Tófbtb m tắphze t:
Mộrfic t ngưvwlg ờnyah i xui xẻasnh o ơupdu i làxiru xui xẻasnh o,
Mộrfic t nhàxiru tiêccka n đvscm oáosmm n tham ăxxhd n lạtioi i gàxiru mờnyah ,
Sắphze p mởdiiz ra mộrfic t đvscm oạtioi n song tu kỳqxvz duyêccka n ── kinh thiêccka n đvscm ịkosq a quỷqtyd thầgmxg n khiếvscm p?
Nuốqxvz t tưvwlg ơupdu i đvscm ạtioi i ma đvscm ầgmxg u thưvwlg ợotvr ng cổnisr , La Truyềjmwo n Sơupdu n nhanh chófbtb ng biếvscm n hófbtb a ── biếvscm n thàxiru nh tiểvahm u ma đvscm ầgmxg u ‘môaxbj i tinh cao chiếvscm u’, lạtioi i làxiru m mộrfic t đvscm áosmm m đvscm ạtioi o sĩgzrc nghe tiếvscm ng màxiru đvscm ếvscm n, ýtioi đvscm ồxlgl thay trờnyah i hàxiru nh đvscm ạtioi o!
Ngưvwlg ờnyah i ta nófbtb i lúmmbv c làxiru m ngưvwlg ờnyah i nêccka n tàxiru n nhẫukpp n thìstdb phảkvmu i tàxiru n nhẫukpp n, nêccka n cứnyah ng rắphze n thìstdb cũpize ng khôaxbj ng thểvahm mềjmwo m yếvscm u,
Canh Nhịkosq tựiepb cảkvmu m thấyvse y mìstdb nh tu vi rấyvse t cao(?), quyếvscm t đvscm ịkosq nh tạtioi m thờnyah i vứnyah t bỏcizf thârtym m cừqtyd u đvscm ạtioi i hậotvr n vớaqbd i Truyềjmwo n Sơupdu n, hảkvmu o hảkvmu o dẫukpp n dắphze t têccka n ma đvscm ầgmxg u mớaqbd i sinh nàxiru y càxiru ng đvscm i càxiru ng lệralp ch đvscm ưvwlg ờnyah ng, ai ngờnyah tổnisr hợotvr p “quỷqtyd yếvscm u + củvnyx i mụukpp c” căxxhd n bảkvmu n làxiru mộrfic t đvscm ạtioi i bi kịkosq ch tuyệralp t đvscm ốqxvz i,
Canh Nhịkosq giấyvse u diếvscm m bảkvmu o bốqxvz i khôaxbj ng nhữvahm ng bịkosq Truyềjmwo n Sơupdu n lộrfic t sạtioi ch, còtznf n suýtioi t thìstdb bịkosq vùhqen i trong khốqxvz n ma trậotvr n, ngay cảkvmu mặnyah t mũpize i thựiepb c đvscm au khổnisr ẩstdb n dấyvse u, làxiru m ngưvwlg ờnyah i kinh háosmm ch (kinh diễbrrp m?) cũpize ng sơupdu suấyvse t màxiru phơupdu i ra…?
—
“Cho ta.” Truyềjmwo n Sơupdu n nhìstdb n vềjmwo phígnst a Canh Nhịkosq , chígnst nh xáosmm c màxiru nófbtb i làxiru nhìstdb n vềjmwo phígnst a ngựiepb c y.
Cũpize ng may làxiru Canh Nhịkosq khôaxbj ng phảkvmu i nữvahm nhârtym n, dưvwlg ớaqbd i áosmm nh mắphze t mang tígnst nh côaxbj ng kígnst ch mạtioi nh mẽukpp vàxiru bỉxxtj ổnisr i nhưvwlg vậotvr y, cũpize ng khôaxbj ng cảkvmu m thấyvse y khófbtb chịkosq u gìstdb , chẳmxux ng qua trêccka n cổnisr chỉxxtj sởdiiz n da gàxiru thôaxbj i.
Canh Nhịkosq cảkvmu nh giáosmm c mộrfic t tay bưvwlg ng ngựiepb c, “Cho ngưvwlg ơupdu i cáosmm i gìstdb ?”
Truyềjmwo n Sơupdu n dùhqen ng mófbtb ng vuốqxvz t xưvwlg ơupdu ng khôaxbj ngoắphze c vạtioi t áosmm o củvnyx a y, liếvscm m môaxbj i: “Ma thạtioi ch.”
“Dựiepb a vàxiru o cáosmm i gìstdb ?” Canh Nhịkosq tứnyah c nghiếvscm n răxxhd ng vìstdb cáosmm i tháosmm i đvscm ộrfic củvnyx a hắphze n.
Truyềjmwo n Sơupdu n liếvscm c y, xôaxbj ng lêccka n cưvwlg ớaqbd p.
Canh Nhịkosq muốqxvz n cao giọdrim ng kêccka u, lạtioi i sợotvr làxiru m mấyvse y đvscm ạtioi o sĩgzrc pháosmm i Thanh Vârtym n chúmmbv ýtioi , tứnyah c đvscm ỏcizf mặnyah t tígnst a tai, càxiru ng khôaxbj ng ngừqtyd ng nhỏcizf giọdrim ng chửotvr i bậotvr y: “Cáosmm i têccka n cưvwlg ờnyah ng đvscm ạtioi o nhàxiru ngưvwlg ơupdu i! Vôaxbj sỉxxtj ! Sao khôaxbj ng tựiepb đvscm i màxiru tìstdb m? Chỉxxtj biếvscm t cưvwlg ớaqbd p củvnyx a ta!”
Mộ
Mộ
Sắ
Nuố
Ngư
Canh Nhị
Canh Nhị
—
“Cho ta.” Truyề
Cũ
Canh Nhị
Truyề
“Dự
Truyề
Canh Nhị
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.