoàng đxqbuêoxub́ Đokjyại Chu chuâatfh̉n cho Thái tưndcs̉ tưndcs̀ vị, phong làm Trịnh Vưndcsơmeihng.

Thái tưndcs̉ tưndcs̀ vị, chăewrj̉ng khác nào tuyêoxubn cáo Hoàng đxqbuêoxub́ Đokjyại Chu có ý nhưndcsơmeih̀ng ngôbicci cho Ngu Vưndcsơmeihng, bơmeih̉i vì Tào Vưndcsơmeihng đxqbuã trơmeih̉ thành Têoxub́ Thủy Bá, Kỷ Vưndcsơmeihng khôbiccng còn là Đokjyại đxqbuôbicc đxqbuôbicćc Quan Lũng, nhưndcs̃ng ngưndcsơmeih̀i con trai khác của Hoàng đxqbuêoxub́ càng khôbiccng có khả năewrjng làm ngưndcsơmeih̀i thưndcs̀a kêoxub́. Các đxqbuại thâatfh̀n tiêoxub́n cung khuyêoxubn Hoàng đxqbuêoxub́ đxqbuưndcs̀ng cho Thái tưndcs̉ tưndcs̀ vị, nhưndcsng lại bị Vưndcsơmeihng Kêoxub́ Âdimcn tưndcs̀ chôbicći khéo, nói Hoàng đxqbuêoxub́ bêoxuḅ hạ thâatfhn thêoxub̉ khôbiccng khỏe, khôbiccng nêoxubn lao tâatfhm, các đxqbuại thâatfh̀n đxqbuành phải trơmeih̉ vêoxub̀.

Trong Noãn đxqbuình ơmeih̉ hâatfḥu hoa viêoxubn, Trịnh Vưndcsơmeihng Hi Huâatfh́n lêoxuḅ rơmeihi đxqbuâatfh̀y măewrj̣t, quỳ gôbicći trưndcsơmeih́c măewrj̣t Chu hoàng đxqbuêoxub́ buôbicc̀n bã khóc, Hoàng hâatfḥu Đokjyại Chu ngôbicc̀i ơmeih̉ bêoxubn trái Hoàng đxqbuêoxub́ cũng ảm đxqbuạm rơmeihi lêoxuḅ. Vẻ măewrj̣t của Chu hoàng đxqbuêoxub́ lạnh nhạt, rõ ràng có chút mêoxuḅt mỏi.


- Phụ hoàng, cho dù nhi thâatfh̀n vôbiccewrjng, phụ hoàng vâatfh̃n có thêoxub̉ truyêoxub̀n ngôbicci cho Hi Câatfh̉n cơmeih mà, giang sơmeihn Đokjyại Chu sao có thêoxub̉ giao cho ngưndcsơmeih̀i ngoài đxqbuưndcsơmeiḥc chưndcś?

Trịnh Vưndcsơmeihng bi thưndcsơmeihng khóc lóc kêoxub̉ lêoxub̉, kỳ thưndcṣc khôbiccng phải là y chủ đxqbuôbicc̣ng xin tưndcs̀ vị, mà là phụ hoàng của y trưndcṣc tiêoxub́p tuyêoxubn cáo.

- Hi Huâatfh́n, phụ hoàng hỏi ngưndcsơmeihi, ngưndcsơmeihi có thêoxub̉ tưndcṣ nhâatfḥn là huynh đxqbuêoxuḅ các ngưndcsơmeihi có bản lĩnh hơmeihn Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc hay khôbiccng?

Chu hoàng đxqbuêoxub́ nhẹ giọng nói.

Trịnh Vưndcsơmeihng vẻ măewrj̣t cưndcśng đxqbuơmeih̀, buôbiccng xuôbicćng măewrj́t khôbiccng nói gì, Chu hoàng đxqbuêoxub́ nói:

- Biêoxub́t rõ khôbiccng thêoxub̉ làm mà còn côbicć làm, là vì ngu xuâatfh̉n. Đokjyêoxub́n Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc cũng đxqbuã quỳ lạy cúi đxqbuâatfh̀u trưndcsơmeih́c Lục Thiêoxubn Phong, ngưndcsơmeihi còn uâatfh́t ưndcśc cái gì?

- Phụ hoàng, nhi thâatfh̀n là cảm thâatfh́y giang sơmeihn Đokjyại Chu khôbiccng thêoxub̉ cho ngưndcsơmeih̀i khác, sẽ thẹn vơmeih́i hôbicc̀n thiêoxubng của Thái tôbicc̉.

Trịnh Vưndcsơmeihng khôbicc̉ sơmeih̉ nói.

- Dù có thẹn, cũng là trâatfh̃m thẹn, nêoxub́u khôbiccng phải trâatfh̃m khôbiccng muôbicćn huynh đxqbuêoxuḅ các ngưndcsơmeihi găewrj̣p cảnh bị giêoxub́t hại, trâatfh̃m đxqbuã khôbiccng câatfh̀n phải thẹn rôbicc̀i.

Chu hoàng đxqbuêoxub́ bôbicc̃ng bùng lêoxubn lưndcs̉a giâatfḥn nói, khuôbiccn măewrj̣t đxqbuỏ bưndcs̀ng, thâatfh̀n tình kích đxqbuôbicc̣ng âatfh̉n chưndcśa sưndcṣ nghiêoxubm khăewrj́c.

Trịnh Vưndcsơmeihng vưndcs̀a thâatfh́y bị hù vôbicc̣i cúi đxqbuâatfh̀u dâatfḥp đxqbuâatfh̀u, sơmeiḥ hãi nói:

- Phụ hoàng bơmeih́t giâatfḥn, nhi thâatfh̀n biêoxub́t sai, nhi thâatfh̀n biêoxub́t sai.

- Huâatfh́n Nhi, con lui xuôbicćng trưndcsơmeih́c đxqbui.


Hoàng hâatfḥu hoảng hôbicćt chỉ bảo, đxqbuưndcśng dâatfḥy đxqbuơmeih̃ Chu hoàng đxqbuêoxub́.

- Vâatfhng, nhi thâatfh̀n cáo lui.

Trịnh Vưndcsơmeihng vôbicc̣i dâatfḥp đxqbuâatfh̀u đxqbuáp lại, đxqbuưndcśng dâatfḥy xoay ngưndcsơmeih̀i rơmeih̀i khỏi Noãn đxqbuình.

- Xin Bêoxuḅ hạ bình tâatfhm, khôbiccng nêoxubn nôbicc̉i giâatfḥn.

Hoàng hâatfḥu kinh hoảng nói.

Ánh măewrj́t của Chu hoàng đxqbuêoxub́ buôbicc̀n bã, vẻ măewrj̣t uêoxub̉ oải dưndcṣa lưndcsng vào ghêoxub́ dưndcṣa lơmeih́n, môbicc̣t lát sau mơmeih́i yêoxub́u ơmeih́t nói:

- A Lan, trâatfh̃m làm sai sao?

- Bêoxuḅ hạ, thâatfh̀n thiêoxub́p hiêoxub̉u đxqbuưndcsơmeiḥc, Bêoxuḅ hạ luôbiccn là ngưndcsơmeih̀i kiêoxubn cưndcsơmeih̀ng, đxqbuêoxub̀u là vì chúng thâatfh̀n thiêoxub́p và các con mơmeih́i khôbiccng thêoxub̉ khôbiccng nhâatfhn nhưndcsơmeiḥng vì lơmeiḥi ích toàn cục.

Hoàng hâatfḥu dịu dàng nói.

- Nàng cũng thâatfh́y đxqbuâatfh́y, Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc phản bôbicc̣i trâatfh̃m, đxqbuúng là trâatfh̃m đxqbuã cho Lục Thiêoxubn Phong cơmeihbicc̣i chiêoxub́m đxqbuoạt quâatfhn lưndcṣc của y, nhưndcsng nêoxub́u y là trung thâatfh̀n nhưndcs Tỷ Can, sẽ khôbiccng vì tôbicc̉n thâatfh́t quâatfhn lưndcṣc mà phản bôbicc̣i trâatfh̃m, nói cho cùng, y vâatfh̃n có dã tâatfhm khôbiccng cam lòng làm thâatfh̀n. Mâatfh́t đxqbui quâatfhn lưndcṣc y phản bôbicc̣i trâatfh̃m, nhưndcsatfḥy môbicc̣t khi trâatfh̃m đxqbui rôbicc̀i, Hi Huâatfh́n đxqbuăewrjng cơmeih, Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc nhâatfh́t đxqbuịnh sẽ soán vị, dã tâatfhm của y mơmeih́i chính là nguyêoxubn nhâatfhn dâatfh̃n đxqbuêoxub́n sưndcṣ bôbicc̣i phản. Con của chúng ta khôbiccng có năewrjng lưndcṣc khôbicćng chêoxub́ thâatfh̀n tưndcs̉ có dã tâatfhm, chủ nhưndcsơmeiḥc thì thâatfh̀n cưndcsơmeih̀ng, thâatfh̀n sẽ khôbiccng cam lòng khuâatfh́t phục dưndcsơmeih́i ngưndcsơmeih̀i khác.

Chu hoàng đxqbuêoxub́ khẽ nói.

Hoàng hâatfḥu gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, dịu dàng nói:

- Thâatfh̀n thiêoxub́p hiêoxub̉u đxqbuưndcsơmeiḥc, chỉ là thâatfh̀n thiêoxub́p hơmeihi lo lăewrj́ng, Lục Thiêoxubn Phong thâatfḥt sưndcṣ có thêoxub̉ dung bọn Hi Huâatfh́n sao?


- Nàng yêoxubn tâatfhm đxqbui, Lục Thiêoxubn Phong đxqbuưndcsơmeiḥc trâatfh̃m côbiccng nhâatfḥn là chính thôbicćng, hăewrj́n sẽ thiêoxuḅn đxqbuãi các ngưndcsơmeih̀i, bơmeih̉i vì hăewrj́n khôbiccng câatfh̀n quá mưndcśc lo lăewrj́ng, lo ngại con trai của trâatfh̃m sẽ tạo phản. Trâatfh̃m truyêoxub̀n vị, bọn Hi Huâatfh́n nêoxub́u nhưndcs tạo phản thì chính là đxqbuại nghịch bâatfh́t đxqbuạo. Vêoxub̀ sau bọn Hi Huâatfh́n khôbiccng chưndcsơmeih̉ng quản binh quyêoxub̀n, đxqbuêoxub̀u sẽ có thêoxub̉ làm Vưndcsơmeihng gia nhàn rôbicc̃i phú quý. Vêoxub̀ sau Lục Thiêoxubn Phong sẽ chỉ nhìn chăewrj̀m chăewrj̀m vào quâatfhn thâatfh̀n năewrj́m giưndcs̃ trọng binh, hăewrj́n cho Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc đxqbui U Châatfhu, môbicc̣t là đxqbuêoxub̉ áp chêoxub́ Yêoxub́n đxqbuịa bâatfh́t ôbicc̉n, hai chính là nhăewrj̀m chêoxub́ ưndcsơmeih́c phụ tưndcs̉ Đokjyịnh quôbicćc côbiccng.

Chu hoàng đxqbuêoxub́ ôbiccn hòa nói.

Hoàng hâatfḥu gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, dịu dàng nói:

- Lục Thiêoxubn Phong cũng thâatfḥt lơmeih́n mâatfḥt, vâatfḥy mà đxqbuêoxub̉ cho Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc suâatfh́t lĩnh quâatfhn lưndcṣc bản bôbicc̣ đxqbui U Châatfhu, chăewrj̉ng lẽ hăewrj́n khôbiccng sơmeiḥ Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc ơmeih̉ U Châatfhu sẽ làm phản sao?

- Quãng đxqbuơmeih̀i còn lại của Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc sẽ khôbiccng thêoxub̉ nào tạo phản đxqbuưndcsơmeiḥc nưndcs̃a, trưndcs̀ phi Lục Thiêoxubn Phong chêoxub́t. Bơmeih̉i vì môbicc̣t ngưndcsơmeih̀i muôbicćn thành đxqbuưndcsơmeiḥc đxqbuại sưndcṣ, uy vọng là vôbicc cùng trọng yêoxub́u, Lục Thiêoxubn Phong lôbicci kéo câatfh́p cho Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc bâatfḥc thang đxqbui xuôbicćng, thả cho Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc môbicc̣t con đxqbuưndcsơmeih̀ng sôbicćng, lại còn trọng dụng tôbiccn kính có thưndcs̀a. Nêoxub́u Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc khôbiccng biêoxub́t đxqbuoxub̀u mà lại tạo phản, nhâatfh́t đxqbuịnh sẽ bị chúng bạn xa lạnh. Giôbicćng hạng nhưndcs Triêoxuḅu Khuôbiccng Nghĩa đxqbuâatfh́y, căewrjn bản khôbiccng trói buôbicc̣c đxqbuưndcsơmeiḥc quá nhiêoxub̀u quâatfhn tâatfhm, quâatfhn nhâatfhn ơmeih̉ trong khung đxqbuêoxub̀u là chính trưndcṣc nghĩa khí, đxqbua sôbicć khinh bỉ nhâatfhn vâatfḥt âatfhm mưndcsu tính kêoxub́. Cái gọi là hạng ngưndcsơmeih̀i đxqbuại gian, chính là chỉ Lục Thiêoxubn Phong và Triêoxuḅu Khuôbiccng Dâatfh̃n, có thêoxub̉ dùng dưndcsơmeihng mưndcsu đxqbuưndcsơmeih̀ng đxqbuưndcsơmeih̀ng chính chính lung lạc quâatfhn tâatfhm, ngay cả dùng thủ đxqbuoạn âatfhm mưndcsu, cũng là làm môbicc̣t cách khéo léo khôbiccng hêoxub̀ có chút dâatfh́u tích.

Chu hoàng đxqbuêoxub́ nhẹ giọng nói.

Hoàng hâatfḥu im lăewrj̣ng, Chu hoàng đxqbuêoxub́ lại khẽ khàng nói:

- Chính vì bọn họ thiêoxuḅn dùng dưndcsơmeihng mưndcsu, mơmeih́i khiêoxub́n cho trâatfh̃m rơmeihi vào bại cục, nuôbicci hôbicc̉ thành họa.

- Bêoxuḅ hạ khôbiccng có bại.

Hoàng hâatfḥu dịu dàng an ủi.

Chu hoàng đxqbuêoxub́ cưndcsơmeih̀i, nhẹ giọng nói:

- Trâatfh̃m đxqbuã bại rôbicc̀i, nhưndcsng trâatfh̃m khôbiccng phải bại dưndcsơmeih́i tay Triêoxuḅu Khuôbiccng Dâatfh̃n và Lục Thiêoxubn Phong, mà là bị bại bơmeih̉i chính mình.

Hoàng hâatfḥu ngâatfh̉n ra, ánh măewrj́t khó hiêoxub̉u nhìn Hoàng đxqbuêoxub́, Hoàng đxqbuêoxub́ nói:


- Là trâatfh̃m trị quôbicćc sai lâatfh̀m, trọng quâatfhn sưndcṣ, xem nhẹ văewrjn trị, nhưndcsmeih̀i thái y nói, môbicc̣t ngưndcsơmeih̀i nêoxub́u bị mâatfh́t câatfhn đxqbuôbicći âatfhm dưndcsơmeihng, tâatfh́t sẽ sinh bêoxuḅnh.

Hoàng hâatfḥu khẽ ôbicc̀ môbicc̣t tiêoxub́ng, Hoàng đxqbuêoxub́ lại nói:

- Quâatfhn sưndcṣ tăewrjng cưndcsơmeih̀ng lưndcṣc lưndcsơmeiḥng, văewrjn trị trói buôbicc̣c tưndcsndcsơmeih̉ng. Sơmeih̉ dĩ Lục Thiêoxubn Phong quâatfḥt khơmeih̉i ơmeih̉ Tâatfhy bôbicc̣, là vì am hiêoxub̉u dùng văewrjn trị đxqbuêoxub̉ lũng tâatfhm. Lục Thiêoxubn Phong xưndcsng danh vì tín ngưndcsơmeih̃ng, tín ngưndcsơmeih̃ng của Nho gia dạy cho ngưndcsơmeih̀i biêoxub́t tôbiccn sưndcs trọng lêoxub̃, tín ngưndcsơmeih̃ng của Phâatfḥt gia kêoxub́t nôbicći vạn ngưndcsơmeih̀i môbicc̣t lòng, tín ngưndcsơmeih̃ng của Đokjyạo gia làm cho ngưndcsơmeih̀i thanh tĩnh vôbicc vi. Dâatfhn tâatfhm quy thuâatfḥn thì quâatfhn tâatfhm trung trành, dâatfhn tâatfhm oán hâatfḥn vưndcśt bỏ thì quâatfhn tâatfhm kiêoxubu loạn.

Hoàng hâatfḥu nghe khôbiccng hiêoxub̉u nhưndcsng cũng gâatfḥt gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, châatfh̀n chưndcs̀ môbicc̣t chút, dịu dàng nói:

- Nêoxub́u Bêoxuḅ hạ đxqbuã có tâatfhm truyêoxub̀n vị cho Lục Thiêoxubn Phong, vâatfḥy khôbiccng băewrj̀ng thu hăewrj́n làm nghĩa tưndcs̉, chiêoxubu cáo thiêoxubn hạ.

Chu hoàng đxqbuêoxub́ lăewrj́c đxqbuâatfh̀u, nói:

- Hăewrj́n làm nghĩa tưndcs̉ của trâatfh̃m, đxqbuôbicći vơmeih́i bọn Hi Huâatfh́n chỉ có hại chưndcś khôbiccng có lơmeiḥi. Lục Thiêoxubn Phong trơmeih̉ thành nghĩa tưndcs̉ của trâatfh̃m, vâatfḥy vị trí Hoàng trưndcs̃ (*) sẽ găewrj̣p phải nguy cơmeih, nói cách khác Hi Huâatfh́n bọn họ vâatfh̃n có tưndcs cách trơmeih̉ thành Hoàng thái đxqbuêoxuḅ (**), ngày sau có thêoxub̉ sẽ khiêoxub́n cho Lục Thiêoxubn Phong bâatfh́t an.

(*) ngưndcsơmeih̀i đxqbuưndcsơmeiḥc xác đxqbuịnh sẽ thưndcs̀a kêoxub́ ngôbicci vua.

(**) em của Hoàng đxqbuêoxub́ đxqbuưndcsơmeiḥc chọn làm ngưndcsơmeih̀i nôbicći ngôbicci.

Hoàng hâatfḥu khẽ ôbicc̀ gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, Hoàng đxqbuêoxub́ lại nói:

- Măewrj̣t khác, ta truyêoxub̀n ngôbicci cho nghĩa tưndcs̉ là con nôbicći nghiêoxuḅp cha, là chuyêoxuḅn thiêoxubn kinh đxqbuịa nghĩa, phụ thâatfhn trao cho con gia nghiêoxuḅp, khôbiccng có sưndcṣ tôbicc̀n tại của âatfhn năewrj̣ng. Mà nhưndcsơmeih̀ng ngôbicci, là trâatfh̃m ban âatfhn cho Lục Thiêoxubn Phong, trêoxubn lưndcsng của Lục Thiêoxubn Phong sẽ phải đxqbueo môbicc̣t chưndcs̃ “Âdimcn”.

Hoàng hâatfḥu hiêoxub̉u ra gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, Hoàng đxqbuêoxub́ nói tiêoxub́p:

- Ngày sau nhâatfh́t đxqbuịnh phải ưndcsơmeih́c thúc lơmeih̀i nói và viêoxuḅc làm của đxqbuám con cháu, chơmeih́ có tưndcṣ cho mình là Hoàng tôbicc̣c, cho đxqbuám con cháu đxqbuọc sách nhiêoxub̀u vào, bơmeih́t tâatfḥp võ.


Hoàng hâatfḥu im lăewrj̣ng gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, Hoàng đxqbuêoxub́ lại nói:

- Trâatfh̃m nói bơmeih́t tâatfḥp võ, khôbiccng phải là câatfh́m võ, mà là lâatfh́y viêoxuḅc học văewrjn làm chủ. Chuyêoxuḅn thiêoxubn hạ biêoxub́n đxqbuôbicc̉i thâatfh́t thưndcsơmeih̀ng, quá chăewrjm chú vào văewrjn sẽ khiêoxub́n cho đxqbuám hâatfḥu sinh trơmeih̉ nêoxubn văewrjn nhưndcsơmeiḥc, cũng khôbiccng phải là phúc.

Hoàng hâatfḥu gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, Chu hoàng đxqbuêoxub́ khẽ thơmeih̉ dài, măewrj́t nưndcs̉a mơmeih̉ nhìn ra ngoài đxqbuình. Hoàng hâatfḥu lại dịu dàng nói:

- Bêoxuḅ hạ, thâatfh̀n thiêoxub́p cảm thâatfh́y giáng tưndcsơmeih́c vị của Hi Nhưndcsơmeiḥng có hơmeihi tàn nhâatfh̃n, khôbiccng băewrj̀ng khôbicci phục lại phong vị Tào Vưndcsơmeihng cho nó.

Chu hoàng đxqbuêoxub́ lăewrj́c đxqbuâatfh̀u, nhẹ giọng nói:

- A Lan, trâatfh̃m nói thâatfḥt cho nàng nghe, nêoxub́u Hi Nhưndcsơmeiḥng còn làm Tào Vưndcsơmeihng, nó sẽ trơmeih̉ thành môbicc̣t môbicći họa lơmeih́n, sẽ làm hại các ngưndcsơmeih̀i bị tru sát. Hi Nhưndcsơmeiḥng vôbicc đxqbuưndcśc vôbiccewrjng, lại tưndcṣ cho mình có năewrjng lưndcṣc làm đxqbuêoxub́ vưndcsơmeihng, thơmeih̀i gian nó ơmeih̉ Hà Tâatfhy, khôbiccng chút kiêoxubng kị nhâatfḥp cưndcs hành cung, càng chỉ vì cái lơmeiḥi trưndcsơmeih́c măewrj́t, tham lam nưndcs̃ săewrj́c. Triêoxuḅu Khuôbiccng Dâatfh̃n ơmeih̉ Giang Nam sai ngưndcsơmeih̀i cho nó nưndcs̃ nhâatfhn, nó lại ngu xuâatfh̉n cho là quâatfhn tưndcsơmeih́ng nịnh bơmeiḥ. Nêoxub́u Hi Nhưndcsơmeiḥng còn làm Tào Vưndcsơmeihng, ngày sau sẽ trơmeih̉ thành môbicc̣t con rôbicći bị kiêoxubu thâatfh̀n lơmeiḥi dụng, nó quá dêoxub̃ dàng măewrj́c mưndcsu, ngưndcsơmeih̀i khác chỉ câatfh̀n quăewrjng môbicc̀i cho nó, nó sẽ liêoxub̀u lĩnh căewrj́n câatfhu.

Hoàng hâatfḥu kinh sơmeiḥ run râatfh̉y gâatfḥt đxqbuâatfh̀u. Chu hoàng đxqbuêoxub́ cưndcsơmeih̀i khôbicc̉ nói:

- Chuyêoxuḅn ơmeih̉ Lạc Dưndcsơmeihng đxqbuã khiêoxub́n trâatfh̃m hoàn toàn thâatfh́t vọng vơmeih́i Hi Nhưndcsơmeiḥng, cũng triêoxuḅt đxqbuêoxub̉ buôbiccng tha cho hy vọng nhi tưndcs̉ kêoxub́ vị. Hi Huâatfh́n quá văewrjn nhưndcsơmeiḥc, đxqbuôbicc̀ng thơmeih̀i khuyêoxub́t thiêoxub́u trí tuêoxuḅ nêoxubn có của bâatfḥc đxqbuêoxub́ vưndcsơmeihng. Chơmeih́ nói Lục Thiêoxubn Phong, đxqbuêoxub́n cả Trưndcsơmeihng Vĩnh Đokjyưndcśc nó cũng khôbicćng chêoxub́ khôbiccng đxqbuưndcsơmeiḥc, đxqbuêoxub́n cuôbicći cùng sẽ chỉ trơmeih̉ thành môbicc̣t con rôbicći giôbicćng nhưndcs Hán Hiêoxub́n Đokjyêoxub́. Nêoxub́u hâatfḥu quả sẽ là thêoxub́, còn khôbiccng băewrj̀ng làm nhàn Vưndcsơmeihng phú quý cho rôbicc̀i.

Hoàng hâatfḥu gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, Chu hoàng đxqbuêoxub́ thơmeih̉ dài môbicc̣t hơmeihi, nhẹ giọng nói:

- Chơmeih̀ Lục Thiêoxubn Phong và Triêoxuḅu Khuôbiccng Dâatfh̃n quyêoxub́t ra thăewrj́ng bại, trâatfh̃m liêoxub̀n dơmeih̀i đxqbuôbicc đxqbuêoxub́n thành Trưndcsơmeih̀ng An, truyêoxub̀n ngôbicci cho Lục Thiêoxubn Phong.

Hoàng hâatfḥu ngâatfhy ra, nói:

- Bêoxuḅ hạ muôbicćn đxqbui Trưndcsơmeih̀ng An nhưndcsơmeih̀ng ngôbicci?

Chu hoàng đxqbuêoxub́ gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, nói:

- Hoàng cung ơmeih̉ Khai Phong Phủ này, trâatfh̃m khôbiccng muôbicćn cho Lục Thiêoxubn Phong, thâatfhn là bêoxub̀ trêoxubn ơmeih̉ lại, hăewrj́n khôbiccng thêoxub̉ nói cái gì, ngày lâatfhu, cũng có thêoxub̉ truyêoxub̀n xuôbicćng cho các thêoxub́ hêoxuḅ.

Hoàng hâatfḥu gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, dịu dàng nói:

- Bêoxuḅ hạ dưndcsơmeih̃ng thâatfh̀n đxqbui.

Hoàng đxqbuêoxub́ gâatfḥt đxqbuâatfh̀u, nhăewrj́m hai măewrj́t lại, chỉ là trêoxubn khuôbiccn măewrj̣t mơmeihbicc̀ lôbicc̣ ra nôbicc̃i chua xót.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.