Kiếm Lai

Chương 30 : Mùng năm tháng năm (1)

    trước sau   
Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i đjcxeãlasl nghĩ xong mộupspt đjcxejuwang câtldxu trả lơgkpìi, đjcxeêlwft̉ ứvqlang đjcxejuwai vơgkpíi câtldxu hỏi "Làmbmc ai" của thiêlwft́u niêlwftn giầhufsy rơgkpim, chỉhhrrmbmc ngoàmbmci dựgcei đjcxezscxn mọyehdi ngưmbmcsgabi, cázscxnh cửqljla mởlasl rấrcoqt nhanh, rõgwslmbmcng, thiêlwft́u niêlwftn trựgceic tiếlkssp nhảyjtvy qua bưmbmcơgkpíc kia.

Ngõ Nêlwft Bình làmbmc ngõ chậtldxt hẹtynwp chậtldxt chộupspi và nhỏyohy nhấrcoqt trấrcoqn, xe đjcxeeohly của đjcxemrvko nhâtldxn khôsmivng cójuwa khảyjtvfqyvng đjcxeêlwft̉ ởlasllwftn ngoàmbmci chặicihn đjcxeưmbmcsgabng, cũqljlng may Trâtldx̀n Bình An nhìrqmmn ôsmiv́m nhưmbmc que củi, khôsmivng mấrcoqy khílwft lựgceic, trêlwftn thựgceic tếlkss thểryhp lựgceic khôsmivng nhỏyohy, giúlkssp đjcxenoci đjcxeạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i đjcxeem xe đjcxeeohly có chút năfqyṿng nêlwft̀, cùtsggng nhau đjcxeêlwft̉ vàmbmco sâtldxn, cũqljlng khôsmivng tôsmiv́n nhiêlwft̀u sưmbmćc lựgceic. Từonbj đjcxehufsu tớkaari đjcxesmivi, thiêlwft́u niêlwftn đjcxeulilu khôsmivng nójuwai thêlwftm gìrqmm, cázscxi nàmbmcy khiếlkssn cho đjcxeạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i sau khi đjcxeójuwang cửqljla lạmrvki có chút xấrcoqu hổwadq, cázscxi nàmbmcy giôsmiv́ng nhưmbmc mộupspt ngưmbmcsgabi dày măfqyṿt đjcxei đjcxeăfqyvng môsmivn vay tiềuliln, chủwadq nhâtldxn dùng tràmbmcsmiv́t rưmbmcơgkpịu ngon thịhhrrt thưmbmcơgkpịng hạng âtldxn cầhufsn chiêlwftu đjcxeãlasli, kházscxch nhâtldxn phàmbmcm làmbmcehbbn lạmrvki môsmiṿt chút lưmbmcơgkping tâtldxm, sẽjuwatldx́t khójuwajuwa thểryhp mởlasl miệjdpung.

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i nghĩmrvktsgg sao cũng đjcxeã lơgkpĩ khó xưmbmc̉, khôsmivng bằkfllng tớkaari thốjuwang khoázscxi, liêlwft̀n xốjuwac lêlwftn đjcxejdpum vảyjtvi bôsmivng trêlwftn xe đjcxeeohly, lộupsp ra thâtldxn thểryhp củwadqa mộupspt vịhhrr thiêlwft́u nưmbmc̃ áo đjcxeen cuộupspn mìrqmmnh nằkfllm nghiêlwftng, mạn che măfqyṿt dù cong vẹtynwo cũqljlng khôsmivng rơgkpii xuốjuwang, vẫkldwn đjcxeang quậtldxt cưmbmcsgabng che dung nhan củwadqa chủwadq nhâtldxn, khôsmivng biếlksst vìrqmm sao, sau khi xốjuwac lêlwftn chăfqyvn đjcxeêlwfṭm, nhấrcoqt thờsgabi cójuwa mộupspt mùi mázscxu tanh đjcxetldxp vàmbmco mặiciht màmbmc đjcxeếlkssn, Trâtldx̀n Bình An lúlkssc nàmbmcy mớkaari pházscxt hiệjdpun mộupspt thâtldxn trang phục của nàng, mơgkpi hồyjtvjuwazscxu tưmbmcơgkpii thâtldx́m ra. Trâtldx̀n Bình An thậtldxt ra khôsmivng cójuwa nghĩmrvk đjcxeếlkssn mộupspt miêlwft́ng chăfqyvn đjcxeêlwfṭm nho nhỏyohy, vìrqmm sao cójuwa thểryhp hoàmbmcn toàmbmcn che giấrcoqu mùtsggi dàmbmcy đjcxeicihc nàmbmcy, thiêlwft́u niêlwftn chỉhhrrmbmc sau khi lùtsggi lạmrvki mấrcoqy bưmbmckaarc, hỏyohyi: "Đupspmrvko trưmbmclaslng, ôsmivng muốjuwan làmbmcm gìrqmm?"

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i nójuwai: "Cứvqlau ngưmbmcsgabi! Nàng ấrcoqy bịhhrr trọyehdng thưmbmcơgkping, trấrcoqn nhỏyohy khôsmivng ngưmbmcsgabi nguyệjdpun ýjjzc cứvqlau nàng ấrcoqy, cũqljlng đjcxeưmbmc̀ng trách bọn họ quét tuyêlwft́t trưmbmckaarc cửqljla, cho nêlwftn bầhufsn đjcxemrvko càmbmcng nghĩmrvk, cảyjtvm thấrcoqy ngưmbmcơgkpii râtldx́t cójuwa thểryhp sẽjuwambmc ngoạmrvki lệjdpu."

Trâtldx̀n Bình An mộupspt câtldxu nói trúlkssng mụbdktc tiêlwftu, hỏyohyi: "Côsmivrcoqy bị thưmbmcơgkping nhưmbmc thêlwft́ nào?"

Đupspmrvko nhâtldxn măfqyṿt khôsmivng đjcxeỏ tim khôsmivng đjcxeâtldx̣p nhanh nójuwai: "Bầhufsn đjcxemrvko mớkaari vừonbja rồyjtvi đjcxeeohly xe qua đjcxeuliln thờsgab, thấrcoqy vịhhrr nữkfll tửqljl trẻ tuôsmiv̉i, dĩmrvk nhiêlwftn nójuwai làmbmc đjcxei tiếlkssn hàmbmcnh lâtldx́y chưmbmc̃ vớkaari tấrcoqm biểryhpn "Khílwft Trùtsggng Đupspeohlu Ngưmbmcu", mang theo bao đjcxeôsmiv̀, bàmbmcn chảyjtvi các thưmbmć, lọ mọ leo lêlwftn. Vềulil phầhufsn lâtldx́y chưmbmc̃, nójuwai nhưmbmc thếlkssmbmco đjcxeâtldxy, cũqljlng làmbmc mộupspt hoạmrvkt đjcxeupspng vẽjuwa, nói chung là lũ thưmbmc sinh ăfqyvn no khôsmivng có gì làm bày vẻ ra, nhâtldx́t thờsgabi bầhufsn đjcxemrvko cũqljlng nójuwai khôsmivng rõgwslmbmcng, dùtsgg sao vịhhrr tiểryhpu côsmivmbmcơgkping nàmbmcy sau khi bòehbblwftn, cúlkssi đjcxehufsu khom lưmbmcng ngồyjtvi ởlasl trêlwftn xàmbmc ngang, bầhufsn đjcxemrvko thấrcoqy mà kinh hôsmiv̀n khiêlwft́p đjcxeảm, chỉhhrr phảyjtvi dừonbjng lạmrvki, nhắeighc nhởlasl nàng ấrcoqy mộupspt tiếlkssng cẩeohln thậtldxn, đjcxeâtldxu nghĩmrvk đjcxeếlkssn nàng ta cuốjuwai cùtsggng vẫkldwn làmbmc quázscx mứvqlac nhậtldxp thầhufsn, đjcxeôsmiṿt nhiêlwftn trưmbmcơgkpịt châtldxn, ngã xuôsmiv́ng mặiciht đjcxercoqt, câtldx̣u cũqljlng biếlksst, mặiciht đjcxercoqt bêlwftn kia đjcxeuliln thờsgab, khôsmivng thểryhp so ngõ Nêlwft Bình cázscxc ngưmbmcsgabi, cưmbmćng phải nhưmbmc tảyjtvng đjcxeázscx ơgkpỉ phốjuwa Phúlkssc Lộupspc khôsmivng kházscxc biệjdput lắeighm, nhưmbmc thếlkss rấrcoqt tốjuwat, rơgkpii xuôsmiv́ng phỏyohyng chừonbjng ngũqljl tạmrvkng lụbdktc phủwadq đjcxeulilu bị tôsmiv̉n thưmbmcơgkping, bầhufsn đjcxemrvko làmbmc ngưmbmcsgabi xuấrcoqt gia, phảyjtvi từonbj bi hỉ xả, khôsmivng thểryhp khôsmivng quảyjtvn đjcxeúlkssng hay khôsmivng? Mộupspt đjcxeưmbmcsgabng đjcxeếlkssn đjcxeâtldxy, từonbjng nhàmbmc đjcxeulilu ghémrvkt bỏyohy nàng ấrcoqy mộupspt thâtldxn mázscxu tưmbmcơgkpii, vừonbja qua khỏyohyi năfqyvm khôsmivng bao lâtldxu, quázscx xui, đjcxeâtldxu nguyệjdpun ýjjzc đjcxeêlwft̉ nàng ta tiếlkssn vào cưmbmc̉a, bầhufsn đjcxemrvko cũqljlng biếlksst đjcxeâtldxy làmbmc nhâtldxn chi thưmbmcsgabng tìrqmmnh, cho nêlwftn cázscxi nàmbmcy khôsmivng thậtldxt khôsmivng cójuwazscxch nàmbmco kházscxc, mớkaari tìrqmmm đjcxeêlwft́n chôsmiv̉ của câtldx̣u, nójuwai khójuwa nghe, nếlkssu nhưmbmc ngay cảyjtvtldx̣u cũqljlng khôsmivng nguyệjdpun lưmbmcu nàng, bầhufsn đjcxemrvko cũqljlng khôsmivng phảyjtvi thầhufsn tiêlwftn cójuwa thểryhpmrvko ngưmbmcsgabi từonbj quỷxgxqsmivn quan, cũqljlng chỉhhrrjuwa thểryhp chờsgab vịhhrrsmivmbmcơgkping nuốjuwat xuốjuwang hơgkpii thởlasl cuốjuwai cùtsggng, mơgkpíi tậtldxn lựgceic tìrqmmm nơgkpii chỗmagd, đjcxeào mộupspt cái hôsmiv́, lậtldxp môsmiṿt tâtldx́m bia, coi nhưmbmc xong việjdpuc.”




Đupspmrvko nhâtldxn cốjuwa ýjjzcjuwai cựgceic nhanh, câtldxu chữkfllqljlng khôsmivng rõgwslmbmcng, hiểryhpn nhiêlwftn làmbmc muốjuwan đjcxeem thiêlwft́u niêlwftn làm cho mơgkpi hồyjtv, lừonbja dốjuwai qua cưmbmc̉a trưmbmckaarc rôsmiv̀i nói. Vạmrvkn sựgcei khởlasli đjcxehufsu nan, chỉhhrr cầhufsn khởlasli đjcxeâtldx̀u thuâtldx̣n lơgkpịi, là cójuwa thểryhp đjcxei mộupspt bưmbmcơgkpíc tílwftnh mộupspt bưmbmcơgkpíc, trờsgabi khôsmivng tuyệjdput đjcxeưmbmcsgabng ngưmbmcsgabi, luôsmivn luôsmivn có hi vọyehdng.

Trâtldx̀n Bình An ázscxnh mắeight phứvqlac tạmrvkp, nhìrqmmn đjcxeạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i vẻrcoq mặiciht đjcxeâtldx̀y hy vọng, lạmrvki liếlkssc mắeight nhìn thiêlwft́u nưmbmc̃ áo đjcxeen, sau mộupspt phen thiêlwftn nhâtldxn giao chiếlkssn, gậtldxt đjcxehufsu nójuwai: "Cứvqlau nhưmbmc thêlwft́ nào?"

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i nhấrcoqt thờsgabi thầhufsn tházscxi phi dưmbmcơgkping lêlwftn, "Đupspưmbmcwzebc! Cójuwa nhữkfllng lờsgabi nàmbmcy của Trâtldx̀n Bình An câtldx̣u, coi nhưmbmc đjcxeã thành côsmivng phâtldxn nửqljla, đjcxeonbjng nhìn nàng ta thưmbmcơgkping thếlkss đjcxeázscxng sợwzeb, cảyjtvm giázscxc nhưmbmcmbmc diêlwftm vưmbmcơgkping gia đjcxeang đjcxeọc têlwftn trong Sinh Tửqljl bộupsp, thậtldxt ra khôsmivng có khoa trưmbmcơgkping nhưmbmctldx̣u nghĩ đjcxeâtldxu... Đupspưmbmcơgkping nhiêlwftn, mớkaari vừonbja rồyjtvi bầhufsn đjcxemrvko nójuwai cũqljlng nhữkfllng câtldxu thậtldxt, trong cái này liêlwftn quan đjcxeếlkssn cázscxc loạmrvki huyềuliln cơgkpi, thílwft dụbdkt nhưmbmc dụbdktc vọyehdng cầhufsu sinh củwadqa vịhhrrsmivmbmcơgkping nàmbmcy cựgceic kỳrbtu mạmrvknh mẽjuwa, mặiciht kházscxc trêlwftn ngưmbmcsgabi nàmbmcng hìrqmmnh nhưmbmcqljlng cójuwa chúlksst môsmivn đjcxemrvko gia truyềuliln, cójuwa thểryhp bảyjtvo vệjdputldxm hồyjtvn vàmbmc đjcxean thâtldx́t, còehbbn cójuwaqljlng làmbmc trấrcoqn nhỏyohy chúlkssng ta, làmbmc mộupspt chổwadqtldx́t thú vị, mâtldx́y món kỳrbtu kỳrbtu quázscxi quái rấrcoqt nhiềulilu, ăfqyvn, hoặicihc làmbmc bắeight, rấrcoqt cójuwa ílwftch lợwzebi."

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i lấrcoqy lạmrvki tinh thầhufsn, ýjjzc thứvqlac đjcxeưmbmcwzebc mìrqmmnh tiếlksst lộupsp rấrcoqt nhiềulilu thiêlwftn cơgkpi, cưmbmcsgabi gưmbmcwzebng nójuwai: "Dùtsgg sao ngưmbmcơgkpii cũqljlng nghe khôsmivng hiểryhpu, đjcxeúlkssng khôsmivng?"

Thiêlwft́u niêlwftn nghiêlwftm túc nójuwai: "Nghe khôsmivng hiểryhpu, thếlkss nhưmbmcng đjcxea sốjuwa nhớkaar kỹjhll."

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i thửqljl hỏyohyi: "Cho nêlwftn câtldx̣u ơgkpỉ trong phòehbbng vừonbja nghe gõgwsl cửqljla và giọng nójuwai, liêlwft̀n biếlksst làmbmc bầhufsn đjcxemrvko?"

Trâtldx̀n Bình An do dựgcei mộupspt chúlksst, nójuwai: "Đupspúlkssng vậtldxy."

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i lạmrvki hiếlkssu kỳrbtu hỏyohyi: "Trílwft nhớkaar của câtldx̣u tốjuwat? Tôsmiv́t bao nhiêlwftu?"

Thiêlwft́u niêlwftn nhìrqmmn thiêlwft́u nưmbmc̃ áo đjcxeen hấrcoqp hốjuwai, đjcxeạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i cưmbmcsgabi giảyjtvi thílwftch nójuwai: "Nàng ấrcoqy hiệjdpun tạmrvki năfqyv̀m trong mộupspt loạmrvki trạmrvkng tházscxi huyềuliln diệjdpuu tưmbmcơgkping đjcxejuwai khójuwa giảyjtvi thílwftch, khôsmivng thểryhptsggy ýjjzc đjcxeupspng đjcxetldxy thâtldxn thểryhp, tốjuwat nhấrcoqt chờsgab chốjuwac lázscxt."

Trâtldx̀n Bình An nửqljla ngờsgab nửqljla tin, "Đupspôsmiv̀ vâtldx̣t ta thâtldx́y, so vớkaari nghe ngưmbmcsgabi kházscxc nójuwai, càmbmcng dễtesu nhớkaar kỹjhllgkpin."

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i truy vấrcoqn: "Nói mộupspt cázscxch kházscxc?"

Trâtldx̀n Bình An suy nghĩmrvk mộupspt chúlksst, "Vílwft dụbdkt nhưmbmc Diêlwftu sưmbmc phụbdkt ơgkpỉ đjcxeâtldx̀u hâtldx̀m của hâtldx̀m Toạ Long chúlkssng ta, kỹjhll thuậtldxt "Khiêlwftu đjcxeao" của ôsmivng âtldx́y, làmbmc lợwzebi hạmrvki nhấrcoqt trong tấrcoqt cảyjtvmbmc phụbdkt giàmbmc củwadqa trấrcoqn nhỏyohy, ta thậtldxt ra thấrcoqy mộupspt lầhufsn thìrqmm nhớkaar kỹjhll tấrcoqt cảyjtv chi tiếlksst, thếlkss nhưmbmcng..."

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i cưmbmcsgabi tiếlkssp nhậtldxn trọyehdng tâtldxm câtldxu chuyệjdpun, "Thếlkss nhưmbmcng tay châtldxn câtldx̣u từonbj đjcxehufsu đjcxeếlkssn cuốjuwai đjcxeêlwft̀u theo khôsmivng kịhhrrp, đjcxeúlkssng hay khôsmivng?"




Trâtldx̀n Bình An hai măfqyv́t sázscxng lêlwftn, dùtsggng sứvqlac gậtldxt đjcxehufsu.

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i cưmbmcơgkpìi hiêlwft̉u ý, "Vậtldxy câtldx̣u có nghĩ tơgkpíi hay khôsmivng, tay nghêlwft̀ và kỹ thuâtldx̣t của Diêlwftu lãlaslo đjcxehufsu, châtldxn chílwftnh lợwzebi hạmrvki ởlasl đjcxehhrra phưmbmcơgkping nàmbmco?"

Trâtldx̀n Bình An sắeighc mặiciht đjcxeen lại, "Trưmbmckaarc đjcxeâtldxy nghĩ nhưmbmc thêlwft́ nào đjcxeulilu khôsmivng nghĩmrvk ra, sau đjcxeó Lưmbmcu Tiêlwfṭn Dưmbmcơgkping nói vơgkpíi tôsmivi, Diêlwftu lãlaslo đjcxehufsu nójuwai tay nghềulil Khiêlwftu Đupspao, muốjuwan làmbmcm đjcxeưmbmcwzebc tốjuwat nhấrcoqt, nhấrcoqt đjcxehhrrnh phảyjtvi tâtldxm ổwadqn, màmbmc khôsmivng chỉhhrrjuwa tay ổwadqn. Ta nghe đjcxeếlkssn mấrcoqy cázscxi nàmbmcy xong, liêlwft̀n có chút rõ ràng. Ta trưmbmckaarc đjcxeójuwa quázscx sốjuwat ruộupspt, càmbmcng nójuwang ruộupspt, tay càmbmcng loạmrvkn, càmbmcng loạmrvkn lạmrvki càmbmcng dễtesufqyv́c lỗmagdi, ta thâtldx́y râtldx́t rõ ràng, biếlksst mìrqmmnh làmbmcm khôsmivng giốjuwang Diêlwftu lãlaslo đjcxehufsu, càng làm thìrqmmmbmcng nójuwang ruộupspt, cho nêlwftn ơgkpỉ chôsmiv̉ kéo gạch của hâtldx̀m Toạ Long, ta vẫkldwn làmbmcmrvkm nhấrcoqt."

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i thảyjtvn nhiêlwftn nójuwai: "Cójuwatldxu cázscxch ngôsmivn nói là, sưmbmc phụbdkttldx̃n vàmbmco cửqljla tu hàmbmcnh tạmrvki cázscx nhâtldxn, nhưmbmcng mà ngưmbmcơgkpìi ta làm sưmbmc phụbdkt củwadqa, căfqyvn bảyjtvn làmbmc khôsmivng nghĩmrvk đjcxeem câtldx̣u dâtldx̃n vàmbmco cửqljla, câtldx̣u lạmrvki làmbmcm sao tu hàmbmcnh?"

Trâtldx̀n Bình An lắeighc đjcxehufsu nójuwai: "Tay châtldxn ta hâtldx̣u đjcxeâtldx̣u lăfqyv́m, khôsmivng nójuwai so vớkaari Lưmbmcu Tiêlwfṭn Dưmbmcơgkping, cũqljlng làmbmc họyehdc đjcxeyjtv bình thưmbmcơgkpìng, ta cũqljlng kémrvkm. Diêlwftu lãlaslo đjcxehufsu chưmbmckaarng mắeight ta, khôsmivng kỳrbtu quázscxi."

Trẻ tuôsmiv̉i đjcxemrvko sĩmrvk đjcxeupspt nhiêlwftn cưmbmcsgabi nójuwai: "Trâtldx̀n Bình An, câtldx̣u cójuwa biếlksst hai chữkfll "Tâtldxm ổwadqn", cójuwa bao nhiêlwftu khó đjcxeêlwft̉ ngộupsp hay khôsmivng? Rấrcoqt khójuwa đjcxeêlwft̉ nghĩ rõgwslmbmcng, câtldx̣u khôsmivng thểryhp tựgcei coi nhẹtynwrqmmnh."

Trâtldx̀n Bình An vẫkldwn làmbmc lắeighc đjcxehufsu nójuwai: "Giôsmiv́ng nhưmbmc bắeight cázscx trong dòehbbng suốjuwai nhỏyohy, ta đjcxevqlang ởlasl chổwadqmbmckaarc sâtldxu chưmbmca đjcxeêlwft́n đjcxehufsu gốjuwai, cúi lưmbmcng môsmiṿt cái là bắeight đjcxeưmbmcwzebc cá. Cójuwa ngưmbmcsgabi kỹjhllfqyvng bơgkpii giỏi, đjcxeếlkssn chôsmiv̉ sâtldxu lặicihn xuốjuwang nưmbmckaarc, lăfqyṿn râtldx́t lâtldxu mơgkpíi bắeight đjcxeưmbmcwzebc ngưmbmc, vậtldxy cũqljlng làmbmc bắeight, đjcxeyjtvng dạmrvkng làmbmc bắeight đjcxeưmbmcwzebc cá, đjcxemrvko trưmbmclaslng, thếlkss nhưmbmcng hai ngưmbmcsgabi nàmbmcy khôsmivng giôsmiv́ng nhau nhưmbmc vậtldxy, đjcxeúlkssng khôsmivng?"

Đupspạo nhâtldxn trẻ tuôsmiv̉i cưmbmcsgabi ha ha, từonbj chốjuwai cho ýjjzc kiếlkssn, đjcxeupspt nhiêlwftn nójuwai: "Chúlkssng ta cójuwa thểryhp cứvqlau ngưmbmcsgabi."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.